Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Gió Nghiêng Mưa Nhẹ Chẳng Nên Về (Vô Xứ Khả Đào)

Đây là chuyện xưa của Cận Duy Nghi.

Cho tới nay vẫn muốn viết một câu chuyện xưa.

Hy vọng nhân cách bọn họ cao quý, sự cao quý đó, không màng xuất thân cùng nghèo hèn.

Hy vọng bọn họ kiên nhẫn chờ đợi, sự kiên nhẫn đó, không màng phong hoa cùng tuyết nguyệt.

*** Tìm mua: Gió Nghiêng Mưa Nhẹ Chẳng Nên Về TiKi Lazada Shopee

[*]: Một câu thơ trích trong loạt bài “Ngư ca tử kỳ” (viết theo điệu Ngư ca trong dân ca TQ) của Trương Chí Hòa (張志和). Xin được phép dẫn nguyên văn cả bài kèm bản dịch của Nguyễn Chí Viễn:

Ngư ca tử kỳ 1

Tây Tái sơn tiền bạch lộ phi,

Đào hoa lưu thuỷ quyết ngư phì,

Thanh nhược lạp,

Lục thoa y,

Tà phong tế vũ bất tu quy.

Trước non Tây Tái nhộn cò bay,

Nước chảy hoa đào mập cá rô,

Nón lá mảnh,

Áo tơi phờ,

Mưa phùn gió rít vẫn làm ngơ.***

[Review] Gió nghiêng mưa nhẹ chẳng nên về - Vô Xứ Khả Đào

Tháng Tư 7, 2018 yukiht Book review

Đoản văn. Rất ngắn. Văn án mở đầu thế này “Đây là câu chuyện cũ về Cận Duy Nghi”.

1 đoản văn rất ngắn khi đọc lại thấy vô cùng trọn vẹn, vừa vặn. Cũng lâu lắm mới có 1 đoản văn mình thích đến vậy. 1 câu chuyện đầy đủ cấu tứ, không dư thừa, 1 câu chuyện đủ làm người đọc thoải mái và bình yên.

Đường Giang yêu Cận Duy Nghi, có lẽ cô cũng cảm nhận được. Nhưng trong mắt Cận Duy Nghi, Đường Giang là đại diện tiêu biểu của lứa công tử nhà giàu hoa hòe và không đáng tin cậy. Với Cận Duy Nghi, Đường Giang có lẽ là hết cách, nghiêm túc thì cô không tin được và đề phòng xa cách, trở về phong cách hoa hoa công tử thì cô thoải mái hơn 1 chút nhưng câu chuyện yêu đương thì đặt vào tình trạng “không phải bàn”. Nói Đường Giang xui xẻo cũng được đi bởi thực tế dưới vỏ bọc của 1 chàng công tử lông bông là 1 người con trai thông minh tinh tế, chỉ là Cận Duy Nghi không thấy được, bởi cô ấy có 1 câu chuyện chưa bao giờ cũ, bởi người ấy vẫn mãi trong trái tim cô.

Cận Duy Nghi gặp Hoắc Cảnh Hành vào 1 ngày hè khi bước vào đại học. 1 chàng trai có ánh mắt ngay thẳng, nụ cười điềm đạm, trên người là bộ đồ chỉn chu đã cũ sờn nhưng người con trai ấy ánh mắt luôn sáng, nụ cười luôn là sự tự tin điềm đạm và dịu dàng. Cận Duy Nghi vào 1 ngày hè năm đó trái tim bắt đầu lỗi nhịp vì anh. 4 năm đại học cứ thế trôi qua, Duy Nghi thường duy trì 1 thói quen tìm kiếm bóng hình anh nơi sân trường, góc thư viện. Cô biết anh ngồi học ở đâu, cô biết sau mỗi mùa hè làn da của anh sạm đi vì những chuyến đi tình nguyện. Duy Nghi tựa như 1 vì sao nhỏ mải miết tìm kiếm hình dáng của mặt trời. Chỉ là Cận Duy Nghi là 1 cô gái thông minh khoác lên mình cái vỏ bọc mạnh mẽ, chẳng dám theo đuổi Cảnh Hành công khai, chỉ hết mình cố gắng trở nên nổi bật để mong anh 1 lần nhìn lại. Trong ký ức của Cận Duy Nghi, ngày cô hạnh phúc nhất là 1 lời hẹn gặp của anh ở góc thư viện nơi cô thường ngồi, chỉ vậy thôi, cô mất ngủ cả đêm, là anh biết, anh biết cô ở đó. Nhưng mối tình của Cận Duy Nghi là 1 mối tình đơn phương dang dở. Có lẽ đúng như Đường Giang đã nói Duy Nghi không quên được Cảnh Hành ngoài tình yêu còn có cả nỗi tiếc nuối và không cam tâm. Cô không có can đảm đuổi theo anh đến chân trời góc bể, anh là người con trai có lý tưởng sống rõ ràng, còn cô chỉ lặng lẽ ủng hộ anh lên đường đến miền hoang mạc xa xôi, ngày đó đã định tình yêu sẽ chẳng thể nở hoa kết quả. Phân đoạn mình thích nhất trong truyện khi Duy Nghi đuổi theo bóng dáng Cảnh Hành, gặp được chỉ dám ngập ngừng nói nhỏ “Đã lâu không gặp”. 1 đoạn truyện rất cảm xúc thể hiện tình yêu bất lực của Duy Nghi, Cảnh Hành biết rất rõ anh muốn đi đâu về đâu, còn Duy Nghi chỉ ôm tiếc nuối tìm bóng anh giữa dòng đời xuôi ngược. Duy Nghi từng nghĩ cô ở thành phố chờ ngày Cảnh Hành mệt mỏi quay về, chỉ là chưa từng nghĩ tới nơi xa đó có 1 người con gái cùng chí hướng với anh. Cô từng hỏi “Anh có từng biết….?” lời nói chưa hết câu đã có trả lời “Xin lỗi trên phương diện này anh chưa từng cố gắng.”.

Nói Đường Giang xui xẻo đi, gặp phải Duy Nghi trong lòng có 1 Hoắc Cảnh Hành hoàn mỹ, trái tim cô ấy chẳng còn có thể thêm ai được nữa. Nói Đường Giang xui xẻo đi, bởi trong tình yêu anh cũng là người cố chấp, cô ấy trong trái tim anh rồi thì anh chẳng thể làm gì khác, chỉ có thể tiếp tục giúp đỡ, yêu thương cô ấy, chỉ dám đứng bên kia vạch đỏ làm bạn bao năm. Cuối cùng cũng có thể nói là Đường Giang may mắn đi vì Cận Duy Nghi sau bao năm đã cảm động rồi, cô ấy yêu anh rồi cô ấy sẽ mãi ở lại bên anh. “Gió nghiêng mưa nhẹ chẳng nên về.”

Quote:

Cô cũng thấy mình lập dị, hai người ở trường chỉ được coi là bạn hơi hơi tối thôi, cô từ xa nhìn về anh, đến việc anh có nhìn lại không cô còn chẳng rõ.

Anh nói “Duy Nghi, có những người trời sinh ra chỉ thích ứng với cuộc sống nơi phố thị, những việc đã qua rồi thì đừng bận tâm suy nghĩ tới nói nữa. Hơn nữa, giữa chúng ta cũng chẳng có những việc đã qua.”Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Vô Xứ Khả Đào":Có Một Loại Yêu Ai Dám NóiGió Nghiêng Mưa Nhẹ Chẳng Nên VềMột Giây Rung Động Cả Đời Không QuênNgự Phồn HoaTrở Về Nơi Tình Yêu Bắt Đầu

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Gió Nghiêng Mưa Nhẹ Chẳng Nên Về PDF của tác giả Vô Xứ Khả Đào nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Khói Trời Lộng Lẫy (Nguyễn Ngọc Tư)
Các truyện trong tập đều xoay quanh thân phận người phụ nữ. Nỗi buồn bao quanh họ: cô đơn, khao khát tình cảm gia đình, tình yêu. Không được hạnh phúc, đôi khi họ tỏ ra "cay nghiệt", nhưng rồi sự cay nghiệt cũng không vượt quá sự mong manh yếu đuối vốn là bản chất của họ (như cô gái trong "Khói trời lộng lẫy" đã đánh cắp đứa em trai cùng cha khác mẹ để trả thù người cha bỏ rơi mình, để rồi cuối cùng lâm vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan). Các nhân vật của Nguyễn Ngọc Tư được sinh ra để đi tìm nhau. Cho nên, cùng với nỗi mất mát, cô cũng cho họ những con đường, đó là lòng vị tha và một chút hy vọng. *** Nguyễn Ngọc Tư viết nhiều, đến mức người đọc luôn có cảm giác chị ăn ngủ trong không khí văn chương. Dường như mọi con đường chị đi qua, sẽ có lúc nào đó hiện lên trong văn chị, mọi con người chị gặp sẽ có một ngày bước vào truyện của chị. Kiểu như nhân vật Mười - người đàn bà không chịu tự mình tỏa sáng mà cứ phải lệ thuộc vào tình yêu của Cao Bồi. Nhân vật nữ mà kiểu gì tác giả cũng sẽ bị càm ràm, cho dù người viết có chục lần dự định cho chị tách khỏi tình yêu của đời mình, cũng sẽ chục lần không thực hiện được, bởi vì Mười sẽ không làm như thế. Và chỉ cần đôi chữ bóng gió viết rằng Mười đã mỏi mòn, nhân vật cũng sẽ lập tức phản ứng, tỉnh rụi bảo: “Đâu có”. “Tui không nghĩ nhân vật của tui có bóng dáng của tui, mà rất nhiều người hơi biết tui một chút đều nói văn tui với người… trớt quớt” - Nguyễn Ngọc Tư tự sự. Chị cho biết: “Văn của tui hoàn toàn chẳng có trải nghiệm gì của cá nhân mình trong đó, chẳng hạn như khi viết về cảm giác lòng tự trọng bị thương tổn của một người đàn ông phải chịu nhục trước bạn gái mình, tui hình dung ra thôi”. *** Tìm mua: Khói Trời Lộng Lẫy TiKi Lazada Shopee Phiên lớn từ bữa nó treo toòng teng trên võng hỏi, “ mẹ ơi, sao anh Thơ khùng có ba, còn con hong có? ”. -Có chớ con, ai cũng có ba hết. Ngay lập tức, trên môi thằng nhỏ có câu hỏi khác đã thập thò, và dấu chấm hỏi quăng ra bỗng như xóc ngược cái móc nhọn vào cổ tôi, nghe đau đến trợn trạo miếng cơm, “ vậy ba con đâu? ” Phiên không bao giờ để tôi nợ lại bất cứ câu hỏi nào của nó. Mà nó thì hỏi cho tôi nghẹt thở, cứng họng mới thôi. Nhưng tôi không muốn ngăn nó lại, bởi hỏi cũng là một vẻ đẹp. Mẹ ơi nước dưới sông chảy chừng nào mới xong, sao con chuồn chuồn này màu đỏ mà con kia lại đen, sao con chó Vện cũng già lại không có tóc bạc giống như ông Sáu? Trả lời muốn đứt hơi rồi, nhưng vừa dứt tiếng nó đã nhảy tọt vào câu hỏi mới. Hỏi và tin, và thích đào bới tận cùng. Hồi nhỏ tôi cũng tin có tận cùng. Nhưng mẹ tôi không có tận cùng nào cho tôi, bởi trong lòng mẹ cũng bị tình yêu bỏ lửng một câu trả lời. Lớn lên tôi đánh mất vẻ đẹp hỏi, tôi dần từ bỏ nó, xa lánh nó. Bởi càng lớn càng hoang mang trước cái gọi là tận cùng, hoặc không có tận cùng hoặc tận cùng là cái gì đó mơ hồ, nhưng buồn. Cảm giác đó tôi trải qua rồi khi đi tìm cha tôi, lần đầu. Giờ Phiên cũng đi tìm ba. Tôi kể có một người cha gánh trọng trách bảo vệ những đôi tay đẹp, những loài cây quý, những cái cây tỏa hương từ phiến gỗ chứ không cần đến hoa. Người xấu muốn cướp đôi tay của trẻ con để chúng khóc mà không có gì lau nước mắt, muốn đốn cây về chụm củi cho lửa… thơm. Anh ta phải chiến đấu với người xấu bao giờ xong mới về, mà có thể mãi mãi không về vì ngày càng có nhiều người xấu. Thằng Phiên ngồi mặt chảy ra, quần xoắn cao tới bẹn, đầu gối vượt khỏi lổ tai, ngẫm ngợi, “ tội nghiệp ba con thiệt, chắc ổng nhớ con…”.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Nguyễn Ngọc Tư":Hành Lý Hư VôCánh Đồng Bất TậnĐong Tấm LòngKhói Trời Lộng LẫyNgọn Đèn Không TắtTập Truyện Ngắn ĐảoXa Xóm MũiĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Khói Trời Lộng Lẫy PDF của tác giả Nguyễn Ngọc Tư nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Khói Trời Lộng Lẫy (Nguyễn Ngọc Tư)
Các truyện trong tập đều xoay quanh thân phận người phụ nữ. Nỗi buồn bao quanh họ: cô đơn, khao khát tình cảm gia đình, tình yêu. Không được hạnh phúc, đôi khi họ tỏ ra "cay nghiệt", nhưng rồi sự cay nghiệt cũng không vượt quá sự mong manh yếu đuối vốn là bản chất của họ (như cô gái trong "Khói trời lộng lẫy" đã đánh cắp đứa em trai cùng cha khác mẹ để trả thù người cha bỏ rơi mình, để rồi cuối cùng lâm vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan). Các nhân vật của Nguyễn Ngọc Tư được sinh ra để đi tìm nhau. Cho nên, cùng với nỗi mất mát, cô cũng cho họ những con đường, đó là lòng vị tha và một chút hy vọng. *** Nguyễn Ngọc Tư viết nhiều, đến mức người đọc luôn có cảm giác chị ăn ngủ trong không khí văn chương. Dường như mọi con đường chị đi qua, sẽ có lúc nào đó hiện lên trong văn chị, mọi con người chị gặp sẽ có một ngày bước vào truyện của chị. Kiểu như nhân vật Mười - người đàn bà không chịu tự mình tỏa sáng mà cứ phải lệ thuộc vào tình yêu của Cao Bồi. Nhân vật nữ mà kiểu gì tác giả cũng sẽ bị càm ràm, cho dù người viết có chục lần dự định cho chị tách khỏi tình yêu của đời mình, cũng sẽ chục lần không thực hiện được, bởi vì Mười sẽ không làm như thế. Và chỉ cần đôi chữ bóng gió viết rằng Mười đã mỏi mòn, nhân vật cũng sẽ lập tức phản ứng, tỉnh rụi bảo: “Đâu có”. “Tui không nghĩ nhân vật của tui có bóng dáng của tui, mà rất nhiều người hơi biết tui một chút đều nói văn tui với người… trớt quớt” - Nguyễn Ngọc Tư tự sự. Chị cho biết: “Văn của tui hoàn toàn chẳng có trải nghiệm gì của cá nhân mình trong đó, chẳng hạn như khi viết về cảm giác lòng tự trọng bị thương tổn của một người đàn ông phải chịu nhục trước bạn gái mình, tui hình dung ra thôi”. *** Tìm mua: Khói Trời Lộng Lẫy TiKi Lazada Shopee Phiên lớn từ bữa nó treo toòng teng trên võng hỏi, “ mẹ ơi, sao anh Thơ khùng có ba, còn con hong có? ”. -Có chớ con, ai cũng có ba hết. Ngay lập tức, trên môi thằng nhỏ có câu hỏi khác đã thập thò, và dấu chấm hỏi quăng ra bỗng như xóc ngược cái móc nhọn vào cổ tôi, nghe đau đến trợn trạo miếng cơm, “ vậy ba con đâu? ” Phiên không bao giờ để tôi nợ lại bất cứ câu hỏi nào của nó. Mà nó thì hỏi cho tôi nghẹt thở, cứng họng mới thôi. Nhưng tôi không muốn ngăn nó lại, bởi hỏi cũng là một vẻ đẹp. Mẹ ơi nước dưới sông chảy chừng nào mới xong, sao con chuồn chuồn này màu đỏ mà con kia lại đen, sao con chó Vện cũng già lại không có tóc bạc giống như ông Sáu? Trả lời muốn đứt hơi rồi, nhưng vừa dứt tiếng nó đã nhảy tọt vào câu hỏi mới. Hỏi và tin, và thích đào bới tận cùng. Hồi nhỏ tôi cũng tin có tận cùng. Nhưng mẹ tôi không có tận cùng nào cho tôi, bởi trong lòng mẹ cũng bị tình yêu bỏ lửng một câu trả lời. Lớn lên tôi đánh mất vẻ đẹp hỏi, tôi dần từ bỏ nó, xa lánh nó. Bởi càng lớn càng hoang mang trước cái gọi là tận cùng, hoặc không có tận cùng hoặc tận cùng là cái gì đó mơ hồ, nhưng buồn. Cảm giác đó tôi trải qua rồi khi đi tìm cha tôi, lần đầu. Giờ Phiên cũng đi tìm ba. Tôi kể có một người cha gánh trọng trách bảo vệ những đôi tay đẹp, những loài cây quý, những cái cây tỏa hương từ phiến gỗ chứ không cần đến hoa. Người xấu muốn cướp đôi tay của trẻ con để chúng khóc mà không có gì lau nước mắt, muốn đốn cây về chụm củi cho lửa… thơm. Anh ta phải chiến đấu với người xấu bao giờ xong mới về, mà có thể mãi mãi không về vì ngày càng có nhiều người xấu. Thằng Phiên ngồi mặt chảy ra, quần xoắn cao tới bẹn, đầu gối vượt khỏi lổ tai, ngẫm ngợi, “ tội nghiệp ba con thiệt, chắc ổng nhớ con…”.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Nguyễn Ngọc Tư":Hành Lý Hư VôCánh Đồng Bất TậnĐong Tấm LòngKhói Trời Lộng LẫyNgọn Đèn Không TắtTập Truyện Ngắn ĐảoXa Xóm MũiĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Khói Trời Lộng Lẫy PDF của tác giả Nguyễn Ngọc Tư nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Khoảng Trời Mênh Mông (Kirby Larson)
Sách là chuyện về cô gái mồ côi cha mẹ, chưa từng đi khỏi nhà người bà con nơi cô tá túc. Nhưng một ngày, với 320 mẫu đất thừa kế từ cậu ruột, cô một mình tiến về miền Tây nước Mỹ, lập nghiệp với đôi bàn tay thiếu nữ. Từ khi chưa mọc răng sữa cho đến 16 tuổi, Hattie Brooks đều phải sống nhờ bà con xa, nay ở nhà này, mai sang nhà khác vì bố mẹ cô sớm qua đời. Cuộc sống thiếu thốn tình cảm, sự chăm bẵm từ đấng sinh thành khiến cô gái trẻ luôn khao khát được yêu thương, được thể hiện bản thân. Một ngày kia, Hattie bất ngờ nhận được lá thư của cậu Chester từ Montana cho biết, trước khi qua đời, ông để lại cho cô cháu gái 320 mẫu đất, một con bò cái và con ngựa. Mừng rỡ như người sắp chết đuối vớ được phao, Hattie khăn gói lên đường tiến về phía Tây với một viễn cảnh huy hoàng vẽ ra trước mắt: những ruộng lúa bạt ngàn, cây trái sum suê, một căn nhà của chính mình và mãi mãi giã từ kiếp ăn nhờ ở đậu, lệ thuộc vào người khác. Hành trang mang theo trên chuyến tàu rời thành thị về vùng quê hẻo lánh của cô gái chưa đầy 17 tuổi, chưa hoàn tất những năm học ở trường phổ thông là sách dạy nấu ăn, dạy nghề nông và con mèo Whiskers, người bạn trung thành của cô. Nhưng niềm vui thoát khỏi kiếp sống bị ghẻ lạnh chưa kịp trọn vẹn, Hattie phải liên tiếp đối mặt với khó khăn vất vả. Đất đai trong tay cô bạt ngàn nhưng chúng chưa hẳn thuộc về cô. Thật ra, cậu Chester chỉ để lại cho cô quyền tiếp quản đất và cô có một khoảng thời gian để chứng minh với dân trong vùng, với chính quyền Montana cô phải có năng lực cai quản, canh tác. Cô phải thực hiện đầy đủ các tiêu chuẩn được đề ra mới có thể nộp hồ sơ lên chính quyền để xin đất công. Tìm mua: Khoảng Trời Mênh Mông TiKi Lazada Shopee Một mình sống trong căn nhà nhỏ tuềnh toàng, nằm lọt thỏm giữa bạt ngàn đồng cỏ, không ít lần Hattie định từ bỏ cuộc sống lao động nặng nhọc để quay về nơi mình ra đi. Thế nhưng, càng sống ở đây, càng gặp nhiều thử thách, Hattie dần nhận ra rằng, cô yêu quý mảnh đất nhọc nhằn. Ở đó cô có những người hàng xóm quê mùa nhưng tốt bụng. Họ sẵn sàng giúp cô khám phá những điều thú vị của nghề nông. Thiên nhiên hoang sơ và khoáng đạt cũng như tình cảm nồng hậu của người nông dân Montana nhen nhóm trong cô gái trẻ những tình cảm gia đình ruột thịt mà từ lâu cô bị mất đi. Tình cảm ấy mang lại cho cô gái nhỏ sức mạnh để còng lưng nhổ cỏ, nhặt đá trên đồng cỏ để gieo trồng cây trái; đóng hàng trăm cọc rào để khoanh ranh giới đất của mình. Dưới bầu trời Montana cao xanh lồng lộng, Hattie đương đầu với thời tiết khắc nghiệt. Vượt qua nhiều thời khắc khốn đốn, cuối cùng Hattie đã chứng minh được chủ quyền với 320 mẫu đất. Nhưng thử thách vẫn chưa kết thúc. Đổ máu, mồ hôi và nước mắt mới giành được đất, Hattie lại đành phải bán đi vì khốn khó vẫn dàn đầy trước mắt. Trong những trang cuối của cuốn sách, người bạn mà Hattie xem như ruột thịt mất đi, mảnh đất cô hằng khao khát cũng phải nhượng lại cho đối thủ, những thứ của nả cô nghĩ có thể gày dựng được trên đất Montana rốt cuộc chẳng còn là bao. Hattie lại đón chuyến tàu rời Montana tiếp tục đi về phía Tây, tìm kiếm cơ hội xây dựng cuộc đời mình... Tuy nhiên, Hattie không buồn. Bởi những tháng ngày đầy lo âu, đầy trải nghiệm ở vùng đồng cỏ Montana chính là tháng ngày mà Hattie yêu quý nhất trên đời. Những tháng ngày đó mở ra trước mắt cô gái trẻ "khoảng trời mênh mông" của niềm tin, nghị lực và của tình yêu.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Khoảng Trời Mênh Mông PDF của tác giả Kirby Larson nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Khiêu Vũ Với Bầy Sói (Michael Blake)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Khiêu Vũ Với Bầy Sói PDF của tác giả Michael Blake nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.