Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Lỗi Nhịp Trái Tim (Thụy Vũ)

Chiều nay, chậm rãi bước bên nhau dạo mát quanh vườn, ngang luống hoa cánh chuồn đang nở rộ, chợt Hạ hỏi anh về sự thắc mắc của mình từ bấy lâu nay.

- Anh à! Sao nhà mình lại trồng loài hoa dơn sơ, tầm thường như loại cỏ dại này, mà không là hồng, cúc, lan, huệ, lưu ly, cẩm chướng... hay một loài hoa vương giả nào khác hả anh?

Thiệu Dân hơi khựng lại đúng một giây, rồi nhìn Hạ hỏi dò:

- Em hỏi chi vậy?

Hạ cũng lấy làm lạ cho cử chỉ không bình thường của anh. Tìm mua: Lỗi Nhịp Trái Tim TiKi Lazada Shopee

- Sao vậy? Em có nói sai điều gì à?

Anh hơi lựng khựng rào đón:

- Nhưng em hứa không được giận anh mới nói.

Hạ nhìn nhìn anh một lúc rồi cũng gật đầu, nhưng phải mất vài giây như suy nghĩ thật chu đáo mọi điều trước khi nói, với gương mặt đanh lạnh.

- Vì ngày trước lúc anh yêu Bích Ly, cô ấy nói rất ghét loài hoa này, vì nó vừa vô duyên vừa không hương sắc. Khi cổ chia tay anh chạy theo người khác, lúc đó anh rất tuyệt vọng chán đời. lại vừa oán hận cô ta, nên anh quyết định trồng nó để trả thù và nhìn nó mà nhớ đời cho sự ngu muội, mù quáng của mình khi đem trái tim nguyên sơ trao cho quỷ dữ.

Hạ nhìn anh lạ lẫm. Lúc này mặt anh dịu lại, nói tiếp:

- Nhưng theo thời gian, anh đã nghiệm ra rằng: cô ta không xứng đáng và thấy mình lúc đó thật trẻ con, nên anh quên ngay cô ấy trước khi cưới em. Rồi dần dần anh lại thấy loài hoa này cũng dễ thương, nên anh bảo chú Tám chăm sóc cẩn thận hơn.

Nói xong, anh nhìn cô nheo mắt:

- Anh đã nói thật tất cả rồi đó, em có tin không?

Hạ hỉnh mũi.

- Em tin anh, nhưng chưa là tất cả. Vì theo em biết, anh rất đào hoa.

Anh khịt mũi:

- Vậy em còn muốn điều tra gì nữa đây?

Hạ Ỡm ờ:

- Em muốn anh tự nguyện.

Anh gãi đầu như khó xử:

- Làm sao anh nhớ nổi mà khai.

Hạ trợn mắt kêu trời:

- Trời đất! Anh yêu hết người đẹp hiện diện trên đất này sao?

Anh nhăn nhó, giọng ỉu xìu:

- Làm gì có. Chỉ một mình em còn sắp tắt thở rồi, anh đâu dám đèo bồng.

Hạ chì chiết:

- Anh làm như hiền lắm. Về chuyện này còn phải xét lại.

- Thôi mà em, anh "tu" lâu lắm rồi, em không thấy sao?

Hạ nhìn vào mắt anh nói như tâm sự:

- Em biết anh "ghê" lâu lắm rồi, nhưng không biết tại sao vẫn cứ yêu. Anh thấy em có khờ dại lắm không?

- Đừng nói vậy, anh buồn chứ em. Yêu anh là em khôn ngoan đó chứ ở mà khờ. Em có biết bao nhiêu người muốn như em mà có được đâu.

- Anh cao giá dữ vậy sao?

Anh kéo Hạ Ôm vào lòng, âu yếm:

- Nhưng còn thua em xa.

Hạ vùi đầu vào ngực anh, thủ thỉ:

- Anh có biết là em yêu thích loài hoa cánh chuồn nhất trong các loài hoa không? Nên ngày đầu tiên bước về nhà chồng, luống hoa này đã đập vào mắt em trước nhất và đột nhiên em cảm thấy yêu ngôi nhà và cảnh vật ở đây vô cùng. Tuy hoa không có hương thơm ngào ngạt, mỏng manh dễ vỡ, nhưng rất thanh nhã tinh khôi. Anh nhìn kỹ xem, hoa thật quyến rũ mà lại dễ trồng. Dù bất cứ nơi đâu, chúng cũng sống được.

Thiệu Dân chưng hửng nhìn cô:

- Sao nào giờ anh không nghe em nói? Vậy là vô tình anh đã làm được một việc có ý nghĩa cho vợ anh rồi. Vậy thưởng anh đi chứ!

- Hổng dám đâu. Em còn chưa hỏi tội anh ở đó mà thưởng.

Thiệu Dân ngơ ngác:

- Ủa! Sao kỳ vậy, anh có tội gì?

- Không phải sao? Hồi đó anh còn không thèm nhìn mặt em méo, tròn ra sao nữa, chứ ở đó mà nói đến chuyện hoa lá cành. Hơn nữa anh trồng hoa là để trả thù chứ không phải vì em.

Anh nhăn mặt kêu lên:

- Trời! Vậy mà em cũng nói được. Anh giải thích chuyện này rồi, em còn muốn gì nữa?

Hạ cười khúc khích khi thấy mặt anh méo xẹo. Anh siết Hạ chặt hơn, thì thầm:

- Định ăn gian anh, phải không?

Hạ mắc cỡ đẩy anh ra, vì cô biết anh đang muốn hôn cô.

- Thôi đi mẹ nhìn thấy bây giờ.

Thiệu Dân lì lợm:

- Anh không sợ.

Hạ la lên, dọa:

- Anh làm em đau rồi nè.

Anh tưởng thật, buông Hạ ra ngay không dám đùa dai. Anh bảo:

- Vào nhà đi em, sắp tối rồi.

Một tuần lễ sau, Vọng Thường từ Đà Lạt vào lại Sài Gòn. Lúc này, Hạ thấy anh buồn hơn, lầm lì như chiếc bóng. Anh thường ra khỏi nhà rất sớm, mà về lại rất khuya, có khi say mèm. Mẹ chồng cô thấy vậy lo lắng hỏi, anh bảo bận giao dịch chuyện làm ăn.

Hôm nay cũng chỉ một mình Hạ Ở nhà, ai nấy đều có công việc riêng. Dì Tư thì đi chợ. Đang ngồi nghe nhạc nơi phòng khách, chợt chuông cửa reo lên. Tưởng dì Tư đi chợ về, Hạ đi ra mở cổng. Trước mặt cô không phải là dì Tư mà là Vọng Thường, cùng với hai người đàn ông lạ, khá thanh lịch và một cô gái thật đẹp. Một nét đẹp rực rỡ nhờ biết tận dụng phấn son và quần áo thời trang đắt tiền. Hạ gật đầu chào rồi cùng họ vào nhà. Vọng Thường làm một màn giới thiệu.

Anh vỗ vai người bạn tên Vĩnh là người đàn ông có nước da nâu đồng thật mạnh mẽ có nụ cười thật duyên. Còn người đàn ông cỡ tuổi Vọng Thường tên Thạch da hơi ngâm, đặc biệt anh ta có đôi mắt thật đen, tia nhìn rất dữ, gương mặt góc cạnh nét đàn ông đượm sương gió phong trần. Còn cô gái có cái tên thật kiêu kỳ: Mỹ Phụng.

Quay qua chỉ vào Hạ, anh nói với mọi người. Nghe thì đơn giản, nhưng tinh ý một tí ai cũng nhận ra bên trong câu nói có phần chua chát:

- Còn đây là Khiết Hạ, vợ anh Thiệu Dân, là chị dâu của tôi đó các bạn.

Anh nhấn mạnh từ "chị dâu" nghe rất nặng.

Hạ miễn cưỡng gật đầu đáp lễ rồi viện cớ để cáo từ.

- Các anh chị cứ tự nhiên, tôi bận chút việc. Xin phép vào trong.

Vọng Thường đưa tay ngăn lại, mắt hơi nheo:

- Hạ ngồi chơi đã, lâu lâu mới có dịp rủ bạn bè về nhà chơi, chẳng lẽ Hạ không nhín chút thời gian nói chuyện cho vui với bạn bè tôi được sao?

Cách nói chuyện như ra lệnh của Vọng Thường làm Hạ khó chịu. Nhưng trước mặt người lạ, Hạ đành làm thinh nuốt giận.

Thấy vậy, anh bạn tên Vĩnh lên tiếng:

- Chị ngồi chơi cho vui, chúng tôi đều quen biết anh Dân cả. Nghe tin ảnh cưới vợ, nhưng đến hôm nay mới biết mặt. Bởi hôm đám cưới, chúng tôi đều bận công tác nước ngoài, nên không dự được. Thôi thì bây giờ gặp mặt làm quen cũng chưa muộn, phải không?

Thấy Vĩnh cởi mở, Hạ cũng dịu dàng:

- Không có chi. Nếu đã là người quen thì không có gì là muộn cả.

Vọng Thường kín đáo nhìn cô, rồi nhìn các bạn, mời:

- Mời các bạn uống nước.

Anh bưng ly nước cam đưa tận tay Hạ giọng ân cần:

- Hạ uống nước cam đi, rất tốt cho sức khỏe.

Hạ nhận ly nước rồi đặt xuống bàn. Cô thấy ngượng với ba đôi mắt đang tò mò nhìn mình nên đâm cáu. Nhất là Mỹ Phụng, tia nhìn sắc lạnh pha nỗi ghen hờn tức tối.

- Tôi lại không thích uống nước cam. Các anh, chị cứ tự nhiên.

Vọng Thường phật ý nhìn chỗ khác. Mỹ Phụng lại châm chọc:

- Cùng chung dưới mái nhà bao nhiêu năm mà sở thích của chị Hạ, anh cũng không biết thì quá tệ. Bởi vậy anh mới thua.

Vọng Thường trừng mắt nhìn cô, giọng gắt gỏng:

- Ai mượn em nhiều chuyện.

Mỹ Phụng quắc mắt lại anh định gây hấn.

Thấy tình hình hơi căng thẳng, Vĩnh giảng hòa:

- Cho tôi xin đi các bạn. Chỉ một ly nước thôi mà, đâu có gì phải ầm ĩ.

Vọng Thường rít thuốc liên tục, vẻ mặt khó đăm đăm, làm bầu không khí vui vẻ như chùn lại. Lúc này anh chàng tên Thạch mới lên tiếng, mắt nhìn Hạ chăm chăm không cần che giấu:

- Tôi cũng có nghe bạn tôi là Hoàng Đáng ca ngợi về chị khá nhiều, nên mới có dịp diện kiến, quả không sai. Anh Dân thật có mắt tinh đời

Mỹ Phụng xen vào, giọng mỉa mai:

- Tượng đá mà hôm nay còn mở miệng khen thì chị đúng là trên cả tuyệt vời.

Hạ nhíu mày suy nghĩ: "Cô đâu thù oán gì với cô ta, mà sao cô nàng cay cú trong từng lời nói? Được dịp là cô ta không bỏ qua một cơ hội nào. Đúng là thứ đàn bà lòng dạ hẹp hòi. Hạng người này cũng không nên kết thân làm gì chỉ tổ mang họa vào thân. Vậy mà Vọng Thường và những người bạn của anh sao có thể kết bạn được với cô ta không biết?"

Dứt dòng suy nghĩ, Hạ buông giọng lạnh lùng:

- Cám ơn lời khen tặng của các anh chị, tôi không dám nhận vì tôi cũng chẳng có gì đặc biệt.

Vừa dứt câu, Hạ đứng dậy dù Vọng Thường đưa mắt nhìn cô không vừa ý.

- Xin lỗi, tôi có chút việc phải vào trong.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Lỗi Nhịp Trái Tim PDF của tác giả Thụy Vũ nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Cái Ghế Trống (Jeffery Deaver)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cái Ghế Trống PDF của tác giả Jeffery Deaver nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Cái Đầu Tội Lỗi (Romain Gary)
Cái Đầu Tội Lỗi được tác giả viết bằng tiếng Pháp và tiếng Anh (Pháp: La Tête Coupable; Anh: The Guilty Head) năm 1969. R.Gary và vợ là diễn viên điện ảnh Jean Séberg tự sát tại Paris năm 1980.Bản tiếng Việt dịch từ bản tiếng Anh, New American Library, 1970 ***Romain Gary, Sinh ngày 8-5-1914 tại Vilnius, Litva, Romain Gary lớn lên dưới sự nuôi dạy của mẹ. Ông chuyển đến sống tại Nice, Pháp, năm 14 tuổi. Sau khi theo học ngành Luật, ông đăng ký gia nhập Không quân Pháp. Trong chiến tranh thế giới thứ hai, ông là sĩ quan chỉ huy và từng được thưởng Bắc đẩu bội tinh. Với tiểu thuyết đầu tay Giáo dục châu Âu, ông được Giải thưởng phê bình năm 1945, trùng với thời điểm ông bắt đầu sự nghiệp tại Bộ Ngoại giao Pháp. Được cử đến Sofia (Bulgaria), Bern (Thuỵ Sỹ), New York (Mỹ), La Paz (Colombia) để làm việc, song Romain Gary vẫn không ngừng viết. Tiểu thuyết Les racines du ciel (Cội rễ bầu trời) đoạt giải Goncourt năm 1956, là một bức tranh toàn cảnh về đời sống một nước thuộc địa của Pháp ở vùng châu Phi xích đạo. Tìm mua: Cái Đầu Tội Lỗi TiKi Lazada Shopee Năm 1961, ông rời bỏ ngành Ngoại giao. Sau tập truyện ngắn Gloire à nos illustres pionniers (Vinh quang cho những người tiên phong vĩ đại) (1962) và tiểu thuyết châm biếm Lady L. (1963), ông chuyển sang viết những câu chuyện phiêu lưu như: La comédie américaine (Vở hài kịch nước Mỹ) và Adieu Gary Cooper (Vĩnh biệt Gary Cooper) (1969),La danse de Gengis Cohn (Điệu nhảy của Gengis Cohn) (1967), La tête coupable (Cái đầu tội lỗi) (1968), Charge d’âme (Nhiệm vụ tinh thần) (1977). Gary bắt đầu để lộ nỗi sợ tuổi già và sự hết thời của mình trong cuốn Au-delà de cette limite votre ticket n’est plus valable (Phía bên kia giới hạn tấm vé của anh không còn giá trị nữa) (1975) và Clair de femme (Sự thật về phụ nữ) (1977). Sau cái chết bi kịch của nữ diễn viên Jean Seberg, người là vợ ông từ năm 1962 đến 1970, ông viết cuốn tiểu thuyết cuối cùng mang tên Les cerfs volants (Những cánh diều) không lâu trước khi ông tự vẫn vào năm 1980 ở Paris. Ông để lại chúc thư nêu rõ ông từng ẩn mình dưới cái tên Émile Ajar để viết các tiểu thuyết như Gros Câlin (Âu yếm) (1974), La vie devant soi (Cuộc sống trước mặt) - giải Goncourt năm 1975, Pseudo (Bút danh) (1976),L’angoisse de roi Salomon (Nỗi sợ của vua Salomon) (1979), đánh dấu sự cách tân trong bút pháp của ông. Là một nhân cách đa diện: nhà văn, nhà ngoại giao, nhà làm phim, phi công thời chiến, Romain Gary thú nhận mình thích diễn những vai nhập nhằng khó hiểu; thích làm người điểu khiển rối, nắm trong tay những sợi dây điều khiển nhưng vẫn giữ một khoảng cách đủ xa để đánh giá được hiệu ứng mà ông tạo ra. Ông đã đẩy trò tung hứng ảo thuật lên tới mức tự tạo ra một phiên bản khác của chính mình - Émile Ajar, và trở thành nhà văn duy nhất hai lần nhận giải Goncourt, dưới hai cái tên khác nhau. ***Lão Chong Mập ngắm nhìn cái gã ngoài lề xã hội đó mà lòng buồn não nuột. Đó là tình cảm huynh đệ bất đắc dĩ mà ai cũng phải cảm thấy khi chứng kiến hành vi sa đọa của người khác khiến lòng tự trọng của chính mình bị xúc phạm: gã người Mỹ nọ đầu cúi thấp, cóm róm theo đúng cái tư thế điển hình để bày tỏ lòng hổ thẹn và tủi nhục. Thì Cohn chính là người yêu thích tinh thần cổ điển kia mà. Tuy chẳng có thể rặn ra một giọt nước mắt nào nhưng y vẫn cố xử sự sao cho rõ ra là đang mang một tâm lý tội lỗi. Tóm tắt, tư thế y biểu đạt nói lên rằng y đã mất quyền mang cái danh từ kiêu hãnh mà tự điển Larousse đã định nghĩa: Con người, động vật đứng thẳng. Lão người Hoa bắt y quả tang. Cohn đã nạy cửa sổ leo vào phòng bếp và người chủ danh giá của “quán ăn Paul Gauguin - Thức ăn chính hiệu ở Tahiti” - tức Chong - tất trụt xuống mắt cá, nút quần chưa kịp gài, đã bắt gặp cái gã người Mỹ tồi tệ này đang ngồi chồm hổm trên sàn nhà, thè lưỡi liếm đĩa sữa y vừa trộm trong tủ chén bát của nhà hàng. Dẫu chưa hề đọc Sự Suy Tàn Của Tây Phương của Spengler, lão người Hoa cũng thấy đau buồn sâu sắc trước cảnh tượng một công dân Hoa Kỳ trong hoàn cảnh tủi hổ như vậy. “Ông Cohn ạ, đáng lẽ ông phải xấu hổ. Hoa Kỳ là một quốc gia vĩ đại. Một người Hoa Kỳ mà có hành vi tồi tệ đến thế ở vùng Thái Bình Dương này trong khi quốc gia anh ta đang chiến đấu oai hùng đến vậy để ngăn chặn hiểm họa Đỏ…” - Vàng chứ, Cohn lẩm bẩm. - Ảo, người Trung Hoa cãi lại. Chong Mập là một người Pháp gốc Hoa, một kẻ theo chủ nghĩa De Gaulle nhiệt thành, một người Hoa nói tiếng Pháp theo âm sắc xứ Corse mà nhiều thế hệ lính sen đầm và lính đoan đã gieo xuống miền đất Tahiti này. “Ông Cohn này, tất cả chúng tôi đều hổ thẹn về ông. Tương lai của thế giới tự do tùy thuộc vào thể giá của Hoa Kỳ. Ông phải biết điều đó chứ.” Đầu cúi gầm, ngón chân vẽ những vòng tròn vơ vẩn trên sàn nhà, Cohn biểu đạt một niềm tủi nhục hoàn hảo cho đất nước Cờ Hoa. Thì bạn phải tỏ ra kính trọng cái vũ trụ đạo đức của kẻ khác, nhất là khi bạn mới trộm tiền trong tủ két của người ta chứ. Số tiền chôm trong tủ của lão Chong, Cohn nhét vào túi sau quần jean. Y cẩn thận đứng quay đít vào tường. Hồi nãy, y vừa kịp giấu tiền xong thì nghe tiếng Chong Mập đi xuống cầu thang, y chỉ kịp thì giờ chạy sang nhà bếp, ngồi xổm xuống sàn và chụp lấy chai sữa dành cho mèo.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cái Đầu Tội Lỗi PDF của tác giả Romain Gary nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Cái Chết Từ Trên Trời (James H. Chase)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cái Chết Từ Trên Trời PDF của tác giả James H. Chase nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Cái Chết Trên Chấm Phạt Đền (Vaxlap Phonprext)
Phơrăng Píchle - một trong những cầu thủ xuất sắc nhất của câu lạc bộ Côlônhơ bị giết trong khi đang thi đấu. Người ta tìm ra nguyên nhân dẫn đến cái chết của anh là một mũi kim tẩm độc cực mạnh được ghim vào mũi giày. Nhưng ai đã giết Píchle và giết với mục đích gì? Vụ án đang trong vòng điều tra thì thêm một người nữa bị sát hại. Một mối quan hệ giữa hai vụ giết người và vụ án bị mất cắp tài liệu mật ở Viện Nghiên cứu khoa học Giao thông chuyên về ôtô được xác lập. Bằng sự cố gắng và chuyên môn nghề nghiệp của mình, các trinh sát đã tìm ra được sự thật và kẻ gây án đã phải đền tội...***Thứ Tư sau, tôi và thiếu tá lại xem đá bóng. Cuộc đấu giữa hai đội “Xpác-ta” và “Xla-vi-a” hòa 0-0, nhưng cả hai đều thấy thỏa mãn. Tôi muốn về nhà, vì tôi vẫn chưa có dịp ngủ bù cho thật bõ, những Gô-mô-la mời tôi về nhà ông uống cà-phê. Ông đặt lên bàn một chai cô-nhắc. Tôi vẫn có ý chờ xem ông muốn nói gì. Cuối cùng, không kiên nhẫn nổi, tôi đành hỏi trước. Ông nói: - Tôi có ba lý do để chúc mừng cậu! Thứ nhất các bạn cùng nhóm, sau khi đã tỏ ra rất bí mật, đã thông báo cho tôi biết rằng mùa thu này cậu sẽ lấy vợ! thứ hai là: ngày hôm nay tôi nhận được quyết định của Bộ thăng cấp cho cậu trước thời hạn. Và, cuối cùng, điều thứ ba, cũng đáng để uống mừng: tôi muốn giao cho cậu một vụ án mới. Sáng mai, anh em ở phòng điều tra hình sự sẽ đến. Việc xảy ra là, ở trong rừng Mơ-krô-vrat, ngày hôm kia mới tìm thấy một xác đàn ông không có một giấy tờ tùy thân nào. Chỉ có một chi tiết dưới lớp chì hàn răng bị sâu, lại phát hiện được mấy tấm ảnh cực bé, nhét rất khéo vào đó... Lại phải đến cậu ra tay thôi... Tìm mua: Cái Chết Trên Chấm Phạt Đền TiKi Lazada Shopee Tôi uống rượu, mà cảm thấy vị cô-nhắc sao mà đắng và lợ quá, cứ y như vị xà-phòng!Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cái Chết Trên Chấm Phạt Đền PDF của tác giả Vaxlap Phonprext nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.