Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Những Đêm Không Ngủ (Minh Nhật)

Bạn sẽ gặp lại Minh Nhật trong cuốn sách “Những đêm không ngủ”, nhưng là một Minh Nhật hoàn toàn khác. Lần này, Minh Nhật đưa bạn đi trên một chuyến tàu, một con tàu có rất nhiều toa và chuyến tàu này sẽ mang lại cho bạn những giá trị đáng quý của cuộc sống. Nếu như bạn đã lỡ quên, hay đánh mất điều gì đó trong cuộc sống này thì cuốn sách này sẽ đánh thức bạn, đưa bạn về những xúc cảm đầy thú vị.

Một “bách khoa” không hẳn là “toàn thư” về những điều lặt vặt nhưng đầy ý nghĩa và lý thú sẽ soi sáng những gì còn ẩn khuất trong lòng bạn. Nó không phải ly trà sữa ngọt ngào, nó là thỏi chocolate qua vị đắng mới tới vị ngọt. Minh Nhật giúp ta ngộ ra những điều giản dị nhưng không phải lúc nào cũng có thể tìm ra đáp án.

Đôi dòng chia sẻ về “Những Đêm Không Ngủ”:

Nếu bạn là một người trẻ…

Nếu bạn đang mải miết sống và dồn dập yêu… Tìm mua: Những Đêm Không Ngủ TiKi Lazada Shopee

Hay đang quay cuồng giữa vô vàn lựa chọn của cuộc đời…

Bạn đã bao giờ đi vào những đường hầm và sợ hãi bóng tối của nó, có những quãng hẫng, những nốt lặng, những gạch nối tạm thời.

Vậy thì “Những đêm không ngủ” được viết bởi một chàng trai như thế.

Cuốn sách sẽ dẫn bạn vào một đường hầm nào đó của những điều tưởng như lan man nhưng lại vô cùng sâu sắc. Thế nên, sẽ thật dễ hiểu khi ta tìm được thấp thoáng những suy tư của mình trong cuốn sách khổ 13.5 x 20.5 vừa tay này.

Không còn là chàng trai trẻ với bầu nhiệt huyết yêu đương và mong muốn khám phá thế giới, Minh Nhật trở về sau cuộc hành trình dài với hành lý là những vali trải nghiệm và suy nghĩ sâu sắc về cuộc sống, tình bạn, tình yêu và cả những trăn trở… được gói gọn trong “Những đêm không ngủ”.

“Những đêm không ngủ” mang trong mình một nỗi khắc khoải về thời gian - một thời gian nhiều chiều, nhiều cung bậc. Minh Nhật như viết ra suy nghĩ, cõi lòng của bạn vậy. Bạn hẳn rồi sẽ nhận ra ở đâu đó Sự tàn nhẫn của thời gian - Ở một nơi manh tên Kí ức, để rồi cảm thấy chính mình Dũng cảm như cánh bồ công anh, Mỉm cười trên con đường đầy lá vàng rơi. Đôi khi, bạn sẽ Ngủ quên trong những cơn mưa tháng bảy, nhớ về Một vết sẹo kim cương và nhận ra rằng Những người mà chúng ta yêu đều luôn ở lại.

Hoặc thảng chỉ nhẹ nhàng như một Nồng nàn Hà Nội, Khi mùa bỗng chuyển. Rồi một thoáng reo vui, Kìa bạn thời gian đã ngừng lại, hãy để năm mới trao cho bạn một cái ôm thật chặt trong lúc giao thừa…

Nhưng đấy không hoàn toàn là ý nghĩa mà cuốn sách nhỏ này mang lại, càng không phải những gì mà Minh Nhật gửi gắm. Ẩn dưới bước chuyển của thời gian là băn khoăn của những người trẻ về cuộc đời vốn đa sự, đa đoan. Thế mới nói, chỉ đơn giản là một chuỗi nhẹ nhàng những dòng tâm sự, “Những đêm không ngủ” đưa ta về với một góc sâu thẳm của lòng người với những triết lý tự nhiên nhưng chẳng dễ dàng nhận thấy, những thứ cảm xúc lạ lùng, sâu kín hay một thoáng trăn trở thường nhật:

… Đó là sự suy ngẫm về bản sắc văn hóa xung quanh tách Cà phê

… Hay nỗi băn khoăn khi nhìn cuộc sống là một ly cocktail hỗn hợp được pha bởi quá nhiều thứ nguyên liệu.

… Đôi khi là niềm lo lắng trước thực tế về Người một mắt.

… Có lúc nhắc lại khoảng cách giàu - nghèo.

Bạn sẽ nhận ra cuộc sống vốn là chiếc gương phản chiếu đối với bất kì ai cùng sự tàn nhẫn của thời gian mà mỗi người đều phải trải qua và cõi vĩnh hằng chính là nơi mang tên Kí ức... Minh Nhật cũng muốn nói với chúng ta rằng hãy sống đúng như mình muốn, hãy làm những điều mình thật sự yêu thích, còn lại thì dành cho trái tim dẫn đường…

Mỗi con người khi lớn lên và trưởng thành đều đem theo mình nhiều trăn trở, những câu hỏi về cuộc đời. Có người mất rất nhiều thời gian mới có thể tìm cho mình câu trả lời thỏa đáng, nhưng cũng có người mãi mãi không thể tìm thấy lối đi cho riêng mình. Bản thân tôi khi đọc “Những đêm không ngủ” đã lĩnh ngộ được nhiều điều từ Minh Nhật. Và hy vọng rằng, bạn cũng vậy, bạn nhé!

Mỗi câu chuyện chỉ vỏn vẹn một vài trang chữ nhưng những gì nó mang lại thì không chỉ làm ta mất ngủ phần còn lại của đêm mà còn âm ỉ kéo dài rất nhiều đêm sau nữa… Nên, đừng để Minh Nhật đánh lừa, “Những đêm không ngủ” hoàn toàn không phải là quyển sách có thể ru ngủ bạn. Nó không hề dễ đọc… nhưng ngấm lại rất sâu.***

Trước hết hãy theo đuổi thứ mình đam mê tới tận cùng, bởi nó sẽ cho bạn sức mạnh lớn hơn thứ bạn có thể tưởng tượng.

Trong một buổi rượu thường niên, cả đội chúng tôi đã có một buổi tranh luận hào hứng về chủ đề siêu nhân, sau khi The Avengers công chiếu. Một bên thì hết sức ủng hộ, nhiều lúc còn ước mình có... một năng lực kỳ lạ nào đó như họ, để thỏa thích làm những thứ mà mình muốn, nói chung là muốn làm siêu nhân xanh giải cứu thế giới! Phe còn lại cho rằng thật là dở hơi! Làm người bình thường không muốn lại muốn bất thường. Theo bạn thì ai đúng?

Trong cuộc tranh luận ngộ nghĩnh của chúng tôi, thực ra không có ai đúng hay ai sai. Cuộc sống nói chung có rất nhiều vấn đề kiểu như vậy, đều là tùy vào cách mà chúng ta cảm nhận vấn đề mà thôi.

Tôi có thể khẳng định làm siêu nhân không hề sướng chút nào. Có hai cách để diễn tả điều này. Một là như Spider Man đã đúc kết: Sức mạnh càng lớn thì trọng trách càng cao. Hai là nếu hiểu theo nghĩa rộng hơn, mọi thứ đều có cái giá của nó!

Trước hết, đúng như "phe đối lập" đã nói, nếu trở thành siêu nhân, đồng nghĩa vớiviệc bạn không còn là một người bình thường nữa và trở thành mục tiêu săn đuổicủa "đám người xấu". Thêm nữa, bạn luôn phải mang trong mình một bí mật to lớnvà rất khó tìm được ai đó chia sẻ. Bản thân việc giữ bí mật đã là điều không hểđơn giản, giữ một bí mật "kiểu đó" lại càng khó hơn! (Tôi thường tưởng tượng nếumình có thể làm cho đổ vật kim loại bay lượn như Erik trong X-men, thì làm saocó thể kiếm chế không thử sức mạnh đó ở chỗ đông ngưòi?)

Tuy nhiên, đó chỉ làmột phần nhỏ, điều lớn hơn chính là liệu chúng ta có kiểm soát được sức mạnh vàquyền lực mà mình nắm giữ? Chuyện này không hể dễ dàng: Bạn có thể nhìn thấy nóở mọi lúc, mọi nơi, xảy đến với tất cả mọi người trong xã hội. Một bảo vệ khótính càu nhàu và quát mắng tẫt cả khách ra vào, một tự vệ dân phố "hành" vàingười bán hàng rong, một viên chức biển thủ công quỹ, một chính trị gia hành độngvì lợi ích cá nhân... Chúng ta có thể dễ dàng nhận ra, có sức mạnh là một chuyện,kiểm soát và dùng nó để mang lại hạnh phúc cho người khác lại là chuyện hoàntoàn không đơn giản. Bạn nên nhớ trong tất cả những bộ phim siêu nhân, nhân vậtphản diện củng là người có sức mạnh hết sức to lớn, nhưng rốt cuộc lại thất bạikhi không biết dùng nó vào việc thiện. Hay có những người tâm hồn lương thiện,nhưng lại không thể chi phối được nó, như Hulk - người khổng lồ xanh. Đôi khi cậuta cũng mất kiểm soát chính mình.

Jack Kennedy - vị tổngthống trẻ nhất trong lịch sử nước Mỹ từng nói: "Mọi vấn đề của chúng ta đều là do chính chúng ta tạo ra và vì thế nóphải được giải quyết bởi chính chúng ta. Và người nào cũng có thể sở hữu sức mạnhlớn như anh ta muốn!" Vì thế, có lẽ không ai trong chúng ta cần thiết phảitrở thành siêu nhân để thực hiện những ước muốn của mình. Bí quyết là trước hếthãy theo đuổi thứ mình đam mê tới tận cùng, bởi nó sẽ cho bạn sức mạnh lớn hơnbạn có thể tưởng tượng. Đừng ngại khi bất kỳ ai đó nói bạn điên rồ! Tôi nghĩ nếulúc nhỏ Neil Amstrong tâm sự với lũ bạn rằng ông có ước mơ là được... đi bộtrên cung trăng thì khả năng 99,9% tẫt cả sẽ cười ông. Thế nhưng sự thật thì aicũng biết: Gần 40 năm sau, Amstrong đã trở thành người đặt "bước đi nhỏ bé củamột người, nhưng là bước tiến khổng lồ của nhân loại". Và tôi tin mãi đến tậnbây giờ, Neil Amstrong vẫn là "siêu nhân" trong lòng nhiều người!

Batman trong The Dark Night, đã nói một câu mà tôi rấtthích: "Im whatever Gotham needs me tobe" (Tôi là bất cứ điều gì mà thành phố Gotham cần tôi trở thành). Việcchúng-ta-là-ai không quan trọng, nhưng khi những người chúng ta yêu quý, khithành phố, khi tổ quốc cần một bàn tay, chúng ta sẵn sàng làm mọi thứ để mang lạihạnh phúc và yên bình cho họ. Tôi nghĩ đó mới là điểu tuyệt vời nhất.

Và thế là trong cuộctranh luận không có hồi kết của cả đội, tôi tiếp tục đóng vai trò trung lập, bởitôi vẫn nhớ một câu nói đùa của các 9Gaggers: "Always be yourself, unless you can be Iron-Man, then be Iron Man" ( Luôn là chính bạn, trừ khi bạn có thể trở thành Iron Man,thì hãy cứ là Iron Man )Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Minh Nhật":Âm Thanh Của Im LặngChạy Trốn Mặt TrờiMột Chút Mỗi NgàyNhững Đêm Không NgủNhững Quân Cờ DominoNơi Những Con Gió Dừng Chân

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Những Đêm Không Ngủ PDF của tác giả Minh Nhật nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Cô Chủ Nhỏ Của Cửa Hàng Thú Cưng (Giang Nam Hồng Đậu)
Sau tai nạn xe cộ, Sơ Ngữ bất ngờ có được một năng lực đỉnh của đỉnh: Có thể nói chuyện với động vật. Vì vậy cô mở một phòng khám tâm lý cho thú cưng, nhưng mỗi ngày đều chỉ nằm phơi nắng với chó mèo, cho đến một hôm, chú mèo Đại Miêu nhà cô nói cho cô biết: Tiểu khu bên cạnh đã xảy ra một vụ án mạng. Về sau, những động vật ở khắp thành phố đều đến tìm cô báo án. “Cô chủ, con sen nhà em ân ái với nhau, hành hạ chú mèo độc thân là em đây, chị quản được không?” “Cô chủ, mấy khúc xương em tích góp được hơn nửa tháng bị người ta đánh cắp rồi.” “Cô chủ, chủ nhân nhà em ngoại tình xong bỏ trốn rồi.” Tìm mua: Cô Chủ Nhỏ Của Cửa Hàng Thú Cưng TiKi Lazada Shopee “Cô chủ, con sen của em mất tích rồi.” Sơ Ngữ: “…”***“Cô Chủ Nhỏ Của Cửa Hàng Thú Cưng” là một bộ truyện có cái tên siêu dễ thương và đáng yêu nhưng chẳng ai ngờ đây lại là truyện trinh thám phá án. Theo văn án thì nữ chính Sơ Ngữ sau tai nạn xe cộ được trời ban cho một siêu năng lực cực đỉnh, đó là có thể nghe hiểu tiếng động vật và có thể giao tiếp với chúng. Và cũng nhờ có năng lực này mà cô đã giúp cảnh sát phá được không biết bao nhiêu vụ án. Nữ chính Sơ Ngữ mở một phòng khám tâm lý thú cưng nhưng chả có khách mấy, hàng ngày chỉ nằm phơi nắng với chú mèo béo Đại Miêu và chú chó Nhị Lang Thần nhà mình, ai dè một ngày nọ có một vị khách bước vào với chú mèo nhà mình và chẳng ai ngờ được chỉ mấy tháng sau vị khách đó đã bị giết hại một cách thê thảm trong căn nhà mình. Bắt đầu từ vụ án đó, càng ngày càng nhiều vụ án khác xuất hiện, từ những vụ án bình thường đến những vụ rùng rợn như sát hại vì tiền, bắt cóc trẻ con, chặt xác, bắt cóc để moi tim,... Và tất cả những vụ án đó đều nhờ có Sơ Ngữ và đám động vật siêu đáng yêu trợ giúp thì mới có thể thành công kết án trong thời gian ngắn nhất. Các vụ án đều khá ngắn, chỉ trong vòng vài chương thôi, không hề hack não chút nào, lúc đọc tuy mình hơi sợ nhưng xen vào đó là những cảnh tượng mấy bé chó bé mèo nhanh nhảu ra sức giúp đỡ mọi người nên cũng bớt sợ, chỉ thấy buồn cười thôi. Có thể nói, mấy bé mèo bé chó lang thang đóng một vai trò không hề nhỏ trong các vụ nói riêng và trong bộ truyện nói chung. Mà mấy bé này đều có tính cách và suy nghĩ như mấy đứa bé học mẫu giáo vậy, rất non nớt ngây thơ nhưng cũng rất chính trực và luôn biết giúp đỡ người khác. Mấy bé thú cưng trong truyện này chính ra còn có nhiều đất diễn hơn nam chính Giản Diệc Thừa nữa cơ:v Nam chính Giản Diệc Thừa là cảnh sát kiêm bạn học cấp 3 của Sơ Ngữ, anh đã yêu thầm Sơ Ngữ được 8 năm rồi, dù trong cục cảnh sát suốt ngày bị cục trưởng Cố cạnh khóe đá xoáy mỉa mai nhưng vì muốn được ở bên người con mình yêu mà anh sẵn sàng chịu đựng ở lại Giang Thành. Giản Diệc Thừa chính là kiểu người bên ngoài thì lạnh lùng ít nói bên trong lại giỏi giang nhiều tiền:v Anh là một cảnh sát rất có năng lực phán đoán, đa phần các vụ án được phá thì anh cũng có công không nhỏ đâu, đều nhờ vào sự tỉ mỉ và cẩn thận quan sát của anh hết đó. Giản Diệc Thừa là kiểu nam chính điển hình trong ngôn tình mà các chị em đều thích, lạnh lùng nhưng chung tình. Tuy vậy cũng thuộc dạng đầu gỗ nên lẽ ra đã có thể tỏ tình với nữ chính Sơ Ngữ từ lâu rồi nhưng vì chút hiểu lầm nho nhỏ mà đến tận khi trưởng thành rồi hai người mới thành đôi. Đương nhiên hiểu lầm này do nam chính tự hiểu nhầm thôi nhé chị em. Có lẽ vì tên truyện liên quan đến thú cưng và nữ chính nên cả truyện xoay quanh nữ chính Sơ Ngữ và các bé thú cưng là chính chứ Giản Diệc Thừa không nhiều đất diễn bằng mấy bé thú cưng, à không, nói chính xác là tình cảm của Giản Diệc Thừa và Sơ Ngữ còn không nhiều đất diễn bằng vụ án. Có vẻ tác giả đã quá hăng say bày ra các vụ án mà quên mất đây cũng là một bộ truyện ngôn tình, vậy nên các cảnh thân mật của cặp chính ít đến đáng thương, đây có lẽ là điểm trừ lớn nhất của truyện. Tuy vậy ngoài vấn đề đó thì truyện siêu ổn chị em ạ, đáng yêu lắm lắm luôn, chưa bao giờ ngờ truyện dán mác trinh thám phá án mà lại cute đến thế. Mình không biết mình nói bao nhiêu từ đáng yêu dễ thương trong bài review này rồi nhưng truyện đáng yêu thật đó Truyện edit siêu mượt siêu chất lượng, nhà Liệt Hỏa Các edit mà nên mình không cần phải nói nhiều nữa. Truyện HE, siêu sủng siêu ngọt, không có thịt thà hay H hiếc gì đâu chị em nhé, cảnh hôn còn siêu hiếm cơ mà Bù lại truyện dễ thương thôi rồi nên rất đáng để đọc đó, nhất là những tâm hồn yếu đuối nên đọc bộ này để xoa dịu con tim nhé. ***Chín giờ mười phút tối, Giản Diệc Thừa vội vã chạy về cục cảnh sát. Trong phòng thẩm vấn, Lâm Lang đang mắt lớn trừng mắt nhỏ với Ngụy Thanh Thần, so coi sức chịu đựng của ai mạnh hơn. Thấy Giản Diệc Thừa đi vào, Lâm Lang thở phào nhẹ nhõm. Nhưng mà trước mặt Ngụy Thanh Thần anh ta không tiện hỏi, chỉ nói, "Xong rồi?" Giản Diệc Thừa gật đầu, kéo ghế ra ngồi xuống, "Cậu hỏi tiếp đi." Lâm Lang lấy lại mười phần phấn khích, "Tôi cho anh thêm một cơ hội cuối cùng, tự khai hay là bắt tôi nói thay?" Lúc mới đầu Ngụy Thanh Thần còn hơi khẩn trương, nhưng qua một thời gian lâu, thấy Lâm Lang chẳng qua chỉ phô trương thanh thế hù dọa, biết cảnh sát chưa có chứng cứ xác thực, nếu không bọn họ còn còn ngồi đây mắt lớn trừng mắt nhỏ so sức chịu đựng sao? Anh ta một lần nữa bất đắc dĩ nói, "Tôi đã nói rõ cả rồi, ngày đó tôi say bất tỉnh nhân sự, bọn họ tìm xe chở về. Về đến nhà là ngủ tới sáng, không biết gì cả..." "Anh nói dối." Giản Diệc Thừa bình tĩnh nhìn thẳng vào anh ta, trong lòng Ngụy Thanh Thần lộp bộp tiếng. "Thứ nhất, anh không say bất tỉnh nhân sự, ngược lại còn rất tỉnh táo, chỉ là giả say. Thứ hai, tài xế taxi cũng không chở anh về tận nhà, xe chỉ quẹo qua một con đường rồi anh đòi xuống." Hai tay Ngụy Thanh Thần nắm chặt, cố làm vẻ bình tĩnh cười một tiếng, "Sao anh nói thế, có chứng cứ à?" Giản Diệc Thừa nhìn anh ta hồi lâu không lên tiếng, ngay lúc Ngụy Thanh Thần cho là anh không có bằng chứng, anh mới bình tĩnh nói, "Chứng cứ đương nhiên là có, chúng tôi dựa vào CCTV ở trước cửa KTV tìm được người lái xe taxi chở anh về, cũng đã lấy lời khai của anh ta. Rạng sáng ngày 2 tháng 8 quả thật anh ta có chở anh. Nhưng mà xe chỉ vừa chạy qua một con đường, anh đã lấy lí do say xe muốn ói để xuống xe. Sau đó từ chối lên xe lại, nói muốn ở một mình cho tỉnh. Anh ta thấy anh không giống say rượu cho nên cũng bỏ đi." "Cũng cuối năm rồi, mỗi ngày biết bao nhiêu người ngồi xe, anh ta nhớ nhầm thì sao?" Giản Diệc Thừa nhìn Ngụy Thanh Thần, sắc mặt trầm tĩnh, "Có lẽ anh không biết, trên xe anh ta có gắn camera." Anh giơ một tấm ảnh lên cho Ngụy Thanh Thần nhìn. Nếu như không phải thấy Ngụy Thanh Thần lên xe rồi lại xuống xe, anh cũng sẽ không hoài nghi đến người này. Hơn nữa khi nhìn Ngụy Thanh Thần, ánh mắt anh ta thanh tỉnh, nói năng rõ ràng, không có dấu hiệu gì là đang say rượu. Có thể thấy, cho dù say cũng là say có hạn, có năng lực gây án. Ngụy Thanh Thần nhìn một cái là nhận ra, đó là anh ta khi đang ở trên xe. Trên trán thấm ra tầng mồ hôi mịn, ánh mắt nhìn xuống tay mình, cố gắng giải bày, "Chuyện này... Tôi quên mất, ngày đó ra khỏi KTV, rồi sau đó không biết gì nữa. Tôi chỉ nhớ mình ngủ tới sáng, tại sao trở về được cũng không biết..." Lâm Lang nhìn không nổi, dùng sức vỗ bàn, "Chứng cứ ở trước mặt rồi mà anh còn dám cãi?" Ngụy Thanh Thần trưng vẻ mặt vô tội, "Không phải, coi như là giống như anh nói, nửa đường xuống xe, thì cũng đâu thể nói được điều gì? Không lẽ uống rượu xuống xe cũng phạm pháp hả? Cũng đâu thể khẳng định tôi phạm tội giết người đâu?" "Anh!"Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cô Chủ Nhỏ Của Cửa Hàng Thú Cưng PDF của tác giả Giang Nam Hồng Đậu nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Cố Chấp (Linh Lạc Thành Nê)
Con người ai mà chẳng yêu cái đẹp đùng không nào? Nhưng mà người đàn ông này cũng quá anh tuấn đi. Chỉ lướt ngang qua mà cô cảm thấy như hồn phách bị câu đi mất. Đẹp quá đẹpNhưng mà, đã có bạn trai rồi nha, háo sắc quá vẫn không tốt đâu Lòng nghĩ vậy nhưng vẫn tiếc nuối ngó thêm một cái. Không ngờ chỉ vừa đi vài bước, xảy ra sự cố. Và cô lại được người đàn ông đẹp trai đó đi mua sắm Thế sự sao đảo điên vậy nhỉ?? Tìm mua: Cố Chấp TiKi Lazada Shopee Người này hình như cùng cô có quen biết thì phải, chủ yếu là biểu hiện của anh ta cũng rất nhã nhặn, lịch sự, và ôn nhu với cô, nhưng tại sao cô cứ có cảm giác không an toàn thế này? Cảm giác người này có gì đó rất kì quái, có chút thâm trầm và khó đoán. Mà thôi, cô cũng không nghĩ nhiều, đằng nào cũng chẳng còn cơ hội tiếp xúc. Nhưng không ngờ, người này ngày càng can thiệp sâu vào cuộc đời cô Tới khi cô kịp nhận ra thì...***Tần Tuyên Tuyên lại từ chối cơ hội mà Đỗ Mộ Ngôn đưa tới một lần nữa. Đỗ Mộ Ngôn vẫn kiên trì, không ngừng đưa tới các loại quà tặng, dĩ nhiên cũng biết rõ thái độ cô vẫn không hề thay đổi, lúc này hắn vẫn không hề hiểu được chỗ thất bại trong kế sách của mình, dần dần mất đi kiên nhẫn, hắn lại đến tìm Tần Tuyên Tuyên một lần nữa. Hắn gọi điện thoại hẹn gặp mặt Tần Tuyên Tuyên, ngoài dự đoán là cô lại đồng ý ngay lập tức. Hắn vỗn nghĩ hắn phải gọi điện hẹn vài lần, thậm chí phải chờ ở cửa Thiên Vũ mới có thể gặp mặt trao đổi với cô một lần. Đối với hắn mà nói thì chuyện này đúng là một tin tức tốt! Địa điểm hai người hẹn gặp vẫn là quán cà phê kia, Đỗ Mộ Ngôn sốt ruột muốn gặp cô nên đã đến từ rất sớm. Còn Tần Tuyên Tuyên thì sau khi tan làm mới có thể đến được, lúc đến cô cầm theo một bọc đồ lớn.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cố Chấp PDF của tác giả Linh Lạc Thành Nê nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Cổ Cầm Dị Truyện (Tuyết Ảnh Sương Hồn)
Một thiếu nữ thanh xuân đứng khoan thai trên thuyền, khẽ xoay người lại. Ánh trăng chiếu rọi vào khuôn mặt của nàng, lộ ra dung nhan tuyệt sắc như thiên tiên. Vị công tử trẻ tuổi nhất thời giật mình. Không phải vì tướng mạo xinh đẹp, mà chàng còn cảm giác như trông thấy một điều gì đó rất thân thuộc. Chợt cất tiếng hỏi: “Cô nương, xin hỏi danh thơm của nàng là gì?” Cô nàng xuân sắc nhìn nốt ruồi chu sa ở đuôi lông mày của chàng, nhoẻn miệng cười: “Lục Đồng, ta tên là Lục Đồng.” Vòng luân hồi tựa như bánh răng, có nhiều thứ cứ luôn chuyển động mãi không ngừng. Tìm mua: Cổ Cầm Dị Truyện TiKi Lazada Shopee Ví như tình, ví như duyên.***Bên cầu Nhị Thập Tứ, dưới tán cây Thược Dược cách chừng trăm trượng. Trác Dật Phi là khách quen của Nguyên phủ, khi đến cũng không cần phải thông báo. Hắn ôm Viên Viên đi thẳng vào trong vườn. Trong vườn có gốc cây cổ Tùng trăm năm, cao to sừng sững. Dưới gốc cây Tùng là một cái bàn đựng cầm, Nguyên Thích Chi đang ngồi ngay ngắn đánh đàn ở đấy. Gió mát rười rượi, đàn cầm cất lên, tiếng đàn như tiếng suối chảy róc rách, gió lạnh lùa quanh cây. Kỹ năng luyện cầm như thế lại phát ra từ tay một nhi đồng nhỏ tuổi. Người nghe tiếng cầm tấu, không ai không thể khen cậu quả thật là một thần đồng. Trác Dật Phi cũng tự giác dừng lại, sợ quấy nhiễu cậu. Viên Viên ở trong lòng lại nhảy xuống dưới, bước chân nho nhỏ chạy lon ton đến gần. Tiếng đàn dừng lại, Nguyên Thích Chi nhìn thấy Viên Viên chạy tới, ngạc nhiên hỏi. “Muội là ai?” “Viên Viên.” “Viên Viên?” Nguyên Thích Chi khó hiểu nghiêng đầu sang, thì thấy Trác Dật Phi đứng cách đó không xa, lập tức đứng lên chào.”Trác tiên sinh đến ạ!” “Thích Chi, đây là Viên Viên, cháu ngoại của ta.” “Thì ra là cháu ngoại của Trác tiên sinh.” Nguyên Thích Chi lại quay sang nhìn Viên Viên, thấy nàng mút ngón tay nhìn cậu cười ngây thơ.”Muội thật đáng yêu.” “Viên Viên, mau gọi Thích Chi ca ca.” “Thích Chi ca ca.” Viên Viên gọi tên cậu, giọng nói non nớt, ngọt ngào khiến cậu vui vẻ lâng lâng.”Viên Viên muội muội, để huynh dẫn muội đi chơi nhé?” “Được ạ.” Thế là, tiểu ca ca sáu tuổi nắm tay tiểu muội muội hai tuổi bước ra ngoài. *** Rằm mười lăm tháng Tám, trăng tròn sáng vằng vặc. Ở trên Sấu Tây Hồ, có một con thuyền nhỏ. “Lục Đồng, Dao Cơ hóa ra lại chuyển thế thành Viên Viên, cháu gái ngoại của ta. Ta đã giúp nàng ấy gặp Nguyên Thích Chi, là Tần Tình chuyển thế. Hai đứa bé vừa gặp đã thân, ngồi chơi chung với nhau cả ngày. Đến khi định tách ra liền khóc sướt mướt không chịu đi. Nguyên phu nhân liền cười nói: ‘Thích Chi thích chơi với Viên Viên muội muội như vậy, thế mẫu thân cưới bé ấy về làm dâu cho con được không?’ Nguyên Thích Chi trả lời ngay: ‘Được, con muốn cưới Viên Viên muội muội làm vợ.’ Vậy là đoạn nhân duyên này của họ, hẳn là có thể viên mãn tại kiếp này.” Trác Dật Phi nhìn hồ nước nói rất nhiều chuyện, nhưng mặt hồ vẫn yên tĩnh như lúc ban đầu. “Lục Đồng, ta không nên thường thường đến nói chuyện với nàng. Nàng đang ở đây tĩnh tâm tu hành, ta làm vậy có thể sẽ ảnh hưởng đến nàng. Thế nhưng hiện giờ ta không thể nhịn được. Lục Đồng, đã qua ba năm rồi, ta thật sự rất nhớ nàng. Giá như có thể được gặp nàng thêm một lần nữa thì tốt rồi.” Trăng sáng như gương, chiếu rọi xuống tận đáy hồ. Mặt hồ dao động, từng vòng sáng tròn lan tỏa xung quanh. Vòng sáng càng lúc càng mạnh, từ nhu hòa dần trở nên mãnh liệt, có vầng sắc cầu vồng biến ảo lóe lên. Trác Dật Phi đứng ở giữa hồ rực rỡ, tim đập nhanh, tay bất giác nắm chặt mép thuyền: “Lục Đồng, là nàng sao?” Vòng sáng như khói mờ tách ra thật lộng lẫy. Một thiếu nữ mặc y phục màu tuyết tựa như sen trắng nở rộ trong muôn vàn hào quang rực rỡ. Lục Đồng, Lục Đồng đã đến. Nàng tựa như tiên nữ bay nhẹ nhàng đáp xuống thuyền. “Lục Đồng, sao nàng có thể ra khỏi mặt hồ vậy?” Trác Dật Phi đến cầm tay nàng, bàn tay mềm mại như tơ, trắng noãn như ngọc. “Nàng đã khỏe, da thịt nàng không còn cứng như gỗ nữa.” Lục Đồng cười dịu dàng, muốn nói lại thôi. “Thật tốt quá, chẳng phải nàng bảo cần mất bảy năm sao? Thế mà chỉ mới ba năm đã rời được, thật sự là quá tốt.” Trác Dật Phi cảm thấy hạnh phúc đến bất ngờ, hắn hưng phấn muốn nhảy dựng lên. “Không phải như thế, Dật Phi, hôm nay là ngày rằm Trung Thu tháng Tám. Tinh hoa mặt trăng trong đêm nay đạt cực thịnh. Ta yên lặng tu suốt ba năm, để mượn dịp này mới có thể tạm thời ra hồ.” Sắc mặt Trác Dật Phi chuyển trắng: “Ý của nàng là nàng sắp phải trở về?” “Đúng vậy, ta sắp phải nhanh chóng quay về trong hồ rồi. Dật Phi, ta có lời muốn nói với chàng, chàng hãy nghe rõ nhé.” Sắc mặt Lục Đồng ngưng trọng, Trác Dật Phi đột nhiên cảm thấy có điều không ổn. “Dật Phi, chàng cũng biết, ta vốn chưa tu hành đủ thành Mị. Lần trước tu vi bị tổn hại nên chỉ có thể biến thành hình người dưới ánh trăng. Sau khi bị hao tổn tu vi, ta lại không thể yên tâm tu luyện, cố gắng cưỡng ép chính mình ra khỏi hồ. Trên thực tế, tu vi đã hao tổn lại thêm hao tổn. Nếu như ta muốn tu thành hình người nguyên vẹn, phải tốn chừng hơn trăm năm tu luyện, không còn cách nào khác.” “Ngày đó lúc chia tay, ta nói chỉ cần mất bảy năm, thật ra là lừa gạt chàng. Ta nghĩ bảy năm ấy sẽ giúp chàng dần dần quên ta. Nhưng ta không ngờ, suốt ba năm qua, chàng đều chèo thuyền ra hồ trò chuyện với ta hằng đêm. Dật Phi, ta dùng toàn bộ công lực, cố gắng biến thành hình người để lên gặp chàng là vì muốn làm một chuyện.” “Chuyện gì?” Lục Đồng đưa tay xoa mi tâm của hắn, đầu ngón tay chợt lóe tinh quang.”Cho chàng quên ta.” Ánh trăng lu mờ, mặt hồ tĩnh lặng như đang say ngủ. Chiếc thuyền nhỏ lay động giữa sóng nước, bên trong thuyền, Trác Dật Phi đã nằm ngủ say giấc. Lục Đồng cúi đầu nhìn hắn. Một giọt nước mắt rơi xuống đuôi lông mày của hắn, hóa thành một nốt ruồi chu sa nho nhỏ. “Dật Phi, ít nhất phải hơn trăm năm sau ta mới có thể tu thành hình người. Chàng lại không thể chờ ta lâu đến vậy, ta cũng không thể để chàng vì ta mà cô độc cả đời. Cho nên, quên ta bây giờ, là điều tốt nhất với chàng. Cả đời này, ta và chàng có duyên không phận. Kiếp sau khi chàng luân hồi chuyển thế, ta sẽ giống như Dao Cơ tìm kiếm Tần Tình mà tới tìm chàng.” Trong đêm Trung Thu, Trác Dật Phi đi cả đêm chưa về. Ngày hôm sau người nhà mới phát hiện hắn không ở trong phòng. Ân Nhược Dương biết được vội vàng chạy ra Sấu Tây Hồ tìm người. Khi đến thì thấy hắn đang nằm ngủ say trên một chiếc thuyền cập bến bên bờ hồ. Sau khi tỉnh lại, Ân Nhược Dương liền hỏi: “Dật Phi, sao huynh lại tới Sấu Tây Hồ vậy, muốn gặp Lục Đồng à?” Trác Dật Phi mờ mịt: “Ai là Lục Đồng?” Ân Nhược Dương giật mình. Suy nghĩ kỹ lại, không lỗ mãng nói tiếp. Chỉ chậm rãi xem xét lời nói của hắn, và nhận ra Trác Dật Phi đã hoàn toàn quên mất chuyện cổ cầm. Thắc mắc vô cùng nhưng cũng đành chịu. Ân Nhược Dương thở dài: Người Yêu khác đạo, quên đi cũng tốt. Mùa xuân năm sau, Tam tiểu thư của Tri Phủ Dương Châu đến tuổi cập kê. Tri phủ đại nhân gả nàng cho Trác Dật Phi, người mà ông ta coi trọng trước giờ. Một đôi phu thê hòa hợp, có thể nói trời sinh một đôi. Sau khi kết hôn cầm sắt hài hòa, ân ái đến già.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Tuyết Ảnh Sương Hồn":Ai Là Định Mệnh Của AiChàng Trai Năm ẤyCổ Cầm Dị TruyệnGặp Anh Trong Hàng Vạn NgườiHữu Duyên Thiên Niên Lại Tương HộiLuôn Có Người Đợi AnhNhững Tháng Năm Hổ Phách 2Tình Yêu Pha Lê (All About The True Love)Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cổ Cầm Dị Truyện PDF của tác giả Tuyết Ảnh Sương Hồn nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Cô Bé Hạt Tiêu (Vũ Thanh Hòa)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cô Bé Hạt Tiêu PDF của tác giả Vũ Thanh Hòa nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.