Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Lỡ Hẹn Mùa Thu (Lệ Thu Huyền)

yêu và sống.

"Càng yếu đuối, tôi càng cố cất giấu cái sự yếu đuối của mình, cố tạo ra một cái vỏ bọc, rằng mình được yêu thương chiều chuộng, mình đầy đủ mạnh mẽ. Nhưng từ trong sâu thẳm trái tim, chỉ một câu nói trìu mến, chỉ một cái nhìn thương yêu của người đời cho nhau, cũng có thể làm tôi bị tổn thương". (Trích tự truyện Yêu và Sống của Lê Vân).

Hà Nội.

Ánh mặt trời ngày mùa sang thu nhợt nhạt, những tia nắng khe khẽ bước vào phòng làm việc của Thanh Giang, cố để ôm lấy và mang lại cho cô chút ấm áp khi phố thay mùa, nhưng quá mong manh.

Lạ lẫm khi nhìn xác lá rơi đầy bên khung cửa sổ, đôi bàn tay xinh đưa ra tự ôm lấy chính mình nhưng vô ích. Đôi tay mình lạnh sao có thể mang lại cho mình hơi ấm? Cũng như trái tim bướng bỉnh của cô luôn tự hỏi mình về những ngày đã cũ song hỏi mãi cũng có vui hơn đâu? Tìm mua: Lỡ Hẹn Mùa Thu TiKi Lazada Shopee

Tiếng giầy cao gót đang bước vào đi kèm giọng nói phía sau khiến cô đôi chút giật mình:

" Mới mùa thu mà đã lạnh đến tê người! Không phải chị đang nhớ anh chàng nào đến da diết tái tê đấy chứ?"

Thanh Giang quay người mỉm cười với Thuỳ Dương, đón lấy tách cafe từ tay Dương, cô khẽ nói:

" Biết tìm ai để nhớ về đây em khi bao lâu nay chị vốn chỉ có một mình."

Tỏ vẻ không tin, ánh mắt Thuỳ Dương nhìn Thanh Giang với vẻ dò hỏi đầy mãnh liệt:

" Em không tin. Chị xinh và dịu dàng như vậy mà không có người yêu thì đúng là.lũ đàn ông trên đời này không có mắt."

Nhấp môi tách cafe vẫn toả hương nóng, cô cười như không cười, từng câu nói vô cùng điềm tĩnh:

" Không phải họ không có mắt mà vốn bởi chị không có trái tim em ạ. Đã từng.nhưng mất rồi chẳng có cách nào tìm lại được. Em còn trẻ, có những chuyện không hiểu hết được đâu."

Ánh mắt Thanh Giang bình lặng, bình lặng như chính tên gọi cô đang mang trong khi Thuỳ Dương không thôi sửng sốt. Ấp úng vẻ khó nói, mãi một lúc sau Dương chỉ vào ngực trái của mình khẽ hỏi:

" Chị à, chỗ này của chị.đã từng đau lắm phải không? "

Nghiêng đầu gạt mái tóc bị gió thổi rối sang một bên, Thanh Giang dịu dàng đáp lời em:

" Ừm. Nhưng mà cô bé, sao em lại nghĩ vậy?"

" Dạ. Bởi em thấy chị bình thản nói về mình tựa như đang kể một câu chuyện của người không mấy liên quan. Phải là sống với một nỗi đau quá dài thì người ta mới có cho mình cái nhìn tĩnh tâm nhất."

Vũ trụ bao la nhưng nhìn đâu cũng thấy một màu quá khứ, đã cố để không thiết tha với những điều xưa cũ nhưng dường như chưa một phút giây nào suốt 2 năm qua, cô thôi sống cùng nó, trốn chạy rồi lại tìm về với nó. Câu nói của Thuỳ Dương vô tình đã chạm tới nơi sâu nhất trong trái tim cô. Cố gượng cười với em, cô dịu dàng chia sẻ:

" Khi còn nhỏ, chị đã nghĩ mình là một người đặc biệt và chị có tim ở chân trái vì chị luôn đau một chân bên đó. Thực sự đến giờ chị mới biết tim chỉ nằm ở ngực trái thôi."

Xoay đều tách cafe trong tay, Thanh Giang chăm chú nhìn vào những hoạ tiết hoa văn khắc trên chiếc tách nhỏ xinh, ánh mắt cô mơ màng nói tiếp:

"Cuộc sống này không phải là chỗ để chạy trốn những nỗi đau hay vứt mình vào những giới hạn rào cản của hạnh phúc. Chúng ta giống nhau, mọi thứ trên cơ thể dường như đều có đôi nhưng trái tim chỉ có một thôi.. nên em thấy đấy, em sẽ không cảm nhận bất cứ cơn đau nào rõ ràng, riêng biệt, và mãnh liệt như những cơn co thắt nơi lồng ngực từ chính trái tim mình."

Một chút nghẹn ngào, Thuỳ Dương bước chầm chậm về phía ô cửa mà Thanh Giang đang đứng, giọng cô khàn lại như người đang mắc nghẹt:

" Tình yêu không phải là cuộc sống nhưng nếu không có nó thì chúng ta sẽ sống không nên. Vì vậy, chị à! Đừng vì một người mà tổn thương chính mình vì khi đó, có thể chị sẽ đồng thời làm tổn thương bao trái tim của những người yêu thương chị. Hãy cho đi bằng một trái tim rộng mở, chị sẽ thấy không đau nữa."

Đôi môi Thanh Giang khẽ cong lên cười mỉm, cô nhìn về phía Thuỳ Dương khẽ trách:

" Con bé này, sao hôm nay chẳng khác nào bà cụ non vậy trời?

Những năm tháng nhọc nhằn đã qua giờ chỉ còn là kỷ niệm mà kỷ niệm chỉ khiến chị tìm về trong chốc lát. Cuộc sống hiện tại mới chính là điều chân thực nhất, chị không còn đau nhưng lại chẳng thể yêu, thì biết làm sao?"

Nói rồi Thanh Giang đưa tay ra nhìn xuống chiếc đồng hồ quen thuộc, cô than khẽ và nhắc Thuỳ Dương:

" Lúc nào rảnh chị em mình lại tám sau vậy! Đến giờ họp rồi, chị em mình chuẩn bị tài liệu rồi qua bên đó luôn không sếp Tịnh lại trách."

Phòng họp sớm đã được chuẩn bị vô cùng chu đáo, mọi kế hoạch đã được in ra làm nhiều bản. Ngay khi Thanh Giang và Thuỳ Dương vừa ngồi xuống thì sếp tổng đã bước vào. Không biết có phải do màu của ánh sáng phản qua những ô cửa sổ lộ thiên trong phòng họp hay không mà Giang mường tượng gương mặt của sếp tổng không giấu được căng thẳng, điều mà cô chưa từng thấy ở chị. Cuối cùng, gần hai tiếng kéo dài trong cuộc họp đã cho Thanh Giang một đáp án hoàn toàn khớp với linh cảm ban đầu. Ngay khi cuộc họp vừa kết thúc, cô đã được chị triệu ngay vào phòng riêng.

Vừa bước vào Thanh Tịnh đã khiến Giang không khỏi giật mình hoảng hốt! Chị đập mạnh tập tài liệu xuống bàn, sau đó ném chiếc áo vest được cắt may tinh xảo lên sofa. Cả cơ thể của người phụ nữ xinh đẹp ấy chỉ còn gọn nhẹ trong chiếc sơ mi trắng phối với skinny thẫm màu toát lên vẻ sang trọng của một người phụ nữ thành đạt nhưng vẫn không làm mất đi vô vàn quyến rũ của một người đàn bà từng trải. Chị không nói, chỉ lẳng lặng tự châm thuốc cho mình còn Thanh Giang cũng im lặng chờ đợi. Trong trí nhớ của cô thì đây là lần đầu tiên chị không giấu được sự mệt mỏi xen lẫn căng thẳng trước nhân viên.

Hít một hơi thật sâu, mùi Mild Seven chẳng mấy chốc lan nhanh, bủa vây cả căn phòng. Chờ cho đến khi ổn định Thanh Tịnh mới ho khan vài tiếng và trầm giọng, chị nói:

" Cho người khác tiền hay tiêu tiền vì người khác chị chưa bao giờ tiếc. Nhưng tiền nghiễm nhiên là của chị mà lại bị đứa khác cướp mất thì chị không cam tâm."

Khẽ gật đầu tỏ ý đã hiểu điều chị vừa nói, cô dịu dàng đáp lời chị:

" Hoa thơm không tránh được nhiều ong muốn qua tìm mật. Nhưng chị đừng vì thế mà trở nên căng thẳng, ảnh hưởng tâm lý. Cứ để bọn họ đá nhau chán rồi mình nhảy vào vẫn chưa muộn mà!"

Kéo dài giọng, Thanh Tịnh nhìn Giang và lắc đầu:

" Ngây thơ lắm em ơi, rồi đời nó đập cho tan nát!"

Ngừng vài giây, chị nói tiếp:

" Dự án lần này chúng ta nhất định chỉ được phép thắng mà không được phép thua. Em hiểu không? Đối thủ của chúng ta, nó mạnh thế nào em có biết không? Nó nhiều thế nào, em có tưởng tượng ra không?

Đã bước vào làm cái ngành "event" như chúng ta thì chỉ một dự án nhỏ thôi cũng đã là cả một vấn đề cần cân não. Huống hồ.đây là một dự án tầm cỡ đang hút rất nhiều vốn đầu tư. Lợi nhuận nó mang lại là một con số khổng lồ, khổng lồ đấy cô em ngốc nghếch của tôi ạ."

Nhắm chặt đôi mắt để tĩnh tâm trước những gì sếp nói, Thanh Giang nhíu mày rồi mở mắt nhìn chị. Giọng nói của cô đầy quả quyết:

" Em sẽ cố gắng để không khiến chị thất vọng."

Ngón tay kẹp thuốc của Tịnh khựng lại, vùi đầu lọc xuống gà tàn rồi chị tỏ vẻ rất hài lòng:

" Tốt lắm. Ngoài em ra chị không thể tin tưởng bất kỳ ai khác. Chỉ có hai tháng, em thấy sao?"

" Để ăn thịt cừu thì chỉ có một cách là đánh vào người chăn cừu. Em muốn toàn bộ thông tin về đối tác của dự án lần này, ngay trong chiều nay."

Cánh cửa phòng tổng giám đốc đóng lại, Thanh Giang sải những bước dài về phòng làm việc của mình. Theo từng bước chân là từng kế hoạch đang được cô lên ý tưởng. 25 tuổi, từng ngỡ mình là người hạnh phúc nhất thế gian nhưng rồi một vết sẹo cách đây hai năm trước đã trở thành ám ảnh trong cô mãi mãi.

Một cánh cửa khác mở ra rồi nhanh chóng đóng lại, dựa người vào bức tường khô khốc cô cố gắng để điều hoà nhịp đập của chính trái tim mình. Vô tình, tấm lưng mỏng manh như xương mai của cô đè lên đôi tay trần đang chống phía sau bức tường, chiếc đồng hồ thời thượng xiết vào cổ tay khiến cô gục xuống đầy run rẩy. Gượng gạo đứng dậy rồi bước về bàn làm việc, thời gian như ngừng lại khi Thanh Giang từ từ tháo chiếc đồng hồ nạm vàng ra khỏi cổ tay trái. Một vết sẹo rất không đẹp mắt hiện lên, nó là lý do ép cô không bao giờ được quên những gì từng có của hai năm về trước...

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Lỡ Hẹn Mùa Thu PDF của tác giả Lệ Thu Huyền nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng (Nhâm Ngã Tiếu)
Xuyên việt trở thành hoàng tử bị biếm chức, Tần Quân trong lúc tuyệt vọng, lão thiên liền vì hắn kích hoạt Thần Thoại Hệ Thống! Tất cả nhân vật Thần Thoại đều có thể được hắn triệu hoán! Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không, Nhất Côn chấn sơn hà! Thiên Lý Nhãn Thuận Phong Nhĩ, thấy rõ thế giới! Như Lai Phật Tổ Chưởng Trung Phật Quốc, vô nhân năng đào! Tìm mua: Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng TiKi Lazada Shopee Họa quốc ương dân Tô Đát Kỷ, Tu Hoa bế nguyệt Hằng Nga Tiên Tử, hỏa bạo Thiết Phiến Công Chúa, Tam Thánh Mẫu... Tại Thần Ma Thế Giới, trở thành Thần Hoàng!*** "Đinh! Đánh giết tu sĩ Trúc Cơ Cảnh Tam Tầng, thu hoạch được 325 điểm kinh nghiệm!" Tu sĩ Trúc Cơ Cảnh điểm kinh nghiệm đã vậy còn quá ít! Tần Quân nhếch miệng, xem ra muốn cày quái thăng cấp cũng không phải là dễ dàng như vậy, bằng không hắn hoàn toàn có thể mang theo Đắc Kỷ cùng Hạo Thiên Khuyển tìm kiếm Kim Đan Cảnh, Thuế Phàm Cảnh cường giả phiền phức. Tuy nhiên muốn có được điểm kinh nghiệm, đầu tiên vẫn phải khiến đối phương sinh ra cừu hận. "Làm sao bây giờ? Hắn giết đại công tử cùng trưởng lão, chúng ta tuyệt đối không phải là đối thủ của bọn họ a!" "Còn có thể làm sao? Đương nhiên là chờ đợi gia chủ tự mình động thủ rồi!" "Ta cảm giác Trình gia đá trúng thiết bản rồi!" "Chúng ta vẫn là tĩnh quan kỳ biến đi!" Chung quanh các tu sĩ nghị luận ầm ĩ, phần lớn người trong bọn họ đều là khách khanh Trình gia mời tới cung phụng, đối với Trình gia cũng không có bao nhiêu cảm giác quy chúc. Gặp điều này, Tần Quân bọn người liền tiếp tục tiến về phía trước, giờ khắc này ở trước cổng chính tụ tập rất nhiều bách tính, bởi vì góc độ hiện lên thẳng tắp, bọn hắn đều có thể nhìn thấy được thi thể Trình Kiệt cùng bụi phục trung niên nhân. Trình Kiệt tại Thanh Đàn thành có thể nói là mọi người đều biết, đương nhiên đều là chửi mắng mà thôi. Cái chết của hắn phảng phất liền để dân chúng vỡ tổ nhiệt tình nghị luận không ngừng, các gia tộc thám tử cũng là vội vàng trở về báo tin, trong lúc nhất thời, toàn bộ Thanh Đàn thành liền biến thành phong khởi vân dũng.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng PDF của tác giả Nhâm Ngã Tiếu nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng (Nhâm Ngã Tiếu)
Xuyên việt trở thành hoàng tử bị biếm chức, Tần Quân trong lúc tuyệt vọng, lão thiên liền vì hắn kích hoạt Thần Thoại Hệ Thống! Tất cả nhân vật Thần Thoại đều có thể được hắn triệu hoán! Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không, Nhất Côn chấn sơn hà! Thiên Lý Nhãn Thuận Phong Nhĩ, thấy rõ thế giới! Như Lai Phật Tổ Chưởng Trung Phật Quốc, vô nhân năng đào! Tìm mua: Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng TiKi Lazada Shopee Họa quốc ương dân Tô Đát Kỷ, Tu Hoa bế nguyệt Hằng Nga Tiên Tử, hỏa bạo Thiết Phiến Công Chúa, Tam Thánh Mẫu... Tại Thần Ma Thế Giới, trở thành Thần Hoàng!*** "Đinh! Đánh giết tu sĩ Trúc Cơ Cảnh Tam Tầng, thu hoạch được 325 điểm kinh nghiệm!" Tu sĩ Trúc Cơ Cảnh điểm kinh nghiệm đã vậy còn quá ít! Tần Quân nhếch miệng, xem ra muốn cày quái thăng cấp cũng không phải là dễ dàng như vậy, bằng không hắn hoàn toàn có thể mang theo Đắc Kỷ cùng Hạo Thiên Khuyển tìm kiếm Kim Đan Cảnh, Thuế Phàm Cảnh cường giả phiền phức. Tuy nhiên muốn có được điểm kinh nghiệm, đầu tiên vẫn phải khiến đối phương sinh ra cừu hận. "Làm sao bây giờ? Hắn giết đại công tử cùng trưởng lão, chúng ta tuyệt đối không phải là đối thủ của bọn họ a!" "Còn có thể làm sao? Đương nhiên là chờ đợi gia chủ tự mình động thủ rồi!" "Ta cảm giác Trình gia đá trúng thiết bản rồi!" "Chúng ta vẫn là tĩnh quan kỳ biến đi!" Chung quanh các tu sĩ nghị luận ầm ĩ, phần lớn người trong bọn họ đều là khách khanh Trình gia mời tới cung phụng, đối với Trình gia cũng không có bao nhiêu cảm giác quy chúc. Gặp điều này, Tần Quân bọn người liền tiếp tục tiến về phía trước, giờ khắc này ở trước cổng chính tụ tập rất nhiều bách tính, bởi vì góc độ hiện lên thẳng tắp, bọn hắn đều có thể nhìn thấy được thi thể Trình Kiệt cùng bụi phục trung niên nhân. Trình Kiệt tại Thanh Đàn thành có thể nói là mọi người đều biết, đương nhiên đều là chửi mắng mà thôi. Cái chết của hắn phảng phất liền để dân chúng vỡ tổ nhiệt tình nghị luận không ngừng, các gia tộc thám tử cũng là vội vàng trở về báo tin, trong lúc nhất thời, toàn bộ Thanh Đàn thành liền biến thành phong khởi vân dũng.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng PDF của tác giả Nhâm Ngã Tiếu nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Bất Hủ Phàm Nhân - Phần 3 (Ngã Thị Lão Ngũ)
Người phàm chỉ có phàm căn, phàm nhân thì không có vĩnh sinh. Chúng ta đều là phàm nhân, nhưng chúng ta cũng có ngạo cốt và phương thức sinh tồn của riêng mình! Hãy cùng xem câu chuyện về một người phàm tục Mạc Vô Kỵ, làm cách nào giữa đông đảo cường giả thoát khỏi trùng vây, Chứng Đạo Bất Hủ! Đây là truyện mới ra lò, nóng phỏng tay của Lão Ngũ - Bất Hủ Phàm Nhân. Các đạo hữu yêu thích Diệp Mặc và Ninh Thành cùng phong cách viết của Lão Ngũ với Tạo Hóa Chi Môn, Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi, Công Tử Điên Khùng, hãy cùng đón đọc bộ truyện này nhé. *** Tìm mua: Bất Hủ Phàm Nhân - Phần 3 TiKi Lazada Shopee - Ha ha ha ha... Nhược Nhân, ta rốt cục đã luyện ra Khai Mạch dược dịch rồi, ta thành công rồi... Trong phòng thí nghiệm có chút xốc xếch, Mạc Vô Kỵ nắm lấy bình sứ trong tay cười ha ha, giống như một kẻ điên cuồng. - Keng... Tiếng ly thủy tinh rơi trên mặt đất, nước trà bắn ra bốn phía. Một cô gái xinh đẹp mặc sườn xám đứng ở cửa vào, ngơ ngác nhìn Mạc Vô Kỵ đang điên cuồng cười to, một hồi lâu mới run rẩy nói: - Vô Kỵ, ngươi thành công rồi? Thực sự thành công rồi? Mạc Vô Kỵ nhìn thấy cô gái đẹp ở cửa, biết là Nhược Nhân mang trà cho hắn. Nhược Nhân hiển nhiên giống như hắn, cũng là bị tin tức này làm kinh sợ, lúc này mới bị kích động, đem ly nước đánh rơi trên mặt đất. - Nhược Nhân, lần này tuyệt đối không sai. Ta vừa rồi nếm nửa bình, có thể rõ ràng cảm thụ được một cái kinh mạch được mở ra, thật giống như một cái hoả tuyến thiêu đốt vậy, sau đó kinh mạch dần dần mở rộng. Lúc này kinh mạch còn đang trong quá trình khai phá, chúng ta thành công rồi. Mạc Vô Kỵ cầm chặt bình sứ, kích động đi tới trước mặt nữ tử, nắm hai tay của nàng: - Nhược Nhân, những năm gần đây, ta vì nghiên cứu Khai Mạch dược dịch, trái lại đã bắt nàng chiếu cố ta, nàng đã cực khổ rồi. Chúng ta hãy kết hôn nhé, sau đó khai trương công ty, chuyên môn sản xuất loại dược dịch này. Ta tin tưởng, công ty của chúng ta rất nhanh thì sẽ oanh động toàn bộ thế giới. Nữ tử rốt cục bình phục lại, thanh âm vẫn run rẩy như cũ nói: - Phương thuốc đã có rồi sao? Mạc Vô Kỵ gật đầu: - Nhược Nhân, không cần lo lắng, hết thảy tư liệu đều tại trong máy vi tính xách tay của ta kia, ta cho nàng xem một chút... Mạc Vô Kỵ nói xong, xoay người đi về phía Laptop của mình. Nhưng vào lúc này, hắn bỗng nhiên cảm giác được hậu tâm mát lạnh, theo đó là một loại xé rách đau đớn. Lập tức hắn nhìn thấy một mũi đao xuất hiện trước ngực hắn, đó là một thanh đao nhọn đâm từ sau lưng của hắn, xuyên qua trái tim hắn. Đau đớn mang đến cảm giác cực độ ngất xỉu, cả người khí lực đều đang từ từ biến mất. Mạc Vô Kỵ từ từ quay đầu lại, dùng ánh mắt mờ mịt nhìn Hạ Nhược Nhân đang nắm chuôi đao, mở to hai mắt thì thào hỏi: - Nhược Nhân, vì sao? Vì sao??? Hắn đến bây giờ còn không tin, người nữ nhân đâm sau lưng hắn lại là người hắn yêu thương nhiều năm, là người hắn tin tưởng không giữ lại chút nào. - Xin lỗi, Vô Kỵ, xin lỗi... Tay Hạ Nhược Nhân đang run rẩy, cả người cũng đang run rẩy. Nàng tự tay giết người yêu yêu nhau hơn mười năm, tự tay giết nam nhân yêu nàng không giữ lại chút nào. Hai giọt nước mắt lớn chừng hạt đậu từ khóe mắt Mạc Vô Kỵ tràn ra, hắn cảm thấy thân thể càng ngày càng lạnh lẽo. Tri giác của hắn dần dần biến mất, quang mang trong mắt cũng bắt đầu tán loạn, thế nhưng hắn vẫn như cũ không muốn nhắm hai mắt, chỉ là nhìn chằm chằm Hạ Nhược Nhân: - Nếu mà nàng muốn phương thuốc này... Nàng chỉ cần nói một lời... Ta sẽ cho nàng... Vì sao... Hắn không phải là vì sinh mệnh sắp biến mất mà rơi lệ, từ khi bắt đầu trưởng thành, Mạc Vô Kỵ hắn chưa từng rơi lệ. Nhưng ngày hôm nay, hắn bị thương nặng nhất không phải là vết thương xuyên ngực, mà là trái tim hắn. Có lẽ ngay cả chính bản thân Hạ Nhược Nhân cũng không biết địa vị của nàng tại trong lòng Mạc Vô Kỵ, chỉ cần nàng nguyện ý, hắn tùy thời sẽ vì nàng mà chết. Mà hôm nay, nữ nhân hắn nguyện ý vì nàng mà chết, lại tự tay cầm dao đâm vào sau trái tim của hắn. Có lẽ là một lúc lâu không có được đáp án, cũng có lẽ là chết không nhắm mắt, ánh mắt của hắn tản ra hào quang chậm rãi nhắm lại, chỉ còn hai giọt lệ đọng ở khóe mắt. - Lạch cạch... Hạ Nhược Nhân rốt cục chảy xuống hai hàng nước mắt, nước mắt rơi vào khóe mắt Mạc Vô Kỵ, đem hai giọt nước mắt của Mạc Vô Kỵ cuốn trôi đi. (sau khi Tạo Hóa Chi Môn kết thúc, ngày hôm nay lão ngũ ra truyện mới 《 Bất Hủ Phàm Nhân 》 rốt cục cùng các bằng hữu, bạn đọc gặp mặt. Mong được các bạn đọc ủng hộ nhiệt tình!)Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Bất Hủ Phàm Nhân - Phần 3 PDF của tác giả Ngã Thị Lão Ngũ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Bất Hủ Phàm Nhân - Phần 2 (Ngã Thị Lão Ngũ)
Người phàm chỉ có phàm căn, phàm nhân thì không có vĩnh sinh. Chúng ta đều là phàm nhân, nhưng chúng ta cũng có ngạo cốt và phương thức sinh tồn của riêng mình! Hãy cùng xem câu chuyện về một người phàm tục Mạc Vô Kỵ, làm cách nào giữa đông đảo cường giả thoát khỏi trùng vây, Chứng Đạo Bất Hủ! Đây là truyện mới ra lò, nóng phỏng tay của Lão Ngũ - Bất Hủ Phàm Nhân. Các đạo hữu yêu thích Diệp Mặc và Ninh Thành cùng phong cách viết của Lão Ngũ với Tạo Hóa Chi Môn, Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi, Công Tử Điên Khùng, hãy cùng đón đọc bộ truyện này nhé. *** Tìm mua: Bất Hủ Phàm Nhân - Phần 2 TiKi Lazada Shopee - Ha ha ha ha... Nhược Nhân, ta rốt cục đã luyện ra Khai Mạch dược dịch rồi, ta thành công rồi... Trong phòng thí nghiệm có chút xốc xếch, Mạc Vô Kỵ nắm lấy bình sứ trong tay cười ha ha, giống như một kẻ điên cuồng. - Keng... Tiếng ly thủy tinh rơi trên mặt đất, nước trà bắn ra bốn phía. Một cô gái xinh đẹp mặc sườn xám đứng ở cửa vào, ngơ ngác nhìn Mạc Vô Kỵ đang điên cuồng cười to, một hồi lâu mới run rẩy nói: - Vô Kỵ, ngươi thành công rồi? Thực sự thành công rồi? Mạc Vô Kỵ nhìn thấy cô gái đẹp ở cửa, biết là Nhược Nhân mang trà cho hắn. Nhược Nhân hiển nhiên giống như hắn, cũng là bị tin tức này làm kinh sợ, lúc này mới bị kích động, đem ly nước đánh rơi trên mặt đất. - Nhược Nhân, lần này tuyệt đối không sai. Ta vừa rồi nếm nửa bình, có thể rõ ràng cảm thụ được một cái kinh mạch được mở ra, thật giống như một cái hoả tuyến thiêu đốt vậy, sau đó kinh mạch dần dần mở rộng. Lúc này kinh mạch còn đang trong quá trình khai phá, chúng ta thành công rồi. Mạc Vô Kỵ cầm chặt bình sứ, kích động đi tới trước mặt nữ tử, nắm hai tay của nàng: - Nhược Nhân, những năm gần đây, ta vì nghiên cứu Khai Mạch dược dịch, trái lại đã bắt nàng chiếu cố ta, nàng đã cực khổ rồi. Chúng ta hãy kết hôn nhé, sau đó khai trương công ty, chuyên môn sản xuất loại dược dịch này. Ta tin tưởng, công ty của chúng ta rất nhanh thì sẽ oanh động toàn bộ thế giới. Nữ tử rốt cục bình phục lại, thanh âm vẫn run rẩy như cũ nói: - Phương thuốc đã có rồi sao? Mạc Vô Kỵ gật đầu: - Nhược Nhân, không cần lo lắng, hết thảy tư liệu đều tại trong máy vi tính xách tay của ta kia, ta cho nàng xem một chút... Mạc Vô Kỵ nói xong, xoay người đi về phía Laptop của mình. Nhưng vào lúc này, hắn bỗng nhiên cảm giác được hậu tâm mát lạnh, theo đó là một loại xé rách đau đớn. Lập tức hắn nhìn thấy một mũi đao xuất hiện trước ngực hắn, đó là một thanh đao nhọn đâm từ sau lưng của hắn, xuyên qua trái tim hắn. Đau đớn mang đến cảm giác cực độ ngất xỉu, cả người khí lực đều đang từ từ biến mất. Mạc Vô Kỵ từ từ quay đầu lại, dùng ánh mắt mờ mịt nhìn Hạ Nhược Nhân đang nắm chuôi đao, mở to hai mắt thì thào hỏi: - Nhược Nhân, vì sao? Vì sao??? Hắn đến bây giờ còn không tin, người nữ nhân đâm sau lưng hắn lại là người hắn yêu thương nhiều năm, là người hắn tin tưởng không giữ lại chút nào. - Xin lỗi, Vô Kỵ, xin lỗi... Tay Hạ Nhược Nhân đang run rẩy, cả người cũng đang run rẩy. Nàng tự tay giết người yêu yêu nhau hơn mười năm, tự tay giết nam nhân yêu nàng không giữ lại chút nào. Hai giọt nước mắt lớn chừng hạt đậu từ khóe mắt Mạc Vô Kỵ tràn ra, hắn cảm thấy thân thể càng ngày càng lạnh lẽo. Tri giác của hắn dần dần biến mất, quang mang trong mắt cũng bắt đầu tán loạn, thế nhưng hắn vẫn như cũ không muốn nhắm hai mắt, chỉ là nhìn chằm chằm Hạ Nhược Nhân: - Nếu mà nàng muốn phương thuốc này... Nàng chỉ cần nói một lời... Ta sẽ cho nàng... Vì sao... Hắn không phải là vì sinh mệnh sắp biến mất mà rơi lệ, từ khi bắt đầu trưởng thành, Mạc Vô Kỵ hắn chưa từng rơi lệ. Nhưng ngày hôm nay, hắn bị thương nặng nhất không phải là vết thương xuyên ngực, mà là trái tim hắn. Có lẽ ngay cả chính bản thân Hạ Nhược Nhân cũng không biết địa vị của nàng tại trong lòng Mạc Vô Kỵ, chỉ cần nàng nguyện ý, hắn tùy thời sẽ vì nàng mà chết. Mà hôm nay, nữ nhân hắn nguyện ý vì nàng mà chết, lại tự tay cầm dao đâm vào sau trái tim của hắn. Có lẽ là một lúc lâu không có được đáp án, cũng có lẽ là chết không nhắm mắt, ánh mắt của hắn tản ra hào quang chậm rãi nhắm lại, chỉ còn hai giọt lệ đọng ở khóe mắt. - Lạch cạch... Hạ Nhược Nhân rốt cục chảy xuống hai hàng nước mắt, nước mắt rơi vào khóe mắt Mạc Vô Kỵ, đem hai giọt nước mắt của Mạc Vô Kỵ cuốn trôi đi. (sau khi Tạo Hóa Chi Môn kết thúc, ngày hôm nay lão ngũ ra truyện mới 《 Bất Hủ Phàm Nhân 》 rốt cục cùng các bằng hữu, bạn đọc gặp mặt. Mong được các bạn đọc ủng hộ nhiệt tình!)Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Bất Hủ Phàm Nhân - Phần 2 PDF của tác giả Ngã Thị Lão Ngũ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.