Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Phật Giáo Vấn Đáp - Thiện Chiếu PDF

Phật Pháp được trường tồn và phát triển không ngừng, phần lớn đều do sự hy sinh hoằng pháp của các bậc chân tu thạc học từ thế hệ này tiếp nối thế hệ khác. Mạng mạch của đạo pháp hưng thạnh hay suy vi đều tùy thuộc vào sự nghiệp hoằng pháp. Chúng ta hãy nhìn sâu vào đời sống của Đức Phật, Ngài đã hiến dâng trọn đời mình cho sự nghiệp hoằng pháp lợi sanh, đó là bằng chứng hùng hồn và chắc thật nhất. Đặc biệt, trong bối cảnh của người Việt tỵ nạn ly hương, theo đó, hướng đi của đạo pháp cho một tương lai sáng sủa, thì việc hoằng pháp phải được đặt lên hàng đầu, trên một căn bản vững chắc và rộng rãi về lâu về dài. Nhưng sự hoằng pháp ở hải ngoại này không phải đơn thuần như khi còn ở quê nhà “một dân tộc Việt, một ngôn ngữ Việt” là đủ. Sức sống của đạo pháp ở hải ngoại không thể nào chỉ bằng vào những ngôi chùa tạm bợ, những người thờ ơ đối với trách nhiệm hoằng pháp. Để khỏi mất gốc, mất nguồn về niềm tin truyền thống dân tộc, điều quan trọng trong sự nghiệp hoằng pháp hiện nay là phải làm sao đáp ứng nhu cầu thông hiểu Phật pháp của tuổi trẻ Việt Nam không thành thạo tiếng Việt nói riêng; nói chung là cho cả những người muốn nghiên cứu giáo lý đức Phật bằng Anh ngữ. Từ nhận định đó, kinh sách Phật giáo song ngữ Việt-Anh là điều cấp thiết trước mắt cho việc duy trì và phát triển Phật giáo cùng văn hóa đạo đức dân tộc ở hải ngoại hiện tại và tương lai.Phật Giáo Vấn ĐápNXB Hưng Long 1932Thiện Chiếu138 TrangFile PDF-SCAN

Nguồn: dantocking.com

Đọc Sách

Thập Giái Quảng Ngãi Và Bảy Phép Bí Tích PDF
Đạo Đức Chúa Trời có bảy phép Bí Tích: Thứ nhất là phép Rửa tội. Thứ hai là phép Thêm sức. Thứ ba là phép Mình Thánh Chúa. Thứ bốn là phép Giải tội. Thứ năm là phép Xức dầu thánh. Thứ sáu là phép Truyền chức thánh. Thứ bảy là phép Hôn phối.Thập Giái Quảng Ngãi Và Bảy Phép Bí TíchNXB Tân Định 1880J.M.J304 TrangFile PDF-SCAN
Tây Qui Trực Chỉ PDF (NXB Sa Đéc 1930) - Kiêm Huệ Tự
Đức Thế Tôn vì một đại sự nhân duyên mà xuất hiện ở đời. Ngài thương xót hết thảy chúng sinh trôi lăn trong sáu đường luân hồi, sống chết nối nhau, chịu đựng khổ não không cùng tận. Cho nên, trong hết thảy các cõi Phật mười phương, ngài đã chỉ ra thế giới Cực Lạc ở phương tây để giúp chúng sinh biết chỗ hướng về. Ngài lại truyền dạy một pháp môn hết sức đơn giản thuận tiện, chỉ cần niệm tưởng đến đức Phật A-di-đà liền được vãng sinh. Đây quả thật là con thuyền từ lớn lao giữa biển khổ sinh tử. Tôi nhờ phước báu sâu dày từ đời trước, may mắn được gặp pháp môn này, không dám quên ơn đức sâu nặng của đức Đại từ Như Lai, nên mang những yếu chỉ trong hai bản kinh A-di-đà, gồm đại bản và tiểu bản, trích yếu khái quát lại đưa vào một bản văn, giúp người đọc xem qua một lần có thể dễ dàng nắm hiểu rõ ràng, đặt tên là Cương yếu của pháp môn Tịnh độ.Tây Qui Trực ChỉNXB Sa Đéc 1930Kiêm Huệ Tự154 TrangFile PDF-SCAN
Thích Giáo Chánh Tông PDF (NXB Lê Vĩnh Trường 1931) - Thanh Trước Tự
Đức Như Lai xuất thế là vì một việc nhơn duyên lớn của chúng sanh, là đường sanh tử, nên mới thị hiện, đặng dạy bảo chúng sanh, khiến cho đặng tỉnh ngộ, thấu tột chổ tri kiến như Phật, vì Phật đã tĩnh ngộ rồi, chúng sanh vẫn còn mê, nên Phật phải thị hiện, đặng mở bày giáo pháp, khiến chúng sanh cho đặng hoàn toàn giải thoát, củng như kêu bọn ngủ mê thức dậy.Thích Giáo Chánh TôngNXB Lê Vĩnh Trường 1931Thanh Trước Tự68 TrangFile PDF-SCAN
Tịnh Độ Khuyến Tu PDF
Có người hỏi Khổng Tử: “Người dời nhà mà quên vợ. Điều đó có chăng?”. Khổng Tử bảo: “Lại có kẻ hơn thế nữa, như Vua Kiệt Vua Trụ thì còn quên cả bản thân mình”. Nếu dùng đạo nhãn mà quán xét thì mọi người thời nay đều quên mất thân mình. Tại sao? Từ sáng sớm mở mắt ra, bước xuống giường, cho đến tối lên giường ngủ thì đều là trần lao, chưa từng tạm thời tỉnh xét thân mình. Đó đều là quên mất mình vậy! Vả lại, con người đối với thân mình, nếu ở trong một ngày mà nói thì không gì quan trọng hơn là sự đói khát. Ai nấy cần phải lo ăn uống đầy đủ. Nếu ở trong một năm mà nói thì không gì quan trọng hơn sự lạnh nóng, ai nấy đều cần có y phục đầy đủ. Nếu lấy trọn đời mà nói thì không gì quan trọng hơn là sự sanh tử. Thế mà lại không dự bị, tại sao quá ngu mê như thế?Tịnh Độ Khuyến TuNXB Tiếng Dân 1930Trang Quảng Hưng76 TrangFile PDF-SCAN