Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Hoàng Đình - Thân Vẫn Chỉ Tiêm

Trong cõi đất trời bao la vô tận này, có nhiều người dành cả đời mình tìm tòi, khám phá những mong lý giải được hết thảy những điều họ có thể nhận biết, đồng thời ước vọng rằng thông qua đó họ có thể khám phá ra sự huyền bí của đất trời. Song, tuyệt đại đa số người trong số đó cho dù đã dùng cạn sinh lực của mình cũng chỉ có thể kéo dài được thêm mấy trăm năm tuổi thọ, có thể vận dụng một số quy luật thần diệu của đất trời, còn cái cụm từ 'thọ cùng trời đất' chẳng qua chỉ là trăng trong đáy nước mà thôi. Lại có rất nhiều người suốt đời đều dồn vào việc lý giải những người và sự việc xung quanh mình, mong sao có thể tìm thấy sự siêu thoát trong tâm hồn, vậy mà cuối cùng lại được vinh danh là bậc thánh hiền của thế gian. Bất kể là loại người nào đi chăng nữa, nếu như đem so với cả thiên địa cũng đều chỉ như muối bỏ biển, dẫu cho những người đó có dâng nên sóng cả bão bùng, nhưng chỉ chớp mắt một cái thôi rồi họ cũng sẽ lại im lìm tĩnh mịch mà hòa mình vào cõi hư vô. Ở nơi đất trời kỳ lạ này có đủ loại sinh linh, khi ngược dòng thời gian tìm về thời điểm thiên địa còn đang diễn hóa thì có thể thấy mỗi loại sinh linh đó có khi cũng đã từng trải qua một thời quá khứ huy hoàng. Những sự việc và người trong quá khứ kia đã dần mai một theo sự xói mòn của dòng thời gian, nhưng cũng có một vài câu chuyện và con người trong số đó lại trở thành truyền thuyết, thần thoại. Khi những truyền thuyết mà chúng sinh lưu truyền được tập hợp lại ở một nơi, nó sẽ hóa thành cơn sóng triều lịch sử của thiên địa, bao la và mạnh mẽ. Nếu như trên chín tầng trời có Thiên đình thống ngự các đấng tiên thần trong thiên hạ, trong Thiên đình lại có một tấm gương lớn soi rọi khắp nơi trên thế gian thì trong gương sẽ hiện lên hình ảnh vô số sinh linh trong thiên địa không ngừng bước tới đi lui, đó là hình ảnh của bọn họ kể từ khi sinh ra cho tới khi mất đi, kể từ khi còn phàm tục cho tới khi vang danh khắp sơn hà. Nếu thật sự nhìn kỹ thì có lẽ sẽ phát hiện rằng trong số những sinh linh hỗn loạn kia có một ông lão đi khắp thiên địa, dấu chân lão lưu lại khắp nơi, bất kể cho đó là danh sơn đại trạch hay là nơi tà địa hung sát. Bỗng một ngày, ở phía sau ông lão có thêm một đứa trẻ. Nó đi theo sau lão, dần dần trưởng thành, cuối cùng hai người dừng chân trong một tòa thành rồi chia tay. Ông lão vẫn như trước kia, một thân một mình đi tới khắp nơi trong thiên địa như đang mải mê tìm kiếm thứ gì. Còn đứa trẻ đã trưởng thành kia tựa như giọt nước đã hòa mình vào sông lớn, có lẽ, đôi khi có sóng gió bão bùng nổi lên trong dòng lịch sử cũng chính là do một giọt nước ấy tạo thành... *** Đôi lời từ nhóm dịch: Tác giả Thân Vẫn Chỉ Tiêm có lẽ không còn xa lạ với các đồng đạo chuyên "cày" convert qua những bộ truyện Tiên hiệp cổ điển mang hơi hướng mông lung, mờ ảo xen lẫn chút bi thương và bí ẩn như Nhân Đạo Kỷ Nguyên, Bạch Cốt Đạo Cung, Chúng Diệu Chi Môn v.v... Hoàng Đình cũng không ngoài số đó, nó như một chốn tĩnh lặng để ta chiêm nghiệm về cái tình, hòa mình vào thiên địa. *** Tháng chạp cuối đông, tuyết bay đầy trời. Tuyết lớn đã phủ trùm lên cả một dải Thiên La dài hơn trăm dặm, cây lớn bị tuyết đọng gãy cành, suối đóng thành băng. Núi Thiên La là tên gọi chung cho một vùng núi non lớn nhỏ hơn ngàn ngọn như sao giăng, ngọn trung tâm là nơi Thiên La môn tu hành huyền môn đại đạo. Tính trong toàn bộ thiên địa, Thiên La Môn là một môn phái nhỏ, nhưng trong phương viên ngàn dặm thì đây là môn phái hàng đầu, đã có lịch sử hơn ba trăm năm. Lúc lập phái, Thiên La tổ sư đã lấy kiếm dẹp yên yêu linh khắp núi, chấn nhiếp ngàn dặm, được tôn làm Thiên La Tiên Quân. Nhưng bởi tiên đạo khó cầu, tuy pháp lực cao cường, đạo hạnh cao thâm nhưng cuối cùng Thiên La Tiên Quân vẫn không thoát khỏi luân hồi. Ông đã tọa hóa trong núi từ trăm năm trước. Hơn trăm năm trôi qua, Thiên La Môn không những không còn uy thế như hồi Thiên La Tiên Quân còn sống, mà ngay cả sự trầm tĩnh an tâm tu đạo, một lòng cầu trường sinh cũng gần như đã mất. Cuối đông giá lạnh, vào lúc nửa đêm. Vài tia sáng yếu ớt chiếu qua khe cửa Tàng Kinh các, nơi trọng địa Thiên La Môn, lộ rõ vẻ cô tịch trong trời tuyết yên tĩnh lạnh lẽo này. Từ cửa các đi vào, bên phải là một cái bàn gỗ dài cũ kỹ, giữa bàn có một ngọn đèn xám, bên cạnh ngọn đèn là một thanh trường kiếm vỏ gỗ bình thường đặt nằm ngang. Một thanh niên đang cúi đầu chăm chú đọc một quyển sách lụa. Dưới ánh đèn yếu ớt có thể thấy được trong phòng này ngoại trừ mấy hàng giá sách và sách thì chỉ có một bàn, một ghế dựa, một đèn, một người, toát ra cảm giác cô tịch lạnh lẽo. Chỉ có người của Thiên La môn mới biết, trông coi Tàng Kinh các là một việc cực kỳ kham khổ và buồn chán, bởi vì sau khi nhận trách nhiệm sẽ không thể tự ý rời đi, dẫu ăn hay ngủ cũng đều ở trong Tàng Kinh các. Người thanh niên này tên là Trần Cảnh, hắn gia nhập Thiên La môn đã được ba năm. Lúc hắn nhập môn cũng là lúc trời đông giá rét, tuyết lớn cũng bay đầy trời như bây giờ. Hắn được đệ tử duy nhất của chưởng môn tiền nhiệm là Diệp Thanh Tuyết đưa về núi Thiên La, sau đó được chưởng môn thu làm đệ tử. Tuy tính là đệ tử của chưởng môn nhưng lại chưa từng gặp mặt người, ngay cả phương pháp luyện khí của Thiên La môn cũng do sư tỷ Diệp Thanh Tuyết truyền thụ. Cho dù là như thế nhưng những đệ tử nhập môn lâu hơn cũng không có một ai khinh khi hay vô lễ với hắn. Không thể ngờ rằng khi hắn vừa mới học được phương pháp luyện khí của Thiên La Môn thì môn chủ Thiên La môn là Đạo Trùng chân nhân lại đột nhiên tọa hóa. Hắn lập tức cảm nhận được sự biến hóa cực lớn trong thái độ của các đệ tử khác, vừa lúc Tàng Kinh Các thiếu một gã đệ tử trông coi, gã bèn xin nhận việc này, môn chủ đương nhiệm Giang Lưu Vân cũng chỉ động viên vài câu rồi chấp nhận. Hắn thủ hộ nơi này đã gần ba năm rồi. "Cốc cốc cốc..." Tiếng gõ cửa với nhịp điệu không nhanh không chậm vang lên. Nó thể hiện sự trầm ổn của người gõ cửa, không nóng vội, không gấp gáp. Trần Cảnh khẽ cau mày, nhẹ nhàng cầm thanh kiếm dựng vào góc khuất của chân bàn. Hắn không lập tức đứng dậy mà mở miệng hỏi: - Ai đó? - Trần Cảnh sư đệ, là ta, Huyền Đồng đây. Từ ngoài cửa truyền vào một giọng nói điềm đạm. Giọng cũng như tên, rất điềm đạm. - A, Huyền Đồng sư huynh đó ư!? Trần Cảnh đáp rồi đứng dậy đi ra mở cửa. Đứng ngoài cửa là một công tử mặc áo gấm, nhác trông ấm áp như ngọc. Hắn tên Tôn Huyền Đồng, là đệ tử thân truyền thứ ba của môn chủ đương nhiệm Giang Lưu Vân. Chỉ là bây giờ đã vào dịp cuối năm, đệ tử đại gia tộc như y đáng lẽ là đã sớm về nhà, sao lại tìm đến mình lúc đêm hôm khuya khoắt?! Trần Cảnh lấy làm khó hiểu nhưng vẫn mỉm cười đón Tôn Huyền Đồng vào bên trong, hắn đi phía sau Tôn Huyền Đồng, vừa đi vừa nói: - Sư đệ lo việc trà nước đang không ở đây, trong phòng không trà, mong sư huynh thứ lỗi. - Ha ha, không sao, sư đệ trông coi Kinh các đúng là khổ cực, đợi lúc ta trở lại sẽ kêu người đưa trà ngon tới, mong sư đệ đừng cự tuyệt. Tôn Huyền Đồng chắp tay đứng, y liếc mắt nhìn quanh Tàng Kinh các rồi nói một cách ôn hòa. Từ thái độ nói chuyện của y có thể thấy hiển nhiên lời nói của y có trọng lượng trong nhà, chiêu thi ân thi huệ này dùng cực kỳ tự nhiên. Trần Cảnh cười nói: - Đa tạ sư huynh quan tâm. - Ha ha, sư đệ khách sáo rồi, nói ra thì có rất nhiều sư huynh đệ ước ao công việc của sư đệ đấy. Trần Cảnh chỉ cười cười chứ không nói gì. Tôn Huyền Đồng nói thêm: - Không ai quản thúc, lại có thể thoải mái đọc kinh thư trong các, tuy cuộc sống vắng lặng nhưng với những người tu hành như bọn ta mà nói thì đó không hẳn là một chuyện không tốt. - Ha ha, sư huynh nói giỡn rồi, huynh là đệ tử thân truyền của môn chủ tất rõ hơn đệ chuyện tu hành pháp thuật không cần đa mà cần tinh. Nếu tâm cảnh không đủ, đọc càng nhiều pháp chú, càng nhiều kinh thư lại càng vô ích. Hắn dừng một chút rồi hỏi: - Không biết có chuyện gì mà sư huynh tới muộn như thế? Trần Cảnh đi vòng qua người Tôn Huyền Đồng tới cạnh chiếc ghế ngồi lúc trước. - Sư đệ nói rất đúng, pháp thuật cần tinh mà không cần đa. Ài, chỉ là một tiểu muội trong nhà gần đây say mê pháp thuật, tháng trước ta về nhà bị nó bám riết nên đành đáp ứng lúc hạ sơn sẽ mang về một quyển pháp chú cho nó mượn. Ha ha, sư đệ yên tâm, chỉ mượn ba tháng là trả, không biết sư đệ có thể giúp đỡ một chút được không? Lời nói thái độ của Tôn Huyền Đồng vẫn ôn hòa, miệng mỉm cười, mắt nhìn thẳng vào mắt Trần Cảnh. Trần Cảnh khẽ giật mình, thầm nghĩ: "Với thân phận của y thì nếu xin linh phù mượn sách tuyệt không khó, sao lại phải đêm hôm khuya khoắt tới tìm ta cơ chứ?" Trong lòng nghĩ vậy, hắn tỏ vẻ khó xử nói: - Sư huynh, có lẽ huynh không biết, lúc đệ nhận trông coi Tàng Kinh các đã được chưởng môn nhắc nhở, nếu tự ý cho mượn kinh thư đem ra ngoài mà bị phát hiện thì cả hai sẽ bị phế pháp lực, trục xuất khỏi sơn môn. - Ha ha, sư đệ đừng lo, đệ không nói, huynh cũng không nói thì tự nhiên không ai biết, dù cho có người đã biết ta cũng có thể bảo hộ được cho sư đệ, sư đệ cứ yên tâm. Tôn Huyền Đồng khẳng định xong, lập tức hiển lộ vẻ bề trên đảm đương trách nhiệm. Đa số người tu hành trong Thiên La môn là đệ tử các danh môn phú quý trong các thành ở ngàn dặm xung quanh. Bọn họ không lấy đạo trường sinh làm mục tiêu mà chỉ muốn học pháp thuật hay rồi trở về trần thế hưởng phú quý. Trần Cảnh mỉm cười, nghênh đón ánh mắt Tôn Huyền Đồng rồi nói: - Sư huynh chớ trách, đó là chức trách của sư đệ, thực sự không thể đáp ứng. - Tốt tốt... Tôn Huyền Đồng khe khẽ vỗ tay, vừa cười nhẹ vừa nói: - Sư đệ có trách nhiệm như vậy đích xác không sai. Nhưng mà, đệ với huynh đều là kẻ tu hành, không phải là những người chức tước trong thành trì ở nhân gian. Cái chúng ta tu chính là đạo, vậy cũng không nên tư duy bó buộc như đám Nho môn trần thế. Ha, đột nhiên mới nhớ, tháng trước về nhà phát hiện một chuyện hay, muốn kể cho sư đệ nghe một chút. Trần Cảnh nhìn Tôn Huyền Đồng chắp tay thả bộ bước đứng ở cạnh cửa nhìn bầu trời, âm thầm cảnh giác nói: - Thỉnh sư huynh dạy bảo. - Tháng trước quay về Bá Lăng, ta ngẫu nhiên nghe được chuyện ba năm trước đây ở thành tây từng xảy ra một vụ án mạng. Tôn Huyền Đồng quay đầu lại, vừa nói vừa nhìn Trần Cảnh. Trần Cảnh thì hơi cúi đầu lắng nghe, dưới ánh đèn mờ không thể thấy rõ sắc mặt hắn. Tôn Huyền Đồng tiếp tục: - Một tú tài giết ba danh môn đệ tử nơi thanh lâu, việc này lúc đó chấn động toàn thành, đáng tiếc lúc đó ta ở trong núi, mãi ba năm sau mới biết được. Nói cũng khéo, kẻ sát nhân kia cũng tên là Trần Cảnh, y như sư đệ. - Ha ha, thật là thú vị, không ngờ lại trùng tên trùng họ với đệ. Trần Cảnh ngẩng đầu lên vẻ mặt tự nhiên nói: - Chỉ là không biết ảnh của kẻ sát nhân giống đệ hay không? Nơi hắn đứng chính chỗ mới vừa rồi ngồi đọc sách, cổ tay buông xuống vừa khéo được bàn che, nếu có người phía sau hắn thì có thể thấy ngón tay buông dưới mặt bàn đang như có như không đụng vào thanh trường kiếm dài ba thước trong bóng tối. - Lúc ở nhà gấp gáp ta cũng chưa xem được ảnh kẻ sát nhân, nhưng lúc quay về núi đã kêu hạ nhân đi sưu tập, tuy chuyện đã ba năm nhưng ta nghĩ hẳn là có thể tìm được, lần trở lại này chắc là có thể thấy. Tôn Huyền Đồng nhìn xoáy vào mắt Trần Cảnh như muốn xem thấu nội tâm của Trần Cảnh. - Vậy nếu có thể, lúc trở về núi mong sư huynh đem bức họa đến cho đệ biết, loại tú tài gì mà lại có dũng khí giết ba đệ tử danh môn ở thanh lâu. Trần Cảnh mỉm cười nhìn Tôn Huyền Đồng, nói với giọng thoải mái. - Ha ha, nhất định, ba tháng sau, vẫn là lúc này, ta lại tới nơi đây, hy vọng lúc đó sư đệ có thể bình tâm tĩnh khí ra quyết định. Tôn Huyền Đồng nói xong dợm xoay người đi ra, đột nhiên hắn quay lại nói: - À, đúng rồi, nghe nói kẻ cung cấp tin tức sẽ được ba nhà kia mỗi nhà thưởng một bảo vật thông linh. Nói xong, hắn bèn giữ nguyên tư thế lùi về phía sau, lui đến cạnh cửa mới xoay người rời đi, giống như là sợ lúc xoay người sẽ bị Trần Cảnh đâm một kiếm xuyên lưng vậy. Đúng là trong một sát na Trần Cảnh đã có ý định đâm ra một kiếm, bởi vì ba gã danh môn đệ tử kia là do hắn giết. Ba năm trước, sau khi giết ba danh môn đệ tử hắn cũng bị truy sát, nếu không có Diệp Thanh Tuyết giải cứu thì bây giờ đã thành một đống xương khô. Nhưng hắn chưa từng hối hận về việc làm ra những chuyện như vậy. Hắn cầm lấy kiếm tựa ở chân bàn trong bóng tối, chầm chậm rút ra, tiếng kiếm ngân khe khẽ vang lên phiêu tán trong phòng. Thân kiếm gần như trong suốt, mờ mờ ảo ảo ảo như sóng nước bập bềnh. - Không nán lại Thiên La môn được nữa rồi, xem tình huống thì bây giờ hắn chỉ muốn khống chế ta. Như vậy vô luận thế nào cũng là phải rời đi rồi, mà đi càng nhanh càng tốt. Ngón tay Trần Cảnh nhẹ nhàng miết trên thân kiếm, lòng thầm tính toán. Trong cái thế giới mà người thần cùng cai quản này, chỉ cần là nhà hiển hách phú quý tất sẽ có người vào núi bái sư tu hành, không chừng trong Thiên La môn này có cả người của ba nhà kia. Trần Cảnh có thể khẳng định rằng nếu người của ba nhà kia đến, môn chủ Giang Lưu Vân nhất định sẽ giao mình cho bọn họ. Chỉ là chuyện rời khỏi Thiên La Môn này với người khác có lẽ tương đối dễ, nhưng với hắn lại khá khó khăn bởi hắn là người trông Tàng Kinh các, lúc nhận lệnh tới nơi đây hắn đã hứa trong vòng năm năm không xuống núi. Hơn nữa, muốn rời đi phải có sự cho phép của môn chủ mới được, bằng không sẽ bị coi là phản bội, nhất định sẽ bị truy sát, bị phế bỏ toàn bộ pháp lực. Không thể quang minh chính đại rời núi thì chỉ còn cách lén lút bỏ trốn thôi. Nhưng mà trước lúc rời đi, hắn còn có chuyện muốn làm. Hắn nhập núi Thiên La ba năm chỉ tu kiếm thuật, bây giờ chính là thời điểm thông linh với kiếm, chỉ cần thông kiếm thì thuật ngự kiếm sẽ thành, hắn sẽ không phải gắng sức khi đối diện Tôn Huyền Đồng như vừa rồi. Hơn nữa, lúc đối mặt với nguy hiểm sau khi rời núi cũng có thể đánh một trận. ... Mời các bạn đón đọc Hoàng Đình của tác giả Thân Vẫn Chỉ Tiêm.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Khí Trùng Tinh Hà - Lê Thiên
Tên ebook: Khí Trùng Tinh Hà (full prc, pdf, epub) Tác giả:   Lê Thiên Thể loại: Dị giới, Huyền huyễn,  Tiên hiệp,  Văn học phương Đông Tạo prc: Gautruc01, motsach Nguồn: vipvandan.vn , 4vn.eu, tangthuvien.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Khí Trùng Tinh Hà - Lê Thiên Giới thiệu: Trong giới võ thuật của Trung Quốc, vị đại tông sư tuổi trẻ Võ Tinh Hà, bị bảy sát thủ mạnh nhất toàn cầu đuổi giết. Sau đó, hắn mắc phải gian kế mà chết, thân thể rơi xuống rồi bị đốt cháy. Tuy nhiên, trời cũng không phụ lòng người, linh hồn tái sinh ở thế giới khác trở thành một thiếu niên quý tộc hạ đẳng. Bắt đầu từ đây, hắn lại tiếp tục theo đuổi đỉnh cao mới của võ học. Không thuận theo quyền quý, không thỏa hiệp nhà giàu có, chẳng sợ nồi da nấu thịt. Chỉ cần hai nắm đấm tạo ra một thế giới trong sáng; cho dù có phải trải qua bao chông gai nhưng khí thế vẫn vượt chín tầng mây, khí xung ngân hà! Thân giống như giao long, đến chỗ nào đều có thể phiên giang đảo hải - sông cuộn biển gầm Tâm như mãnh hổ, nơi nào không thể ngạo khiếu núi rừng Lên núi xuống biển, không tham tiên phật, không bái quỷ thần, chẳng sợ hãi trước thiên la địa võng Luân hồi mười thế, bay lên tới trời, xuống dẫm hoàng tuyền, chỉ cần một khắc khí xung ngân hà Mang theo ký ức nhất đại tông sư đời trước, hắn bắt tay vào công cuộc khôi phục lại vinh quang trước đây của gia tộc hàn môn và cuộc hành trình đầy thú vị của mình tại thế giới mới... Mời các bạn đón đọc Khí Trùng Tinh Hà của tác giả  Lê Thiên.
Bách Thế Nguyên Anh - Nhĩ Xá
Bách Thế Nguyên Anh Giới thiệu Tác giả: Nhị Xà Thể loại: Tiên hiệp, Huyền huyễn, Văn học phương Đông Ebook : Chanh Nguồn: tangthuvien.com Đăng: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Nội Dung: Hắn ở vừa mới sinh ra chi sơ đã bị cha mẹ đưa đến song song không gian lịch lãm truyền kỳ chuyện xưa. thượng sấm yêu ma giới, hạ nhập âm u giới, hết thảy, chỉ vì tìm kiếm không biết cha mẹ, vì cởi bỏ này thần bí thân thế. ở mở rộng ra bàn tay vàng đồng thời, lại không quên vi này gia tăng tìm kiếm cha mẹ khó khăn. công pháp vô số, hắn cố tình lựa chọn khó nhất tu luyện " bách thế nguyên anh" công pháp, tân kỳ công pháp, rõ ràng thăng cấp hệ thống, tuyệt không buồn bực sảng khoái tiết tấu cảm, làm cho người ta nhất đọc dưới liền hô to đã nghiền.
Long Dự - Tặc Thiêu Bao
Tương truyền vạn năm trước, nơi này là một mảnh mênh mông biển lớn. Đột nhiên có một ngày, sấm sét vang dội, tự Thiên Lôi Điện Mẫu bàn liên tục đích đánh hải vực chỗ sâu nhất, ngoài khơi ác lãng tịnh nương theo nổ, sóng lớn gào thét, một cái viễn cổ cự long nhất nhảy ra, lấy bẻ gãy nghiền nát chi thế xông lên tận trời, ngẩng cao trứ đầu lâu cùng lôi điện giằng co, kết quả cuối cùng ai thắng ai thua không được biết, chỉ là truyền thuyết cự long cuối cùng hóa thành một mảnh lục địa, cũng là hiện tại đích Ngọa Long đại lục. Ngọa Long đại lục hôm nay sớm đã không phải là cái kia hoang dã đích thế giới. Hiện tại đích nó tràn đầy phồn hoa và sinh cơ. Ngũ ngàn năm trước đích nhân, ma lưỡng tộc để tranh đoạt Ngọa Long đại lục đích chủ tể quyền, triển khai cá chết lưới rách đích chiến tranh, tranh chính là da đầu huyết lưu, lưỡng bại câu thương. Cuối cùng nhân tộc chỉ muốn nhân khẩu đích hơi chút ưu thế có thể thủ thắng, Ma tộc lui giữ đến bổn tộc trong kết giới mới có thể hơi tàn, song phương đều hành quân lặng lẽ, nghỉ ngơi lấy lại sức. Ngọa Long đại lục bách phế đãi hưng. Trải qua trường kỳ đích diễn biến, hiện tại Ngọa Long đại lục tu tiên làn gió thịnh hành, người người lấy trường thọ có thể thăng thiên vi lý tưởng cảnh giới, phát triển đến bây giờ có bốn cái khá lớn đích môn phái, tức phong, Hoa, Tuyết, Nguyệt tứ môn, lại danh Phong Chi Thiên Vực, Hoa Chi Phạm Cốc, Tuyết Chi Thiên Cốc, Nguyệt Chi Vũ Tông. Tuy rằng cũng không có thiếu linh linh tán tán đích môn phái nhỏ, cùng với một ít không muốn người biết đích địa phương, nhưng tứ đại môn phái cơ bản chưởng khống giả thiên hạ. Thế tục giới cũng bởi vì bị đây tứ đại môn phái sở quản hạt, tứ phân ngũ liệt. Phong Môn lấy đệ nhất đại môn phái tự cho mình là, nhân số đông đảo, hạt hạ phụ thuộc môn phái nhỏ đông đảo, thế lực cũng lớn nhất. Thế tục giới xưng là Phong quốc, ở vào Ngọa Long đại lục đích hướng tây bắc hướng. Hoa quốc địa lý vị trí đặc thù, bởi vì kỳ ở Ngọa Long đại lục đích đông bắc phương hướng, diện tích nhỏ nhất, gia chi hạ vô hè nóng bức, đông vô giá lạnh, trăm hoa đua nở, khí hậu hợp lòng người, canh kiêm mỹ nữ Như Vân, mọi người đều hỉ xưng là Hoa quốc. Lại bởi vì nơi nào khu Nguyên Thủy vực đông đảo, được gọi là "Vô ngoại giới tiếp xúc bộ lạc", vẫn quá trứ ngăn cách đích sinh hoạt, bị người vừa cười trở thành quỷ quốc. Hoa quốc vi Hoa Môn sở thuộc. Nguyệt quốc ở vào đại lục đông nam phương hướng, có quản hạt quyền đích Nguyệt Môn đề xướng dùng võ chỉ vũ, có Nguyệt Môn đích địa phương thì có máu tanh. Thế cho nên tuy rằng Nguyệt quốc tuy rằng nhân khẩu rất thưa thớt, nhưng chưởng quản đích quốc thổ diện tích lớn nhất. Tuyết quốc tắc tương đối thấp điều, mọi người ở chỗ này vô ưu vô lự, sinh hoạt sao mà thích ý, bị người tôn xưng vi Tuyết Vực thiên cốc. Ngọa Long đại lục vạn năm trước định ra hạ tu tiên giả thực lực đẳng cấp, phân chia vi Quỷ Tiên, Nhân Tiên, tán tiên, Địa Tiên, Chân Tiên, Thiên Tiên, thượng tiên, tương đối ứng với quanh thân bao phủ Xích, chanh, hoàng, lục, thanh, lam, tử thất chủng nhan sắc, mỗi cái cảnh giới đều có đặc biệt đích nhan sắc, rất tốt nhận rõ phân chia mọi người đích tu vi. Ma tộc cũng thế. Ngọa Long đại lục có rất nhiều Linh thú, Linh thú thực lực đẳng cấp phân chia về cùng vu nhân loại, dĩ liền tốt hơn đồng thời trực quan đích lý giải đến thực lực của bọn họ. Ngọa Long đại lục luyện đan thuật thịnh hành, đan chia cửu phẩm. Tương truyền có rất nhiều phương sĩ ở trong thâm sơn luyện đan, nghe nói sau khi luyện thành uống vào có thể thành tiên. Càng nghe nói viễn cổ thời đại gà chó đều có thể thăng thiên, chính là nguyên nhân này. Đối với này hiếm quý dị bảo, thần bí chỗ, Ngọa Long đại lục càng là có cường điệu trọng tà hồ đích đồn đãi. Ngọa Long đại lục, không hề bình tĩnh
Băng Cơ Ngọc Tiên - Mộ Lưu Tô
Băng Cơ Ngọc Tiên Tác giả: Mộ Lưu Tô Thể loại: Tiên hiệp, Huyền huyễn, Văn học phương Đông Nguồn: tangthuvien Edit: Chanh Đăng: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Nội Dung Một cái trời sinh không có linh căn, bị cái gọi là "Tiên nhân" kết luận vô pháp tu luyện nông gia thiếu nữ, trong lúc vô ý đạt được một cái kỳ dị văn diệp khắc hoa phỉ thúy ngọc bích thoa... Do đó đạt được hiếm thấy băng linh căn, máu càng là hóa thành màu tím, có được tăng lên luyện đan trăm phần trăm xác xuất thành công nghịch thiên thần hiệu... Ở vô hạn trời sao lí, thăm dò trường sinh ảo diệu, đóng băng vạn lý, băng hà rít gào, thành tựu băng chi cực hạn. Nơi này có chính thống tu tiên, cũng có thật manh rất thú vị hoàng kim tiểu thú, tiến đến xem đi, ngài nhất định sẽ không thất vọng