Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Anh Đây Cóc Sợ Vợ

Review bởi: Rose Nguyễn Em đã đọc về đủ loại tình yêu, nhưng ngưỡng mộ nhất là tình yêu thanh mai trúc mã. Bởi vì, tình yêu thanh mai trúc mã chứng minh tình yêu sẽ không biến chất theo thời gian. Thời gian nuôi dưỡng tình yêu, khiến nó nở rộ thành cái cây xum xuê. Cố Thần là một chàng trai vừa kiêu ngạo vừa bá đạo. Cậu có vốn liếng để kiêu ngạo thì sao phải thu liễm chứ? Trong trường, Cố Thần nổi danh là đại ca vì khí thế hung ác và vì anh đánh nhau siêu giỏi. Cố Thần có một bí mật đã chôn giấu nhiều năm về một người con gái. Đoạn trích em tạm dịch từ convert: “Tháng thứ sáu sau khi biết nhau, tôi không muốn cô ấy chơi với người khác. . ." “Tháng thứ mười hai sau khi biết nhau, tôi đã nghĩ, tôi muốn thỏa mãn tất cả nguyện vọng của cô ấy.” “Năm thứ hai sau khi biết nhau, tôi muốn có một gia đình với cô ấy, tôi là ba, cô ấy là mẹ." ... “Năm thứ mười sau khi quen nhau, tôi nếm được hương vị ngọt ngào của tình yêu." Sở Dư là một cô bé có thân thể yếu ớt từ lúc mới sinh ra nên cô không được vui chơi như bao đứa trẻ đồng trang lứa. Đọc đến đây, chắc hẳn mọi người cảm thấy tội nghiệp cho Sở Dư lắm nhỉ? Nhưng đừng lo, đã có Cố Thần bên cạnh 24/7 với cô. Tuy Sở Dư yếu ớt nhưng cô không hề tầm thường nhé. Cô có thể chế ngự Cố Thần!!! Cố Thần biết Sở Dư đã hơn mười năm, từ lúc còn bé thơ đến tận bây giờ. Cậu hiểu rất rõ Sở Dư, ngay cả những điều nhỏ nhặt nhất. Chỉ có một điều cậu không chắc chắn được, cũng không dám phỏng đoán: Liệu Sở Dư có thích mình không? Rõ ràng là thích đến chết mà vẫn cứ chảnh choẹ với con người ta, thả thính rồi bảo đừng hiểu lầm. Rồi sau đó là quá trình thả thính của nam chính và nữ chính giữ vững tâm trạng giữa dòng đời đầy thính này... Một ngày nọ, Cố Tiểu Gia đỏ mặt hỏi: “Có phải cậu biết rồi không?” Sở Dư: Biết cái gì? Cố Tiểu Gia: Biết tớ thích cậu. Sở Dư tiến thoái lưỡng nan. Cô thích Cố Thần nhưng không nỡ kéo anh theo, lỡ cô không thể hạnh phúc dài lâu bên anh thì sao? Cố Thần: Cậu mau trả lời đi. Mà thôi, đừng trả lời tớ. Ít nhất, cậu đừng từ chối tớ. Sở Dư: Đến lúc chúng ta trưởng thành, chúng ta sẽ thành một đôi nhé. Bây giờ thì chưa được. Cố Thần: Được thôi. Thề là em chưa thấy anh bạn trai tương lai nào như anh này, chưa phải bạn trai chính thức mà đã khoe tới khoe lui, chăm sóc người ta tận răng. Đám anh em: Chưa phải bạn trai chính thức mà đã như vầy, nếu thành bạn trai thật thì thê nô lắm. Nội dung thì chỉ có nhiêu đó, đôi trẻ yêu nhau rồi hạnh phúc đến suốt đời luôn. Nhận xét cá nhân: Về nhân vật: Cố Thần thuộc dạng đã nghiện còn ngại, mê nữ chính như điếu đổ. Vậy mà, lúc nào cũng mạnh miệng bảo nữ chính dính người lắm. À, anh này hay ngại ngùng lắm, thân thân tí xíu là tai đỏ liền. Lúc nào nghĩ đến nữ chính thì cũng nghĩ sao vợ đáng yêu thế hoặc là sao vợ xinh đẹp thế. Sở Dư trầm tính nên mới chế ngự được Cố Tiểu Gia. Lúc chưa yêu nhau thì chị còn có thể bình tĩnh trước thính mà nam chính thả. Lúc yêu nhau rồi thì toàn đớp thính của Cố Thần nhưng vẫn có uy nghiêm của chủ gia đình. Chị này có tính chiếm hữu cao nhưng không ai biết. May là, nam chính có thể toàn tâm toàn ý với chị, đáp ứng yêu cầu của chị. Đám anh em thì hài thôi rồi, toàn bị ngược. Lúc muốn vùng lên (xem Cố Thần mất mặt) thì luôn bị đàn áp bởi đại ca. Họ cũng rất nghĩa khí, sáng sủa như ánh mặt trời. À, ai trong này cũng khai trai hết rồi, chỉ có nam chính còn nguyên tem thôi. Ông ngoại của nữ chính vô tình nối giáo cho giặc, hồn nhiên đánh cờ với đám bạn. Đến lúc ông phát hiện ra Cố Thần cuỗm cháu gái của ông là ông lấy chổi ra đập liền. Ông bà nội của nam chính siêu đáng yêu. Bà nội thì tạo cơ hội cho cháu trai và cháu dâu phát triển tình cảm. Ông nội là cái cớ để Cố Tiểu Gia qua gặp bạn gái tương lai. Anh trai của Sở Dư là Sở Phong. Anh đối xử với em gái siêu tốt, hận không thể bù đắp “lỗi lầm” khi còn bé cho cô. Anh vợ là chướng ngại khó khăn nhất trên con đường Cố Thần rước vợ về nhà. Vu Lan là nữ phụ qua đường, xuất hiện được ba lần là xuống sân khấu rồi. Lần nào cũng tự rước nhục vào thân và bị ngược bởi đôi chính. Về văn phong: Bán Hạ Lương Lương chỉ tập trung vào đôi chính nên trường học xếp sau. Từ ngữ không trùng lặp, tình tiết giản dị nhưng chân thực, cách giải quyết siêu đáng yêu. Đã có bạn nhận, đã có bạn nhận, đã có bạn nhận (chuyện quan trọng phải nói ba lần) Đánh giá: 10/10 P/S: Không có nam phụ. *** Góc Review: Mình tình cờ tìm được bộ truyện này trong giai đoạn túng thiếu truyện. Lướt nhẹ qua văn án thì đây có vẻ không phải là gu của mình, nhưng vì thiếu truyện quá, đành nhảy hố thôi =)) Nam chính Cố Thần là một chàng trai đầy kiêu ngạo. Cũng phải thôi, gia thế đáng kiêu ngạo, khuôn mặt ưa nhìn, học giỏi, lại đánh nhau giỏi. Anh hội tụ đủ những điểm cần có rồi còn gì =)) Cố Thần có một thanh mai trúc mã, chính là nữ chính Sở Dư của chúng ta :3 Vì bị sanh non, nên từ nhỏ Sở Dư đã yếu ớt, nhưng tác giả không xoáy vào điểm này, cũng không miêu tả cô yếu ớt quá đà, nên ngoại trừ sức khoẻ không bằng bạn bè thì Sở Dư không khác gì người bình thường cả. Cả một cuốn truyện dài 60 chương đều chỉ là một viên kẹo ngọt ngào của đôi bạn trẻ. Là tình cảm rung động từ thuở còn đi học đến khi trưởng thành. Trong câu chuyện này, không hề có “Tuesday” nên không ngược chút nào. À thật ra là có một nữ phụ nhỏ xíu tên là Vu Lan. Mình dùng từ nhỏ xíu vì chưa xuất hiện được bao lâu thì cô ta đã bị bay màu rồi :3 Vì thế, tính ra thì truyện không có cục đá cản đường cản lối. Nhưng cũng chính vì thế, truyện không có sóng gió, cứ bình bình, đều đều như vậy đấy… Mình không hợp với một câu chuyện ngọt ngào đến rụng răng như vậy, nên mình vừa xem vừa ngáp lên ngáp xuống @@ Thật ra truyện cũng có những tình tiết hài được tạo ra bởi Cố Thần và những người bạn. Cố Thần bản tính kiêu ngạo, nên trước mặt đồng bọn, anh hay “tự dối lòng” bằng cách nói ngược sự việc. Có thể kể đến việc anh nằng nặc đòi mua áo đôi với Sở Dư nhưng lại bảo cô đòi mặc với anh. Còn nữa, anh ầm ĩ đòi tiễn cô về nhà, nhưng lại kể với bạn bè rằng cô đòi tiễn anh về =)) Bạn bè của anh cũng vì e ngại sự uy hùng của anh mà chẳng vạch trần lời nói dối, còn cùng anh hát tiếp vở kịch nữa chứ :v Nếu nói đến chất hài, chắc chỉ có chi tiết này thôi, nhưng mình vẫn không cảm thấy hài gì cả. Độ ngọt lịm của truyện làm mình hơi ngấy, chắc do mình vốn không hợp với kiểu này. Truyện thích hợp với những bạn yêu thích truyện sủng, nhẹ nhàng vì là một nồi ngược FA cực kỳ =)) Đối với mình, truyện đều đều không có một chút nút thắt gì cả nên khá nhàm chán. Mình chỉ cho 3.5/5 điểm thôi vì không hợp gu nhé! Mời các bạn đón đọc Anh Đây Cóc Sợ Vợ của tác giả Bán Hạ Lương Lương.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Bạn Trai Tôi Là Xác Ướp (Nhặt Một Cái Xác Ướp)
Mình công nhận lời tác giả là đúng, đọc truyện này không cần mang theo não, nhất là cái logic xác ướp nghìn năm trước phải là tóc dài nó không có tồn tại đâu. Đây là một truyện với cốt truyện hơi hơi lạ, ừm mà thật ra đối với mình nó rất lạ rồi.  Nữ chính Ninh Mật Đường cùng bạn đi tham quan một ngôi mộ cổ vừa được phát hiện, cô lỡ đứt tay để máu mình chạm vào một chiếc áo bào trong quan tài và rồi một tối mưa sa bão táp cái xác ướp quấn đầy vải trắng đó đứng sừng sững cạnh chân giường cô. Không phụ sự kỳ vọng của mọi người, nữ chính sợ ngất cmnl. Sáng dậy Ninh Mật Đường còn nghĩ mình nằm mơ, cho đến khi đi ra khỏi phòng vẫn thấy cái xác ướp quấn băng trắng đó đang ở trong nhà mình, băng vải trên người vẫn ướt do tối qua “nó” tự lẻn đi khỏi khu nghiên cứu khảo cổ thì bị mắc mưa :v  Đằng sau lớp vải quấn kia là một anh chàng đẹp trai cao to tám múi, chính là nam chính xác ướp Mạc Hoài của chúng ta, nam chính đã lên sàn một cách đáng sợ như vậy đấy.  Mạc Hoài là một cái xác ướp có vẻ giàu có, khi khai quật mộ anh là cả một khung cảnh chói lóa bởi bạch ngọc, bởi trận pháp hồi sinh tùy táng 111 người. Nhưng Mạc Hoài tỉnh lại sau hơn nghìn năm và không nhớ gì cả. Anh chỉ biết đi theo Ninh Mật Đường vì mùi máu của cô, đó là một sự ràng buộc. Sau đó Mạc Hoài bám dính lấy Ninh Mật Đường cầu thu dưỡng cầu chở che cầu yêu thương. Ninh Mật Đường là sinh viên năm nhất chuyên ngành Trung văn, hơn hết cô là một nhà văn mạng nổi tiếng, thành công trong việc xuất bản sách và cả bản quyền phim. Đặc biệt, cô có thể ngửi được mùi vị không bình thường, mùi vị đó cho cô biết người đối diện có bình an, sắp gặp nguy hiểm hay sắp tử vong. Ninh Mật Đường với tính cách không tranh đoạt, không so đo, tính cách khá trầm tĩnh và chững chạc.  Sau khi Ninh Mật Đường tìm mọi cách mà không “bỏ rơi” được Mạc Hoài, cô đành chấp nhận phải ở cùng anh ta. Ban đầu Ninh Mật Đường vẫn còn rất bài xích bởi vì Mạc Hoài đẹp thì có đẹp, hiền thì có hiền, lại hay bán manh tỏ ra ủy khuất, nhưng việc giữ một cái xác ướp sống lại trong nhà cũng rất thách thức thần kinh đó nha.  Nhưng dần dần Ninh Mật Đường lại bị sự ngây ngô quan tâm của Mạc Hoài làm cảm động và sa chân vào lưới tình ngọt ngào mà Mạc Hoài giăng ra – cách tán tỉnh do anh học từ tivi ra ạ :v Nên phải công nhận với mấy nam chính “không bình thường” kiểu này thì tivi là cả kho tàng kiến thức. Khi tình cảm hai người đang êm đẹp sến súa ngọt ngào ngược chết biết bao nhiêu F.A thì đùng một cái, Mạc Hoài có lại ký ức. Mạc Hoài vốn nghìn năm trước là một đế vương, với đế vương thì không nên có điểm yếu mà anh thấy Ninh Mật Đường chính là điểm yếu của mình nên đòi chia tay dọn nhà đi.  Người ta nói “quân vô hí ngôn”, nhưng Mạc Hoài lại tự vả mặt mình một phát vang dội khi chính anh chỉ vài hôm sau lại chạy theo Ninh Mật Đường cầu cô đừng bỏ rơi anh.  Dù có nhớ lại thì Mạc Hoài vẫn là Mạc Hoài, bản tính thích bán manh ủy khuất hay ghen tuông làm nũng cầu hôn hôn sờ sờ vẫn không thay đổi. Sở thích không mặc quần áo thích khoe thân với Ninh Mật Đường vẫn không thay đổi. Chỉ là sau khi nhớ lại thì bớt đi một xíu ngây ngô mà thôi.  Sau khi đọc xong mình cực thích tính cách nam chính vì anh ấy chính là muối của truyện mà: Mạc Hoài có đặc tính đặc trưng của nam chính trung khuyển thê nô, đội Ninh Mật Đường lên đầu và cực bám người. Mạc Hoài là xứng với câu “cao thủ không bằng tranh thủ”, là một thanh niên biết tranh thủ cơ hội. Mạc Hoài không thích mặc quần áo, Mạc Hoài thích khoe thân cho Ninh Mật Đường xem, hạnh phúc khi được Ninh Mật Đường sờ sờ, dù cô không muốn xem đâu. Mạc Hoài nói trừ anh ra tất cả đàn ông đều là người xấu, không ai tốt bằng anh đâu. Mạc Hoài nói với Ninh Mật Đường đừng ghét bỏ anh, em “ghét” anh cũng được nhưng đừng “bỏ” anh. Mạc Hoài thích ngược đám FA bằng cách khoe ân ái trắng trợn. Mạc Hoài sau khi có lại ký ức hay xưng “trẫm”, nhưng “trẫm” khi xưa hậu cung không một bóng hồng, nay sống lại triều đại cũng mất, nghèo túng.  Tóm lại là Mạc Hoài cực cực đáng yêu. Mời các bạn đón đọc Bạn Trai Tôi Là Xác Ướp (Nhặt Một Cái Xác Ướp) của tác giả Mỹ Nhân Vô Sương.
Bạo Quân - Phong Lộng
Từ sau Ràng buộc cùng Diệp gia, ta đã thề là sẽ không chơi “cảm giác mạnh” nữa. Ngược tâm tim sẽ đau thắt cho vài cái, khóc 1 đêm liền xong nhưng ngược thân sẽ tàn phá giấc mộng yên bình của ta không chỉ 1 đêm, thành nỗi ám ảnh lâu dài. Thề????? Nhưng… xin lỗi chứ … lại cmn lọt hố :v   Âu cũng là thân bất do kỷ La lối thế thôi chứ lại chả thích Đam này bỏ mợ :3   Cổ Sách “ Ta là nam nhân của em. Con mẹ nó em dám bảo tôi cút ngay!” Bạn Cổ Sách chuẩn công bá đạo trên từng hạt gạo. Bạn 1 bụng cuồng chiếm hữu nhưng không bạo quân nửa vời kiểu mấy anh đe dọa thì to miệng lắm nhưng khi thụ nhăn mặt kêu 1 tiếng là liền hì hì buông tay kiếm trò ôn nhu dụ dỗ. Cổ Sách không cần ôn nhu. Bạn ấy sẽ hành cho đến khi gấu con chịu nghe lời mới thôi. Nghe lời rồi sẽ cưng tới bến. Cưng chứ không phải hạ mình làm thê nô. Đó là cái bá đạo ta thích ở Cổ Sách. Đỗ Vân Hiên – bạn là chuẩn thụ kiên cường, bất khuất, dù sống dù chết bạn vẫn vững vàng không chịu cúi đầu … cái lông ấy. Nghĩ lại đi, bị 1 tinh anh xã hội đen, lực kéo dài vô tận hành hạ từ sáng tới chiều, từ chiều tới tối, từ tối tới đêm thì rạng sáng cũng phải để người ta đầu hàng mà thở chứ. Cuộc đời giống như cưỡng bức ấy, nếu không chống cự được thì cách tốt nhất là dang chân ra mà hưởng thụ :3 và bạn gấu con Hiên Hiên nhà chúng ta rất thức thời mà hưởng thụ. Bạn không phải thánh mẫu vô sỉ giống như Mã Phu ( Mã Phu ) cũng không ngoan cố khiến người ta muốn phun 1 búng máu vô mặt giống như Dịch Thủy ( Nam nô ). Túm lại rất chi nà hài nòng với bạn gấu con Hiên Hiên a  Bạo quân – hiện đại, hắc bang, huynh đệ niên thượng, cường thủ hào đoạt, HE. Không hề ngược tâm nhưng không hề hường phấn, ngược thân nhẹ, không hề SM nhưng vẫn mở rộng kiến thức về SM cho độc giả :p Bá đạo, đáng yêu và đáng đọc ” Văn án: Cổ Sách, tản ra quang mang tà mị của đế vương bóng đêm, tượng trưng cho vương tử ngự đen cuồng dã hấp dẫn. Nhưng là, trong mắt Đỗ Vân Hiên cao ngạo lạnh lùng, Cổ Sách chỉ là một ——bạo quân! Bất ngờ không kịp đề phòng, ngay sau đó , là cái bẫy tà ác, uy hiếp, xâm phạm, đe dọa, giám thị… Đối với người duy nhất mà mình nhận định kia, Cổ Sách không để ý thủ đoạn, hắn chỉ cần, chặt chẽ ôm vào trong ngực sẽ không cho phép rời đi. “Cút ngay!” “Tôi là nam nhân của em. Con mẹ nó em dám bảo tôi cút ngay?” Khi đế vương độc tài bá đạo bóng đêm, gặp gỡ nhà thiết kế châu báu tài hoa hơn người Khi nam nhân cuồng ngạo không kềm chế được, tìm về gấu con đáng yêu đã từng mất đi. Bạo quân dùng đủ loại hành vi, ý nghĩa đến tột cùng…” *** Đại Chử bây giờ, Hoàng đế rất sủng ái Hoàng Hậu, đây là chuyện toàn bộ Đại Chử, thậm chí các tiểu quốc phụ cận đều biết. Hoàng đế Đại Chử tính tình không tốt, thích giết người, còn không thích nghe ngôn quan khuyên can, nhưng hắn đối đãi với Hoàng Hậu lại bao dung lại kiên nhẫn. Dân chúng Đại Chử có khả năng một đời đều không đi qua hoàng thành, một đời đều không thể may mắn nhìn thấy thiên nhan, nhưng liền tính là một lão nhân làm ruộng cũng biết được Đế Hậu ân ái, đơn giản là vì Hoàng đế bệ hạ sủng ái Hoàng hậu đến tận trời. Năm đó Hoàng đế đăng cơ chưa từng sửa niên hiệu, nhưng năm ấy lúc phong Hậu liền sửa lại, gọi Vĩnh An, ngụ ý mong Vệ Hoàng hậu có thể vĩnh viễn bình an vui vẻ. Năm đó Hoàng đế đăng cơ chưa từng thi ân, nhưng lúc phong Hậu lại đại xá thiên hạ, chỉ vì có thể giúp Vệ Hoàng hậu cầu phúc tích âm đức. Đương nhiên, này đó chỉ là mặt ngoài, hai người đến tột cùng có bao nhiêu ân ái, cung nhân là rõ ràng nhất. Từ khi phong Hậu đến bây giờ, Vệ Hoàng hậu còn chưa từng được đi Bích Đào uyển của mình ngủ, cho dù chỉ là một đêm, Càn Thanh cung vẫn ở hai vị chủ tử, quần thần có đau khổ khuyên can Chử Thiệu Lăng cũng không để ý, nói nhiều còn có thể nổi giận, trên triều trách cứ ngôn quan: “Trẫm muốn thê tử bên cạnh làm bạn, liên quan gì đến các khanh?!” Dần dần ngôn quan cũng thói quen, chỉ phải an ủi chính mình, may mắn Hoàng đế chỉ chuyên sủng Hoàng hậu, đều là hợp lễ pháp, mà thôi mà thôi, so với tiên đế sủng hạnh thiếp thất thượng vàng hạ cám các thể loại, Hoàng đế bây giờ vẫn tốt hơn nhiều. Vệ Kích lấy thân là nam nhân lên làm Hoàng hậu, đương nhiên không thể giống như nữ nhân thống lĩnh hậu cung, Chử Thiệu Lăng cũng sẽ không đáp ứng. Chử Thiệu Lăng không có hậu phi, một đám thái phi thái tần của tiên đế còn đang dưỡng trong hậu cung đâu, có vài người còn chưa đến hai mươi, đang lứa tuổi, Chử Thiệu Lăng phòng bị nghiêm đến không thể nghiêm hơn, thừa dịp đại xá thiên hạ tiêu hao không ít của cải, ban phát một loạt trân bảo toàn bộ đuổi về nhà mẹ đẻ, nhờ thế còn được thêm một cái thanh danh tốt. ... Mời các bạn đón đọc Bạo Quân của tác giả Phong Lộng.
Anh Hùng Khó Qua Ải Mỹ Nhân - Hạ Vũ
Tiểu nương tử của hắn, có chút kiều, mang điểm khờ, bảo hắn có thể nào không yêu? Đại trượng phu của nàng, có chút lãnh, mang điểm bá đạo, bảo nàng như thế nào không yêu? Lạc Hình Thiên, Cao ngất to lớn thân hình, lãnh ngạnh cao ngạo khí thế, Là nam nhân quyền thế khuynh thiên tại Ô Thác vương triều Nữ nhân vì hắn nhiều như sao trên trời, Hắn, chưa bao giờ vì ai dừng chân lưu lại, Thẳng đến nữ tử kêu Cảnh Nhan Ca xuất hiện. Năm năm trước vội vàng thoáng nhìn, năm năm sau gặp nhau, Lạc Hình Thiên chắc chắn, Cảnh Nhan Ca đời này nhất định là nữ nhân của hắn. Cho nên, Hắn cường hãn đối đã quên chính mình là ai Cảnh Nhan Ca dối xưng, Hắn là trượng phu của nàng, Người của nàng, lòng của nàng nên là hắn độc chiếm. Này đây, Hắn cưỡng cầu nàng trên giường hầu hạ, bách nàng một đêm lại một đêm lấy lòng hắn, Cho dù lý do giữ lấy nàng chỉ là nói dối, Khả nàng trên giường yêu kiều giáo hắn muốn ngừng mà không được, ôn nhu thân hình càng dạy hắn tình dục khó nhịn. Ai biết, Lời nói dối bị vạch trần, ôn thuần tiểu nương tử của hắn lại phản kháng, Chính là, Sớm ái mộ cho nàng, Lạc Hình Thiên cũng không khẳng buông tay, Giữ lấy người nàng,  vì nàng thảo niềm vui, Mặc kệ nàng Cảnh Nhan Ca muốn hay không muốn nam nhân là hắn, Hắn đời này chỉ nhận thức nàng này một nữ nhân, Bởi vì đối nàng yêu, sớm không thể tự kềm chế. *** Vận mệnh an bài quá mức kì diệu, mặc dù là Lạc Hình Thiên cũng vô pháp đoán trước, năm năm sau, hắn thế nhưng lại gặp lại hai người kia của Trác phủ. Một ngày kia, hắn mang theo hai gã tùy tùng hướng Đồng Châu đi tới, nửa đường lại lọt vào phục kích, lâm vào tình cảnh bị sát thủ lien tục truy sát, còn trúng phải kịch độc, hắn mấy lần vận công muốn đem độc bức ra bên ngoài cơ thể, sao biết độc khí công tâm, nháy mắt một ngụm máu đen theo hầu gian trào ra. Hắn chống than thể nguy ngập, trằn trọc đi đến Ba Khâu, cuối cùng ngã xuống bên nhà kế lò gạch tại sườn tây trấn Ba Khâu. Chờ hắn mở mắt tỉnh lại, phát hiện chính mình đang nằm ở trên giường ấm áp, được người cẩn thận uy dược, dùng khăn ấm áp lau miệng vết thương của hắn. Đôi tay kia nhẹ nhàng mềm mại linh hoạt, mang theo phát ra từ đáy lòng lo lắng cùng thương tiếc, hắn nghĩ ông trời đối với hắn coi như không tệ, làm cho hắn gặp được một cái nữ tử tâm địa thiện lương. Đợi miệng vết thương trên người được băng bó xong, nàng kia quay đầu lại, dưới ánh nến, một khuôn mặt tuyết trắng ánh vào mi mắt của hắn. Vẫn như cũ là thon dài loan mi, trong vắt thủy mâu, mềm mại môi nhi giống như hoa sen đang nở, trước mặt quang cảnh, uyển ở trong mộng, hắn không khỏi nhìn không chuyển mắt nhìn chằm chằm nàng, hướng đến lãnh ngạnh trong lòng nhất thời lung tung.  ... Mời các bạn đón đọc Anh Hùng Khó Qua Ải Mỹ Nhân của tác giả Hạ Vũ.
Ăn Tướng Công - Lăng Trúc
Kinh Vô Song quỉ kế đa đoan, theo tỉ kinh thương nhưng nơi yêu thích họp mặt làm ăn là kĩ viện, có vô số hồng nhan tri kỉ. Nhân một lần bạn tốt Liễu Phiêu Phiêu bị ám sát, cô tương kế bắt được sát thủ là Kiếm ma Lãnh Phi. Lãnh Phi là thiếu trang chủ của Thần Kiếm sơn trang, do tâm lý bị trở ngại mà không muốn kế thừa gia nghiệp cũng không định làm hoàn khố đệ tử mà lập chí làm sát thủ, nhiệm vụ thất bại bị Vô Song bắt. Nhưng có thật là dễ dàng vậy không? Lửa gần rơm không cần lâu cũng cháy, hai người không cẩn thuận xxo. Vô Song phát hiện bí mật của Lãnh phi, liệu có bị diệt khẩu hay là… *** “Tuyết nhi”, Mạc Lân đuổi kịp Vô Tuyết, hắn giữ chặt lấy tay nàng. “Ngươi buông tay ta ra”.Vô Tuyết dằng tay ra rồi hối hả quay người bỏ chạy tiếp, nàng vô cùng ảo não chán nản chính bản thân mình, vì sao mà nàng cứ luôn để ý tới nhất cử nhất động của hắn cơ chứ? Càng ảo não hơn chính là, trong lòng của hắn còn vô số nữ nhân khác. “Tuyết nhi, tiểu thê tử của ta à, nàng dừng lại nghe ta nói có được không?” Mạc Lân gấp gáp tới độ đã hơi cao giọng. “Không dừng”, nàng quay đầu lại nói rống lên “Ngươi lại to tiếng với ta nữa rồi, ngươi đối với Thủy Liên cô nương, Trữ Ngọc công chúa luôn nhỏ nhẹ duy có đối với ta là lúc nào cũng to tiếng …” ... Mời các bạn đón đọc Ăn Tướng Công của tác giả Lăng Trúc.