Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thả Dung Thiên Hạ

Tiểu lâu truyền thuyết là một bộ truyện nhiều tập xung quanh bốn nhân vật: Phương Khinh Trần, Dung Khiêm, A Hán (Phó Hán Khanh), và Phong Kính Tiết. Truyện lấy bối cảnh con người ở thế kỷ 54, khi người ta đạt được cuộc sống vĩnh hằng, khoa học kỷ thuật không thể đột phá được nữa, người dần trở nên đạm mạc và sống rải rác trên các tinh cầu. Đề cho con người vẫn giữ được tình cảm, chính phủ đề quy chế đề sinh viên phải làm luận văn mà " trọng sinh xuyên không vào đời" - ở một thế giới khác, hành tinh khác với nền văn minh cũ.  Đây là một trong mười truyện hay nhất năm 2008. Tiểu Lâu Truyền Thuyết hệ liệt: Quyển 1 - Tiếu Ngữ Khinh Trần Quyển 2 - Thả Dung Thiên Hạ Quyển 3 - Bích Huyết Hán Khanh Quyển 4 - Phong Trung Kính Tiết Quyển 6 - Phong Vân Tế Hội *** Y được mệnh danh là học sinh ưu tú nhất, y, là bảo mẫu siêu cấp trong mắt mọi người, lần lượt chết trên tay đứa trẻ mình nuôi nấng lại chưa từng ghi hận; y, chỉ cầu chết nhanh lại đổi lấy lệnh lăng trì… Đời này, y là Yên quốc Tả tướng Dung Khiêm… Luận đề: Kết cục của bề tôi nhận ủy thác. ***   “Tả tướng Dung Khiêm ngang ngược khi chủ, chuyên quyền thiện chính, lệnh cách chức điều tra, đóng cửa suy ngẫm, chờ luận tội.” Thanh âm lanh lảnh của thái giám tuyên chỉ vọng lại trong tai mỗi người. Trong đại hoa viên phủ Tả tướng, lít nha lít nhít, người quỳ chật khắp. Sinh nhật ba mươi sáu tuổi của đương triều Tả tướng Dung Khiêm, cơ hồ quan viên cả triều đình đều đến mừng thọ, bốn gánh hát nổi danh nhất kinh thành luân phiên lên đài, khu vườn rộng cực kỳ của tướng phủ, bày ghế cũng không xong. Lại thêm các loại chiêng trống vũ nhạc khác, càng nhiều không đếm xuể. Ngay vào lúc hoa tươi rực rỡ, náo nhiệt phồn hoa tột cùng này, đại đội binh mã bỗng nhiên ùa đến bao vây tướng phủ, tổng quản thái giám mặt trầm như sương trước mọi người tuyên đọc thánh chỉ, chấn phủ Tả tướng mới rồi còn tràn đầy tiếng cười nói vui vẻ thành châm rơi có thể nghe tiếng. Mỗi một mệnh quan triều đình tay nắm đại quyền đều tái mặt, ngạc nhiên không biết phải ứng biến làm sao, toàn bộ kinh ngạc quỳ ngây ra. “Thần lĩnh chỉ.” Thanh âm thong dong bình tĩnh vang lên, Dung Khiêm mỉm cười đứng dậy, tiếp nhận thánh chỉ từ trong tay tổng quản thái giám, khách khách khí khí nói: “Vương công công mời ngồi, hôm nay chính gặp sinh nhật ta, nếu không chê thì cứ dùng chút rượu thịt nhé.” Vương công công hơi nhíu mày: “Ta còn vội hồi cung phục chỉ.” “Đã như thế, vậy không chậm trễ công công nữa.” Dung Khiêm lại nói được làm được, không nhìn Vương công công nữa, cũng chẳng để ý một đám quan viên còn đang sững sờ quỳ dưới đất, tự mình ngồi lại chủ vị, bình thản nói: “Hát tiếp đi chứ, các ngươi còn ngây ra làm gì?” Đám người hóa trang vương tướng trên sân khấu vừa rồi cũng quỳ thành đoàn, lúc này cũng dùng ánh mắt sững sờ nhìn vị tướng gia đại nhân vừa bị bãi chức này. Có ai vào lúc bị bãi quan thôi chức, họa phúc khó lường mà vẫn còn lòng dạ xem kịch. Sắc mặt Vương công công cũng hóa xanh, ngẩn ra một lúc mới chậm rãi nói: “Dung Khiêm, ngươi thật lớn mật…” Một câu khiển trách, bị Dung Khiêm quay đầu nhìn một cái lại dọa về bụng. Dung Khiêm thiếu niên đắc chí, mười bốn tuổi xuất sĩ, mười sáu tuổi đăng đàn bái tướng, mười tám tuổi nhập chủ Binh bộ, hai mươi tuổi nhập các, hai mươi hai tuổi phong thái phó, hai mươi ba tuổi gia phong Thái tử thái bảo, hai mươi bốn tuổi đã làm đến chức thủ phụ một nước, hai mươi lăm tuổi trở thành trọng thần được tiên đế ủy thác, quyền khuynh triều dã. Đến nay đã nắm càn khôn đủ mười hai năm, thoạt nhìn cũng không thấy có gì là ngang ngược hung ác, lại tự có uy thế vô hình, trực tiếp bức những lời trong miệng quyền hoạn trở về. Dung Khiêm cười nhàn nhạt, thong dong nói: “Vương công công, Hoàng thượng chỉ lệnh ta đóng cửa suy ngẫm, chưa hề nói không cho ta xem kịch. Hôm nay sinh nhật ta, kêu gánh hát đến, dù sao cũng phải để họ diễn, đã mời khách đến, dù sao cũng phải để họ vui vẻ, bằng không…” Y đưa tay chỉ một chúng quan viên, bao nhiêu người vừa rồi còn quỳ đực ra, toàn bộ ào ào đứng dậy, người người cười khan nói: “Cáo từ, cáo từ…” rồi đều luống cuống chạy mất. Ngươi chen ta đẩy, rách cả quần áo, ngã nhào dưới đất, trong nhất thời đúng là đếm không nổi. Lúc này, một bụng tâm tư nịnh bợ Tể tướng đã biến cả thành lo âu, nóng lòng phủi sạch can hệ, người người chỉ sợ đi chậm một bước sẽ bị cho là đồng đảng của Dung Khiêm, nào còn nhìn được thể diện triều đình, thân phận mệnh quan gì gì đó. Dung Khiêm chỉ cười hì hì tùy ý gọi: “Lý đại nhân, ông không ngồi một lúc đã đi à? Vương đại nhân, rượu thịt này không hợp khẩu vị sao…” Y bên này gọi không ngừng, quan viên bên kia bị điểm đến tên đều tái mét mặt mày, hừm hừm hà hà vài tiếng rồi càng chạy nhanh hơn. Chớp mắt, khu vườn vừa rồi còn đầy khách khứa, náo nhiệt vô cùng bỗng vắng tanh, chỉ còn lại một vườn đầy chén bát thức ăn, nhất thời lại thê lương bội phần. Chẳng qua, Dung Khiêm hiển nhiên không có cảm xúc mặt này. Vị quyền thần Yên quốc đã ba mươi sáu tuổi này, diện mạo bất quá ngoài hai mươi, dung nhan tuấn lãng, khí độ thong dong, vóc người cao lớn, hoặc giả, ngay cả cá tính cũng càng giống một người trẻ tuổi nhỉ. Cư nhiên nhìn mà không thấy vô số binh mã trong phủ ngoài phủ, ngần ấy mũi nhọn lạnh lẽo phảng phất không tồn tại, y cao cao hứng hứng ngồi xuống, tự tự tại tại uống một chén rượu, lớn tiếng nói: “Không có mấy kẻ không đâu càng tốt, thanh tịnh. Ta nói, các ngươi có hát tiếp không?” Mắt thấy một đám đào kép đều sắp bị dọa khóc, Vương công công rốt cuộc xám mặt quát to: “Tướng phủ từ hôm nay bắt đầu đóng kín, không phải người tướng phủ, cút hết ra ngoài cho ta.” Đám đào kép như được đại xá, mỗi kẻ mình đầy mồ hôi lạnh nhảy xuống, ngay cả trang phục đạo cụ cũng không dám cầm, chen nhau chạy ra ngoài. Vương công công vừa lòng gật đầu, lập tức lại trợn trừng mắt, sao những kẻ liều mạng chen ra, ngoại trừ đám con hát, vẫn còn nhiều như vậy… “Y sau khi tiếp chỉ, còn có thể an an tâm tâm, mời người tiếp tục uống rượu nghe kịch.” Yên vương tuổi chỉ mười lăm, ngữ khí đặc biệt trầm ổn, trên dung nhan đẹp đẽ vốn phải mang nét trẻ thơ, chỉ có vẻ hờ hững khiến người hoàn toàn không nhìn thấu. “Vâng, tất cả quan viên, tôi tớ, con hát, vũ cơ có mặt đều sợ ngây ra, chỉ có y, tựa như chưa hề phát sinh chuyện gì.” “Tất cả quan viên đều vội vàng rời khỏi mà y vẫn nhất phái thoải mái?” “Vâng!” Thanh âm của Yên vương không nghe ra hỉ nộ, nhưng Vương tổng quản hầu hạ y hơn mười năm lại bỗng dưng mồ hôi ướt áo. Yên Lẫm cười lạnh lùng, vẫn không bị đả động như vậy sao? Từ nhỏ đến lớn, không nhìn được nhất chính là người kia vĩnh viễn bình tĩnh thong dong, trời có sập xuống cũng coi như chuyện thường, như thể trên đời này trước giờ chẳng có gì là y không thể ứng phó, không thể xử lý. Y luôn như vậy, trong triều chính biến, mình kinh hoàng bất định, y nhàn nhạt một câu, Hoàng thượng, chút việc nhỏ thế này, có gì phải để ý. Biên quan đại bại, mình ủ rũ mặt mày, y tùy ý nói một tiếng, Hoàng thượng, chút việc vớ vẩn như vậy, ngài không cần nhọc lòng. Giang Nam đại hạn, mình vội vàng giảm cơm giảm áo, y thờ ơ nói, Hoàng thượng không cần lo lắng. Vĩnh viễn là như thế, Hoàng thượng không cần lo lắng, Hoàng thượng không cần quan tâm, Hoàng thượng không cần ưu phiền, những việc vặt vãnh này, không đáng quấy rầy Hoàng thượng. Trước nay luôn là như thế. Nhớ lúc nhỏ, từng kính y như thiên thần, cảm thấy y thật là người tài ba nhất trên đời, sùng kính y, thích thân cận y như vậy. Người nọ lại luôn vô tình xem nhẹ sự quan tâm của y, tâm tình của y, cách nghĩ của y. Người nọ từng là lão sư của y, dạy y trị quốc, dạy y lý chính, dạy y sách sử, dạy y làm người, sau đó, khi y dần trưởng thành, lại chẳng buồn lý giải vướng mắc của y. Mỗi lần tịch mịch tột cùng mà quyến luyến y, muốn đến gần, y luôn nhàn nhạt nói: “Hoàng thượng, ngài còn nhỏ, cứ đi chơi đi, vi thần phải xử lý chính vụ, không thể bồi ngài.” Mỗi lần muốn ưỡn ngực, lớn tiếng nói: “Ta không còn nhỏ nữa, ta đã trưởng thành, ta có thể độc lực trị quốc.” Y lại vĩnh viễn nói: “Hoàng thượng, đừng càn quấy, quốc gia chính vụ không phải trò đùa.” Y có phiền não muốn dốc hết với người kia, người kia lại không còn kiên nhẫn để nghe nữa. Từng cho rằng y là sư trưởng, là lương thần, là chỗ dựa lớn nhất, thế mà sau nhiều lần suy sụp không thể không đối mặt với hiện thực. Người nọ không cho y quản lý quốc gia, người nọ không cho y bổ nhiệm thân tín, người nọ không cho y hành sự theo ý nguyện, thậm chí cả tuyển phi lập hậu cũng chỉ có thể chọn nữ tử người nọ chỉ định. Y luôn mỉm cười nhàn nhạt như vậy, giống như chuyện thiên hạ đều nằm trong tay, trên đời chẳng chuyện gì có thể thoát khỏi sự khống chế của y, có thể không bị y thao túng. Muốn đập tan nụ cười vĩnh viễn trên mặt y biết mấy, muốn nhìn vẻ trấn định tự nhiên của y biến thành kinh hoàng không hiểu biết mấy. Thế nhưng không có tác dụng, hoàn toàn không có tác dụng. Nhân y cầm quyền lâu ngày, dần dần xa hoa dâm dật, bắt đầu lục đục với thân tín ngày xưa mà lặng lẽ mua chuộc tâm phúc của y, nhân y ỷ quyền cậy thế, độc đoán độc hành mà lén hội kiến đại thần, lôi kéo lòng người. Cẩn thận, từng chút từng chút, xây dựng lực lượng thuộc về mình, âm thầm, không để người phát giác, làm cho quân quyền kinh thành bắt đầu tập trung trong tay mình. Ngay vào lúc y mừng sinh nhật ba mươi sáu tuổi, phát động chính biến, một kích bất ngờ. Đánh y từ tam thập tam thiên* rơi thẳng xuống mười tám tầng địa ngục, thế nhưng, việc này thì thế nào? Người kia vẫn có thể mỉm cười nói, thần tuân chỉ. Tất cả quyền lực tan thành mây khói, từ người trên rơi xuống thành tù nhân, tất cả quan viên a dua tránh y như ôn dịch, y vẫn có thể thong thong dong dong uống rượu xem kịch. “Tất cả quan viên đều nhao nhao rời khỏi, nô tài lại đuổi hết những kẻ không liên quan, hiện tại cả tướng phủ chỉ còn mỗi một mình Dung Khiêm?” “Một mình? Hạ nhân của tướng phủ đâu? Nô bộc thì sao? Muốn cho y tội danh, chung quy phải thẩm tra những hạ nhân tướng phủ này mới được.” Yên Lẫm khẽ nhíu mày “Sao có thể một hơi thả hết, sao biết trong đây không có thân tín ám kỳ của Dung Khiêm?” Vương tổng quản vẻ mặt đau khổ: “Tướng phủ cả một hạ nhân cũng không có?” Yên Lẫm mắng: “Hồ đồ, đường đường một tướng phủ, sao lại không có một hạ nhân?” “Sinh nhật ba mươi sáu tuổi của Tả tướng đại nhân đã bắt đầu chuẩn bị từ nửa năm trước, Tả tướng mỗi ngày đều chê người dưới làm việc không lanh lẹ, làm việc không thống khoái, làm việc không chu đáo, kế hoạch không phô trương, mỗi ngày đuổi người khỏi phủ. Trước trước sau sau lại đuổi đi hơn chục, bán đi vài chục. Người của phủ Tả tướng vốn đã không nhiều, y trước kia là người thập phần đơn giản, mấy năm nay mới bắt đầu biến thành xa hoa kiêu dâm. Nhân thủ ngày xưa đầu tiên không đủ dùng, thứ hai chất phác như y trước kia, rốt cuộc đều không hợp tâm tính y hiện tại, cho nên người đuổi người bán rất nhiều, dứt khoát đuổi hết. Y lại ngại ra ngoài mua hạ nhân phiền phức, trực tiếp nói với các phủ, muốn mượn hạ nhân lanh lợi của các phủ dùng tạm.” Yên Lẫm lạnh lùng nói: “Tự nhiên các phủ không ai không dâng vội, hấp tấp đưa những kẻ thân tín nhất lanh lợi nhất trong nhà đi hầu hạ, lại không ngừng dặn dò, nhất thiết phải giúp Tả tướng đại nhân chuẩn bị một thọ yến thật vẻ vang, chấn động kinh sư.” “Vâng.” Vương tổng quản thấp giọng nói “Những người đó toàn là người ra từ các phủ, hầu như đều là thân tín của các quan viên khác, thật sự bắt lại thẩm vấn, chỉ sợ liên lụy quá lớn, nô tài đành phải để họ đi, có điều, tất cả đều ghi tên vào sổ, không cho những người này tùy tiện ra kinh, về sau nếu có chuyện gì cần tra hỏi, hiển nhiên cứ tìm là đến.” Yên Lẫm hờ hững nói: “Mọi người đều đi hết, không một ai ở lại bên cạnh chăm sóc y, cùng chung hoạn nạn với y?” “Trái lại có một nha đầu phụ trách bưng trà rót nước, hầu hạ sinh hoạt thường ngày cho y không chịu đi, quỳ xin y để mình ở lại hầu hạ săn sóc.” Yên Lẫm nhướng mày: “Y thế nào?”   Mời các bạn đón đọc Thả Dung Thiên Hạ của tác giả Lão Trang Mặc Hàn.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Kỷ Nguyên Xem Mắt - Trương Đỉnh Đỉnh
Tên ebook: Kỷ Nguyên Xem Mắt (full prc, pdf, epub) Tác giả: Trương Đỉnh Đỉnh Thể loại: Lãng mạn, Ngôn tình, Tình cảm, Văn học phương Đông Dịch giả: Dương Kim Nguyệt Khổ sách: 16x24 Số trang: 532 Giá bìa: 135.000 VNĐ Nhà xuất bản: Tổng hợp TP. HCM Ngày xuất bản: 01/06/2013 Text: GrayWonder Beta: Hoathanh Nguyễn Nguồn: luv-ebook.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa sách Kỷ Nguyên Xem Mắt - Trương Đỉnh Đỉnh Giới thiệu: Hài hước và nhẹ nhàng, Kỷ Nguyên Xem Mắt là một trong số các tác phẩm tiêu biểu của tác giả Trương Đỉnh Đỉnh được độc giả Việt Nam rất yêu thích. Xoay quanh câu chuyện tình yêu đầy bất ngờ và tất nhiên là không thể thiếu những giây phút lãng mạn, ngọt ngào, Kỷ nguyên xem mắt là món quà dành cho những độc giả đã yêu, đang yêu và ấp ủ một tình yêu đầy thơ mộng. Bút pháp trong sáng, ngôn từ dí dỏm, nhân vật gần gũi, câu chuyện tình yêu này sẽ giúp người đọc tiếp cận tình yêu dưới những góc nhìn thật mới lạ và thú vị! Trong  Kỷ Nguyên Xem Mắt, độc giả sẽ được làm quen với Hoàng Phiêu Phiêu - nhân viên tư vấn trong trung tâm mai mối, một cô nàng ba không: không tiền, không sắc, không nhà. Thậm chí, cô còn mập nữa! Năm nay cô đã hai mươi bảy tuổi, chưa yêu lần nào, được cái tự tin và không có khái niệm giảm béo! Trong một lần đi xem mắt giùm người bạn thân La Lợi, cô gặp ngay Lưu Thụy Căn, một anh chàng mà theo cô nghĩ cũng là dân “ba không” như cô: không tiền, không nhà, không xe. Cứu vãn một điều là anh cũng khá đẹp trai, lại dịu dàng và ân cần. Cho dù cô bộc lộ toàn bộ mặt xấu của mình, anh vẫn kiên trì theo đuổi, vẫn kiên trì gọi điện mời cô đi ăn, làm cô không cách nào chối từ. Và rồi, khi cô nhảy vào hố sâu tình yêu, cô lại bất ngờ khám phá ra một sự thật, rằng anh chàng Lưu Thụy Căn kia hoàn toàn không phải là người nghèo khổ, mắc nợ đầy người như cô vẫn lầm tưởng… Vậy sự thật anh ta là người thế nào? Và những gì anh đối với cô liệu có phải là có nguyên nhân mờ ám nào khác? Thời buổi này, cho dù bạn là một anh chàng đẹp trai siêu cấp, hay là một người có dung nhan làm xấu mỹ quan thành phố, vẫn phải tìm đến TRUNG TÂM MAI MỐI! Hoàng Phiêu Phiêu, cô nàng nhân viên tư vấn trong trung tâm mai mối, là một cô nàng ba không: không tiền, không sắc, không nhà. Thậm chí, cô còn mập nữa!!! Hai mươi bảy tuổi, chưa yêu lần nào, được cái tự tin và không có khái niệm giảm béo! Trong một lần đi xem mắt giùm người bạn thân La Lợi, cô gặp ngay Lưu Thụy Căn, một anh chàng mà theo cô nghĩ cũng là dân “ba không” như cô: không tiền, không nhà, không xe. Cứu vãn một điều là anh cũng khá đẹp trai, lại dịu dàng ân cần. Cho dù cô bộc lộ toàn bộ mặt xấu của mình, anh vẫn kiên trì theo đuổi, vẫn kiên trì gọi điện mời cô đi ăn, làm cô không cách nào chối từ. Và rồi, khi cô nhảy vào hố sâu tình yêu, cô lại bất ngờ khám phá ra một sự thật, rằng anh chàng Lưu Thụy Căn kia hoàn toàn không phải là người nghèo khổ, mắc nợ đầy người như cô vẫn lầm tưởng…   Mời các bạn đón đọc Kỷ Nguyên Xem Mắt của tác giả Trương Đỉnh Đỉnh.
Nụ Hôn của Sói - Diệp Lạc Vô Tâm
Tên ebook: Nụ hôn của sói (full prc, pdf, epub) Tác giả: Diệp Lạc Vô Tâm Thể loại: Hài hước, Lãng mạn, Ngôn tình, Văn học phương Đông Dịch giả: Nguyễn Thị Hà Kích thước: 14.5x20.5cm Số trang: 428 Ngày xuất bản: 30/10/2012 Giá bìa: 99.000 đ Công ty phát hành: Đinh Tị Nhà xuất bản: NXB Văn Học Type & ebook: Dark Nguồn: luv-ebook.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa sách Nụ Hôn của Sói - Diệp Lạc Vô Tâm   Giới thiệu: Nếu An Dĩ Phong không tính là đàn ông, trên thế giới này không ai dám nói chính mình là đàn ông! Nếu An Dĩ Phong không tính là yêu nghiệt, như vậy, trên thế giới này cũng không hề có yêu nghiệt... Hắn là một người đàn ông như vậy, rong ruổi giang hồ mười lăm năm, ai dám cùng hắn một câu trái ý, về sau đừng nghĩ mở miệng nói chuyện. Hắn kiêu ngạo ương ngạnh, hoành hành ngang dọc, hắn cô độc, mệt mỏi... nhưng mấy ai biết rằng, trong tim hắn chỉ có một bóng hình, và có một người lặng lẽ yêu hắn, chờ hắn... ở một nơi rất xa. Hài hước, lãng mạn, miêu tả tâm lý nhân vật cực khéo, cốt truyện gay cấn, tác giả đã tạo cho câu chuyện tình yêu đầy màu sắc cổ tích giữa một nữ cảnh sát và anh chàng lừng lẫy chốn giang hồ sự hấp dẫn đặc biệt. Đan xen vào câu chuyện tình yêu này là câu chuyện của tình bạn, tình anh em, tình cha con, nghĩa khí, chữ tín và sức mạnh của những ước mơ. Đó chính là những điều tốt đẹp trong cuộc đời này. “Em không cần kết quả, cũng không cần hứa hẹn gì, có thể yêu thêm được một ngày thì sẽ yêu một ngày, có thể nhìn thêm được một lần thì sẽ nhìn thêm một lần!” “Tư Đồ Thuần, em hãy nhớ rằng, An Dĩ Phong cả đời này sẽ không lấy ai khác ngoài em!” “Nhưng em không thể lấy anh.” “Anh biết… Được yêu em là đủ rồi.” “Cho dù ngày mai có kết cục thế nào đi nữa, em cũng sẽ không hối hận vì đã yêu anh.” - Trích: Nụ hôn của sói Tác giả: Diệp Lạc Vô Tâm là tác giả trẻ người Trung Quốc rất được các độc giả Việt Nam yêu thích qua hàng loạt các tiểu thuyết như:  - Nụ hôn của sói; - Nếu không là tình yêu; - Ngủ cùng sói;   - Mãi mãi là bao xa; - Động phòng hoa chúc sát vách; -  Gió chớ động tình; - Chờ em lớn nhé được không?; - Chân trời góc bể; - Ngàn năm chờ đợi; ... Mời các bạn đón đọc Nụ Hôn của Sói của tác giả Diệp Lạc Vô Tâm.
Ngâm Vịnh Phong Ca - Mạch Thượng Lê Hoa
Tên ebook: Ngâm Vịnh Phong Ca (full prc, pdf, epub) Tác giả: Mạch Thượng Lê Hoa Thể loại: Cổ đại, Lãng mạn, Ngôn tình, Trọng sinh, Văn học phương Đông Dịch giả: Hạ Liên Kích thước: 14.5 x 20.5 cm Số trang: 512 Ngày xuất bản: 01/03/2014 Giá bìa: 123.000 ₫ Công ty phát hành: AMAK Nhà xuất bản: NXB Hồng Đức Nguồn sách: tititidi Chụp pic: kararoxbee Type: Hạnh Nga, ushu, rainydaysdiary, kimkhanh3597, blueskie98 Beta: hanaeve Nguồn: luv-ebook.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa sách Ngâm Vịnh Phong Ca - Mạch Thượng Lê Hoa Giới thiệu: Truyện kể rằng ở vương quốc gió không bao giờ ngừng thổi, có một cặp trai gái từ khi sinh ra đã mang trong mình lời nguyền nhuốm máu do tổ tiên truyền lại, từ khi sinh ra đã được định sẵn là kẻ thù của nhau. Tình thân, tình bạn, tình hữu nghị... và cả tình yêu đều trở thành cấm kỵ. Song sự cấm kỵ có bao giờ đủ khả năng trở thành chấn song cản lại cảm xúc của con người? Và ngoài đau đớn, những cấm kỵ ấy có bao giờ không trở thành niềm thôi thúc những kẻ bị cấm đoán đó tìm đến với nhau? Rồi có bao giờ ngừng khiến tình yêu càng trở nên diễm lệ và đầy xúc cảm? Chàng là Nhiếp Chính Vương lạnh lùng, tàn nhẫn, nắm trong tay hết thảy giang sơn... lẫn sinh mạng nàng. Còn nàng chỉ là một linh hồn lưu lạc từ thời hiện đại, nương nhờ trong thân thể của Nữ hoàng đế yếu đuối, không thực quyền. Ngoài mối thâm thù bí ẩn giữa hai gia tộc, tưởng như không còn tìm thấy một mối liên hệ giữa hai con người hoàn toàn khác biệt. Chàng sẽ mãi mãi đứng trên đỉnh cao danh vọng, lợi dụng nàng, trả thù nàng, rồi kết liễu sự sống của nàng. Còn nàng thì cam chịu giam lại linh hồn tự do, chỉ biết khát khao mà ngắm nhìn bầu trời khoáng đạt ngoài những bức tường lừng lững của chốn thâm cung. Thế nhưng tất cả những cuộc trùng phùng trên thế gian này đều có nguyên do. Không phải ngẫu nhiên một linh hồn đau thương và đầy mất mát như nàng đến đây, để rồi gặp gỡ con người quyền thế nhưng vô cùng cô độc ấy. Không phải ngẫu nhiên họ bị gắn kết bởi thứ gọi là định mệnh. Bởi ở vương quốc gió không bao giờ ngừng thổi ấy, có một truyền thuyết về tình yêu và niềm hy vọng đã được sản sinh và trường tồn đến mãi muôn đời. Đọc truyện Ngâm Vịnh Phong Ca bạn đọc sẽ được xuyên qua trở về thời cổ đại, làm một nhân vật mà bạn chắc hẳn sẽ thấy được nhiều điều bất ngờ, thú vị có, nhưng bực bội cũng có đủ. Trở về quá khứ dù không phải là nữ nhân khuynh quốc khuynh thành nhưng vẫn có sức hút riêng, quyền lực, danh vọng trong tay dễ làm người khác phải kinh sợ nhưng là nàng lại giữ trên tay, trong tim mối tình với hắn tại xứ sở xa lạ này. Đây là một truyện ngôn tình có thêm chút yếu tố của truyện xuyên không làm người đọc cảm thấy thích thú không muốn rời. Tô Tái Tình dùng ba ngày để tiếp nhận sự thật rằng nàng đã xuyên qua, vốn tưởng rằng nghênh đón nàng chính là cái chết nhưng mở mắt ra lại đi tới một nơi cổ kính với những đường nét đầy tinh xảo hoa mĩ, một thế giới xa lạ hoàn toàn khác với xã hội hiện đại mà nàng sinh sống suốt hai mươi năm. Nàng đứng trước tấm gương đồng hoa lệ, dày và nặng, được mài dũa hoa văn rồng mây nước vô cùng tinh xảo, lại một lần nữa cẩn thận đánh giá chính mình. Trong gương phản chiếu ra hình ảnh một cô bé, khoảng mười ba, mười bốn tuổi, hoàng bào màu trắng bao quanh thân hình bé nhỏ. Có mắt hạnh lung linh mũi nhỏ tinh tế, đôi môi hình dáng tuyệt đẹp lại không có chút huyết sắc, gương mặt trái xoan quá mức tái nhợt. Nàng hẳn là còn chưa cập kê, mái tóc mây đen vẫn chưa vấn lên mà dùng dây bạch ngọc phân ra hai nhánh rủ trước ngực, tóc còn lại thả tự nhiên phía sau. Đó là một cô bé xinh đẹp, nhưng nếu nói đến gương mặt, chỉ sợ sau khi lớn lên vẫn còn cách khuynh quốc khuynh thành một khoảng. Nhưng chính ánh sáng thanh thanh đạm đạm trong đôi mắt kia, bờ môi dày không hay cười, lại làm cho nàng có một loại quý khí thanh nhã khó nói thành lời. Nàng mặc trên người chính là loại gấm Vân Hà của Vân Châu, hàng năm không sản xuất quá mười trượng, chỉ có người trong hoàng tộc mới có tư cách mặc, thị nữ hầu hạ nàng từng nói với nàng như vậy. Dây buộc tóc của nàng là ngọc cổ Thương Sơn, là ngọc chủ trong thiên hạ, nhưng chứa bách độc, thị nữ hầu hạ nàng từng nói với nàng như vậy. Đúng vậy, nàng là nữ đế bệ hạ hoàng triều Ngâm Phong, thị nữ hầu hạ nàng từng quỳ trên mặt đất rất chân thành cũng thực cung kính nói với nàng như vậy. Nữ đế sao? Đấu tranh chính trị sẽ rất phức tạp đi, so với bệnh tim nghiêm trọng thì cái nào tốt hơn đây? Tay theo thói quen xoa ngực, trái tim này đập vô cùng có lực, nàng hiện tại rất khỏe mạnh, những gì kiếp trước khao khát nhất, bây giờ nàng có được rồi sao? Vậy thì, cứ dùng thân thể khỏe mạnh này, sống một lần thật tốt xem sao! Trọn một đời, đường nhỏ tương phùng cuối cùng lại không thể buông tay. Xuyên qua thời gian và không gian, nàng tới bên cạnh hắn, tại đất nước sùng bái Phong Thần này, cùng nhau diễn một màn truyền kỳ nữ đế và nhiếp chính vương. Liệu truyện sẽ đi đến hồi kết cuối cùng như thế nào đây, mời bạn đọc truyện và thưởng thức. Chỉ có điều những chuyện mỹ nhân, anh hùng, cung cấm, giang hồ, âm mưu, ái tình, nước mắt và đao kiếm ấy, ai mới là người biết hết những điều bí mật ẩn sâu trong đó? Ngâm vịnh phong ca – tiểu thuyết lãng mạn được chờ đón nhất năm 2014. Tác giả Mạch Thượng Lê Hoa: Mạch Thượng Lê Hoa sinh năm 1980. Tướng mạo bình thường, tính cách cũng xem như ôn hòa. Nghề nghiệp của cô là y tá, cuộc sống của cô nhìn chung là phẳng lặng, không có nhiều biến động . Cô thích đọc sách, từ truyện tranh, ngôn tình đến võ hiệp. Thích nhất vừa nghe nhạc trong bóng đêm vừa sáng tác. Cô quan niệm một khi đã tình nguyện theo đuổi một cuộc sống bình thản thì cũng để mặc tâm hồn dẫn dắt trải nghiệm đủ loại biến cố của cuộc đời. Nếu dùng hai chữ để mô tả cuộc đời cô thì đến giờ chỉ có hai chữ: Hạnh phúc. Mời các bạn đón đọc Ngâm Vịnh Phong Ca của tác giả Mạch Thượng Lê Hoa.
Phế Hậu Tướng Quân - Nhất Độ Quân Hoa
Tên ebook: Phế Hậu Tướng Quân (full prc, pdf, epub) Tác giả: Nhất Độ Quân Hoa Thể loại: Cổ đại, Ngôn tình, Tình cảm, Văn học phương Đông Nhà xuất bản: Công ty Cổ phần thương mại quốc tế Hoàng Tiến  Phát hành: Nhà sách Cẩm Phong Làm ebook: TrangPham Nguồn: luv-ebook.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa sách Phế Hậu Tướng Quân - Nhất Độ Quân Hoa Giới thiệu: Nàng là Tả Thương Lang, từ giây phút được Mộ Dung Viêm cứu sống. Nàng đã từng thề với lòng mình sẽ vì chủ nhân mà sinh mà tử. Vì hắn mà quên đi thân phận nữ nhi, trở thành tướng quân vấy máu sa trường. Vì hắn mà chôn chặt tình yêu trong lòng, trở thành thái tử phi thế thân không oán không hối. Vì hắn mà quên đi bản thân mình, trở thành bất cứ ai, bất cứ điều gì hắn cần. Nhưng còn Mộ Dung Viêm, đối với hắn, nàng là gì trong tham vọng giang sơn? Ước vọng của nàng có thể nào trở thành sự thật? Rượu lạnh thân tàn, trái tim hóa đá, sao dám cầu chút tình cảm của bậc đế vương? Ngoài Chúc Lương, nào ai được hóa thành hồ điệp? Kết thúc câu chuyện, lời thề… thôi thôi đã thành lời nói gió bay… Mời các bạn đón đọc Phế Hậu Tướng Quân của tác giả Nhất Độ Quân Hoa.