Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bệ Hạ Xin Tự Trọng - Tửu Tiểu Thất

Mình phải nói một câu rằng : truyện quá tuyệt, quá hay, quá hài! Viết hài rất khó, viết hài sao cho có duyên mà không bị lố lại càng khó hơn. Mình thuộc dạng đọc truyện hài mà rất ít khi cười, nói cách khác là rất khó chọc cười. Thế nhưng mà đọc truyện này (hay nói cách khác là đọc văn phong của Tửu Tiểu Thất) mình lại có thể cười lăn lộn cười té ghế, đêm khuya 3h đọc truyện mà cười khằng khặc như bị điên :)) Có thể tác giả biến thái bẩm sinh cho nên từ văn phong, chi tiết truyện cho đến các nhân vật đều biến thái, biến thái từ trong cốt tủy :)) Tác giả viết hài rất có duyên, đặc biệt là không bị đầu voi đuôi chuột, từ đầu đến cuối không hề bị hẫng một chút nào. Về các nhân vật : – Nữ chính Điền Thất : Nàng là một cô nương xinh đẹp nhưng từ khi 10 tuổi đã vào cung giả làm thái giám, nguyên nhân là muốn trả thù kẻ đã giết chết phụ mẫu và đệ đệ của mình. Nàng từng theo hầu 3 vị chủ nhưng chủ nào cũng chết sớm, vừa hại nàng bi thương vừa ủy khuất túi tiền của nàng. Đến vị chủ thứ tư…khụ khụ…chính là kẻ ngồi trên ngôi vị tối cao kia – hoàng thượng đại nhân thì không có bị nàng khắc chết, mà bị nàng giày vò đến tưởng chết >.<
Nàng khéo ăn khéo nói, mồm miệng dẻo quẹo, hơn nữa còn có đầu óc thông minh lanh lợi biết biến nguy thành an, hay tùy tiện nói nhảm vài câu nhưng đến cuối cùng lại vẫn đúc ra được ý nghĩa. Nàng rất hay vô tình “khinh nhờn” và “mạo phạm thánh giá” hoàng thượng, lắm lúc khiến hắn nổi điên mà không hiểu vì sao, liền cho rằng hắn bị bệnh thần kinh :)) Quả thật không trách Điền Thất được, hắn hay vui giận thất thường, lúc thì hắn bóp cổ nàng lè lưỡi, lúc lại xông tới hôn nàng, bắt nàng sờ “trym nhỏ” của hắn ^^. Nàng không cho rằng hoàng thượng biết nàng là nữ nhân, cho nên hoàng thượng trong mắt nàng vừa là bị bệnh thần kinh, vừa biến thái, vừa đoạn tụ, đặc biệt là thích trêu ghẹo thái giám. – Nam chính Kỷ Hành : Kỷ Hành thực sự là một trong những nam chính mặt dày vô sỉ, có tố chất thần kinh và biến thái, hay nghĩ ra mấy trò đồi bại khiến người ta đỏ mặt, nhưng cũng thâm tình nhất mà mình từng đọc. Kỷ Hành gọi Điền Thất là “tiểu biến thái”, còn hắn chính là đại biến thái a. Điểm trừ của Kỷ Hành là không sạch (vì là hoàng đế mà), có một dàn hậu cung hùng hậu, vị trí hoàng hậu vẫn bỏ trống tiền hoàng hậu đã mất, có một đứa con 4 tuổi. Nhưng đứa bé này dễ thương kinh khủng, đúng chất một đứa trẻ con ngây thơ trong sáng, vô tư, nghĩ gì nói nấy làm cha bé nhiều khi đen mặt. Hắn dạy bé gọi Điền Thất là “nương”, bé tự sửa thành “nương tử :))) Quan hệ giữa bé và Điền Thất cũng rất tốt, tốt đến mức cha bé còn ghen với bé. Tuy nhiên điểm cộng to đùng cho Kỷ Hành chính là sự thâm tình của hắn. Dù biết Điền Thất là thái giám nhưng hắn vẫn yêu, chứng tỏ hắn yêu bằng trái tim, yêu con người của nàng chứ không phải khuôn mặt xinh đẹp kia. Đường đường là thiên tử, là kẻ đứng đầu một nước mà hắn luôn luôn bị tên thái giám mặt hoa da phấn kia khinh nhờn. Mà đường đường là một nam nhân cường tráng đang độ xuân xanh như hắn bị tên thái giám kia khinh nhờn lại không thấy chán ghét, ngược lại còn thấy thích thích, luôn không tự chủ mà muốn gần gũi với hắn. Thời gian đầu hắn còn trốn tránh không muốn thừa nhận mình thích thái giám, nhưng một khi tư tưởng đã thông, hắn chính là thích Điền Thất, là con người Điền Thất chứ không phải cái gì khác, thì hắn dốc sức lực quấn lấy nàng. Hắn đã biến thái thì phải rủ Điền Thất biến thái cùng a. Nhưng mà đau khổ ở chỗ đã biến thái lại không thể biến thái đến cùng. Điền Thất trong giấc mơ ướt át của hắn vẫn là trong bộ dáng nữ nhân. Đến đây hắn liền ủy khuất, hắn yêu Điền Thất là thật, nhưng mà vẫn hơi không thích ứng được việc nam nhân cùng với nam nhân làm chuyện kia, dù sao thì hắn cũng không phải là bẩm sinh đoạn tụ. Vậy là trong buổi tối ngắm sao băng kia, ôm tiểu thái giám trong lòng, hắn thật tâm lầm bầm cầu nguyện : Điền Thất là nữ nhân. Vậy có ai mong mỏi được chiêm ngưỡng phản ứng của anh Hành có tiền án bị bệnh thần kinh này khi biết Điền Thất là nữ nhân không? Haha quả nhiên tác giả không để mình thất vọng, con người ảnh là cực phẩm mà hành động cũng phải gọi là cực phẩm luôn :))) Tình huống phát hiện ra bí mật của Điền Thất mình sẽ không nói nữa (xấu hổ lắm), còn phản ứng ấy à? Đang đêm, hắn bình tĩnh bật dậy nhảy xuống từ cửa sổ, áo đỏ tung bay, tóc đen xõa dài, bộ dáng tuấn mỹ như trích tiên. Sau đó hắn dùng khinh công tuyệt đỉnh của mình bay đi vun vút trên từng cái nóc nhà, vừa vung chân vừa gào thét điên loạn : “Điền Thất là nữ nhân, là nữ nhân, nữ nhân. Grào grào grào grào hahahahaha…Ta không phải đoạn tụ.” Hắn vừa bay vừa gào lên như thế, đem nóc nhà của nửa cái kinh thành giẫm lên hết, khi đã “mệt như con chó, còn kém mỗi le lưỡi” (trích nguyên văn bản chuyển ngữ) thì hắn dừng lại, đứng chắp tay nhìn về hướng đông, thoáng cái từ bệnh thần kinh trở về làm trích tiên. Hắn quỳ về hướng đông, dập đầu một cái thật mạnh, một giọt nước mắt theo khóe mi lăn xuống, “ánh trăng khúc xạ ra vẻ sáng trong lộng lẫy, hệt như khóc châu của giao nhân.” Sở dĩ mình nói nhiều về phần này là bởi vì mình thực sự rất thích, rất ấn tượng với đoạn này. Cảm xúc nhân vật quá rõ nét, tình yêu dành cho nữ chính quá đong đầy, tính cách nhân vật thì…khỏi nói. Hậu cung có chỉ để trang trí, lâu lâu cũng có sóng gió một phen. Mấy vị phi tần bày trò hãm hại Điền Thất nhưng Kỷ Hành rất ra dáng một nam chính, không nghi ngờ nàng một chút nào mà luôn tự mình điều tra để giải oan cho nàng. – Về độ H : Phải công nhận ông Hành này quá biến thái, từng bước dụ dỗ Điền Thất sờ “trym nhỏ” nhiều đến mức một cô nương như nàng có thể chơi đùa nó thoải mái trên tay (oimeoi). Cảnh H, hôn hít các thứ các thứ khá nhiều, mà cảnh nào cảnh nấy hài rụng răng :)) Kết một câu là truyện hay, đáng đọc. *** Thể loại nữ giả nam trang lại giả thành thái giám tuy rằng ko quá mới lạ, nhưng đây là lần đầu tiên mình đọc. Đơn giản vì mình ko thích thể loại nữ giả nam trang cho lắm, cũng ko thích đề tài về thái giám nhiều. Nhưng, quyển này lại làm cho mình rất bất ngờ và cực kỳ thích thú. Lúc đầu khi Phương giới thiệu mình cũng ko có để ý lắm, nhưng mà hẳn là mình có duyên với truyện, nên cuối cùng lại convert đọc (trong khi đang đọc 1 bộ khác siêu cấp dài và hay.) Và vô tình thôi, mình đọc trúng 1 đoạn H biến thái trong quá trình check file doc của truyện, đoạn H biến thái này đã “cưỡng bức” mình phải đọc ngay, đọc liền. Mình ít khi đọc H mà cười như ma nhập như thế, bg nhớ tới mà còn run rẩy hết cả người. Để nói về nội dung, mình xin được nhận xét 1 chữ TUYỆT. Để nói về hành văn thì mình sẽ cho tác giả một chữ KHÉO. Để nói về độ hài, tuyệt đối đủ cho chữ DUYÊN. Viết hài khó lắm, để viết được hài mà lại là hài có duyên, có tục nhưng không phô, có đau nhưng không bi là chuyện ko dễ dàng, mình rất hài lòng và rất thích cách viết hài của tác giả. Sau khi đọc hết truyện, mình nhận xét gọn như sau: MƯỢT MÀ NHƯ NHUNG, KHÁ LÀ HÀI LÒNG, TUY RẰNG KHÚC CUỐI HƠI ĐUỐI. Nam chính trong truyện là hoàng đế, có thê có thiếp đầy đủ hết cả rồi, còn có 1 cục thịt 4 tuổi nữa. Nếu là nguyên tắc cá nhân của mình, mình ko bao giờ thích những truyện mà nam chính có con riêng, vấn đề bẩn sạch mình cũng ko có quá khắc khe, miễn là sạch sau khi xác định tình cảm với nữ chính là được (à, mà điều này ko có đồng nghĩa với ngựa đực nhé). Tiểu hoàng tử là nhân vật mình yêu thích gần như là nhất nhì, cậu bé ngây thơ hồn nhiên, đáng yêu và hoàn toàn được viết đúng với số tuổi của bé, cách mà bé xuất hiện, cách mà bé và nữ chính cùng nhau, cách mà bé được tác giả miêu tả, trời ơi, ta phải nói là ta muốn bé với nữ chính thành mẹ con liền luôn. Ta hoàn toàn quên đi cái “nguyên tắc” con riêng kia luôn, đây là đứa trẻ con thứ hai trong ngôn tình mà ta thấy nó đúng là trẻ con (nhóc thứ nhất là Đậu Đậu trong “Tên của em là bệnh của anh” của tg Hàm Hàm), đúng là “vô tội” hồn nhiên ngây thơ đúng tuổi. Tác giả viết quá hay, tất nhiên hay ở đây là đánh giá cho 1 truyện giải trí, chứ ta ko nói truyện hay theo hơi hướm hàn lâm chính kịch nhé. Truyện đang viết nhưng lại dính vào bối cảnh chiến dịch “quét sắc” bên TQ nên về sau ta nghĩ sẽ bị giảm độ hấp dẫn xuống nhiều, nhưng ta chấp nhận, vì H như vậy là khá nhiều rồi.   Mời các bạn đón đọc Bệ Hạ Xin Tự Trọng của tác giả Tửu Tiểu Thất.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đám Cưới Hào Môn - Anh Vũ Tắm Trăng
Câu chuyện tình yêu cổ tích của một chàng hoàng tử cùng cô bé lọ lem. Hai con người hai tính cách hai thế giới khác nhau, nhưng vì chữ duyên mà kết hợp với nhau đặc biệt là nữ theo đuổi nam. Hà tổng tài cao ngạo lạnh lùng khiêm tốn vs Hạ Diệu Diệu, dân đen nơi phố chợ thấp kém. Cô không biết thân phận cao quý địa vị sang trọng khác người của anh, cho nên theo đuổi anh. Anh biết cô sống khó khăn, tính toán chi li từng chút, nhưng vẫn muốn thử nghiệm. Cô tưởng rằng mình chỉ có được một con thuyền nhỏ bé, nhưng không ngờ đó lại là chiếc du thuyền hào hoa sang trọng, chẳng những vậy còn là bản số lượng có hạn đóng gói đẹp đẽ. Nhưng đau lòng thay, cô lại coi chiếc du thuyền hào hoa đó như chiếc lá cây mục nát không còn giá trị mà đá văng. Đau lòng hơn thế, nhiều năm sau, rất nhiều người chờ thấy cô hối hận, đau khổ không muốn sống nữa. Nhưng xin đừng giậu đổ bìm leo được không! Nếu cô biết anh giàu có thì cô có đá anh không? Cô sẽ bám chặt lấy anh ấy chứ! Sao đến lượt ai thừa hơi nói nhảm! Nhưng bây giờ nhắc đến những chuyện này còn có tác dụng gì, đã bao năm trôi qua rồi, bây giờ cô đã có bạn trai mới, nhà còn một đống người trông chờ vào đồng lương của cô, những năm tháng phong hoa tuyết nguyệt đó đều đã thành quá khứ sau lưng. *** Hà tổng tài cao ngạo lạnh lùng khiêm tốn vs Hạ Diệu Diệu, dân đen nơi phố chợ thấp kém. Cô không biết thân phận cao quý địa vị sang trọng khác người của anh, cho nên theo đuổi anh. Anh biết cô sống khó khăn, tính toán chi li từng chút, nhưng vẫn muốn thử nghiệm. Cô tưởng rằng mình chỉ có được một con thuyền nhỏ bé, nhưng không ngờ đó lại là chiếc du thuyền hào hoa sang trọng, chẳng những vậy còn là bản số lượng có hạn đóng gói đẹp đẽ. Nhưng đau lòng thay, cô lại coi chiếc du thuyền hào hoa đó như chiếc lá cây mục nát không còn giá trị mà đá văng. Đau lòng hơn thế, nhiều năm sau, rất nhiều người chờ thấy cô hối hận, đau khổ không muốn sống nữa. Nhưng xin đừng giậu đổ bìm leo được không! Nếu cô biết anh giàu có thì cô có đá anh không? Cô sẽ bám chặt lấy anh ấy chứ! Sao đến lượt ai thừa hơi nói nhảm! Nhưng bây giờ nhắc đến những chuyện này còn có tác dụng gì, đã bao năm trôi qua rồi, bây giờ cô đã có bạn trai mới, nhà còn một đống người trông chờ vào đồng lương của cô, những năm tháng phong hoa tuyết nguyệt đó đều đã thành quá khứ sau lưng. Mời các bạn đón đọc bộ truyện Đám cưới hào môn của tác giả Anh Vũ Tắm Trăng!
Thế Giới Của Tôi Chỉ Có Anh Ấy - Tưởng Mục Đồng
THẾ GIỚI CỦA TÔI CHỈ CÓ ANH ẤY. Ngôn Dụ là một cô gái nhỏ thông minh xinh đẹp và vô cùng hiểu chuyện. Bước vào thế giới mới, nơi có ba có mẹ có anh trai ruột và cả một cô em gái không cùng huyết thống đã sống bằng thân phận của cô bao lâu nay, Ngôn Dụ vẫn từng bước mong muốn hòa nhập với gia đình của mình. Thế nhưng, 14 năm rời xa giờ đột nhiên quay về cô vẫn chưa thể thích ứng được. Ba, mẹ và anh trai đều tốt. Thế nhưng, Ngôn Dụ vẫn nhớ mảnh trời đầy sao ở vùng quê nghèo, nhớ dáng vẻ quan tâm của mẹ Thành, nhớ anh trai Thành Thực đã gom hết tất cả yêu thương và sủng ái cho mình. Ở đây, cô có mọi thứ, lại chẳng thể có được trái tim đầy ấm áp. Bởi vì, cô nhận ra cho dù bản thân đã nỗ lực và cố gắng như thế nào thì khoảng cách giữa cô và những người thân vẫn còn một bức tường ngăn cách.  Ngôn Dụ nhạy cảm nhận ra những khúc mắc trong mối quan hệ này. Vì hiểu chuyện, cô luôn che dấu những cảm xúc thật của mình. Bên ngoài, cô là một cô gái nhỏ trầm tĩnh ôn hòa mềm mại, bên trong lại là những vết rách đầy tổn thương.  Thế nhưng, Ngôn Dụ không biết, luôn có một người dõi theo bóng dáng của cô, nhìn thấy hết những bất công và khổ sở cô cố tình che lấp. Người ấy, đau lòng vì cô và muốn dùng hết tất cả sự dịu dàng ấm áp một đời của mình trao cho cô. Anh là Tưởng Tĩnh Thành, là anh Tiểu Thành của riêng cô gái nhỏ Ngôn Dụ. Những năm tháng ấy, Tưởng Tĩnh Thành đã thực hiện đúng lời hứa của mình, che chở cho Ngôn Dụ hết thảy. Anh khi đó, dường như muốn đem cả thế giới này đặt dưới chân cô. Bởi vì, anh không muốn nhìn thấy nước mắt đong đầy trong đôi mắt cô, không muốn nhìn thấy sự mất mát tổn thương trong trái tim cô. Ngôn Dụ của anh, tiểu tiên nữ của lòng anh, phải được yêu thương nhiều hơn tất cả. Vì vậy, trong khoảng thời gian ấy, thế giới của Ngôn Dụ chỉ có anh mà thôi. Là dịu dàng. Là ấm áp. Là ngọt ngào. Là quyến luyến. *** Văn án 1: Có người vì để theo đuổi Ngôn Dụ mà đã bỏ ra 2 tỷ, bạn bè đều khuyên Tưởng Tĩnh Thành thôi đi, dù sao chuyện của hai người các cậu cũng trôi qua lâu như thế rồi, có thể cho người ta cái gì? Anh gạt tàn thuốc, nở nụ cười. Bạn bè mắng anh lớn mặt: Cậu con mẹ nó có thể trị giá 2 tỷ? Cuối cùng chứng minh, anh thật sự trị giá 2 tỷ…… Văn án 2: Ngôn Dụ: Anh nói anh thích em, vì sao không đến tìm em. Tưởng Tĩnh Thành: Muốn chứ, sao lại không muốn đi tìm. Một năm viết mười mấy lần báo cáo chuyển ngành. Nhưng mà anh nghĩ, chỉ cần anh canh giữ tốt mảnh đất này, thì có một ngày em sẽ trở về nhà. Mời các bạn đón đọc Thế Giới Của Tôi Chỉ Có Anh Ấy của tác giả Tưởng Mục Đồng.
Chọc Phải Người Đàn Ông Háo Sắc - Tả Ninh
Chuyện gì sẽ xảy ra khi cô Chọc Phải Người Đàn Ông Háo Sắc, một câu chuyện thú vị giữa hai nhân vật chính của chúng ta. Cô không dám khẳng định đây là tình yêu! Năm cô 12 tuổi, cô phải bán mình vào Hoàng cung Đa Lị, cũng chính nơi này cô đã có mối tình đầu với anh. Và cũng giống như các cặp đôi khác, yêu nhau quá rồi cũng sẽ phải chiếm giữ nhau. Đến năm 18 tuổi, một lần nữa anh lại muốn chiếm giữ lấy cô, nhưng lần này cô luôn giữ khoảng cách với anh vì anh quá cao quý! Liệu anh đối với cô là tình cảm chân thật hay chỉ là phút vui sướng nhất thời?  *** Đầu óc Cố Mạt Lị loạn cả lên, Vương hậu nói để cho cô và Tứ điện hạ kết hôn sao? Cô không có nghe lầm đó chứ. Cô thật sự được kết hôn với Tứ điện hạ sao? Cô thật sự trở thành vợ của anh sao? Cô là vương phi sao? Cô là thần trí đang mơ hồ hay là cô đang nằm mộng! Sau đó Quốc Vương hạ lệnh tuyên bố với mọi người trong cung, Tứ điện hạ Kiệt Tư La và Cố Mạt Lị sắp kết hôn, và cũng ngay trong đêm hôm đó, Cố Mạt Lị liền danh chính ngôn thuận vào phòng của anh ở. "Điện hạ, thật xin lỗi." Cố Mạt Lị vùi vào trong ngực anh nhỏ giọng nói. "Tại sao em lại nói xin lỗi với anh?" Kiệt Tư La ôm cô, anh cảm giác kỳ quái. ... Mời các bạn đón đọc Chọc Phải Người Đàn Ông Háo Sắc của tác giả Tả Ninh.
Chờ Anh Đến Ngày Mai - Phi Yến
Một mối tình được đính ước từ khi còn rất nhờ, nhưng lời hứa ngây ngô của cô bé đã khắc sâu vào trí nhớ của cậu bé. Liệu sau khi trưởng thành thì họ có đến với nhau hay không? Tiểu Thanh đi đến trước mặt cậu bé, ngẩng khuôn mặt xinh xắn lên nhìn... -" Thì ra anh đang có chuyện buồn à..em không có ghét bỏ anh....Em đồng ý làm vợ anh nha " Cô bé trịnh trọng tuyên bố...Lời hứa trẻ con ngây ngô, đâu biết được hai tiếng vợ chồng có nghĩa gì, sâu sắc như thế nào?... Nhưng người lớn, hai người làm bà thì vui vẻ không thôi,dù biết chỉ là lời hẹn ước qua cửa miệng,phía trước hai đứa nhỏ phải trãi qua nhiều chuyện buồn vui có đến được với nhau hay không mọi sự còn tùy duyên. Dương Phong ngắm nhìn cô bé nhỏ nhắn khoảng cách hai người rất gần, nhìn kĩ sẽ thấy môi cậu nhếch lên nụ cười nhạt... Nhưng phía trước ra sau? Sóng gió cuộc đời có làm con người quên đi lời hẹn ước tuổi thơ hay không? *** Trời đã nhá nhem tối, đám người chạy băng băng trên con đường mòn chạy lên núi Cấm. Thằng Tư cõng Thầy Bảy trên lưng, phía trước là thằng Hai dẫn đường còn theo sau là 2 thằng nhỏ sinh đôi Minh, Mẫn chỉ mới mười tuổi, mặt mũi lem luốc, khóc thút thít chạy theo. Gần hết con đường mòn thì thằng Tư rẻ trái chạy thẳng vào trong rừng, 3 đứa còn lại vội vàng chạy theo, chúng băng rừng chạy như bay, cứ đạp cỏ vén cành mà chạy. Trời lúc này đã tối hẳn, chạy được thêm một đoạn thì thằng Hai quay lại bảo - Sư phụ giờ chỉ còn 3 phần hồn, e không trụ được lâu nữa...... còn Thầy Lĩnh.. trước giờ chỉ nghe qua lời kể của sư phụ, chưa ai từng gặp được ông. Anh sợ.............. - Anh cứ yên chí, sư phụ dặn ta lên gặp thầy Lĩnh ắt là có nguyên do, đi... đi mau kẻo không kịp - Thằng Tư vừa thở vừa nói.. Thấy có lý, thằng Hai ra hiệu tiếp tục chạy, cả đám lại tiếp tục cuộc hành trình tựa hồ như vô thức để nắm níu lấy hy vọng mong manh còn sót lại trong lời dặn của sư phụ. Gần nửa đêm, 4 đứa chạy đến trước một cái lều lụp sụp nằm trên đỉnh núi Cấm, bên trong có ánh đèn dầu leo loét, mập mờ như những đốm lửa ma trơi ngoài bãi tha ma. Thằng Hai thở hồng hộc, chống tay lên hông, tựa hồ như dồn hết sức lực còn sót lại mà la lên ... Mời các bạn đón đọc Chờ Anh Đến Ngày Mai của tác giả Phi Yến.