Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tiểu Ôn Nhu

Nhà họ Hoắc có hai người con gái: Hoắc Tư Noãn và Hoắc Yên.    Hoắc Tư Noãn là chị cả, lại xinh đẹp hơn người, tài năng nổi bật. Cô là viên ngọc quý được cha mẹ nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa. Từ nhỏ cô đã ngoan ngoãn, thông minh, am hiểu lòng người, rất biết cách xã giao, đối nhân xử thế. Vì vậy cô luôn được cha mẹ thương yêu, hao tâm tổn sức bồi dưỡng để có thể trở thành một tiểu thư khuê các đúng mực, gia nhập vào tầng lớp thượng lưu.    Trái ngược với Hoắc Tư Noãn, Hoắc Yên là một cô bé từ nhỏ sinh ra đầu óc và phản ứng có chút chậm chạp hơn người. Cha mẹ dồn hết tình yêu thương cho chị gái, đối với Hoắc Yên thì hơi lạnh nhạt. Thế nhưng, cô vẫn là cô gái hiền lành nhu thuận, thiện lương thẳng thắn. Cô không hiểu chuyện khéo léo như Hoắc Tư Noãn, cũng không có gì là nổi bật hơn người, cô so với chị gái mình có thể nói là một trời một vực.    Lại nói, nhà họ Hoắc và nhà họ Phó có mối quan hệ thân thiết từ lâu. Chị em nhà họ Hoắc từ nhỏ đã chơi chung với con trai nhà họ Phó - Phó Thời Hàn. Hai nhà có hôn ước với nhau, mà người được chọn để làm vợ Phó Thời Hàn đương nhiên là Hoắc Tư Noãn được cha mẹ hết mực bồi dưỡng.    Phó Thời Hàn là con trai một trong nhà. Ông anh từng đi lính, cha anh là thủ trưởng trong quân đội. Vì vậy từ nhỏ anh đã được dạy dỗ phải luôn cư xử nghiêm chỉnh. Khi còn bé, anh gặp Hoắc Tư Noãn, hai người đều cư xử trưởng thành, khách sáo với nhau, nói chuyện nhạt nhẽo vô vị. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust Aveland)   Nhưng khi gặp Hoắc Yên, cô bé này nhỏ hơn anh và chị gái của mình một tuổi thì cô luôn hồn nhiên đáng yêu, ngọt ngào khả ái vô cùng. Điều đó khiến anh không kìm được mà trêu chọc cô, thường nghịch bím tóc của cô, cả hai ở gần nhau sẽ không có phút giây nào yên bình. Và chỉ khi ở cạnh Hoắc Yên, Phó Thời Hàn mới thoải mái, mới là chính mình.   Nhà họ Hoắc không tính là giàu có, chỉ có thể nói là thuộc hạng trung lưu. Hoắc Tư Noãn được cha mẹ chiều chuộng đến vô lý, tiền tiêu vặt của cô ta mỗi tháng cũng đủ để vắt kiệt tài chính trong nhà. Mục đích là để Hoắc Tư Noãn có thể chơi với các cậu ấm cô chiêu nhà giàu, gia nhập thượng lưu, xứng đáng gả cho Phó Thời Hàn. Hôn sự này, đối với cô ta mà nói, chính là một bước lên mây.   Nhưng từ đầu đến cuối, trong lòng Phó Thời Hàn chỉ có mình Hoắc Yên.    Từ nhỏ mẹ Hoắc Yên đã dặn cô phải để không gian riêng tư cho Phó Thời Hàn và Hoắc Tư Noãn. Nên khi hai người kia ở cùng nhau thì Hoắc Yên sẽ không làm phiền. Nhưng Phó Thời Hàn chỉ cảm thấy vui vẻ khi ở cùng Hoắc Yên mà thôi.    Qua những năm tháng thanh xuân ấy, cô gái nhỏ đã bước vào lòng anh lúc nào chẳng hay. Tuy cả hai có xa cách một năm do Phó Thời Hàn vào đại học, nhưng sau đó thì Hoắc Yên cũng đỗ cùng trường với anh.    Về chuyện hôn ước, Phó Thời Hàn đối với Hoắc Tư Noãn không mặn cũng không nhạt. Hôn ước là do người lớn lập ra, anh cũng đã nhiều lần nói với mẹ hủy bỏ nhưng chưa thành. Đến khi lên đại học, chuyện hôn ước được Hoắc Tư Noãn lan truyền, vì vậy trong mắt tất cả sinh viên thì Hoắc Tư Noãn và Phó Thời Hàn là một đôi.    Ngay cả Hoắc Yên cũng nghĩ như thế. Hoắc Yên vốn EQ thấp, không nhìn ra tình cảm của Phó Thời Hàn. Cô đơn thuần nghĩ anh đối tốt với cô như vậy, là vì thích chị cô. Anh quan tâm cô nhiều đến thế, là do anh là anh rể tương lai của cô. Đến khi Phó Thời Hàn khẳng định với Hoắc Yên là anh không có tình cảm với Hoắc Tư Noãn, thì Hoắc Yên vẫn không nhận ra tình cảm của anh   Hoắc Yên từ nhỏ đã không nổi bật, không được chú ý, rất dễ bị bỏ qua. Thế nhưng, Phó Thời Hàn chỉ liếc mắt một cái, lại có thể nhìn thấy cô giữa đám đông. Cô rất nhạy cảm, lại rất hiểu chuyện, ngoan ngoãn nghe lời. Mọi người đều hài lòng vì điều đó nhưng chỉ có Phó Thời Hàn là đau lòng vì cô. Tình cảm của anh thể hiện rất đơn giản, chỉ là quan tâm cô từng chút từng chút một, giúp đỡ mỗi khi cô cần, từ từ để cô nhận ra tình cảm của anh, từ từ khiến cô cũng động lòng với mình.    Nhưng mà thật khổ cho Phó Thời Hàn, ban đầu Hoắc Yên coi anh là anh rể. Sau khi anh khẳng định không muốn làm anh rể của cô thì Hoắc Yên nâng cấp cho anh thành anh trai luôn   Thật ra thì Hoắc Yên cũng có tình cảm với Phó Thời Hàn, nhưng tình cảm ấy nhẹ nhàng và EQ thấp nên cô chẳng thể nhận ra. Vậy con đường truy vợ gian nan này Phó Thời Hàn phải đi như thế nào đây? Mọi người hãy cùng đọc truyện để biết câu trả lời nha.    Khi đọc “Tiểu ôn nhu”, thì nhân vật gây nhiều thị phi nhất truyện là Hoắc Tư Noãn, mặc dù đáng trách nhưng cũng có phần đáng thương. Cô là con trong gia đình bình thường, nhưng một phần là do cha mẹ hết sức bợ đỡ, một phần là do mê đắm những xa hoa phù phiếm không thuộc về mình.    Thế nên, dù cô đã cố gắng tô vẽ bản thân thật hào nhoáng, tạo một lớp vỏ bọc thật hoàn hảo thì đến cuối cùng lại đánh mất giá trị thật sự của mình. Cô vẫn không thể có được người mình yêu, tâm nguyện cả đời cũng không thể đạt được, lại bị bạn bè người quen ghét bỏ. Nhưng cô vẫn phải tiếp tục sống như thế, bởi vì con đường này là do cô chọn, dù thế nào cũng phải tiếp tục bước đi.    Vì vậy, mọi người hãy lấy Hoắc Tư Noãn làm gương nhé, đừng vì yêu một người mà đánh mất bản thân mình. Đánh mất tình yêu thì có thể tìm lại, nhưng đánh mất bản thân thì rất khó để quay về.    ______   Review by #Anh Tần - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Một câu chuyện tình yêu mà nam chính có hôn ước với chị nữ chính nhưng trái tim lại ở chỗ nữ chính. Trong khi nữ chính không có gì nổi bật lại còn tư duy chậm chạp mà nam chính như ánh mặt trời tỏa sáng và thần tượng trong lòng các nữ sinh. Tất cả các sinh viên trong trường đều nói rằng, Phó Thời Hành là hotboy của trường đại học S có tính tình cao ngạo lạnh lùng, ổn trọng tự tin, nói chuyện với nữ sinh chưa bao giờ vượt quá ba câu. Chỉ có Hoắc Yến biết, năm đó Phó Thời Hàn ôm cô thế nào, dưới cây ngô đồng trước cửa nhà cô, không kiềm ngấu nghiến môi cô. Hoắc Yến thở không ra hơi, nhỏ giọng cầu xin vài tiếng, trái tim Phó Thời Hàn muốn nổ tung. Nữ chính thiên tiên bất túc (*) ngây thơ đáng yêu vs Đại ma vương cao ngạo tự phụ phúc hắc có lòng chiếm hữu mạnh. (*) Thiên tiên bất túc: Ý chỉ đứa bé sinh ra không khỏe mạnh nhưng lại không được chăm sóc cẩn thận. 【Thật ra Đại ma vương lạnh lùng vô tình cũng có chút dịu dàng mà mọi người không biết 】 Năm tuổi Hoắc Yên mới mở miệng nói chuyện, cho dù trưởng thành, vẫn có chút ngây thơ vụng về, đi đường rất chậm. Ngày nào đó, cô phát hiện có một chiếc Rolls-Royce đi theo đằng sau, đi còn chậm hơn cô. "Anh đang làm gì vậy?" Phó Thời Hàn cầm tay lái, đôi mắt đào hoa sáng rực rỡ, nhìn thẳng phía trước. Bình tĩnh phun hai chữ: "Tản bộ." Bắt đầu từ lúc đó, Hoắc Yên cảm thấy, đầu óc người đàn ông này, có bệnh. Thế là cô cố gắng hết sức chiều theo anh, dựa vào anh, không dám kích thích anh. Ngày nào đó sau khi cãi nhau, Phó Thời Hàn nói: "Đừng tức giận." Hoắc Yên quệt miệng:"Không tức giận, sao em phải tức giận với đồ ngốc chứ Mời các bạn đón đọc Tiểu Ôn Nhu của tác giả Xuân Phong Lựu Hỏa.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cổ Phong Hệ Liệt: Dung Quân - Công Tử Hoan Hỉ
Hết lòng hết dạ yêu ai đó bình thường đã khó, đối với các nhân vật chính trong câu chuyện này có lẽ càng khó hơn nữa. Vì trên vai họ là trọng trách với rất nhiều người khác, với cơ đồ mà tổ tiên gây dựng, với cả đất nước và trăm họ. Một người là hoàng đế, một người là đại thần đầu triều. Quen nhau từ bé, thân nhau từ bé, cũng hiểu lòng nhau từ bé, nhưng lời yêu cứ mãi không thể nói ra. Hắn không phải là một minh quân, tuy chẳng gây nên tội trạng gì nhưng cũng không lập công đủ lớn để sử sách ghi nhận. Y không phải là một đại thần tài năng, nếu không nhờ phúc ấm tổ tiên thì có thể đi thi cũng chẳng đỗ đạt, đừng nói trở thành thừa tướng. Tất cả những gì họ có thể làm, là cần mẫn, là chịu đựng, là đặt bản thân xuống dưới đại sự quốc gia. Cứ như thế, cho đến một ngày họ nhận ra, có thể làm chưa chắc đồng nghĩa với làm tốt, kỳ thực việc họ làm giỏi nhất, lại là yêu nhau. Cổ Phong Hệ Liệt gồm có: Dung Quân Vi Thần Hạ Tân Lang *** Nửa đêm, không gian tĩnh lặng, đám cung nữ thái giám làm việc mệt mỏi cả ngày dựa vào cửa cung, mơ mơ màng màng ngủ gật, thị vệ tuần tra ban đêm cầm đèn ***g vừa lúc đi qua trước cửa. Ánh nến trong tẩm cung vẫn còn sáng, cách một song cửa giấy tỏa ra thứ ánh sáng uân vàng. “Ưm… Ngươi… Chậm, chậm một chút… Ha… A a a…” – Tiếng rên rỉ khe khẽ xuyên qua khe cửa, tản mát vào gió đêm, bất giác làm cho tiểu cung nữ còn chưa an giấc đỏ mặt. Một trận thở dốc gấp gáp qua đi, ngọn đèn cầy cháy sạch chỉ còn một đoạn ngắn ngủn lung lây chừng như sắp tắt, Ninh Hi Diệp vừa lòng thỏa ý ôm lấy thừa tướng bị y hành hạ hơn nửa đêm, tên trộm cười hề hề: “Cái này không được?” Lục Hằng Tu thở hổn hển không nói lời nào, xoay đầu lại hung hăng trừng y một cái, khóe mắt hồng hồng, đôi mắt đẫm nước, khóe môi còn vương lại sợi chỉ bạc do nụ hôn nồng thắm gây ra, thấy hạ phúc của Ninh Hi Diệp lại nóng lên, cái kia kia vừa mới an phận một chút vậy mà lại chậm rãi ngẩng đầu: “Tiểu Tu, trẫm còn muốn…” Đường đường là một hoàng đế, ngồi trên thiên hạ, ra lệnh cho bách quan, thế mà y còn có thể bày ra vẻ mặt ‘ngươi không chìu ta, ta khóc cho ngươi coi’, thừa tướng bị triệu vội vào nghị sự nhưng ngay cả chuyện cần bàn còn chưa tỏ đã bị đẩy ngã xuống long tháp, chợt có ý muốn bóp chết y ở trên giường: “Ngày mai còn phải lâm triều.” ... Mời các bạn đón đọc Cổ Phong Hệ Liệt: Dung Quân của tác giả Công Tử Hoan Hỉ.
Năm Tháng Bên Nhau (Sinh Thời) - Twentine
Vì tình cờ bắt gặp giám đốc trường học và một cô giáo nơi khác đến trao đổi giảng dạy đang vượt quá giới hạn mà Hà Lệ Chân cô đã bị lão ta thuyên chuyển công tác tới một trường cấp ba hạng ba ở thị xã làm việc. Cô được người bạn Thương Khiết của mình đưa đi giải sầu tại hộp đêm có tên là "Tứ Qúy". Ở đây cô cũng chính là lần đầu được gặp anh. Rồi mọi chuyện diễn ra như thế nào? Liệu hai người họ có đến được với nhau? *** Hà Lệ Chân cái hiểu cái không, sau đó đuổi theo Trần Lộ hỏi mới biết được đầu đuôi câu chuyện.    Mấy người này chính là đám người trước đây vẫn gây sự với Vạn Côn và Trần Lộ, nhưng hai người Vạn Côn Trần Lộ quá hung dữ, vẫn cứ giằng co mãi như vậy, đến sau này đã không còn tranh chấp mối làm ăn đơn thuần nữa, mà là trả thù trút giận.    Đến chiều tối hôm nay bọn chúng lại tới gây sự nữa, lúc đầu cũng chẳng sao, nhưng trong lúc bọn họ ra tay lại vướng thêm một người – Ngô Uy.    Ngô Uy cũng sống trong tòa nhà Huy Vận, hai tháng trước nhà cậu ta mới dọn đến, mấy ngày nay cậu ta nghỉ bệnh ở nhà, hôm nay đói nên đi mua đồ ăn vặt, không ngờ gặp phải đám người Vạn Côn.    Gặp cũng chẳng sao, chỉ cần tránh đi là được, nhưng Ngô Uy lại thẳng tính, cậu ta thấy tay Vạn Côn bó bột còn đánh nhau, vội muốn báo cảnh sát. Hai bên đều không muốn cảnh sát tới, đám người kia nóng nảy, cầm gậy định đánh Ngô Uy, Vạn Côn vì kéo Ngô Uy ra mới bị đánh một cái.    Trong lúc hỗn loạn, không biết kẻ nào đập trúng chiếc xe thể thao bên cạnh, đến khi chủ xe quay lại mới gây phiền tới mức này.    “Nếu không biết là ai, vậy thì tất cả phải bồi thường à?” Hà Lệ Chân hỏi Trần Lộ. ... Mời các bạn đón đọc Năm Tháng Bên Nhau của tác giả Twentine.
Viên Mãn - Giai Lệ Tam Thiên
Lục Hạo cảm thấy rất giận, con trai đang đứng trước mặt mà chẳng hề nhận ra, cho nên trước sự kinh ngạc không hiểu nổi của các anh em trong đại viện, anh từ lĩnh vực dầu mỏ Bắc Kinh chuyển đến lĩnh vực nghiên cứu bảo mật gì đó của thành phố L, cũng chẳng phải là không có nguyên do. Ngoài ra, cậu nhóc đó anh càng nhìn càng thấy thích, con trai à, mẹ con khi nào về nhà? Hai bố con ta hợp tác, mang người phụ nữ của bố về nhà có được không? Còn nữa, con trai anh bây giờ là cậu bé cao nhất, hình thể tuyệt nhất, tuổi tác lớn nhất trong số con cái của mấy người anh em của anh, anh rất vui mừng!! Tông Chính gì đó và Quản gì đó kia, anh sẽ không thèm nhắc đến, những người quen thuộc với mẹ đẻ anh (tác giả) đều biết, đúng đúng đúng, đang nói chính là các người đó, trước đây ở trước mặt anh khoe khoang các người có con trai, con gái có đúng không?! Tài giỏi lắm có đúng không? Hừ, cuối cùng đều phải gọi con trai anh đây là anh đúng không? Con trai anh là đại ca đúng không?! Con trai anh đã ra đời từ lâu rồi, anh chẳng thèm khoe khoang ngốc nghếch giống các người, chỉ tổ phá hoại mỹ danh của con người vừa khiêm tốn lại đen tối, Lục hồ ly của anh!! *** Đối với chuyện bản thân mình có em gái ruột Lục Hạo chẳng để tâm lắm, từ nhỏ đã giũ tay đem Lục Ninh ném cho Chiêm Nghiêm Minh bản thân mình không quản, nhưng con trai của Lục Hạo – Lục Tinh Phàn, cũng chính là cậu bạn nhỏ Hạo Tử thì lại hoàn toàn trái ngược, có lẽ là cách giáo dục của nữ vương Lâm Tịch quá thành công, đến mức mà cậu bạn nhỏ Hạo Tử biến thành đặc biệt quan tâm đến Tiểu Tiểu Hạo nhỏ nhất nhà họ Lục, nhỏ hơn cậu 7 tuổi và cũng là con trai giống cậu hơn nữa còn có diện mạo rất giống cậu. Loại quan tâm này biểu hiện ở tất cả mọi phương diện trong cuộc sống. Khi Tiểu Tiểu Hạo đến thế giới này, Hạo Tử đã là đội viên đội thiếu niên tiền phong ưu tú thắt khăn quàng đỏ đeo ba lô rồi, cách nhau 7 năm trong mắt của Hạo Tử căn bản chẳng đáng là gì cả, bảo bối nhỏ cậu một lòng một dạ chờ mong cuối cùng đã đến rồi, cậu rất vui mừng, mỗi một lần sau khi tan học mẹ cho bú xong đều muốn tắm rửa cho bản thân mình sạch sạch sẽ sẽ đi hôn vào cặp mắt to to của Tiểu Tiểu Hạo. Đây là truyền thống của gia đình bọn họ, hôn lên mắt của bạn biểu thị tôi rất thích bạn. Hơn nữa, bạn có thể nghĩ đến, nửa đêm không đi ngủ bò vào trong phòng của em bé xem khuôn mặt đang ngủ của Tiểu Tiểu Hạo cười ngốc nghếch, buổi sáng trước khi đi học nhất định phải chào hỏi Tiểu Tiểu Hạo tuy người ta chỉ là rất tùy ý ư ư hai tiếng cậu đã có thể hưng phấn cả ngày, đến trường rồi đi khắp nơi khoe khoang Tiểu Tiểu Hạo ở nhà với các bạn học, khi nói chuyện điện thoại với Tiểu Mễ chủ đề cũng toàn bộ đều là Tiểu Tiểu Hạo. ... Mời các bạn đón đọc Viên Mãn của tác giả Giai Lệ Tam Thiên.
Một Nửa Yêu Thương - Lập Thệ Thành Yêu
Thiếp không hề muốn làm khách qua đường càng không muốn làm người ngoài cuộc nhưng nếu đây là do ông trời muốn sắp đặt như vậy thì thiếp thà làm người ngoài cuộc mê muội còn hơn là làm người trong cuộc tỉnh táo. Trong lòng chàng có người không sao cả. Nếu tại nơi nào đó khuất sâu trong trái tim chàng là hình bóng của người đó thì hãy cứ giữ mãi hình bóng đó. Còn những nơi khác xin hãy để thiếp lấp đầy. *** Lúc đó trời xanh, mây trắng, có biếc, nước trong, còn tôi mới mười sáu tuổi, là một tân nương lần đầu xuất giá. Phu quân là đại tướng quân trong triều, dũng sĩ giỏi nhất Đại Hạ quốc. Anh hùng là thế nhưng trong mắt tôi, chàng không hề có chút sát khí, tàn bạo của chốn sa trường đầy máu mà luôn cẩn thận chu đáo. Chàng thích nhẹ nhàng ôm tôi vào lồng ngực rắn chắc, khẽ khàng gọi tên tục của tôi: -Diêu Nhi. - Thấy vẻ dịu dàng đến ngờ nghệch của chàng, tôi thường lấn tới, còn chàng chỉ cười hiền hậu chiều theo. Được phu quân coi như báu vật hết sức mực chiều, tôi nghĩ mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian này. Hôm đó, phu quân vừa thắng trận trở về, mang theo rất nhiều chiến lợi phẩm, trong đó có mấy bộ y phục của nam nhân nước Tống, trông rất tinh tế và sang trọng. Tôi bè nổi hứng mặc vào và nhanh chóng chạy tới chỗ phu quân để chàng ngắm nhìn. ... Mời các bạn đón đọc Một Nửa Yêu Thương của tác giả Lập Thệ Thành Yêu.