Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

X.30 Phá Lưới

Trong các tác phẩm của nhà văn Đặng Thanh, nổi bật nhất là tiểu thuyết “X 30 phá lưới”. Tác phẩm này được viết ở miền Bắc nhưng năm 1975 mới in trên Báo Sài Gòn Giải Phóng, sau in thành sách. Lúc đó nhà văn Đặng Thanh đang làm bên Tòa án nhân dân TP HCM. Vào thời đó, đất nước mới giải phóng, trên thế giới vẫn còn hai phe Xã hội chủ nghĩa, đứng đầu là Liên Xô và Tư bản chủ nghĩa đứng đầu là Mỹ, những tác phẩm văn học còn ít, đặc biệt truyện tình báo, phản gián rất thiếu. Từ đó, truyện này  khi xuất bản trong nước đã gây sốt trên văn đàn. Sau đó, tác phẩm được dịch ra nhiều thứ tiếng và nhiều nước xuất bản: Nga, Bungari, Nhật, Mỹ… Khi biết tin một nhà xuất bản ở Nhật in tác phẩm này, một người quen của nhà văn Đặng Thanh đã kiện ông, đòi quyền tác giả và nhuận bút. Theo lời kể của ông Tuấn Phương và vợ chồng ông Tuấn Dũng, lai lịch của chuyện này như sau: Khi bắt đầu viết “X 30 phá lưới” thì gia đình ông Thanh còn ở miền Bắc, do bận rộn nên ông Thanh nhờ một người thầy giáo dạy Văn sửa giùm lỗi chính tả trong bản thảo. Vì cũng bận nên người thầy giáo này lại nhờ một đồng nghiệp cũng dạy Văn làm giùm. Khi truyện in trên báo thì không thấy người này lên tiếng đòi hỏi quyền lợi, nhưng khi nghe tin một nhà xuất bản ở Nhật in tác phẩm này, thì người thầy giáo sửa giùm bản thảo kia kiện ra tòa đòi tác quyền và nhuận bút. Tại tòa, ông này không trưng ra được bằng chứng gì chứng minh mình là tác giả. Ngược lại, nhà văn Đặng Thanh đã trưng ra nhiều bằng chứng thể hiện mình là tác giả. Đối chiếu các bằng chứng và xét lai lịch của hai người, tòa án kết luận ông Đặng Thanh là tác giả của “X 30 phá lưới” vì chỉ có những người làm trong ngành tình báo hoặc có tư liệu về nó mới am tường mà viết ra được những truyện về tình báo. Trong khi đó, ông thầy giáo kia chỉ là một giáo viên dạy Văn, không thể có tư liệu, vốn sống và sự hiểu biết, trải nghiệm như ông Đặng Thanh. Tuy nhiên, tòa cũng tuyên nhà văn Đặng Thanh phải viết lời cảm ơn cho người thầy giáo kia. “Chuyện đó thì không phải đến lúc tòa tuyên, bố tôi mới làm. Khi xuất bản, ngay trang đầu, ông đã viết lời cảm ơn nhiều người, trong đó có người thầy giáo kia”, ông Tuấn Phương chia sẻ. Mấy chục năm trôi qua, những tác phẩm của ông vẫn được tái bản, làm say mê hàng triệu độc giả. Đọc truyện của ông để hiểu thêm và tự hào về lịch sử, trí tuệ của dân tộc Việt Nam. *** Nhà văn Đặng Thanh nổi tiếng trên văn đàn thập niên 70 - 80 thế kỷ trước với những tiểu thuyết tình báo, phản gián, trong đó nổi bật nhất là cuốn “X 30 phá lưới” nói về nhà tình báo Phan Thúc Định. Tác phẩm này từng được dịch ra nhiều thứ tiếng và xuất bản tại: Nga, Mỹ, Nhật, Bungari... Cũng vì sự nổi tiếng đó mà ông dính vào chuyện kiện cáo lôi thôi. Những người sinh vào thập niên 70 trở về trước và sống ở miền Bắc, miền Trung hẳn không lạ gì với “X 30 phá lưới” của nhà văn Đặng Thanh. Trong trí nhớ của tôi, lúc đó còn là một đứa trẻ 9-10 tuổi sống ở miền quê nghèo Hà Tĩnh, những người trong xóm chuyền tay nhau đọc tác phẩm này đến quăn queo. Chúng tôi say mê theo nhân vật Phan Thúc Định với những tình tiết ly kỳ trong hành trình xâm nhập vào cơ quan đầu não của chính quyền họ Ngô. Ngưỡng mộ nhà văn và nhân vật của ông, không ngờ mấy chục năm sau, tôi lại có cơ duyên được “gặp lại” ông và nhân vật X 30. *** Tháng 8 năm 1945, Ngô Đình Diệm bị bắt tại Đức Phổ (Quảng Ngãi) khi hắn trên con đường chạy trốn. Vì có nhiều nợ máu đối với Cách mạng trong thời kỳ là tri phủ Tuy An, quản đạo Ninh Thuận và tuần vũ Khánh Hoà, Uỷ ban khởi nghĩa địa phương chuẩn bị đưa hắn ra xét xử trước Tòa án Nhân dân. Nhưng có lệnh giải hắn ra Bắc… Chính quyền nhân dân lúc bấy giờ mới thành lập. Với chính sách đại lượng khoan hồng, Hồ Chủ Tịch không những đã ban ơn tha tội chết cho hắn, lại còn cho phép hắn được ở thủ đô, đãi ngộ hắn như khách, cho hắn được tự do đi lại, rồi sau đó, được vào ở hẳn trong một nhà thờ Thiên chúa giáo ở phố Hàng Bột theo sự thỉnh cầu của hắn. Tuy biết hắn là một tên tráo trở, đã từng làm tay sai đắc lực cho Pháp, bị Phạm Quỳnh hất cẳng thì chạy theo liếm gót Nhật, đến khi Nhật đầu hàng đồng minh thì lại tìm cách quay về với chủ Pháp, Cách mạng vẫn mở rộng cửa với hắn, tạo điều kiện cho hắn trở về với con đường của dân tộc. Thế nhưng, sau khi được vào ở trong nhà thờ, Diệm đã thông qua một cha cố Pháp để bắt liên lạc với tướng Lơ-cờ-léc (Leclerc) chỉ huy quân đội Pháp, đóng ở trong thành. Tướng Leclerc đã lệnh cho Phòng Nhì Pháp giải thoát Diệm. Phòng Nhì Pháp đã giao việc thực hiện cho một người giúp việc bí mật của chúng là Phan Thúc Định – con của tuần vũ Phan Thúc Ngân, bạn thân của Diệm – đưa hắn vào thành, rồi bằng phương tiện của quân đội, Pháp bí mật đưa Diệm sang Hồng Kông. Từ đó, Diệm về Sài Gòn, sang Paris. Tuy ra tay cứu Diệm nhưng không tin Diệm bằng những tên tay sai khác, nên hắn không có vai vế gì trong chính phủ bù nhìn do Pháp dựng nên. “Sau bao năm từng lê gót nơi quê người”, như sau này hắn đã phô trương, Diệm tìm đường sang Tô-ky-ô (Tokyo), nói là đi thăm Kỳ - ngoại hầu Cường Để, nhưng thực ra, hắn chủ tâm đi tìm chủ mới. Tháng 2 năm 1950, một người Mỹ tên là Phi-sin (1) đến gặp hắn tại khách sạn Đại Đông Á, đưa cho Diệm bức thử của Hồng Y Giáo chủ Spen-man (2), mời Diệm sang Mỹ. Kèm theo bức thư, Phi-sin đã đưa cho Diệm một ngân phiếu mười vạn đôla lãnh tại ngân hàng Tô-ky-ô. Năm 1951, Diệm sang Mỹ được Hồng Y Giáo chủ Spen-man nhận làm con đỡ đầu và cho ở tại chủng viện Ma-ry Nôn (3). Hai năm sau, CIA đưa vào học trường đại học Michigan (Mi-sit-găng). Lúc này hắn vừa tròn 53 tuổi. Tại đây, câu chuyện bắt đầu…   Mời các bạn đón đọc X.30 Phá Lưới của tác giả Đặng Thanh.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tuyển Tập Dan Brown
AudioBook Pháo Đài Số  AudioBook Thiên Thần và Ác Quỷ AudioBook Điểm Dối Lừa AudioBook Mật mã Da Vinci AudioBook Biểu Tượng Thất Truyền AudioBook Hỏa Ngục Dan Brown  là một nhà văn Mỹ chuyên viết tiểu thuyết hư cấu, nổi tiếng với tác phẩm gây tranh cãi Mật mã Da Vinci xuất bản năm 2003 và gần đây nhất là tác phẩm Địa ngục ( Inferno), lấy bối cảnh thành phố Florence của Ý. Một tháng sau khi phát hành, quyển tiểu thuyết Địa ngục của nhà văn Dan Brown đã bán được chín triệu bản tại 13 nước trên thế giới.   Dan Brown Có thể chắc chắn một điều rằng dù là một fan trung thành hay một độc giả thờ ơ với các tiểu thuyết trinh thám, cái tên Dan Brown ắt hẳn cũng vẫn ít nhiều để lại ấn tượng trong mỗi người đọc. Sở hữu cuốn sách bán chạy nhất nhì làng văn học hiện đại với hơn 80 triệu bản in - hiện tượng của dòng tiểu thuyết trinh thám - lịch sử Mật mã Da Vinci, cùng những tựa sách gây sốt trên toàn thế giới như Thiên thần và Ác quỷ hay mới đây nhất là Biểu tượng thất truyền, nhà văn người Mỹ đã nhanh chóng trở nên nổi tiếng và được hàng triệu độc giả yêu thích cũng như hâm mộ.   Các tác phẩm của Dan Brown:  - Digital Fortress, 1998  - Angels and demons, 2000  - The deception point, 2001  - The Da Vinci code, 2003   The Lost Symbol, 2009  - Inferno, 2013    - Origin, 2017 Tác phẩm đã được dịch ra tiếng Việt:    - Pháo đài số (Digital Fortress), 1998 - Thiên thần và ác quỷ (Angels and demons), 2000 - Điểm dối lừa (The deception point), 2001 - Mật mã Da Vinci (The Da Vinci code), 2003 - Biểu tượng thất truyền (The Lost Symbol), 2009 - Hỏa Ngục (Inferno), 2013    - Nguồn Cội (Origin), 2018     Ebook Pháo đài số Digital Fortress full prc pdf epub   Ebook Thiên thần và ác quỷ Angels and demons full prc pdf epub   Ebook Điểm dối lừa The deception point full prc pdf epub Ebook Mật mã Da Vinci The Da Vinci code full prc pdf epub Ebook Biểu tượng thất truyền The Lost Symbol full prc pdf epub   Ebook Hỏa Ngục
Người Truy Tìm Dấu Vết
Định vị vệ tinh hiển thị, một chiếc xe hơi biến mất khỏi khu trung tâm thành phố, lại có thể đi xuyên qua tất cả các vật cản bằng tốc độ của tàu cao tốc, lao thẳng đến đích? Nhóm tội phạm ngông cuồng gây án, nhưng chưa bao giờ bị máy quay camera giám sát được bố trí thiên la địa võng quay được, do may mắn hay là đằng sau có cao nhân chỉ điểm? Hệ thống phòng bị an toàn của thành phố này đang đối diện với sự khiêu chiến trước nay chưa từng có! Và cảnh sát sau khi phân tích phát hiện ra, mục đích của nhóm tội phạm chỉ là vì muốn làm cho vụ án càng gây rúng động? *** M ười năm trở lại đây, ngành dịch vụ thiết bị an ninh của Trung Quốc phát triển thần tốc, camera giám sát đã trở thành thiết bị tiêu chuẩn của các thành phố, việc sử dụng những kỹ thuật mới như theo dõi tín hiệu, giám sát qua mạng đã thay đổi triệt để cách phá án của cảnh sát. Lịch sử phòng chống tội phạm của công an Trung Quốc đã bước vào thời đại điều tra hình sự điện tử một cách toàn diện. Hàng Châu là kinh đô của ngành dịch vụ thiết bị an ninh Trung Quốc, mấy doanh nghiệp dịch vụ thiết bị an ninh lớn nhất trong nước đều có mặt tại đây. Thành phố này đứng đầu trong nước, cả về phần cứng thiết bị an ninh và trình độ điều tra điện tử của cảnh sát. Năm 2016, Hàng Châu đăng cai tổ chức Hội nghị thượng đỉnh G20 - sự kiện hội tụ đông đảo lãnh đạo các nước. Nhưng ngay trước khi tổ chức Hội nghị thượng đỉnh nửa năm, đã xảy ra mấy vụ án khiến công tác đảm bảo an ninh của thành phố như thể có cũng như không. Một nhóm tội phạm chuyên đột nhập vào nhà riêng liên tiếp gây án tại các khu chung cư cao cấp, nhưng mạng lưới camera giám sát dày đặc không hề ghi lại được bất cứ hình ảnh nào của bọn chúng. Một chiếc ô tô có lắp đặt định vị vệ tinh biến mất khỏi khu vực nội thành, cuối cùng xuất hiện ở một vùng ngoại ô cách xa hơn 10km. Camera giám sát dọc đường hoàn toàn không chụp được hành tung của chiếc xe, còn định vị vệ tinh hiển thị, chiếc xe đã phóng điên cuồng đến đích với tốc độ gần 300km/giờ. *** Tử Kim Trần là tác giả Trung Quốc chuyên viết truyện trinh thám. Năm 2012, Tử Kim Trần vinh dự đoạt hai giải thưởng “10  tác giả xuất sắc trong năm” và “10 tác phẩm xuất sắc nhất” của văn học Thiên Nhai, Trung Quốc. Tính đến nay, các tác phẩm của Tử Kim Trần đã xuất bản tại Việt Nam gồm có: Mưu sát Đứa trẻ hư Tội lỗi không chứng cứ (đã chuyển thể thành phim) Sự trả thù hoàn hảo Người phát ngôn của thần chết Đêm trường tăm tối Người truy tìm dấu vết ... Ngoại trừ Người phát ngôn của thần chết, các tác phẩm khác của Tử Kim Trần như Tội lỗi không chứng cứ, Đêm trường tăm tối, Đứa trẻ hư, Mưu sát hay Sự trả thù hoàn hảo, ông đều lấy nhân vật hung thủ làm trung tâm. Phần lớn tác phẩm, độc giả đều ít nhiều đồng cảm với kẻ gây ra tội ác. Người truy tìm dấu vết là tác phẩm thứ hai mà ông Tử quyết định ẩn danh hung thủ để độc giả phán đoán. Tất nhiên, câu chuyện này không thể nói là hấp dẫn như những tác phẩm trước đây, tuy nhiên chất lượng logic chuẩn xác thì khỏi bàn. Vẫn đẹp & chính xác như phong cách vốn có của ông. *** 8 giờ sáng, Thẩm Nghiêm ra khỏi nhà, lên ô tô, lái xe về phía thị trấn Lưu Hạ ở phía tây thành phố. Ô tô rời khỏi tuyến đường cao tốc vòng quanh thành phố, tiếp tục đi về phía trước dọc theo con đường Thiên Mục Sơn. Chiếc cầu trên cao vắt qua đường cao tốc sừng sững phía trên chặn đứng luồng chiếu của ánh sáng mặt trời, cả khoảng bóng râm đổ xuống, bao trùm cả con đường và xe cộ. . Thẩm Nghiêm hai tay giữ vô lăng, đeo kính râm, nét âu lo hiển hiện dưới cặp mắt kính tối màu. Trước đây anh ta từng làm việc tại công ty Đại Khang, đây là doanh nghiệp dịch vụ thiết bị an ninh lớn nhất Trung Quốc, là doanh nghiệp đã lên sàn cổ phiếu loại A, trị giá mấy trăm tỷ trên thị trường chứng khoán, anh ta là kỹ sư cao cấp chuyên nghiên cứu phát minh sản phẩm, sở hữu nhiều bản quyền phát minh. Bốn năm trước, anh ta từ bỏ mức thu nhập sáu trăm nghìn tệ một năm, mang theo số bản quyền phát minh để khởi nghiệp. Vì giấc mộng khởi nghiệp, Thẩm Nghiêm gần như dốc toàn bộ tài sản trong nhà vào đó, đồng thời kêu gọi cả vốn đầu tư mạo hiểm. Sau hai năm nghiên cứu, đã cho ra đời sản phẩm thành công, nhưng điều đó không có nghĩa là việc bán sản phẩm sẽ thuận lợi. Sản phẩm của anh ta chủ yếu phục vụ cho công tác phá án của cảnh sát, không phải là sản phẩm dân dụng, đơn đặt hàng hoàn toàn trông chờ vào việc mời thầu của chính quyền. Hàng Châu là kinh đô của ngành dịch vụ thiết bị an ninh Trung Quốc, những doanh nghiệp dịch vụ thiết bị an ninh lớn nhất trong nước như Đại Khang, Hải Hoa... đều có mặt ở đây, những gói thầu của chính quyền ở toàn bộ khu vực Hoa Đông gần như đều được phân chia cho mấy doanh nghiệp sừng sỏ này, những công ty nhỏ như công ty của anh ta tiến bước vô cùng khó khăn, Năm ngoái, mấy thành phố mời thầu, anh ta không hề giành được một đơn hàng nào, hiện tại tiền vốn của công ty đã ở mức báo động phá sản. Nếu mấy tháng này vẫn không có đơn đặt hàng, thì anh ta sẽ phải thể chấp số bản quyền phát minh của mình cho bên đầu tư, toàn bộ tâm huyết trong những năm vừa qua sẽ đều tan thành mây khói. Nhiệm vụ nước sôi lửa bỏng trước mắt, là có thêm một khoản tiền, chỉ cần sau đó có đơn đặt hàng, công ty sẽ cải tử hoàn sinh. Thế là, anh ta nghĩ đến bố vợ. Bố mẹ vợ anh ta đều là phần tử trí thức, từng đi du học vào thập niên tám mươi thế kỷ trước, sau này về nước thành lập công ty ngoại thương, những năm đã qua tích lũy được không ít. Anh ta hy vọng có thể vay được ba mươi triệu tệ từ bố vợ, để vượt qua giai đoạn khó khăn. Có điều, tình hình không hề lạc quan, dù thế nào, con rể cũng là người ngoài, trong nhà còn có một cậu em trai. Ngay từ đầu bố vợ đã không ủng hộ anh ta khởi nghiệp, ông nói rằng tính cách anh ta chỉ phù hợp với việc làm một kĩ sư làm công ăn lương. Hồi đầu năm khi biết công ty anh ta gặp khó khăn về tiền vốn, ông đã nói luôn là sớm vật lộn cho xong rồi quay về đi làm. Hơn nữa bố vợ đã từng thất bại trong việc đầu tư, mười năm trước khi khu đô thị mới Đại Giang Đông được đưa vào đầu tư phát triển, bố vợ đã mua một dãy ki ốt và một căn biệt thự độc lập. Không ngờ kế hoạch đầu tư phát triển của chính quyền mãi không thấy triển khai, cho đến nay khu vực đó vẫn để hoang. Thời đó việc in tiền của chính quyền không như bây giờ, đầu tư cả chục triệu là một khoản tiền khổng lồ. Từ đó trở đi, bố vợ vô cùng thận trọng trong chuyện đầu tư, huống hồ lại là đầu tư cho Công ty sắp phá sản của anh ta, Nhưng tình hình đi đến nước này, anh ta cũng chỉ còn cách dày mặt thử xem. Hôm nay anh ta đến gặp bố vợ một mình, theo như cách nói của Hà Mộng Phi vợ anh ta thì anh ta đến nói chuyện trước, nếu bị từ chối, hai vợ chồng cùng về một chuyến nữa, dù sao cũng có thêm một cơ hội, bố vợ cũng không đến mức thấy chết mà không cứu, thế nào cũng có khả năng cho vay một ít tiền. Thường buổi chiều bố vợ mới đến công ty, nên anh ta qua gặp buổi sáng, sẽ có thoải mái thời gian để thuyết phục ông. Thẩm Nghiêm đánh vô lăng, chiếc xe ra khỏi con đường chính, rẽ vào một con đường nhánh, chẳng mấy chốc tiến vào một khu biệt thự, đến trước một căn biệt thự riêng biệt, cánh cổng cảm ứng bluetooth nhận tín hiệu trên xe, tự động mở, một tòa nhà mang phong cách kiến trúc của Pháp xuất hiện trước mắt. Đây là một căn biệt thự có bốn tầng trên mặt đất và hai tầng hầm, tổng diện tích hơn 700 mét vuông, bên trong biệt thự có thang máy chuyên dụng, mấy năm gần đây rộ mốt lắp thang máy gia đình. Chiếc ô tô vòng ra phía sau căn nhà, xuống nhà để xe ở tầng 2 tầng hầm, Thẩm Nghiêm vừa ra khỏi xe, liền dừng bước Không thấy ô tô của bố vợ, không lẽ ông đã đi ra ngoài? Thẩm Nghiêm vẫn nuôi hy vọng, anh ta đi đến phía trước thang máy, lấy thẻ điều khiển cảm ứng, đưa qua thiết bị quẹt thẻ, bước vào thang máy, lên tầng 1, ra khỏi thang máy là phòng khách của căn biệt thự, lúc này, trong phòng khách cũng không có người, toàn bộ căn biệt thự tĩnh mịch như tờ. “Bố ơi... Mẹ ơi?” Thẩm Nghiêm hướng về phía lối lên cầu thang gọi to mấy tiếng, không hề có tiếng trả lời. Anh ta lấy điện thoại di động, gọi cho bố vợ, trong lúc chờ đợi, anh ta ôn lại trong đầu những lời đã chuẩn bị sẵn, nhưng còn chưa kịp lên tiếng thì đã nghe thấy tín hiệu báo điện thoại di động của bố vợ tắt máy, anh ta gọi lại lần nữa, kết quả vẫn thế. Thẩm Nghiêm không cam tâm, lại gọi đến công ty của bố vợ. Trợ lý của bố vợ nghe điện thoại, nói là hôm nay chưa thấy sếp của anh ta đến công ty Thẩm Nghiêm đành gọi cho mẹ vợ, định bảo với bà là anh ta đến nhà, không ngờ điện thoại di động của mẹ vợ cũng tắt máy. Xem ra hôm nay mất công đến mà không được gì, dũng khí và những lời chuẩn bị từ lâu đều vô ích, Thẩm Nghiêm đành ra về. Anh ta xuyên qua phòng khách, đi về phía thang máy, đi được vài bước bỗng dừng lại, trong lòng chợt dâng lên một cảm giác kì quặc. Anh ta dừng lại mấy giây rồi quay người như thể hiểu ra điều gì đó, quan sát phòng khách một lần nữa, rất nhanh chóng, anh ta đã hiểu ra vấn đề nằm ở đâu. Trên mặt bàn uống nước còn để một chiếc kính, đây là kính của bố vợ, bố vợ bị loạn thị, đeo kính quanh năm. Thẩm Nghiêm cau mày, liên tưởng đến căn hầm để xe trống không, nhà không thuê lái xe, bố vợ tự lái, một người luôn phải đeo kính khi lái xe ra ngoài, làm sao có thể quên kính được? Bố vợ không có ở công ty, hai chiếc điện thoại di động đều tắt máy, kính bỏ ở nhà, nhưng xe ô tô đã lái ra ngoài. Thẩm Nghiêm ngẩng đầu lên, đưa mắt nhìn thẳng về phía cầu thang, căn nhà mênh mông trống trải khiến anh ta có những dự cảm không lành, anh ta bước từng bước đi lên cầu thang. Khi đến căn phòng ngủ của bố mẹ vợ ở tầng 3, chỉ nhìn một giây, anh ta lập tức nhận ra là đã có chuyện. Một chiếc gối rơi trên sàn, ga trải giường xô lệch, cửa sổ mở toang, rèm cửa sổ đung đưa theo gió. Tiếp đó, anh ta đưa mắt nhìn sang chiếc bàn trang điểm, chiếc gạt tàn thuốc lá ở đó chặn trên một mảnh giấy bằng lòng bàn tay. Trong phòng chỉ huy đội Điều tra hình sự Công an thành phố, đại đội trưởng Lâm Kỳ liếc qua tấm ảnh trên bàn, trong ảnh là một mảnh giấy, có dòng chữ: “NO.5, người đang ở trong tay tôi, nếu báo cảnh sát sẽ giết ngay con tin.” Lâm Kỳ ngẩng đầu lên, hỏi cậu cảnh sát trẻ tuổi đứng phía đối diện: “Tình hình bây giờ là thế nào?” “12 giờ đêm hôm qua, qua camera giám sát ở cổng khu chung cư thấy một chiếc xe Mercedes của chủ một căn hộ đi ra, lúc lái xe, tên tội phạm bắt cóc đeo khẩu trang và đội mũ, không thể nhận diện được. Chúng em đã lấy dữ liệu GPS của chiếc xe từ hãng xe, phát hiện thấy chiếc xe đỗ ở một bãi đất trống cách đó 10 ki-lô-mét về phía bắc, đã tìm thấy chiếc xe, trong xe không có người, nhưng..." Cậu cảnh sát trẻ ngập ngừng. “Nói luôn xem nào!" Lâm Kỳ bực mình gầm lên. Cậu cảnh sát nuốt nước bọt, vì chính bản thân cậu cũng không tin nổi những lời tiếp theo: “GPS hiển thị, sau khi rời khỏi khu đô thị, chiếc ô tô phóng một mạch đến đích với tốc độ gần 300 ki-lô-mét một giờ.”. "300 ki-lô-mét một giờ? Tàu cao tốc à!” Lâm Kỳ cười nhạt một tiếng, giọng chắc nịch, “Ô tô có xịn đến mấy, đường trong thành phố, tốc độ cũng không thể lên đến 300 ki-lô-mét một giờ!”. Cậu cảnh sát lúng túng nói: “Hơn nữa, chiếc ô tô di chuyển theo đường thẳng.” “Thế thì sao?” Lâm Kỳ chưa kịp phản ứng. “Đường phố ngang dọc giao nhau, đi theo đường thẳng, có nghĩa là chiếc xe đã xuyên qua toàn bộ các công trình kiến trúc, phóng thẳng đến đích.”. “Chuyện này là không thể, dữ liệu GPS có vấn đề.” Lâm Kỳ kết luận chắc nịch, số liệu của máy vi tính bị sai cũng là chuyện thường xảy ra. Cũng giống như điện thoại di động chỉ đường, có lúc rõ ràng đang ở con phố này, nhưng lại bị định vị sang con phố khác. “Nhưng... hãng xe đã kiểm tra, số liệu không sai.” Lâm Kỳ không biết nói gì. Tội phạm bắt cóc lái ô tô với tốc độ của tàu cao tốc, xuyên qua mọi công trình kiến trúc phóng thẳng đến đích? Nếu chuyện này có thật, thì một đại đội trưởng quèn như anh ta không thể phá nổi vụ án này, người ngoài hành tinh bắt cóc người trái đất, tính chất của vụ án hẳn phải phi thẳng lên tổ chức Liên hợp quốc. Mời các bạn đón đọc Người Truy Tìm Dấu Vết của tác giả Tử Kim Trần.