Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)

Tên khác: Cô Vợ Bất Lương Có Chút Ngọt Ngào "Khẩu vị của người này rốt cuộc ra sao a! Cái này cũng bỏ được vào miệng à?" Sau khi cô tỉnh dậy, nhìn vào trong gương thấy chính mình đầu xăm mặt giống như quỷ, cảm giác chỉ nhìn thêm một giây cũng hỏng đôi mắt. Trước khi trọng sinh, Cố Việt Trạch chính là người mà cô dùng cả tấm lòng để yêu nhưng sau đó cũng là người mà cô hận thấu xương. Đời trước cô chính là kiểu phụ nữ não tàn nên mới không muốn lây một ông xã tuyệt sắc, lại bị đôi tiện nam nữ hãm hại, bị người bạn thân nhất tẩy não, kết cục cuối cùng chính là không còn người nào muốn ở gần cô. Đời này mặc cho các ngươi trâu bò rắn rết trăm phương nghìn kế, muốn cô ly dị, nhường đi ngôi vị phu nhân. Ngượng ngùng quá ~~, chỉ số thông minh của bản tiểu thư đã lên dây rồi nhé! *** Review: Diễn biến cốt truyện: Nữ chính tên là Nhiếp Vô Ưu nhưng vì không chịu nổi sự đã kích nên đã nhờ nam chính Tự Dạ Hàn giết mình đi. Nhưng chữ yêu nên nam chính đành nhờ tới các máy móc biến đổi ký ước của nữ chính thành kí ức của một cô gái khác tên là Diệp Oản Oản. Từ đó, nữ chính luôn sống trong thân phận là Diệp Oản Oản, về sau mới biết mình là Nhiếp Vô Ưu. Trước trọng sinh Nữ chính là một con ma xấu xí chỉ nhìn một cái thôi là hỏng cả con mắt, nhưng không sao, nam chính vẫn nuốt trôi được. Còn là một người phụ nữ não tàn, không đi lấy một ông xã tuyết sắc ngay trước mắt mà lại đi yêu thằng cặn bã, bị con bạn thân tẩy não đến chẳng biết con đường về, bị hay cặp đôi ti tiện nam nữ hãm hại cũng chẳng biết. Còn bị nam chính hành hạ tới bán sống bán chết (vì đi theo trai khác). Sau khi trọng sinh Chỉ số thông minh của nữ chính đã tăng vọt. Mặc cho tất cả có bày mưu tính kế, đều bị nữ chính bẻ gãy trong vòng một nốt nhạc. Còn dụ ngọt được cả nam chính mỗi khi xù lông. Như một bảo mẫu đi chăm em bé vậy. Kiếp này nữ chính biến thành tiên nữ, hoa ghen liễu hơn vì đã tháo bỏ lớp ngụy trang trên gương mặt mình xuống. Cũng chính vì vậy mà ngày nào, nam chính cũng uống quyên thùng nước giấm. Cứ ngỡ, nữ chính là một cô gái yếu đuối mong manh nhưng không phải đâu. Khi đọc bạn sẽ phải thốt lên "Bả là người hả trời". Chỉ với một nắm đấm lúc say rượu mà phá banh luôn chiếc xe hơi với trang bị hiện đại, đánh bay người có võ công siêu phàm ra xa tận ba ngàn thước, đánh võ đài sụp đổ thành bãi đất trống.. Đặc biệt, lúc say lên thì lại có tính đi ghẹo trai đẹp, còn không đẹp là bị đánh không lết về nhà được luôn. Quan trọng, lúc say lên thì đừng ai mò mẫn tới trai bả ngắm không là bị đánh tới bán sống bán chết, khỏi nhìn thấy tổ tông luôn. Nhiều lần, nam chính phải hi sinh thân thể để dụ bả về. Khỏe thì khỏe vậy thôi chứ lúc hết say thì, ư em cũng yếu ớt lắm.. Sở thích của bả cũng rất ư đặc biệt, thích chơi với hổ, khiến nam chính liệt con hổ đáng thương không biết sự đời vào danh sách đen. * Có một điểm mà mình cực thắc mắc khi đọc truyện này, nữ chính đã để con rồi nhưng nam chính lại không biết, mặc dù nạm chính luôn ở bên nữ chính. Về sau thì đứa trẻ đó được người ta gửi tới gia đình nữ chính. Vậy, nữ chính đẻ con ở đâu? Không hiểu luôn? Xuyên suốt câu truyện, mình hâm mộ nhất là nhân vật Kỷ Hoàng, một nhân vật vô cùng yêu nữ chính, nhưng vì mắc bệnh, biết mình không sống được bao lâu nên đã đành buông bỏ tình yêu ấy. Nhường nữ chính cho một người đàn ông khác. Nhưng người đàn ông này phải hơn anh thì anh mới chịu vì chỉ khi hơn anh, thì mới có thể bảo vệ nữ chính suốt đời được. Nhân vật gây hài trong truyện: Nhiếp vô danh (anh trai của nữ chính), có cả một gia đình hùng hậu, tài sản giàu đứng thứ ba ở Độc Lập Châu vậy mà suốt ngày phải đi kiếm tiền sống qua ngày thông qua dịch vụ thuê mướn người, không những vậy, còn tính toán rất chi li về khoản tiền. Cho dù là thân hay không thân đều tính toán kĩ càng về số tiền lãi cho tới gốc. Mà trong gia đình ấy, Nhiếp Vô Danh không có địa vị, mặc dù là con trai cả, người có địa vị nhất là Nhiếp Vô Ưu. Suốt ngày bị chửi không. Đến với câu chuyện, bạn sẽ được học thêm một câu chào hoàn toàn độc đáo "Ăn cứt không?". Nghĩ sao mới lần đầu gặp nữ chính, mở miệng ra "Ăn cứt không?". *Nhân vật này mình quên tên rồi, chỉ nhớ là nam thôi* Điểm nổi bật về đứa con của nam chính và nữ chính: Quyên một đoàn thuê mướn người, ai nấy cũng đều là võ công tái thế, nhất là người cầm đầu thế mà lại đi sợ một đứa nhóc (con của nữ chính). Ai nấy cũng gọi nhóc ấy là tiểu tổ tông. Tiểu tổ tông nói là phải nghe lời, không nghe là liệu cái mạng.. Quá khứ hùng hậu của nữ chính trước lúc bị biến đổi trí nhớ: Một mình lập ra hắc bang, và mình đứng đầu trong tổ chức ấy. Tiếng tăm của chị nổi như cồn trong Độc Lập Châu. Hỡi ai mà thấy chị là cũng đều cong đích chạy như điên, không là có chuyện.. Một thân con gái, đi vào sòng bạc đánh bài, ăn quyên một đĩa dế chiên. Sau này khi ăn lại thì nói sao trước đó mình ăn được thứ này.. Kết, đầu truyện là nói về sự tài giỏi của chị khi trọng sinh, một mình thành lập công ty cho riêng mình, càng về sau thì nói về hành trình truy tìm kí ước của nữ chính. Còn nam chính thì đối đầu với chị, không cho chị tìm ra được nó. Nhưng đã bị bảo mẫu dỗ ngọt thành mèo thì nghĩ sao có thể thắng được nữ chính.. Đây là bộ truyện rất hay mà các bạn nên xem. *** Diệp Oản Oản mở mắt. Đối mặt là đôi môi khiến cho cô sợ hãi đến ngay cả linh hồn đều run rẩy con ngươi. "A--" Đôi tay tái nhợt của cô gái đột nhiên cầm cái chăn ngăn chặn vật dưới thân thể. Cảm giác tê liệt thống khổ, rốt cuộc bản thân vẫn sống sờ sờ mà vẫn phải trải qua một lần nữa. Chẳng lẽ nơi này là Địa Ngục sao? Tại sao, rõ ràng cô đã chết, nhưng lại trở về nơi ày, trở lại bên cạnh tên ác ma này? Trong đầu của cô lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc hơi lên đến hỗn loạn tưng bừng, theo bản năng chống cự, "Đừng đụng vào tôi!" Động tác của người đàn ông ngưng lại một hồi, ngay sau đó giống như bị đụng vào vảy ngược, khuôn mặt giống quỷ lệ khát máu nhất thời u ám, môi mỏng lạnh giá tàn nhẫn cắn xé đi xuống, giống như muốn nuốt hết máu và xương của cô vào bụng. Diệp Oản Oản bị đau đến không có cách nào suy nghĩ bất cứ chuyện gì, chỉ có thể vô ý thức lầm bầm," Tại sao... tại sao là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại sao nhất định phải là tôi..." "Bởi vì, tôi chỉ cần em." Bên tai truyền tới thanh âm trầm thấp của người đàn ông, giống như gông xiềng, ngay cả linh hồn của cô cũng đồng thời bị giam cầm. Nghe câu trả lời của người đàn ông cùng kiếp trước giống nhau như đúc, Diệp Oản Oản hoàn toàn lâm vào hôn mê. ... Thời điểm mở mắt ra lần nữa, bên ngoài cửa sổ đã từ đêm tối biến thành ban ngày. Trong không khí tràn ngập một cổ mùi hoa, ánh mặt trời ấm áp xuyên qua chấn song rơi, khiến cho tâm tình của con người không tự chủ thanh tĩnh lại. Nhưng mà, một giây kế tiếp, Diệp Oản Oản đột nhiên thần kinh căng thẳng. Cảm giác áp bách mạnh mẽ theo người đàn ông tỉnh lại ở toàn bộ bên trong không gian lan tràn.Bên hông đột nhiên bị một cánh tay nắm chặt, cô giống như là gối ôm, bị ôm vào trong ngực của người đàn ông. "Còn muốn trốn sao?" Bên tai truyền tới thanh âm làm cho người ta rợn cả tóc gáy. Theo bản năng muốn sống, Diệp Oản Oản lập tức lắc đầu một cái. Cũng không biết người đàn ông có tin cô hay không, ánh mắt ở trên mặt của cô dừng lại một cái, chợt kéo cô đến hôn môi của cô, cằm của cô, cổ... Hơi thở nóng bỏng thô nặng chôn ở trong cổ của cô, tùy thời khắc đều có thể tản ra tín hiệu nguy hiểm. Diệp Oản Oản giống như nai con bị cắn, không dám làm một cử động nhỏ nào. Không biết qua bao lâu, người đàn ông rốt cuộc thả lỏng cô ra. Một giây kế tiếp, Diệp Oản Oản đáy mắt đụng vào một hình ảnh vô cùng kiều diễm. Người đàn ông lấy thân thể nửa trần xuống giường, tia phản quang buộc vòng thân thể thon dài cùng hông gầy của anh. Cảnh sắc như vậy chỉ có một cái chớp mắt, người đàn ông liền nhặt quần áo ở bên mép giường, những ngón tay thon dài cẩn thận cài chiếc nút áo sơ mi được mang tới viên thứ nhất. Rõ ràng trước đây còn tàn bạo giống như dã thú, vậy mà giờ khuôn mặt lại tuấn mĩ như vậy, lạnh như băng không nhiễm một tia khói lửa nhân gian. Cho đến khi thanh âm đóng cửa vang lên, dây thần kinh căng thẳng cuối cùng sắp gãy mất của Diệp Oản Oản mới buông lỏng xuống. Rốt cuộc có thể xử lý tình cảnh của chính mình vào lúc này. Cô chậm rãi đánh giá trang trí bốn phía, cùng với chính mình ở trong gương trên bàn trang điểm đối diện—— Cô gái trong gương môi son màu đen bị gậm nhắm đến chỉ còn sót lại một chút ám sắc, phấn trang điểm trên mặt đã bị nước mắt và mồ hôi tẩy đi, thân thể phủ đầy dấu tím bầm cùng vết hôn, cuối cùng là một mảng hình xăm máu tanh kinh khủng. Bộ dáng này, rõ ràng là cô khi hai mươi tuổi! Khi đó, vì muốn né tránh Tư Dạ Hàn, cô đã cố ý đem chính mình biến thành cái bộ dạng xấu xí chán ghét này. Cô sống lại... Thật sống lại... Trong phút chốc, sự sợ hãi to lớn và tuyệt vọng cơ hồ làm cô hít thở không thông. Tại sao...   Mời các bạn đón đọc Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt) của tác giả Quẫn Quẫn Hữu Yêu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Vệ Sơ Lãng
Truyện trọng sinh này kể về hắn lúc còn sáu tuổi, đôi mắt đa tình giống như bậc thần tiên không nhiễm bụi bẩn, khuôn mặt luôn nở nụ cười xấu xa, lại giống như tên ác ma tới từ địa ngục. “Tiểu nha đầu, ta đã hôn nàng, nàng đã là người của ta, lớn lên phải gả cho ta!”. Tô Mạt trừng mắt “Ngươi thích “cỏ non” nhưng ta không có hứng thú với “trâu già” !” Lời lẽ nàng thốt lên như những mũi tên đâm vào tận trong tim hắn, ấy vậy chính cái tính ngang ngược này của nàng lại khiến hắn khó lòng để nàng thoát thân. Bởi lẽ, chỉ số thông minh của nàng vượt 160 cơ mà. Ta đã xuyên không tới đây thì phải cố gắng làm chủ cuộc đời mình, sao có thể để người khác chi phối một cách dễ dàng? Nàng vốn xinh đẹp, có trí tuệ chứ không phải bình hoa di động, điều đó khiến không riêng ta mà bất cứ chàng trai nào cũng muốn sở hữu nàng. Nam tử chỉ có thể phục tùng nàng, đừng nghĩ đến việc chinh phục nàng, huống chi lại nuôi lòng sở hữu nàng. Ta biết rằng, từ giây phút khi xuyên không đến thế giới này, từ giây phút mà đôi mắt ta toàn hình bóng nàng in đậm, ta biết nàng thuộc về ta, chí ít là kiếp này nàng sẽ thuộc về ta. *** Tháng hai tiết xuân lành lạnh, Hạnh hoa*(hoa của cây hạnh) run lẩy bẩy đung đưa giọt sương lộ ra nhụy hoa tinh khiết, sau giờ Ngọ *(buổi chiều) trên cành cây những chú chim Hỷ Thước như đang thì thầm to nhỏ. “ Kêu la cái thứ gì hả?” Một nữ nhân mặc vải thô hùng hùng hổ hổ trừng mắt với đống y phục chất như núi trước mắt. Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Mời các bạn đón đọc Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc Thiên Tài Tiểu Vương Phi của tác giả Vệ Sơ Lãng.
Bí Thư Trùng Sinh - Bảo Thạch Tiêu
Tên eBook: Bí Thư Trùng Sinh (full prc, pdf, epub) Tác giả: Bảo Thạch Tiêu Thể loại: Đô thị, Quan trường, Trọng sinh, Văn học phương Đông Nhóm dịch: Masta4ever  Nguồn: metruyen.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Vương Tử Quân là con cả trong một gia tộc đang đi xuống, sau khi tốt nghiệp và nhận chức bí thư đảng ủy khối trong trường được hai năm, hắn được điều xuống xã Tây Hà Tử làm bí thư xã. Một bí thư trẻ tuổi, không kinh nghiệm, không tâm tính tất nhiên sẽ biến thành một vị cán bộ lãnh đạo bù nhìn, không thể nào đấu lại cán bộ địa phương, không khỏi bị người ta cho ăn bùn. Chỉ một tên đồn trưởng công an xã giở trò chụp mũ cũng làm cho tin đồn tung ra đầy trời, thế là đời làm quan gặp đầy trắc trở. Hắn không nghe lời khuyên của gia tộc, từ quan đi đến một vùng hẻo lánh làm giáo viên. Hai mươi năm sau Vương Tử Quân vì chuyện con cái học xong không có công tác mà đến tìm đứa em trai, bây giờ đang là phó chủ tịch thành phố, hắn sẽ bị em trai hắt hủi, không coi ra gì. Vương Tử Quân vì buồn bực mà đi uống rượu, kết quả xảy ra tai nạn xe hơi, hắn trọng sinh về đúng thời điểm cách đó hai mươi năm, lúc mà tên đồn trưởng chuẩn bị chụp mũ hắn tội danh quan hệ bất chính với nhân viên cấp dưới. Hai mươi năm sau Vương Tử Quân vẫn luôn nằm mơ đến tình huống năm xưa, lúc này hắn trọng sinh, tất nhiên sẽ không để cho chuyện cũ xảy ra. Vương Tử Quân muốn đứng vững bàn chân ở xã Tây Hà Tử, muốn trả lại những gì mà năm xưa mình đã từng phải nhận, thế nhưng mọi chuyện cũng không dễ dàng. Một Vương Tử Quân với tâm tính trầm ổn, với hai mươi năm sóng gió cuộc đời sẽ phát triển trên đường quan trường như thế nào sau khi trọng sinh? Mời các bạn đón đọc Bí thư trùng sinh của tác giả Bảo Thạch Tiêu.
Đại Niết Bàn - Khảo Ngư
Tên eBook: Đại Niết Bàn (full prc, pdf, epub) Tác giả: Khảo Ngư - Cá Nướng Thể loại: Trọng Sinh, Huyền ảo, Văn học phương Đông Nhóm dịch: lanhdiendiemla  Nguồn: Vipvandan.vn ​ Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu  Đại Niết Bàn khởi đầu với sự trùng sinh, nhưng trùng sinh chỉ là cái cớ triển khai câu chuyện, dấu vết quá khứ ngày càng ít, dần sự trưởng thành thức lại quá khứ. Khó mà nói về Đại Niết Bàn, đọc câu chuyện mang lại cảm giác giống như chúng ta đi trên con đường trước kia từng tới trường, đứng lại trước bức tường loang lổ quen thuộc, hiện lên thoáng tiếng cười đừa trong ký ức. Hoặc ngẫu nhiên đi trên đường gặp bạn thuở nhỏ, không hẹn mà cùng làm động tác ngốc ngếch nào đó khi nhỏ hay làm. Hoặc trong đêm mất ngủ, ký ức trong lòng lại đột nhiên hiện ra theo làn khói thuốc mịt mù. Những thứ tình cảm đã phai mờ theo sự trưởng thành của chúng ta... Đại Niết Bàn cho ta về tuổi trẻ trôi qua không bao giờ trở lại, không muốn hối hận vì không dám vươn tay nắm lấy bàn tay người yêu thương Bình đạm mới hạnh phúc, dung tục mới càng trân quý.... Mời các bạn đón đọc Đại Niết Bàn của tác giả Khảo Ngư.
Ta Là Đại Pháp Sư - Võng Lạc Kỵ Sĩ
Ta Là Đại Pháp Sư Võng Lạc Kỵ Sĩ Đầu đau quá a,ta cảm thấy đỉnh đầu như một cái bao lớn,cảm giác đau khổ không thể nói nên lời   Ai còn thảm hại hơn ta?, đang đi trên đường lại bị sét đánh trúng,mà rõ ràng trời đất còn đang sáng choang, thảm thật   Ta nhìn lại y phục bên duới, cũng may bộ y phục hàng hiệu mất công làm lụng hơn tháng trời mới mua được không chút tổn hại,bằng không tổn hại thật lớn đây.   Sau khi tự xem lại mình, ta nhìn xung quanh, lão thiên của ta,đây là đâu?, ta rõ ràng trước cửa nhà bị sét đánh trúng, sao hiện tại trước mắt lại là chốn hoang vu không người?   Ta đang mơ, chắc chắn vậy rồi,bị sét đánh trúng mà không có chút thương tổn sao?, đây chỉ là giấc mộng.   Ta đang tự nói với mình thì một âm thanh kinh thiên động địa dọa ta sợ đến nhẩy dựng lên “Đáng ghét,dám phá hỏng giấc mộng đẹp của lão tử ta,không biết ta là đệ nhất ác nam của trường trung học sao?”   Đột nhiên, hai nhân ảnh tự nhiên xuất hiện trước mặt ta, lại dọa ra giật mình lần nữa.   Ta liền chửi mắng một hồi, sau khi thư thái, nhìn lại hóa ra người phá hỏng giấc mơ đẹp của ta lại là hai lão gia hỏa   Ôi chao? nhìn hai lão gia hỏa này xem, y phục thì quái đản,râu thì quá rậm rạp, khuôn mặt lại hiện vẻ cổ quái, hiển nhiên đã lĩnh giáo bảnh lĩnh chửi nguời của bổn nhân.Hahaha, đáng đời, ai bảo nguơi khi không tự nhiên đến, trêu tức vào đệ nhất ác nam trường trung học ta.   Lão già râu dài mở mồm “hỗn tiểu tử,sao ngươi có thể xuyên qua kết giới của ta?, nói mau.”   Kết giới?, cái quái gì đây?, ta dùng ánh mắt thương tiếc nhìn hai lão già này.hiển nhiên đầu óc hai lão có chút vấn đề, khả năng là chứng si ngốc của tuổi già, bổn nhân chính là yêu già thương trẻ, thôi vậy, bỏ qua cho lão.   Lão già râu đỏ đột nhiên nói “Xú tiểu tử,ngươi suy nghĩ lung tung gì vậy, cái gì/ai mắc chứng si ngốc tuổi già”   Gì?, sao lão biết?   Đột nhiên đầu ta đau đớn, trước mắt ta chỉ thấy một mầu đen tối, ẩn ước ta nghe lão gia hỏa nói “tiểu tử này quá kì quái, mang hắn về nghiên cứu sau”   Hôm nay còn tồi tệ hơn, ngay cả trong giấc mộng còn bị bắt nạt, trước khi ý thức hoàn toàn tiêu thất,ta oán giận nghĩ   Lúc này ta không biết định mệnh của mình đã thay đổi từ đây.