Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ông Xã Là Phúc Hắc Đại Nhân

Nếu bạn nhìn tựa truyện và mường tượng về một chuyện tình siêu ngọt giữa một giám đốc đẹp trai, lạnh lùng, gian xảo và một cô nàng thỏ trắng ngây thơ, ngốc nghếch theo motif quen thuộc, vậy thì thất đáng tiếc phải nói rằng bạn đã đoán sai rồi. Đây đơn thuần là câu chuyện về một cậu bé đem lòng yêu một cô bé. Và tôi có thể đảm bảo với bạn một điều rằng, nó sẽ không làm bạn thất vọng.   Câu chuyện của Khang Duật và Âu Dương Miểu Miểu bắt đầu vào một ngày tháng 09 năm 1995, khi cả hai mới chỉ là học sinh cấp hai. Cho tới mãi sau này, Miểu Miểu mới hiểu được rằng thời khắc cậu học sinh Ái Tân Giác La Khang Duật bước vào lớp đã trở thành bước ngoặt lớn nhất trong cuộc đời của cả hai người.  Ngoại hình xuất chúng cùng dòng họ Ái Tân Giác La đều là minh chứng cho xuất thân vương giả của Khang Duật. Bạn bè trong lớp đặt cho cậu biệt danh “Vương gia”. Nhưng ít ai biết được rằng chính dòng dõi cao quý đó lại là nguyên nhân gây nên bao đau thương và mất mát cho Khang Duật và gia đình trong thời kỳ Cách mạng văn hoá.  Mất cha từ khi còn nhỏ, gia cảnh lại bần hàn khiến Khang Duật chín chắn và già dặn hơn hẳn những người bạn cùng trang lứa. Rời xa quê hương, một mình sống tại nơi đất khách xa lạ, vừa đi học vừa phải đi làm kiếm tiền, Khang Duật đã học cách sống tự lập từ những ngày niên thiếu. Cuộc sống của cậu thiếu niên Khang Duật không có quá nhiều niềm vui cho tới khi cậu gặp được Miểu Miểu.  Khác với Khang Duật, những năm tháng thơ ấu của Miểu Miểu trôi qua khá êm đềm bên cha mẹ và cô em gái sinh đôi. Cũng như bao cô bé ở cái tuổi trăng tròn, Miểu Miểu vô tư, hồn nhiên, có đôi chút ngốc nghếch và thi thoảng nghịch phá. Nếu có gì đặc biệt đáng nói ở Miểu Miểu thì chính là cô bé rất thích chó. Cực kỳ thích. Thích tới mức nào ý hả? Hãy đọc đoạn trích sau để biết thêm chi tiết!  “Vào ngày 14 tháng 2 năm 2005, hắn mua một chiếc nhẫn thật oách cầu hôn tôi. Nhìn thấy chiếc nhẫn thật oách này, đầu óc tôi hoàn toàn đình công. Là nhẫn kim cương! “Bao…bao nhiêu tiền?” tôi không dám nhận, mắt cũng bị tia sáng từ kim cương chiếu vào đến sắp mù. “Rẻ hơn ở Thượng Hải, anh nhờ đàn anh mua ở Thụy Sĩ, 17 vạn(1).” “Cái gì!!!” Tôi kinh hoàng nhảy dựng lên, còn làm đổ đồ uống trên bàn. Phản ứng của tôi làm Khang Duật nhíu mày, “Em không thích?” Tôi lắc đầu, vào lúc như thế này tôi không dám nói không thích, chính là… chính là… “Tiền ở đâu anh mua?” hắn bây giờ còn đang thực tập, tuy rằng tiền lương rất cao, nhưng chúng tôi đang tính mua một căn hộ rộng rãi, hơn nữa còn có tiền sinh hoạt, hắn làm gì có 17 vạn. “Mượn!” “Cái gì!!!” lần này là tôi gân cổ lên hét. “Em nói nhỏ chút!!” “Anh thật ngu ngốc!! Mượn tiền mua nhẫn, có phải anh bị đầu máy bay đâm không vậy.” “…” “Trả lại, trả lại tiền cho người ta nhanh lên!!Ngay lập tức, ngay lập tức!!” tôi kéo cổ áo Khang Duật điên cuồng gào. “Anh sẽ trả sau!!” “P, lấy cái gì trả, đi làm trai bao à!!” tuy rằng hắn đẹp trai từ nhỏ, rất có tố chất làm trai bao. Hình như Khang Duật nghe không nổi nữa, mặt tối sầm, phi thường hung ác, “Em chỉ cần nói muốn hay không!!” (…) Nhưng là tôi vẫn cảm thấy không tự nhiên trong lòng. “Cái nhẫn này có thể mua được bao nhiêu con chó a…” từ nhỏ tôi vốn là một đứa mê chó. “…” “Có thể mua được Ngao Tạng!” Gân xanh trên trán Khang Duật đang giật tưng tưng. Tôi không hề phát hiện điều đó, nhìn chiếc nhẫn bóng loáng tiếp tục nhắc đi nhắc lại, “Nếu không mua được Ngao Tạng cũng có thể mua được tám con chó kéo đi.” Âm thanh lãnh léo giá buốt của Khang Duật nhẹ nhàng vang lên, “Em muốn chó, hay là muốn anh!!” Tôi đang đắm chìm trong việc tính xem 17 vạn có thể mua bao nhiêu con chó nên trả lời một cách phản xạ, “Chó…” Không chỉ trong thời khắc được cầu hôn đầu óc Miểu Miểu mới hoạt động theo cách không giống ai như vậy. Ngay từ những ngày đầu gặp Khang Duật, Miểu Miểu đã không… bình thường. Cụ thể là sau một tuần ngồi cùng bàn, cô nàng tư tưởng luôn lơ lửng trên mây này vẫn không nhớ tên của cậu bạn. Nhưng duyên phận trêu ngươi, Miểu Miểu càng không để ý Khang Duật, duyên phận càng gắng sức vác Khang Duật đến đập thẳng vào mặt Miểu Miểu.  Vậy nên bạn học Khang Duật mới tình cờ được nhìn thấy “thiên thần có cánh” của Miểu Miểu rồi lại ngẫu nhiên bắt gặp cảnh Miểu Miểu “giải quyết nỗi buồn gấp gáp” bên cánh đồng cỏ. Nói chung đã không thấy nhau thì thôi, một khi đã thấy thì toàn gặp phải cảnh tượng khó quên. Rồi bằng một nhịp đập kỳ diệu nào đó của trái tim, Khang Duật thích Miểu Miểu. Và từ đây là quá trình Khang Duật dùng cả thanh xuân phúc hắc của mình để theo đuổi cô bạn cùng lớp.  * * * * * Khi đọc xong bộ truyện này, tôi cảm thấy rất ghen tị với Miểu Miểu và Khang Duật. Trong khi có những người đi hết cả cuộc đời cũng chẳng thể tìm được “nửa kia” của mình, Khang Duật và Miểu Miểu lại may mắn tìm thấy tình yêu đích thực trong những năm tháng tươi đẹp nhất. Điều đó không đáng ghen tị sao?  Nhưng trên hết, tôi ngưỡng mộ tình yêu giữa hai người. Gặp nhau từ những ngày cắp sách tới trường, chuyện tình của Miểu Miểu và Khang Duật cũng thuần khiết, trong sáng và đáng yêu như bao tình yêu học trò khác. Cũng có những trò nghịch phá, cũng có những giây phút ngượng ngùng và không thể thiếu những kỳ thi áp lực căng thẳng.  Khang Duật dùng sự thông minh và phúc hắc của mình để chinh phục Miểu Miểu. Từ việc hối lộ cái bụng không đáy của em gái Miểu Miểu cho tới đe doạ, cưỡng ép bạn bè trong lớp phải gọi cô là “Phúc Tấn”, phải nói là không từ thủ đoạn. Còn Miểu Miểu, cô đơn giản là thích Khang Duật, thích ở bên Khang Duật, thích chính là thích vậy thôi.  Nhưng nếu chỉ có vậy, câu chuyện của Miểu Miểu và Khang Duật cũng chưa thể khiến tôi đặc biệt ấn tượng đến thế. Tôi nhớ trong những bộ phim tình cảm, vào thời khắc kết hôn, cô dâu và chú rể luôn nắm tay nhau và nói lên lời thề nguyện: “Con hứa sẽ ở bên người đó, yêu thương người đó bất kể khi giàu sang hay nghèo khó, khoẻ mạnh hay bệnh tật, hạnh phúc hay khổ đau.” Sự thật là chẳng nhiều người có thể thực hiện được lời thề này cho tới cuối đời. Nhưng Khang Duật và Miểu Miểu đã cùng nhau trải qua tất cả những khó khăn và thử thách đó trước cả khi hai người thực sự bước vào đời mà chẳng cần phải thốt lên lời thề. Từ khi chỉ là một cậu học sinh, Khang Duật đã có thể ở bên ủng hộ Miểu Miểu, giúp cô vượt qua căn bệnh tim quái ác. Khi Miểu Miểu tự ti và tổn thương bởi di chứng béo phì sau khi điều trị bằng thuốc, Khang Duật cũng không ghét bỏ cô mà chỉ bế cô lên rồi nói: “Miểu Miểu, không sao, mình còn ôm được!”.  Miểu Miểu và Khang Duật đã bảo vệ và giữ vững tình yêu của mình thành công trong những năm tháng yêu xa, một người du học một người ở lại quê nhà. Cô bé Miểu Miểu ngốc nghếch học cách sẻ chia nỗi đau với Khang Duật khi anh mất đi người thân yêu nhất. Khang Duật phấn đấu từ một thiếu niên với hai bàn tay trắng thành một người đàn ông thành đạt đủ để thuyết phục mẹ Miểu Miểu chấp nhận xuất thân bần hàn của anh. Yêu nhau thì dễ nhưng giữ vững tình yêu thì thật khó.  Có thể khi đọc đến đây, nhiều bạn sẽ nghĩ rằng đó chỉ là tiểu thuyết, một chuyện tình đẹp như vậy sao có thể tồn tại trong cuộc sống đời thực. Nhưng lần này ngòi bút của tác giả Khuyển Thần Khuyển Khuyển đã khiến tôi tin rằng câu chuyện của Khang Duật và Miểu Miểu là có thật. Hay ít nhất một tình yêu đẹp như thế thực sự tồn tại ở đâu đó ngoài kia, chỉ là nó chưa đến với chúng ta.  Nếu như vậy trong lúc chờ đợi, sao không cùng dõi theo câu chuyện của Miểu Miểu và Khang Duật và rồi biết đâu một ngày nào đó sẽ có ai đó tới bên và hỏi bạn rằng: “Cưng ơi, ký giùm anh một cái tên trên hộ khẩu được không, ngay ở ô phối ngẫu!” ____________ " ": Trích dẫn từ truyện Review by #Linh_Hy Tần - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Mời các bạn đón đọcÔng Xã Là Phúc Hắc Đại Nhân của tác giả Khuyển Khuyển.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tử Tước Chẻ Đôi - Italo Calvino
Thuộc bộ ba tiểu thuyết “Tổ tiên của chúng ta”.  Sáu, bảy năm trời cho một bộ sách, giờ nhìn thấy nó được tạo hình hoàn chỉnh, thấy vui thì ít hơn là thấy oải. I nostri antenati (Tổ tiên của chúng ta) gồm Nam tước trên cây, Tử tước chẻ đôi và Hiệp sĩ không hiện hữu (thứ tự hơi lệch so với nguyên tác, ở đó Tử tước là tập trước của Nam tước). Quá trình hoàn thành bộ sách này trong tiếng Việt cũng đi cùng với một giai đoạn cực kỳ phức tạp của xuất bản và dịch thuật Việt Nam. *** Với gần hai trăm trang sách, Italo Calvino đã tạo dựng mọi giá trị về một câu chuyên mang đậm tính dụ ngôn của thời hiện đại. Tác phẩm mang vẻ đẹp ẩn tàng đằng sau mọi thứ triết lý về Thiện-Ác. Nó như một bể chứa thủy tinh trong suốt đẹp đến ức chế rồi vỡ tung thành từng mảnh ghép, ở đó sự “lưỡng cách” là những điều mở rộng của một cuộc chạy đua đưa linh hồn đến sự nhiệm màu. Một câu chuyện mang đậm hơi thở của cuộc sống và sự vĩnh cửu đơn giản chỉ là những đổi thay... “Tử tước chẻ đôi” được Italo Calvino lấy từ bối cảnh là cuộc chiến với quân Thổ Nhĩ Kỳ làm cuộc sống của tử tước Medardo bị phân đôi thành hai nửa khác nhau. Tác phẩm mở đầu từ những phân cách của số phận và chiến tranh, nó được viết bằng một thứ ngôn ngữ mang đậm vóc dáng của đời sống và lịch sử. Tác giả đã sử dụng một hàm lượng điển tích khi tạo dựng các bối cảnh của tác phẩm. Ông đã khéo léo kéo người đọc vào trong câu chữ của quyển sách bằng một thứ dụ ngôn về: Đời sống, Tình yêu, và các giá trị của Bản ngã. Các chi tiết trong “Tử Tước chẻ đôi” được Italo Calvino đẩy lên đến tận cùng của hiện thực: Hình ảnh của người lính trong đội quân Kitô cho đến tử tước Medardo, giây phút ấm cúng hiếm hoi “ở cái độ tuổi mà mỗi trải nghiệm mới, ngay cả chết chóc và vô nhân cũng đều phập phồng và nồng cháy tình yêu cuộc sống”. Từ Bác thợ cả ThạchĐầuĐinh “làm những giá treo cổ như một tuyệt tác” đến Bác sĩ Trelawney “đi tìm mai vỏ sinh vật biển hóa thạch” là các khái niệm bị đánh tráo, nó mang khoảng lùi lặng lẽ của đời sống; những tín đồ Huguenot “an tâm với thứ tôn giáo thầm kín của chính mình” đến ông cùi Galateo tạo nên sự chất chứa và lưu trữ của một “phúng dụ tự truyện về gia đình”. Từ tôi, nhân vật kể lại câu chuyện đến Esaù “những tội lỗi mà họ bảo tao chưa đủ lớn để hiểu”. Cặp đôi nhân vật này, được xem là trục xoay cho tất cả các nhân vật khác trong tác phẩm di chuyển, đối thoại, tồn tại và phát triển. Italo Calvino đã dệt nên chuyện tình yêu giữa: Cô gái chăn dê Pamela với tử tước Medadro. Nó óng ánh với tất cả những trạng thái: từ hẹn hò, đến rượt đuổi, cuối cùng là tranh đấu. Ý tưởng trong phân đoạn này mang Môtíp cũ: Hiệp sĩ và công chúa để “sáng tạo ra những phương thức mới sống bên nhau”. Nhưng cách viết của tác giả không vì vậy mà trượt theo một lối mòn quen thuộc, cũ kĩ. Tình yêu giữa tử tước Medadro và Pamela là sự đấu tranh giữa yêu thương và thù ghét, tính ích kỷ và lòng vị tha, sự độc ác và nét nhân từ hiền lành, khờ khạo. Sự tồn tại song song hai nửa của một con người, được tác giả cài đặt như một ám hiệu mà ở đó tính Thiện-Ác được tự bộc lộ những mặt mạnh và điểm yếu của nó. Lối viết của Italo Calvino đưa câu chuyện tới một kết cấu nhân bản: điều hoàn hảo thật sự là những giá trị xác nhập, nơi cái Thiện-Ác là một, tình yêu là một, đời sống là một. Mời các bạn đón đọc Tử Tước Chẻ Đôi của tác giả Italo Calvino.
Nam Tước Trên Cây - Italo Calvino
Thuộc bộ ba tiểu thuyết “Tổ tiên của chúng ta”, Nam tước trên cây lấy bối cảnh một vùng quê nước Ý thế kỷ XVIII.  Sáu, bảy năm trời cho một bộ sách, giờ nhìn thấy nó được tạo hình hoàn chỉnh, thấy vui thì ít hơn là thấy oải. I nostri antenati (Tổ tiên của chúng ta) gồm Nam tước trên cây, Tử tước chẻ đôi và Hiệp sĩ không hiện hữu (thứ tự hơi lệch so với nguyên tác, ở đó Tử tước là tập trước của Nam tước). Quá trình hoàn thành bộ sách này trong tiếng Việt cũng đi cùng với một giai đoạn cực kỳ phức tạp của xuất bản và dịch thuật Việt Nam. *** Tại xứ Bóng Râm, vị nam tước trẻ tuổi Cosimo ở độ tuổi lên mười quyết định chỉ sống trên cây không đặt chân xuống mặt đất, để phản đối gia đình. Quyết định này sẽ kéo dài suốt cả cuộc đời Cosimo. Ở trên cây, Cosimo học được cách sống trong thiên nhiên, trở thành một nhà bác học, vẫn giữ đầy đủ tính chất quý tộc của mình, và vẫn có những mối tình nồng nhiệt. Trải qua vô số biến cố lịch sử, Cosimo vẫn giữ được bản tính của mình, và nhất là không một lần nào rời khỏi các cành cây. *** “Một cậu bé trèo lên một ngọn cây, đu bám trên cành, chuyền từ cây này sang cây kia, quyết định không xuống nữa. Tác giả quyển truyện không làm gì khác hơn là khai triển hình ảnh giản dị này và đẩy nó đến một hệ quả tối cực: nhân vật sống cả đời trên cây, một cuộc đời không hề đơn điệu, thật vậy: sôi nổi phiêu lưu; không hề ẩn dật, song luôn duy trì một khoảng cách giữa mình và đồng loại: tối thiểu mà không thể vi phạm.” (Italo Calvino) “… Nam tước trên cây là tác phẩm của Italo Calvino mà tôi yêu thích hơn cả; với tôi, nó luôn là một văn bản đồng hành cùng mình theo dòng đời như một loại tuyên ngôn đạo đức và chính trị…” (Umberto Eco) “… Italo Calvino – qua những ngụ ngôn triết lý cũng như những chuyện kể tưởng tượng tuyệt vời của mình – đang bảo với chúng ta rằng luôn có một độc giả giả định, kẻ xét cho cùng, không chỉ đọc hôm nay mà còn sẽ đọc ngày mai…” (Carlos Fuentes) “… Tính tưởng tượng, tính ngụ ngôn, tính trò chơi, những tác phẩm của Italo Calvino, với tôi, dường như không bao giờ bỏ sót những gì là chân thực, những gì là giả tạo.” (Salman Rushdie)  Mời các bạn đón đọc Nam Tước Trên Cây của tác giả Italo Calvino.
Vũ Khí Bóng Đêm Tập 5: Linh Hồn Lạc - Cassandra Clare
Lilith bị tiêu diệt và Jace thoát khỏi tầm khống chế. Tuy nhiên khi các Thợ Săn Bóng Tối tới, họ chỉ thấy máu và những mảnh kính vỡ. Người mất tích không chỉ có cậu con trai Clary yêu, mà còn có người cô ghét: ông anh Sebastian, kẻ rắp tâm bắt toàn bộ Thợ Săn Bóng Tối quỳ gối dưới chân mình. Phép thuật của Clave không tìm được vị trí của hai cậu con trai, nhưng Jace không thể rời xa Clary. Khi họ gặp lại, Clary phát hiện ra điều kinh khủng do ma thuật của Lilith đem lại - Jace và Sebastian giờ bị ràng buộc với nhau, và Jace trở thành bầy tôi của quỷ dữ. Clave muốn diệt Sebastian, nhưng không có cách nào để chỉ giết một và chừa lại một… Chỉ vài người tin Jace còn cứu được. Cùng nhau, Alec, Magnus, Simon và Isabelle mặc cả với Nữ Hoàng Seelie xảo quyệt, thử thỏa thuận với quỷ và cuối cùng, nhờ tới hội Nữ Tu Sắt - những người phụ nữ không có lòng thương, chuyên rèn vũ khí cho Nephilim - mong họ có thể tạo ra thứ gì đó cắt đứt liên hệ giữa Sebastian và Jace. Nếu Nữ Tu Sắt không thể giúp, hi vọng cuối cùng của họ là thách thức Thiên Đàng và Địa Ngục - mà điều đó chẳng khác nào lấy mạng sống của họ ra đánh cược. Và họ phải làm tất cả mà không có Clary. Vì Clary đang đơn độc chơi một canh bạc nguy hiểm. Cái giá cô phải trả nếu thua không chỉ là mạng mình, mà còn có linh hồn của Jace. Cô sẵn lòng làm tất cả vì Jace, nhưng cô có thể tin anh không? Hay Jace thật sự đã biến mất? Liệu cái giá đó có quá cao, kể cả để đánh đổi lấy tình yêu? Tình yêu. Máu. Phản bội. Trả thù. Bóng tối đe dọa sẽ bao trùm toàn bộ giới Thợ Săn Bóng Tối trong tập truyện thứ năm đầy những vương vấn đau thương của loạt tiểu thuyết Vũ Khí Bóng Đêm. Mời các bạn đón đọc Vũ Khí Bóng Đêm Tập 5: Linh Hồn Lạc của tác giả Cassandra Clare.
Vị Hạt Táo
Bí ẩn, nên thơ và lôi cuốn - ba từ mới hình dung về văn học Đức qua Vị Hạt Táo. Triết lý, khô khan và ảm đạm - đó là những từ thường được dùng để miêu tả nền văn học Đức. Song với Vị Hạt Táo, cuốn tiểu thuyết đầy sức hút của Katharina Hagena, người đọc có thể quên đi ấn tượng ấy. Như tựa sách, hương táo và vị táo vấn vít lấy câu chuyện về ba thế hệ nữ nhân trong một gia đình: không nồng gắt nhưng ám ảnh. Mỗi cá nhân là một thế giới nội tại mờ biệt, khó lí giải, chính vì vậy khiến ngôi nhà cũng mang vẻ u ẩn. Sau khi Bertha - bà ngoại qua đời, nhân vật xưng Tôi về lại ngôi nhà của gia đình mà nay cô được thừa kế. Từng bước khám phá điền sản này là từng bước bóc tách quá khứ lèn xếp những bí mật và nỗi đau gắn với những thế hệ trước, hoặc người đã khuất. Tôi muốn gọi lại dòng kí ức đang trườn ra khỏi vùng nhớ, để chí ít không bị đẩy xa thêm khỏi gia đình; ngược lại, kí ức cũng vẫy Tôi bằng đôi cánh miên màng của nó. Bà ngoại Bertha hiện lên trong mối quan hệ với chị gái bà - bà Anna, với ông ngoại hay ông giáo già Lexow; mẹ Tôi cùng các dì được khắc họa thông qua những suy nghĩ, xúc cảm dành cho nhau; tới lượt Tôi, một cách vô tình, tự bộc lộ mình trên nền mối liên kết với những người phụ nữ trong gia đình và bè bạn thuở ấu thơ. Tựu lại, mỗi số phận không được kể riêng mà chăng cài tạo nên lớp lang cho câu chuyện, độc giả dõi theo một nhân vật cũng là dõi theo nhiều nhân vật khác. Dĩ nhiên, bên cạnh ba thế hệ phụ nữ, cây táo xứng được coi là một “nhân vật” - nó cũng quan sát, lắng nghe, lên tiếng, nếu ta lưu tâm đến thứ hương vị đan mắc khắp tiểu thuyết. Cây táo biểu hiện căng nét nữ-tính trong lối viết của Katharina, sự nữ tính ngay cả khi tác giả mô tả cái u ám lịch sử như dòng chữ về Đức quốc xã do ai đó lén khắc lên chuồng gà nhà Tôi. Thật khó chỉ ra cho hết chất nữ tính ấy (việc lựa chọn các nhân vật nữ chỉ là điểm ban đầu), liệu có thể nói Vị Hạt Táo mang một sức nặng rất tinh nhẹ và mềm mại, sự quyết liệt lại ẩn sau vẻ lãng đãng, thậm chí nỗi đau cũng tới thật từ tốn. Katharina viết về nỗi đau nên thơ vô ngần, đồng thời có những đoạn điểm xuyết nét hóm hỉnh “đắt giá”. Nắm bắt tròn vẹn tinh thần Vị Hạt Táo ấy, thể hiện hầu như nguyên chất tính-nữ ấy (công việc vốn dĩ được chờ đợi nhiều hơn ở một nữ dịch giả), dịch giả Lê Quang, dù là một dịch giả hàng đầu của văn học Đức, vẫn gây bất ngờ với bản chuyển ngữ của ông. Và cuối cùng, sự đọc là dành cho độc giả. Không thể đoán trước những cảm xúc mà Vị Hạt Táo mang đến, song có thể dám chắc họ sẽ muốn nhớ câu chuyện mở đầu bằng lãng quên này. *** Tiểu thuyết "Vị hạt táo" của nữ nhà văn người Đức Katharina Hagena do dịch giả Lê Quang chuyển ngữ, được NXB Phụ nữ ấn hành vào quý II-2016, là bức tranh hồi tưởng về quá khứ của một gia đình ẩn giấu nhiều bí mật. Ở đó, bạn đọc cảm nhận được hương vị của tình yêu, tình cảm gia đình và cả nỗi ám ảnh. Cái chết của bà ngoại ngẫu nhiên là nguyên cớ cho quá trình tìm hiểu, làm hồi sinh miền ký ức trong người cháu gái được thừa kế căn nhà. Với tài sản thừa kế cũ kỹ, có giá trị không lớn ấy, cô gái đã nghĩ rằng mình sẽ không ở lại nơi này. Nhưng rồi, có điều gì đó đã khơi gợi, níu kéo cô trong những buổi sáng đầu tiên ở trong ngôi nhà ấy với tư cách là một người chủ mới, nó khiến cô nghĩ đến việc mở dần những cánh cửa quá khứ... Rồi, câu chuyện xưa được chắp nối, có khi thông qua những đồ vật còn lại trong nhà và ngày hôm qua của những người thân bỗng hiện lên, sống động lạ thường. Theo mạch tình cảm ấy, kỷ niệm về những năm tháng ấu thơ ùa về. Quá đỗi xúc động, cô gái đã quyết định ở lại căn nhà cũ và tìm thấy hạnh phúc trong không gian đầy ắp kỷ niệm. Không gợi liên tưởng về những chuyển rung lớn của thời cuộc, không có khủng hoảng, biến cố, mưu toan, câu chuyện của các nhân vật diễn ra chủ yếu trên những con đường nhỏ, bên hồ nước ven rừng, trong khu vườn bao quanh ngôi nhà đã là nơi dung thân của vài thế hệ. Những người, vật, việc được nhắc đến, quá đỗi đời thường. Nhưng sự thu hẹp không gian và cái cách bình thường hóa mọi thứ ấy hóa ra lại là tấm màn ngụy trang, là xuất phát điểm cho những trang viết giàu tính bất ngờ, cuốn hút người đọc với cách truyền tải tinh tế về xúc cảm và đời sống nội tâm phức tạp của các nhân vật.  Cô cháu gái ở trong ngôi nhà thừa kế, ngày nọ bỗng được biết người dì của mình có thể không phải là con của ông, bà ngoại như cô thường nghĩ. Đó có thể là kết quả của một cuộc tình "chớp nhoáng" chưa hẳn đã xuất phát bởi tình yêu. Xúc cảm đưa cô chủ mới trở lại những ngày tháng xa xôi, dõi theo mối tình mà bà ngoại và người chị gái yểu mệnh cùng dành cho một thầy giáo trẻ mới được nhận về dạy ở địa phương. Tình yêu thoắt hiện thoắt ẩn, như dấu nhấn vào ba thế hệ phụ nữ của một dòng họ. Những rung động ở tuổi vị thành niên, những thấp thỏm, lo lắng, sợ hãi nhưng đầy háo hức và nỗi niềm dâng hiến...  Tác giả truyền tải nội dung câu chuyện bằng khả năng miêu tả tỉ mỉ, tinh tế. Đồng thời, với cách dẫn giải tưởng như chuyên chú vào hiện thực, nữ nhà văn đã tạo dấu nối hiện thực và dĩ vãng một cách tự nhiên, như thể một ý nghĩ vụt đến. Cuộc trở lại với quá vãng càng cho cô gái thấy rõ hơn chân dung của những người thân yêu. Hóa ra, không phải điều gì cũng như ta tưởng, mà mỗi hồ sơ của một con người có thể ẩn chứa nhiều điều phức tạp. Ta hiểu điều đó để thấy yêu thương họ hơn, cho đời sống hôm nay thêm hương vị tình yêu, thêm xúc cảm.  Một câu chuyện đầy yêu thương, vỗ về ký ức. Có cả nỗi hoang mang, hoảng sợ và sự cằn cỗi khi ký ức bị đánh mất. Câu chuyện gia đình nhỏ, nhưng dường như phản chiếu cả ý thức hệ thời kỳ sau chiến tranh thế giới thứ hai. Có nhiều điều để soi chiếu và cũng có thể liên tưởng để nghĩ về chính quá khứ của mình, gia đình mình qua cuốn tiểu thuyết này.   Katharina Hagena sinh năm 1967, là nữ nhà văn người Đức. Tiểu thuyết "Vị hạt táo" được đánh giá là cuốn sách tạo sự đột phá trong văn nghiệp của bà. Tác phẩm đã được dịch ra nhiều thứ tiếng. Một số bài báo quốc tế dành cho tác phẩm sự đánh giá cao: "Hagena viết theo lối văn xuôi giàu chất thơ, mang tới một màu sắc cổ tích cho câu chuyện Gothic về những dối gạt và bí mật gia đình", "Mọi từ ngữ đều tải nặng ký ức", "Không lạ khi cuốn tiểu thuyết saga (tiểu thuyết về dòng họ) đầy mê hoặc này nằm trong danh sách bestseller của Đức suốt 2 năm liền"... Lưu Nguyễn - hanoimoi.com.vn Mời các bạn đón đọc Vị Hạt Táo của tác giả Katharina Hagena & Lê Quang (dịch).