Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Anh Đến Cùng Rạng Đông - Mạch Ngôn Xuyên

Có người nói rằng: “Chúng ta bám víu vào kỹ niệm để chữa lành vết thương” (**) nhưng Tần Đường lại không thể như thế. Quá khứ như mũi dao sắc lạnh tàn nhẫn cứa từng nhát vào trái tim bé nhỏ của cô, mỗi lần chạm đến miền ký ức đấy là nỗi đau lại ùa về, day dứt không nguôi. Tần Đường là một nàng công chúa may mắn, cô có được tất cả mọi thứ mà bao người ao ước, bố mẹ yêu thương, gia đình bề thế, cuộc sống luôn tràn ngập nụ cười ấm áp. Cô còn có đám bạn vui vẻ ồn ào, cùng cậu bạn trai với tính cách hoang dã đầy kích thích ở tuổi trẻ. Trong những năm tháng thanh xuân tươi đẹp đó, cô như ánh dương rực rỡ khiến người khác ngước nhìn cũng cảm thấy chói lòa. Nhưng rồi, vào cái ngày định mệnh kia xảy ra, ánh nắng ấy đã bị mây đen cùng giông tố che lấp tất cả… Biến cố lớn bất ngờ khiến thế giới của Tần Đường đảo lộn hết thảy. Cô dường như rơi vào đường hầm tăm tối, mỗi bước đi đều đau đớn nặng nề. Cô không nhìn thấy ánh sáng của cuộc đời mình… Cứ thế, từ cô gái xinh đẹp hồn nhiên vui vẻ cô tự xây cho mình một bức tường ngăn cách xung quanh. Thế giới của cô chỉ còn lại cô độc, bi thương và tuyệt vọng. Bây giờ Tần Đường đã là một nhiếp ảnh gia nổi tiếng và là người đứng sau quỹ từ thiện An Nhất rất lớn do bố mẹ cô lập ra nhằm giúp đỡ các địa phương nghèo nàn lạc hậu. Cô là thiên kim tiểu thư, viên ngọc mà gia đình nâng niu yêu thương hết mực. Vậy mà, giờ đây cô liền thay đổi tính tình thành tự lập, mạnh mẽ và lạnh nhạt đến mức khiến người khác cảm thấy thật khó gần và xa cách.  Lần này, cô một thân một mình đến thị trấn nghèo nàn xa xôi để chụp ảnh triển lãm và thực hiện việc bàn giao xem xét cũng như hỗ trợ cho người dân nơi đây. Và trong chuyến hành trình này, thế giới của cô lại lần nữa bị xáo trộn. Ánh sáng tưởng chừng đã mất đi vào năm cô 19 tuổi ở quá khứ, đang được một người kéo mây đen ra khỏi và đem nó trở về đúng vị trí ban đầu. Anh, chính là Tưởng Xuyên. Tưởng Xuyên là một người đàn ông sở hữu vẻ đẹp nam tính, vóc dáng vô cùng cao lớn, mạnh mẽ. Ở anh, toát lên hơi thở cuồng vọng lại có chút gì đó bất cần và tàn nhẫn ẩn dấu thật sâu trong xương cốt. Anh tựa như một sói hoang dã làm người ta không thể không dè chừng. Ở nơi có anh, mọi thứ đều bị lu mờ. Anh là con người của sự kiểm soát và nắm trong tay mọi thứ. Lần đầu tiên khi anh gặp Tần Đường, ấn tượng chỉ là cô gái này rất trắng, rất xinh đẹp và cũng rất yếu ớt. Anh không hiểu nổi một tiểu thư như cô tại sao lại đến vùng núi nghèo nàn hoang sơ này làm gì. Nếu là vì việc từ thiện thì thật sự không cần thiết, bởi cô có thể đưa người mình tin tưởng đến tiến hành và giám sát mọi thứ cũng được. Tần Đường, cô gái lạnh nhạt này khiến anh cảm thấy hơi chút kì lạ. Những lần chạm mặt vô tình, những sự cố nho nhỏ xảy ra tại nghĩa trạm nơi họ dừng chân dường như kéo Tưởng Xuyên đến gần hơn chút nữa với Tần Đường. Lúc ấy, anh nhìn thấy cô hút thuốc, khói trắng lượn lờ, khuôn mặt nghiêng bên với đôi mắt mờ mịt nước cùng khổ sở. Anh cảm nhận được sự cô độc bi ai đến tuyệt vọng của cô gái nhỏ. Phải chăng, đằng sau sự lạnh nhạt ấy là cả một câu chuyện mà anh chưa biết. Nhìn cô như vậy khiến trái tim cứng rắn của anh bỗng mềm lại và chút đau lòng tràn ngập qua mỗi hơi thở. Lúc ấy, với những cảm xúc khó hiểu trong lòng, anh vẫn chưa nhận ra để có thể gọi tên là tình yêu. Anh cứ thế, mạnh mẽ xông vào thế giới của cô, từng bước khiến cô cảm nhận sâu sắc sự có mặt của bản thân mình. Anh chỉ là để ý nên đặt cô ở trong mắt, giấu ở trong tim một cách lặng lẽ mà thôi. Cứ nghĩ rằng, anh là người quản lý ở nghĩa trạm này và là ông chủ của công ty vận chuyển hàng hóa bình thường. Nào ngờ, ẩn đằng sau đấy là bức màn bí mật như chiếc hộp Pandora, một khi mở ra liền không thể vãn hồi. Quá khứ ngày xưa của anh nay được người cũ quay về tính toán ân oán. Tưởng Xuyên liên tiếp vướng vào những sự cố được dàn xếp công phu nhằm hãm hại. Và rồi, Tần Đường cũng bị cuốn vào vòng xoáy đen tối ấy. Họ, phải đối mặt với muôn vàn nguy hiểm từ quậy phá, bắt cóc, hành hạ đến giết người... Đến lúc này, Tưởng Xuyên nhận ra cô gái nhỏ mình đã từng xem thường lúc trước có bao nhiêu kiên cường, thông minh và dũng cảm. Nhìn thấy cô vì cứu anh mà bị đập vỡ cả máy ảnh cô xem như sinh mạng hay bất chấp an toàn mà quay lại tìm anh rồi suýt bị ngộ độc khí mà chết. Tưởng Xuyên chưa bao giờ thấy tim mình đau và sợ hãi đến vậy. Cuộc đời 30 năm của anh, vào khoảnh khắc này liền biết rằng, Tần Đường là cả sinh mệnh của bản thân mình.  Có những mối nhân duyên dường như ông trời đã định trước vào những năm tháng con người ta không ngờ đến nhất. Tưởng Xuyên và Tần Đường cũng thế, ngỡ mới gặp nhau lại không hề hay biết đã bắt đầu duyên phận từ rất lâu rồi. Nhận ra cô bé nhỏ năm xưa là Tần Đường khiến Tưởng Xuyên phát điên vì vui mừng. Nhưng giữa họ là vách ngăn thật sâu về tất cả mọi thứ, họ không cùng thế giới để có thể ở bên nhau. Trong màn đêm tăm tối, Tưởng Xuyên giãy dụa bởi lý trí và tình cảm. Anh cho cô cơ hội để chặt đứt những điều không nên có trong lòng anh. Vậy mà Tần Đường vô tình không nhận ra để phá vỡ nên anh xem đó là lý do chính đáng để có thể liều mạng đem cô về bên mình. Tưởng Xuyên không phải là người tốt, cũng không hẳn là người xấu. Quá khứ của anh nhuộm màu đen tối, đến đôi tay cũng từng vấy máu. Anh đã từng có quyền lực, từng có anh em, từng có đàn bà. Anh cũng từng vì nhiệm vụ mà đánh mất tất cả. Giờ đây, anh không theo chính nghĩa cũng không về tà ác. Anh chỉ muốn là anh, là Tưởng Xuyên, là người đàn ông duy nhất bên cạnh Tần Đường. Mà người như anh, khi trái tim không yêu thì thôi, một khi yêu rồi liền đem cả tính mạng vào đặt cược. Sự bá đạo cuồng vọng và lưu manh đến vô sỉ của anh cứ thế xâm chiếm vào trái tim mềm yếu của Tần Đường. Bởi sự kiên cường mạnh mẽ kia là chiếc mặt nạ cô dùng để che dấu tổn thương trong quá khứ. Có Tưởng Xuyên ở bên, cô không cần chịu đựng điều gì nữa. Mọi khó khăn đau đớn trên cuộc đời này hãy cứ để anh gánh vác.  Yêu một người là dùng tất cả sự dịu dàng một đời cho người ấy. Tưởng Xuyên cũng thế, anh có thể vì cô mà chạy thật xa chỉ để mua một cốc trà chanh mát lạnh, có thể dùng dầu tràm từng chút lau nhẹ những vệt sơn dính trên tay cô, có thể đợi cô làm việc quên mất mình đến 3 4 tiếng đồng hồ… Những ngọt ngào giản đơn ấy như là cơn gió nhẹ, lướt qua trái tim Tần Đường, dừng chân ở đấy, đem đến xao động yêu thương. Nhưng ngăn cách thật sự của họ không phải là vai vế, tuổi tác hay thân phận tiền bạc mà chính là quá khứ. Bởi những đau thương kia dường như khiến Tần Đường không dám đặt tình yêu vào một người như Tưởng Xuyên. Anh là sói hoang đầy cuồng ngạo mạnh mẽ, thế giới của anh cũng là trò chơi kích thích sinh tử. Mà cô, sau biến cố ấy, chỉ muốn một đời an yên bên người yêu thương đến già mà thôi. Lý trí mách bảo cô dừng lại nhưng tình cảm lại không cam tâm buông bỏ. Vậy nên, Tưởng Xuyên anh sẽ dùng tình yêu của mình nói cho cô biết rằng, chuyện cũ sẽ không lặp lại. Vì thế, Tần Đường hãy quên đi quá khứ, đừng khóc cũng đừng rời xa anh. “Tần Đường, nghe anh.”  “Anh sẽ giữ gìn sinh mệnh, sẽ không làm cho bản thân mình dễ dàng chết đi” “Muốn chết, anh cũng chỉ có thể chết trên người em.” “Tần Đường, mệnh anh là của em” (*) Có người để yêu thương, có thứ để giữ gìn khiến Tưởng Xuyên lần nữa kiên định lật lại toàn bộ quá khứ đã khiến anh mất đi tất cả. Vì anh muốn cho cô cuộc sống bình an, anh không muốn những nợ nần ân oán, dây dưa xưa cũ có thể làm hại cô được nữa. Anh thề sẽ bảo vệ cô, bảo vệ quỹ từ thiện An Nhất chu toàn trước những thế lực đen tối muốn cướp đi tất cả. Và hơn hết, anh muốn lấy lại danh dự cùng sự công bằng năm xưa cho bản thân mình. Chính vì chuyện ấy mà cái giá anh phải trả cũng rất đắt. Bởi mọi chuyện đâu dễ dàng đến thế, bàn tay tà ác của những con người xấu xa đang vươn những móng vuốt đáng sợ đến họ. Tưởng Xuyên trong trận chiến sinh tử cuối cùng với người đứng đằng sau mọi chuyện đã gặp sự cố. Anh khi ấy chênh vênh bên vờ vực sinh tử. Một phát đạn, hai phát đạn, ba phát đạn... ghim vào thân thể anh, máu không ngừng chảy ra. Khi ấy, trong lý trí của anh chỉ còn lại hình ảnh Tần Đường. Anh biết, nếu lần này anh không quay về cô sẽ không thể chịu đựng thêm một lần nào nữa. Anh cũng từng hứa sẽ vì cô mà giữ gìn sinh mệnh. Không có anh, cô gái nhỏ ấy biết làm thế nào bây giờ… Và anh, đã đem toàn bộ sức lực của cuộc đời mình ra đánh cược trong khoảnh khắc cuối cùng ấy. Sinh - ly - tử - biệt định đoạt giây phút này. . . . “ “Tưởng Xuyên” Tưởng Xuyên quay đầu lại. Nắng sớm nhu hòa mà bao phủ ở phía sau anh. Tần Đường giơ lên máy ảnh. Tưởng Xuyên bước đến bên cô: “Em chụp cái gì vậy?” “Anh” Cô dừng một chút “Còn có ánh rạng đông.” Cô chỉ vào mặt trời nơi cuối đường chân trời, “Anh có biết anh giống cái gì không?” Tưởng Xuyên nhướng mày: “Mặt trời?” "Là ánh rạng đông” Anh đến cùng rạng đông.” (*) _________ “Anh đến cùng rạng đông” là câu chuyện với nội dung rất hay và ấn tượng nữa của tác giả Mạch Ngôn Xuyên mà mình nghĩ mn nên đọc ạ. Truyện như là một hành trình phiêu lưu mạo hiểm nhưng không kém phần thực tế và sâu sắc. Chúng ta đã từng tổn thương trong quá khứ nhưng hãy mạnh mẽ đứng lên, kiên cường từng bước hướng đến tương lai. Đừng do dự sợ hãi hay khép chặt trái tim vào bóng tối. Bởi mình chắc chắn rằng thế giới rộng lớn như vậy sẽ có một người đem rạng đông về xóa đi bóng đêm bủa vây bạn. Cũng như Tần Đường và Tưởng Xuyên, họ đã từng có quá khứ muốn quên đi nhưng lại vì tình yêu mà mạnh mẽ đứng dậy không từ bỏ hay trốn tránh. Từng bí mật lật mở đem theo đau thương nhưng cũng xóa đi những u ám đã có. Nữ chính Tần Đường là một cô gái xinh đẹp thông minh và kiên cường. Một khi xác nhận rõ tình cảm thì rất quyết liệt và dùng toàn bộ yêu thương để hướng đến Tưởng Xuyên. Nam chính Tưởng Xuyên là một người đàn ông đúng chuẩn của CƯỜNG, tất cả lời anh nói, việc anh làm đều thể hiện điều đó rất rõ ràng và ấn tượng. Anh có thể lưu manh vô sỉ trêu chọc Tần Đường nhưng chuyện tình yêu anh luôn nghiêm túc và giữ gìn như những gì đã hứa. Trước khi anh với Tần Đường xác nhận quan hệ thì đáng thương lắm cơ. Anh chỉ được nhìn mà không được ăn í ????????Sau này, khi được cho phép rồi thì ôi thôi khỏi nói. Những phân đoạn sắc của anh với Tần Đường cũng khá nóng đấy ạ, lăn lộn từ phòng khách, phòng tắm đến giường đất... :v. Nửa đêm cũng chạy đi tìm con gái nhà người ta để ôm ôm ấp ấp xxx thì bị đóng cửa chính. Anh tức quá liền trèo qua cửa sổ, ai ngờ cũng bị khóa luôn. Thế là gọi điện kêu Tần Đường dậy, vừa đu cửa vừa nghẹn vừa bực vừa kích thích… Max hài luôn á. Truyện cũng có anh nam phụ nhưng mà hơi hiền trong khi nam chính quá cường nên đành lép vế. Nữ phụ thì cũng có một cô ả, năm xưa là bạn gái cũ của nam chính. Cô ta từng bỏ anh đi sau này muốn quay về nối lại tình xưa, đáng tiếc anh nam chính max phũ, toàn nói những câu giết người không dao thôi. Anh là kiểu một khi là tình cũ đừng có mà rủ rê gì hết, cứ tàn nhẫn như thế là mình thích á.  Nói chung là truyện hay, đáng đọc, mn nhanh nhảy hố thôi :v  ______________ (**): Trích dẫn từ Movie Dinh thự Wenchester (*): Trích dẫn từ truyện được rv-er tự edit và chỉnh sửa cho phù hợp rv #Lạc_Hậu Bìa: #Tơ Chiêu Nghi Mời các bạn đón đọc Anh Đến Cùng Rạng Đông của tác giả Mạch Ngôn Xuyên.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Yêu Thương - Dạ Mạn
“Quá khứ muốn xua mà không đi. Ký ức khắc sâu như cơn ác mộng đắm chìm. Nước mắt của em chảy qua bầu trời của anh. Trời mưa không ngừng, trong lòng đau nhức…” “Tôi có lỗi gì, chẳng qua là thời niên thiếu đã yêu anh” Năm ấy, Mạnh Hạ 12 tuổi lần đầu tiên trông thấy Từ Dịch Phong liền hiểu rằng, bóng hình ấy sẽ khắc ghi cho đến tận cuối cuộc đời cô. Một lần yêu - vạn lần thương tâm. Mạnh Hạ khi ấy chỉ là một cô gái nhỏ đơn thuần trong tình yêu. Cô cứ nghĩ là chân thành cho đi sẽ chân thành nhận lại được mà nào đâu biết trái tim của một người không yêu mình sẽ có cỡ nào vô tâm và lạnh nhạt. 8 năm miệt mài theo đuổi một người cần bao nhiêu dũng khí để đối mặt với tất cả những vô tình xa cách ấy, cần bao nhiêu dũng khí để bảo với trái tim thôi đau đớn và vững bước cho đoạn nhân duyên một mình cô cam tâm tình nguyện này. Hóa ra, yêu một người lại đau lòng đến vậy. “...Trái tim cô không còn nguyên vẹn. Từ Dịch Phong đã đích thân phá hủy nó, vỡ thành từng mảnh nhỏ.” Vào sinh nhật năm Mạnh Hạ 20 tuổi, một biến cố lớn đã bất ngờ xảy ra, biến cô công chúa kiêu ngạo rực rỡ trở thành nàng lọ lem bị người ta chà đạp hủy diệt.  Đêm ấy, cô bị người ta gài bẫy đưa lên giường Từ Dịch Phong, mặc anh vì trúng dược mà hủy hoại trong sạch, mặc anh dùng những lời nói đê tiện nhơ nhớp nhất khắc sâu vào lòng, mặc anh lấy đi toàn bộ những yêu thương dẫm dưới chân mình. Và rồi, cha cô bị người ta từng bước dồn vào chân tường, bao nhiêu lỗi lầm và sai trái bị vạch trần, một thân mang tội không thể tránh thoát kiếp lao tù. Anh trai yêu thương cô hết mực lại đột nhiên mất tích, biền biệt phương trời. Khi ấy, cô như con chim nhỏ bị người ta tước đi đôi cánh, vẫy vùng trong tuyệt vọng và tăm tối. Khi ấy, chỉ có Từ Dịch Phong là có thể giúp được cô. Ván bài này, cô đặt cược toàn bộ sinh mệnh của mình cho anh.  Phút giây cô gái nhỏ quỳ gối trước đôi chân của anh, đã vứt bỏ tất cả để cầu xin. Nhưng cái cô nhận được là những lời cay độc đầy mỉa mai. Vì anh nghĩ rằng toan tính đêm đó chính là cô. Sự tuyệt tình và độc ác ấy như mũi dao nhọn đâm vào lồng ngực cô. Đến cùng, tất cả yêu thương hay van xin này chỉ là trò cười mà thôi. Khi người ta chán ghét và căm hận một người kì thực có bao nhiêu tàn nhẫn cô hôm nay liền nhận hết. Khi đã không còn gì có thể đánh đổi cho vận mệnh gia tộc và những người mà cô yêu thương thì cô chỉ còn có thể bấu víu vào chút hy vọng nhỏ nhoi cuối cùng của họ là đứa bé cô đang mang trong mình. Vậy mà, anh ném cho cô tờ chi phiếu cùng hai chữ “Bỏ đi”.  Anh - thì ra vẫn luôn tàn nhẫn và độc ác như vậy. Anh - lấy đi tim cô, lấy đi thân xác cô và bây giờ là lấy đi toàn bộ sinh mệnh của cuộc đời cô. Đêm ấy, trái tim kiên cường của Mạnh Hạ đến lúc cũng tan vỡ làm trăm mảnh, đâm từng nhát thật sâu vào lồng ngực, khắc ghi đến suốt đời cũng không cách nào quên được.  Người đàn ông cô dùng 8 năm để theo đuổi. Người đàn ông cô dùng toàn bộ thanh xuân để yêu thương. Từ Dịch Phong Anh lại chính là người đẩy cô một cái cuối cùng thật mạnh xuống địa ngục. “Vì anh vốn dĩ không có trái tim…” . . . 5 năm sau… Vào một ngày mùa đông lạnh giá, Từ Dịch Phong bất ngờ gặp lại Mạnh Hạ ở một quán nhỏ ven đường. Anh khi ấy dường như không thể tin vào mắt mình, bởi cô đã thay đổi hoàn toàn. Từ một cô gái nhỏ tươi sáng rực rỡ đã biến thành một cô gái trầm mặc với đôi mắt như chứa đựng toàn bộ bi thương của thế giới này.  Cô, không còn là Mạnh Hạ ngày nào. Thời gian và đau đớn đã từng bước rũ bỏ những tươi vui đẹp đẽ ấy. Chỉ còn lại Mạnh Hạ với quá khứ chôn chặt những bi kịch chưa từng nói nên lời… Dù cho vô tình hay cố ý, họ vẫn chạm mặt nhau, chạm đến bức tường thành ngăn cách đầy đau thương đã muốn chôn vùi. Từ Dịch Phong từng bước đi đến những bí mật của quá khứ vì Mạnh Hạ. Nhưng càng bước sâu vào anh càng lo sợ và khổ sở. Bởi bức màn ngăn cách kia, một khi bị kéo xuống, chính là vách ngăn thật sâu giữa anh và cô.  Không chỉ có nước mắt và máu, còn có cả sinh mệnh của một đứa bé - sinh mệnh anh từng tàn nhẫn bảo cô bỏ đi không chút do dự nào. Vào khoảnh khắc này, Từ Dịch Phong mới biết, bản thân anh đã độc ác và lạnh lùng với cô như thế nào, đã tàn nhẫn và tuyệt tình với đứa con của họ ra sao? Mọi thứ, giống như là trò đùa của số phận? Và anh chưa từng nghĩ rằng, có lúc sẽ bị chính những điều mình làm trong quá khứ giày vò, nghiền nát đến vậy. Sự thật mà anh khám phá ra là liều thuốc độc đổ vào cuống họng, đau đớn đến cùng cực nhưng không thể nói lại không thể chống đỡ. Năm xưa, khi Mạnh Hạ một mình chống chọi với thế giới tàn nhẫn này anh ở đâu? Khi cha cô vào tù, khi anh trai cô biền biệt, khi mẹ cô bạo bệnh mà chết anh ở nơi nào? Và khi cô mất đi đứa bé trong bụng, khi máu chảy lênh láng mặt đường, khi tuyệt vọng đứng trên tòa nhà cao nhất chỉ cần một bước là tan xương nát thịt… anh đã từng vì cô mà nghĩ đến chỉ trong thoáng giây nào đó hay chưa?  Bây giờ, anh lấy tư cách gì để muốn chúng ta bên nhau, để bù đắp cho lỗi lầm đã có. Muộn rồi, Từ Dịch Phong. Kì thực, khoảnh khắc Mạnh Hạ đánh mất đi đứa bé cô ấy yêu quý hơn cả sinh mạng mình thì mọi thứ đã định sẵn kết quả bi kịch cho hôm nay rồi. Nhưng Từ Dịch Phong lại như điên cuồng bởi những chuyện đã biết. Trong anh chỉ còn là nỗi đau đớn và thương tâm. Bởi vì, duyên phận giữa họ là chính tay anh cắt đứt, có muốn níu kéo cũng chỉ khiến cho bi kịch nối tiếp bi kịch mà thôi. Vậy mà, Từ Dịch Phong không cách nào buông tay được. Giãy dụa, khổ sở hay hối tiếc, ân hận anh đều muốn tự thân trả giá.  Không thể đến thiên đường thì hãy cùng nhau xuống địa ngục. Mạnh Hạ lại như con chim nhỏ bị sóng gió của cuộc đời này đánh ngã, cho dẫu cô có kiên cường đến mức nào thì cũng không thể quên đi quá khứ và bắt đầu lại.  Đau thương đi qua để lại trái tim đầy những vết rách nát.  Yêu thương một đời đành tiêu phí cho những sai lầm đã có.  Thế nhưng, những bí mật tưởng chừng như đã bị vạch trần lại còn ẩn chứa những điều mà đến nằm mơ họ cũng chưa từng nghĩ đến. Âm mưu về ly rượu bỏ thuốc cho Từ Dịch Phong đêm đó, đứa trẻ Nhạc Nhạc thân phận thật sự là ai, vụ tai nạn tàn khốc khi cô mang thai cùng sinh mệnh bé nhỏ con trai cô là như thế nào? Và đến cùng sự trở về của anh trai cô sẽ đem đến những bí mật kinh thiên động địa nào nữa…?  Xin hãy dõi theo đến tận những chương cuối cùng của câu chuyện “Yêu thương” để tìm đáp án cho bản thân mình nhé. ... “Yêu thương” là một tác phẩm khá được bạn đọc yêu thích của tác giả Dạ Mạn. Xét về nội dung tổng thể thì mình thấy nó vẫn đi theo lối mòn cũ với motif yêu hận tình thù, trước ngược nữ sau lại ngược nam, cẩu huyết và HE. Nhưng có thể nói với ngòi bút tài tình của mình, Dạ Mạn đã khiến cho câu chuyện trở nên “đặc biệt” hơn. Sự mộc mạc trong câu chữ cũng như những phân đoạn miêu tả tâm lý nữ chính khá thật đã gây ấn tượng và xúc động mạnh.  Từ một cô gái nhỏ đơn thuần theo đuổi tình yêu của mình đến một người mẹ mang nặng gánh mưu sinh và hết lòng với đứa con nhỏ. Ngây thơ rồi trưởng thành, rực rỡ rồi trầm mặc, tươi sáng rồi thinh lặng… cũng chỉ bởi vì những bi kịch của cuộc đời.  Cô gái ấy đã trở nên mạnh mẽ kiên cường với cuộc sống khắc nghiệt, từng bước vươn lên cho dẫu thế giới này đã từng vứt bỏ cô như thế nào. Bởi cô ấy đã nỗ lực để sống để đứng lên sau những vấp ngã ấy. Ngay đến khoảnh khắc cô đứng ở tòa nhà cao kia muốn từ bỏ sinh mạng nhưng rồi lại lùi bước trở về thì cô gái ấy xứng đáng nhận được kết quả viên mãn và vẹn tròn cho hạnh phúc cũng như tương lai của cuộc đời mình. Truyện chỉ thích hợp dành cho các bạn thích ngược, muốn kích thích cẩu huyết nhưng cuối cùng vẫn HE ạ. Còn nếu bạn thuộc team sủng thì mình nghĩ không nên nhảy hố đâu ạ. Vì truyện có nhiều phân đoạn ngược thê thảm và khá đau lòng. Vậy nên, hãy cân nhắc kĩ trước khi nhảy hố nha ^^ _____________________ " ": trích từ truyện đã được lược bớt cho phù hợp vs rv  #Lạc_Hậu Bìa: #Trắng Tiệp Dư Mời các bạn đón đọc Yêu Thương của tác giả Dạ Mạn.
Tình Cạn Người Không Biết - Sư Tiểu Trát
Tình yêu là là thứ chỉ khi ở trong đó bạn mới hiểu được đó là hạnh phúc hay đau khổ. Trích lời của giáo sư Ninh: "Tôi không hiểu tình yêu của phụ nữ. Nhưng tôi tin có thể làm được rất tốt."  ". . . . . ." *** Mưa cuối thu đã tạnh. Trên mặt đất vương vất vài chiếc lá vàng nhẹ nhàng lay động trong vũng nước mưa. Xe dừng ở phía đội diện Hội Quán. Ninh Vi Cẩn mặc một đồ vest nhẹ nhàng bước xuống xe. Thư ký Khâu yên lặng đứng trước cửa hộ quán, chứng tỏ đã đứng chờ một lúc lâu. Dưới sự hướng dẫn của thư ký Khâu, Ninh Vi Cẩn đến gian nhà truyền thống. Đi lên tầng hai, đến căn phòng cuối cùng. ... Mời các bạn đón đọc Tình Cạn Người Không Biết của tác giả Sư Tiểu Trát.
Ly Hôn - Thần Vụ Quang
Những chuyện đã cũ coi như hãy để nó qua đi, giống như một mảng ký ức đẹp, không cần khiến bản thân khó xử, chúng ta về sau nếu như có duyên sẽ còn gặp lại. Lâm An Nhàn cô là một người yếu đuối chỉ biết chịu đựng, cô vẫn sống cuộc sống bình dị của chính mình cho đến khi gặp lại Qúy Văn Nghiêu, người mà sáu năm qua cô không muốn nhớ đến. Đối mặt với Quý Văn Nghêu công thành danh toại, nắm trong tay nhiều quyền thế, cuộc sống của Lâm An Nhàn không còn có thể “an nhàn” được nữa mà bắt đầu trở nên hỗn loạn. *** Lâm An Nhàn là một cô gái hiền lành và khá nhu nhược, từ nhỏ đến lớn mọi chuyện cô đều nghe lời cha mẹ sắp đặt: từ học tập, hẹn hò cho đến kết hôn. Mà cha mẹ Lâm cũng chẳng phải cha mẹ tốt gì, chọn con rể hoàn toàn dựa vào nhà cửa, tiền tài của đối phương. Chính vì vậy chọn tới chọn lui mới quyết định gả cho nam phụ Phó Minh Hạo mà bỏ qua nam chính Qúy Văn Nghêu.  Một phần vì bản tính, một phần vì muốn yên ổn sống qua ngày nên sau khi gả về Phó gia, Lâm An Nhàn vẫn tiếp tục nhẫn nhịn gia đình chồng “cực phẩm” này. Nhưng cuộc sống ẩn nhẫn và yên ổn của cô đã bị khuấy đảo bởi một người đàn ông, phải đó chính là Qúy Văn Nghêu. Lâm An Nhàn không nhớ nhưng Qúy Văn Nghêu lại chưa từng quên, người con gái đã ở trong tim anh suốt 6 năm qua. Thời niên thiếu vì bị Lâm An Nhàn hay chính xác hơn là Lâm gia từ chối vì gia cảnh nghèo, Qúy Văn Nghêu đã quyết tâm phấn đấu từ một thanh niên không có gì trở thành một người đàn ông vàng mà nhiều cô gái mong ước. Tình cờ gặp lại Lâm An Nhàn, Qúy Văn Nghêu lúc đầu chỉ muốn trả thù người con gái đã bỏ mình năm xưa, nhưng dần dân anh đã nhận ra rằng, thì ra từ đó đến giờ, tình cảm anh dành cho cô vẫn chưa hề thay đổi.  Chính vì vậy Qúy Văn Nghêu đã quyết tâm lên kế hoạch đem người con gái mình yêu trở về trong vòng tay mình. Thế là gian tình giữa hai người này bắt đầu rồi đấy :v Phải nói anh Qúy này mặt không những dày mà tính còn lầy không chịu nổi. Không chỉ cưỡng ép con gái nhà lành mà còn uy hiếp con nhà người ta nữa chứ. Qúy Văn Nghêu một bên thì ra sức vừa ép vừa dụ dỗ, một bên vẫn không quên tính kế gia đình chồng cũng như người chồng hiện tại của Lâm An Nhàn. Cuối cùng, sau một sự việc ngoài ý muốn, anh Qúy yêu “vợ” như mạng đã nổi danh thanh niên đốt tiền nhanh nhất trong các quý ông ngôn tình cũng đã chinh phục được người đẹp - Ý mình ở đây là đốt tiền theo nghĩa đen đấy :v  Cuối truyện có xuất hiện một hiểu lầm nho nhỏ, nhưng nhờ vậy chúng ta mới biết được thêm một tính xấu của nam chính nhà Thần Vụ Quang: ''giận cá chém thớt''! Chẳng là anh lỡ dại chọc chị nhà nổi giận, không thể đánh, không thể mắng, thế là anh quyết định trút tất cả lên những người mà anh cho là gián tiếp làm cô giận anh :v Chồng cũ cặn bã bị anh chỉnh “cúc hoa” te tua, nam phụ khác cũng bị anh chỉnh về kinh tế, em gái, cha mẹ thì được một phen hốt hoảng đến nổi phải tức tốc đi qua nhà Lâm An Nhàn “để đem vợ về cho con trai”.  Truyện này có phần nào giống với ''Hơn Cả Hôn Nhân'' về một số tình tiết như nữ chính đã có gia đình, nam chính xuất hiện và phá tan gia đình đó, gia đình chồng là cực phẩm hay những ức chế từ các nhân vật phụ gây ra cho nữ chính. Nhưng mình cảm thấy bộ này không hay như ''Hơn Cả Hôn Nhân'' và mình đặc biệt không thích tính cách nữ chính trong truyện này. Lúc đầu thì nhu nhược, về sau nữa thì không rõ ràng, cứ dây dưa giữa hai bên làm mình rất khó chịu - cực kỳ khó chịu. Về cuối tác giả cũng cho mọi người nhận ra là nữ chính thật ra biết tất cả, chẳng qua muốn nhẫn nhịn để đáp trả từ từ… nhưng nói chung là vẫn không đủ thỏa mãn bù đắp cho những ức chế lúc trước gây ra cho độc giả :v.  Nam chính của Thần Vụ Quang thì khỏi bàn :v cứ gọi là sủng nữ chính vô hạn, sắc bỉ vô đối :v, để có được nữ chính thì bất chấp luôn.  “Không ai có thể ngăn cản mình và An Nhàn bên nhau, kể cả An Nhàn cũng không được” Anh nam chính này là áp dụng triệt để tuyệt chiêu “Ăn vạ” - “một khóc, hai nháo, ba thắt cổ” đấy.  Có thể nói mình khá thích cách viết truyện sắc của Thần Vụ Quang, nhưng bộ này mình thật sự không đánh giá cao lắm. Xây dựng nam nữ chính trong truyện thì không có đột phá mấy, nhưng được cái tra nam thật làm mình bỡ ngỡ, vì lúc đầu đọc quả thật tác giả đã thành công làm mình “trách lầm” nữ chính:v Về sau vỡ lẽ mới biết tra nam lần này quá là khéo ngụy trang. Ngoài ra còn phải nói đến phần edit lúc đầu lại không mượt, làm tụt cảm xúc người đọc như mình rất nhiều. Hiện CQH đang beta lại, đọc hay hơn nhiều lắm. Nếu bạn là sắc nữ, hay muốn kiếm truyện thuộc gu giống "Hơn Cả Hôn Nhân" thể có thể đọc tạm bộ này xem sao. ________ " ": Trích dẫn từ truyện Review by #Hôn_Quân Bìa: #Họa Gian Phi Mời các bạn đón đọc Ly Hôn của tác giả Thần Vụ Quang.
Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê - Nguyệt Hạ Khuynh Ca
Nàng là huyết mạch duy nhất Thần Sáng Thế lưu lại, bị tộc nhân phản bội, linh mạch bị đoạt, moi tim mà chết, ngã xuống Vị Diện cấp bậc thấp nhất. Luân hồi chuyển thế, tái thế sống lại, mai kia trí nhớ sống lại, linh mạch thức tỉnh, một tay y thuật cứu sống người chết, hồi sinh bạch cốt, thần thú ngũ hệ gặp thần giết thần, gặp phật giết phật, thiếu của nàng, đều phải trả lại tất cả cho nàng. Vị hôn phu vong ân bội nghĩa, đá rớt. Đại sư tỷ lòng dạ độc ác, phế bỏ. Trưởng lão học viện âm hiểm ngoan độc, tiêu diệt. Triệu Hoán Thú của ngươi hung tàn, bá đạo, chưng cách thủy. Nhặt được một mỹ nam núi băng. . . . .Ách, cái này phải xử lý như thế nào?    Mắt phượng của mỹ nam nheo lại: "Không bằng đóng gói đem đi, dù sao nàng cũng đã mua mạng của ta rồi."    "Hả? Ta dùng cái gì mà có thể mua được cái mạng cực kỳ tốt của ngươi?"    "Lòng của nàng."    "Nói vớ vẩn! Ta giao tâm của ta cho ngươi khi nào, làm sao ta lại không biết?" Bạch Vũ trừng mắt.    Mỹ nam bình tĩnh ôm lấy nàng: "Kiếp trước." *** Sau khi ba người cất bước, Ám Hồ đi ra từ sau sảnh đường, nhìn Ám Lân: "Ngươi có nắm chắc không cần Thánh Quân ra mặt cũng có thể giải quyết chuyện lời đồn?" Nói là lời đồn, nhưng trong lòng bọn họ đều rõ ràng thật ra là sự thật. Chính vì là sự thật, mới không dễ giải quyết. "Thánh Quân không thể ra mặt, ngươi cũng không thể thay Thánh Quân ra mặt. Cho dù ai trong các ngươi ra ngoài cũng có thể bị nhìn thấu, chỉ có thể dùng biện pháp khác." Ám Lân u lãnh nheo mắt lại, khóe miệng gợi lên một chút thâm ý: "Thật ra chuyện lời đồn nhảm gì gì đó, chỉ cần ba vị Vương không tin, vẫn giải quyết rất đơn giản." Ám Hồ nháy mắt mấy cái: "Ngươi nghĩ phải làm sao bây giờ?" "Nếu lời đồn đã bay đầy trời, dứt khoát truyền càng kỳ lạ hơn một chút." Ám Lân đã dự tính trong lòng trước nói. "Ám Lân đại nhân, Ám Ưng đại nhân trở lại." Lúc này, một ám vệ đến nhỏ giọng bẩm báo. Ám Lân biến sắc, lập tức cùng Ám Hồ đến mật thất. ... Mời các bạn đón đọc Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê của tác giả Nguyệt Hạ Khuynh Ca.