Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Huyền Thoại Porasitus (Thảo Dương)

Cuốn sách là câu chuyện về nàng công chúa chiến thần Anastasia - một trong những tác phẩm Việt Nam thu hút được nhiều sự quan tâm của cộng đồng mạng.

Huyền thoại Porasitus hay còn có tên gọi quen thuộc là Legend of Porasitus là tác phẩm thuộc thể loại giả tưởng, dã sử của tác giả Thảo Dương. Tác phẩm đã được đăng tải trên mạng từ năm 2003 từ khi Thảo Dương mới chỉ 15 tuổi, và sau 11 năm Huyền thoại Porasitus đã trình làng bạn đọc dưới dạng sách giấy.

Câu chuyện về nàng công chúa chiến thần Anastasia này đã trở thành một trong những truyện mạng Việt Nam thu hút được nhiều sự quan tâm nhất của cộng đồng mạng với hơn 100 website đăng tải, nhiều kết quả tìm kiếm trên Google và đạt hơn 2 triệu lượt xem.

Huyền thoại Porasitus là truyện dài giả tưởng về một lịch sử không có thật, nơi tồn tại những quốc gia hùng mạnh mang hơi hướm của thời kỳ Trung Cổ. Câu chuyện bắt nguồn từ sự diệt vong của vương quốc Porasitus xinh đẹp trước vó ngựa xâm lăng của đế quốc Henki tàn bạo, đẩy số phận của nàng công chúa cuối cùng của hoàng triều Porasitus vào một cuộc trả thù thấm đẫm máu và nước mắt.

Những tham vọng quyền lực, những âm mưu xâm chiếm, những trận đánh nảy lửa, những trò đùa số mệnh, những tình cảm nội tâm dằn xé được cất giấu trong những trang sách sẽ làm người đọc phải choáng ngợp. Tìm mua: Huyền Thoại Porasitus TiKi Lazada Shopee

Nét đặc sắc của Huyền thoại Porasitus trước hết nằm ở tài phác họa của tác giả khi xây dựng lên một xã hội với những quốc gia khác biệt rõ ràng về dân tộc, địa lý, phong tục, đặc trưng. Cách xây dựng nhân vật cũng là điểm mạnh của Thảo Dương khi đem vào Huyền thoại Porasitus hệ thống nhân vật đồ sộ với những phe phái, gia tộc, dòng dõi và đặc điểm khác nhau.

Trải dài trong Huyền thoại Porasitus là những cuộc viễn chinh xâm lược của quân đội Henki và sau đó là những xung đột quân sự để bảo vệ lãnh thổ giữa Henki và Serazan. Xen lẫn vào đó là những cuộc minh tranh ám đấu trong triều đình đế quốc, không hoàng gia nào là không tồn tại tranh chấp chính trị và không quốc gia nào là tránh được xung đột lãnh thổ, chỉ là cái giá phải trả là to lớn bao nhiêu thôi.

Huyền thoại Porasitus không chỉ là khúc bi ca về tình yêu mà còn ca ngợi những tình yêu sâu sắc mãnh liệt. Biết bao nhân vật trong truyện đã phải dằn vặt, đớn đau, thậm chí là hy sinh cả tính mạng vì tình cảm của mình. Thế nhưng tuyệt nhiên lại không có tình cảm nào nhuốm màu bi lụy.

Bằng trí tưởng tượng không có giới hạn, Thảo Dương đã viết nên một tác phẩm đậm tính anh hùng ca, có chút hơi hướm của những sử thi như Iliad và Odyssey với những trận chiến hào hùng, những con người mạnh mẽ và quả cảm, những âm mưu tranh đấu chính trị khôn lường và những tình cảm chân thành sâu sắc.***

Câu chuyện bi hùng này bắt đầu từ cái thuở xa xưa lắm rồi, khi mà cả tôi và bạn mới chỉ là những hạt bụi lơ

lửng trong vũ trụ của sự sống, khi mà ma thuật vẫn bùng lên dưới tay những bậc thầy pháp sư tài ba và những chàng hiệp sĩ vẫn mải mê lao vào trận chiến với các loài quái vật để tìm kiếm vinh quang.

Cái thuở ấy, ở một vương quốc giàu đẹp mang cái tên định mệnh Porasitus, vào một đêm trăng sáng cuối mùa thu năm trị vì thứ tám của vua Devis, trong hoàng cung lộng lẫy vang lên tiếng khóc chào đời của một đứa trẻ

-Thưa bệ hạ, hoàng hậu đã hạ sinh một tiểu công chúa. - Cô tì nữ hấp tấp chạy ra ngoài hành lang, nơi vua Devis đang bước vòng quanh cả trăm lần, tưởng chừng sắp nổ tung vì lo lắng. Mặt ngài sáng lên trong niềm vui rạng rỡ khi vội chạy vào phòng, theo sau là hai vị tiểu hoàng tử: Leon, tám tuổi và Gan, sáu tuổi.

Nhân đây cũng xin nói về hai vị hoàng tử này. Cả hai đều không phải là con của vị hoàng hậu hiện nay mà là của một hoàng hậu đã qua đời sáu năm trước sau khi sinh hoàng tử Gan. Leon có đôi mắt màu nâu nhạt, ấm áp, kiên định và mái tóc vàng kem hệt mẫu hậu. Thế nhưng cậu em Gan lại có mái tóc vàng sậm cùng đôi mắt sáng thông minh của phụ hoàng.

Trong căn phòng hoàng gia, hoàng hậu trẻ với khuôn mặt ửng hồng ôm trong tay một cuộn chăn bao gọn thân hình bé nhỏ đáng yêu. Một bé gái. Đôi mắt xanh của tiểu công chúa mở to, đẹp như hai viên ngọc quý. Một khuôn mặt ửng hồng đã sớm có những đường nét của nhan sắc tuyệt mỹ trong tương lai.

-Con ta sẽ là công chúa Anastasia. - Nhà vua tuyên bố.

Trông ông vô cùng hạnh phúc. Vâng, hạnh phúc như bất kì người cha nào trên thế gian này.

Hoàng hậu mỉm cười âu yếm:

-Và con gái yêu của chúng ta nhất định sẽ trở thành một đại mỹ nhân…

Lời của hoàng hậu chợt bị cắt ngang bởi hàng loạt tiếng la hét náo loạn bên ngoài vườn hoa. Một nữ tì hớt hải chạy vào báo, giọng đứt quãng:

-Thưa bệ hạ, xin…xin người mau ra ngoài…

Đức vua Devis nheo mày ngạc nhiên nhưng vốn đang vui vẻ, ông đứng dậy đi ra.

Bên ngoài là một khung cảnh vô cùng ấn tượng.

Vô số cánh hoa hồng màu đen thẫm đang từ trên trời tung xuống, cuộn lên trong những cơn gió mỏng. Một khung cảnh lạ lùng. Trăng sáng vằng vặc, làm nền cho một bóng người mặc áo choàng đen huyền bí đứng chót vót trên đỉnh tháp Bắc, ngọn tháp cao nhất trong cung điện. Người ấy không ngừng rải hoa xuống. Trên đỉnh tháp Nam ngay đối diện lại có thêm một người nữa mặc áo choàng đỏ sậm như máu, tay cầm đàn gảy nhịp

nhàng. Điệu nhạc du dương nhưng buồn thảm não lòng với những nốt ngân dài như hơi thở của gió miết trên nền trời đêm.

-Các người là ai?!? - Nhà vua Devis quát hỏi - Sao lại đến đây?

Thay cho câu trả lời, người mặc áo choàng đỏ cất giọng hát tuyệt hay mà đem đến cảm giác rợn người:

-Chúng ta đến để chúc mừng vì hoàng hậu đã hạ sinh tiểu công chúa xinh đẹp tuyệt trần. Chúng ta cũng đến để

chia buồn cho vương quốc Porasitus đáng thương. Ngày tàn của các người sắp đến. Lời nguyền từ hàng trăm năm trước rằng, vương quốc của nhà vua bị giẫm tan dưới vó ngựa tộc người tàn ác phương Bắc xa xôi. Hãy khóc, hãy cầu nguyện… trước khi máu chảy, thấm ướt những cánh đồng, làm những chùm nho có mùi tanh và mặn chát…

-Bệ hạ. - Hoàng hậu bế công chúa bước ra, yếu ớt phải nhờ tì nữ đỡ hai bên, mặt mày bà nhợt nhạt pha nỗi lo lắng kinh hoàng - Có chuyện gì thế ạ? Đó là những ai vậy? Họ hát cái gì thế?

-Ồ, chào công chúa đáng yêu nhất trên đời. - Người ban nãy hát tiếp, giọng vui hơn một chút, có điều đó lại là một niềm vui xa vắng - Nàng sinh ra khiến thế gian như vào mùa xuân rực rỡ tuyệt vời. Nhưng sắc đẹp là thuốc độc, nhuốm đầy máu tươi dưới vó ngựa của những chiến binh tóc đen tuyền...

-Im ngay! - Nhà vua giận dữ - Mi là ai mà dám vô lễ đến nhường ấy! Mi dám nguyền rủa con gái ta sao?!?

-Ôi, bệ hạ, hắn ta hát giống như một lời tiên tri vậy. - Hoàng hậu thoáng rùng mình, lo sợ ôm con gái bé nhỏ vào lòng như sắp có ai đến cướp mất của bà món quà tuyệt diệu này. Linh cảm của một người mẹ về tương lai đen tối đang chờ đứa con thơ ngây khiến bà tưởng chừng nghẹt thở vì kinh hãi.

Trước khi có bất cứ sự phản ứng phòng vệ nào của mọi người đang có mặt, người mặc áo choàng đen đã nhảy khỏi đỉnh tháp cao chót vót, đáp xuống ngay trước mặt gia đình hoàng tộc. Một chàng trai còn rất trẻ. Sở dĩ

chúng ta có thể khẳng định điều đó cho dù chàng che kín nửa mặt bằng thứ khăn voan đen ấy là vì sắc trong veo như thủy tinh của đôi mắt xám ánh bạc để lộ ra.

Trong và sáng. Chắc hẳn là một người con trai tuấn tú. Chàng chăm chú nhìn công chúa bé nhỏ và công chúa cũng mở to mắt nhìn lại.

-Chào người yêu dấu của ta. - Chàng trai dịu dàng nói.

Hoàng hậu vừa định thần được đã thét lên thất thanh và lùi lại sau lưng chồng trong khi hàng trăm cận vệ hoàng gia ào đến chĩa thẳng mũi thương vào người vị khách lạ lùng vừa xuất hiện.

-Mi là ai?!? - Nhà vua gầm vang như sư tử đang bảo vệ con thơ.

-Ta là kẻ lãng du mà ông không bao giờ muốn biết... - Giọng người đó bỗng chuyển thành một thứ âm thanh buốt giá sâu thẳm.

-Cái gì? Ai?

Nhưng người tự xưng là kẻ lãng du không quan tâm đến đức vua nữa, chàng mỉm cười trìu mến nhìn cô bé

trong cuộn chăn nhỏ:

-Ta đến đây vì em, người yêu dấu ạ. Định mệnh của chúng ta là ở đây. Nhưng chưa đến lúc, mười sáu năm nữa ta sẽ quay lại và mang em đi...

-Hỗn xược! Bắt lấy hắn! - Nhà vua quát. Ngài nghĩ bấy nhiêu chuyện lạ lùng thế là quá đủ!

Còn nhanh hơn cơn gió vùng thảo nguyên, chàng trai kì lạ biến mất trong một làn khói mỏng màu trắng bạc.

Công chúa Anastasia bất chợt nhoẻn cười ngây thơ. Và đôi mắt màu ngọc lam bừng sáng hơn bao giờ hết.

Đôi mắt trẻ thơ … Đôi mắt định mệnh … đã bắt đầu dõi nhìn cuộc đời đầy biến động, đau thương.

Bấy giờ đến lượt người mặc áo choàng đỏ chậm rãi bước đến, mái tóc dài màu nâu hạt dẻ tung bay phía sau lưng, huyền hoặc, phong thái ung dung, tao nhã. Mọi người cảnh giác lùi lại, không hẳn vì sợ hãi mà là bởi thứ

khí thanh khiết toả ra từ con người này thật quá sức tưởng tượng của người bình thường.

Chàng trai tóc nâu mỉm cười thật dịu dàng, khuôn mặt được che kín bởi một chiếc mặt nạ bạc:

-Tôi đến vì lời tiên tri. Mười sáu năm nữa, vương quốc này sẽ trở thành nấm mồ lớn nhất chưa từng có, bị san bằng dưới vó ngựa của tộc người phương Bắc. Hãy nhớ điều đó. Kẻ lãng du chỉ mang lại buồn thương cho công chúa mà thôi.

Cả gia đình hoàng tộc mở to mắt hãi hùng nhìn người vừa thốt ra những lời độc địa ấy. Đó không chỉ là những lời tiên tri mà đúng như lời hoàng hậu nói, nó cứ như là sự nguyền rủa. Nhưng chàng trai thì dường như chẳng quan tâm đến nỗi sợ hãi mà mình vừa gieo rắc, đôi mắt màu xanh đẹp như màu ngọc lục bảo tinh khiết nhất đang ấm áp nhìn sinh linh bé bỏng vừa chào đời, nói trìu mến:

-Tạm biệt công chúa xinh đẹp nhất trên đời, cầu cho trái tim nàng không được làm từ băng tuyết.

Người mặc áo choàng đỏ thoáng mỉm cười và rồi cũng biến mất nhẹ như làn gió ôn hoà.

Vua Devis ôm hoàng hậu vào lòng, vỗ về trấn an. Mắt ông dấy lên nỗi phiền muộn lo lắng. Niềm vui ban nãy dường như đã bị chôn vùi ở sâu, sâu lắm trong nỗi lòng sóng gió của ông lúc này. Cho dù hai người đó là ai thì công chúa Anastasia cũng đang bị đe doạ bởi những lời tiên tri mơ hồ. Là một người cha, đức vua không thể

cho phép ai hại đến con gái mình. Và với tư cách một vị vua, ông sẽ làm hết khả năng để bảo vệ con.

Công chúa Anastasia cười khúc khích thật lạ lùng trước nỗi lo lắng của những người xung quanh. Cô bé không ngủ li bì giống phần lớn những em bé sơ sinh khác. Điều đó khiến cho chúng ta cảm giác mơ hồ là dường như

bé hiểu được câu chuyện từ nãy đến giờ …

Điềm báo hay sao?

Chương 2

Thời gian trôi khe khẽ, nhẹ nhàng như những cơn gió ngày ngày vẫn ve vuốt cỏ xanh trên các thảo nguyên bao la của vương quốc Porasitus hiền hoà. Vậy mà đã mười lăm năm trôi qua, lời tiên tri mà hai con người năm xưa từng nói đang đến gần. Đức vua Devis và hoàng hậu ngày đêm lo lắng. Đức vua cảm thấy mình bất lực quá, ngài không biết phải làm gì để ngăn số mệnh đến gần và chạm bàn tay độc ác vào đứa con gái bé bỏng của mình. Nỗi u phiền đã nhuộm bạc mái tóc của ngài. Và trong khi các bậc tiền bối đang lo lắng như vậy thì những con người trẻ tuổi vẫn không hề hay biết…

-Anastasia! - Một chàng trai chừng hai mươi tuổi chạy vào cung điện Lency vừa mới xây dựng dành cho nàng công chúa yêu quý của đức vua Devis. Tóc vàng mềm như tơ, đôi mắt nâu ấm, không ai xa lạ, đó chính là nhị

hoàng tử Gan, một trong hai niềm hi vọng của thế hệ tiếp theo thuộc hoàng tộc vương quốc Porasitus.

Gan đang cố tìm cô em Ana xinh đẹp nhưng nghịch ngợm của mình trốn trong những dãy phòng trang nhã.

Cung điện này được xây bằng đá cẩm thạch trắng, có những hàng cột cao hình múi khế, thoáng đãng, khắp nơi là phù điêu chạm khắc chân dung một thiếu nữ trẻ vô cùng xinh đẹp. Mái tóc nàng mềm mại, ôm lấy khuôn mặt thanh tú, đôi mắt đầy thần khí … công chúa Anastasia.

Gan dừng bước trước bức tượng bằng người thật của em gái mình, chàng chạm tay lên đôi môi của bức tượng, mắt sáng long lanh một thứ tình cảm lạ lùng. Không ai có thể khẳng định cụ thể nó là gì, nhưng, có thể cam đoan rằng một người anh trai không bao giờ nhìn em gái mình như thế.

-Anh! - Một tiếng gọi trong veo vang lên chẳng khác nào tiếng chuông bạc.

Gan giật mình rụt tay lại, vừa kịp lúc cô gái, người được tả trong tất cả các bức tượng và tranh ở cung điện này, xuất hiện ở cuối căn phòng rộng lớn. Gan lập tức nở một nụ cười trìu mến, chứa chan yêu thương:

-Ana, anh tìm em mãi.

-Có chuyện gì vậy, anh? - Ana tung tăng chạy quanh anh trai, rực rỡ và rạng ngời như một tia nắng hiếu động của mùa xuân.

Những lọn tóc màu nâu hạt dẻ gợn sóng mềm mại rủ xuống vai, nàng nở nụ cười xinh đẹp và hướng đôi mắt sáng ngời về phía người đối diện. Ở cạnh nàng những bức tượng và phù điêu trở nên thô cứng và dường như hơi ghen tức.

Làm sao chúng có được đôi mắt long lanh nhường ấy?

Làm sao chúng có được nụ cười e ấp như đoá hoa hồng vừa hé nở buổi ban mai kia?

Nàng công chúa mới mười lăm tuổi tràn đầy sức sống hạnh phúc. Khi nhìn nàng, ai cũng bất giác thấy ấm áp và vui sướng lạ lùng.

-Phụ vương muốn em về chính cung ngay, khách từ vương quốc Henki đã đến rồi.

-Việc đó đâu liên quan đến em. - Công chúa bướng bỉnh nói, ngón tay thon của nàng quấn quấn một sợi tóc nâu mềm mại - Họ đến hay ở là chuyện của phụ vương và hai anh mà.

Gan cố tỏ ra cương quyết một chút, chỉ một chút thôi:

-Nào, mọi người đang đợi. Phụ vương muốn em có mặt thì em nên làm điều đó, Ana à.

Nhìn thấy vẻ van nài của anh trai, Ana đành tiếc nuối ngắm nhìn vườn hoa rộng lớn đầy thú vị xung quanh một lần nữa rồi nàng nhún vai:

-Được rồi, em sẽ đi với anh, không phải vì khách khứa gì đâu. Mà vì anh đấy, em sợ anh gặp rắc rối với phụ vương thôi.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Huyền Thoại Porasitus PDF của tác giả Thảo Dương nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Nhục Bồ Đoàn
Nhục Bồ Đoàn Nhục Bồ Đoàn – Lý Ngư Nhục Bồ Đoàn là một tác phẩm văn học của Trung Quốc sử dụng mặt trái để nói mặt phải, nói con người luôn trông ngóng xa xôi chứ không biết nhìn gần. Nhân vật chính của Nhục Bồ Đoàn là Bán Dạ Sinh, biệt hiệu của chàng trai trẻ đam mê tửu sắc, thích ban đêm mà không thích ban ngày, thích lúc nửa đêm mà không thích sau nửa đêm. Đây là người không thích công danh, tự phụ là người thông minh tài hoa nhất trên đời và muốn có những người đẹp nhất thiên hạ. Nghe danh một nhà ẩn tu có tiếng, một lần Bán Dạ Sinh đến và nhận lời khuyên từ người này nhưng tuổi trẻ vẫn không thể bỏ phí sự vui chơi. Kim Bình Mai Emmanuelle – Tập 1 50 sắc thái – Tập 2: Đen Một vị túc nho “Thiết phi đạo nhân” có con gái (Quý Hương) danh giá và học thức, sau nhiều lần thuyết phục đã chấp nhận gả con cho Bán Dạ Sinh nhưng với điều kiện phải ở rể. Lúc đầu, với những gì được giáo dục từ nhỏ, cô gái không chấp nhận những việc sai trái. Sau đó do sự thuyết phục khéo léo mà cô gái đã sa đà vào bản ngã của mình. “Thiết phi đạo nhân” là người cố chấp, thích chất phác, không ưa phong lưu nên không hợp với chàng rể. Chàng rể Bán Dạ Sinh ra đi, kết bạn với “Tái côn lôn”, một siêu trộm tự phụ cho rằng không gì không trộm được, và có thể lặp lại bất cứ khi nào cũng được. Một vị tiên được đặc cử xuống trợ giúp Bán Dạ Sinh bằng cách ghép dương vật của chó với của anh ta để tăng sức mạnh cũng như độ lớn.
Tiếu Lâm Chính Trị Việt Nam Năm 1980
Tiếu Lâm Chính Trị Việt Nam Năm 1980 Tiếu Lâm Chính Trị Việt Nam Năm 1980 Tiếu Lâm Chính Trị Việt Nam Năm 1980 là bộ truyện tiếu lâm của tác giả Trần Khốt viết về những diễn biến chính trị của Việt Nam trong giai đoạn 1980 được viết dưới dạng truyện cười trào phúng. Trùm chuyện rất hài hước về giai đoạn bao cấp, thật là cười ra nước mắt. Có lẽ vì tính chất đả kích, phê phán sâu sắc mà quyển sách cũng chỉ được lưu hành dưới hình thức viết tay và ebook. Với giọng văn hài hước, trào phúng, người đọc sẽ có những tràng cười sảng khoái cũng như nắm bắt được những diễn biến chính trị của Việt Nam thời kỳ 1980. Tuyển tập truyện cười Vova Trạng Quỳnh Ba Giai – Tú Xuất Thư viện Sách Mới trân trọng gửi đến bạn đọc Tiếu Lâm Chính Trị Việt Nam Năm 1980. Hãy chia sẻ sách cho bạn bè và đừng quên đăng ký email nhận sách hay hàng tuần.
Truyện Kiều
Truyện Kiều Truyện Kiều – Nguyễn Du Truyện Kiều được viết bằng chữ Nôm dựa theo tác phẩm Kim Vân Kiều truyện của Thanh Tâm Tài Nhân, Trung Quốc. Hiện nay, ở Việt Nam lưu truyền một số dị bản của tác phẩm này. Truyện Kiều là tiểu thuyết viết bằng thơ lục bát. Truyện phản ánh xã hội đương thời thông qua cuộc đời của nhân vật chính Vương Thuý Kiều. Xuyên suốt tác phẩm là chữ “tâm” theo như Nguyễn Du đã tâm niệm “Linh Sơn chỉ tại nhữ tâm đầu” (nghĩa là “Linh Sơn chỉ ở lòng người thôi”). Truyện Kiều đã từng được in ngược bởi Nhà xuất bản Thanh Niên để có thể đọc mạch truyện ngược chiều thời gian từ “tái hồi Kim Trọng” trở về đoạn mở đầu truyện lúc hai người còn chưa biết nhau. Số Đỏ Nam Cao Tuyển Tập Đất rừng phương Nam Truyện Kiều cũng là tác phẩm được viết và đóng thành quyển sách nặng nhất ở Việt Nam do nhà thư pháp Nguyệt Đình thực hiện. Truyện nặng 50 kg, làm trên trên khổ giấy 1 m × 1,6 m và hiện được trưng bày tại Khu di tích Nguyễn Du huyện Nghi Xuân, tỉnh Hà Tĩnh. Theo Giáo sư Nguyễn Lộc: “Đoạn trường tân thanh là một truyện thơ Nôm viết bằng thể lục bát, dựa theo tác phẩm Kim Vân Kiều truyện của Thanh Tâm Tài Nhân, Trung Quốc. Có thuyết nói Nguyễn Du viết Truyện Kiều sau khi đi sứ Trung Quốc (1814-1820). Có thuyết nói Nguyễn Du viết trước khi đi sứ, có thể vào thời gian làm Cai bạ ở Quảng Bình (1804-1809). Thuyết sau này được nhiều người chấp nhận”. Mời các bạn đón đọc Truyện Kiểu của Nguyễn Du. Đừng quên chia sẻ sách và đăng ký email nhận sách hay hàng tuần.
Tắt Đèn
Tắt Đèn Tắt Đèn – Ngô Tất Tố Tắt Đèn mở đầu bằng không khí căng thẳng, ngột ngạt của một làng quê trong những ngày sưu thuế. Cổng làng đóng lại, công việc cày bừa đình đốn, bọn lý trưởng, trương tuần chửi bới, quát tháo om sòm; Mấy tên cai lệ, lính cơ tay thước, roi song, dây thừng đi tróc người thiếu thuế. Tiếng trống, mõ, tù và inh ỏi, tiếng thét lác, đánh đập, tiếng kêu khóc thảm thiết vang lên như trong một cuộc săn người. Gia đình chị Dậu thuộc loại “nhất nhì trong hạng cùng đinh” nên mấy hôm nay, chị phải chạy vạy ngược xuôi để có tiền nộp suất sưu cho anh Dậu. Bọn nhà giàu chẳng những không cho chồng chị vay mượn mà còn nhiếc móc, đe dọa. Anh Dậu đang ốm cũng bị bọn tay sai xông đến đánh trói, lôi ra đình cùm kẹp. Nam Cao Tuyển Tập Đất rừng phương Nam Dế Mèn Phiêu Lưu Ký Chị đành phải rứt ruột đem cái Tý, đứa con gái đầu lòng lên bảy bán cho lão Nghị Quế bên thôn Đoài. Vợ chồng lão giàu có mà keo kiệt, tàn ác, đã lợi dụng tình cảnh khốn cùng của chị, mua cái Tý và cả một ổ chó mà chỉ trả hai đồng bạc! Cộng với mấy hào bán gánh khoai, chị tưởng vừa đủ nộp suất sưu và chồng được tha về; Ngờ đâu, bọn lý dịch lại bắt chị phải nộp cả suất sưu của người em chồng đã chết từ năm ngoái! Thật là cùng đường. Giữa đình làng, tiếng kêu uất ức của chị vang lên thảm thiết.