Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Hoài Tổng Anh Tránh Ra!

Câu chuyện về hai con người vô tình quen nhau, yêu nhau rồi xảy ra những tranh chấp hiểu lầm không đáng có. Rõ ràng vô cùng yêu thích nhưng lại luôn phiên làm tổn thương nhau. Những hiểu lầm sẽ luôn tiếp diễn hay được hóa giải. Cuộc đụng độ của tổng giám đốc mặt than ngoài lạnh trong nóng x cô tiểu thư ngọt ngào nhưng không ngu ngốc. *** Trong không gian mờ ảo, ánh đèn nhấp nháy sáng lóa, Tịnh Kỳ với một thân hình bốc lửa, dáng người quyến rũ mặc một chiếc đen ngắn bó sát. Đôi chân dài trắng nõn được bọc bởi một lớp tất đen huyền bí nóng bỏng. Từ khi cô bước vào mọi ánh nhìn của đàn ông trong quán đều như có như không mà lướt qua người cô. Có những người còn không hề kiêng dè mà nhìn chằm chằm vào ngực cô, điển hình như tên béo ngồi cách cô hai ghế kia. “Cho tôi một ly Hennessy XO Cognac.” Tịnh Kỳ nói với người pha chế còn không quên nhẹ nhàng nháy mắt với anh ta. “Qúy cô xinh đẹp, xin đợi một chút.” Rất nhanh sau đó anh ta đem ra một ly Hennessy XO Cognac. Tịnh Kỳ nhìn ly rượu màu nâu nhạt đang tỏa ra mùi thơm. Cô nhẹ nhàng nhấp một ngụm, đầu tiên cô cảm nhận được hương vị của trái cây khô như mận khô và quả sung khô. Tiếp theo là nhiều mùi hương của sôcôla và hạt tiêu đen, được hòa quyện bởi quế, đinh hương và thảo quả. Mùi vị hài hòa giữa các mùi hương được tạo điểm nhấn bởi các nốt hương tiêu và hương từ gỗ sồi. Tịnh Kỳ vừa uống vừa gọi điện cho Lưu Mộng Tuyền. Chuông điện thoại reo lên lập tức đầu dây bên kia đã bắt máy. “Lưu Mộng Tuyền cậu rốt cuộc muốn chậm chạp như con rùa đến bao giờ?” Tịnh Kỳ hét nhỏ, cô đã hẹn cô ấy hơn 30 phút trước mà đến tận bây giờ vẫn không thấy mặt mũi cô ấy đâu cả. “Đại tiểu thư ơi, em đến rồi đây. Em vào ngay đây ạ” Lưu Mộng Tuyền thấp giọng nói. Cái con người này thật là chỉ giỏi hành hạ cô. Tối nay Lưu Mộng Tuyền mặc một chiếc váy dạ hội màu xanh nhạt kiểu quán bar, chiếc váy hở nửa vai bó sát dài đến nửa đùi, đôi chân dài thướt tha khiến tỉ lệ đàn ông quay đầu rất cao. Cũng chính vì điều này mà trong mắt cánh đàn ông ở đây hai người như miếng mồi ngon béo bở. “Giống cô ấy.” Lưu Mộng Tuyền nói với nhân viên quầy pha chế. Người đàn ông gật đầu. Một lát sau ly rượu đã được đưa lên. Hai người vừa thưởng thức vừa trò chuyện đến khi ngà ngà say Tịnh Kỳ mới có thể chút hết nỗi buồn với Lưu Mộng Tuyền. Cô đưa hai tay ôm má cô ấy quay về phía mình. “Mộng Tuyền, mình có xinh đẹp không? Có quyến rũ không?” Đôi lông mày thanh mảnh nhăn nhẹ, môi đỏ hơi chu, khuôn mặt ửng hồng vì say. “Đẹp chết người, cho tớ hôn một cái.” Lưu Mộng Tuyền hướng về phía Tịnh Kỳ muốn hôn. Tịnh Kỳ ngay lập tức ghét bỏ mà đẩy cô ấy ra. “Tra nữ, đi mà hôn các anh giai của cậu.” Dừng một lúc, cô ấy lại nói tiếp: “Huhuhu tại sao anh ta có thể bỏ tớ mà đi với Ninh Cẩm cơ chứ. Còn nói cái gì mà tớ không có sức quyến rũ của phụ nữ. Đúng là tên mù mà.” Người đàn ông pha chế liếc nhìn cô. Tên kia đúng là mắt mù thật. “Hắn dám nói như vậy. Tớ đã nói ngay từ đầu cậu nên bỏ hắn ta cậu không tin. Để giải tỏa tớ gọi vài em trai đến uống nhé.” Lưu Mộng Tuyền nói ra ý kiến mà cô ấy cho là giải quyết nỗi buồn nhanh nhất. Bình thường chắc chắn Tịnh Kỳ sẽ không đồng ý nhưng hôm nay cô muốn chứng minh cô cũng có hương vị phụ nữ nên… “Mộng Tuyền, cậu gọi đi, tớ đi vệ sinh một lát. Rồi quay lại ngay.” Cô đứng lên rời khỏi ghế, trừ gương mặt hơi đỏ ra thì mọi thứ rất bình thường nên Lưu Mộng Tuyền không nghĩ là cô ấy đã say đến nỗi không nhận ra mặt người. Tịnh Kỳ đi vệ sinh xong đến ngã rẽ cô không rẽ bên phải mà lại rẽ nhầm sang bên phải khu phòng riêng cho khách. Đến đây cô không thể nào phân biệt được nữa nên chọn đại một phòng đi vào. Căn phòng tối um, Tịnh Kỳ sờ mãi không thấy công tắc liền mở miệng gọi Lưu Mộng Tuyền. Thật tốt cô ấy lại nghĩ đã đến phòng mình. “Mộng Tuyền… Mộng Tuyền… Lưu Mộng Tuyền.” Đúng lúc này, cô đột nhiên va phải một bức tường co dãn phát ra lửa nóng hầm hập. Tịnh Kỳ dùng đôi tay mềm như bông sờ nhẹ, cô thấy một viên đậu nhỏ. Hình như khá thích thú cô xoa một cái, còn không quên dùng tay kia véo bên còn lại. Có thể trong màn đêm tối làm cho người ta không kiêng dè nên Tịnh Kỳ còn hăng hái gặm nhẹ. Bức tường đang bị cô dày vò kia mắng một tiếng. Trong hơi thở tỏa ra của “bức tường” thoang thoảng mùi rượu. Đã thế bàn tay đang véo hạt đậu còn không biết tự lượng sức mình mà di chuyển tiếp xuống dưới. Cứ như một con rắn nhỏ trườn bò trên cơ thể anh ta. Cuối cùng Hoài Cẩm Nam không thể chịu được nữa, lại mắng một câu th ô tục rồi cô khiêng ném lên giường. “Ưm” Tịnh Kỳ nhỏ giọng kêu một tiếng. Tuy rằng giường mềm mại nhưng bị ném xuống cũng khá đau. Cô hơi hơi ngồi dậy, chu đôi môi mỏng. “Đau” “Tôi còn đau hơn em.” Hoài Cẩm Nam ngay lập tức đè lên người cô. Người phụ nữ này liên tiếp trêu chọc làm cho anh cứng lên rồi. Dứt lời, anh không kịp để cô phản ứng liền cúi xuống hôn cô ngấu nghiến. Đôi tay từ từ cởi khóa áo khoác của cô rồi len lỏi vào dưới lớp áo len mỏng kia. Vừa chạm vào anh đã cảm nhận được cái bánh bao nóng hầm hập thật lớn, mềm mại và như tỏa ra sức hút kỳ lạ khiến anh mê mẩn nó. Môi lưỡi của hai người quấn chặt vào nhau. Tịnh Kỳ không nuốt kịp nước miếng làm nó chảy xuống theo cằm, vì khó khăn trong việc hít thở bộ ng ực càng phập phồng, Hoài Cẩm Nam thu hết tất cả vào trong mắt tất cả đều khiến anh phát điên. “Ưm… Ưm không thở được.” Giọng nói gần như cầu xin, mang theo sự nức nở nhè nhẹ. Có thể do cô đáng thương hoặc có thể do con mãnh thú trong cơ thể yêu cầu anh buông tha cho đôi môi đang sưng tấy kia. Anh lướt qua cằm rồi dừng lại rất lâu ở cổ, mỗi lần đến và rời đi đều để lại những vết sẫm ghê người. Tịnh Kỳ không chịu được sự lão luyện của anh mà không ngừng thở gấp và rên nhẹ. “Cởi áo cho tôi.” Giọng nói khàn khàn mang theo sự từ tính, làm Tịnh Kỳ muốn xoa nhẹ đôi tai. Cô gần như làm theo bản năng mà giúp anh cởi từng khuy áo. Tuy nhiên lại vì ý loạn tình m3 mà sờ s0ạng lung tung khiến Hoài Cẩm Nam phải tự mình cởi bỏ. Cơ thể màu đồng chắc khỏe, vạm vỡ ẩn chứa sức mạnh to lớn. Không đến hai phút, hai người đã ở trong tình trạng như em bé sơ sinh cuốn lấy nhau. Hoài Cẩm Nam cúi người hôn lấy bánh bao thơm ngọt đang gọi mời rất nhanh hai hạt đậu của cô đã trở nên cứng rắn. Được một lúc Hoài Cẩm Nam nắm lấy tay Tịnh Kỳ đưa xuống vật n@m tính của mình. Tịnh Kỳ vừa sờ vào thứ vừa nóng vừa to lớn kia. Do tò mò mà cô còn xoay xoay tay vài vòng, thứ kia càng lớn thêm. Cô không tự chủ được thốt lên. “Lớn quá, nóng nữa.” Được rồi người đàn ông nào mà không thích được người khác khen lớn cơ chứ. Hoài Cẩm Nam cười nhẹ, lời nói thoát ra lại khiến người nghe đỏ mặt. Anh cúi người cắn nhẹ tai cô, khiến cô run lên bên dưới càng tiết ra thứ kì quái làm cô không nhìn được vặn vẹo. “Lớn mới làm tiểu yêu tinh như em thích được. Xoa giúp tôi.” Hoài Cẩm Nam cầm tay chỉ dạy. Rất nhanh Tịnh Kỳ đã theo kịp tiết tấu của anh. “Tốt lắm, đúng là bé ngoan.” Như khen thưởng bàn tay anh mò xuống vườn mật đào đang tỏa ra mùi thơm của cô. Đôi mắt gần như dán chặt vào nơi đó, cảm giác nóng rực làm nơi nữ tính của Tịnh Kỳ không thể hiểu được càng co rút, chảy ra nhiều nước hơn. Tịnh Kỳ rụt rè kêu nhẹ, lại không biết sự thẹn thùng đáng yêu của mình k1ch thích mạnh mẽ đến người đàn ông phía trên làm anh ta muốn đâm vào cô. “Ư đừng nhìn ư… ư” Cô nhẹ nhàng kẹp chặt chân. Nhưng vẫn chậm hơn Hoài Cẩm Nam một bước. “Đau, đau quá...” Tịnh Kỳ khóc nấc lên, cô chỉ cảm thấy bên dưới của mình chật cứng, căng đầy giống như bị xé rách. Hoài Cẩm Nam năm nay ba mươi tuổi, từ nhỏ đã là người nắm quyền lực trong tay nhưng anh lại chưa từng nếm thử mùi vị của phụ nữ. Nhưng anh tuyệt đối tin tưởng, đây sẽ là nơi tuyệt nhất, mồ hôi trên trán ướt sũng, anh phải kiềm chế lắm mới không buông súng đầu hàng. Anh lập tức hơi lùi, lại dồn lực lên mông, th úc mạnh, liên tục đâm vào rút ra, tay nắm chặt hai chân cô, không để cô cựa quậy nhúc nhích làm lệch đi động tác của anh. “A a...a a..đau ..đau “ Nước mắt cô lăn dài, kêu lên đau đớn kèm theo tiếng r3n rỉ nho nhỏ, cô đâu biết tiếng kêu của mình càng k1ch thích người đàn ông trước mặt càng thêm hưng phấn quay cuồng. "Ư ư… Anh nhẹ một chút ư ư… Sẽ chết mất.” Đầu Tịnh Kỳ va chạm với thành giường, bộ ng ực của cô không ngừng lắc lư, làm Hoài Cẩm Nam càng thêm điên cuồng. Anh nhận ra cô là lần đầu tiên nhưng anh không nhịn được. Cô như con cá thơm ngon đặt ngay trước mũi con mèo đói. Tất cả đều không chống cự được. Vì thế động tác ra vào càng nhanh và mạnh hơn. “Ưm… nhẹ một… chút.” Cô rên nhẹ, thân thể run rẩy. “Xiết tôi chặt như vậy còn bảo tôi chậm lại.”  Anh nói xong, bàn tay to lớn xoa bóp ngực của cô rồi lại cố ý ép người đ è xuống để càng vùi sâu vào bên trong, dẫn tới Tịnh Kỳ th ở dốc.  “Nói cho tôi biết tên của cô.” “Ừ… ừm…” Cô nhắm mắt, tiếng hừ nhè nhẹ bật ra, phía dưới của người đàn ông to, dài nhét đầy cơ thể cô, căng chướng hết sức khó chịu, cô cắn môi không muốn nói tên mình cho anh biết. “Không nói? Vậy tôi rút ra.” Lời uy hiếp tà ác được đưa ra, vẻ mặt anh nhàn nhã chờ đợi rồi từ từ rút ra. Nhưng trên thực tế trong lòng đang nhẫn nhịn sắp hỏng bét, anh muốn đâm vào ngay lập tức. “Tịnh Kỳ, tôi gọi Tịnh Kỳ...” Nói xong, cô lại cắn môi bày ra bộ dạng cực kỳ ủy khuất, xoắn nhẹ eo. “Tịnh Kỳ...” Anh trầm ngâm, sau đó thỏa mãn cô mà đâm vào nơi m3m mại. Đầu anh vùi ở ngực cô, cắn m*t đầu ng ực ngọt ngào, anh bị cảm xúc vui sướng lấn áp, chỉ biết điên cuồng thả trôi nhu cầu của mình trên cơ thể cô. Tối đó Tịnh Kỳ bị anh ép buộc cả đêm, kêu khóc đến khi sức lực cạn kiệt. Cuối cùng đến gần ba giờ sáng anh mới chịu dừng lại..   Mời các bạn mượn đọc sách Hoài Tổng Anh Tránh Ra! Của tác giả Bánh Cam (Orange).

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ai Sẽ Ôm Em Khi Thấy Em Buồn
Tên eBook: Ai sẽ ôm em khi thấy em buồn (full prc, pdf, epub)   Tác giả: Ngải Mễ Thể loại: Ngôn tình, Văn học phương Đông   Người dịch: Rainyalice   Kích thước: 13.5 x 20.5 cm   Số trang: 384   Ngày xuất bản: 02/12/2014   Giá bìa: 89.000 ₫   Công ty phát hành: Amun   Nhà xuất bản: NXB Thời Đại   Chụp pic: hyuganatsume   Type hallymoon: 1-9 intheend: 10-19 Tĩnh Lạc Dao: 20-28 saral: 29-38   Beta: hoahanhanh   Tạo prc: Dâu Lê   Nguồn: luv-ebook.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com  Giới thiệu Thành ngữ có câu: “Vợ chồng vốn như chim ở chung một rừng, đại nạn đến mỗi người bay một phương”, nguyên bản câu thành ngữ này mang sắc thái ảm đạm và để biểu đạt một suy nghĩ khá tiêu cực, rằng vợ chồng cuối cùng cũng chỉ là những kẻ khác máu tanh lòng. Hai cá nhân vốn dĩ không hề có bất cứ quan hệ gì, đến từ hai gia đình hoặc hai thế giới khác biệt, sau khi bị hôn nhân trói buộc ở cùng một chỗ sẽ giống như những con chim sống trong cùng một khu rừng, khi thái bình êm ấm, tất cả cùng bay lượn vui vẻ, nhưng khi “đại nạn” ập đến thì chẳng còn biết ai khác, chỉ vội vã chạy trốn để giữ lấy cái mạng của mình. Trong câu chuyện này, có người có thể cảm thấy tôi muốn chứng tỏ rằng đàn ông chỉ là những kẻ xấu xa, nếu không trông coi cẩn thận sẽ dễ dàng trở thành món đồ bị thất lạc, nhưng cũng có người sẽ cảm thấy, hôn nhân, cũng cần có không gian để cùng sinh tồn, bất kể là “cùng bay” hay không, đều có lúc thuận lợi, có lúc trắc trở, đừng bao giờ vì điều gì mà dễ dàng từ bỏ…  *** Tác giả Ngải Mễ Là tác giả của rất nhiều tiểu thuyết bán chạy ở Trung Quốc, hiện cô đang sống ở Mỹ. Các tác phẩm của cô được độc giả trẻ Việt nam rất yêu thích. Các tác phẩm tiêu biểu đã xuất bản tại Việt Nam: - Cùng anh ngắm hoa sơn tra - Dịu dàng đến vô cùng - Trúc mã thanh mai - Mơ về phía anh … Các tác phẩm của Ngải Mễ do Amun phát hành: - Cô gái tháng Sáu - Ngắm hoa nở trong sương - Ai sẽ ôm em khi thấy em buồn. Mời các bạn đón đọc Ai sẽ ôm em khi thấy em buồn của tác giả Ngải Mễ.  
Vô Xứ Khả Tầm
Tên eBook: Vô Xứ Khả Tầm (full prc, pdf, epub) Tác giả: Lam Lâm Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Đô thị, Nhất công nhất thụ, Văn học phương Đông Editor: wanei 霙 Biên dịch: Quick Translator Nguồn: wanei.wordpress.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Lâm Cánh luôn quan niệm chỉ cần chỉ cần sống buông thả, sẽ không có gì không chơi đùa được. Nhưng một ngày nọ, cậu bỗng động lòng với con người nghiêm túc đó. Thật vất vả mới có thể kiếm cớ cùng "sống chung". Nhưng cuộc sống có quá nhiều thứ không được như mong đợi... Đầu tiên là yêu nữ kia, rồi tiếp đó bị lão sói già xâm phạm. Tình cảnh trên đe dưới búa. Năm lần bảy lượt xuống nước xin lỗi, cậu nhìn vẻ lãnh đạm của người kia mà không khỏi đau lòng. Thật sự không thể hy vọng nữa ư? Ngón tay vô ý cùng định nhặt một mẩu, chạm vào nhau, tôi vội rụt về, cậu ấy bất thình lình giữ lại. Tôi ngẩng phắt đầu nhìn lên, mặt cậu ấy vẫn cúi thấp. "Lâm Cánh, tớ không thể giống cậu được." cậu ấy thì thầm. "Tớ không thể." Trong vài giây u u mê mê, tôi hoàn toàn không hiểu ý của cậu ấy, chỉ thấy mặt cậu ấy càng ngày càng gần, ánh mắt bi thương, từ từ tiến sát. Rồi một nụ hôn rơi trên môi. Mời các bạn đón đọc Vô Xứ Khả Tầm của tác giả Lam Lâm.
Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc - Ân Tầm
Lục Bắc Thần luôn khiến cô chìm vào ảo giác. Bóng hình thân thuộc, gương mặt thân thuộc, rồi khiến cô không sao thở nổi. Nhưng anh lại nói: “Đã phụ lòng người, vì cớ gì phải đau khổ?” Bỗng một ngày nào đó, có người nói với Cố Sơ: Đừng có tin Lục Bắc Thần, vì anh ta, không phải Lục Bắc Thần… Tình yêu bị tuổi xuân giết chết, còn tuổi xuân lại bị tình yêu lưu đày… Bạn đang đọc truyện Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc của tác giả Ân Tầm.  Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc có những tình tiết ngọt ngào về một tình yêu ấp ủ nồng cháy. *** Cố Sơ từng nghĩ tới vô số lần gặp lại nhau, thế mà ngày trùng phùng ấy lại tới một cách đầy bất ngờ. Cô hoảng loạn bối rối, anh lại bình tĩnh thản nhiên. Cô lẩm bẩm: “Bắc Thâm” Anh: “Tôi là Lục Bắc Thần!” Lục Bắc Thần với thân phận cao quý khiến người ta phải kính nể. Anh là vị pháp y nhân chủng học quốc tế nổi danh, là vị tiến sĩ có IQ cao khiến tội phạm không có chỗ lánh mình, là “người phiên dịch của xác chết” đầy uy tín, bất kỳ manh mối nào cũng không thể thoát khỏi đôi mắt hiểm của anh, là giáo sư chuyên ngành đã được viện kiểm sát tối cao mệnh danh là “nam thần” khó mời nhất, là người nắm giữ “quỹ Bắc Thần” tiếng tăm lẫy lừng. Anh có gương mặt giống Bắc Thâm, nhưng lại không phải Bắc Thâm của cô. Anh là oan gia ngõ hẹp khiến cô luôn chìm vào ảo giác, thật giả khó phân biệt. Cho đến một ngày, có người nói với Cố Sơ: “Đừng tin Lục Bắc Thần, vì anh ta không phải Lục Bắc Thần…”   Mời bạn đọc cùng thưởng thức truyện ngôn tình để hiểu rõ hơn về Cố Sơ và Lục Băc Thần. 
Cô Vợ Đặc Công Ngốc Nghếch của Tôi
Tên eBook: Cô Vợ Đặc Công Ngốc Nghếch của Tôi (full prc, pdf, epub) Tác giả: Phạm Thu Thể loại: Ngôn Tình, Quân nhân, HE, Hiện đại, Văn học phương Đông Raw: rich92 Dịch giả: Anonymous Nguồn: morphobblue.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Bạn đang đọc truyện Cô Vợ Đặc Công Ngốc Nghếch Của Tôi của tác giả Phạm Thu trên trang thư viện eBook Đào Tiểu Vũ eBook. “Lâm Phàm, trình tự chuyển ngành của cô đã hoàn tất nhưng chức vụ cô yêu cầu ở thành phố S cần điều chỉnh lại, nhanh nhất cũng phải ba tháng nữa mới có câu trả lời.” Một sĩ quan đứng tuổi dáng người đĩnh đạc ngồi sau bàn làm việc ngăn nắp, nhìn cô gái mặc đồ ngụy trang trước mặt. Đến với truyện Cô Vợ Đặc Công Ngốc Nghếch Của Tôi, bạn sẽ trải qua được rất nhiều những cung bậc cảm xúc. Thương thay bà cháu Lâm Phàm, dù có cuộc sống nghèo khổ khó khăn nhưng tinh thuần luôn tươi vui và chất phác. Những câu chuyện sẽ dần hiện ra trong từng chương của Cô Vợ Đặc Công Ngốc Nghếch Của Tôi. Mời các bạn đón đọc Cô Vợ Đặc Công Ngốc Nghếch Của Tôi của tác giả Phạm Thu.