Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thâu Thiên Chi Đạo: Lược Thiên Ký (Hắc Sơn Lão Quỷ)

Có người nói hắn là Tu Hành Giới ở bên trong một hạt phân chuột, hư mất lễ nghĩa liêm sỉ, rối loạn Đạo môn trật tự!

Có người nói hắn là Nam Chiêm Bộ Châu lớn nhất bại hoại, cấu kết ma đạo, hãm hại lừa gạt, việc ác bất tận!

Cũng có người nói hắn là nguy hiểm nhất hái hoa trộm, thỉnh coi được nhà mình nữ đồ, nhất ngộ Phương Hành lầm chung thân!

Đối với tất cả vu oan, Phương Hành nói: "Đúng vậy, ta chính là cái kia hạt trong truyền thuyết phân chuột, có vấn đề sao?"***

Vị đạo gia này, tiểu nhân van xin ngài, thu ta vào sơn môn đi, tiểu nhân vốn cũng sống trong gia đình giàu có, nhưng gặp nạn bị ác nhân tàn sát, một nhà trên dưới ba trăm miệng ăn đều chết dưới kiếm, chỉ còn tiểu nhân cùng một đứa em gái lẻ loi hiu quạnh, lang thang giang hồ, bởi vì ngưỡng mộ uy danh của đạo môn, một đường ăn xin đi tới trước sơn môn, chỉ muốn bái sư cầu đạo, tiềm tu đạo pháp, ngài đem ta thu vào môn phái, tiểu nhân nhất định..." Tìm mua: Thâu Thiên Chi Đạo: Lược Thiên Ký TiKi Lazada Shopee

Nam Thiệm Bộ Châu, Sở Phong vương triều, một trong thiên hạ chín đại linh mạch Thái Hành sơn mạch, trước Thanh Vân đạo môn sơn môn, ít cũng trăm người thanh niên xếp thành hàng dài, đang đợi một cái đạo nhân mập trước sơn môn hỏi chuyện. Mà lúc này đứng đầu đội ngũ, có một đứa bé trai chừng mười tuổi đầy mặt nước mắt khóc lóc kể lể, đứa bé này mặt rất dơ, ánh mắt lại thật sáng ngời, khóc lóc buồn bã, làm người thương hại.

Đạo nhân mập không nhịn được nhìn đứa bé trai này một cái, liếc mắt hỏi: "Ngươi có thể có thư giới thiệu không?"

"Không có..." Đứa bé ngượng ngùng đáp.

"Có thể có trân bảo dâng lên?"

"Không có..."

"Có thể có thể chất hiếm thấy?"

"Không có..."

Đạo nhân mập hỏi, đứa bé trả lời, ngay lập tức đã qua ba câu hỏi, đạo nhân mập trừng mắt, một cước đem đứa bé này đá văng mấy vòng, quát mắng: "Không có thư giới thiệu, chính là tiện nhân, không có trân bảo, chính là cùng quỷ, không có thể chất hiếm thấy, chính là phế vật, một tên ăn mày khố rách áo ôm như ngươi, cũng dám đến Thanh Vân Tông ta bái sư ư? Mở to hai mắt nhìn nhìn một cái, nơi này cũng không phải viện cứu tế đâu!"

Phía sau đội ngũ xếp hàng thật dài thấy cảnh này, nhất thời ha ha phá lên cười.

Tất cả đều cảm thấy đứa bé này thật sự buồn cười, người không có đồng nào, lại muốn tới Thanh Vân đạo môn để bái sư ư?

Phải biết rằng, Thanh Vân đạo môn chính là đạo môn của Sở quốc, ba ngàn năm truyền thừa, địa vị tôn sùng, nội tình thâm hậu, bên trong môn đệ tử tùy tiện một người, cũng là cao thủ hàng đầu, mượn một chuyện phát sinh trước đó không lâu mà nói, phía tây bắc Sở vực, có một ổ trộm cướp hoành hành bá đạo, làm hại một phương, ngay cả quan phủ cũng không làm gì được, Thanh Vân đạo môn chân truyền đệ tử Tiếu Kiếm Minh biết được, một mình một kiếm, tiến vào hang ổ trộm cướp là Quỷ Yên cốc, mười tên cướp nổi danh Sở vực bị một mình hắn một kiếm chém chín, chỉ có một chạy trốn, lập tức danh chấn Sở vực.

Cũng chính bởi vì chuyện này, khiến cho Thanh Vân đạo môn trong khoảng thời gian này thanh thế vô cùng lớn, danh tiếng vô lượng trong đám bình dân ở Sở vực, hôm nay thu đồ đại điển mười năm mới có một lần, cũng không biết bao nhiêu quan lại quyền quý cũng không luyến tiếc tiền của muốn đem hài tử nhà mình đưa vào đạo môn đi tu hành, vì thế có quan hệ thì dùng quan hệ, có trân bảo thì hiến trân bảo, dùng hết thảy tâm tư chỉ mong kiếm được một con đường.

Mà đứa nhỏ này hai tay trống trơn, tựa như một đứa ăn mày, lại muốn tới bái sư, thật sự ý nghĩ kỳ lạ.

Đứa trẻ này bị đá một cước, nhưng không nói một lời, yên lặng đi tới hơn mười trượng, bỗng nhiên nhảy chân mắng to: "Ta chửi cái tên heo mập mũi trâu nhà ngươi có mắt mọc ở dưới chân, chỉ bằng bộ dáng xấu xí mũi hếch lên trời của ngươi mà cũng dám tới mắng gia gia ngươi nghèo khổ ư, lão tử tới Thanh Vân Tông các ngươi bái sư là nể mặt các ngươi, hôm nay ngươi có mắt không biết Thái Sơn, hôm nào gia gia sẽ dùng một mồi lửa đốt cháy cái quan rách nát này của các ngươi..."

"Tiểu vương bát đản, ngươi dám mắng ta ư!"

Đạo nhân mập giận dữ, nhấc lên một thanh trường kiếm trong tay xông tới, đứa bé trai thấy tình hình như vậy liền bỏ chạy, trong đám người chui tới chui lui, thân hình linh hoạt, đạo nhân mập lại đuổi không kịp hắn, tức đứng ở nguyên chỗ, cầm kiếm vung vẩy chửi ầm lên.

Thu đồ đại điển của Thanh Vân đạo môn vốn đoan trang túc mục bỗng nhiên xuất hiện một màn như vậy, nhất thời làm cho mọi người cười ha ha.

"Tiểu gia kỳ tài như vậy tới Thanh Vân đạo môn các ngươi bái sư là nể ngươi, tốt nhất biết điều một chút đem ta thu vào trong môn, nếu không tiểu gia đi đạo môn khác, tu thành thần thông cái thế, nhất định đánh cho đám mũi trâu các ngươi kêu cha gọi mẹ..."

Đứa bé trai thấy đạo nhân mập không đuổi kịp chính mình, nhất thời đắc ý, dương dương tự đắc tiếp tục mắng đạo nhân mập.

Đạo nhân mập nhất thời tức giận sôi lên, nghĩ muốn đuổi kịp, nhưng người nơi này bây giờ quá nhiều, chính mình vóc người mập mạp, không cách nào dễ dàng vượt qua, nhưng hắn bỗng nhiên nhãn châu xoay động, suy tính một chút, kêu lớn: "Ai bắt tiểu tử này giúp ta, sẽ giúp hắn ghi danh trước..."

Nghe lời ấy, đứa bé trai thất kinh, xoay người muốn chạy đi.

Nhưng người bên cạnh chờ ghi danh nghe thấy, nhất thời có không ít người lao lên phía trước bắt hắn. Những người này đều là chờ ghi danh, chỉ tiếc một cái sơn đạo hẹp hẹp, lại còn có mấy ngàn người tới báo danh, xếp hàng đã hơn nửa ngày cũng không thấy đội ngũ tiến thêm bước nào, nghe đạo sĩ mập nói, tự nhiên không nhịn được động tâm, tiện tay đem bắt giữ đứa nhóc này, lại có thể giúp mình giảm bớt nỗi khổ xếp hàng.

Còn có người nghĩ, cho dù bớt đi nỗi khổ xếp hàng, cũng không có gì, có thể giao hảo với đệ tử đạo môn, mới là trọng yếu nhất.

Đứa bé trai thân hình lại trơn trượt cực kỳ, bốn năm thanh niên bắt hắn cũng không bắt được, mắt thấy chui nơi này, nhảy nơi đó, sắp sửa chạy ra đám người vây bắt, bỗng nhiên trong đám người một thanh niên sắc mặt tái nhợt thon gầy, ánh mắt lạnh lùng lắc mình nhảy ra ngoài, cười lạnh nói: "Trên người còn có công phu, đáng tiếc không có nhiều lực lượng!" Vừa nói liền vung tay, xách sau gáy đứa bé kia đưa lên.

Đứa bé trai ra sức giãy dụa, nhưng trong tay người tuổi trẻ này trốn không thể trốn, phảng phất con rắn nhỏ bị nắm ngay bảy thốn.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Hắc Sơn Lão Quỷ":Thâu Thiên Chi Đạo: Lược Thiên KýThâu Thiên Chi Đạo: Lược Thiên Ký - Phần 2Thâu Thiên Chi Đạo: Lược Thiên Ký - Phần 3Thâu Thiên Chi Đạo: Lược Thiên Ký - Phần 4Thâu Thiên Chi Đạo: Lược Thiên Ký - Phần 5

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Thâu Thiên Chi Đạo: Lược Thiên Ký PDF của tác giả Hắc Sơn Lão Quỷ nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Chúc một ngày tốt lành
Chúc Một Ngày Tốt Lành – Nguyễn Nhật Ánh Chúc một ngày tốt lành – Nguyễn Nhật Ánh Chúc Một Ngày Tốt Lành là tác phẩm của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, kể về cuộc sống hằng ngày của con người cũng như các con vật ở một làng quê. Câu chuyện bắt đầu khi các con vật ở nhà bà Đỏ – gồm hai con heo Lọ Nồi và Đuôi Xoăn, con cún Mõm Ngắn và đàn gà chíp – cảm thấy chán nản với cuộc sống hàng ngày và bắt đầu bày trò quậy phá như kêu tiếng của loài khác hay trò chuyện với người bằng thứ tiếng “hỗn hợp”. Mọi thứ rắc rối lẫn bất ngờ đều diễn ra từ đó như khi mọi người đổ xô đến xem chúng, heo giúp người bắt trộm bằng thứ tiếng kì quái, hay cả thằng Cu lẫn Lọ Nồi đều đem lòng thương nhớ hàng xóm. Tác phầm hay khác: Chuyện Con Mèo Dạy Hải Âu Bay Tôi là Bêtô Đônkihôtê – Nhà Quý Tộc Tài Ba Xứ Mantra Ngôn ngữ lạ lùng sử dụng trong Chúc Một Ngày Tốt Lành là sự pha trộn từ tiếng kêu của 3 loài vật này (chó, heo và gà), xuất phát từ những tiếng kêu ủn ủn ỉn ỉn, gâu gâu, chiếp chiếp. Đây vốn là những điều rất quen thuộc với tác giả thời bé. Khu vườn trong cuốn sách mà Nguyễn Nhật Ánh mô tả cũng là từ phiên bản khu vườn của mẹ ông ở Bảo Lộc năm 1978.
Dấu Chân Của Chúa
Dấu Chân Của Chúa Dấu Chân Của Chúa Dấu Chân Của Chúa là cuốn tiểu thuyết nói về một dự án tuyệt mật siêu tham vọng của chính phủ, quy tụ những bộ óc hàng đầu. Một dự án thử nghiệm kết hợp giữa trí óc con người và máy móc để sản sinh ra một loại siêu máy tính tuyệt mật mang tên Trinity. Là một thành viên Trinity, tiến sĩ David Tennant không tin rằng cái chết của người đồng sự thân thiết là ngẫu nhiên. Ông lặng lẽ tiến hành kế hoạch của riêng ông cùng với bác sĩ tâm lý Rachel Weiss để khám phá những bí mật của dự án. Thiên Thần Và Ác Quỷ Mật Mã Tây Tạng Đấu Trường Sinh Tử Nhưng liệu Tennant có thể dễ dàng vén bức màn bí ẩn, khi đứng sau Trinity là những kẻ quỷ quyệt đầy thế lực, khi người đồng hành Rachel Weiss cũng chưa tạo cho ông sự tin tưởng hoàn toàn, và liệu niềm hy vọng cuối cùng của ông là người đứng đầu quốc gia có đứng về phía ông? Greg Iles đã đặt người đọc vào một không gian căng thẳng tột độ, khiến họ ngỡ ngàng trước khả năng vô hạn của khoa học và rùng mình trước tham vọng tàn bạo của một dự án tầm cao. Dấu Chân Của Chúa khiến độc giả ám ảnh vì câu chuyện được kể quá đỗi tài tình mang theo một thông điệp sâu sắc về nhân tính và khoa học. Mời các bạn đón đọc.
Cuộc Đời Của Pi
Cuộc Đời Của Pi Cuộc Đời Của Pi Cuộc Đời Của Pi mở đầu với lời chào ấn tượng của tác giả, Yan Martel và hành trình tưởng như bế tắc khi ông mò mẫm đi tìm một câu chuyện cho sự nghiệp của mình. Piscine Molitor Patel, hay bị gọi nhầm thành Pissing cho đến khi cậu tự đặt cho mình biệt danh Pi – con số 3,14 huyền thoại. Ngẫu nhiên thay, cái tên ấy cùng những biến cố sau này đã biến cuộc đời Pi trở thành huyền thoại. Mà ngay cả nếu không phải huyền thoại thì Pi đã là một cậu bé kỳ lạ, đứa trẻ lớn lên cùng những người bạn trong vườn thú và có niềm tin mạnh mẽ vào Thượng đế. Chắc hẳn trên thế giới này, Pi là cậu bé duy nhất theo đến ba tôn giáo: Hindu, đạo Hồi và đạo Cơ đốc. Trong con người Pi, tôn giáo cũng như dân tộc, như quốc tịch và nếu như chúng ta đều tôn thờ Thượng đế thì tại sao lại không thể tin theo nhiều đạo. Những Cuộc Phiêu Lưu Của Tom Shawyer Chuyện Con Mèo Dạy Hải Âu Bay Hoàng tử bé Gandhi đã dạy, mọi tín ngưỡng đều là chân lý. Tôn giáo là để giúp chúng ta giữ được nhân phẩm của mình chứ không phải để hạ nhục nó. Sự thật đã chứng minh rằng chính niềm tin tôn giáo có phần kỳ dị trong mắt người khác ấy của Pi đã giúp cậu sống sót và tồn tại mà vẫn giữ được sự tỉnh táo, thông minh và cứng rắn sau biến cố tưởng như có thể vắt kiệt mọi sinh mạng sống. Cuộc Đời Của Pi là một cuốn sách nhỏ, không quá dày và không nổi bật với bìa sách màu xanh biển mênh mông có đàn cá làm nền cho chiếc xuồng cứu hộ. Pi và Richard Parker nằm trên hai đầu của chiếc xuồng ấy, lặng lẽ và tuyệt vọng với cái chết rình rập quanh mình.
Người Đua Diều
Người Đua Diều Người Đua Diều Người Đua Diều là những lời tự thuật của Amir – nhà văn người Mỹ gốc Afghanistan về những năm tháng thơ ấu cùng những lỗi lầm anh đã gây ra khi anh mới chỉ là một cậu bé 12 tuổi, khi anh làm bạn với Hassan, con trai người quản gia của gia đình. Sống dưới sự bảo bọc, giàu sang và sung sướng, Amir quen với việc luôn được che chở bởi tất cả mọi người, kể cả cậu bé Hassan lanh lợi, mạnh mẽ kia. Bất chấp quan hệ chủ tớ, giữa Amir và Hassan dần nảy sinh một tình bạn thực sự xuất phát từ lòng trung thành và tận tụy mà Hassan dành cho cậu. Nhưng rồi tất cả thay đổi khi một ngày, Hassan vì ra sức bảo vệ chiếc diều xanh chiến lợi phẩm của Amir đã bị bọn trẻ xấu hành hung và nhục mạ. Sự nhu nhược và hèn nhát của Amir đã ngăn cản cậu bé cứu bạn, không những thế, còn biến cậu trở thành một kẻ gian dối khi bịa chuyện nhằm đuổi cha con Hassan ra khỏi nhà. Hai Số Phận Giết Con Chim Nhại Bắt Trẻ Đồng Xanh Ấy cũng chính là lúc cơn ác mộng của những cắn rứt lương tâm và ăn năn hối hận trong Amir bắt đầu cho đến hết phần đời còn lại. Nhiều năm sau, Amir chuyển tới Mỹ, trở thành một nhà văn nổi tiếng, nhưng nỗi ám ảnh về những gì anh đã gây ra cho Hassan chưa từng buông tha anh một giây phút nào cả. Đó, cũng là lúc Amir quyết định, anh phải quay về Afghanistan để cứu Hassan, giải thoát anh khỏi bàn tay của Taliban và đưa anh quay về lại bên cạnh mình… không chỉ để chuộc lại lỗi lầm ngày xưa của bản thân, mà còn chuộc lỗi thay người cha quá cố, và tự giải thoát chính anh khỏi cái bóng của quá khứ, của những sai lầm hổ thẹn năm xưa… Nhưng liệu nỗ lực ấy của Amir có thành công? Và sự hối cải thôi thúc anh hành động, liệu có đến quá trễ