Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ngọc Bội Thái Tử Gia (Cửu Nguyệt Lưu Hỏa)

Cô năm nhà Trường Hưng hầu lúc bé bị người đánh tráo, khiến cô con gái nhà nông một bước lên trời, trở thành tiểu thư hầu phủ, còn tiểu thư chân chính lưu lạc nhân gian, trải qua mười ba năm gian khổ.

Sau mười ba năm, rốt cuộc Sở Cẩm Dao cũng quay về bên cha mẹ ruột, nhưng đáng xẩu hổ là, mẹ chê cô cử chỉ thô tục, một lòng yêu thương “cô con gái ban đầu”, đến bà nội cũng luyến tiếc không rời cô cháu gái đã nuôi mười ba năm, đứng ra làm chủ, để cô ả giả mạo tiếp tục làm thiên kim phủ hầu.

Sở Cẩm Dao lớn lên trong nghèo khó, không hoà hợp với người trong phủ, sau lần thứ n bị em họ ngáng chân, Sở Cẩm Dao lén trốn trong phòng lau nước mắt, bất ngờ phát hiện ngọc bội của cô vậy mà biết nói.

Tính tình của ngọc bội không tốt, nhưng sẽ nhẫn nại nghe cô than thở, dạy cô trạch đấu, hướng dẫn cô ngược tra.

Cho đến một ngày, Sở Cẩm Dao gặp được Thái tử điện hạ tiếng xấu đầy đường. Tìm mua: Ngọc Bội Thái Tử Gia TiKi Lazada Shopee

“Nói ra chắc các người không tin, nhưng nhìn ngọc bội tinh của ta và Thái tử điện hạ giống nhau như đúc.”

Lời tác giả: Vì có yếu tố hồn lìa khỏi xác nên mới gắn mác huyền huyễn, cả truyện không còn yếu tố ma quỷ tu chân tu tiên nào khác, cứ xem như đây là một bộ cổ đại bình thường là được.***

Ít có bộ nào mà chưa đọc hết mình đã phải nhảy lên review thế này. Truyện hay, cực lực đề cử!!!!

Truyện mở đầu với motip 'ly miêu hoán chúa' quen thuộc nhưng diễn biến về sau thì không theo lối cũ tí nào.

Nữ chính vốn là tiểu thư hầu phủ bị nhà nông hộ đánh tráo, sống 13 năm nơi thôn nghèo thì được cha ruột đón về hầu phủ. Tính cách của nữ chính khá là đặc biệt và mình cực kỳ thích cô nàng nữ chính này. Cô nàng thẳng thắn thừa nhận niềm vui lớn nhất khi được đón về là thoát khỏi cảnh đói nghèo, làm lụng vất vả đến nỗi sưng tay phù chân, thoát khỏi những trận đòn vô cớ của đôi cha mẹ nông dân, chứ không phải là niềm vui sum vầy bên cha mẹ ruột.

Trở về hầu phủ, nữ chính phải đối mặt với người mẹ ruột thương con nuôi hơn con đẻ, người tổ mẫu lấy ích lợi gia tộc làm đầu, cha thì tất bật xã giao chẳng mấy khi nhìn mặt con cái, một loạt anh chị em họ thì càng khỏi phải nói, chỉ rình rập dẫm nhau xuống nước để bản thân được biến thành 'nhân thượng nhân'. Phong cách hầu phủ thanh kỳ thế nào mình xin phép không nói trước, tránh chị em mất hứng thú khi đọc.

Nữ chính tuy là kiên cường, thông minh những giữa rừng yêu quái đã tẩm dâm nơi hậu trạch nửa đời người thì có thông minh đến đâu nữ chính cũng phải ăn bẹp. Và tèn tén ten, nữ chính không vấp ngã thì làm sao tác giả để nam chính lên sàn được.

Nam chính là đương triều Thái tử, do vết thương trí mạng khi hành quân đánh giặc mà hồn lìa khỏi xác, nhập vô mảnh ngọc bội của nữ chính. Không thể đứng ngoài nhìn nữ chính loạn đâm đầu bị người khác cười nhạo được nữa, anh quyết tâm đứng ra dạy cho nữ chính biết, thế nào mới là cao thủ cung... à nhầm trạch đấu. Dạy ở đây không có nghĩa là nữ chính bị phụ thuộc vào nam chính, gặp phải vấn đề anh sẽ để chị tự nghĩ, nghĩ hồi lâu không ra thì chỉ điểm đôi chút, đã chỉ điểm 1 lần thì sẽ không có lần 2 cho cùng một sự việc.

Trong cổ ngôn, có 3 điều kiện khiến cho mình quyết định có nên đọc tiếp bộ truyện này hay không:

1. Lễ giáo các loại.

2. Tính cách tuyến nhân vật phụ

3. Sự logic trong từng sự việc

Không phải nói ngoa chứ bộ truyện này khiến mình thực sự bất ngờ từ chương đầu tiên cũng như phải lập tức xếp nó vào danh sách yêu thích khi mới đọc tới chương 10. Lễ giáo thì khỏi nói, không quá rườm rà nhưng quy củ đầy đủ. Tuyến nhân vật phụ mỗi người một vẻ, chỉ có đại trí giả ngu chứ không một ai thiếu não. Cách các sự việc diễn ra hoàn toàn không gượng ép, loáng thoáng có thể thấy được phục bút của tác giả từ những chương trước.

Mình xin trích 1 vài chi tiết nhỏ trong truyện:

"Sở lão phu nhân muốn mượn Sở Cẩm Dao để mà trèo cao, Sở Cẩm Dao cũng có ý mượn danh lão phu nhân nuôi trồng thế lực của mình, hiện giờ bọn họ là quan hệ 'sống chết có nhau'. Vấn đề duy nhất là, Sở lão phu nhân tính toán gả nàng cho nhà nào? Nếu là gả làm vợ kế cho ông già 70 80 nào đó, vậy thì lại khác, Sở Cẩm Dao dù có bỏ mạng cũng phải làm ầm lên cho cái nhà này biết tay.

Sở lão phu nhân nhìn Sở Cẩm Dao chuyển từ ngờ vực, đến bừng tỉnh, lại tới trấn định bình tĩnh. Sở lão phu nhân rất là vừa lòng, đây mới là nhân tài đáng giá gia tộc khuynh lực bồi dưỡng, với mình, với gia tộc, với nhà chồng tương lai, đều rất có ích. Chỉ có người như vậy, mới đáng để quý tộc liên hôn, kết hai họ chi hảo.

Nếu không, nơi nào là kết thân, có mà kết thù thì có.”

"Sở lão phu nhân mấy ngày nay cả nằm mơ cũng cười ra tiếng. Bà sảng khoái cực kỳ, Sở Cẩm Dao cướp vị trí Thái Tử Phi của huyện chủ, chảng khác nào hung hăng đánh mặt đối phương, Sở lão phu nhân quả thực là vui sướng nói không nên lời.

Đến nỗi đoạt đồ vật của người khác là tốt hay xấu tính…… Sở lão phu nhân nghĩ thầm, trách không được trước kia đám tiểu thiếp thích đoạt đồ của bà như vậy, quả nhiên, đoạt được mới là thoải mái nhất.”

Mình sẽ không tiết lộ quá nhiều về tính tiết bộ truyện, viết review này chủ yếu là để bày tỏ quan điểm cá nhân, hội mình có ai ưng bộ cổ ngôn trạch đấu nào thấy ok thì giới thiệu mình với nhá!

***

Sở Cẩm Dao vừa vào cửa, ánh mắt của mọi người đều dừng lại ở nàng.

Sở Cẩm Dao hơi hoảng sợ, hôm nay có chuyện gì vậy, sao mọi người lại mặc như thế này. Lẽ nào có khách đến nhà sao? Hôm qua Sở Châu hồi phủ, Sở Cẩm Dao cũng mặc y phục mới may để gặp khách, nhưng là vì lúc ấy Sở Cẩm Nhàn và Sở Cẩm Dao đang ở cạnh Sở lão phu nhân ngồi ở noãn các mà thiêu thùa may vá, sau đó Thất tiểu thư đến. Khi rời khỏi đây, Thất tiểu thư vô ý làm đổ trà lên y phục của Sở Cẩm Dao. Thật đúng là đủ “cố ý” cùng “không cẩn thận” đây. Sở Cẩm Dao dù có rất nhiều lời cần nói cũng chỉ đành nhanh chóng trở về đổi xiêm y. Mà ngay lúc nàng quay trở về, trời đã muộn rồi. Cho nên hôm nay rất nhiều người chưa nhìn thấy y phục mới của Sở Cẩm Dao. Hôm nay thấy nàng đã giặt sạch sẽ váy áo, rồi mặc đến đây, những người trong nhà chính vừa thấy thì trong mắt chỉ hiện lên kinh diễm lại kinh ngạc không thôi.

Sở Cẩm Dao từ nhỏ đã phải làm việc đồng áng, so với mấy vị tiểu thư ngày ngày tháng tháng không rời cửa thì phải hoạt động hơn rất nhiều. Sức khỏe tốt, dáng người cũng cao. Trên người nàng là áo giao lĩnh, tay áo dài rộng. Cổ tay có thiêu hoa phù dung màu hồng nhạt. Váy dài phía dưới là váy mã diện, thiêu hoa tím nhạt trên nền váy trắng Vân Cẩm. Ở trên sườn nếp gấp đều dùng tơ lụa để viền hoa, đè sát nếp gấp. Phía dưới quả thật phẳng phiu mà tự nhiên. Bên dưới còn một dải lụa, còn đánh tua cuối váy hoa. Dải lụa có màu tím đậm hơn so với hoa văn tím, một dải đè một dải, khi đi lại giống như khổng tước xòe đuôi. Mà Sở Cẩm Dao vốn cao mà thon thả, ăn mặc như vậy vừa áo ngắn lại váy mã diện, càng lộ rõ vòng eo thon gọn, duyên dáng mà yêu kiều.

Sở lão phu nhân nhìn thấy Sở Cẩm Dao mặc trang phục này nên nhìn kỹ hơn nhưng không nói gì. Lão phu nhân trong lòng nghĩ thầm, Ngũ tiểu thư tuy rằng lớn lên là cực phẩm, nhưng quy củ chung quy không thể bằng cô nương lớn lên ở Hầu phủ được. Quả là đáng tiếc. Mà Sở Châu nhìn một lúc sau, nhịn không được mà rằng:

“Y phục này… là thiêu phường nhà nào làm nên?”

Sở Cẩm Dao trả lời:

“Là nha hoàn cắt ạ”

Sở Cẩm Dao cũng có chút suy nghĩ, không thể nói là chính mình làm. Nếu không, sau này có thể được người ta hỏi đến. Hơn nữa, nếu sau này có người đến cửa nhờ làm, vậy thì phải giải quyết ra sao? Sở Châu nghe thấy nha hoàn làm, chỉ gật đầu nói:

“Tẩu tẩu an bài cho con mấy nha hoàn tốt lắm”

Này váy hoa, quả thật rất đẹp.

Sở Cẩm Diệu vừa rồi còn phong quang vô hạn, áp xuống chúng tỷ muội. Nhưng mà Sở Cẩm Dao vừa đến thì mọi người đều bị hấp dẫn đi rồi. Luận quý trọng, váy áo của Sở Cẩm Dao thật sự không thể bằng được Sở Cẩm Diệu. Nhưng làm người khác không thể chấp nhận được chính là, người ta quần áo cắt may rất đẹp, cũng có phần mới mẻ. Sở Cẩm Diệu thấy nếu bực có thể chết người thì nàng đã sớm ức chết rồi.

Đặc biệt là Lâm Hi Ninh, Sở Cẩm Diệu vừa vào, quả thật Sở Cẩm Diệu nhìn thấy trong ánh mắt Lâm Hi Ninh sáng lên một chút. Bây giờ Sở Cẩm Diệu nhìn sang, oán hận mà nắm chặt khăn tay của mình. Quả nhiên, nam nhân đều có đức hạnh này. Không cần biết bên ngoài miệng bọn họ nói gì, trong lòng vẫn cảm thấy nhan sắc là trên hết. Sở Cẩm Diệu và Lâm Hi Ninh từ nhỏ đã là huynh muội, Sở Châu quả thật rất thích Sở Cẩm Diệu. Khi còn nhỏ, Sở Châu còn cười nói với Triệu phu nhân trêu ghẹo, không bằng về sau cho hai người làm một đôi hoan hỉ oan gia. Triệu phu nhân khi ấy chỉ cười mà qua, nhưng trong lòng lại nhớ kỹ, trong lúc không có ai mới nhẹ nhàng hỏi dò Sở Cẩm Diệu.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ngọc Bội Thái Tử Gia PDF của tác giả Cửu Nguyệt Lưu Hỏa nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Người Tình Trí Mạng - Phần 1 (Ân Tầm)
Nam chính lăng nhăng, bắt cá hai tay; nữ chính ngốc nghếch, bánh bèo Nhấn mạnh nghề nữ chính: Nhà tạo hương Hệ thống nhân vật: Lục Đông Thâm, Tưởng Ly, Thai Tử Tân, Tần Dịch, Nhiêu Tôn, Đàm Diệu Minh, Tưởng Tiểu Thiên, Tề Cương, Tả Thời, Phù Dung, Thanh Chi, Trần Du, Quý Phi, Vệ Bạc Tôn, Cảnh Ninh, Dương Viễn, Thương Xuyên, Cao Toàn, Julia, Đóa Á... *Nhà họ Lục: Lục Chấn Dương, Lục Chấn Danh, Lục Khởi Bạch. *Nhà họ Nhiêu: Nhiêu Nghị Chí, Nhiêu Cẩn Hoài, Nhiêu Cẩn Vũ, Nhiêu Tôn, Kiều Trân. Tìm mua: Người Tình Trí Mạng - Phần 1 TiKi Lazada Shopee *Nhà họ Hạ: Hạ Vận Thành, Hạ Trú. Cameo: Tố Diệp, Niên Bách Ngạn (Đừng để lỡ nhau), Lục Bắc Thần (Bảy năm vẫn ngoảnh về phương Bắc) Trên đời này có một thứ. Không nghe thấy tiếng, không nhìn thấy hình, nhưng lại tồn tại ở khắp mọi nơi trên trời đất này. Mùi hương. Nó có thể chữa bệnh cho người trong yên lặng, lại có thể giết chết người ta trong vô hình. Nó ẩn nấp dưới từng lớp da thịt, trở thành hơi thở của bạn, khiến cho bí mật của bạn không có chỗ trốn. Cô là một nhà tạo hương, vì sở hữu một khứu giác trời sinh nhạy cảm nên được mệnh danh là bậc thầy hương thơm hiếm có trên đời, thế nhưng vào lúc danh tiếng lẫy lừng nhất, cô bỗng bất ngờ mai danh ẩn tích... Anh là một doanh nhân của Lục Môn, vì những hành động quyết đoán và những mưu kế khôn lường, được mệnh danh là chiến thần của giới thương nhân, nhưng ngay vào lúc chuẩn bị ngồi lên đỉnh cao quyền lực thì bỗng rơi vào vòng khốn đốn, tính mạng ngàn cân treo sợi tóc... Cô rong ruổi trên đại mạc, ẩn mình chốn cao nguyên. Anh tung hoành trên thương trường, thâm nhập vào nơi tận cùng của nhân tính. Gặp gỡ, tất cả đều không phải là ngẫu nhiên. Một bí kíp chế tạo mùi hương đã thất truyền ngàn năm bất ngờ tái xuất giang hồ, một tấm Giang sơn đồ ẩn chứa tà khí... Một cổ thành ngàn năm ẩn mình dưới nước sâu, một quan tài thần bí trôi nổi trong hang động. Gỗ tương tư của đôi trai gái si tình, một cô đào kép thật giả giả... Trùng trùng lớp lớp những sự kiện ly kỳ trông có vẻ chẳng hề dính líu tới nhau, kỳ thực đều gắn chặt với mùi hương. Người không thể trốn tránh mùi hương, thế nên, tôi có thể kiểm soát người trong thinh lặng.*** Từ đầu bộ truyện đến giờ là chuyên sâu về lĩnh vực mùi hương, nếu như ngược dòng thời gian về với "Dụ tình" thì mình nhớ có một nhân vật phụ là một nhà điều chế hương, nếu như khi đó chỉ là một nhân vật phụ thì bây giờ Ân Tầm đã nâng chủ đề mùi hương thành nhân vật chính khi nữ chính của chúng ta Hạ Trú (đầu truyện là Tưởng Ly) là một nhà sáng tạo mùi hương. Đề tài này là một đề tài chưa hẳn hiếm nhưng cũng khá mới lạ trong giới ngôn tình. Hiện tại bộ truyện đã đi được một phần ba chặng đường với lối viết quen thuộc nhưng cách dùng từ luôn đổi mới và sáng tạo của Ân Tầm làm các bạn độc giả ruột nhà Tầm phấn khích và hào hứng.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Ân Tầm":7 Ngày Ân ÁiĐại Hoàn Dư - Cho Ta Khuynh Thất Giang SanDụ Tình - Lời Mời Của Boss Thần BíGặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng TỷGiao Dịch Đánh Mất Trái Tim Của Trùm Xã Hội ĐenHào Môn Kinh Mộng 3: Đừng Để Lỡ Nhau - Phần 1Hào Môn Kinh Mộng 2 - Khế Ước Đàn UkuleleNiếp MônTrò Chơi Nguy Hiểm Tổng Tài Tội Ác Tày TrờiVợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn ÁcHào Môn Kinh Mộng: 99 Ngày Làm Cô DâuHào Môn Kinh Mộng 3: Đừng Để Lỡ Nhau - Phần 2Hào Môn Kinh Mộng 3: Đừng Để Lỡ Nhau - Phần 3Người Tình Trí Mạng - Phần 1Người Tình Trí Mạng - Phần 2Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc - Phần 1Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc - Phần 2Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Người Tình Trí Mạng - Phần 1 PDF của tác giả Ân Tầm nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Người Tình Trí Mạng - Phần 1 (Ân Tầm)
Nam chính lăng nhăng, bắt cá hai tay; nữ chính ngốc nghếch, bánh bèo Nhấn mạnh nghề nữ chính: Nhà tạo hương Hệ thống nhân vật: Lục Đông Thâm, Tưởng Ly, Thai Tử Tân, Tần Dịch, Nhiêu Tôn, Đàm Diệu Minh, Tưởng Tiểu Thiên, Tề Cương, Tả Thời, Phù Dung, Thanh Chi, Trần Du, Quý Phi, Vệ Bạc Tôn, Cảnh Ninh, Dương Viễn, Thương Xuyên, Cao Toàn, Julia, Đóa Á... *Nhà họ Lục: Lục Chấn Dương, Lục Chấn Danh, Lục Khởi Bạch. *Nhà họ Nhiêu: Nhiêu Nghị Chí, Nhiêu Cẩn Hoài, Nhiêu Cẩn Vũ, Nhiêu Tôn, Kiều Trân. Tìm mua: Người Tình Trí Mạng - Phần 1 TiKi Lazada Shopee *Nhà họ Hạ: Hạ Vận Thành, Hạ Trú. Cameo: Tố Diệp, Niên Bách Ngạn (Đừng để lỡ nhau), Lục Bắc Thần (Bảy năm vẫn ngoảnh về phương Bắc) Trên đời này có một thứ. Không nghe thấy tiếng, không nhìn thấy hình, nhưng lại tồn tại ở khắp mọi nơi trên trời đất này. Mùi hương. Nó có thể chữa bệnh cho người trong yên lặng, lại có thể giết chết người ta trong vô hình. Nó ẩn nấp dưới từng lớp da thịt, trở thành hơi thở của bạn, khiến cho bí mật của bạn không có chỗ trốn. Cô là một nhà tạo hương, vì sở hữu một khứu giác trời sinh nhạy cảm nên được mệnh danh là bậc thầy hương thơm hiếm có trên đời, thế nhưng vào lúc danh tiếng lẫy lừng nhất, cô bỗng bất ngờ mai danh ẩn tích... Anh là một doanh nhân của Lục Môn, vì những hành động quyết đoán và những mưu kế khôn lường, được mệnh danh là chiến thần của giới thương nhân, nhưng ngay vào lúc chuẩn bị ngồi lên đỉnh cao quyền lực thì bỗng rơi vào vòng khốn đốn, tính mạng ngàn cân treo sợi tóc... Cô rong ruổi trên đại mạc, ẩn mình chốn cao nguyên. Anh tung hoành trên thương trường, thâm nhập vào nơi tận cùng của nhân tính. Gặp gỡ, tất cả đều không phải là ngẫu nhiên. Một bí kíp chế tạo mùi hương đã thất truyền ngàn năm bất ngờ tái xuất giang hồ, một tấm Giang sơn đồ ẩn chứa tà khí... Một cổ thành ngàn năm ẩn mình dưới nước sâu, một quan tài thần bí trôi nổi trong hang động. Gỗ tương tư của đôi trai gái si tình, một cô đào kép thật giả giả... Trùng trùng lớp lớp những sự kiện ly kỳ trông có vẻ chẳng hề dính líu tới nhau, kỳ thực đều gắn chặt với mùi hương. Người không thể trốn tránh mùi hương, thế nên, tôi có thể kiểm soát người trong thinh lặng.*** Từ đầu bộ truyện đến giờ là chuyên sâu về lĩnh vực mùi hương, nếu như ngược dòng thời gian về với "Dụ tình" thì mình nhớ có một nhân vật phụ là một nhà điều chế hương, nếu như khi đó chỉ là một nhân vật phụ thì bây giờ Ân Tầm đã nâng chủ đề mùi hương thành nhân vật chính khi nữ chính của chúng ta Hạ Trú (đầu truyện là Tưởng Ly) là một nhà sáng tạo mùi hương. Đề tài này là một đề tài chưa hẳn hiếm nhưng cũng khá mới lạ trong giới ngôn tình. Hiện tại bộ truyện đã đi được một phần ba chặng đường với lối viết quen thuộc nhưng cách dùng từ luôn đổi mới và sáng tạo của Ân Tầm làm các bạn độc giả ruột nhà Tầm phấn khích và hào hứng.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Ân Tầm":7 Ngày Ân ÁiĐại Hoàn Dư - Cho Ta Khuynh Thất Giang SanDụ Tình - Lời Mời Của Boss Thần BíGặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng TỷGiao Dịch Đánh Mất Trái Tim Của Trùm Xã Hội ĐenHào Môn Kinh Mộng 3: Đừng Để Lỡ Nhau - Phần 1Hào Môn Kinh Mộng 2 - Khế Ước Đàn UkuleleNiếp MônTrò Chơi Nguy Hiểm Tổng Tài Tội Ác Tày TrờiVợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn ÁcHào Môn Kinh Mộng: 99 Ngày Làm Cô DâuHào Môn Kinh Mộng 3: Đừng Để Lỡ Nhau - Phần 2Hào Môn Kinh Mộng 3: Đừng Để Lỡ Nhau - Phần 3Người Tình Trí Mạng - Phần 1Người Tình Trí Mạng - Phần 2Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc - Phần 1Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc - Phần 2Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Người Tình Trí Mạng - Phần 1 PDF của tác giả Ân Tầm nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Mùa Xuân Ở Căn Nhà Cũ (Yến Bán Căn)
Trình Nặc hai mươi tám tuổi bắt gặp chồng ngoại tình, trong một đêm mất cả chồng lẫn bạn thân, lòng chẳng tha thiết gì, đi xa tha hương, nhưng vận mệnh đã sắp đặt cô mua một căn nhà cũ. Sửa nhà, trồng vườn rau, nuôi gà nuôi vịt, đốn củi nấu cơm, cuộc sống quay về trạng thái nguyên thủy nhất, lại để tâm tình cô quên đi hết thảy, không chỉ nổi tiếng, mà còn thuận tiện bắt được một “trung khuyển” sống, mai nở hai lần*, gió xuân như ý. (*Mai nở hai lần ý chỉ trải qua hai cuộc hôn nhân.) "Khi chúng ta già đi Em về miền quê Nuôi thêm mấy con gà ngoài sân sau Tìm mua: Mùa Xuân Ở Căn Nhà Cũ TiKi Lazada Shopee Anh đọc sách, em pha trà Trước hiên nhà trồng thêm những khóm hoa thơm Khoe sắc ngày mới" Trong cuộc sống mỗi khi chúng ta quá mệt mỏi, gặp nhiều áp lực thì đều có một giấc mơ về quê chăn nuôi, trồng rau, làm bạn với thiên nhiên, sống một cuộc đời bình dị. Nhân vật Trình Nặc trong tác phẩm "Mùa xuân ở căn nhà cũ" thì "về quê" với một lí do vô cùng cay đẳng: bị chồng và bạn thân phản bội, sảy thai có khả năng không thể làm mẹ. Dường như cuộc đời suốt hai tám năm của Trình Nặc là chuỗi bị bỏ rơi như cô cảm thán. " Cuộc đời của cô, hình như từ lúc mới bắt đầu đã không có thứ gì đáng giá để cất giữ. Lúc ra đời thì bị bố mẹ vất bỏ, mợ bị tình thế ép buộc cũng bỏ cô, ngay cả bà nội cô quý nhất, cũng đã buông tay ra đi vào lúc cô cần nhất. Gặp được Đinh Gia đã để thanh xuân u ám của cô điểm tô sắc màu, gặp được Lâm Dĩ An đã để trái tim cô đơn của cô có nơi dựa dẫm. Dù đến cuối cùng, những thứ này đều chỉ là hoa trong gương trăng dưới nước, nhưng dẫu gì cũng đã từng tồn tại, thật sự tồn tại." Bất cứ ai cũng cảm thấy đáng thương và đồng cảm cho Trình Nặc bởi cuộc đời của cô chúng ta có thể gặp nhan nhản trong đời sống hàng ngày. Những người phụ nữ bị phản bội thì mỗi người lại có những cách phản ứng khác nhau sau tổn thương hôn nhân. Trình Nặc của chúng ta lại chọn cách bỏ đi khỏi thành phố quen thuộc đến nơi xa lạ và như một cái duyên dẫn cô đến cù lao Hà Diệp, dường như bắt đầu từ khi nhìn thấy bức ảnh ngôi nhà cũ ở đó thì cô đã có duyên với ngôi nhà ấy rồi. Một cuộc mua bán chóng vánh và cô trở thành chủ nhân trên cù lao hẻo lánh. Bao khó khăn về tiền bạc, bao nỗi buồn bỏ lại sau lưng, cô tiếp tục tiến bước về phía trước. Một cánh cửa khép lại thì một cánh cửa mới lại mở ra. "Anh ở lại đây là vì chờ đợi em." "Em đến đây là để gặp được anh." Duyên phận là một thứ vô cùng kì lạ khi Tông Lãng đâu ngờ rằng mình đỡ một cô gái say mèm về khách sạn thì người ấy đã trở thành người bạn trọn đời bên anh. Còn Trình Nặc đâu hề hay cuộc gặp gỡ tình cờ lại mở ra mùa xuân thứ hai cho cô. Tông Lãng thích cô nhưng chỉ dám âm thầm truyền đạt lòng mình. Chàng trai hai tám tuổi lần đầu biết yêu làm đủ các việc tán tỉnh như thiếu niên mười tám. Muốn dâng hiến sửa nhà cho người nhưng phải trả vờ rao giá tiền công thật cao. Muốn chở người ta đi đâu cũng phải lấy đủ lý do. Là chủ tiệm tạp hoá cũng phải trả vờ chỉ là người quen. Yêu lần đầu nhưng chưa bao giờ tính chuyện chơi bời mà xác định đó là chuyện trăm năm. Phải chăng từ lần đầu gặp câu nói "Tôi sẽ cho cô một mái nhà" đã là lời hứa của anh. Tông Lãng là chàng trai mồ côi từ nhỏ nên càng khao khát một mái ấm gia đình hơn bất cứ ai, càng là thứ người ta không có thì càng mong nó là của mình. Còn Trình Nặc trước sự đeo đuổi ngầm cũng như công khai của Tông Lãng đã n lần tự tẩy não mình không có tình cảm với anh chỉ vì cô đã trải qua một lần tổn thương, thêm nữa phụ nữ Á Đông luôn có tư tưởng phụ nữ đã qua một lần đò nên khó mà có hạnh phúc lần nữa. Tuy nhiên khi chứng kiến một cặp đôi ly hôn kết hôn lần nữa cô đã hiểu ra mình phải biết nắm bắt hạnh phúc để sau này không bao giờ phải hối hận. Tình yêu của cô và anh là tình yêu của những người trưởng thành. Nếu khi còn chưa xác định là người yêu cô vẫn rạch ròi chuyện tiền bạc thì sau này rất tự nhiên mà cùng san sẻ với anh. Cái hay của truyện với mình đó là quan điểm ai cũng xứng đáng có hạnh phúc của tác giả. Thêm vào đó nếu ai là fan của cô nàng Tiểu Thất Tử với những video nấu ăn từ sản phẩm của nhà trồng được thì sẽ càng thích tác phẩm này. Nữ chính cũng làm tự truyền thông, ban đầu cô chỉ tính quay video, chụp ảnh ghi chép một cuộc sống mới với cái tên Tân Sinh, nhưng cuối cùng nó lại trở thành nguồn kiếm sống cho chính cô. Cuộc sống hiện đại xô bồ khiến người ta không khỏi khắc khoải tìm một miền đất bình yên để tránh bão. Cù lao Hà Diệp vừa có nhà vừa có người cô yêu vừa hoàn thành tâm nguyện bao năm của cô. "Giá như mình sống biết nghĩ cho nhau hơn Quan tâm một chút sẽ chẳng xa đâu Có được điều hạnh phúc ấy thì đâu cũng sẽ có thanh xuân Đúng không?" Khác với cuộc hôn nhân đầu tiên với áp lực con cái thì với mùa xuân thứ hai này, Tông Lãng luôn tôn trọng và suy nghĩ cho Trình Nặc. Với rất nhiều người trai tân bên ngoài đẹp trai bên trong nhiều tiền như cô có n cô gái thích hợp hơn, nhưng nam chính chỉ chung tình với mình nữ chính. Bỏ qua mọi định kiến xã hội anh chia sẻ mọi áp lực với cô. Hơn thế nữa nam chính còn là một người vô cùng trọng tình trọng nghĩa khi mà điều kiện của anh hoàn toàn có thể chuyển khỏi cù lao Hà Diệp nhưng vì cái tình của người dân ở đó mà anh đã ở lại để giúp Hà Diệp phát triển. Mở một cửa hàng tạp hoá nhỏ giúp người già trên đảo không cần qua sông mua đồ dùng hàng ngày, mở lều trồng cây tạo công ăn việc làm cho người già, giúp hàng xóm mua thuốc đều đặn trên thành phố, có thể nói anh là con người đa zì năng của cù lao này. “Tu trăm năm mới đi chung một chuyến thuyền, tu ngàn năm mới nên duyên vợ chồng” Cư dân mạng cảm thán Trình Nặc cứu cả thế giới mới lấy được Tông Lãng, nhưng với mình thì hai người họ chính là đúng thời điểm đúng người. Tông Lãng cũng phải cảm tạ ông trời cho Trình Nặc rời xa tra nam đến bên anh. Tình yêu của họ là ngang bằng không có ai hơn ai, chỉ là thật may khi Tông Lãng luôn chủ động đến cùng. "Mùa xuân ở căn nhà cũ" mang đến niềm tin cho những người đã từng thất bại trong tình yêu, trong hôn nhân, bởi lẽ chỉ cần có duyên bạn sẽ gặp được đúng người. Bạn hãy tin tưởng rằng nửa kia đang chờ đợi bạn và chỉ cần một cơ hội hai mảnh ghép sẽ hoà chung nhịp.*** Trình Nặc không thường xuyên đến họp lớp, đã xa cách lâu lắm rồi, chẳng còn nhiệt tình của ngày nào, làm mọi người ai ai cũng mất tự nhiên. Cô ngồi tại chỗ, nghe mọi người nói về công việc cuộc sống của bản thân, cảm giác vừa xa xôi lại lạ lùng, Dù sao cũng đã bảy tám năm rồi, dù có thân mật đến đâu đi chăng nữa thì dưới sự bào mòn của thời gian, mối quan hệ cũng dần nhạt phai. Huống hồ hồi học cấp ba, ngoài đi học thì cô chỉ đi làm, không có bạn bè, sau khi tốt nghiệp cũng không liên lạc gì với bạn học. Ngồi bên tay phải cô là bạn cùng bàn Lưu Tuyết năm lớp 12. Lưu Tuyết có tính cách đối lập hẳn với Trình Nặc, hình như cô ấy vẫn còn giữ liên lạc với tất cả bạn học, lúc rảnh rỗi còn lên Wechat trò chuyện đôi câu với Trình Nặc. Cũng nhờ có cô nàng khuyên mà Trình Nặc mới về quê tham gia buổi họp mặt lần này. Bây giờ Lưu Tuyết là bác sĩ phụ khoa ở trạm xá y tế phụ nữ và trẻ em, có mấy bạn nữ đang thỉnh giáo cô ấy về vài điều cần chú ý. Trình Nặc ngồi bên nghe mới bừng tỉnh nhận ra, thoáng cái đã bảy tám năm trôi qua, các cô gái tràn trề thanh xuân năm nào, đảo mắt cái đã làm mẹ rồi. Lưu Tuyết thấy Trình Nặc cứ im lặng mãi thì cố ý để cô trò chuyện cùng mọi người, bèn hỏi: “Trình Nặc, cậu là người kết hôn sớm nhất trong lớp chúng ta, cũng phải bốn năm rồi nhỉ, định bao giờ thì sinh con thế?” Nhắc đến con, Trình Nặc không khỏi nhớ lại lần sinh non vào năm ngoái, bác sĩ nói, sau này cô khó mà có con lại được. “Tạm thời vẫn chưa nghĩ đến, đợi mấy năm nữa đã.” Lưu Tuyết nói phải, “Nhân lúc còn trẻ mà chơi thêm mấy năm đi, có con rồi là không tự do nữa đâu. À đúng rồi, cậu còn nhớ Đinh Gia học lớp bên cạnh chúng ta không, cậu ta mang thai tám tháng rồi đấy, sắp sinh rồi!” “Đinh Gia?” Trình Nặc khó tin hỏi: “Là Đinh Gia luôn để tóc ngắn ấy hả?” “Chính là cậu ta đấy.” Lưu Tuyết nói, “Là đại tỷ của Nhất Trung kìa, năm xưa cậu ta đánh nhau trong trường nhiều đến thế, đâu có ra dáng nữ sinh đâu. Thật chẳng ngờ, lại sắp làm mẹ rồi.” Lưu Tuyết cảm thán nói, không nhận ra vẻ mặt khiếp sợ của Trình Nặc, “Cậu nói thử xem, nếu con trai cậu ta không nghe lời thì liệu có bị cậu ta đánh không nhỉ.” Trình Nặc đè nén cơn khiếp sợ, hỏi Lưu Tuyết: “Sao cậu biết cậu ấy mang thai?” “Mình làm nghề gì chứ, làm khám thai đấy.” Lưu Tuyết đáp, “Nhắc đến cũng trùng hợp thật, ở chỗ mình có hai hồ sơ khám thai của cậu ta.” Trình Nặc lại hỏi: “Cậu chắc chắn là cậu ấy?” “Dĩ nhiên rồi. Hình như bây giờ cậu ta để tóc dài, lúc ấy mình không nhận ra đâu, đến khi nhìn tên mới nhớ. Có điều cậu ta ấy à, mặt cứ lạnh tanh như ai nợ tiền cậu ta chẳng bằng, mình cũng không chào hỏi gì cả, có lẽ cậu ta cũng không nhận ra mình.” Nói đến đây, Lưu Tuyết đột nhiên sáp lại gần bên tai Trình Nặc, thấp giọng nói: “Có điều hình như cậu ta không kết hôn, để trống cột tên chồng, lần nào đi kiểm tra cũng chỉ một mình vác cái bụng bự, đúng là đáng thương.” Nghe đến đây, Trình Nặc đứng ngồi không yên, cầm lấy điện thoại rồi nói với Lưu Tuyết mình cần vào nhà vệ sinh. Ra khỏi phòng ăn, Trình Nặc đi đến chân cầu thang, cô bấm số của Đinh Gia, nhưng do dự một hồi, cuối cùng vẫn không gọi đi. Lưu Tuyết không biết rằng, Trình Nặc và Đinh Gia vẫn luôn liên lạc với nhau.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Mùa Xuân Ở Căn Nhà Cũ PDF của tác giả Yến Bán Căn nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Mùa Xuân Ở Căn Nhà Cũ (Yến Bán Căn)
Trình Nặc hai mươi tám tuổi bắt gặp chồng ngoại tình, trong một đêm mất cả chồng lẫn bạn thân, lòng chẳng tha thiết gì, đi xa tha hương, nhưng vận mệnh đã sắp đặt cô mua một căn nhà cũ. Sửa nhà, trồng vườn rau, nuôi gà nuôi vịt, đốn củi nấu cơm, cuộc sống quay về trạng thái nguyên thủy nhất, lại để tâm tình cô quên đi hết thảy, không chỉ nổi tiếng, mà còn thuận tiện bắt được một “trung khuyển” sống, mai nở hai lần*, gió xuân như ý. (*Mai nở hai lần ý chỉ trải qua hai cuộc hôn nhân.) "Khi chúng ta già đi Em về miền quê Nuôi thêm mấy con gà ngoài sân sau Tìm mua: Mùa Xuân Ở Căn Nhà Cũ TiKi Lazada Shopee Anh đọc sách, em pha trà Trước hiên nhà trồng thêm những khóm hoa thơm Khoe sắc ngày mới" Trong cuộc sống mỗi khi chúng ta quá mệt mỏi, gặp nhiều áp lực thì đều có một giấc mơ về quê chăn nuôi, trồng rau, làm bạn với thiên nhiên, sống một cuộc đời bình dị. Nhân vật Trình Nặc trong tác phẩm "Mùa xuân ở căn nhà cũ" thì "về quê" với một lí do vô cùng cay đẳng: bị chồng và bạn thân phản bội, sảy thai có khả năng không thể làm mẹ. Dường như cuộc đời suốt hai tám năm của Trình Nặc là chuỗi bị bỏ rơi như cô cảm thán. " Cuộc đời của cô, hình như từ lúc mới bắt đầu đã không có thứ gì đáng giá để cất giữ. Lúc ra đời thì bị bố mẹ vất bỏ, mợ bị tình thế ép buộc cũng bỏ cô, ngay cả bà nội cô quý nhất, cũng đã buông tay ra đi vào lúc cô cần nhất. Gặp được Đinh Gia đã để thanh xuân u ám của cô điểm tô sắc màu, gặp được Lâm Dĩ An đã để trái tim cô đơn của cô có nơi dựa dẫm. Dù đến cuối cùng, những thứ này đều chỉ là hoa trong gương trăng dưới nước, nhưng dẫu gì cũng đã từng tồn tại, thật sự tồn tại." Bất cứ ai cũng cảm thấy đáng thương và đồng cảm cho Trình Nặc bởi cuộc đời của cô chúng ta có thể gặp nhan nhản trong đời sống hàng ngày. Những người phụ nữ bị phản bội thì mỗi người lại có những cách phản ứng khác nhau sau tổn thương hôn nhân. Trình Nặc của chúng ta lại chọn cách bỏ đi khỏi thành phố quen thuộc đến nơi xa lạ và như một cái duyên dẫn cô đến cù lao Hà Diệp, dường như bắt đầu từ khi nhìn thấy bức ảnh ngôi nhà cũ ở đó thì cô đã có duyên với ngôi nhà ấy rồi. Một cuộc mua bán chóng vánh và cô trở thành chủ nhân trên cù lao hẻo lánh. Bao khó khăn về tiền bạc, bao nỗi buồn bỏ lại sau lưng, cô tiếp tục tiến bước về phía trước. Một cánh cửa khép lại thì một cánh cửa mới lại mở ra. "Anh ở lại đây là vì chờ đợi em." "Em đến đây là để gặp được anh." Duyên phận là một thứ vô cùng kì lạ khi Tông Lãng đâu ngờ rằng mình đỡ một cô gái say mèm về khách sạn thì người ấy đã trở thành người bạn trọn đời bên anh. Còn Trình Nặc đâu hề hay cuộc gặp gỡ tình cờ lại mở ra mùa xuân thứ hai cho cô. Tông Lãng thích cô nhưng chỉ dám âm thầm truyền đạt lòng mình. Chàng trai hai tám tuổi lần đầu biết yêu làm đủ các việc tán tỉnh như thiếu niên mười tám. Muốn dâng hiến sửa nhà cho người nhưng phải trả vờ rao giá tiền công thật cao. Muốn chở người ta đi đâu cũng phải lấy đủ lý do. Là chủ tiệm tạp hoá cũng phải trả vờ chỉ là người quen. Yêu lần đầu nhưng chưa bao giờ tính chuyện chơi bời mà xác định đó là chuyện trăm năm. Phải chăng từ lần đầu gặp câu nói "Tôi sẽ cho cô một mái nhà" đã là lời hứa của anh. Tông Lãng là chàng trai mồ côi từ nhỏ nên càng khao khát một mái ấm gia đình hơn bất cứ ai, càng là thứ người ta không có thì càng mong nó là của mình. Còn Trình Nặc trước sự đeo đuổi ngầm cũng như công khai của Tông Lãng đã n lần tự tẩy não mình không có tình cảm với anh chỉ vì cô đã trải qua một lần tổn thương, thêm nữa phụ nữ Á Đông luôn có tư tưởng phụ nữ đã qua một lần đò nên khó mà có hạnh phúc lần nữa. Tuy nhiên khi chứng kiến một cặp đôi ly hôn kết hôn lần nữa cô đã hiểu ra mình phải biết nắm bắt hạnh phúc để sau này không bao giờ phải hối hận. Tình yêu của cô và anh là tình yêu của những người trưởng thành. Nếu khi còn chưa xác định là người yêu cô vẫn rạch ròi chuyện tiền bạc thì sau này rất tự nhiên mà cùng san sẻ với anh. Cái hay của truyện với mình đó là quan điểm ai cũng xứng đáng có hạnh phúc của tác giả. Thêm vào đó nếu ai là fan của cô nàng Tiểu Thất Tử với những video nấu ăn từ sản phẩm của nhà trồng được thì sẽ càng thích tác phẩm này. Nữ chính cũng làm tự truyền thông, ban đầu cô chỉ tính quay video, chụp ảnh ghi chép một cuộc sống mới với cái tên Tân Sinh, nhưng cuối cùng nó lại trở thành nguồn kiếm sống cho chính cô. Cuộc sống hiện đại xô bồ khiến người ta không khỏi khắc khoải tìm một miền đất bình yên để tránh bão. Cù lao Hà Diệp vừa có nhà vừa có người cô yêu vừa hoàn thành tâm nguyện bao năm của cô. "Giá như mình sống biết nghĩ cho nhau hơn Quan tâm một chút sẽ chẳng xa đâu Có được điều hạnh phúc ấy thì đâu cũng sẽ có thanh xuân Đúng không?" Khác với cuộc hôn nhân đầu tiên với áp lực con cái thì với mùa xuân thứ hai này, Tông Lãng luôn tôn trọng và suy nghĩ cho Trình Nặc. Với rất nhiều người trai tân bên ngoài đẹp trai bên trong nhiều tiền như cô có n cô gái thích hợp hơn, nhưng nam chính chỉ chung tình với mình nữ chính. Bỏ qua mọi định kiến xã hội anh chia sẻ mọi áp lực với cô. Hơn thế nữa nam chính còn là một người vô cùng trọng tình trọng nghĩa khi mà điều kiện của anh hoàn toàn có thể chuyển khỏi cù lao Hà Diệp nhưng vì cái tình của người dân ở đó mà anh đã ở lại để giúp Hà Diệp phát triển. Mở một cửa hàng tạp hoá nhỏ giúp người già trên đảo không cần qua sông mua đồ dùng hàng ngày, mở lều trồng cây tạo công ăn việc làm cho người già, giúp hàng xóm mua thuốc đều đặn trên thành phố, có thể nói anh là con người đa zì năng của cù lao này. “Tu trăm năm mới đi chung một chuyến thuyền, tu ngàn năm mới nên duyên vợ chồng” Cư dân mạng cảm thán Trình Nặc cứu cả thế giới mới lấy được Tông Lãng, nhưng với mình thì hai người họ chính là đúng thời điểm đúng người. Tông Lãng cũng phải cảm tạ ông trời cho Trình Nặc rời xa tra nam đến bên anh. Tình yêu của họ là ngang bằng không có ai hơn ai, chỉ là thật may khi Tông Lãng luôn chủ động đến cùng. "Mùa xuân ở căn nhà cũ" mang đến niềm tin cho những người đã từng thất bại trong tình yêu, trong hôn nhân, bởi lẽ chỉ cần có duyên bạn sẽ gặp được đúng người. Bạn hãy tin tưởng rằng nửa kia đang chờ đợi bạn và chỉ cần một cơ hội hai mảnh ghép sẽ hoà chung nhịp.*** Trình Nặc không thường xuyên đến họp lớp, đã xa cách lâu lắm rồi, chẳng còn nhiệt tình của ngày nào, làm mọi người ai ai cũng mất tự nhiên. Cô ngồi tại chỗ, nghe mọi người nói về công việc cuộc sống của bản thân, cảm giác vừa xa xôi lại lạ lùng, Dù sao cũng đã bảy tám năm rồi, dù có thân mật đến đâu đi chăng nữa thì dưới sự bào mòn của thời gian, mối quan hệ cũng dần nhạt phai. Huống hồ hồi học cấp ba, ngoài đi học thì cô chỉ đi làm, không có bạn bè, sau khi tốt nghiệp cũng không liên lạc gì với bạn học. Ngồi bên tay phải cô là bạn cùng bàn Lưu Tuyết năm lớp 12. Lưu Tuyết có tính cách đối lập hẳn với Trình Nặc, hình như cô ấy vẫn còn giữ liên lạc với tất cả bạn học, lúc rảnh rỗi còn lên Wechat trò chuyện đôi câu với Trình Nặc. Cũng nhờ có cô nàng khuyên mà Trình Nặc mới về quê tham gia buổi họp mặt lần này. Bây giờ Lưu Tuyết là bác sĩ phụ khoa ở trạm xá y tế phụ nữ và trẻ em, có mấy bạn nữ đang thỉnh giáo cô ấy về vài điều cần chú ý. Trình Nặc ngồi bên nghe mới bừng tỉnh nhận ra, thoáng cái đã bảy tám năm trôi qua, các cô gái tràn trề thanh xuân năm nào, đảo mắt cái đã làm mẹ rồi. Lưu Tuyết thấy Trình Nặc cứ im lặng mãi thì cố ý để cô trò chuyện cùng mọi người, bèn hỏi: “Trình Nặc, cậu là người kết hôn sớm nhất trong lớp chúng ta, cũng phải bốn năm rồi nhỉ, định bao giờ thì sinh con thế?” Nhắc đến con, Trình Nặc không khỏi nhớ lại lần sinh non vào năm ngoái, bác sĩ nói, sau này cô khó mà có con lại được. “Tạm thời vẫn chưa nghĩ đến, đợi mấy năm nữa đã.” Lưu Tuyết nói phải, “Nhân lúc còn trẻ mà chơi thêm mấy năm đi, có con rồi là không tự do nữa đâu. À đúng rồi, cậu còn nhớ Đinh Gia học lớp bên cạnh chúng ta không, cậu ta mang thai tám tháng rồi đấy, sắp sinh rồi!” “Đinh Gia?” Trình Nặc khó tin hỏi: “Là Đinh Gia luôn để tóc ngắn ấy hả?” “Chính là cậu ta đấy.” Lưu Tuyết nói, “Là đại tỷ của Nhất Trung kìa, năm xưa cậu ta đánh nhau trong trường nhiều đến thế, đâu có ra dáng nữ sinh đâu. Thật chẳng ngờ, lại sắp làm mẹ rồi.” Lưu Tuyết cảm thán nói, không nhận ra vẻ mặt khiếp sợ của Trình Nặc, “Cậu nói thử xem, nếu con trai cậu ta không nghe lời thì liệu có bị cậu ta đánh không nhỉ.” Trình Nặc đè nén cơn khiếp sợ, hỏi Lưu Tuyết: “Sao cậu biết cậu ấy mang thai?” “Mình làm nghề gì chứ, làm khám thai đấy.” Lưu Tuyết đáp, “Nhắc đến cũng trùng hợp thật, ở chỗ mình có hai hồ sơ khám thai của cậu ta.” Trình Nặc lại hỏi: “Cậu chắc chắn là cậu ấy?” “Dĩ nhiên rồi. Hình như bây giờ cậu ta để tóc dài, lúc ấy mình không nhận ra đâu, đến khi nhìn tên mới nhớ. Có điều cậu ta ấy à, mặt cứ lạnh tanh như ai nợ tiền cậu ta chẳng bằng, mình cũng không chào hỏi gì cả, có lẽ cậu ta cũng không nhận ra mình.” Nói đến đây, Lưu Tuyết đột nhiên sáp lại gần bên tai Trình Nặc, thấp giọng nói: “Có điều hình như cậu ta không kết hôn, để trống cột tên chồng, lần nào đi kiểm tra cũng chỉ một mình vác cái bụng bự, đúng là đáng thương.” Nghe đến đây, Trình Nặc đứng ngồi không yên, cầm lấy điện thoại rồi nói với Lưu Tuyết mình cần vào nhà vệ sinh. Ra khỏi phòng ăn, Trình Nặc đi đến chân cầu thang, cô bấm số của Đinh Gia, nhưng do dự một hồi, cuối cùng vẫn không gọi đi. Lưu Tuyết không biết rằng, Trình Nặc và Đinh Gia vẫn luôn liên lạc với nhau.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Mùa Xuân Ở Căn Nhà Cũ PDF của tác giả Yến Bán Căn nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.