Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chuỗi Hạt Azoth (Phan Hồn Nhiên)

Văn học kỳ ảo không còn xa lạ với độc giả Việt, nhưng là mảnh đất ít nhà văn đặt chân tới. Phan Hồn Nhiên là một đại diện tiêu biểu của dòng tiểu thuyết này.

Chuỗi hạt mang trong nó một quy luật lớn lao mà cũng thật khắc nghiệt: Trí tuệ tối thượng, mà Azoth là một biểu trưng, soi sáng cho ta về vũ trụ và con người cũng như ý nghĩa cuộc sống. Trí tuệ ấy không bao giờ đến với ai dễ dàng. Phải đánh đổi. Bằng thời gian. Bằng nỗi đau đớn. Và không hiếm khi bằng cả cái chết. Thường, người ta phải đủ trải nghiệm sống để tiếp cận quyền lực ấy. Nhưng vẫn không ít kẻ muốn đi đường tắt...

Một cuốn sách thật ấn tượng. Từ đầu đến cuối sách hầu hết sử dụng màu sắc: đen, trắng, xanh, xám. Đồ dùng, cảnh vật, phong cảnh đều được viết một cách trơn tru, làm nổi bật được những cảm xúc cần có khi đọc. Đưa người đọc vào một thế giới tuy khó hiểu nhưng đầy lôi cuốn.

Phan Hồn Nhiên được biết tới với những truyện ngắn tinh tế và kén người đọc, những truyện dài thu hút lượng lớn độc giả trẻ, cùng tiểu thuyết. Ở thể loại văn học kỳ ảo, Phan Hồn Nhiên cũng có nhiều tác phẩm gây chú ý.

Phan Hồn Nhiên luôn có cách rất riêng để biến khung cảnh ấy thành của mình. Đôi khi, ở đầu các chương truyện, chị thường dành không gian cho những "cú máy đặc tả" (nói theo thuật ngữ điện ảnh), thỏa sức nghiên cứu, bóc tách những đồ vật, khung cảnh, như thể nhà sưu tập nghiên cứu một mẫu tiêu bản yêu thích. Cách viết này mang đến cho người đọc một góc nhìn hoàn toàn mới mẻ về những thứ họ từng biết, khơi gợi cảm giác ma mị khó chối từ. *** Tìm mua: Chuỗi Hạt Azoth TiKi Lazada Shopee

Các vệt đen lướt ngang dọc ngoài cửa sổ. Những đỉnh thông nghiêng ngả. Các cành nhánh răng rắc gãy, rơi xuống các bụi đỗ quyên bên dưới. Không phải gió. Cuộc giao chiến dữ dội của những kẻ vô hình. Nhưng, San không chú tâm đến những điều ấy nữa. Mọi tranh giành, âm mưu hay hành động tàn bạo vốn rất hứng thú với cô đều trở nên vô nghĩa vào thời khắc này. Khi tất cả sa đà vào những việc vụn vặt, càng dễ dàng hơn cho cô thẳng tiến đến mục đích cuối cùng.

San thay bộ váy lấp lánh bằng bộ trang phục đơn giản, gọn ghẽ. Thậm chí cô vứt bỏ lại cái hoodie vừa xỏ tay vào, chỉ cần áo pullover mỏng có túi trước bụng là đủ. Cô không lạnh. Viễn cảnh sắp sửa làm chủ trọn vẹn chuỗi hạt thần thánh khiến máu trong mạch máu nóng rực lên.

Tay nắm chặt chiếc hộp gỗ dẹt, San bước vội vã trên hành lang. Ở căn phòng lớn đầu hồi, căn phòng bà nội Danny cửa không khép. Khi cô đi ngang qua, ngồi im bên chiếc bàn gương cổ kính, bà cụ đột ngột ngẩng đầu lên. Đôi mắt họ gặp nhau trong tích tắc. Thấu hiểu. Bà ta cũng chờ đợi chuỗi hạt hoàn thiện, suy nghĩ trong San cuồng lên. Không bước nữa, cô chạy trên cầu thang, đẩy cánh cửa mà ban nãy Danny đã mở, lao ra khỏi ngôi nhà.

Vài nhánh thông vẫn rơi lả tả. Các cụm lá đỗ quyên dập nát. Những đốm hoa vừa hồng rực bung nở giờ đây chuyển sắc tím bầm, dần lịm tắt.

Cô gái xinh đẹp trừng trừng nhìn vào khoảng trống, mỗi khi các tán lá rạp xuống. Trong ánh sáng ban ngày, khi phơi bày bản chất hung bạo chân thật, những kẻ đến từ địa ngục thường chọn sự vô hình. Nhưng, thảng hoặc, họ vẫn mất kiểm soát, để lộ vài nét tướng mạo quen thuộc để mắt thường như San cũng có thể nhận ra.

Nhận ra, mà không ngạc nhiên. Vì đó là cuộc giao chiến giữa người quản gia áo đen với ác thần trẻ - cô bạn Da Nâu. Những kẻ gánh vác cùng một nhiệm vụ: bảo vệ Azoth.

Những kẻ điên rồ! - San nghĩ thầm. Cùng đến từ một nơi, rõ ràng người áo đen muốn ngăn cản sự hoàn thiện chuỗi hạt. Lẽ ra Khiết cũng phải theo đuổi cùng nhiệm vụ ấy, bởi nếu chuỗi hạt toàn vẹn, mà lại không thuộc về chúa tể địa ngục, thế giới bóng đêm sẽ bị xoá sổ. Nhưng Da Nâu đã đổi hướng bất ngờ. Thậm chí, cô bạn ấy còn hành động để giúp tiến trình đó đến nhanh. Trong cuộc giao tranh của những linh hồn tăm tối, chắc chắn sẽ có một người phải chết. Điều ấy quan trọng gì chứ, cô gái xinh đẹp cười khẩy, chạy xuống chân núi. Trong khi tất cả bị cuốn vào những hành động điên cuồng vì những động cơ vô nghĩa, chính ta, duy nhất ta, sẽ là người sở hữu chuỗi hạt quyền lực.

San đứng bên đường. Gió không ngừng thổi ở đoạn đường đèo. Nhưng mái tóc xoăn đen thẫm bất động trên vai. Gương mặt cô vươn về phía trước, cánh mũi xanh tái phập phồng, con ngươi mở to. Dáng vẻ kiêu hãnh chỉ có ở một mãnh thú non trẻ rình mồi. Trong khi chờ chiếc xe nào đó chạy ngang đoạn đường này để xin quá giang, cô gái xinh đẹp mở chiếc hộp gỗ, bất kể sẽ có thêm một cái chết sẽ đến trong tầm ảnh hưởng của chuỗi hạt, bất kể cô biết rõ ai là người sẽ nhận cái chết đó. "Các người sẽ nhìn thấy gương mặt của mình! - San thì thào với chuỗi hạt - Cô bạn Bình Nguyên sẽ về từ biển. Và ta sẽ ra biển, để đón hạt Azoth cuối cùng!"

Trên nền nhung đen, làn máu xanh bạc lóng lánh, loé lên như tia mắt tàn bạo khi chạm ánh sáng ngày.

Lời nguyên của Azoth một lần nữa hiệu lực: Khi nắp hộp bật mở không nguyên cớ, sẽ có một thể xác bị đày đoạ hoặc một linh hồn bị mang đi.

Đó chính là thời khắc thân thể Danny đập mạnh xuống đáy hố thẳm.

Tảng đất cuối cùng rơi xuống, vụn vỡ, phủ kín mái tóc xoăn dài mềm mại, lấp đầy những ngón tay xanh xao xoè rộng trong nỗi đau đớn tột cùng. o O o

Gió rầm rì luồn trong những bụi đỗ quyên.

Khiết mở hé mắt. Một lọn tóc ngắn bay nhè nhẹ trước mắt. Cô đã trở lại hình dáng của người bình thường, không còn vô hình. Nhưng, cô cũng nhận ra mình không sao cựa quậy. Một phép thuật ghê rợn nào đó đã biến vài nhánh đỗ quyên mềm mại thành các mũi sắt nhọn, đâm xuyên qua thân thể ác thần trẻ. Khoang bụng. Lồng ngực. Cả hai cánh tay. Và vết đâm nặng nhất chếch mé cổ, chỉ cách khí quản hai centimetre. Từ các vết đâm, máu đang rỉ xuống, từng vệt mảnh, trườn theo nhánh lá, thấm vào những hạt đất đen mịn.

- Ta không cần giết mi, phải không? - Người áo đen đã thì tháo ghé sát tai Da Nâu, khi giành phần thắng trong cuộc giao tranh - Cứ nằm đây, vài giờ nữa, khi Mặt Trời lên cao, mi sẽ hiện nguyên hình thôi. Các bạn mi thức dậy xuống vườn, sẽ phát hiện ra mi trong tình trạng này. Nhưng lúc đó thì mi đã chết rồi!

Thế là hết. Cuộc đời của một kẻ tái sinh như mình đã trôi qua như một chớp mắt. Da Nâu thầm nghĩ, nhắm mắt, không một lời đôi co với người áo đen. Cô cũng không oán trách người đã đẩy mình vào cái chết. Họ đã có một trận đấu công bằng. Ai mạnh hơn, tàn bạo hơn, thì phải thắng. Ở một lẽ nào đó, người áo đen đã làm đúng. Những kẻ sinh ra từ bóng tối phải thực hiện vai trò của chúng. Được tái sinh, được dự phần vào cuộc sống tươi đẹp, có lúc cô đã quên đi mình là ai. Rồi cô cũng nhận ra thân phận thật, đã nhúng tay vào tội ác, không nhiều đắn đo. Chỉ có điều, những ngày tháng cuối cùng, cô đã gạt bỏ sứ mệnh, để làm một số điều cô nghĩ là cần thiết. Những điều trái tim mách bảo…

Khiết vẫn nhắm mắt. Hơi thở mỏng dần. Nhưng, từ những nhánh rễ cắm sâu vào lòng đất, truyền lên cái nhánh lá đang đâm xuyên vào thân thể cô tiếng rên khe khẽ, mơ hồ. Cô bỗng tỉnh táo. Danny… Danny… Danny… Người cô yêu thương. Cậu ấy đang bị chôn vùi trong lòng hố thẳm.

Cậu ấy chưa chết!

Ghì mạnh thân thể lúc này đã hiện nguyên hình, bằng tất cả nỗ lực, Khiết tự lôi mình ra khỏi trạng thái bất động. Cô cong người, nghiêng về bên phía trái tim. Các nhánh lá buột ra khỏi người cô, làm vết thương toác rộng hơn, đau hơn, máu ộc ra nhiều hơn. Nếu cô vào nhà, được các bạn băng bó và đưa đi cấp cứu, có lẽ vẫn còn kịp. Nhưng, hết thảy những điều ấy không làm cô bận tâm nữa.

Lết đến hõm đất đã lấp kín vừa nãy còn là hố thẳm, Da Nâu nằm úp mặt. Máu cô đang thấm xuống đất. Dòng máu xanh của ác thần. Thuỷ ngân chưa tinh luyện, nhưng cũng đủ để những hạt đất khi nó rơi xuống tan biến đi. Tan nhanh. Rất nhanh. Và lòng đất dâng lên, trả lại con người bị chôn vùi trở về mặt đất ánh sáng.

Đất dưới thân thể Khiết hỗng đi. Cô lết qua bên cạnh. Hố thẳm ngay sát bên cô. Nhìn xuống, Danny đã hiện lên, khá gần.

- Danny, có nghe thấy gì không? - Da Nâu gọi khẽ.

Những ngón tay xanh xao cựa nhẹ. Khuôn đầu đang úp sấp hơi nhấc lên rồi lại gục xuống. Chừng như chàng trai vẫn không tin mình còn sống, hoặc cậu ấy quá đau và mệt. Da Nâu gượng nói to hơn:

- Danny, nhìn lên đi! Khiết đây!

Vẫn không có cử động nào. Nhoài người xuống hố, Da Nâu cố vươn cánh tay mà vẫn cách lưng Danny một sải. Cô hạ giọng, khẽ khàng:

- Cố lên, Danny! Bạn phải lên đây! Phải sống! Vì có người cần bạn lắm. Bình Nguyên ấy…

Tên Bình Nguyên vang lên, đánh thức Danny hiệu nghiệm. Cậu chậm chạp xoay hẳn người lại, mở hé mi mắt bám đầy đất. Da Nâu nở nụ cười nhợt nhạt, hạnh phúc và cũng đau đớn kì lạ:

- Đưa tay cho Khiết, mau!

Chàng trai nắm lấy bàn tay cô bạn, gượng nhỏm dậy, đưa lên một cánh tay. Những đốt sống lưng đau điếng. Danny đổ ập xuống một lần nữa. Nhưng tay Khiết đã kịp nắm lấy bàn tay cậu. Giữ chặt. Những ngón tay Da Nâu run lẩy bẩy. Hơi ấm đang nhạt dần. Tuy nhiên, bằng tất cả sức lực còn lại, thở hốc lên, Khiết rùn người, kéo bật chàng trai lên khỏi miệng hố.

Hai người bạn nằm im cạnh nhau. Đất ẩm sau mưa lành lạnh dưới lưng. Ánh sáng ban mai đã tràn kín bầu trời, chiếu rọi hai gương mặt kiệt sức, nhưng bình thản. Chếch sau ngọn thông, ngôi sao cuối cùng vẫn nhấp nháy, nhưng đã mờ đi nhiều trong ánh sáng ngày.

Bàn tay Da Nâu đặt nhẹ trên tay Danny. Lần đầu tiên. Bàn tay cậu ấy bất động, không đáp lại. Nhưng có hề gì…

Khiết thở nhẹ. Máu đã cạn kiệt. Các vết thương trên cơ thể cô vượt quá ngưỡng đau, khiến cô không còn cảm thấy gì nhiều nữa. Chỉ có ánh sáng của bầu trời như tia mắt cảm thương và gió như bàn tay vỗ về. Lùa vào phổi cô hương thơm nồng dịu của đất đai. Mùi nhựa thông hăng hắc mà tinh khiết. Cả những nhánh đỗ quyên quỷ ám tàn nhẫn giờ đây cũng trở về dáng vẻ hiên hoà. Quầng sáng quanh những đoá hoa như chiếc túi mỏng tang cất giữ mùi thơm ngọt nhẹ. Thật lạ lùng, vì sao khi không còn nhiều thời gian được hiện diện trong cuộc sống này nữa, người ta mới nhìn thấy những vẻ đẹp bé nhỏ? Và vì sao vào thời khắc của đứt lìa, người ta mới biết mình tha thiết được thương yêu?

Ừ, tình yêu. Giờ thì cô có thể gọi tên nó, trong ý nghĩ thoi thóp của mình.

Đó là khi cô nhìn thấy Danny trên lối đi có mái che, sửa lại áo khoác xộc xệch của Nhật. Cử chỉ quan tâm chăm sóc lạ lùng dường như không thể có ở một chàng trai kiêu hãnh như thế, nhưng là có thật. Rồi khi thằng bé lớp dưới chạy đi, cậu ấy lại chìm vào trang sách đang đọc, không hề biết có đôi mắt đang lặng lẽ nhìn mình.

Chưa bao giờ cô nghĩ về tình yêu, hay đúng hơn, cô không dám nghĩ về nó. Sau này, hiểu rõ thân phận mình, và quan trọng hơn nữa, hiểu rõ cảm xúc lặng lẽ trong cô bạn Bình Nguyên, cô càn xác quyết tình cảm ấy là thứ không thể. Nhưng nó đã lao vào cô, như một mũi tên nghịch ngợm. Vì là một ác thần trẻ, cô phải đẩy bật nó ra khỏi trái tim mình. Nhưng nó vẫn ở đấy, ẩn náu.

Thật hạnh phúc khi được làm người, dù chỉ là người tái sinh. Bởi chỉ có làm người, ta mới biết có một tình cảm lạ thường đến vậy, sâu sắc đến vậy, và mạnh đến mức gột đi phần ác trong ta, biến ta từ kẻ mục ruỗng thành một con người khác. Điều đẹp nhất của tình yêu là nó chỉ bắt đầu từ tự do. Chính ta, chứ chẳng ai khác, là người chọn nhận nó, chọn trao tặng nó. Ngay cả khi ta không được đáp trả, bởi người ta chọn để yêu thương không yêu thương ta, thì ta vẫn được phép lặng lẽ yêu thương, biến tình yêu thành hành động ít ngẫu nhiên nhất. Khi ta có tình yêu, ta đã mạnh hơn mong muốn của người áo đen, ta đã sống thêm được vài thời khắc nữa… Để bình yên chạm vào tay cậu ấy. Lần đầu tiên và cũng là lần cuối trong đời…

Những ngón tay yếu ớt rời khỏi tay Danny, chạm vào vết thương trên lồng ngực trái. Hạt máu cuối cùng dính vào ngón tay. Da Nâu đưa đến gần mắt. Màu xanh đã biến thành màu đỏ.

Thế là đủ!

Cô nhắm mắt lại. Hơi thở cuối cùng rời đi.

Đau đớn chấm dứt.

Đôi chân cô, lồng ngực cô, cánh tay cô, mái tóc cô, và gương mặt ngộ nghĩnh luôn mỉm cười dần dần co cứng lại. Trong chớp mắt, tất cả tan ra, lẫn vào lớp đất mịn nhỏ bên gốc những cây đỗ quyên.

Đó cũng là lúc Danny cựa nhẹ. Một nguồn năng lượng bí ẩn truyền gửi cho cậu, chữa lành những vết đau mà cú rơi gây ra.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Phan Hồn Nhiên":Cánh TráiChiếc Vòng Đồng ĐenChuỗi Hạt AzothCông TyDạt VòmThe JokerLuật ChơiMắt BãoMáu HiếmNhững Đôi Mắt LạnhXuyên Thấm

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Chuỗi Hạt Azoth PDF của tác giả Phan Hồn Nhiên nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Thương Hải (Phượng Ca)
Thương Hải khai mở đường hướng viết truyện võ hiệp mới sau một thời gian bị che bóng bởi những cây đa cây đề như Kim Dung, Cổ Long… Nổi danh nhờ hai tác phẩm Côn Luân (昆倫) và Thương Hải (滄海) - Phượng Ca trở thành Thần Châu Tân Ngũ Hiệp của Trung tỏa sáng sau khi Tra Lương.. gác bút, Cổ long qua đời…. Ba trăm năm trước, “Tây Côn Luân” Lương Tiêu dẫn theo vợ là Hoa Hiểu Sương viễn tẩu đại dương… Hai trăm năm trước, Lương Tư Cầm trở về Trung thổ, đánh bại quần hùng, tranh đoạt quyền bính, phục hồi Hán thất, thống nhất Hoa Hạ. Dù rằng y oanh oanh liệt liệt, nhưng sau khi “ức nho thuật, hạn hoàng quyền” thì thất bại thảm hại, phải chạy đến Tây Vực ôm hận mà chết. Trước lúc lâm chung, y có lưu lại Tây Thành Bát bộ và tám bức họa tượng của tổ sư, lại còn di huấn rằng “Bát đồ hợp nhất, thiên hạ vô địch”. Nó trở thành bí mật lớn nhất của Tây Thành, và cũng là mầm mống cho sự loạn động sau này. Bát đồ hợp nhất sẽ thành cái gì? Tài bảo? Võ công? Học vấn? Hay thần binh? Hai trăm năm sau, bí mật động trời đó từ từ khai mở. Cái gì là tuyệt đại tôn sư, thiếu niên thiên tài, lục đại kiếp nô, bát đại cao thủ? Những nhân vật đó từ từ hiện thân trong cuộc chinh chiến trùng trùng và đầy tráng lệ… Thương Hải được Phượng Ca - được xem là một trong năm đại tác gia hàng đầu thuộc thế hệ mới của Trung Quốc đại lục, sáng tác. Phương Ca tên là Hướng Kỳ Cương, sinh 1977 ở Cổ thành Quỳ Châu, Trùng Khánh, tốt nghiệp Đại học Tứ Xuyên năm 2002, hiện là Phó tổng biên tập của tạp chí “Kim cổ truyền kỳ - võ hiệp bản”. Tác giả thường khiêm tốn tự nhận mình là tài mọn, viết chưa được dăm ba chữ đã vội xem lại, nhưng đã hoàn thành bộ “Côn Luân” thật sự xuất sắc, cộng thêm nửa bộ “Mạn Dục Vương Triều” và các truyện ngắn khác, sớm thể hiện được tài cầm bút và sức sáng tác phong phú. Tìm mua: Thương Hải TiKi Lazada Shopee Thương Hải được xem là tác phẩm võ hiệp thứ hai của Phượng Ca, tình tiết diễn ra tiếp sau Côn Luân. Tiếp nối thế giới đã được tạo ra từ Côn Luân, Phượng Ca đã cấu tứ ra một thế giới kỳ ảo mới thật rộng lớn, có thể được coi là một Sơn Hải kinh hiện đại, “Sơn” chính là Côn Luân, “Hải” chính là Thương Hải. Thương Hải là thiên truyện được Phượng Ca tốn rất nhiều công sức và thời gian viết thành, được xem là hơn hẳn Côn Luân xét về phương pháp mô tả hay những đột phá trong suy nghĩ. Truyện thể hiện một lực tưởng tượng phong phú, lại tráng lệ phi thường. Về mặt giang hồ và võ học, tác giả cũng có sự sáng tạo mới hoàn toàn, không phải là tạo ra chỉ một hay hai chiêu mới của một môn một phái, mà là toàn bộ hệ thống võ học cũng như cục thế và cách sinh hoạt giang hồ. So với Côn Luân, sự sáng tạo của Phượng Ca ở Thương Hải cũng đã chuyển từ “ngoại” sang “nội”: Thương Hải được thêm vào yếu tố huyền ảo, nhiều tình tiết lại được thiết kế trong sự đấu tranh và giằng co giữ suy nghĩ lý tính và bản chất nội tâm của con người. Tất tần tật những điều đó được mô tả rất nghiêm mật, nào là mở màn cho nhân vật, những huyền niệm, những phát hiện mới, rồi những bước đột chuyển… khiến cho bộ tiểu thuyết võ hiệp này có những bước lui lui tới tới rất nhịp nhàng, khiến người đọc mê mẩn đến nỗi quên cả ngủ. Khác với tiểu thuyết võ hiệp truyền thống, nhân vật trong Thương Hải có được những khả năng siêu cảm quan, vượt khỏi giới hạn vật lý thông thường. Hơn nữa, dù vẫn lấy võ công làm phương tiện, nhưng rất nhiều lần truyện chỉ sử dụng võ công như là thứ để cụ thể hóa một khái niệm trừu tượng nào đó…Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Thương Hải PDF của tác giả Phượng Ca nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Thung Lũng Salicande (Pauline Alphen)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Thung Lũng Salicande PDF của tác giả Pauline Alphen nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Thùng Cơm Sát Vách (Tửu Tiểu Thất)
Thùng cơm sát vách - xoay quanh Kiều Phong - một giáo sư vật lý lượng tử, có chỉ số thông minh vượt trội nhưng EQ lại hoàn toàn ngược lại. Mặc dù anh có ngoại hình khiến bất kỳ cô gái nào cũng phải mơ ước ấy vậy mà Kiều Phong lại chẳng thể lý giải nổi suy nghĩ của những người mà anh cho là “bình thường”. Chính vì vậy bao năm qua, Kiều Phong chỉ có thể làm bạn với chú mèo Schrodinger - một thành viên đến từ “hành tinh mèo cao quý”. Đến một ngày kia, cô nàng Lam Sam “chân dài dáng chuẩn”, EQ thì cao mà IQ thì thấp xuất hiện, đã thay đổi hoàn toàn cuộc sống bình yên “một người một mèo” của Kiều Phong. Cô hàng xóm họ Lam sành điệu này còn ngày ngày sang ăn chực cơm nhà Kiều Phong, tranh giành cá với Schrodinger, khiến vị trí của chú mèo này trong trái tim anh ngày càng lung lay. Tuy Schrodinger rất bất mãn, nhưng chủ nhân của nó dường như lại không hề bài xích mà vô cùng tình nguyện cống hiến tài nghệ của mình cho cái “thùng cơm sát vách” này!Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Tửu Tiểu Thất":Bệ Hạ Xin Tự TrọngEm Không Vào Địa Ngục Thì Ai Vào?Hoàng Hậu Vô ĐứcThời Gian Ngòn NgọtThùng Cơm Sát VáchTiểu BéoVợ Ơi Theo Anh Về NhàXuyên Qua Thành Cỏ DạiĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Thùng Cơm Sát Vách PDF của tác giả Tửu Tiểu Thất nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Thức Ăn Trong Nồi, Em Trong Chăn (Trúc Dĩ)
Văn án:Lần đầu tiên An Nhu nhìn thấy Trần Bạch Phồn.Anh đứng dưới ánh đèn sáng trưng, đang đeo khẩu trang y tế màu lam nhạt. Đôi mắt đào hoa hơi nhếch lên, vừa lấp lánh vừa dịu dàng.Khi anh khom lưng, vạt áo blouse trắng cũng đung đưa theo. Sau đó anh cúi đầu xuống, cầm dụng cụ y tế cẩn thận khám răng cho bệnh nhân.Giây tiếp theo, người đàn ông ấy đã mở miệng. Tìm mua: Thức Ăn Trong Nồi, Em Trong Chăn TiKi Lazada Shopee Giọng điệu biếng nhác lại như đang an ủi.“Đừng sợ.”Trong giây phút đó, An Nhu đã nhất kiến chung tình với Trần Bạch Phồn.Nhưng cô tuyệt đối không ngờ rằng,Anh của lúc bình thường hoàn toàn khác với khi mặc áo blouse ——“Hôm nay em không tới gặp anh.”“Anh lại phải ăn cơm trưa một mình.”“Sao em lại không tới gặp anh?”“Có phải em hết yêu anh rồi không?????”An Nhu: “…” A lô a lô, truyện chống chỉ định cho người mẫn cảm về các thành phần của tình iuuu, cẩu độc thân lâu năm và bài xích tất cả sự dễ thương, đáng yêu đến từ thế giới này ~ Bạn là trạch nữ chính hiệu? Bạn không thích tiếp xúc với người lạ? Bạn nghĩ bạn sẽ ế tới già ở nhà? Đừng lo, cuộc sống này luôn tồn tại hai chữ ‘duyên phận’. Có khi vào một ngày bình thường như mọi ngày khác, bạn sẽ gặp được Mr. Right ở một nơi bạn không hề ngờ đến như là phòng khám nha khoa đối diện chung cư như cô nàng An Nhu của bộ truyện này. Chỉ một khoảnh khắc lướt ngang, nghe được hai chữ “Đừng sợ.” dịu dàng đến tâm khảm của anh chàng nha sĩ cao gầy đeo khẩu trang lộ mỗi cặp mắt mà cô nàng hoạ sĩ có tiếng tăm mang nghệ danh Nhu Chỉ đã cảm thấy ‘vâng, chính là anh ấy’. Nhưng xin thứ lỗi cho nàng tiểu thư tính tình tự nhận là không được tốt lắm này đã dùng những cách khá ấu trĩ và cục súc để gây ấn tượng cho crush của mình. Cô đã thành công, một phần vì chàng nha sĩ 27 tuổi Trần Bạch Phồn đã nhận ra cô từ lần đầu gặp nhau, vì hai người là hàng xóm thời thơ ấu. An Nhu cứ tưởng Trần Bạch Phồn là một nha sĩ dịu dàng, trưởng thành, tốt tính. Cô thích đến nỗi quyết định vẽ một bộ truyện tranh mang tên ‘Anh chàng dịu dàng’ và đăng bằng acc clone. Nhưng sau khi tiếp xúc lâu dài thì thấy cứ có gì sai sai ấy nhỉ. “Tụi anh họp lớp.” Trần Bạch Phồn ngước mắt, anh ấm ức lẩm bẩm: “Người khác đều có vợ uống cùng, anh không có.” Anh ngồi xổm trên mặt đất chống tay lên má. Tóc vừa đen vừa mềm mại, chúng rũ xuống trán và sau tai, trông rất giống một chú chó to xác.Xung quanh cô lặng như tờ, bóng đêm ngoài cửa sổ ngày một nùng.“Vì thích em.” Anh nói. Ặc, vậy là tỏ tình rồi. Hoá ra không phải mỗi An Nhu thích Bạch Phồn, mà Phồn Phồn 27 tuổi cũng rất thích Nhu Nhu. Hic hic, từ lúc này là anh chàng to xác kia đã lộ bộ mặt chuột - ấu trĩ, dính người, thích tác oai tác quái, nhưng quan trọng hơn hết là cực cực cực đáng yêuuu. Chẳng mấy chốc Trần Bạch Phồn cũng đã gửi cho cô một bức ảnh, là ảnh đã được cắt ra từ bức cô gửi anh lúc nãy, trong đó chỉ có nickname Weibo của một người: Cưới được Nhu Chỉ trước hai mươi tám tuổi.An Nhu đột nhiên cảm thấy hơi bất an:… Sao thế?Sau đó, Trần Bạch Phồn trả lời cô: Đây là anh????An Nhu: “…”Đầu ngón tay của cô hơi khựng lại, lập tức thu hồi bức ảnh mình mới gửi rồi gỡ block Trần Bạch Phồn.Nhưng anh đã nhanh tay save ảnh lại rồi gửi cho cô.Trần Bạch Phồn: Em block anh.Trần Bạch Phồn: An Nhu block anh.Trần Bạch Phồn: An Nhu block Trần Bạch Phồn.Anh lặp lại một lần: An Nhu block Trần Bạch Phồn.Trần Bạch Phồn: Em có tin nổi không chứ?An Nhu tỏ ra cây ngay không sợ chết đứng: Em có biết đấy là anh đâu, block là chuyện bình thường mà.Trần Bạch Phồn hoàn toàn không để lời cô nói vào tai, anh tiếp tục tác oai tác quái: Bạn gái block anh, bạn gái không nhận ra anh TUT.An Nhu: “…”Trần Bạch Phồn: Anh nói gì được đây, anh chả dám nói gì hết.Trần Bạch Phồn: Anh chỉ có thể khóc.An Nhu vốn đang không cảm xúc nhìn một đống tin nhắn anh gửi tới, đến câu cuối cùng thì nhịn không được mà bật cười. Người gì mà cưng thế không biết, ước gì mình cũng có một anh bạn trai bám người như thế. Hàng ngày anh đều cố gắng thể hiện sự tồn tại của mình cho An Nhu, gây sự mỗi khi An Nhu lơ mình, còn bằng mọi cách cho cô ấy biết anh thích cô đến nhường nào, và muốn cô cũng thích mình y như thế. Phồn Phồn luôn cảm thấy yêu nhau mà cứ ngại ngùng là không đúng, hai người yêu nhau mà, thể hiện tình cảm khắp mọi nơi thì chả có gì sai cả. Phồn Phồn nấu ăn rất giỏi nhé, ngày ba bữa đều cố gắng nấu cho Nhu Nhu dù anh cũng bận lắm. Anh thương Nhu Nhu thức đêm thức hôm vẽ vời, nhưng anh cũng tôn trọng nghề nghiệp và đam mê của cô. Anh sợ cô ghét những tính xấu của anh, nhưng Nhu Nhu mặc dù ban đầu khi xác nhận yêu đương, không có thời kì giảm xóc, cô đã phải đối mặt với đứa trẻ to xác Phồn Phồn, mọi thứ đều khác hẳn so với lần đầu cô gặp anh, thế nhưng vì là Trần Bạch Phồn nên cô yêu hết. Nhường nhịn sự càn quấy của anh, chịu đựng sự dính người của anh, khoan dung những lúc anh tác oai tác quái, chiều theo anh mà nói những lời anh muốn nghe, cô cũng cố gắng thể hiện rằng cô cũng yêu anh không kém anh yêu cô đâu. Thật sự đây là một bộ truyện rất dễ thương, nam chính đáng yêu nhất trong tất cả những truyện mình đã đọc. Nhưng anh chỉ trẻ con trước bạn gái anh thôi nhé, với người ngoài thì anh vẫn là một người đàn ông chững chạc, dịu dàng đấy. Khi yêu nhau mà những hành động của đối phương đều cho bạn cảm giác là bạn rất quan trọng với anh ấy, thì tình yêu này vô cùng xứng đáng. Bạch Phồn như thế tạo cho An Nhu một cảm giác rất an toàn. Truyện cứ nhẹ nhàng thế đấy, xuyên suốt bộ truyện người bị ngược nhiều nhất chính là độc giả đáng thương chúng ta. Hận không có một bạn trai như thế để chúng ta về chiều chuộng. Truyện cứ bình bình đạm đạm mà trôi qua mấy chục chương, bạn đừng trông mong quá nhiều vào các tình huống giật gân hay cẩu huyết. Đâu phải tình yêu nào cũng phải trải qua gập ghềnh, trắc trở, chia tay rồi lại tái hợp mới gọi là tình yêu đâu nhỉ. Chỉ cần hai người hiểu nhau, bao dung lẫn nhau, một người nguyện ý gây sự, một người nguyện ý chiều chuộng là ổn rồi. Bên cạnh đó, editor rất có tâm ý, truyện được edit với tốc độ cực nhanh, mở hố hồi tháng bảy mà mới hôm kia đã hoàn rồi đấy. À nhà bạn ý cũng có một bộ truyện sủng đáng yêu khác là ‘Ngôn của anh’, đã có bạn review rồi. Bạn ý edit mượt mà vô cùng, đọc rất chân thật. Bạn cũng dễ thương nữa, pass cực dễ giải luôn. Lúc đọc chương cuối phải tạm biệt couple đáng yêu này thì mình đã rất buồn và tiếc nuối. Tự hỏi đến khi nào mới gặp được một nam chính siêu cưng đến như thế nữa. Thôi thôi thôi, mọi người cứ đọc thử để thấu hiểu cảm giác của mình đi nhé. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.***Lâm Chỉ ngừng thở, lập tức giật lấy điện thoại click vào Weibo đọc bình luận. Weibo mới được post lên một lát mà đã có mấy chục comments, nhưng đại đa số đều đang thả dấu "?????", hỏi "Anh chàng dịu dàng" là cái gì, những người còn lại đều ôm thái độ nửa tin nửa ngờ. Lâm Chỉ lấy điện thoại ra gọi cho Tiểu Văn nhưng bên kia ngắt máy. Cô khó thở, lập tức nổi bão: "M* nó, có phải cậu ta điên rồi không?" Tiểu Dư cũng không biết phải nói gì: ".Bao giờ cậu ta chẳng vậy, phiền chết được." "Giờ phải làm sao đây, không biết cậu ta đi đâu mất rồi..." Lâm Chỉ vừa nói vừa nhắn tin cho Tiểu Văn, tỏ ra sắp điên đến nơi, "A a a a cmn chứ!" 【 Mau xóa bài post đó đi! 】 【 Đầu óc cậu có vấn đề à? Tôi cho cậu xem chứ có phải cậu post lên đâu?】 Bên kia không hề đáp lại. Lúc Lâm Chỉ xem lại thì lượt comments và share đã quá trăm. 【 Thật hay giả vậy? A a a bác sĩ Ôn thật là đẹp trai!! An An cũng đáng yêu quá đi 】 【emmmmmmm.】 【 Cô này có 1 mét 5 thôi à...】 【 "Anh chàng dịu dàng" là cái gì? Phim mới nổi à?】 【 Chủ Weibo hâm à? Nhu Chỉ vừa mới nói không muốn bị lộ mặt ở thế giới thật đấy? Report:) 】 【 Bác sĩ này ở phòng khám gần chỗ tôi hay sao ấy...】 【 Chủ Weibo xóa post đi giùm cái, hám fame điên rồi à? 】 【@ Nhĩ Đông An An, đại đại ơi kia là chị thật ạ!!! 】 Lâm Chỉ cắn chặt răng, thôi thì sự cũng đã rồi, tiếp tục nhắn cho Tiểu Văn: Tôi kệ cậu đấy, hậu quả cậu tự chịu, thích post thì post.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Thức Ăn Trong Nồi, Em Trong Chăn PDF của tác giả Trúc Dĩ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.