Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

World of Warcraft: Chronicle Quyển 1 - Chris Metzen & Matt Burns & Robert Brooks

Azeroth chỉ là một thế giới bé nhỏ trong một vũ trụ khổng lồ, một khu vực đầy những ma thuật tiềm ẩn và những thực thể hùng mạnh. Ngay từ khởi đầu của thời gian, những lực lượng đó đã ảnh hưởng tới Azeroth và vùng xung quanh, thiết đặt chuyển động của những vì sao và tạo nên số phận của vô số thế giới và nền văn minh phàm trần… NHỮNG LỰC LƯỢNG, KHU VỰC, VÀ DÂN CƯ CỦA VŨ TRỤ NHỮNG LỰC LƯỢNG VŨ TRỤ ÁNH SÁNG VÀ BÓNG TỐI Ánh Sáng và Bóng Tối là những lực lượng cơ bản nhất tồn tại. Bật kể sự đối nghịch từ chính bản chất, chúng vẫn bị trói buộc với nhau trên phạm vi toàn vũ trụ. Một thứ không thể tồn tại nếu thiếu thứ kia.    Ánh Sáng và Bóng Tối thuần khiết cư ngụ trong một địa hạt ngay bên ngoài biên giới thực tại, nhưng sự tồn tại của chúng ảnh hưởng tới khắp vụ trụ vật chất. Ánh Sáng biểu thị là ma thuật thần thánh, trong khi Bóng Tối (cũng được quy là “Hư Vô”) biểu thị bằng ma thuật bóng đêm. SỰ SỐNG VÀ CÁI CHẾT Lực lượng Sự Sống và Cái Chết cai trị khắp tất cả những vật sống trong thế giới vật chất. Nguồn năng lượng của Sự Sống, còn thường được gọi là ma thuật tự nhiên, phát triển liên tục và được đổi mới trong tất cả mọi thứ. Cái Chết, dưới dạng ma thuật chiêu hồn, dùng làm đối trọng với Sự Sống. Đó là một lực lượng không thể tránh được tạo ra sự tuyệt vọng trong trái tim phàm trần và đẩy mọi thứ tiến tới một trạng thái suy tàn và cuối cùng là lãng quên. TRẬT TỰ VÀ HỖN LOẠN Lực lượng của Trật Tự và Hỗn Loạn thống thị trong hệ thống vũ trụ của vũ trụ vật chất. Trật Tự thường được lĩnh hội trong thực tại bởi ma thuật thần bí. Loại năng lượng này bẩm sinh đã rất linh động, và sử dụng nó cần có độ chính xác và sự tập trung cao độ. Ngược lại, Hỗn loạn biểu thị bằng ma thuật fel với sức hủy diệt cao. Nguồn năng lượng tàn bạo và cực kỳ hấp dẫn này được củng cố bằng cách hấp thụ sự sống khỏi những thực thể sống. CÁC NGUYÊN TỐ Các nguyên tố lửa, không khí, đất, và nước được dùng làm thành tố cơ bản của mọi thứ trong vũ trụ vật chất. Những nền văn hóa pháp tăng từ lâu đã sống hòa hợp, hoặc chiếm hữu lấy những nguyên tố đó. Để làm vậy, họ gọi lên những lực lượng căn bản của Tinh Thần và Suy Tàn. Những kẻ muốn tìm kiếm sự cân bằng cho các nguyên tố dựa vào Tinh Thần (đôi khi được biểu hiện bằng “nguyên tố thứ năm” bởi những pháp tăng, hoặc “khí” bởi thầy tăng). Lực lượng ban sự sống này liên kết và nối liền tất cả mọi thứ tồn tại với nhau. Suy Tàn là công cụ của những pháp tăng tìm kiếm sự nô dịch và biến chính các nguyên tố trở thành vũ khí. TÍNH TƯƠNG ỨNG CỦA NGUYÊN TỐ Nhiều nền văn hóa pháp tăng đã khám phá ra rằng các nguyên tố có thể tác động tới nhiều trạng thái cảm xúc. Vì lý do này, những kẻ phàm thường liên kết những nguyên tố với nhiều cảm xúc khác nhau, cả tích cực và tiêu cực. LỬA Tính tích cực: Say Mê Tính tiêu cực: Cuồng Nộ KHÍ Tính tích cực: Khôn Khéo Tính tiêu cực: Điên Rồ ĐẤT Tính tích cực: Ổn Định Tính tiêu cực: Ngoan Cố NƯỚC Tính tích cực: Yên Bình Tính tiêu cực: Do Dự TINH THẦN Tính tích cực: Dũng Cảm Tính tiêu cực: Khờ Khạo SUY TÀN Tính tích cực: Hiệu Quả Tính tiêu cực: Tàn Nhẫn CÁC KHU VỰC TỒN TẠI BÓNG TỐI BAO LA PHÍA TRÊN Vùng Bóng Tối Bao La Phía Trên tượng trưng cho vũ trụ vật chất. Đó là một khu vực sống rộng vô hạn gồm vô vàn những vì sao, thế giới, và nền văn minh phàm trần.    Azeroth – thế giới Warcraft – chỉ là một trong số vô số thế giới trôi dạt trong vùng Bóng Tối Bao La Phía Trên to lớn. HỖN ÂM Vùng Hỗn Âm là một chiều không gian song song với vùng Bóng Tối Bao La Phía Trên. Những lực lượng Ánh Sáng và Hư Vô đối chọi lẫn nhau ngay biên giới Hỗn Âm, nhấn chìm khu vực này trong những xung đột bất tận. Có lúc, những nguồn năng lượng linh động tràn ngập khắp xứ Hỗn Âm xâm nhập vào vũ trụ vật chất, tác động quá mức tới thực tại. CÕI MỘNG LỤC BẢO Cõi Mộng Lục Bảo là một khu vực vô thực của những linh hồn và những sự sống không được thuần chế tồn tại khắp thế giới Azeroth. Những thực thể lạ thường còn gọi là vệ thần tạo ra Cõi Mộng Lục Bảo để dùng làm bản đồ cho sự phát triển của hệ động thực vật tại Azeroth. Hai khu vực cùng được kết nối lại với nhau: khi sự sống lên xuống khắp thế giới vật chất, nguồn năng lượng tinh thần tràn đầy khắp Cõi Mộng Lục Bảo cũng biến đổi theo.    Mặc dù được kết nối với thế giới vật chất, Cõi Mộng Lục Bảo là nơi hầu hết những trí óc phàm trần sẽ thấy kỳ lạ và vô thực. Nhưng một số trong đó, nhờ sử dụng ma thuật thầy tu, có thể bước vào trạng thái mơ và cố tình bước vào Cõi Mộng Lục bảo. Những ý nghĩ của họ cũng có thể được tạo hình và ảnh hưởng đôi chút tới khu vực tinh thần tươi tốt này, nhưng dấu vết của những kẻ mơ để lại không bao giờ tồn tại mãi mãi.    Trong con đường mơ, thời gian và khoảng cách là không cố định. Tinh thần trôi đi như gió qua những miền đất rừng nguyên thủy tươi tốt biến đổi không ngừng. Thứ có vẻ hữu hình vào lúc này có thể trở nên mơ hồ vào lúc sau; có vẻ như mọi biên giới đều biến đổi nhanh như chớp mắt. XỨ BÓNG ĐÊM Giống Cõi Mộng Lục bảo, Xứ Bóng Đêm cũng được kết nối với thế giới Azeroth. Nhưng trong khi Cõi Mộng Lục Bảo tượng trưng cho sự sống, Xứ Bóng Đêm tượng trưng cho cái chết. Ở đó có những khu vực đầy ác mộng của sự suy tàn, những mặt phẳng tinh thần rối rắm phức tạp đầy ứ những linh hồn chết chóc tới từ thế giới sống.    Khởi đầu của Xứ Bóng Đêm vẫn chưa được rõ ràng, nhưng chúng đã tồn tại ngay từ khi sự sống phàm trần lần đầu tiên xuất hiện trong vũ trụ vật chất. Nhiều người tin rằng những linh hồn phàm trần bị hút tới nơi tối tăm này vào lúc chết, nơi họ sẽ ở đó mãi mãi. Nhưng có những người khác vẫn hi vọng rằng linh hồn họ rồi sẽ tới một nơi sáng sủa hơn, chứ không phải héo tàn mãi mãi trong cái lạnh lẽo vì bị giam cầm nơi Xứ Bóng Đêm. CÁC CƯ DÂN VŨ TRỤ CHÚA TỂ HƯ VÔ Các chúa tể hư vô là những thực thể ghê gớm được tạo ra từ năng lượng bóng tối thuần khiết. Những thực thể này độc ác và tàn nhẫn vượt xa khả năng nhận thức của phàm nhân. Bị dẫn dắt bởi cơn đói vô độ, những chúa tể hư vô cố tiêu hủy mọi vật chất và năng lượng trong thế giới vật chất.    Ở tình trạng tự nhiên của mình, các chúa tể hư vô tồn tại bên ngoài thực tế. Chỉ những kẻ hùng mạnh nhất trong đó mới có thể xuất hiện tại thế giới vật chất, và chỉ trong một khoảng thời gian giới hạn. Để duy trì sự hiện diện ở thực tại, các chúa tể hư vô phải hấp thụ một lượng vật chất và năng lượng không kể xiết. NAARU Naaru là những sinh vật lương thiện của nguồn năng lượng thần thánh sống. Họ có lẽ là hiện thân thuần khiết nhất của Ánh Sáng tồn tại ở vùng Bóng Tối Bao La Phía Trên. Các naaru thề sẽ đem lại hòa bình và hi vọng cho tất cả các nền văn minh phàm trần và ngăn cản những lực lượng đen tối của Hư Vô muốn nhấn chìm tạo hóa. TITAN Các titan là những thực thể khổng lồ giống thần tạo ra từ những vật chất nguyên thủy từ lúc thế giới sinh ra. Họ dạo bước khắp vũ trụ như những thế giới bước đi, thấm đẫm nguồn năng lượng tạo hóa đơn thuần. Các titan sử dụng sức mạnh đáng ngạc nhiên này để tìm kiếm và đánh thức những kẻ cùng giống loài với họ – những kẻ vẫn còn say ngủ ở những nơi xa xôi của Bóng Tối Bao La. QUÂN ĐOÀN RỰC LỬA Quân Đoàn Rực Lửa là lực lượng phá hoại nhất trong vùng Bóng Tối Bao La Phía Trên. Gã titan sa ngã Sargeras tạo ra đội quân quỷ lớn mạnh này nhằm quét sạch tất cả tạo vật. Quân Đoàn Rực Lửa di chuyển từ thế giới này sang thế giới khác, tàn sát mọi thứ trên đường đi bằng nguồn ma thuật fel hủy diệt. Không ai biết chính xác đã bao nhiêu thế giới cùng những nền văn minh phàm trần mà lũ quỷ này đã tiêu diệt trong cuộc Viễn Chinh Rực Lửa khủng khiếp của chúng.    Lũ quỷ trong hàng ngũ Quân Đoàn Rực Lửa cực kỳ kích động. Linh hồn của chúng bị trói buộc với xứ Hỗn Âm, khiến việc phá hủy chúng vĩnh viễn trở nên khó khăn đến lạ thường. Kể cả nếu một con quỷ chết trong vũ trụ vật chất, linh hồn của chúng rồi sẽ trở lại xứ Hỗn Âm và lại hiện hữu trở lại. Để thực sự tiêu diệt được linh hồn một con quỷ, sinh vật đó phải bị giết trong chính xứ Hỗn Âm, ở nơi vũng xoáy linh động đó rò rỉ vào thế giới phàm trần, hoặc ở nơi tràn ngập nguồn năng lượng của Quân Đoàn Rực Lửa. CỔ THẦN Cổ Thần là hiện thân của Hư Vô. Chúng hiện thân cho những ác mộng: những ngọn núi từ thịt thối và những xúc tu uốn éo lan truyền như căn bệnh ung thư trong những thế giới của Bóng Tối Bao La. Những thực thể độc ác đó phục vụ cho chúa tể hư vô, và chúng sống chỉ để biến những thế giới mà chúng xâm nhập được trở thành những nơi đau thương chết chóc. DÃ THẦN Dã Thần là hiện thân cơ bản của sự sống và tự nhiên. Họ là những sinh vật thuộc hai xứ sở. Các Dã Thần cư ngụ tại thế giới vật chất Azeroth, nhưng linh hồn họ bị trói buộc với Cõi Mộng Lục Bảo vô thực. Nhiều Dã Thần xuất hiện trong hình dạng những loài thú khổng lồ, như sói, gấu, hổ, hay chim. NHỮNG LINH HỒN NGUYÊN TỐ Những linh hồn nguyên tố là những thực thể cổ xưa và hỗn độn của lửa, đất, khí, và nước. Họ là một trong những sinh vật có tri giác đầu tiên cư ngụ tại những thế giới mới sinh ra khi vũ trụ thức tỉnh. Những linh hồn nguyên tố xuất hiện trong gần như vô số hình dạng và kích thước khác nhau. Mỗi một sinh vật như vậy đều có tính cách và khí chất riêng biệt, những điểm bị ảnh hưởng rất lớn bởi bản chất nguyên tố của các linh hồn.    Sự xuất hiện của nguyên tố thứ năm – Tinh Thần – cũng ảnh hưởng tới sự sắp xếp của những thực thể nguyên tố đó. Một thế giới quá thừa mứa Tinh Thần có thể dựng dậy những nguyên tố bản địa bình thường rất bị động và thiếu tính hiện hữu. Ngược lại, một thế giới có quá ít Tinh Thần có thể sản sinh ra những nguyên tố quá kích động và có sức phá hủy kinh hoàng. XÁC SỐNG Xác sống từng là những kẻ phàm chết đi và bị mắc kẹt giữa sự sống và cái chết. Những thực thể thảm thương đó nhận được sức mạnh từ nguồn năng lượng chiêu hồn tràn ngập khắp vũ trụ. Hầu hết xác sống bị dẫn lối bởi cơn hận thù cùng lòng căm ghét muốn phá hủy thứ duy nhất chúng không thể có lại được nữa: sự sống. Dịch: Asumo      Dịch thuật từ ngữ: Ánh Sáng: Light Bóng Tối: Shadow Bóng Tối Bao La Phía Trên: Great Dark Beyond Cái Chết: Death Chúa Tể hư Vô: Void Lord Cõi Mộng Lục Bảo: Emerald Dream Cổ Thần: Old God Cuộc Viễn Chinh Rực Lửa: Burning Crusade Dã Thần: Wild God Đất: Earth Hỗn Âm: Twisting Nether Hỗn Loạn: Disorder Hư Vô: Void Khí: Air Lửa: Fire Nguyên Tố: Element Nước: Water Pháp tăng: shaman Quân Đoàn Rực Lửa: Burning Legion Quỷ: demon Thầy tăng: monk Tinh Thần: Spirit Suy Tàn: Decay Sự Sống: Life Trật Tự: Order Vệ thần: keeper Xác sống: undead Xứ Bóng Đêm: Shadowlands Mời các bạn đón đọc World of Warcraft: Chronicle Quyển 1 của tác giả Chris Metzen & Matt Burns & Robert Brooks.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục - Bánh Bao Thịt
Đồng nhân Đấu La Đại Lục. Lấy bối cảnh một vạn năm sau thời điểm kết thúc bộ “Truyền Thuyết Long Vương” Tử vong trùng sinh, có được song sinh võ hồn, chưởng quản vô tận nguyên tố, chưởng khống linh hồn chi lực. Thiên kiếm tế ra, diệt sát thương khung. Ma chưởng xuất ra, na di thiên địa. Đại náo Ma Giới, cứu rỗi Thần Vực, thống nhất Đấu La. Rốt cuộc đến cuối thành tựu Kiếm Thần hay lại là Tử Thần. Chỉ biết sinh linh vì hắn tôn sùng, mà cũng vì hắn khắp nơi lầm than. Không! Ta chỉ cần cùng lão bà của ta sống đến răng long đầu bạc, chỉ cần cùng huynh đệ của ta uống rượu thâu đêm. Là đủ rồi! *** Đường Vũ Lân phi thăng thành thần, đã là sự kiện của một vạn năm trước. Sau ngày hôm đó, thiên địa liên tục xuất hiện dị tượng, kéo dài hàng ngàn năm. Đấu La Đại Lục bị Ma lực từ trời cao giáng xuống, đồng hóa toàn bộ Hồn lực vốn có, tạo thành một loại lực lượng mới – Tà hồn lực. Nhân loại cơ thể đối với Tà hồn lực có sự bài xích mạnh mẽ. Nhưng tình huống hồn thú thì lại khác, cơ thể bọn chúng cực kỳ phù hợp với Tà hồn lực, trải qua ngàn năm với sự tinh luyện từ Tà hồn lực mang lại. Hồn thú đã chân chính lấy lại vị trí của mình, từ từ quật khởi. Theo đó hung thú liên tục xuất hiện, 10 vạn năm hồn thú đản sinh vô số, ép cho nhân loại chật vật phải rời bỏ lãnh thổ của mình. Sau vài ngàn năm chinh chiến, Tinh Đấu đại sâm lâm một lần nữa trở về hiện trạng ba vạn năm trước. Tinh Đấu đại sâm lâm là cái nôi của hồn thú, ở khu vực hạch tâm, sinh mệnh hồ một lần nữa sục sôi, khiến hồn thú thế giới một lần nữa hưng thịnh, vô số chủng tộc cường đại dần dần xuất hiện đe doa sự tồn vong của nhân loại. Bị Tà hồn lực ảnh hưởng, trí tuệ của hồn thú tăng trưởng một cách chóng mặt, hồn thú tu luyện tới 10 vạn năm đã có trí tuệ tương đương nhân loại, trong trận chiến cuối cùng tại Sư Lai Khắc Thành, nhân loại thua trận lưu vong. Nhân loại lãnh thổ vốn rộng lớn vô cùng nay đã bị thu hẹp lại chỉ còn một phần ba. Đấu La Đại Lục toàn bộ diện tích hiện tại chia ra bốn khu vực chủ yếu. Nhân Vực, Thú Vực, Cấm Vực và Thần Vực. Nhân loại không nghi ngờ gì, hoàn toàn thu mình vào trong Nhân Vực, với hy vọng mong manh sẽ có một vị cực hạng đỉnh cấp xuất hiện, chống đỡ cho vận mệnh. Thú Vực chính là địa bàn của hồn thú, chỗ này chiếm ba phần tư diện tích cả đại lục, lấy Tinh Đấu đại sâm lâm làm trung tâm. Nghe nói Kim Nhãn Hắc Long Vương Đế Thiên vẫn còn tồn tại trong đó. Cấm Vực và Thần Vực là hai khu vực mà cả nhân loại và hồn thú đều không thể tự tiện đi vào. Nơi đó nói theo cách khác chính là nghĩa trang của Ma Thần và Thần chi tử trận. Trong đó linh lực gào thét, tàn sát bừa bãi, bất quá đồng dạng cũng có vô số cơ duyên hiếm có. Nếu ngươi có đủ thực lực, có thể thử tiến vào, nếu may mắn có thể thu được thần vật hoặc thần cách, còn nếu xui xẻo chỉ là thi cốt vô tồn, mãi mãi biến mất mà thôi. Nhâ loại sinh sống trong Nhân Vực thập phần khó khăn, hồn đạo khí cũng như đấu khải khái niệm đều hoàn toàn biến mất. Đó chính là nguyên nhân chủ yếu đẩy nhân loại đến bờ vực diệt vong. Trong suốt một vạn năm, nhân loại truyền miệng cho nhau một điển tích kỳ lạ. Điển tích này nói về nguyên nhân tại sao xuất hiện Tà hồn lực. Một vạn năm trước khi Đường Vũ Lân phi thăng thành thần, lấy hiệu Long Thần tiến nhập Thần Giới. Bất quá Thần Giới đã bị hủy diệt trong sự kiện Thời Không Loạn Lưu, đẩy toàn bộ thần chi đến một mảnh tinh không xa lạ. Mà ở đó tràn ngập Ma lực khí tức, chúa tể của mảnh tinh không này tự xưng là Đại Ma Thần, dưới trướng hắn có trăm tên Đại Ma Đế, mỗi một vị đều có thực lực tương đương cấp Thần. Ngay lúc Hải Thần Đường Tam cùng Tình Tự chi thần Hoắc Vụ Hạo dẫn toàn bộ thân chi đặt chân đến Ma Giới. Ma Thần lập tức phát động chiến tranh, với cái cớ diệt trừ lai phạm, nhưng nguyên nhân chủ yếu là để hấp thu thần lực, từ đó có thể chuyển thế thành Thần. Thần lực và Ma lực giao tranh với nhau vô cùng khốc liệt, thiên địa biến sắc, thời gian không gian vặn vẹo, cuối cùng đã để một tia Ma lực tràn xuống Đấu La Đại Lục, đồng hóa với hồn lực tạo thành Tà hồn lực. Từ đó dẫn tới thời khắc diệt vong của nhân loại trên mảnh đại lục này. ————————————————— Một chỗ không gian không xác định được vị trí. Tóc xanh nam tử hai mắt trống rỗng nhìn về mảnh Đấu La Đại Lục tràn ngập Ma lực dưới kia. Hắn thở dài ngao ngán, trên gương mặt tuấn mỹ tuyệt trần có một tia buồn bã khí tức buông ra. Người này là Hải Thần Đường Tam, thống soái tối cao của Thần Giới. Đường Tam lãnh đạo Thần Giới chiến đấu với Ma Giới ròng rã 30 năm trời. Bất phân thắng bại. “Nhạc phụ đại nhân, ngài lại quan sát Đấu La Đại Lục?” Đột nhiên có một thanh âm trầm thấp vang lên, từ bên ngoài từ từ xuất hiện một thân ảnh cao lớn nam nhân, hắn một đầu tóc đen rối, đặc biệt cặp mắt to tràn đầy tinh lực. Dưới đôi mắt này, vạn vật đều khẽ rung mình hiện thân. Đường Tam quay đầu lại nhìn hắn, khẽ mỉm cười nói. “Vũ Hạo a, Đấu La Đại Lục là quê hương của gia đình chúng ta, bây giờ đang đứng trên bờ diệt vong, ta cảm thấy vô cùng đau lòng. Muốn ra tay can thiệp bất chấp luật lệ của Thần Giới nhưng vô lực thực hiện”. Người thanh niên vừa xuất hiện chính là Tình Tự chi thần Hoắc Vũ Hạo, hắn là con rể của Hải Thần Đường Tam, là chân chính một viên đại tướng của Thần Giới trong đại chiến Thần – Ma suốt ba mươi năm vừa qua. Đấu La Đại Lục ngập tràn Ma lực không phải mới một hai năm này, mã đã hơn 20 năm tính theo thời gian trên Thần Giới. Từ đó đến nay, vẫn không có xuất hiện bất kỳ nhân loại nào đột phá được cực hạn, phi thăng lên Thần giới Với lại bây giờ muốn phi thăng thập phần khó khăn, không chỉ cần thực lực bản thân mạnh mẽ, có thần vị hỗ trợ là phi thăng được. Chủ yếu là do thần lực của Ngũ đại chí cao thần chỉ đủ để duy trì một mảnh tinh không nhỏ bé này, trốn thoát sự truy quét của Ma Giới mà thôi, không có dư thừa Thần lực để hướng dẫn nhân loại phi thăng. Hoắc Vũ Hạo cũng đồng dạng thở dài, tình trạng ở đây đang không tốt, bản thân là Thần nhưng hiện tại tính mạng cũng khó giữ, sinh tử cách nhau trong gang tấc, đừng nói tới việc ra tay giúp Đấu La Đại Lục vốn tiêu tốn rất nhiều Thần lực. Hắn hiện tại phải bảo tồn Thần lực ở trạng thái đỉnh phong, phụ trách trấn giữ mảnh tinh không này. Long Thần Đường Vũ Lân tiến nhập chung cực cuộc chiến đã vài năm chưa có trở ra, mọi trọng trách đều đặt trên vai hắn. Trong lúc hai phụ tử trầm ngâm, Hoắc Vũ Hạo trong đáy mắt xuất hiện một vệt sáng. Theo bản năng trên trán mở ra một con mắt dọc, bên trong phản phất một tia thần lực kim sắc bay ra. “Nhạc phụ đại nhân, ở Đấu La Đại Lục có dị tượng xuất thiện, lần này là Thời Không Loạn Lưu”. Hoắc Vũ Hạo thanh âm hoảng sợ lập tức vang lên. Thời Không Loạn Lưu đại biểu cho cái gì, đó là chân chính hủy diệt không gian thời gian chi lực a. Thần Giới căn cơ vốn cực kỳ vững chắc, đã tồn tại từ thời viễn cổ, thần lực tích góp từ các thần chi nhiều đến không biết bao nhiêu mà nói. Tuy lúc đó Kim Long Vương phá ngục quấy phá nhưng Thần lực tuyệt đối dồi dào, các vị đại thần đều có thể mượn nhờ Thần lực mà ra tay chém giết Kim Long Vương. Vậy mà Thời Không Loạn Lưu xuất hiện không lâu liền đem Thần Giới hung hăng phá nát. Đấu La Đại Lục chỉ là một mảnh nhỏ bé, bị Thời Không Loạn Lưu tấn công, hủy diệt viễn cảnh tuyệt đối không thể tránh khỏi. Hải Thần Đường Tam một mặt thất kinh lập tức thúc dục thần lực quan sát. Đột nhiên trên gương mặt hắn xuất hiện một nụ cười, thứ đã từ lâu không còn tồn tại. “Là loại nhỏ Thời Không Loạn Lưu, không gây ảnh hưởng gì đến Đấu La Đại Lục hết, bất quá từ trong đó ta cảm nhận được một tia nhỏ bé khí tức không biết từ đâu sinh ra, hắn trong hình hài một tiểu hài tử”. Tình Tự chi thần hai mắt xuất hiện chấn động dáng vẻ, lập tức tập trung toàn bộ Thần lực đi quan sát một màn kỳ lạ này. Trước mắt hắn là một đạo nhỏ bé thân ảnh, đứa bé gương mặt bầu bĩnh, một đầu tóc trắng. Trên người không hề có hồn lực ba động. “Nhạc phụ, tình huống đứa bé này như thế nào? Ta chưa từng gặp qua”. Hoắc Vũ Hạo hỏi. Hải Thần Đường Tam không trả lời, một lúc sau hắn hạ giọng ra lệnh. “Mau truyền tất cả thần chi cấp một lên đại điện bàn bạc”. “Tuân lệnh” Hoắc Vũ Hạo đáp. Đối với lời nói của Đường Tam tức là mệnh lệnh, Hoắc Vũ Hạo không do dự lập tức thi hành. “Đợi đã” trong lúc Hoắc Vũ Hạo quay lưng đi thì Hải Thần lại lên tiếng. “Báo cho Kiếm Thần Quý Tuyệt Trần luôn, lần này có việc cần nhờ tới hắn”. ... Mời các bạn đón đọc Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục icuar tác giả Bánh Bao Thịt.
Huyền Thoại Porasitus - Thảo Dương
Cuốn sách là câu chuyện về nàng công chúa chiến thần Anastasia - một trong những tác phẩm Việt Nam thu hút được nhiều sự quan tâm của cộng đồng mạng. Huyền thoại Porasitus hay còn có tên gọi quen thuộc là Legend of Porasitus là tác phẩm thuộc thể loại giả tưởng, dã sử của tác giả Thảo Dương. Tác phẩm đã được đăng tải trên mạng từ năm 2003 từ khi Thảo Dương mới chỉ 15 tuổi, và sau 11 năm Huyền thoại Porasitus đã trình làng bạn đọc dưới dạng sách giấy.  Câu chuyện về nàng công chúa chiến thần Anastasia này đã trở thành một trong những truyện mạng Việt Nam thu hút được nhiều sự quan tâm nhất của cộng đồng mạng với hơn 100 website đăng tải, nhiều kết quả tìm kiếm trên Google và đạt hơn 2 triệu lượt xem.  Huyền thoại Porasitus là truyện dài giả tưởng về một lịch sử không có thật, nơi tồn tại những quốc gia hùng mạnh mang hơi hướm của thời kỳ Trung Cổ. Câu chuyện bắt nguồn từ sự diệt vong của vương quốc Porasitus xinh đẹp trước vó ngựa xâm lăng của đế quốc Henki tàn bạo, đẩy số phận của nàng công chúa cuối cùng của hoàng triều Porasitus vào một cuộc trả thù thấm đẫm máu và nước mắt.  Những tham vọng quyền lực, những âm mưu xâm chiếm, những trận đánh nảy lửa, những trò đùa số mệnh, những tình cảm nội tâm dằn xé được cất giấu trong những trang sách sẽ làm người đọc phải choáng ngợp. Nét đặc sắc của Huyền thoại Porasitus trước hết nằm ở tài phác họa của tác giả khi xây dựng lên một xã hội với những quốc gia khác biệt rõ ràng về dân tộc, địa lý, phong tục, đặc trưng. Cách xây dựng nhân vật cũng là điểm mạnh của Thảo Dương khi đem vào Huyền thoại Porasitus hệ thống nhân vật đồ sộ với những phe phái, gia tộc, dòng dõi và đặc điểm khác nhau. Trải dài trong Huyền thoại Porasitus là những cuộc viễn chinh xâm lược của quân đội Henki và sau đó là những xung đột quân sự để bảo vệ lãnh thổ giữa Henki và Serazan. Xen lẫn vào đó là những cuộc minh tranh ám đấu trong triều đình đế quốc, không hoàng gia nào là không tồn tại tranh chấp chính trị và không quốc gia nào là tránh được xung đột lãnh thổ, chỉ là cái giá phải trả là to lớn bao nhiêu thôi. Huyền thoại Porasitus không chỉ là khúc bi ca về tình yêu mà còn ca ngợi những tình yêu sâu sắc mãnh liệt. Biết bao nhân vật trong truyện đã phải dằn vặt, đớn đau, thậm chí là hy sinh cả tính mạng vì tình cảm của mình. Thế nhưng tuyệt nhiên lại không có tình cảm nào nhuốm màu bi lụy.  Bằng trí tưởng tượng không có giới hạn, Thảo Dương đã viết nên một tác phẩm đậm tính anh hùng ca, có chút hơi hướm của những sử thi như Iliad và Odyssey với những trận chiến hào hùng, những con người mạnh mẽ và quả cảm, những âm mưu tranh đấu chính trị khôn lường và những tình cảm chân thành sâu sắc. *** Câu chuyện bi hùng này bắt đầu từ cái thuở xa xưa lắm rồi, khi mà cả tôi và bạn mới chỉ là những hạt bụi lơ lửng trong vũ trụ của sự sống, khi mà ma thuật vẫn bùng lên dưới tay những bậc thầy pháp sư tài ba và những chàng hiệp sĩ vẫn mải mê lao vào trận chiến với các loài quái vật để tìm kiếm vinh quang. Cái thuở ấy, ở một vương quốc giàu đẹp mang cái tên định mệnh Porasitus, vào một đêm trăng sáng cuối mùa thu năm trị vì thứ tám của vua Devis, trong hoàng cung lộng lẫy vang lên tiếng khóc chào đời của một đứa trẻ … -Thưa bệ hạ, hoàng hậu đã hạ sinh một tiểu công chúa. - Cô tì nữ hấp tấp chạy ra ngoài hành lang, nơi vua Devis đang bước vòng quanh cả trăm lần, tưởng chừng sắp nổ tung vì lo lắng. Mặt ngài sáng lên trong niềm vui rạng rỡ khi vội chạy vào phòng, theo sau là hai vị tiểu hoàng tử : Leon, tám tuổi và Gan, sáu tuổi. Nhân đây cũng xin nói về hai vị hoàng tử này. Cả hai đều không phải là con của vị hoàng hậu hiện nay mà là của một hoàng hậu đã qua đời sáu năm trước sau khi sinh hoàng tử Gan. Leon có đôi mắt màu nâu nhạt, ấm áp, kiên định và mái tóc vàng kem hệt mẫu hậu. Thế nhưng cậu em Gan lại có mái tóc vàng sậm cùng đôi mắt sáng thông minh của phụ hoàng. Trong căn phòng hoàng gia, hoàng hậu trẻ với khuôn mặt ửng hồng ôm trong tay một cuộn chăn bao gọn thân hình bé nhỏ đáng yêu. Một bé gái. Đôi mắt xanh của tiểu công chúa mở to, đẹp như hai viên ngọc quý. Một khuôn mặt ửng hồng đã sớm có những đường nét của nhan sắc tuyệt mỹ trong tương lai. -Con ta sẽ là công chúa Anastasia. - Nhà vua tuyên bố. Trông ông vô cùng hạnh phúc. Vâng, hạnh phúc như bất kì người cha nào trên thế gian này. Hoàng hậu mỉm cười âu yếm: -Và con gái yêu của chúng ta nhất định sẽ trở thành một đại mỹ nhân… Lời của hoàng hậu chợt bị cắt ngang bởi hàng loạt tiếng la hét náo loạn bên ngoài vườn hoa. Một nữ tì hớt hải chạy vào báo, giọng đứt quãng: -Thưa bệ hạ, xin…xin người mau ra ngoài… Đức vua Devis nheo mày ngạc nhiên nhưng vốn đang vui vẻ, ông đứng dậy đi ra. Bên ngoài là một khung cảnh vô cùng ấn tượng. Vô số cánh hoa hồng màu đen thẫm đang từ trên trời tung xuống, cuộn lên trong những cơn gió mỏng. Một khung cảnh lạ lùng. Trăng sáng vằng vặc, làm nền cho một bóng người mặc áo choàng đen huyền bí đứng chót vót trên đỉnh tháp Bắc, ngọn tháp cao nhất trong cung điện. Người ấy không ngừng rải hoa xuống. Trên đỉnh tháp Nam ngay đối diện lại có thêm một người nữa mặc áo choàng đỏ sậm như máu, tay cầm đàn gảy nhịp nhàng. Điệu nhạc du dương nhưng buồn thảm não lòng với những nốt ngân dài như hơi thở của gió miết trên nền trời đêm. -Các người là ai?!? - Nhà vua Devis quát hỏi - Sao lại đến đây? Thay cho câu trả lời, người mặc áo choàng đỏ cất giọng hát tuyệt hay mà đem đến cảm giác rợn người: -Chúng ta đến để chúc mừng vì hoàng hậu đã hạ sinh tiểu công chúa xinh đẹp tuyệt trần. Chúng ta cũng đến để chia buồn cho vương quốc Porasitus đáng thương. Ngày tàn của các người sắp đến. Lời nguyền từ hàng trăm năm trước rằng, vương quốc của nhà vua bị giẫm tan dưới vó ngựa tộc người tàn ác phương Bắc xa xôi. Hãy khóc, hãy cầu nguyện… trước khi máu chảy, thấm ướt những cánh đồng, làm những chùm nho có mùi tanh và mặn chát… -Bệ hạ. - Hoàng hậu bế công chúa bước ra, yếu ớt phải nhờ tì nữ đỡ hai bên, mặt mày bà nhợt nhạt pha nỗi lo lắng kinh hoàng - Có chuyện gì thế ạ ? Đó là những ai vậy ? Họ hát cái gì thế ? -Ồ, chào công chúa đáng yêu nhất trên đời. - Người ban nãy hát tiếp, giọng vui hơn một chút, có điều đó lại là một niềm vui xa vắng - Nàng sinh ra khiến thế gian như vào mùa xuân rực rỡ tuyệt vời. Nhưng sắc đẹp là thuốc độc, nhuốm đầy máu tươi dưới vó ngựa của những chiến binh tóc đen tuyền... -Im ngay! - Nhà vua giận dữ - Mi là ai mà dám vô lễ đến nhường ấy! Mi dám nguyền rủa con gái ta sao ?!? -Ôi, bệ hạ, hắn ta hát giống như một lời tiên tri vậy. - Hoàng hậu thoáng rùng mình, lo sợ ôm con gái bé nhỏ vào lòng như sắp có ai đến cướp mất của bà món quà tuyệt diệu này. Linh cảm của một người mẹ về tương lai đen tối đang chờ đứa con thơ ngây khiến bà tưởng chừng nghẹt thở vì kinh hãi. Trước khi có bất cứ sự phản ứng phòng vệ nào của mọi người đang có mặt, người mặc áo choàng đen đã nhảy khỏi đỉnh tháp cao chót vót, đáp xuống ngay trước mặt gia đình hoàng tộc. Một chàng trai còn rất trẻ. Sở dĩ chúng ta có thể khẳng định điều đó cho dù chàng che kín nửa mặt bằng thứ khăn voan đen ấy là vì sắc trong veo như thủy tinh của đôi mắt xám ánh bạc để lộ ra. Trong và sáng. Chắc hẳn là một người con trai tuấn tú. Chàng chăm chú nhìn công chúa bé nhỏ và công chúa cũng mở to mắt nhìn lại. -Chào người yêu dấu của ta. - Chàng trai dịu dàng nói. Hoàng hậu vừa định thần được đã thét lên thất thanh và lùi lại sau lưng chồng trong khi hàng trăm cận vệ hoàng gia ào đến chĩa thẳng mũi thương vào người vị khách lạ lùng vừa xuất hiện. -Mi là ai?!? - Nhà vua gầm vang như sư tử đang bảo vệ con thơ. -Ta là kẻ lãng du mà ông không bao giờ muốn biết... - Giọng người đó bỗng chuyển thành một thứ âm thanh buốt giá sâu thẳm. -Cái gì ? Ai ? Nhưng người tự xưng là kẻ lãng du không quan tâm đến đức vua nữa, chàng mỉm cười trìu mến nhìn cô bé trong cuộn chăn nhỏ: -Ta đến đây vì em, người yêu dấu ạ. Định mệnh của chúng ta là ở đây. Nhưng chưa đến lúc, mười sáu năm nữa ta sẽ quay lại và mang em đi... -Hỗn xược ! Bắt lấy hắn! - Nhà vua quát. Ngài nghĩ bấy nhiêu chuyện lạ lùng thế là quá đủ! Còn nhanh hơn cơn gió vùng thảo nguyên, chàng trai kì lạ biến mất trong một làn khói mỏng màu trắng bạc. Công chúa Anastasia bất chợt nhoẻn cười ngây thơ. Và đôi mắt màu ngọc lam bừng sáng hơn bao giờ hết. Đôi mắt trẻ thơ … Đôi mắt định mệnh … đã bắt đầu dõi nhìn cuộc đời đầy biến động, đau thương. Bấy giờ đến lượt người mặc áo choàng đỏ chậm rãi bước đến, mái tóc dài màu nâu hạt dẻ tung bay phía sau lưng, huyền hoặc, phong thái ung dung, tao nhã. Mọi người cảnh giác lùi lại, không hẳn vì sợ hãi mà là bởi thứ khí thanh khiết toả ra từ con người này thật quá sức tưởng tượng của người bình thường. Chàng trai tóc nâu mỉm cười thật dịu dàng, khuôn mặt được che kín bởi một chiếc mặt nạ bạc: -Tôi đến vì lời tiên tri. Mười sáu năm nữa, vương quốc này sẽ trở thành nấm mồ lớn nhất chưa từng có, bị san bằng dưới vó ngựa của tộc người phương Bắc. Hãy nhớ điều đó. Kẻ lãng du chỉ mang lại buồn thương cho công chúa mà thôi. Cả gia đình hoàng tộc mở to mắt hãi hùng nhìn người vừa thốt ra những lời độc địa ấy. Đó không chỉ là những lời tiên tri mà đúng như lời hoàng hậu nói, nó cứ như là sự nguyền rủa. Nhưng chàng trai thì dường như chẳng quan tâm đến nỗi sợ hãi mà mình vừa gieo rắc, đôi mắt màu xanh đẹp như màu ngọc lục bảo tinh khiết nhất đang ấm áp nhìn sinh linh bé bỏng vừa chào đời, nói trìu mến: -Tạm biệt công chúa xinh đẹp nhất trên đời, cầu cho trái tim nàng không được làm từ băng tuyết. Người mặc áo choàng đỏ thoáng mỉm cười và rồi cũng biến mất nhẹ như làn gió ôn hoà. Vua Devis ôm hoàng hậu vào lòng, vỗ về trấn an. Mắt ông dấy lên nỗi phiền muộn lo lắng. Niềm vui ban nãy dường như đã bị chôn vùi ở sâu, sâu lắm trong nỗi lòng sóng gió của ông lúc này. Cho dù hai người đó là ai thì công chúa Anastasia cũng đang bị đe doạ bởi những lời tiên tri mơ hồ. Là một người cha, đức vua không thể cho phép ai hại đến con gái mình. Và với tư cách một vị vua, ông sẽ làm hết khả năng để bảo vệ con. Công chúa Anastasia cười khúc khích thật lạ lùng trước nỗi lo lắng của những người xung quanh. Cô bé không ngủ li bì giống phần lớn những em bé sơ sinh khác. Điều đó khiến cho chúng ta cảm giác mơ hồ là dường như bé hiểu được câu chuyện từ nãy đến giờ … Điềm báo hay sao ? Chương 2 Thời gian trôi khe khẽ, nhẹ nhàng như những cơn gió ngày ngày vẫn ve vuốt cỏ xanh trên các thảo nguyên bao la của vương quốc Porasitus hiền hoà. Vậy mà đã mười lăm năm trôi qua, lời tiên tri mà hai con người năm xưa từng nói đang đến gần. Đức vua Devis và hoàng hậu ngày đêm lo lắng. Đức vua cảm thấy mình bất lực quá, ngài không biết phải làm gì để ngăn số mệnh đến gần và chạm bàn tay độc ác vào đứa con gái bé bỏng của mình. Nỗi u phiền đã nhuộm bạc mái tóc của ngài. Và trong khi các bậc tiền bối đang lo lắng như vậy thì những con người trẻ tuổi vẫn không hề hay biết… -Anastasia! - Một chàng trai chừng hai mươi tuổi chạy vào cung điện Lency vừa mới xây dựng dành cho nàng công chúa yêu quý của đức vua Devis. Tóc vàng mềm như tơ, đôi mắt nâu ấm, không ai xa lạ, đó chính là nhị hoàng tử Gan, một trong hai niềm hi vọng của thế hệ tiếp theo thuộc hoàng tộc vương quốc Porasitus. Gan đang cố tìm cô em Ana xinh đẹp nhưng nghịch ngợm của mình trốn trong những dãy phòng trang nhã. Cung điện này được xây bằng đá cẩm thạch trắng, có những hàng cột cao hình múi khế, thoáng đãng, khắp nơi là phù điêu chạm khắc chân dung một thiếu nữ trẻ vô cùng xinh đẹp. Mái tóc nàng mềm mại, ôm lấy khuôn mặt thanh tú, đôi mắt đầy thần khí … công chúa Anastasia. Gan dừng bước trước bức tượng bằng người thật của em gái mình, chàng chạm tay lên đôi môi của bức tượng, mắt sáng long lanh một thứ tình cảm lạ lùng. Không ai có thể khẳng định cụ thể nó là gì, nhưng, có thể cam đoan rằng một người anh trai không bao giờ nhìn em gái mình như thế. -Anh! - Một tiếng gọi trong veo vang lên chẳng khác nào tiếng chuông bạc. Gan giật mình rụt tay lại, vừa kịp lúc cô gái, người được tả trong tất cả các bức tượng và tranh ở cung điện này, xuất hiện ở cuối căn phòng rộng lớn. Gan lập tức nở một nụ cười trìu mến, chứa chan yêu thương: -Ana, anh tìm em mãi. -Có chuyện gì vậy, anh? - Ana tung tăng chạy quanh anh trai, rực rỡ và rạng ngời như một tia nắng hiếu động của mùa xuân. Những lọn tóc màu nâu hạt dẻ gợn sóng mềm mại rủ xuống vai, nàng nở nụ cười xinh đẹp và hướng đôi mắt sáng ngời về phía người đối diện. Ở cạnh nàng những bức tượng và phù điêu trở nên thô cứng và dường như hơi ghen tức. Làm sao chúng có được đôi mắt long lanh nhường ấy ? Làm sao chúng có được nụ cười e ấp như đoá hoa hồng vừa hé nở buổi ban mai kia ? Nàng công chúa mới mười lăm tuổi tràn đầy sức sống hạnh phúc. Khi nhìn nàng, ai cũng bất giác thấy ấm áp và vui sướng lạ lùng. -Phụ vương muốn em về chính cung ngay, khách từ vương quốc Henki đã đến rồi. -Việc đó đâu liên quan đến em. - Công chúa bướng bỉnh nói, ngón tay thon của nàng quấn quấn một sợi tóc nâu mềm mại - Họ đến hay ở là chuyện của phụ vương và hai anh mà. Gan cố tỏ ra cương quyết một chút, chỉ một chút thôi: -Nào, mọi người đang đợi. Phụ vương muốn em có mặt thì em nên làm điều đó, Ana à. Nhìn thấy vẻ van nài của anh trai, Ana đành tiếc nuối ngắm nhìn vườn hoa rộng lớn đầy thú vị xung quanh một lần nữa rồi nàng nhún vai: -Được rồi, em sẽ đi với anh, không phải vì khách khứa gì đâu. Mà vì anh đấy, em sợ anh gặp rắc rối với phụ vương thôi. ... Mời các bạn đón đọc Huyền Thoại Porasitus của tác giả Thảo Dương.
Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi - Tiêu Thất Gia
Truyện Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi là một trong những siêu phẩm hội tụ nhiều thể loại hay nhất hiện nay. Truyện huyền ảo hay mở đầu với Mộ Như Nguyệt, thân mang tuyệt học về y học Trung Hoa, vì kẻ thù hãm hại mà xuyên không đến đại lục Thần Vũ, biến thành vị tiểu thư vô dụng nhà họ Mộ bị người thượng cẳng chân hạ cẳng tay. Kim Loan điện thượng, một giấy hôn phối, nàng mỉm cười tiếp chỉ, xoay người gả cho Tử Nguyệt quốc nhất nổi danh Quỷ Vương gia. Thế nhân đều biết này Quỷ Vương ngu dại ngốc lăng, bộ dạng tựa quỷ, lại có ai người biết hắn mới là nhất phúc hắc cái kia? Mọi người đều cười phế vật xứng ngốc tử chính là tuyệt phối, há biết nàng lại là kia chưa từng tuyệt hậu tuyệt thế thiên tài? Mộ như nguyệt nhìn trước mặt này tuấn mỹ như thần nam nhân, nghiến răng nghiến lợi: “Dạ vô trần, ngươi cư nhiên dám gạt ta, ngươi hiện tại đâu giống là cái ngốc tử?”?” Quỷ Vương cười, sủng nịch ủng nàng nhập hoài: “Ở bên cạnh ngươi, ta cam nguyện đương một cái nhậm ngươi sai sử ngốc tử.” *** Mộ phủ. Nắng chiều bao phủ bên trong hậu viện, lá cây phản chiếu ra ánh sáng nhàn nhạt, vậy mà vào lúc này, bên trong hậu viện lại vô cùng yên tĩnh, sự tĩnh lặng này dường như chỉ có thể nghe được âm thanh của lá cây khẽ xào xạt trong gió. "Thế tử, chúng ta làm như thế có tốt không? Dù sao người và tỷ tỷ cũng đã có hôn ước rồi" Thiếu nữ nâng gương mặt đỏ bừng của mình lên, thân thể mềm mại trắng như tuyết rúc vào trong thân thể to lớn của nam nhân: "Nếu như chuyện này mà bị tỷ tỷ phát hiện..." "Nàng nói cái đồ vô dụng kia sao?" Nam nhân cau mày kiếm lại, sau khi nghe thấy thế dung mạo tuấn tú lập tức hiện lên sự chán ghét: "Lúc chúng ta ở chung với nhau đừng nhắc tới nữ nhân làm cho người ta chán ghét, về phần hôn ước kia đối với ta mà nói có cũng được không có cũng được, ngày nào đó ta sẽ giải trừ đạo hôn ước này, loại phế vật như nàng ta vốn không xứng trở thành thế tử của ta! Đình nhi, tin tưởng ta, ta sẽ danh chính ngôn thuận cho nàng một danh phận, chỉ có nàng mới có thể xứng với ta." "Thế tử..." Trong con ngươi của Mộ Đình Nhi có phần hơi cảm động, bất chợt bối rối nói: "Như thế có phải bất công với tỷ tỷ quá không? Bất luận nói như thế nào thì nàng cũng là tỷ tỷ của thiếp." Nghe nói như thế, nam nhân càng ôm chặt lấy nàng hơn, thương tiếc nói: "Đình nhi, nàng chính là quá tốt bụng, có người muội muội như nàng là may mắn của nàng ta, nếu nàng ta không biết tốt xấu thì đừng trách ta ra tay tàn nhẫn." Mộ Đình Nhi cúi đầu xuống chôn ở trong ngực nam nhân, khóe mắt còn mang theo vài giọt nước mắt nhưng bên môi lại vô ý nâng lên một nụ cười nhạt giống như âm mưu đã được thực hiện như ý. Nhưng vào lúc này, một tiếng thét chói tai vang lên, rơi vào trong tai hai người. "A! Các ngươi... Các ngươi..." Mộ Như Nguyệt gắt gao che miệng, không dám tin nhìn một đôi cẩu nam nữ trần như nhộng trước mặt nàng, hai hàng nước mắt giống như không có cách nào ngừng rơi được, một phút kia, dường như lòng của nàng bị thứ gì đó mạnh mẽ đâm vào. Nam nhân nhướng mày, tiện tay cầm lên bộ quần áo che kín thân thể hai người, hắn nhìn về phía Mộ Như Nguyệt, vẻ mặt không che giấu đi sự chán ghét bực bội. "Bản Thế tử đã nói từ trước, có bản Thế tử ở nơi này thì không muốn ngươi xuất hiện ở đây! Bây giờ lại dám tới quấy rầy ta và Đình nhi, nếu không phải nể tình thân phận ngươi là chi nữ của Mộ gia, bản Thế tử sẽ không để cho ngươi nhìn thấy nổi mặt trời ngày mai đâu." Nhìn nam nhân bảo vệ Mộ Đình Nhi trong lòng, Mộ Như Nguyệt gắt gao cắn môi, ánh mắt đỏ ửng hàm chứa đầy nước mắt uất ức. Lời của hắn giống như là một lưỡi dao sắc bén hung hăng ghim vào trong lòng của nàng, khiến nàng vô cùng đau đớn. Thì ra trong lòng của hắn, nàng chỉ là một người vô hình mà thôi. Thế nhưng vì sao khi nàng năm tuổi, người nam nhân này lại đối xử dịu dàng với nàng như vậy? Nếu không phải vì sự dịu dàng ấy, nàng cũng không phải hãm sâu vào, không cách nào thoát khỏi được. ... Mời các bạn đón đọc Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi của tác giả Tiêu Thất Gia.
Hogwarts: Một Hướng Dẫn Không Đầy Đủ và Không Đáng Tin Cậy - J. K. Rowling
Chúng ta biết khá nhiều về Hogwarts. Đó là một trường học dành cho các phù thủy và pháp sư, được mời đến dự khi nhận được một bức thư cú. Nó có một trăm bốn mươi hai cầu thang, di chuyển như thể nó có tâm trí của riêng mình. Nó được thành lập bởi Godric Gryffindor, Rowena Ravenclaw, Helga Hufflepuff và Salazar Slytherin, mà sau đó được đặt tên cho những Nhà của trường. Thậm chí có một lối đi bí mật dưới bức tượng phù thủy một mắt cho phép một người nhỏ thó thoát ra và vào hầm đến tiệm Công tước Mật. Nhưng nếu giáo sư Albus Percival Wulfric Brian Dumbledore nói rằng thậm chí ông ta cũng không thể biết hết tất cả các bí mật của Hogwarts, cũng như chúng tôi. Chỉ có một người biết mọi thứ về Hogwarts. Trong tập hợp những bài văn này, J.K. Rowling đã tiết lộ bí mật ẩn chứa và truyền thuyết kỳ lạ của trường phái pháp sư và phù thủy ở Anh. (pottermore.com) *** Chúng ta bắt đầu giống như bất kỳ pháp sư hay phù thủy nào trên đường tới Hogwarts - tại Ngã tư Vua ở London. Đó là một nhà ga xe lửa ồn ào, náo nhiệt đầy những người qua lại bận rộn - quá bận rộn đến nỗi họ không để ý đến những người có nhiều rương, cú, mèo và áo choàng chạy trên hàng rào soát vé và biến mất tăm. ... Mời các bạn đón đọc Hogwarts: Một Hướng Dẫn Không Đầy Đủ và Không Đáng Tin Cậy của tác giả J. K. Rowling.