Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tự Truyện Wanbi Tuấn Anh - Bắt Đầu Từ Một Kết Thúc (Lý Minh Tùng)

Câu chuyện của Bi trong đợt điều trị thứ hai ở Singapore, phải cắt bỏ dây thần kinh một bên mắt đã cho tôi một cảm xúc rất mạnh. Tôi rất khâm phục bản lĩnh và tâm hồn của Bi, tôn trọng tình bạn, tình anh em giữa Bi và Tùng. Tôi mong quyển sách này sẽ đến tay thật nhiều bạn trẻ, không phải vì Bi mà là vì chính họ, những con người luôn cần được truyền cảm hứng sống tích cực. - NGUYỄN QUANG HUY- Nhạc sĩ, Đạo diễn.

Đây là cuốn sách nhiều nước mắt, chắc chắn bạn sẽ khóc từ nhỏ nhẹ đến bù lu bù loa khi xuôi theo những câu chữ. Nhiều nước mắt nhưng không nặng nề, vì WanBi đã sống rất mạnh mẽ và chân thật. Bạn sẽ trải qua nhiều nấc lên xuống của cảm xúc, tốt có, xấu có. Rồi mỗi người sẽ hiểu thêm về thời gian, về ước mơ, về sự dũng cảm và lòng yêu thương. Đây là cuốn sách khó viết và có những đoạn hơi rắc rối khi một sự việc được kể theo những nhân xưng “tôi” khác nhau.

Cách duy nhất giúp bạn đọc có cái nhìn tổng quan và khách quan nhất về một phần cuộc đời của WanBi Tuấn Anh, về giai đoạn cậu chống chọi với bệnh nặng. Có nhiều điều WanBi không nói và không muốn nói, chúng ta chỉ có thể hiểu thêm nhờ trí nhớ và nhật ký của người thân và bạn bè cậu, những người đã cùng WanBi vượt qua chuỗi ngày khó khăn. Là một ca sĩ, nhưng WanBi đã để lại cho cuộc sống nhiều nhiều hơn là những bài hát. Chúc cậu một hành trình mới bình an!” PLOY NGỌC BÍCH- Nhà văn***

Cậu em tôi- Wanbi Tuấn Anh, nhìn bề ngoài có vẻ không giống mấy một người sâu sắc và có nhiều tâm sự. Cùng với nụ cười lúc nào cũng rạng rỡ, tươi tắn, người ngoài dễ nhận xét em là một cậu nhóc vô ưu, vô lo và hời hợt.

Tôi cũng có suy nghĩ như vậy khi lần đầu tiên gặp WanBi ở studio Phạm Hoài Nam, khi một em stylist chọn Bi làm người mẫu trang bìa cho số mới nhất của tờ báo học trò mà tôi làm thư ký toà soạn. Đó là năm 2004, Bi đang là cậu người mẫu học trò nổi bật nhất trong số bạn bè đồng trang lứa, là hotboy được chú ý nhất trong lứa đầu tiên khi “danh xưng” này bắt đầu được sử dụng. Một cậu bé hiền lành, lễ phép, hay cười (nhưng cười chưa đẹp). Ấn tượng chỉ có vậy. Tìm mua: Tự Truyện Wanbi Tuấn Anh - Bắt Đầu Từ Một Kết Thúc TiKi Lazada Shopee

Bẵng đi một thời gian, run rủi sao một người bạn của tôi lại chơi thân với Bi. Vậy là hai anh em có nhiều cơ hội gặp nhau hơn, nhưng cũng chẳng thân thiết gì. Tuy vậy, càng tiếp xúc nhiều với Bi, tôi bắt đầu cảm nhận cậu bé này biết cách xử sự hơn những gì người khác nói về, và hơn hết cậu rất đam mê ca hát mà loay hoay chưa biết thực hiện ước mơ của mình thế nào. Những tâm sự về việc muốn thay đổi cách nhìn của người khác về mình khiến tôi thấy đồng cảm. Và tin cậu thanh niên này sẽ làm nên chuyện nếu được đặt đúng vị trí. Lần đầu tiên tôi chấp nhận giúp đỡ một ai đó chỉ với lòng tin mơ hồ như vậy. Tôi dành 6 tháng để thử thách Bi trước khi chính thức trở thành quản lý của cậu. Tôi cũng ngạc nhiên về chính mình, chưa bao giờ một con người thích sự an toàn như tôi lại có một quyết định mạo hiểm là đầu tư và đào tạo Bi trở thành ca sĩ, dù tôi cũng chưa có bất kỳ kinh nghiệm gì với công việc này. Như một định mệnh…

Trên cuộc đời này có những mối thân tình không thể đặt tên, và cũng chẳng thể có nổi một lý do. Bản thân tôi cũng không hiểu tại sao mình có thể hết lòng với Bi đến vậy. Và cũng không hiểu tại sao Bi lại tin tưởng tôi tuyệt đối và luôn nghe lời tôi như thế. Giữa chúng tôi không chỉ là tình nghĩa quản lý- ca sĩ, là tình anh em, mà còn có một sự ràng buộc duyên nợ tình-thân-gia-đình- không-máu-mủ không giải thích được. Gắn bó với em từ lúc chỉ là cậu học trò lớp 11 cho đến giai đoạn đỉnh cao của sự nghiệp, từ lúc còn là chàng trai khỏe mạnh đến những tháng ngày chiến đấu dai dẳng với bệnh tật, và mãi mãi trở về với cát bụi, tôi tin mình là người hiểu rõ em nhất, cảm nhận được rõ ràng nhất những gì em đã trải qua trong những giai đoạn thăng trầm của cuộc đời.

Tôi biết, suốt mấy năm qua, trong lòng Bi luôn cảm thấy mang nợ về những gì tôi (và bạn bè) đã làm cho em, dù tôi luôn an ủi Bi bằng một câu không thể vụng về hơn: “Kệ đi, coi như kiếp trước anh và mọi người nợ em thì kiếp này phải trả!”. Nhưng thật tình chính tôi cũng nợ em nhiều thứ. Đến lúc em ra đi, tôi vẫn còn nợ em một lời khen. Từ khi bắt đầu làm việc với nhau, mặc cho Bi nỗ lực thế nào, câu khen “rộng rãi” nhất của tôi cũng chỉ là: “Được!”. Vì tôi sợ em tự mãn. Vì tôi muốn em luôn hiểu rõ mình cần phải cố gắng hơn nữa. Tôi cũng nợ em một lời cảm ơn, vì nhờ có em, tôi phát hiện ra mình có thể làm được những điều mà bản thân luôn lo sợ mình không làm được, và có những trải nghiệm không phải ai cũng có được trong cuộc đời. Tôi còn nợ em những lời hứa, trong đó có một quyển sách kể lại những gì em đã trải qua để mọi người hiểu rõ ẩn sau nụ cười vô tư kia, em đã từng mạnh mẽ đến thế nào.

Cuộc đời ai cũng từng có những nỗi đau, nhưng nỗi đau mất đi một phần máu thịt có lẽ là kinh khủng nhất. Đã dặn lòng thôi đừng khóc, nhưng có những nỗi buồn rất oái oăm, cứ tẩm ngẩm tầm ngầm bào mòn người ta bằng những hồi ức rực rỡ, những kỷ niệm chẳng thể nào phai, dù 5 năm, 10 năm hay đi trọn vẹn hết một đời người. Đã dặn lòng thôi nhớ, nhưng nhìn cảnh đó, vật đó là nỗi nhớ lại tự líu ríu dắt nhau tìm về. Những nỗi nhớ mà nước mắt cũng bất lực vì chẳng thể nào khỏa lấp được.

Tôi không dám gọi những dòng ghi chép chắp vá này là tự truyện, vì lúc còn rạng rỡ giữa cuộc đời, Bi cũng nhiều lần băn khoăn: “Em có là gì đâu mà viết tự truyện?”. Những ghi chép này có cả những đoạn tôi viết lại theo lời kể của Bi, có khi lại là cảm xúc của chính tôi khi cùng san sẻ mọi biến cố trong cuộc đời em suốt mấy năm qua. Hãy xem đây là những cảm xúc mà tôi dành cho cậu- em-luôn-mỉm-cười của mình, để làm tròn lời hứa chưa kịp thực hiện. Tôi muốn dành những trang viết này cho những ai yêu quý đứa em tôi, để phần nào giải tỏa những uẩn ức của em suốt thời gian qua, và cũng để gói ghém nỗi buồn của chính mình vào từng con chữ. Để lại an nhiên bước tới…

Tôi cũng muốn thay mặt WanBi và gia đình cảm ơn tất cả những ân tình mà đồng nghiệp, bạn bè và khán giả đã dành cho em suốt những năm qua. Và thành thật xin lỗi nếu những chia sẻ này vô tình khiến ai đó được nhắc đến trong hành trình cuộc đời của Bi cảm thấy phiền lòng. Dù chuyện gì đã xảy ra, thì tất cả những hỉ-nộ-ái-ố ấy cũng đã theo em đi về cát bụi…

Lời cảm ơn cuối cùng, tôi muốn dành cho WanBi, cậu-em-trai-không-máu- mủ của tôi. Vì những gì em đã mang lại cho cuộc sống của tôi và mọi người. Cảm ơn nụ cười của em đã giúp tôi nhận ra rằng, ngay trong những giây phút sinh tử của cuộc đời, người ta vẫn có thể mỉm cười thanh thản để vượt qua. Và trước những nỗi đau, nụ cười còn có giá trị gấp vạn lần nước mắt…

Nhà báo LÝ MINH TÙNG

Quản lý Ca sĩ WanBi Tuấn Anh

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tự Truyện Wanbi Tuấn Anh - Bắt Đầu Từ Một Kết Thúc PDF của tác giả Lý Minh Tùng nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Món Ngon Hà Nội (Vũ Bằng)
Vào khoảng năm tàn tháng hết, ở miền Nam nước Việt có những buổi tối đìu hiu lạnh như mùa thu đất Bắc. Gió buồn đuổi lá rụng trên hè. Mây bạc nặng nề trôi đi chầm chậm như chia mối buồn của khách thiên lý tương tư. Người xa nhà đột nhiên thấy trống trải trong lòng. Lê bước chân trên những nẻo đường xa lạ, y thấy tiếc nhớ một cái gì không mất hẳn, nhưng không còn thấy. Nhớ vẩn vơ, buồn nhẹ nhẹ. Cái buồn không se sắt, cái nhớ không day dứt, nhưng chính cái buồn và cái nhớ đó mới thực làm cho người ta nhọc mệt, thẫn thờ. Lòng người, cũng như cánh hoa, chóng già đi vì thế. Người ta không nặng lắm về hiện tại, nhưng thiết tha với quá khứ hơn. Một tiếng dế ở chân tường, một ngọn gió vàng heo hắt, hay một tiếng lá đụng cành trâm đều nhắc nhở ta những kỷ niệm xa xôi, dìu dịu. Tìm mua: Món Ngon Hà Nội TiKi Lazada Shopee Ngày xưa, người cung nữ ở trong tiêu phòng lạnh ngắt thấy xe dê thì nhớ đến lúc được quân vương ấp ủ thương yêu. Tiếng con ý nhi gợi lại ở trong lòng người chinh phụ buổi người tráng sĩ "lâm hành". Tại kinh đô Trương Hàn thấy lá ngô rụng giếng thu thì sực nhớ đến rau thuần, cá lư và muốn treo ấn trở về quê cũ. "Gió thu một tiếng bên tai, Thuần, lư sực nhớ đến mùi Giang Nam. Đôi khi cũng mang bệnh nhớ nhung, người viết sách này vào lúc năm tàn hầu hết cũng ưa nghĩ đến một vài kỷ niệm xa xưa. Một chén trà sen do nhà ướp; mấy cái bánh Tô Châu nhấm nháp vào một hôm mát trời; một nồi cơm gạo tám ăn với thịt rim; bát canh cần bốc khói xanh nghi ngút; mấy quả cà Nghệ giòn tan hay mẻ cốm Vòng ăn với chuối tiêu trứng cuốc... tất cả những thứ đó, gợi cho ta một nỗi thèm tiếc mờ mờ, như làm rung động tới những nơi thầm kín nhất của lòng. Những lúc đó ta không thể không liên tưởng tới những ngày dịu ngọt bên cạnh mẹ già, vợ dại dưới cái mái nhà cũ kỹ rêu phong. Ngọn đèn không sáng lóe nhưng đủ soi một cách thân mật vào những mái tóc thân yêu; tiếng ca hát không nhiều nhưng đủ làm cho tim ta ấm áp; mà bữa cơm tuy là thanh đạm, nhưng đủ để cho ta ngon miệng hơn là ăn vây, ăn yến. Đi trong gió lạnh lùng, tôi nhớ đến những buổi sum họp êm đềm, tôi nhớ đến những bữa cơm thân mật, tôi nhớ đến những miếng ngon gia dụng và đêm đêm tôi đã ghi những nhận xét và cảm xúc đó lên trên mặt giấy. Hợp với những bài đã viết trước đây, cuốn sách nhỏ bé này không có tham vọng gì hơn là ghi lại được nỗi buồn nhớ xa xôi và gửi gắm một chút tình cho ai ai, ở Trung, Bắc cũng như Nam, mang nặng trong lòng những biệt ly xứ sở.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Vũ Bằng":Món Ngon Hà NộiBốn Mươi Năm Nói LáoMón Lạ Miền NamBóng Ma Nhà Mệ HoátMiếng Ngon Hà NộiNói Có SáchThương Nhớ Mười HaiTruyện Hai NgườiĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Món Ngon Hà Nội PDF của tác giả Vũ Bằng nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Món Ngon Hà Nội (Vũ Bằng)
Vào khoảng năm tàn tháng hết, ở miền Nam nước Việt có những buổi tối đìu hiu lạnh như mùa thu đất Bắc. Gió buồn đuổi lá rụng trên hè. Mây bạc nặng nề trôi đi chầm chậm như chia mối buồn của khách thiên lý tương tư. Người xa nhà đột nhiên thấy trống trải trong lòng. Lê bước chân trên những nẻo đường xa lạ, y thấy tiếc nhớ một cái gì không mất hẳn, nhưng không còn thấy. Nhớ vẩn vơ, buồn nhẹ nhẹ. Cái buồn không se sắt, cái nhớ không day dứt, nhưng chính cái buồn và cái nhớ đó mới thực làm cho người ta nhọc mệt, thẫn thờ. Lòng người, cũng như cánh hoa, chóng già đi vì thế. Người ta không nặng lắm về hiện tại, nhưng thiết tha với quá khứ hơn. Một tiếng dế ở chân tường, một ngọn gió vàng heo hắt, hay một tiếng lá đụng cành trâm đều nhắc nhở ta những kỷ niệm xa xôi, dìu dịu. Tìm mua: Món Ngon Hà Nội TiKi Lazada Shopee Ngày xưa, người cung nữ ở trong tiêu phòng lạnh ngắt thấy xe dê thì nhớ đến lúc được quân vương ấp ủ thương yêu. Tiếng con ý nhi gợi lại ở trong lòng người chinh phụ buổi người tráng sĩ "lâm hành". Tại kinh đô Trương Hàn thấy lá ngô rụng giếng thu thì sực nhớ đến rau thuần, cá lư và muốn treo ấn trở về quê cũ. "Gió thu một tiếng bên tai, Thuần, lư sực nhớ đến mùi Giang Nam. Đôi khi cũng mang bệnh nhớ nhung, người viết sách này vào lúc năm tàn hầu hết cũng ưa nghĩ đến một vài kỷ niệm xa xưa. Một chén trà sen do nhà ướp; mấy cái bánh Tô Châu nhấm nháp vào một hôm mát trời; một nồi cơm gạo tám ăn với thịt rim; bát canh cần bốc khói xanh nghi ngút; mấy quả cà Nghệ giòn tan hay mẻ cốm Vòng ăn với chuối tiêu trứng cuốc... tất cả những thứ đó, gợi cho ta một nỗi thèm tiếc mờ mờ, như làm rung động tới những nơi thầm kín nhất của lòng. Những lúc đó ta không thể không liên tưởng tới những ngày dịu ngọt bên cạnh mẹ già, vợ dại dưới cái mái nhà cũ kỹ rêu phong. Ngọn đèn không sáng lóe nhưng đủ soi một cách thân mật vào những mái tóc thân yêu; tiếng ca hát không nhiều nhưng đủ làm cho tim ta ấm áp; mà bữa cơm tuy là thanh đạm, nhưng đủ để cho ta ngon miệng hơn là ăn vây, ăn yến. Đi trong gió lạnh lùng, tôi nhớ đến những buổi sum họp êm đềm, tôi nhớ đến những bữa cơm thân mật, tôi nhớ đến những miếng ngon gia dụng và đêm đêm tôi đã ghi những nhận xét và cảm xúc đó lên trên mặt giấy. Hợp với những bài đã viết trước đây, cuốn sách nhỏ bé này không có tham vọng gì hơn là ghi lại được nỗi buồn nhớ xa xôi và gửi gắm một chút tình cho ai ai, ở Trung, Bắc cũng như Nam, mang nặng trong lòng những biệt ly xứ sở.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Vũ Bằng":Món Ngon Hà NộiBốn Mươi Năm Nói LáoMón Lạ Miền NamBóng Ma Nhà Mệ HoátMiếng Ngon Hà NộiNói Có SáchThương Nhớ Mười HaiTruyện Hai NgườiĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Món Ngon Hà Nội PDF của tác giả Vũ Bằng nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Đời Tôi (Bill Clinton)
Bill Clinton - Tổng thống trẻ tuổi thứ 3 trong lịch sử Hoa kỳ. Có lẽ là tổng thống Hoa Kỳ được nhiều người trên thế giới biết đến nhiều nhất. Câu chuyện của Bill Clinton là một câu chuyện điển hình Mỹ mà một người bình thường có thể liên hệ…"Đời tôi - My life Bill Clinton" sẽ dẫn người đọc vào sự hồi tưởng mạnh mẽ về những thành tựu cũng như những thất bại trong thời cầm quyền của ông... " My Life Bill Clinton" thực sự " Cực kỳ cuốn hút...Câu chuyện của Bill Clinton đúng là một câu chuyện điển hình Mỹ mà một người bình thường có thể liên hệ...Những chính trị gia tương lai sẽ thấy đâu là một cuốn sách phải đọc, còn người Mỹ bình thường sẽ đồng cảm với những thăng trầm mà tất cả cúng ta đều trải qua trong đời " ( Báo Châttnooga Times Free Press) " Cuốn sách dẫn người đọc vào sự hồi tưởng mạnh mẽ về những thành tựu cũng như thất bại trong thời cầm quyền của ông...Không một cuốn tự truyện tổng thống nào có thể sống động đến thế...thật khó mà bỏ qua Bill Clinton cũng như những câu chuyện đời đặc biệt của ông" - Báo The Tennessean. Ngay trong ngày phát hành đầu tiên, chỉ riêng tại Mỹ " My life Bill Clinton" đã bán được 400.000 bản. Đây là con số lớn nhất chưa từng có đối với loại sách Phi tiểu thuyết và là con số gấp đôi lượng bản sách Living History của vợ ông - Thượng nghị sỹ Hillary Clinton. Đây chắc chắn là bộ sách về tổng thống hay nhất mọi thời đại Tìm mua: Đời Tôi TiKi Lazada Shopee *** Sau khi cuốn Đời tôi xuất bản vào tháng 6/2004, tôi đi nhiều nơi ở Mỹ và ở nước ngoài để quảng bá cho cuốn sách. Tôi ngỡ ngàng và cảm kích khi biết bao nhiêu người chờ đợi hàng giờ liền, có khi thâu đêm, để chờ tôi ký tặng vào sách của họ, cho đến nay con số này đã lên đến hơn 60 nghìn người. Trong những dịp ký tặng sách, trả lời phỏng vấn cũng như gặp gỡ tình cờ, mọi người đưa ra những quan sát cụ thể và rất đa dạng về những gì họ thu được sau khi đọc câu chuyện của tôi - một bằng chứng nữa cho thấy tất cả chúng ta đều cảm nhận thông tin qua lăng kính của những trải nghiệm, mối quan tâm và nhu cầu của riêng mình. Phần lớn lời bình luận của mọi người thuộc ba loại: họ đồng cảm với chuyện kể thời thơ ấu của tôi ra sao; họ bị tác động bởi một việc làm của tôi trong lúc làm tổng thống như thế nào; và cuốn sách đã tăng sự hiểu biết của họ về chính trị hiện đại và các vấn đề chính sách như thế nào. Tất nhiên, một số kha khá thì đùa tôi về độ dài và sức nặng của cuốn sách. Nhiều người chỉ lịch sự nói rằng họ thích cuốn sách, trong số này gần đây nhất có một nhạc công trẻ trong dàn nhạc của Đại học Florida A&M khi cựu Tổng thống Bush và tôi đi ra sân chào lực lượng vũ trang của chúng ta trong buổi diễn trước trận đấu ở sân Super Bowl. Trong vài tuần đầu tiên sau khi cuốn sách được tung ra, phần lớn mọi người trò chuyện với tôi về thời thơ ấu của tôi và việc đọc phần ấy đã làm họ hồi tưởng lại thời thơ ấu của chính họ như thế nào. Một phụ nữ mà Hillary và tôi gặp ở một hiệu sách bang Colorado và một phóng viên truyền hình châu Âu phỏng vấn tôi đều cởi mở bộc bạch về thời thơ ấu không êm đẹp của họ và nói rằng đọc câu chuyện của tôi đã giúp họ tự hiểu mình hơn, hiểu cả những rắc rối mà họ vẫn phải đối mặt mãi cho đến khi đã trưởng thành. Nhiều bạn đọc trẻ, thường là dân nhập cư hoặc sinh viên nước ngoài, nói rằng họ đọc chuyện của tôi để tìm sự hướng dẫn sao cho chính họ cũng có thể sống giấc mơ của họ. Nhiều người trong các buổi ký tên sách tranh thủ cảm ơn hoặc gửi thư cho tôi cảm ơn về Đạo luật Nghỉ phép у tế và việc gia đình và Y tế, về chế độ trợ cấp học đại học, về cơ hội có việc làm để khỏi phải nhận trợ cấp thất nghiệp, về cơ hội được phục vụ trong AmeriCorps,[2] hoặc những ưu đãi họ có được từ các chính sách kinh tế. Nhiều người đến từ Ireland, Bosnia, Kosovo, Haiti, Mexico, Colombia, Việt Nam, Triều Tiên, Trung Đông và châu Phi cám ơn tôi vì đã cố giúp quê hương họ và vì tôi đã kể ra những cuộc đấu tranh đang diễn ra ở đó. Một nhân viên mật vụ từng phục vụ trong Lực lượng đặc biệt Quân đội Mỹ ở Somalia vào thời kỳ “Black Hawk Down”[3] cảm ơn tôi vì đã giải thích những sai lầm mà tôi và những người khác đã phạm, và vì đã bảo vệ binh sĩ trên chiến trường cũng như chỉ huy của họ.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đời Tôi PDF của tác giả Bill Clinton nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Donald Trump - Màn Trình Diễn Vĩ Đại (Wayne Barrett)
“Tôi phải làm một cái gì đó để cuộc sống trở nên thú vị, hơn là ngồi chờ chết.” Donald Trump từng phát biểu như vậy, và rõ ràng, ông đã chứng minh cho cả thế giới thấy mình không hề nói suông. Kể từ khi mới là một tay chơi mới nổi trong giới bất động sản cuối thập niên 70, cho đến bây giờ - sở hữu vị trí quyền lực nhất hành tinh - Tổng thống Hoa Kỳ, Donald Trump đã liên tục “trình diễn” một màn li kì, kịch tính bậc nhất, với đủ các chiêu trò lọc lõi, và thú vị là, lại chưa hề kết thúc. Ngay từ khi Trump bắt đầu triển khai dự án đầu tiên của mình vào những năm 30 tuổi, phóng viên điều tra Wayne Barrett đã để mắt đến người đàn ông giàu tham vọng này. Trump luôn tự nhận mình là một người kinh doanh thông minh, nhưng thực tế phức tạp hơn thế gấp nhiều lần. Barrett đã khám phá ra cách Trump vươn lên trở thành ông trùm bất động sản nhờ khai thác đủ các mối quan hệ với ngân hàng và giới chính trị, thậm chí cả mafia. Khi đã quyết, Trump không ngần ngại thao túng và lừa đảo, tận dụng cả những ràng buộc về tình cảm và kinh doanh với những người vợ để đạt được mục đích. Dưới ngòi bút của Barrett, chân dung Donald Trump hiện lên sinh động, chân thật như đang đối thoại trực diện với bạn. Donald Trump là nhân vật của thời đại. Chính dư luận và công chúng đã góp phần thêu dệt, tạo dựng nên những đồn đoán gay cấn xoay quanh ông, đến nỗi không ai có thể nắm bắt được đâu là thật, đâu là giả. Rốt cuộc, Donald Trump đang suy tính những gì? Hãy thử suy luận cùng Barrett, trong cuốn sách đặc biệt kỹ lưỡng, công phu mang tên: “Donald Trump - Màn trình diễn vĩ đại”. *** Tìm mua: Donald Trump - Màn Trình Diễn Vĩ Đại TiKi Lazada Shopee Frank Algernon Cowperwood không tin vào người dân, ông ta không có chút lòng tin nào ở họ. Đối với ông, họ chỉ như một cánh đồng mà trên đó ngô được gieo, và rồi được gặt. Họ có mặt nhưng chỉ là một khối lưng cong xuống đất, đầu gối và mặt dưới bùn, là bàn đạp để ông ta trở nên vượt trội. Đức tin riêng tư và sâu thẳm của ông chỉ có ở bản thân mình mà thôi. - Theodore Dreiser, The Titan, 1914 Giới thiệu BỞI WAYNE BARRETT Vào cuối năm 1978, Jack Newfield, người về sau trở thành đồng nghiệp của tôi, một biên tập viên cấp cao của Village Voice với một cảm quan đặc biệt về dòng chảy lưu thông của tin tức New York, đề nghị tôi bỏ thời gian điều tra kỹ càng một tay chơi mới nổi, một nhà phát triển bất động sản 32 tuổi mới được ít người biết đến, kẻ đang xây dựng dự án đầu tiên của mình: Donald Trump. Bốn tháng sau, tiêu đề chuỗi bài gồm ba phần của tôi được đăng tải trên trang bìa tờ Voice. Trump ban đầu đã rất phấn khích khi được quảng bá rộng rãi trên một trong những tờ báo quốc gia lớn nhất, đến nỗi ông ta đã gọi cho bạn bè để khoe khoang về nó. Tuy nhiên, ông ta cũng yêu cầu luật sư và cố vấn của mình, Roy Cohn, viết một lá thư tới tạp chí Voice để đe dọa một vụ kiện mà trên thực tế họ chưa từng nộp đơn. Mặc dù tôi thường tìm hiểu đối tượng một thời gian trước khi cố gắng tiếp cận để phỏng vấn cho bài viết, vậy mà tôi đã gặp Donald ngay khi mới bắt đầu công cuộc điều tra cho loạt bài này, và tôi đã gặp ông ta theo cách mà ông ta mong muốn. Một trong những nơi đầu tiên tôi điều tra là các văn phòng của Ủy ban phát triển kinh tế Bang New York, Hội đồng Phát triển Đô thị1, để kiểm tra một núi hồ sơ liên quan đến việc miễn trừ thuế Trump đạt được cho khách sạn Grand Hyatt, dự án duy nhất đang trong quá trình xây dựng. Khi điện thoại trong phòng họp UDC, nơi tôi đã dành nhiều ngày tự cô lập bản thân, bất ngờ reo lên, tôi đã không biết liệu có nên nghe không, nhưng cuối cùng thì tôi đã nghe. Giọng nói vui vẻ ở đầu dây bên kia chào đón tôi như thể tôi là một người bạn cũ: “Wayne, tôi nghe nói anh sẽ viết bài về tôi. Tôi là Donald Trump đây. Tại sao chúng ta lại không gặp nhau và trò chuyện chút nhỉ? Đây là một cơ hội thực sự cho tờ Voice viết nên câu chuyện tích cực về một dự án hữu ích cho New York.” Rõ ràng là một người ở ủy ban, đã cho ông ta số điện thoại của tôi. Một điệu nhảy vụng về - mở màn quá trình điều tra - đã bắt đầu giữa hai chúng tôi kể từ ngày hôm đó. 1 Nguyên văn tiếng Anh là Urban Development Corporation, viết tắt là UDC (ND). Tôi đã gặp Trump vài lần trong vài tháng tiếp theo, ghi âm 15 giờ độc thoại đầy sinh lực, ngồi trên chiếc xe limousine và thư giãn trên chiếc sofa trong căn hộ áp mái của ông ta qua nhiều giờ phỏng vấn. Một cuộc phỏng vấn đã bị cắt ngắn khi Ivana - vợ ông nài nỉ ông đi xem opera cùng cô ấy. Có những khoảng trống dài giữa các cuộc gặp của chúng tôi, và trong lúc đó tôi vẫn tiếp tục đào xới, để những câu hỏi phỏng vấn của mình ngày càng khó khăn hơn, và tâm trạng của ông ta cũng vậy. Ông ta hẳn cũng đã đào bới chút ít về tôi, bởi có lúc ông ta đề cập đến một chủ đề mà tôi chắc chắn chưa từng nói đến - căn hộ không được cao cấp cho lắm của tôi nằm trong khu vực Brownsville ở Brooklyn. Sau loạt bài này, Donald đã từ chối nói chuyện với tôi trong suốt tám năm tôi liên tục viết các bài báo định kỳ về các dự án tại New York của ông ta. Vào mùa xuân năm 1989, ngay sau khi hợp đồng sách của tôi với Harper Collins được công bố ở NewYork, Trump và tôi đã nói chuyện vui vẻ tại một bữa trưa ở Waldorf, nơi ông ta đã nói với tôi rằng tôi là “người phù hợp để viết cuốn sách này” bởi tôi “đã có mặt ở đó ngay từ những ngày đầu”. Khi tôi rời khỏi Voice vào tháng 12 và bắt đầu điều tra tích cực cho cuốn sách, Trump đã sử dụng một người bạn chung là luật sư Tom Puccio làm sứ giả giữa chúng tôi, và chính Puccio đã nói với tôi rằng Donald sẵn sàng gặp và hợp tác thảo luận về dự án này. Mặc dù tôi liên tục đề nghị Rubenstein làm rõ về việc liệu Trump có cho tôi một cuộc phỏng vấn hay không, tôi đã không thể có được một câu trả lời rõ ràng trong nhiều tháng, và cuối cùng được biết rằng yêu cầu của tôi bị chối từ. Tôi chưa từng viết một bài báo lớn nào về bất cứ ai mà sau khi phỏng vấn một cách sâu sát, họ lại không khiến tôi phải xem xét lại suy nghĩ của chính mình theo một cách nào đó. Donald là một người rất giỏi thuyết phục, và ông ta chắc chắn cũng đã có thể làm thế. Bởi sự thiếu vắng những đóng góp của chính Donald, cuốn sách của tôi về ông ta trên thực tế và trong hầu hết mọi trường hợp là các phiên bản câu chuyện của những người đã tham gia trong các thương vụ với ông ta. Tôi chỉ chọn trình bày những cảnh tượng và những mẩu đối thoại tôi xác nhận là đáng tin cậy - dựa trên nguồn tin tôi cho là tin cậy và được xác thực bởi các nghiên cứu khác. Tuy nhiên, vì tôi đã viết cuốn sách này dưới hình thức tường thuật, chứ không phải báo chí, tôi đã mô tả các sự kiện mà không bị cản trở bởi kiểu anh-A-nói-thế-này và cô-B-nói-thế-kia của dạng tin tức.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Donald Trump - Màn Trình Diễn Vĩ Đại PDF của tác giả Wayne Barrett nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.