Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

NGƯ TIỀU Y THUẬT VẤN ĐÁP - NGUYỄN ĐÌNH CHIỂU (CỤ ĐỒ CHIỂU)

Ngư Tiều y thuật vấn đáp (Ông Ngư, ông Tiều hỏi đáp về thuật chữa bệnh) là truyện thơ dài của Nguyễn Đình Chiểu. Hai nhân vật chính của truyện, Bào Tử Phược và Mộng Thê Triền vì gặp cảnh mất nước nên đã đi ở ẩn làm ngư, làm tiều, sau đó gặp được Đạo Dẫn, Nhập Môn và Kì Nhân Sư truyền cho y thuật trị bệnh cứu đời.

 (Ông Ngư, ông Tiều hỏi đáp về thuật chữa bệnh) là truyện thơ dài của Nguyễn Đình Chiểu. Hai nhân vật chính của truyện, Bào Tử Phược và Mộng Thê Triền vì gặp cảnh mất nước nên đã đi ở ẩn làm ngư, làm tiều, sau đó gặp được Đạo Dẫn, Nhập Môn và Kì Nhân Sư truyền cho y thuật trị bệnh cứu đời.

Ngày nhàn xem truyện "Tam công"

Thương người hiền sĩ sinh không gặp đời Cuộc cờ thúc quí đua bơi Mấy thu vật đổi sao dời, thương ôi! Kể từ Thạch Tấn ở ngôi U Yên mấy quận cắt bồi Khiết Đan Sinh dân nào xiết bùn than U Yên trọn, cũng giao bàn về Liêu Theo trong người kiệt rất nhiều Ôm tài giấu tiếng làm tiều, làm ngư Nước non theo thú ẩn cư Thờ trên nuôi dưới, nên hư mặc trời Lại thêm Phật, Lão đua lời Nghĩ lòng người với đạo đời thêm thương! Nhà năm ba gánh cương thường Phận ai nấy giữ, trọn giường thời thôi Đời vương đời đế xa rồi Nay Di mai Hạ biết hồi nào an! Năm trăm vận ở sông Vàng Nước còn đương cáu, không màng thánh nhân Đã cam hai chữ "tỵ Tần" Nguồn Đào tìm dấu, non xuân ruổi miền Có tên rằng Mộng Thê Triền Tuổi gần bốn chục, nhân duyên năm lần Nhà nghèo ở núi Bạch Vân Dẹp văn theo võ, tách thân làm tiều Ngày ngày đốn củi rừng Nghiêu Hái rau non Thuấn, phận nhiều lao đao Đông Xuyên lại có người hào Tên rằng Tử Phược họ Bào, làm ngư Trong mình ba chục tuổi dư Sinh con mười đứa bé thơ thêm nghèo Ngược xuôi trên nước một chèo Nay doi mai vịnh, nghề theo lưới chài Họ Bào họ Mộng hòa hai Trước theo nghề học đều tài bậc trung Chẳng may gặp buổi đạo cùng Treo kinh dẹp sử, lánh vòng loạn ly Người nam kẻ bắc phân đi Non sông rẽ bạn cố tri bấy chầy Cách nhau mười mấy năm nay Tình cờ lại đặng một ngày gặp đây Ngư, Tiều mở tiệc vui vầy Ngâm thi, uống rượu, đều bày chí xưa

Thương người hiền sĩ sinh không gặp đời

Cuộc cờ thúc quí đua bơi

Mấy thu vật đổi sao dời, thương ôi!

Kể từ Thạch Tấn ở ngôi

U Yên mấy quận cắt bồi Khiết Đan

Sinh dân nào xiết bùn than

U Yên trọn, cũng giao bàn về Liêu

Theo trong người kiệt rất nhiều

Ôm tài giấu tiếng làm tiều, làm ngư

Nước non theo thú ẩn cư

Thờ trên nuôi dưới, nên hư mặc trời

Lại thêm Phật, Lão đua lời

Nghĩ lòng người với đạo đời thêm thương!

Nhà năm ba gánh cương thường

Phận ai nấy giữ, trọn giường thời thôi

Đời vương đời đế xa rồi

Nay Di mai Hạ biết hồi nào an!

Năm trăm vận ở sông Vàng

Nước còn đương cáu, không màng thánh nhân

Đã cam hai chữ "tỵ Tần"

Nguồn Đào tìm dấu, non xuân ruổi miền

Có tên rằng Mộng Thê Triền

Tuổi gần bốn chục, nhân duyên năm lần

Nhà nghèo ở núi Bạch Vân

Dẹp văn theo võ, tách thân làm tiều

Ngày ngày đốn củi rừng Nghiêu

Hái rau non Thuấn, phận nhiều lao đao

Đông Xuyên lại có người hào

Tên rằng Tử Phược họ Bào, làm ngư

Trong mình ba chục tuổi dư

Sinh con mười đứa bé thơ thêm nghèo

Ngược xuôi trên nước một chèo

Nay doi mai vịnh, nghề theo lưới chài

Họ Bào họ Mộng hòa hai

Trước theo nghề học đều tài bậc trung

Chẳng may gặp buổi đạo cùng

Treo kinh dẹp sử, lánh vòng loạn ly

Người nam kẻ bắc phân đi

Non sông rẽ bạn cố tri bấy chầy

Cách nhau mười mấy năm nay

Tình cờ lại đặng một ngày gặp đây

Ngư, Tiều mở tiệc vui vầy

Ngâm thi, uống rượu, đều bày chí xưa

Nguồn: dantocking.com

Đọc Sách

Kỳ phương diệu thuật PDF - (thuốc lạ mẹo hay)
Kỳ phương diệu thuật là cuốn sách cổ, tổng hợp rất nhiều phương thuốc rất lạ và những mẹo vặt rất hay để áp dụng trong đời sống thường nhật. Kỳ phương diệu thuật [PDF] - (thuốc lạ mẹo hay)51 TrangFile PDF-SCAN
Sách Thuốc Chữa Bệnh Tứ Đổ Tường PDF
Phàm muôn việc ở đời rất khó; hễ thẳng mực tàu thì e đau lòng gỗ, mà muốn cho khỏi đau lòng gỗ thì sao cho thẳng mục tàu? Nhơn vì tác-giã thấy hiện giờ dân Việt-Nam ta, phần nhiều người đã nhiễm bốn món lại, trong Tứ Đổ Tường nào là: cờ bạc, rượu trà, hút xách. ... vân ....vân ... mà phần nhiều người phải lâm vào những cảnh gian nan, thảm khỗ!... nói chẳng hay cùng. Thật tác-giã lấy làm chạnh lòng cho người đồng chũng, nên tác-giả mới soạn quyển sách này.Sách Thuốc Chữa Bệnh Tứ Đổ TườngNXB Sỡ Văn 1929Khưu Như Thái Nguyên28 TrangFile PDF-SCAN
Bá Bệnh Thần Phương PDF (NXB Đồng Nai 1992) - Huỳnh Minh
Lương y Huỳnh Khắc Vịnh sinh ngày 01 tháng 4 năm 1913 tại xã Giao Long, huyện Châu Thành, tỉnh Bến Tre. Không chỉ là một lương y, cụ còn là một nhà văn từ khi còn trẻ tuổi. Cụ đã từng cộng tác với nhiều nhật báo lớn ở Saigon, như Thần Chung, Đời Mới, Tiếng Chuông, v.v. Cụ đã từng đi khắp các nẻo đường đất nước để sưu tầm khảo cứu để viết báo và viết sách. Cụ đã viết một bộ sách địa phương chí rất có giá trị, nói về lịch sử, địa lý, danh nhân, sự tích, phong tục tập quán của đa số các tỉnh miền Nam Việt Nam.Song song với những công việc văn hóa, cụ còn nghiên cứu về đông y, đã mở những phòng chữa bệnh phục vụ quần chúng ở nhiều nơi. Nhờ vậy cụ có nhiều kinh nghiệm, đồng thời có nhiều điều kiện để sưu tầm những bài thuốc hay trong dân gian, hay những bài thuốc bí truyền hoặc gia truyền nổi tiếng. Những bài thuốc này cụ đã từng nghiên cứu sâu xa và thí nghiệm cụ thể trên bệnh nhân để biết rõ tính hiệu nghiệm của chúng. Sau khi chọn lọc, loại bỏ những bài thuốc mà cụ cho là kém hiệu nghiệm, cụ đã quyết định xuất bản cuốn Bá Bệnh Thần Phương này, để phổ biến 500 bài thuốc đã được cụ thí nghiệm và xác định được sự hữu hiệu của chúng, với mục đích phục vụ đồng bào trong nước khi có bệnh, cứ theo đó áp dụng, có thể tự chữa bệnh cho mình và người thân của mình mà không phải tốn kém nhiều. Đó là một công trình đóng góp cho nền y học dân tộc cổ truyền Việt Nam.Bá Bệnh Thần PhươngNXB Đồng Nai 1992Huỳnh Minh89 TrangFile PDF-TEXT
Đông Phương Y Dược Tập Khảo Quyển 1 (NXB Hà Nội 1952) - Minh Đại
Trong khi ngồi ở nhà thuốc Đông-Hòa phố Khâm-Thiên Hà-nội để thảo luận về sự lập hội, chợt có một đồng-nghiệp là ông Minh-Đài lại thăm tôi, và hỏi về việc lập hội. Tôi bầy tỏ cũng ông, ông nghe xong lấy làm hoan-nghênh và tán thành ngay, và xin nhận một chân hội-viên, kế ông đưa ra cho tôi xem một bộ Bản-Thảo của ông mới dịch xong và sắp in, bộ Bản-Thảo Dược-Tính ấy, ông trích dịch trong các bộ Bản-Thảo bằng Hán-văn : hoặc của cụ Thần-Nông hoặc của cụ Hải-Thượng Lãn-Ông, hoặc của người Nhật-Bản, người Cao-Ly người Trung-quốc viết, ông dịch ra Việt-văn rất tinh-tường và dễ hiểu, tôi xem xong, lấy làm cảm phục ! Tự nghĩ rằng : Đương buổi nước nhà đa sự, kẻ chạy ngược người chạy xuôi, để mưu sinh hàng ngày còn chưa đủ, mà lại có người lưu tâm về thuật nghiệp cũng đáng phục. Vả lại cái khoa về Y-Dược ở nước ta, trong bấy lâu nay, bị cái trào-lưu xô đẩy, gần như chìm đắm, cũng như con thuyền ở giữa bể, mông mông mênh mênh, chưa biết đâu là bờ là bến, người đọc được hiểu được đã là khó, mà lại viết được dịch ra được lại càng khó hơn.Đông Phương Y Dược Tập Khảo Quyển 1NXB Nam Hải 1952Minh Đại123 TrangFile PDF-SCAN