Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thật Ư- Thật Ư- Phải Là Hồng Phai Xanh Thắm (Quan Tâm Tắc Loạn)

Hồng phai xanh thắm ý chỉ thời điểm cuối xuân hoa rụng lá đâm chồi, hàm ý mùa xuân qua đi nhưng thời gian vẫn trôi, hoa tàn nhưng cây vẫn đâm chồi nảy lộc. Ý tác giả là tiếc thương hồng nhan, tiếc cho thời gian vẫn trôi, cuộc sống vẫn tiếp diễn còn nhan sắc tuổi trẻ người con gái lại chóng lụi tàn.

Truyện kể về một cô nhân viên công vụ ở tòa án xuyên về cổ đại trong thân phận một thứ nữ nhà quan. Mẹ đẻ là di nương bị hại chết, cha ruột sủng thiếp, giả nhân giả nghĩa. Trong hoàn cảnh như vậy, nữ chính với thân phận đứa bé 4 tuổi đã cố gắng sinh tồn, dùng sự khôn khéo để đấu tranh cho hạnh phúc của mình. Truyện không mang tính chất YY, nữ chính xuyên không phải siêu nhân thánh nữ, chỉ khéo léo cư xử cho phù hợp hoàn cảnh, ngoài ra tính cách nàng vô cùng đáng yêu, suy nghĩ hài hước. Nam chính là một lãng tử quay đầu, để có thể cưới được nữ chính anh đã phải vận dụng rất nhiều quỷ kế. Tác giả cũng lồng vào truyện những suy nghĩ đánh giá về cuộc sống cổ đại với nhiều so sánh rất dí dỏm thông qua cái nhìn của nữ chính.

Đôi lời editor: Nếu yêu thích điền văn cổ đại, đây là một câu chuyện vô cùng phù hợp với bạn. Đứng đầu top 100 ngôn tình theo view tính đến 11/2013 trên Tấn Giang và là điền văn duy nhất lọt top, truyện đã làm mình tò mò đến mức quyết định dấn thân vào sự nghiệp edit để có thể đọc truyện. Và quả thực câu chuyện đã không làm mình thất vọng. Đây là một câu chuyện sinh động với dàn nhân vật chính phụ phong phú, đủ màu sắc, cá tính, với các mối quan hệ, mâu thuẫn và cách giải quyết. Bạn sẽ thấy ở đây những nhân vật rất " đời ", một nữ chính xuyên không nhưng không toàn năng và cố gắng xoay chuyển số phận bằng sự khéo léo, một nam chính đầy khiếm khuyết nhưng yêu thương và thấu hiểu nữ chính. Một gia đình tuy có sóng gió nhưng vượt qua sóng gió là đoàn kết, gắn bó, là hậu phương vững chắc. Mình nghĩ điểm nổi bật của truyện này so với nhiều cuốn điền văn khác hay truyện xuyên không khác là ở nữ chính. Cách tác giả xây dựng suy nghĩ nữ chính rất hài hước, đáng yêu và logic. Các mâu thuẫn hấp dẫn, cách xử lý cũng hấp dẫn và không lê thê. Hi vọng, các bạn cũng sẽ có cùng cảm nhận với editor khi đến với câu chuyện này.Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, mình nghèo từ rồi:P!***

Cuối tháng tư, hoàng đế khẩn cấp điều Cố Đình Diệp làm trấn thủ sứ vùng Lưỡng Hoài, nắm quyền chỉ huy quân vụ toàn địa phương, lệnh khẩn lập tức lên đường.

Hành lý đã chuẩn bị xong từ sớm, tâm tình Minh Lan suy sụp, nhét vào hà bao bên người Cố Đình Diệp chút tuyết tân đan cùng tố nhung hoàn. Cố Đình Diệp liếc mắt nhìn, hai loại này một hạ hỏa, một vượng hỏa, hắn vừa buồn cười lại vừa cảm động, liền cầm tay Minh Lan dịu dàng nói: “Nếu như thấy không vui thì về nhà mẹ đẻ ở mấy ngày, không phải lo người bên ngoài bàn tán.” Tìm mua: Thật Ư- Thật Ư- Phải Là Hồng Phai Xanh Thắm TiKi Lazada Shopee

Trước đó hắn đặc biệt tới phủ Thịnh một chuyến, không biết là nói gì đó với hai vị phụ nữ một trung niên một lão niên bên kia. Vương thị cho vợ Lưu Côn tới truyền lời, đại ý là đồ tiện nhân Thải Hoàn kia xử lý tùy ý, lúc nào cũng hoan nghênh Minh Lan về nhà mẹ đẻ dưỡng thai. Lão phu nhân thì lại tự tay viết một phong thư, lời ít ý nhiều tóm lại trong một câu ‘hết thảy cẩn thận, không cần phô trương.’

Minh Lan xoay lòng bàn tay nắm lấy tay của hắn, chỉ nắm được ba ngón tay thô ráp. Nàng cố gắng khuyên giải: “Chàng không cần lo cho em, có Đồ nhị gia cùng bao nhiêu thủ hộ che chở em, đừng nói là ngăn mấy đầy tớ trong nhà, có muốn đi cướp tiền trang cũng được.” Nàng nhớ tới nguy hiểm lần trước khi ngự sử xuôi nam, không nén được lo âu trong bụng, lại khẽ nói: “Chính là chàng mới phải cẩn thận hơn đó. Quân sĩ phải mang đủ số, không được ra vẻ ta đây dũng cảm, em đã dặn Tạ Ngang không được rời chàng quá ba thước.”

Cố Đình Diệp hiểu lòng nàng, mỉm cười nói: “Chồng em dẫn theo tổng cộng nửa doanh trại kỵ binh dũng mãnh đấy.” Còn chưa kể có thể điều binh ở Lưỡng Hoài.

“Ở bên ngoài, chàng phải giữ sức khỏe, không được uống nước lã, không được ăn món lạ dân dã, không được phong phanh, cẩn thận trúng gió, trời lạnh chàng mặc áo da hươu hai lớp mềm này ở bên trong, em bị kim đâm hết mấy ngón tay mới may xong đó, không cho chàng vứt đó làm vật trang trí.” Minh Lan làm bộ giơ ra mười ngón tay trắng mềm như tuyết, kỳ thực trong lòng nàng lo lắng cực kỳ, chỉ đành dặn dò luôn mồm. Giờ nàng làm vợ người ta đương lúc vào cầu, chẳng mảy may có chút nào ý nghĩ đổi nghề sang làm quả phụ đâu.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Thật Ư- Thật Ư- Phải Là Hồng Phai Xanh Thắm PDF của tác giả Quan Tâm Tắc Loạn nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Thâu Thiên Chi Đạo: Lược Thiên Ký - Phần 2 (Hắc Sơn Lão Quỷ)
Có người nói hắn là Tu Hành Giới ở bên trong một hạt phân chuột, hư mất lễ nghĩa liêm sỉ, rối loạn Đạo môn trật tự! Có người nói hắn là Nam Chiêm Bộ Châu lớn nhất bại hoại, cấu kết ma đạo, hãm hại lừa gạt, việc ác bất tận! Cũng có người nói hắn là nguy hiểm nhất hái hoa trộm, thỉnh coi được nhà mình nữ đồ, nhất ngộ Phương Hành lầm chung thân! Đối với tất cả vu oan, Phương Hành nói: "Đúng vậy, ta chính là cái kia hạt trong truyền thuyết phân chuột, có vấn đề sao?"*** Vị đạo gia này, tiểu nhân van xin ngài, thu ta vào sơn môn đi, tiểu nhân vốn cũng sống trong gia đình giàu có, nhưng gặp nạn bị ác nhân tàn sát, một nhà trên dưới ba trăm miệng ăn đều chết dưới kiếm, chỉ còn tiểu nhân cùng một đứa em gái lẻ loi hiu quạnh, lang thang giang hồ, bởi vì ngưỡng mộ uy danh của đạo môn, một đường ăn xin đi tới trước sơn môn, chỉ muốn bái sư cầu đạo, tiềm tu đạo pháp, ngài đem ta thu vào môn phái, tiểu nhân nhất định..." Tìm mua: Thâu Thiên Chi Đạo: Lược Thiên Ký - Phần 2 TiKi Lazada Shopee Nam Thiệm Bộ Châu, Sở Phong vương triều, một trong thiên hạ chín đại linh mạch Thái Hành sơn mạch, trước Thanh Vân đạo môn sơn môn, ít cũng trăm người thanh niên xếp thành hàng dài, đang đợi một cái đạo nhân mập trước sơn môn hỏi chuyện. Mà lúc này đứng đầu đội ngũ, có một đứa bé trai chừng mười tuổi đầy mặt nước mắt khóc lóc kể lể, đứa bé này mặt rất dơ, ánh mắt lại thật sáng ngời, khóc lóc buồn bã, làm người thương hại. Đạo nhân mập không nhịn được nhìn đứa bé trai này một cái, liếc mắt hỏi: "Ngươi có thể có thư giới thiệu không?" "Không có..." Đứa bé ngượng ngùng đáp. "Có thể có trân bảo dâng lên?" "Không có..." "Có thể có thể chất hiếm thấy?" "Không có..." Đạo nhân mập hỏi, đứa bé trả lời, ngay lập tức đã qua ba câu hỏi, đạo nhân mập trừng mắt, một cước đem đứa bé này đá văng mấy vòng, quát mắng: "Không có thư giới thiệu, chính là tiện nhân, không có trân bảo, chính là cùng quỷ, không có thể chất hiếm thấy, chính là phế vật, một tên ăn mày khố rách áo ôm như ngươi, cũng dám đến Thanh Vân Tông ta bái sư ư? Mở to hai mắt nhìn nhìn một cái, nơi này cũng không phải viện cứu tế đâu!" Phía sau đội ngũ xếp hàng thật dài thấy cảnh này, nhất thời ha ha phá lên cười. Tất cả đều cảm thấy đứa bé này thật sự buồn cười, người không có đồng nào, lại muốn tới Thanh Vân đạo môn để bái sư ư? Phải biết rằng, Thanh Vân đạo môn chính là đạo môn của Sở quốc, ba ngàn năm truyền thừa, địa vị tôn sùng, nội tình thâm hậu, bên trong môn đệ tử tùy tiện một người, cũng là cao thủ hàng đầu, mượn một chuyện phát sinh trước đó không lâu mà nói, phía tây bắc Sở vực, có một ổ trộm cướp hoành hành bá đạo, làm hại một phương, ngay cả quan phủ cũng không làm gì được, Thanh Vân đạo môn chân truyền đệ tử Tiếu Kiếm Minh biết được, một mình một kiếm, tiến vào hang ổ trộm cướp là Quỷ Yên cốc, mười tên cướp nổi danh Sở vực bị một mình hắn một kiếm chém chín, chỉ có một chạy trốn, lập tức danh chấn Sở vực. Cũng chính bởi vì chuyện này, khiến cho Thanh Vân đạo môn trong khoảng thời gian này thanh thế vô cùng lớn, danh tiếng vô lượng trong đám bình dân ở Sở vực, hôm nay thu đồ đại điển mười năm mới có một lần, cũng không biết bao nhiêu quan lại quyền quý cũng không luyến tiếc tiền của muốn đem hài tử nhà mình đưa vào đạo môn đi tu hành, vì thế có quan hệ thì dùng quan hệ, có trân bảo thì hiến trân bảo, dùng hết thảy tâm tư chỉ mong kiếm được một con đường. Mà đứa nhỏ này hai tay trống trơn, tựa như một đứa ăn mày, lại muốn tới bái sư, thật sự ý nghĩ kỳ lạ. Đứa trẻ này bị đá một cước, nhưng không nói một lời, yên lặng đi tới hơn mười trượng, bỗng nhiên nhảy chân mắng to: "Ta chửi cái tên heo mập mũi trâu nhà ngươi có mắt mọc ở dưới chân, chỉ bằng bộ dáng xấu xí mũi hếch lên trời của ngươi mà cũng dám tới mắng gia gia ngươi nghèo khổ ư, lão tử tới Thanh Vân Tông các ngươi bái sư là nể mặt các ngươi, hôm nay ngươi có mắt không biết Thái Sơn, hôm nào gia gia sẽ dùng một mồi lửa đốt cháy cái quan rách nát này của các ngươi..." "Tiểu vương bát đản, ngươi dám mắng ta ư!" Đạo nhân mập giận dữ, nhấc lên một thanh trường kiếm trong tay xông tới, đứa bé trai thấy tình hình như vậy liền bỏ chạy, trong đám người chui tới chui lui, thân hình linh hoạt, đạo nhân mập lại đuổi không kịp hắn, tức đứng ở nguyên chỗ, cầm kiếm vung vẩy chửi ầm lên. Thu đồ đại điển của Thanh Vân đạo môn vốn đoan trang túc mục bỗng nhiên xuất hiện một màn như vậy, nhất thời làm cho mọi người cười ha ha. "Tiểu gia kỳ tài như vậy tới Thanh Vân đạo môn các ngươi bái sư là nể ngươi, tốt nhất biết điều một chút đem ta thu vào trong môn, nếu không tiểu gia đi đạo môn khác, tu thành thần thông cái thế, nhất định đánh cho đám mũi trâu các ngươi kêu cha gọi mẹ..." Đứa bé trai thấy đạo nhân mập không đuổi kịp chính mình, nhất thời đắc ý, dương dương tự đắc tiếp tục mắng đạo nhân mập. Đạo nhân mập nhất thời tức giận sôi lên, nghĩ muốn đuổi kịp, nhưng người nơi này bây giờ quá nhiều, chính mình vóc người mập mạp, không cách nào dễ dàng vượt qua, nhưng hắn bỗng nhiên nhãn châu xoay động, suy tính một chút, kêu lớn: "Ai bắt tiểu tử này giúp ta, sẽ giúp hắn ghi danh trước..." Nghe lời ấy, đứa bé trai thất kinh, xoay người muốn chạy đi. Nhưng người bên cạnh chờ ghi danh nghe thấy, nhất thời có không ít người lao lên phía trước bắt hắn. Những người này đều là chờ ghi danh, chỉ tiếc một cái sơn đạo hẹp hẹp, lại còn có mấy ngàn người tới báo danh, xếp hàng đã hơn nửa ngày cũng không thấy đội ngũ tiến thêm bước nào, nghe đạo sĩ mập nói, tự nhiên không nhịn được động tâm, tiện tay đem bắt giữ đứa nhóc này, lại có thể giúp mình giảm bớt nỗi khổ xếp hàng. Còn có người nghĩ, cho dù bớt đi nỗi khổ xếp hàng, cũng không có gì, có thể giao hảo với đệ tử đạo môn, mới là trọng yếu nhất. Đứa bé trai thân hình lại trơn trượt cực kỳ, bốn năm thanh niên bắt hắn cũng không bắt được, mắt thấy chui nơi này, nhảy nơi đó, sắp sửa chạy ra đám người vây bắt, bỗng nhiên trong đám người một thanh niên sắc mặt tái nhợt thon gầy, ánh mắt lạnh lùng lắc mình nhảy ra ngoài, cười lạnh nói: "Trên người còn có công phu, đáng tiếc không có nhiều lực lượng!" Vừa nói liền vung tay, xách sau gáy đứa bé kia đưa lên. Đứa bé trai ra sức giãy dụa, nhưng trong tay người tuổi trẻ này trốn không thể trốn, phảng phất con rắn nhỏ bị nắm ngay bảy thốn.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Hắc Sơn Lão Quỷ":Thâu Thiên Chi Đạo: Lược Thiên KýThâu Thiên Chi Đạo: Lược Thiên Ký - Phần 2Thâu Thiên Chi Đạo: Lược Thiên Ký - Phần 3Thâu Thiên Chi Đạo: Lược Thiên Ký - Phần 4Thâu Thiên Chi Đạo: Lược Thiên Ký - Phần 5Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Thâu Thiên Chi Đạo: Lược Thiên Ký - Phần 2 PDF của tác giả Hắc Sơn Lão Quỷ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Thâu Thiên Chi Đạo: Lược Thiên Ký (Hắc Sơn Lão Quỷ)
Có người nói hắn là Tu Hành Giới ở bên trong một hạt phân chuột, hư mất lễ nghĩa liêm sỉ, rối loạn Đạo môn trật tự! Có người nói hắn là Nam Chiêm Bộ Châu lớn nhất bại hoại, cấu kết ma đạo, hãm hại lừa gạt, việc ác bất tận! Cũng có người nói hắn là nguy hiểm nhất hái hoa trộm, thỉnh coi được nhà mình nữ đồ, nhất ngộ Phương Hành lầm chung thân! Đối với tất cả vu oan, Phương Hành nói: "Đúng vậy, ta chính là cái kia hạt trong truyền thuyết phân chuột, có vấn đề sao?"*** Vị đạo gia này, tiểu nhân van xin ngài, thu ta vào sơn môn đi, tiểu nhân vốn cũng sống trong gia đình giàu có, nhưng gặp nạn bị ác nhân tàn sát, một nhà trên dưới ba trăm miệng ăn đều chết dưới kiếm, chỉ còn tiểu nhân cùng một đứa em gái lẻ loi hiu quạnh, lang thang giang hồ, bởi vì ngưỡng mộ uy danh của đạo môn, một đường ăn xin đi tới trước sơn môn, chỉ muốn bái sư cầu đạo, tiềm tu đạo pháp, ngài đem ta thu vào môn phái, tiểu nhân nhất định..." Tìm mua: Thâu Thiên Chi Đạo: Lược Thiên Ký TiKi Lazada Shopee Nam Thiệm Bộ Châu, Sở Phong vương triều, một trong thiên hạ chín đại linh mạch Thái Hành sơn mạch, trước Thanh Vân đạo môn sơn môn, ít cũng trăm người thanh niên xếp thành hàng dài, đang đợi một cái đạo nhân mập trước sơn môn hỏi chuyện. Mà lúc này đứng đầu đội ngũ, có một đứa bé trai chừng mười tuổi đầy mặt nước mắt khóc lóc kể lể, đứa bé này mặt rất dơ, ánh mắt lại thật sáng ngời, khóc lóc buồn bã, làm người thương hại. Đạo nhân mập không nhịn được nhìn đứa bé trai này một cái, liếc mắt hỏi: "Ngươi có thể có thư giới thiệu không?" "Không có..." Đứa bé ngượng ngùng đáp. "Có thể có trân bảo dâng lên?" "Không có..." "Có thể có thể chất hiếm thấy?" "Không có..." Đạo nhân mập hỏi, đứa bé trả lời, ngay lập tức đã qua ba câu hỏi, đạo nhân mập trừng mắt, một cước đem đứa bé này đá văng mấy vòng, quát mắng: "Không có thư giới thiệu, chính là tiện nhân, không có trân bảo, chính là cùng quỷ, không có thể chất hiếm thấy, chính là phế vật, một tên ăn mày khố rách áo ôm như ngươi, cũng dám đến Thanh Vân Tông ta bái sư ư? Mở to hai mắt nhìn nhìn một cái, nơi này cũng không phải viện cứu tế đâu!" Phía sau đội ngũ xếp hàng thật dài thấy cảnh này, nhất thời ha ha phá lên cười. Tất cả đều cảm thấy đứa bé này thật sự buồn cười, người không có đồng nào, lại muốn tới Thanh Vân đạo môn để bái sư ư? Phải biết rằng, Thanh Vân đạo môn chính là đạo môn của Sở quốc, ba ngàn năm truyền thừa, địa vị tôn sùng, nội tình thâm hậu, bên trong môn đệ tử tùy tiện một người, cũng là cao thủ hàng đầu, mượn một chuyện phát sinh trước đó không lâu mà nói, phía tây bắc Sở vực, có một ổ trộm cướp hoành hành bá đạo, làm hại một phương, ngay cả quan phủ cũng không làm gì được, Thanh Vân đạo môn chân truyền đệ tử Tiếu Kiếm Minh biết được, một mình một kiếm, tiến vào hang ổ trộm cướp là Quỷ Yên cốc, mười tên cướp nổi danh Sở vực bị một mình hắn một kiếm chém chín, chỉ có một chạy trốn, lập tức danh chấn Sở vực. Cũng chính bởi vì chuyện này, khiến cho Thanh Vân đạo môn trong khoảng thời gian này thanh thế vô cùng lớn, danh tiếng vô lượng trong đám bình dân ở Sở vực, hôm nay thu đồ đại điển mười năm mới có một lần, cũng không biết bao nhiêu quan lại quyền quý cũng không luyến tiếc tiền của muốn đem hài tử nhà mình đưa vào đạo môn đi tu hành, vì thế có quan hệ thì dùng quan hệ, có trân bảo thì hiến trân bảo, dùng hết thảy tâm tư chỉ mong kiếm được một con đường. Mà đứa nhỏ này hai tay trống trơn, tựa như một đứa ăn mày, lại muốn tới bái sư, thật sự ý nghĩ kỳ lạ. Đứa trẻ này bị đá một cước, nhưng không nói một lời, yên lặng đi tới hơn mười trượng, bỗng nhiên nhảy chân mắng to: "Ta chửi cái tên heo mập mũi trâu nhà ngươi có mắt mọc ở dưới chân, chỉ bằng bộ dáng xấu xí mũi hếch lên trời của ngươi mà cũng dám tới mắng gia gia ngươi nghèo khổ ư, lão tử tới Thanh Vân Tông các ngươi bái sư là nể mặt các ngươi, hôm nay ngươi có mắt không biết Thái Sơn, hôm nào gia gia sẽ dùng một mồi lửa đốt cháy cái quan rách nát này của các ngươi..." "Tiểu vương bát đản, ngươi dám mắng ta ư!" Đạo nhân mập giận dữ, nhấc lên một thanh trường kiếm trong tay xông tới, đứa bé trai thấy tình hình như vậy liền bỏ chạy, trong đám người chui tới chui lui, thân hình linh hoạt, đạo nhân mập lại đuổi không kịp hắn, tức đứng ở nguyên chỗ, cầm kiếm vung vẩy chửi ầm lên. Thu đồ đại điển của Thanh Vân đạo môn vốn đoan trang túc mục bỗng nhiên xuất hiện một màn như vậy, nhất thời làm cho mọi người cười ha ha. "Tiểu gia kỳ tài như vậy tới Thanh Vân đạo môn các ngươi bái sư là nể ngươi, tốt nhất biết điều một chút đem ta thu vào trong môn, nếu không tiểu gia đi đạo môn khác, tu thành thần thông cái thế, nhất định đánh cho đám mũi trâu các ngươi kêu cha gọi mẹ..." Đứa bé trai thấy đạo nhân mập không đuổi kịp chính mình, nhất thời đắc ý, dương dương tự đắc tiếp tục mắng đạo nhân mập. Đạo nhân mập nhất thời tức giận sôi lên, nghĩ muốn đuổi kịp, nhưng người nơi này bây giờ quá nhiều, chính mình vóc người mập mạp, không cách nào dễ dàng vượt qua, nhưng hắn bỗng nhiên nhãn châu xoay động, suy tính một chút, kêu lớn: "Ai bắt tiểu tử này giúp ta, sẽ giúp hắn ghi danh trước..." Nghe lời ấy, đứa bé trai thất kinh, xoay người muốn chạy đi. Nhưng người bên cạnh chờ ghi danh nghe thấy, nhất thời có không ít người lao lên phía trước bắt hắn. Những người này đều là chờ ghi danh, chỉ tiếc một cái sơn đạo hẹp hẹp, lại còn có mấy ngàn người tới báo danh, xếp hàng đã hơn nửa ngày cũng không thấy đội ngũ tiến thêm bước nào, nghe đạo sĩ mập nói, tự nhiên không nhịn được động tâm, tiện tay đem bắt giữ đứa nhóc này, lại có thể giúp mình giảm bớt nỗi khổ xếp hàng. Còn có người nghĩ, cho dù bớt đi nỗi khổ xếp hàng, cũng không có gì, có thể giao hảo với đệ tử đạo môn, mới là trọng yếu nhất. Đứa bé trai thân hình lại trơn trượt cực kỳ, bốn năm thanh niên bắt hắn cũng không bắt được, mắt thấy chui nơi này, nhảy nơi đó, sắp sửa chạy ra đám người vây bắt, bỗng nhiên trong đám người một thanh niên sắc mặt tái nhợt thon gầy, ánh mắt lạnh lùng lắc mình nhảy ra ngoài, cười lạnh nói: "Trên người còn có công phu, đáng tiếc không có nhiều lực lượng!" Vừa nói liền vung tay, xách sau gáy đứa bé kia đưa lên. Đứa bé trai ra sức giãy dụa, nhưng trong tay người tuổi trẻ này trốn không thể trốn, phảng phất con rắn nhỏ bị nắm ngay bảy thốn.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Hắc Sơn Lão Quỷ":Thâu Thiên Chi Đạo: Lược Thiên KýThâu Thiên Chi Đạo: Lược Thiên Ký - Phần 2Thâu Thiên Chi Đạo: Lược Thiên Ký - Phần 3Thâu Thiên Chi Đạo: Lược Thiên Ký - Phần 4Thâu Thiên Chi Đạo: Lược Thiên Ký - Phần 5Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Thâu Thiên Chi Đạo: Lược Thiên Ký PDF của tác giả Hắc Sơn Lão Quỷ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Thâu Thiên Chi Đạo: Lược Thiên Ký (Hắc Sơn Lão Quỷ)
Có người nói hắn là Tu Hành Giới ở bên trong một hạt phân chuột, hư mất lễ nghĩa liêm sỉ, rối loạn Đạo môn trật tự! Có người nói hắn là Nam Chiêm Bộ Châu lớn nhất bại hoại, cấu kết ma đạo, hãm hại lừa gạt, việc ác bất tận! Cũng có người nói hắn là nguy hiểm nhất hái hoa trộm, thỉnh coi được nhà mình nữ đồ, nhất ngộ Phương Hành lầm chung thân! Đối với tất cả vu oan, Phương Hành nói: "Đúng vậy, ta chính là cái kia hạt trong truyền thuyết phân chuột, có vấn đề sao?"*** Vị đạo gia này, tiểu nhân van xin ngài, thu ta vào sơn môn đi, tiểu nhân vốn cũng sống trong gia đình giàu có, nhưng gặp nạn bị ác nhân tàn sát, một nhà trên dưới ba trăm miệng ăn đều chết dưới kiếm, chỉ còn tiểu nhân cùng một đứa em gái lẻ loi hiu quạnh, lang thang giang hồ, bởi vì ngưỡng mộ uy danh của đạo môn, một đường ăn xin đi tới trước sơn môn, chỉ muốn bái sư cầu đạo, tiềm tu đạo pháp, ngài đem ta thu vào môn phái, tiểu nhân nhất định..." Tìm mua: Thâu Thiên Chi Đạo: Lược Thiên Ký TiKi Lazada Shopee Nam Thiệm Bộ Châu, Sở Phong vương triều, một trong thiên hạ chín đại linh mạch Thái Hành sơn mạch, trước Thanh Vân đạo môn sơn môn, ít cũng trăm người thanh niên xếp thành hàng dài, đang đợi một cái đạo nhân mập trước sơn môn hỏi chuyện. Mà lúc này đứng đầu đội ngũ, có một đứa bé trai chừng mười tuổi đầy mặt nước mắt khóc lóc kể lể, đứa bé này mặt rất dơ, ánh mắt lại thật sáng ngời, khóc lóc buồn bã, làm người thương hại. Đạo nhân mập không nhịn được nhìn đứa bé trai này một cái, liếc mắt hỏi: "Ngươi có thể có thư giới thiệu không?" "Không có..." Đứa bé ngượng ngùng đáp. "Có thể có trân bảo dâng lên?" "Không có..." "Có thể có thể chất hiếm thấy?" "Không có..." Đạo nhân mập hỏi, đứa bé trả lời, ngay lập tức đã qua ba câu hỏi, đạo nhân mập trừng mắt, một cước đem đứa bé này đá văng mấy vòng, quát mắng: "Không có thư giới thiệu, chính là tiện nhân, không có trân bảo, chính là cùng quỷ, không có thể chất hiếm thấy, chính là phế vật, một tên ăn mày khố rách áo ôm như ngươi, cũng dám đến Thanh Vân Tông ta bái sư ư? Mở to hai mắt nhìn nhìn một cái, nơi này cũng không phải viện cứu tế đâu!" Phía sau đội ngũ xếp hàng thật dài thấy cảnh này, nhất thời ha ha phá lên cười. Tất cả đều cảm thấy đứa bé này thật sự buồn cười, người không có đồng nào, lại muốn tới Thanh Vân đạo môn để bái sư ư? Phải biết rằng, Thanh Vân đạo môn chính là đạo môn của Sở quốc, ba ngàn năm truyền thừa, địa vị tôn sùng, nội tình thâm hậu, bên trong môn đệ tử tùy tiện một người, cũng là cao thủ hàng đầu, mượn một chuyện phát sinh trước đó không lâu mà nói, phía tây bắc Sở vực, có một ổ trộm cướp hoành hành bá đạo, làm hại một phương, ngay cả quan phủ cũng không làm gì được, Thanh Vân đạo môn chân truyền đệ tử Tiếu Kiếm Minh biết được, một mình một kiếm, tiến vào hang ổ trộm cướp là Quỷ Yên cốc, mười tên cướp nổi danh Sở vực bị một mình hắn một kiếm chém chín, chỉ có một chạy trốn, lập tức danh chấn Sở vực. Cũng chính bởi vì chuyện này, khiến cho Thanh Vân đạo môn trong khoảng thời gian này thanh thế vô cùng lớn, danh tiếng vô lượng trong đám bình dân ở Sở vực, hôm nay thu đồ đại điển mười năm mới có một lần, cũng không biết bao nhiêu quan lại quyền quý cũng không luyến tiếc tiền của muốn đem hài tử nhà mình đưa vào đạo môn đi tu hành, vì thế có quan hệ thì dùng quan hệ, có trân bảo thì hiến trân bảo, dùng hết thảy tâm tư chỉ mong kiếm được một con đường. Mà đứa nhỏ này hai tay trống trơn, tựa như một đứa ăn mày, lại muốn tới bái sư, thật sự ý nghĩ kỳ lạ. Đứa trẻ này bị đá một cước, nhưng không nói một lời, yên lặng đi tới hơn mười trượng, bỗng nhiên nhảy chân mắng to: "Ta chửi cái tên heo mập mũi trâu nhà ngươi có mắt mọc ở dưới chân, chỉ bằng bộ dáng xấu xí mũi hếch lên trời của ngươi mà cũng dám tới mắng gia gia ngươi nghèo khổ ư, lão tử tới Thanh Vân Tông các ngươi bái sư là nể mặt các ngươi, hôm nay ngươi có mắt không biết Thái Sơn, hôm nào gia gia sẽ dùng một mồi lửa đốt cháy cái quan rách nát này của các ngươi..." "Tiểu vương bát đản, ngươi dám mắng ta ư!" Đạo nhân mập giận dữ, nhấc lên một thanh trường kiếm trong tay xông tới, đứa bé trai thấy tình hình như vậy liền bỏ chạy, trong đám người chui tới chui lui, thân hình linh hoạt, đạo nhân mập lại đuổi không kịp hắn, tức đứng ở nguyên chỗ, cầm kiếm vung vẩy chửi ầm lên. Thu đồ đại điển của Thanh Vân đạo môn vốn đoan trang túc mục bỗng nhiên xuất hiện một màn như vậy, nhất thời làm cho mọi người cười ha ha. "Tiểu gia kỳ tài như vậy tới Thanh Vân đạo môn các ngươi bái sư là nể ngươi, tốt nhất biết điều một chút đem ta thu vào trong môn, nếu không tiểu gia đi đạo môn khác, tu thành thần thông cái thế, nhất định đánh cho đám mũi trâu các ngươi kêu cha gọi mẹ..." Đứa bé trai thấy đạo nhân mập không đuổi kịp chính mình, nhất thời đắc ý, dương dương tự đắc tiếp tục mắng đạo nhân mập. Đạo nhân mập nhất thời tức giận sôi lên, nghĩ muốn đuổi kịp, nhưng người nơi này bây giờ quá nhiều, chính mình vóc người mập mạp, không cách nào dễ dàng vượt qua, nhưng hắn bỗng nhiên nhãn châu xoay động, suy tính một chút, kêu lớn: "Ai bắt tiểu tử này giúp ta, sẽ giúp hắn ghi danh trước..." Nghe lời ấy, đứa bé trai thất kinh, xoay người muốn chạy đi. Nhưng người bên cạnh chờ ghi danh nghe thấy, nhất thời có không ít người lao lên phía trước bắt hắn. Những người này đều là chờ ghi danh, chỉ tiếc một cái sơn đạo hẹp hẹp, lại còn có mấy ngàn người tới báo danh, xếp hàng đã hơn nửa ngày cũng không thấy đội ngũ tiến thêm bước nào, nghe đạo sĩ mập nói, tự nhiên không nhịn được động tâm, tiện tay đem bắt giữ đứa nhóc này, lại có thể giúp mình giảm bớt nỗi khổ xếp hàng. Còn có người nghĩ, cho dù bớt đi nỗi khổ xếp hàng, cũng không có gì, có thể giao hảo với đệ tử đạo môn, mới là trọng yếu nhất. Đứa bé trai thân hình lại trơn trượt cực kỳ, bốn năm thanh niên bắt hắn cũng không bắt được, mắt thấy chui nơi này, nhảy nơi đó, sắp sửa chạy ra đám người vây bắt, bỗng nhiên trong đám người một thanh niên sắc mặt tái nhợt thon gầy, ánh mắt lạnh lùng lắc mình nhảy ra ngoài, cười lạnh nói: "Trên người còn có công phu, đáng tiếc không có nhiều lực lượng!" Vừa nói liền vung tay, xách sau gáy đứa bé kia đưa lên. Đứa bé trai ra sức giãy dụa, nhưng trong tay người tuổi trẻ này trốn không thể trốn, phảng phất con rắn nhỏ bị nắm ngay bảy thốn.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Hắc Sơn Lão Quỷ":Thâu Thiên Chi Đạo: Lược Thiên KýThâu Thiên Chi Đạo: Lược Thiên Ký - Phần 2Thâu Thiên Chi Đạo: Lược Thiên Ký - Phần 3Thâu Thiên Chi Đạo: Lược Thiên Ký - Phần 4Thâu Thiên Chi Đạo: Lược Thiên Ký - Phần 5Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Thâu Thiên Chi Đạo: Lược Thiên Ký PDF của tác giả Hắc Sơn Lão Quỷ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Đạo Quân - Phần 5 (Dược Thiên Sầu)
Ai đã từng đọc qua tác phẩm Phi Thiên của Dược Thiên Sầu sẽ không thể quên được cốt truyện hấp dẫn, nhân vật có cá tính, tình tiết bất ngờ với những pha tính kế không thể tưởng được. Và giờ chính là tác phẩm mới của Dược lão, Đạo Quân. Một Tông Sư trộm mộ Thần cấp tại Địa cầu, xâm nhập Tu Chân Giới chuyện xưa...Trong đào hoa nguyên, có tiếng ca. Sơn ngoại thanh sơn, bạch cốt sơn. Ngũ hoa mã, thiên kim cầu, Ỷ thiên kiếm, ứng ta đa tình, Tìm mua: Đạo Quân - Phần 5 TiKi Lazada Shopee Chiêm chiếp quỷ minh, mỹ nhân trách nhẹ. Thiên địa vô ngần, nhà ai cờ trống, Cùng trời cuối đất, vạn cổ cao lâu. Vì nghĩa khí tranh hùng! *** Tương truyền, Thương Tụng từng luyện chế ra một bộ pháp bảo tổng cộng tám món, có thể phá trời cũng có thể vá trời, mà đứng đầu trong số đó chính là thần khí “Thương Kính”. Sau khi vợ chồng Thương Tụng biến mất, Vũ triều sụp đổ, tám món bảo vật bị lưu lạc trong thiên hạ, luân chuyển giữa các nước chư hầu. Dần dần, những nước nhỏ không ngừng bị thâu tóm, cuối cùng tạo thành cục diện “Bát cường cát cứ”, tám bảo vật trở thành thần khí trấn quốc của tám quốc gia này. Như một quy luật tự nhiên, “Thương Kính” đã hấp dẫn toàn bộ tu sĩ trong khắp thiên hạ, cũng vì thế mà dẫn đến sự diệt vong của nước Tần - đất nước từng sở hữu pháp bảo này trong tay. Vào thời khắc khi vương triều nước Tần sụp đổ, “Thương Kính” biến mất, thế lực khắp nơi đều dốc sức tìm kiếm nhưng không ai thấy được bóng dáng nó nữa. Mấy trăm năm sau, nhờ kỳ ngộ trong ngôi mộ cổ, một đại tông sư trộm mộ ở thời hiện đại bị đưa về thời đại ấy... Sóng ngầm trong thiên hạ bấy lâu nay lại trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Cảm nhận người đọc 1: Truyện cực hay, mọi tình tiết truyện đều logic, tình tiết chặt chẽ, các bạn dịch rất có tâm,tròn chữ tròn nghĩa, tình tiết truyện ko quá chậm để ru ngủ câu chương cũng ko quá nhanh khiến người đọc choáng váng mà nhịp độ truyện phù hợp đủ để lôi cuốn mình đọc chương này hóng chương khác ko muốn nhảy chương Cảm nhận người đọc 2: Truyện hay! Đấu trí là chính! Main dùng trí phục người, dùng kế chọc điên người!!! Mà tu tiên tính ra phải như vậy, bởi kể ra mấy bộ khác nhằm khi đọc thấy hầu như mấy "nhân vật làm nền cho main", ai cũng sống hơn cả trăm năm, cả ngàn năm mà trí thông minh, trải nghiệm đời thì lại thua mấy thằng chưa dậy thì...quá là vô lý luôn?! Sức mạnh của main thì miêu tả bằng 4 chữ "thâm tàng bất lộ", tuy không thuộc dòng truyện con ruột, con cưng của "trời" chuyên vượt cấp trang bức đối thủ mạnh hơn cả đại cấp, nhưng mỗi lần ra tay là mỗi lần đọc thấy ưng ý! Điểm mới lạ ở truyện này là có tạo ra một đối thủ "như Du như Lượng" khi so sánh với nhân vật chính! Hảo! PS: Đây là một bộ truyện mang phong cách huyền huyễn, tiên hiệp đan xen với cuộc chiến tranh bá thời loạn. Những ai yêu thích thể loại như Phong Thần Bảng hay những mưu tính như thần của Hạng Thiếu Long trong Tầm Tần Ký thì đừng bỏ lỡ bộ này nhé!!!Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Dược Thiên Sầu":Đạo QuânĐạo Quân - Phần 2Đạo Quân - Phần 3Đạo Quân - Phần 4Đạo Quân - Phần 5Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đạo Quân - Phần 5 PDF của tác giả Dược Thiên Sầu nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.