Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nam Thần, Bùng Cháy Đi! - Mặc Linh

Văn án: Không biết tại sao mà Sơ Tranh lại  vô cớ bị phán quyết tử vong, nhưng sao đó thì phiền não duy nhất của cô chính là ____ TIÊU TIỀN. Cũng kể từ ngày cô bị ràng buộc với hệ thống này, eo không đau, chân không mỏi. Mà moá nó, ngay cả khi thở cô cũng không cần phải thở gấp nữa. Mỗi ngày đều phải tiêu tiền trong sự sợ hãi. Hệ Thống: Tiểu Tỷ Tỷ, đừng có tuỳ tiện mở chế độ vô địch!(▼皿▼#) Hệ Thống: Chúng ta cùng đặt ra một mục tiêu nho nhỏ đi!!!! Hãy tiêu hết 1 tỷ trước nào!! Sơ Tranh: Phá của cái gì. Còn nữa, những tên nam nhân không thể hiểu nổi này là sao? Đừng cản ta! Ta phải đi chinh phục Thế Giới! Tên nam nhân nào đó: ( nhanh chóng sửa tên) Ta chính là họ Thế tên Giới. #Tiểu tỷ tỷ!! Có tiền thật sự có thể làm mưa làm gió đó, tìm hiểu 1 chút điiiii# Review: Đây là một truyện xuyên nhanh khác của Mặc Linh, nhưng vì chưa hoàn edit mình chưa đọc được trọn bộ cả truyện nên cũng như quyển "Boss phản diện đột kích" mình không rõ ràng được xuất thân của nam nữ chính. Nhưng hiện tại mình đọc có lẽ cũng gần được nữa truyện rồi cũng đoán được kha khá về xuất thân của nam nữ chính. Có điều con má Linh thì sẽ không bao giờ tầm thường được, mình cũng sẽ không nói ở đây, để cho các bạn đọc rồi đoán thì nó sẽ hay hơn. Ở truyện này nhiệm vụ mà hệ thống phát cho nữ chính - Sơ Tranh là một nhiệm vụ phải nói là làm cho đọc giả rất muốn nhảy vô làm thay. Nhiệm vụ tiêu tiền - phá sản! Ôi trời, khi mình đọc mình cứ nghĩ như này này"xíu nữa đi ngủ thử lỡ bị hệ thống tiêu tiền này trói buộc thì sao, lúc đó đi phá sản cho đã ghiền >.<". Có điều hệ thống - Vương Giả phát cho Tranh gia nhà ta nhiệm vụ tiêu tiền rất nhiều mà lại trong thời gian ngắn tỉ như 1giờ, 2giờ, 3giờ, 30phút cũng có, có những nhiệm vụ như thu mua tập đoàn, công ty, nhà hàng gì đấy thì thời hạn lại là 1 ngày, 3 ngày, có khi 10 ngày. Mà nếu trong khoảng thời gian qui định ấy không làm xong nhiệm vụ sẽ bị gấp đôi số tiền mà nhiệm vụ phát nhưng thời gian thì lại hạ xuống một nữa (thấy ác chưa), nhưng nếu hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ được thưởng số tiền ấy vào tài khoản của mình. Nói chung cũng khổ Tranh gia lắm các nàng ạ, chạy đi phá sản gấp đến nổi làm người khác (mấy người bán đồ cho Tranh gia phá sản ý) phải ngơ mặt ra luôn cơ! Trong truyện này sẽ cho các nàng biết thế nào là thổ hào! Dù sao tiền cũng là từ hệ thống rớt xuống nên dùng hoài không sợ hết, có lần trong một vị diện Tranh gia dùng tiền mặt đập người nữa, đọc tới khúc đấy hã dạ làm sao. Còn nhiều lần Tranh gia làm cho người khác phải hết hồn vì trình độ phá sản của mình (thật ra cũng là do hệ thống phát nhiệm vụ đúng lúc) Nữ chính của chúng ta, Sơ Tranh đương nhiên cũng là một người rất cường. Một cô nàng ngạo kiều. Bề ngoài lạnh nhạt, cao ngạo, lãnh diễm, bên trong thì suy nghĩ loạn thất bát tao như đứa trẻ ấy, siêu dễ thương! Sơ Tranh có một sở thích đặc biệt đó là thích sờ những thứ mềm mềm như tóc, lông mao ấy. Cô nàng khá giống Thời Sênh ở chổ có vũ khí hỗ trợ, Tranh gia có một sợi ngân tuyến vô thanh vô tức, nếu không nhìn kỹ sẽ không phát hiện ra phải nói là nếu Sơ Tranh không để lộ thì sẽ không ai thấy được. Mình cảm thấy ngân tuyến này nó cũng muốn vô địch như thiết kiếm của Sênh huênh hoang ấy. Ngoài nhiệm vụ phá sản ra, Sơ Tranh còn phải làm nhiệm vụ ẩn đó là ngăn cản hoặc cứu vớt nhân vật phản diện sắp hắc hoá hoặc hắc hoá rồi! Lấy được tấm thẻ người tốt từ nhân vật Sơ Tranh phải cứu vớt ấy! Nếu Tranh gia để cho "thẻ người tốt" này gặp chuyện và chết sẽ bị kéo ngược lại khoảng thời gian trước khi bị chết, hơn nữa không chỉ "thẻ người tốt", cả Tranh gia cùng với nhân vật chính giả trong vị diện Tranh gia xuyên qua cũng vậy. Và "thẻ người tốt" là nam chính của chúng ta, có điều mimi không biết nam chính là ai cả, đoán được nhưng không chắc nên sẽ không nói ở đây! Hệ thống Vương Giả của chúng ta trong truyện này cũng bị Sơ Tranh qua mặt đàn áp mấy lần, có điều Vương Giả lúc đầu đáng yêu lắm nga, có chấp niệm lớn đối với tỷ tỷ của hệ thống sát vách, bởi tỷ tỷ của hệ thống sát vách dịu dàng hiền hoà hơn Tranh gia. (mình tò mò nhất vị tỷ tỷ này, mình đoán là Minh thù) Tranh gia thuộc tuýp người dùng bạo lực là giải quyết được vấn đề không cần phải vòng vo nên đối với Vương Giả một hệ thống được chỉ định là đập tiền để giải quyết vấn đề thì chuyện này rất hãi hùng. Nói chung thì truyện này đọc rất hay, các bạn nên đọc một lần, qua ngòi bút của Mặc Linh các bạn không cần sợ mình phải uổng công đọc một bộ truyện chẳng đâu vào đâu đâu. *** "Cái đồ sao quả tạ này, mở cửa cho ông mày mau!! Đừng tưởng rằng ngươi cứ trốn ở trong là đã xong đâu!" Cánh cửa cũ nát vang lên 'rầm rầm', cứ như bất cứ lúc nào cũng có thể tan ra thành từng mảnh. "Mẹ kiếp, đồ xúi quẩy như ngươi mà dám trộm đồ trên đầu ông à, ông mày không đập chết được ngươi chắc, đi ra cho ông, ra mau!!" Cánh cửa nhìn có vẻ không chắc chắn lắm, thế nhưng người bên ngoài đạp cũng đạp đã nửa ngày, mà ngạc nhiên sao vẫn không đá hỏng được. Sơ Tranh lúc này đang ngồi sau cửa, hờ hững nhìn chiếc cổng. Lại đổi thế giới...... "Vương bát đản, còn bao lâu nữa ta mới có thể trở về?" 【 Chị gái nhỏ, chỉ cần thu thập đủ 99 tấm thẻ người tốt là chị có thể đi về rồi!】 Giọng nói hí hửng của Vương giả vang lên. Chín mươi chín...... Sơ Tranh lạnh mặt hỏi: "Hiện tại mấy tấm rồi?" 【 Hai tấm, chị gái nhỏ cố lên!】 Sơ Tranh lấy tay đỡ trán, ngay cả số lẻ cũng chưa tới nữa, biết đến đời nào mới có thể kiếm đủ chín mươi chín tấm? "Vậy ta chỉ cần thu thập thẻ người tốt là được, sao phải phá của nữa làm gì." 【 Chị gái nhỏ à, nhiệm vụ chính tuyến mà thất bại, thì sẽ gây hại ngược lại, bao công sức của chị cũng tiêu tan đấy.....】 Vương giả yếu ớt nhắc nhở. Đã phải phá của rồi mà vẫn còn phải lo bị ở lại. Sơ Tranh nắm lấy đồ vật ở bên cạnh, đột ngột ném thẳng vào cánh cửa đang rung lên ầm ầm. Ồn ào quá! Không biết là cú nện kia của cô có hiệu quả hay sao, mà tiếng ồn bên ngoài đột nhiên biến mất. Bốn bề yên tĩnh trở lại, Vương Giả lập tức để Sơ Tranh tiếp thu ký ức. - Nguyên chủ tên gọi Sơ Tranh, nàng sinh ra ở Ma Giới. Ngàn năm trước, Ma Giới khai chiến với nhân tộc, cuối cùng nhân tộc giành được thắng lợi, ma tộc bị phong ấn trong Ma Thành tối tăm dưới lòng đất, không bao giờ thấy được ánh mặt trời này. Trong Ma thành, nhìn không thấy sắc trời, nơi này cũng không có lấy một ngọn cỏ, lương thực thiếu thốn, cái gì cũng không có. Sau khi Sơ Tranh được sinh ra, phụ thân nàng đều qua đời, nàng được một lão đầu già cả thu dưỡng, trắc trở mãi mới trưởng thành, thế nhưng cuối cùng lão đầu cũng bỏ nàng mà đi. Một ngày nọ, Sơ Tranh gặp phải người xâm nhập vào Ma Thành dưới mặt đất, chính là một thiếu niên tên Lâm Thần đang bị trọng thương. Nguyên chủ cứu mạng Lâm Thần, còn dốc lòng dốc sức chăm sóc. Lâm Thần tuấn dung tiêu sái, trong lúc ở chung, nguyên chủ cũng dần thích Lâm Thần. ... Mời các bạn đón đọc Nam Thần, Bùng Cháy Đi! của tác giả Mặc Linh.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ngày Em Đến - Tĩnh Phi Tuyết
Nam chính tàn tật, giàu có. Nữ chính trí tuệ, có tiền. Ấm áp. Đại thúc – loli. Nhân vật chính: Vệ Cẩm Huyên , Trương Tư Ninh. Lảm nhảm của editor: Nam nữ chính cách nhau 13 tuổi. Nam chính tàn tật, bị tai nạn giao thông mất cẳng chân trái. Nam chính thì chắc chắn cũng là boss lớn rồi, nữ chính cũng là người có tiền, xinh đẹp đáng yêu đặc biệt nhất là vô cùng hiểu chuyện. Thường khi đọc truyện sủng thì phần lớn thích nam chính nhiều hơn, nhưng truyện này nữ chính không lép vế đâu, đọc xong chắc cũng không ai ghét được nữ chính. Đặc biệt của truyện này, cái tàn tật của anh không phải là lý do để ngược mà còn là trợ thủ giúp anh thuận lợi lấy luôn được mấy cái “đầu tiên” của con gái nhà người ta. *** Vệ Ý, còn được gọi là Vệ khoai tây, biệt danh Vệ tiểu béo. Vệ tiểu béo năm nay sáu tuổi, hết mùa hè này chính thức vào lớp một. Nhóc con này trước mặt cha mẹ là cục cưng ngoan ngoãn, trước mặt thầy cô là thiên sứ bé bỏng, trong mắt các cô bạn nhỏ học chung là tiểu soái ca, còn trong mắt đám con trai cùng lớp chính là tiểu ác ma. Nếu truy cứu ngọn ngành vụ này, bạn nhỏ Vệ ra vẻ cu cậu cũng vô cùng bất đắc dĩ. Trước mặt ba mẹ đương nhiên phải ngoan ngoãn, nếu không nghe lời sẽ bị mẹ đánh đòn, trước mặt thầy cô cũng phải ngoan, không ngoan cũng sẽ bị mẹ đánh đòn, bạn gái học chung cảm thấy cậu đẹp trai như soái ca, cậu cũng hết cách, đây là vẻ đẹp trời sinh không thể nào chối bỏ được, còn mấy đứa con trai thấy cậu xấu xa, cái này hoàn toàn là do ghen tị mà ra! Cho nên Vệ tiểu béo tự cảm thấy, mình thật là ….hoàn mỹ! Không chút tì vết, vô cùng hoàn hảo! ... Mời các bạn đón đọc Ngày Em Đến của tác giả Tĩnh Phi Tuyết.
Lãnh Phi Sủng Phu - Nguyễn Thúy Quỳnh
Cả đời nàng là một chuỗi dài liên tiếp những sai lầm: sinh ra bản thân đã là một sai lầm, sai lầm tin người, sai lầm yêu người!  Chỉ có gả cho hắn là đúng đắn.  Nhưng nàng lựa chọn không yêu hắn, dối lừa hắn rồi rời xa hắn mãi mãi. Tất cả đều sai lầm! Một mảnh đỏ ối như hoàng hôn trước mặt sao lại khiến cho lòng nàng đau thế, trái tim nàng như bị hung hăng chà đạp đến ngàn lần, rồi lại lăng trì thành nhiều mảnh.  Người nằm trên vũng máu kia vốn dĩ là nàng mà, vậy mà lại là hắn, tử y tối thẫm vì máu nhuộm đỏ, khuôn mặt nhìn nàng vẫn ôn nhu không đổi, chỉ biết nói may mà hắn tới kịp, may mà nàng không sao.  Lần đầu tiên sau năm năm danh nghĩa phu thê, cũng là lần cuối cùng trong đời, nàng chủ động ôm hắn, hắn lại chỉ biết chôn hạnh phúc trong tâm, mở miệng ra thì toàn là chúc nàng bình an, không một câu trách mắng oán hận.  Nam nhân nàng từng yêu nhất kia, ở một bên che chở cho muội muội nàng, quay sang nhìn nàng bằng ánh mắt chán ghét. Thế nàng mới biết ngoài hắn ra, kẻ đời toàn là lũ bạc tình, gian trá muôn mặt.  Nàng cầm chuôi kiếm lạnh lẽo còn cắm trên người hắn đâm thật mạnh về phía sau. Mặc cho máu nàng chảy xuống hòa cùng máu hắn, nàng thật nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt hắn, trân trọng như món trân bảo " Tử Phong, chàng quên nói kiếp sau sẽ cùng ta làm uyên ương liền cành. Hay là chàng cũng không cần ta nữa? Nhưng giờ ta lại cần chàng, rất cần, dù là cái chết cũng không thể chia lìa hai ta!" Nàng nhìn vào tất cả những khuôn mặt lạnh lùng xung quanh, giọng nói trở nên mơ hồ nhưng lại âm u như vọng lên từ âm ty " Nếu có kiếp sau, Hạ Ngưng Tuyết ta thà phụ tất cả người thiên hạ, quyết không phụ Hàn Tử Phong chàng!"  Một dòng điện xé toạc nền trời tăm tối, như lời đáp của thiên địa dành cho nàng. Chỉ là nàng không biết, nàng phải nhanh chóng đến cầu Nại Hà, ngăn cho hắn uống bát canh Mạnh Bà, để hắn không thể quên nàng được.  Hắn và nàng, còn nợ nhau khúc hát Bên người thiên trường địa cửu. *** Hạ Ngưng Tuyết quyết định bỏ qua ánh nhìn suồng sã đó, dáng người thướt tha như chim yến lướt qua những đôi mắt còn chăm chú nhìn nàng mà đến bên Hàn Tử Phong. Khi nàng đã an vị ngồi kế bên hắn, đôi tay muốn đưa ra cầm ly rượu trên bàn của nàng bị một bàn tay lạnh băng nắm lấy thật chặt, nàng chỉ theo bản năng muốn chống cự, không ngờ lại khiến Hàn Tử Phong thêm giận dữ, bàn tay kia hơi dùng lực một chút đã khiến cả thân hình yêu kiều rơi vào lồng ngực rộng rãi của hắn. Hạ Ngưng Tuyết lúc này mới hoàn hồn, nàng giữ nguyên tư thế ngượng ngùng này rồi ngẩng đầu nhìn hắn khó hiểu. Chỉ là nàng không biết, dáng hình mảnh mai uốn éo nằm trên đùi hắn cùng đôi mắt mở to ngơ ngác của nàng lúc này có bao nhiêu mị hoặc dụ người. Lửa giận cùng dục vọng bùng phát trong đôi mắt sâu thăm thẳm, hắn liền cúi xuống ngậm lấy hai cánh hoa hồng nhuận đang muốn thốt lên lời thắc mắc, khiến câu nói vừa đến miệng đã bị ép nuốt xuống, đồng thời thừa nhận ghen tuông và luyến tình của hắn. Một lúc sau hắn mới buông nàng ra, vươn tay chỉnh lại áo quần xộc xệch của nàng rồi đặt nàng xuống vị trí kế bên, trước sau toàn là ôn nhu, dịu dàng, tưởng chừng như lửa giận ban nãy chỉ là ảo giác. Hàn Tông Minh nãy giờ ngồi cạnh chứng kiến tất cả, khi đôi uyên ương đã ngồi lại ngay ngắn, hắn mới cười lớn chẳng hề kiêng dè. " Tử Phong, ta biết đệ cùng đệ muội tình cảm sâu đậm nhưng đừng có đi đến đâu cũng xuân ý bay loạn như thế, sẽ khiến nhiều người mặc cảm nha!" Hàn Tử Phong cười nhẹ một tiếng, giải thích thản nhiên như thể chuyện vừa rồi vốn rất bình thường. " Không có gì, chỉ là Tuyết Nhi còn để dành cho đệ một miếng bánh phù dung trên miệng, đệ giúp nàng ấy ăn nó, tránh cho nàng ấy mất hình tượng trước mọi người!" Hạ Ngưng Tuyết, Hàn Tông Minh "... ...... ........" Thật không nhìn ra hắn còn có tài nói dối đường đường chính chính như vậy. ... Mời các bạn đón đọc Lãnh Phi Sủng Phu của tác giả Nguyễn Thúy Quỳnh.
Cẩm Tú Mỹ Nhân - Điền Tiểu Điền
Bức họa mỹ nhân của đệ nhất họa sĩ đương triều tiến cống bị trộm, khiến mọi người suy đoán đủ kiểu. Là tàng bảo đồ ư? Là bản đồ quân sự à? Hay ẩn chứa bí mật gì đó của hoàng đế? Tân khoa thám hoa phụng chỉ điều tra tung tích của bức họa, nhưng vì sao không làm việc đàng hoàng, mà đi dây dưa mập mờ với Tây thi đậu hũ? Đơn giản mà nói, chính là. Do một bức họa mỹ nhân mà ra… Nội dung thoải mái vui vẻ, giả võ hiệp, giả điền văn, miễn kiểm chứng. Truyện này thuộc hệ liệt Tú tài nương tử, mọi người xem để giải trí là tốt rồi, đừng tưởng thật. *** Nếu nói muốn tham gia đại hội võ lâm, thì đợi Hạ Tiểu Muội khỏe hẳn, bọn họ một nhóm ba người bèn trả phòng, tiến về phía trước đi Đồng Thành. Dọc đường đi có rất nhiều nhân sĩ võ lâm, còn có những khuôn mặt phi thường quen thuộc với Thẩm Gia Cẩm. Những người đó đều mua bức họa mỹ nhân trong tay hắn, đám người này thấy Thẩm Gia Cẩm không tránh khỏi tức đến vểnh râu trừng mắt, Thẩm Gia Cẩm ngượng ngùng vuốt mũi, cả đoạn đường đều cúi mặt mà đi. Càng gần Đồng Thành, nhân sĩ võ lâm càng nhiều, Liễu Thượng Huệ cũng hỏi thăm được đại hội võ lâm sẽ bày bảo vật gì. "Bức họa Cẩm Tú mỹ nhân?" Thẩm Gia Cẩm và Hạ Tiểu Muội đều kinh ngạc, "Sao lại là bức họa Cẩm Tú mỹ nhân chứ?" Liễu Thượng Huệ gật đầu, lần nữa khẳng định, "Đệ không nghe lầm, đúng là bức Cẩm Tú mỹ nhân, sẽ do đích thân minh chủ đương nhiệm giao cho Tân minh chủ võ lâm." Thẩm Gia Cẩm và Hạ Tiểu Muội liếc nhìn nhau, đều thấy sự hoài nghi của nhau. ... Mời các bạn đón đọc Cẩm Tú Mỹ Nhân của tác giả Điền Tiểu Điền.
Kế Hoạch Hủ Nữ: Bẻ Thẳng Thành Cong - Trừu Phong Đích Mạc Hề
Kế Hoạch Hủ Nữ: Bẻ Thẳng Thành Cong là câu chuyện ngôn tình lãng mạn có chút kỳ dị của tác giả người Trung Quốc có bút danh Trừu Phong Đích Mạc Hề. Vốn là một hủ nữ chính hiệu, Chu Tiểu Bạch không khỏi cứ thấy tình yêu nam - nam là đôi mắt cô nàng lại sáng ngời. Chính vì thế, cô mong ước được có một người chồng là song tính luyến để vừa lấy được chồng lại vừa được thỏa mãn sở thích đi soi tình yêu nam nam đó của mình. Còn Mặc Duy Chính trong mắt Tiểu Bạch là một tổng giám đốc chuẩn đàn ông đích thực, hoàn mỹ khoáng đạt, là ước mơ của bao cô gái, nhưng chàng trai thẳng nên chẳng hề mang đến cho Tiểu Bạch chút hứng thú nào. May thay, Duy Chính phải tuyển một trợ lý không thể nảy sinh tình cảm với anh, vậy là Chu Tiểu Bạch vừa bị đuổi việc, lại đã được nhận vào làm trợ lý tổng giám đốc. Dưới con mắt mê "trai đẹp yêu nhau" của Tiểu Bạch, còn gì vui thú hơn là việc bẻ cong ông chủ mình thành đồng tính? Thế là chuỗi ngày khốn khổ sắp chờ đợi Duy Chính ở trước mắt. Nếu có thể miêu tả Chu Tiểu Bạch, người đời chỉ có 8 chữ: Mặt-dày-siêu-hạng và Biến-thái-siêu-cấp. Đến nỗi mà Mặc Duy Chính - tổng giám đốc của cô phải nhìn cô bằng một ánh mắt kì quái: “Cô... có thể nói cho tôi biết làm sao cô lại thành ra như bây giờ không?” Lẽ nào là tình duyên trắc trở? Mặc Duy Chính tin chắc rằng một cô gái trở nên biến chất đến như vậy, hẳn phải có nguyên nhân vô cùng sâu xa. Và chính một Tiểu Bạch như thế đã làm nên một câu chuyện với đầy những tình huống hài hước và dí dỏm này đến với độc giả. *** Đàn ông chia làm ba loại: Gay là nam đồng tính luyến, bi là nam song tính luyến, straight là nam dị tính luyến, trong đó straight lại có cách giải thích khác là “thẳng”, cho nên mọi người thường gọi nam dị tính luyến là “giai thẳng”. Hủ nữ là tên gọi tắt của “hủ nữ tử”, chỉ phụ nữ đặc biệt yêu thích BL (tức Boy Love - thể loại nam - nam, nhất là truyện tranh BL). Thể loại tiểu thuyết viết về tình yêu nam - nam được gọi là Đam mỹ, trong đó một cặp gay sẽ được chia làm công và thụ, phía đóng vai chồng là “công”, phía đóng vai vợ là “thụ”. Trừu Phong Đích Mạc Hề *** Đôi nét về tác giả: Trừu Phong Đích Mạc Hề Tên thường gọi là Mạc Hề Sinh năm 1988, lúc nhỏ ở sa mạc Đôn Hoàng, hiện sống tại Kim Lăng, tính tình lạc quan. Châm ngôn sống: Chỉ cần không từ bỏ là đã thành công. Sách đã xuất bản: Lang kỵ trúc mã lai (Chàng cưỡi ngựa tre sang) Kim kê độc ly (Gà và cáo) Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng Em mới lười yêu anh *** Chuyện kể rằng... đó là sau khi Tiểu Bạch cùng tổng giám đốc bồi dưỡng gian tình được kha khá thời gian rồi... Ngày hôm đó, lúc Tiểu Bạch rót nước Mặc Duy Chính giả bộ xem văn kiện như vô tình như hữu ý nói một câu: “Tiểu Bạch, hôm nay em có muốn qua nhà anh không?” “Nhà anh?” Tiểu Bạch nói. “Đến nhà anh xem GV?” “...” Mặc Duy Chính lại nói: “Không, chỉ hỏi em có muốn đi hay không.” Tiểu Bạch đặt tách xuống: “Vậy anh muốn em đến nhà anh làm gì chứ?” “Là đi... đi xem...” Giọng của Mặc Duy Chính càng lúc càng thấp. Tiểu Bạch nhìn hắn một hồi: “Xem chẳng phải cũng xem rồi?” Nhà rất lớn, rất xa xỉ, lẽ nào tổng giám đốc còn muốn chọc tức bạn? “Xem rồi... Hỏi em có muốn ở lại không...” “Ở cũng ở rồi mà”, Tiểu Bạch đáp, đặt chiếc ấm xuống bàn. “Vậy ở cùng nhau có được không?!” Mặc Duy Chính rốt cuộc cũng rống lên. Tiểu Bạch tròn mắt, ngây người, cuối cùng hỏi một câu: “Tổng giám đốc, là anh đang muốn mời em với anh cùng H?” Đã quyết định H, việc tiếp theo là phải tìm mua “đồ bảo hiểm”. Thứ như vậy Tiểu Bạch không có, Mặc Duy Chính cũng không có. Hết giờ, Tiểu Bạch ngồi vào xe Mặc Duy Chính, bắt đầu chiến dịch săn “áo mưa”. Trung tâm thương mại? Không thể nào! Mặc Duy Chính xấu hổ lắm! ... Mời các bạn đón đọc Kế Hoạch Hủ Nữ: Bẻ Thẳng Thành Cong của tác giảTrừu Phong Đích Mạc Hề.