Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thiếu Phụ Đam Mê - Émile Zola

Emile Zola là nhà văn lớn của nước Pháp nửa cuối thế kỷ XIX. Cùng với Guy de Maupassant, ông là một trong hai tác giả được công chúng Pháp tìm đọc nhiều nhất thời bấy giờ. Sách của ông đa phần đều thuộc loại ăn khách. Năm 1867, Zola cho xuất bản tác phẩm "Thiếu phụ đam mê". Lần này, ông đã được người đời "để mắt" tới, nhưng không phải vì giá trị thực của cuốn sách mà bởi nó bị mang tiếng là đi sâu vào khai thác các yếu tố dâm ô và bạo lực. Nhiều bài công kích cuốn sách xuất hiện trên báo chí khiến trong suốt các năm từ 1868 tới 1870, Zola phải bỏ ra nhiều công sức để viết bài "gỡ gạc"… *** Đầu đường Guenégaud, nếu đi từ bến cảng sang, người ta sẽ thấy ngõ Cầu Mới, một loại hành lang hẹp và tối tăm chạy dài từ đường Mazarine đến đường sông Seine. Ngõ này quá lắm chừng ba mươi bước bề dài và hai bước bề rộng, được lót bằng những tấm đan vàng nhợt, cũ sờn, bong ra, tiết một mùi ẩm mốc nồng nặc, còn khung viền quanh vuông vức, đen vì cáu bẩn. Vào những ngày hè đẹp, khi ánh mặt trời nặng nề chói chang trên các đường phố thì một luồng sáng trắng nhợt rơi xuống các cặp kính bẩn và lê lết thảm hại trong ngõ. Còn những ngày mùa đông khắc nghiệt, những buổi sáng sương mù, các cửa kính chỉ hắt bóng tối dày đặc xuống mặt đường nhầy nhụa, thứ bóng tối bẩn thỉu và ghê tởm. Bên trái, những cửa hiệu u ám, thấp lè tè, nằm khuất lấp để tránh những làn hơi lạnh từ hầm rượu. Ở đó có các quầy hàng sách cũ, đồ chơi trẻ con, các quầy hàng giấy bồi mà hàng hoá xám xỉn vì bụi bặm phô bày lờ mờ trong bóng tối, những tủ kính tạo bằng những ô vuông nhỏ lấp lánh ánh phản chiếu nhợt nhạt kỳ lạ của hàng hoá, đàng kia, sau các quầy hàng, các cửa hiệu tràn ngập bóng tối là bấy nhiêu lỗ hổng âm u lắc lay những bóng hình kỳ dị. Bên phải, một bức tường chạy dài suốt ngõ mà các chủ hiệu đối diện để sát vào nó những tủ bày hàng nhỏ hẹp, đồ vật linh tinh, hàng hoá bị bỏ quên ở đó từ hai chục năm nay nằm chỏng chơ dọc theo những tấm ván mỏng xỉn màu nâu tớm lợm. Một bà hàng nữ trang giả trụ ở một những chiếc tủ quầy hàng đó, bán những chiếc nhẫn giá mười lăm xu được xếp đặt khéo léo trên một miếng đệm nhung màu xanh, trong đáy chiếc hộp bằng gỗ đào hoa tâm. Phía trên mái kính, bức tường sừng sững vươn lên, đen đúa trát vữa vụng về, như mắc chứng phong sùi loang lổ đầy những vết sẹo. Ngõ Cầu Mới không phải là chỗ để dạo chơi. Người ta dùng nó để tránh đường vòng, tiết kiệm một vài phút. Đó là những người bận rộn mà nỗi lo âu duy nhất là đi nhanh và đi thẳng về phía trước . Người ta thấy ở đó có những người học việc mang tạp dề, những cô thợ mang túi đồ khâu, những người đàn ông và đàn bà tay xách nách mang, những người già lê bước trong bóng hoàng hôn ảm đạm phủ trên các mặt cửa kính, những nhóm trẻ con tan trường qua đó gây thành đợt xôn xao khi tiếng guốc gõ nhịp trên các tấm đan lót đường. Trong ngày, chỉ có tiếng chân khô khan và hối hả khua vang trên đá một cách bất thường gây bực dọc, còn thì không ai nói năng, không ai dừng chân lại, mỗi người theo đuổi sự bận tâm của riêng mình, đầu cúi thấp, chân bước dồn, không một cái liếc mắt vào các cửa hiệu đó. Những người bán hàng với vẻ bồn chồn nhìn những khách bộ hành mà do điều thần kỳ nào đó, dừng lại bất chợt trước quầy hàng của họ. Vào chiều tối, ba ngọn đèn hơi đốt được bọc trong các lồng đèn nặng chịch vuông vức, toả ánh sáng cho ngõ. Những ngọn đèn treo lơ lửng trên khung kính hắt những vệt sáng lạc lõng, tạo chung quanh chúng những chùm tia nhợt nhạt leo lét, chừng như sẵn sàng tắt ngấm đi. Ngõ có cái vẻ âm u của một nơi chốn vắng vẻ đầy bất trắc, với những đám tối phủ trên mặt đất lát, những làn hơi ẩm ướt bốc lên từ mặt đường, như thể một đường hầm được soi sáng lờ mờ bởi ba ngọn đèn tang. Các chủ hiệu bằng lòng với những tia sáng yếu ớt từ các ngọn đèn hơi đốt này hắt xuống các khung kính của họ, trong tiệm chỉ thắp một ngọn đèn chụp khác được đặt ở một góc sâu, và người qua đường có thể vì thế phân biệt được những gì bên trong các hốc tối vào lúc ban ngày đó. trong bóng dáng đen nhợt của các mặt tiền, khung cửa kính của một hàng giấy bồi sáng rực lên, hai ngọn đèn đá chọc thủng bóng tối bằng hai vệt sáng vàng, và ở phía khác, một ngọn nến cắm giữa đĩa dầu lấp lánh ánh sáng bên trong hộp nữ trang giả. Bà hàng đang gà gật phía sau quầy, đôi bàn tay khuất dưới tấm khăn choàng. Đã vài năm nay, đối diện với bà hàng đó là một cửa hiệu với ván lát tường màu xanh ve rịn mùi ẩm mốc từ mọi kẽ hở. Bảng hiệu làm bằng một tấm ván dài và hẹp, trên có hàng chữ màu đen: Tiệm tạp hoá, và trên một trong những khung kính cửa hiệu có ghi tên phụ nữ: Thérèse Raquin, bằng chữ đỏ. Hai bên cửa kính lún sâu vào, được phủ giấy xanh lơ. Vào ban ngày chỉ có thể phân biệt hàng bày bán trong một cảnh tranh tối tranh sáng hơi dịu. Một bên có ít hàng vải, những chiếc mũ bonnet xếp nếp giá hai ba francs một cái, những tay áo và cổ cồn mousseline, rồi những chiếc áo đan, vớ dài, vớ ngắn, dải đeo. Món nào cũng ngả vàng và nhăn nhúm treo thảm hại trên những móc của dây sắt. Tủ kính từ trên xuống dưới vì thế đầy những mớ giẻ trăng trắng mang dáng vẻ ảo não trong đám tối lờ mờ. Những chiếc mũ mới, màu trắng sáng hơn, tạo thành những bệt nổi lên trên nền xanh của giấy phủ vách. Và những chiếc vớ ngắn màu mè móc dọc trên một thanh ngang trở thành những đốm tối nhạt nhoà mơ hồ giữa hàng vải mousseline. Ở góc khác, trong một tủ kính nhỏ hơn, những cuộn len xanh to kềnh chồng chất, những nút áo màu đen gắn trên các tấm bìa trắng, những chiếc hộp đủ màu và đủ cỡ, những lưới bao tóc có hột cườm bằng thép bay trên những khoanh giây xanh nhạt, những bó kim đan, những mẫu trướng, những cuộn ruban, một đống hổ lốn các đồ vật xỉn mờ hẳn đã nằm ở đó từ năm hoặc sáu năm nay. Mọi màu sắc đã ngả thành xám bẩn, trong chiếc tủ mà bụi bặm và ẩm thấp đã huỷ hoại này. Vào buổi trưa mùa hè, khi mặt trời chói chang trên các quảng trường và đường phố thì người ta thấy đàng sau những chiếc mũ của một tủ kính khác một khuôn mặt thiếu phụ xanh xao và trầm lặng. Khuôn mặt hiện ra mơ hồ trong bóng tối tràn ngập của tiệm. Dưới vầng trán thấp gầy nối tiếp một chiếc mũi dài, hẹp và thon, môi như hai vệt mảnh của một đoá hồng phai lạt, và chiếc cằm ngắn nổi gân, với đường nét mềm mại và đầy đặn tựa trên cổ. thân hình nàng khuất trong bóng tối, chỉ xuất hiện khuôn mặt một màu trắng nhợt nhạt, mắt trũng sâu đen lánh mở rộng và như thể bị át đi bởi mớ tóc dày màu tối. Khuôn mặt ấy trong nhiều ở đó, bất động và bình thản, giữa hai chiếc mũ bonnet in vết rỉ của thanh treo ẩm mốc. Buổi tối, khi đã lên đèn, có thể thấy được bên trong cửa hiệu. Nó rộng hơn là sâu ở một đầu có một quầy nhỏ, đầu kia, một cầu thang trôn ốc dẫn đến các phòng của tầng thứ nhất. Các tủ kính, tủ thường, những hàng các tông dựa sát vào tường, bốn chiếc ghế dựa vào một chiếc bàn bổ sung vào mớ đồ đạc trong nhà. Căn phòng có vẻ trần trụi, lạnh lẽo, hàng hóa được đóng gói, dồn chặt vào các góc, không rơi vãi đây đó cùng với những màu sắc loè loẹt tươi vui của chúng. Thông thường, có hai người phụ nữ ngồi sau quầy. Người thiếu phụ trẻ với khuôn mặt trầm lắng và một người già mỉm cười thiu thiu ngủ. Bà này chừng sáu mươi tuổi, khuôn mặt đầy đặn và bình thản, trắng lên dưới ánh sáng ngọn đèn. Một con mèo vằn to tướng, ngồi xổm ở một góc quầy hàng nhìn bà ta ngủ. Ở chỗ thấp hơn, một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi ngồi trên ghế dựa đọc sách hoặc thì thầm với thiếu phụ. Anh ta nhỏ người, còm cõi, dáng điệu uể oải, tóc màu hoe nhạt, râu cằm lơ thơ, mặt lấm tấm những vết hoa, có vẻ như một đứa trẻ bệnh hoạn được nuông chiều. Trước mười giờ một chút, người đàn bà thức giấc. Họ đóng cửa tiệm lại và cả gia đình lên gác. Con mèo vằn đuổi theo chủ kêu gừ gừ cọ đầu vào tay vịn cầu thang. Trên đó nhà có ba phòng. Cầu thang dẫn đến một phòng ăn cũng được dùng làm phòng khách. Bên trái là một lò sưởi bằng sành nằm ở một hóc tường, đối diện dựng thẳng một tủ búp phê, rồi những chiếc ghế dựa xếp dài theo tường, một chiếc bàn tròn rất rộng choán giữa phòng. Phía trong cùng, sau vách kính là một bếp nấu ăn đen đúa. Bên cạnh phòng ăn là hai phòng ngủ. Người phụ nữ già sau khi ôm hôn con trai và con dâu, rút vào phòng riêng. Con mèo ngủ trên chiếc ghế dựa ở bếp. Hai vợ chồng đi vào phòng ngủ của mình. Phòng này có một cửa thứ hai hướng đến một cầu thang trổ ra ngõ qua một lối đi tối tăm và chật hẹp. Người chồng lúc nào cũng run rẩy vì sốt đã đặt mình xuống giường trong lúc đó người vợ trẻ mở ô cửa sổ để khép cánh cửa chớp lại. Nàng dừng lại vài phút đối diên với bức tường lớn đen đúa, trát vữa thô nhám, sừng sững trải dài một bên ngõ hẻm. Nàng dạo tia mắt nhìn mơ hồ bức tường đó, rồi câm lặng, đến lượt mình trở vào giường nằm, với dáng vẻ khinh miệt dửng dưng. ... Mời các bạn đón đọc Thiếu Phụ Đam Mê của tác giả Émile Zola.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Khi Con Tim Quá Nóng - Robin Kaye
Khi con tim quá nóng là câu chuyện tình yêu xoay quanh hai nhân vật chính: bác sĩ Mike Flynn và cô gái Annabelle Ronaldi. Mike rất thích có được một người phụ nữ bên cạnh để anh quan tâm, chăm sóc. Với anh, không có gì có thể sánh bằng hút bụi và nấu vài món ăn để giúp một chàng trai thư giãn. Còn Annabelle thì sao? Cô chẳng đời nào tự nấu ăn nếu có thể gọi đồ ăn mang về. Ấy thế mà khi cả hai người tình cờ gặp nhau tại hôn lễ của chị gái cô, Mike tin chắc Annabelle chính là người phụ nữ đích thực dành cho anh, là người bấy lâu nay anh tìm kiếm để chăm lo mãi mãi. Nhưng, khi Mike bắt tay vào theo đuổi Annabelle thì cô cũng hạ quyết tâm nói ra những sự thật về gia đình, những bí mật, rắc rối có nguy cơ làm đảo lộn cuộc sống của cả hai. Liệu đó có thể là chuyện gì? Và Mike, cả Annabelle, có đủ tự tin và dũng khí để bước qua mọi chuyện và đến bên nhau, cùng nhau xây dựng hạnh phúc? *** Robin Kaye sinh ra tại Brooklyn, New York và lớn lên dưới bóng cây cầu Brooklyn bên cạnh ông bà người Sicily của cô. Sống cùng một gia đình lớn theo phong cách của “Gilligant’s Island” và “The Sopranos” - hai bộ phim truyền hình nổi tiếng của Mỹ đã lý giải cho văn phong hài hước và những nhân vật có tính cách kì quặc trong những cuốn sách của Robin Kaye. Cô từng sống ở sáu tiểu bang, từ Idaho cho tới Florida, nhưng chất Brooklyn chưa bao giờ phai nhạt trong trái tim cô. Hiện cô đang sống tại Maryland cùng chồng, ba người con, hai chú chó và một chú mèo ba chân rất tính cách. Tác giả Robin Kaye từng đoạt giải Trái tim Vàng của Hiệp hội các cây bút Lãng mạn Hoa Kỳ với tác phẩm đầu tay Romeo, Romeo. Một số tác phẩm khác của Robin Kaye: Call me wild, Wild thing; Too hot to handle; Bữa sáng trên giường; Khi con tim quá nóng ... Mời các bạn đón đọc Khi Con Tim Quá Nóng của tác giả Robin Kaye.
Your Name - Shinkai Makoto
Mitsuha là nữ sinh trung học sống ở vùng quê hẻo lánh. Một ngày nọ, cô mơ thấy mình ở Tokyo trong một căn phòng xa lạ, biến thành con trai, gặp những người bạn chưa từng quen biết. Trong khi đó ở một nơi khác, Taki, một nam sinh trung học người Tokyo lại mơ thấy mình biến thành con gái, sống ở vùng quê hẻo lánh. Cuối cùng hai người họ nhận ra đang bị hoán đổi với nhau qua giấc mơ. Kể từ lúc hai con người xa lạ ấy gặp nhau, bánh xe số phận bắt đầu chuyển động. Đây là phiên bản tiểu thuyết của bộ phim hoạt hình Your Name., do chính đạo diễn Shinkai Makoto chấp bút. *** Shinkai Makoto tốt nghiệp đại học Chūō ngành văn học Nhật Bản. Tại đó, ông là thành viên câu lạc bộ văn học trẻ với nhiệm vụ chính là vẽ sách. Ông nói cảm hứng sáng tạo của mình bắt nguồn từ manga, anime và tiểu thuyết được đọc thời cấp 2. Anime yêu thích của ông là Laputa của đạo diễn Miyazaki Hayao. Sau khi tốt nghiệp Chūō năm 1994, Shinkai Makoto thiết kế đồ hoạ và làm clip game tại công ty trò chơi Falcom trong 5 năm. Thời gian này, ông đã gặp nhạc sĩ Tenmon và cộng tác với Tenmon trong tất cả các phim của mình. Năm 1999, Shinkai Makoto phát hành một phim hoạt hình ngắn trắng đen dài khoảng 5 phút là Nàng và Con mèo của Nàng. Bộ phim dành nhiều giải thưởng, trong đó có giải thưởng lớn tại "CG Animation Contest" của PROJECT TEAM DOGA. Sau khi chiến thắng giải thưởng ấy, ông bắt đầu tìm ý tưởng cho dự án tiếp theo khi làm việc tại Falcom. Vào tháng 6 năm 2000, ông bắt đầu có ý tưởng về phim Tiếng gọi từ vì sao xa sau khi vẽ bức tranh một cô gái trong buồng lái đang cầm điện thoại di động. Mangazoo sau đó đã đến gặp và đề nghị làm việc với ông trên một dự án anime có thể thu lợi nhuận. Tháng 5 năm 2001, ông nghỉ việc tại Falcom và bắt đầu bắt tay làm Tiếng gọi từ vì sao xa. Tiếng gọi từ vì sao xa mở đầu cho hàng loạt anime thành công tiếp theo của Shinkai Makoto bao gồm Bên kia đám mây, nơi ta hẹn ước (phát hành ngày 20 tháng 11 năm 2004), 5 Centimet trên giây (phát hành ngày 3 tháng 3 năm 2007) và Những đứa trẻ đuổi theo tinh tú (phát hành ngày 7 tháng 5 năm 2011). Ngoài ra, ông còn viết tiểu thuyết đầu tay là 5 centimet trên giây. Tác phẩm mới nhất của ông chính là Your Name – Tên cậu là gì? đã gây nên cơn sốt tại các phòng vé của Nhật Bản nói riêng cũng như thế giới nói chung, và đã trở thành phim anime có doanh thu toàn cầu cao nhất trong lịch sử. *** "Cậu viết cảm nghĩ cho tôi đi." Shinkai Makoto nói vậy trong phòng họp công ty Comix Wave Films Inc. Vì quá bất ngờ nên tôi vội vàng trả lời rằng "cảm nghĩ" nên do một người thứ ba thực hiện để đảm bảo khách quan. Tôi là nhà sản xuất phim Your Name. nên không thể có cái nhìn khách quan được. Dù thế Shinkai Makoto vẫn không nản lòng, cứ nài nỉ mãi. Vài tháng sau, tôi đã đọc tiểu thuyết. Đúng là một tác phẩm tuyệt vời. Tôi cảm thấy mình đã hiểu lý do Shinkai Makoto nhờ tôi viết cảm nghĩ. Đúng hơn, không phải anh ấy muốn tôi nhận xét, mà anh ấy muốn người trong cuộc kể lại ngọn ngành quá trình ra đời của cuốn tiểu thuyết này. ... Mời các bạn đón đọc Your Name của tác giả Shinkai Makoto.
Hôn Lễ Tử Thần - Christie Craig
Ai biết được việc đám cưới có thể khiến bạn bị giết chết cơ chứ? Điều gì xảy ra khi bạn nhận ra người đàn ông mà mình sắp cưới không hề yêu bạn và bạn cũng không yêu anh ta? Khi chiếc nhẫn đính hôn trị giá 8 ngàn đô la vô tình bị rớt xuống toilet không đủ là một dấu hiệu cho Katie Ray hoãn lại ngày trọng đại, định mệnh trở nên bận rộn hơn. Liệu việc chứng kiến người tổ chức đám cưới cho mình bị giết chết và chính mình lại bị nhốt trong phòng tối cùng một nam thám tử quyến rũ có phải là một trò đùa trớ trêu của số phận? Thám tử Carl Hades vốn được thuê để điều tra một vài cô dâu đang bị mất tích, nhưng điều cuối cùng mà anh chàng hư hỏng này muốn lại là bị xích với cô dâu tương lai kia. Đặc biệt khi quý cô tóc đỏ cực kỳ xinh đẹp đó đã làm khuấy động mọi cảm xúc mà anh tránh né trong nhiều năm. Giờ thì việc tránh né cô có vẻ như là một kế hoạch thiên tài, đặc biệt khi đám cưới tương lai của cô cũng có cùng hoàn cảnh như chiếc nhẫn đính hôn của cô - biến mất - làm cho Katie trở thành một người tự do...và càng ngày càng quyến rũ hơn. Nhưng khi các cô dâu đang bị mất tích bị giết chết, Carl ngờ rằng Katie có thể sẽ là người kế tiếp, điều đó khiến cho việc né tránh cô trở nên bất khả thi và không chắc chắn, đặc biệt khi việc ở cùng cô lại mang đến cho anh thật nhiều niềm vui. *** Christie Craig - Tiểu thuyết gia văn học lãng mạn hiện đại ăn khách nhất tại Mỹ. Bà sinh ra và lớn lên ở Alabama, là một nhà văn đạt giải thưởng, có sách xuất bản hàng triệu bản, một diễn giả đầy sức thuyết phục, đồng thời là một giáo viên dạy viết văn. Các bài báo và ảnh chụp của bà xuất hiện trên gần ba ngàn tạp chí lưu hành khắp nước. Là người đã lọt vào vòng chung kết giải Golden Heart, cũng như là người lọt vào vòng chung kết trong các cuộc thi do RWA tài trợ, bà có được sự công nhận trong dòng văn học lãng mạn, với văn phong hài hước dí dỏm, pha trộn giữa các tình huống ly kỳ hồi hộp và gợi tình. Nhận giải Holt Medallion Award of Merit dành cho thể loại Best Romantic Comedy Romance Novel năm 2009. Bà hiện sống ở Texas cùng chồng, con trai, với một chú chó và ba con mèo. Sách đã xuất bản ở Việt Nam: Shut up and Kiss Me (Im lặng và hãy hôn em đi!) Gotcha! (Bắt được anh rồi nhé!) Wedding Can Be Murder! (Hôn lễ tử thần) Divorced, Desperate and Delicious (Ly dị, Tuyệt vọng và dễ thương) ... *** Không thấy Les trả lời, Katie với lấy cái áo choàng tắm. “Les?” Cô bước vào phòng ngủ. Vẫn không thấy gì. Kéo áo choàng tắm quanh người, cô đi ra hành lang. Khi đi qua phòng làm việc, cô nhìn thấy giá vẽ đổ dưới sàn nhà. Và bức tranh vẫn còn chưa ráo của cô nằm úp sấp xuống thảm. Không phải là một tổn thất lớn lao của thế giới, nhưng... Cô quỳ xuống để nhặt bức tranh lên, và khi đang ở tư thế đó, một đôi giày đàn ông xuất hiện trong tầm nhìn của cô, và những chiếc giày gắn liền với một đôi chân. Cô ngước lên. Gắn với đôi chân là tấm thân một người lạ, và trên tấm thân ấy là một khuôn mặt. Một khuôn mặt cô không nhận ra. “Ông... là ai?” Hắn ta nhìn cô với đôi mắt xanh lục lạnh lẽo. Đôi mắt bạo tàn tới mức Katie có thể đoán ngay rằng hắn ta không tới chào bán những thanh kẹo cho đội Thiếu Niên, hoặc để hỏi xem cô có quần áo gì ủng hộ cho quĩ từ thiện hay không. Hắn đưa bàn tay giấu sau lưng ra. Và trong bàn tay ấy hắn cầm con dao thái thịt sắc nhất của cô. Những cơn sóng hoảng sợ ập tới. Thời gian như ngừng trôi và đầu óc cô bắt đầu xử lý từng mẩu thông tin. Mẩu thứ nhất: Đồ vô lại này không thèm mang vũ khí riêng của hắn tới, mà có kế hoạch dùng dao của cô. Mẩu thứ hai: Hắn dùng vật gì để giết hại cô thì có thành vấn đề quái gì không? Mẩu thứ ba: Hôm nay không phải là một ngày thích hợp để chết. Cô đã có một bản danh sách những việc phải làm, và trong ấy gồm cả việc làm cho mình trở nên hấp dẫn và được ái ân. Chết chóc không có mặt trong bản danh sách ấy. Và người họ Ray luôn tuân thủ danh sách của mình. Mẩu thứ tư: Cô sắp sửa nôn. ... Mời các bạn đón đọc Hôn Lễ Tử Thần của tác giả Christie Craig.
Chuồn Chuồn Mùa Hạ - Antje Babendererde
Tại một trạm xăng bên đường cao tốc, Jodie lần đầu tiên gặp Jay, chàng trai người da đỏ. Chưa đến một ngày sau cô đã cùng anh tiến sâu vào vùng núi hoang sơ của Canada. Jay đưa Jodie vào một hành trình kỳ diệu làm thay đổi hoàn toàn cuộc đời cô: Rời xa thế giới văn minh, giữa thiên nhiên hoang sơ hùng vĩ, hai người cùng trải qua một mùa hè đầy tình yêu và phép màu nhiệm. Nhưng Jodie không thuộc về nơi hoang dã, cũng như Jay không thuộc về nơi đô hội. Jodie đang đứng trước quyết định khó khăn nhất của cuộc đời mình ... Cuốn sách đã giành được giải thưởng DeLiA cho tiểu thuyết tình yêu bằng tiếng Đức hay nhất năm 2007. *** Antje Babendererde sinh năm 1963, lớn lên tại bang Thüringen, nước Đức. Sau khi học nghề làm gốm, bà chuyển sang làm điều trị viên trong bệnh viện tâm lý dành cho trẻ em. Từ năm 1996 bà là nhà văn tự do. Bà có một niềm đam mê đặc biệt dành cho văn hóa, lịch sử và đời sống hiện tại của người da đỏ. Những tiểu thuyết của bà về chủ đề này dành cho người lớn và thanh thiếu niên được viết dựa trên những nghiên cứu tỉ mỉ cùng những chuyến du lịch đến nước Mỹ rất được giới phê bình khen ngợi. Cuốn này trước kia tớ đã dịch được gần một phần ba và đăng tải trên trang Yume. Hồi đấy trình độ tiếng Đức còn quá hạn chế nên bản dịch rất nhiều thiếu sót. Bây giờ vốn liếng đã khá hơn trước một chút, cộng thêm mong muốn luyện tập trau dồi khả năng dịch, tớ sẽ dịch lại toàn bộ và đăng lên chia sẻ cùng các bạn. Mời các bạn đón đọc Chuồn Chuồn Mùa Hạ của tác giả Antje Babendererde.