Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ngôi Nhà Quái Dị - Agatha Christie

Ngôi Nhà Quái Dị (Crooked House) NXB Thời Đại, Phạm Tùng Vĩnh dịch Các bản dịch khác: - Cái chết bí ẩn: Trịnh Ngọc Tuấn dịch. - H. : Nxb. Hà Nội, 1993. - 351tr. - Ngôi nhà kỳ dị: Lê Thu Hà dịch. - H. : Nxb. Hội Nhà văn, 2001. - 298tr ; 19cm. ; - Những cái chết bí ẩn: Phạm Tùng Vĩnh dịch.- H.: Công an nhân dân, 2003.- 306 tr Truyện quay xung quanh cái chết của Aristide Leonidès, một điền chủ giàu có. Ông bị ám sát bởi một liều lượng cao ésérine bị tráo thay cho insulin trong thuốc tiêm hàng ngày. Những người bị nghi ngờ gồm Brenda Leonidès, người vợ thứ kém ông hơn năm chục tuổi đời, Laurence Brown, anh chàng gia sư dường như có mối quan hệ dan díu với bà chủ; Roger, con trưởng và vợ Clemency, con thứ Phillip và vợ Magda cùng 3 đứa con, Sophia con gái cả, Eustace, đứa con trai thứ bệnh tật và Josephine, đứa con gái út luôn thích chọc mũi vào mọi chuyện, và cuối cùng là Edith de Havilland, bà cô già của cả gia đình. Gia đình ba thế hệ của ông già Leonides cùng sống trong căn nhà "ba đầu hồi" quái dị do ông tự thiết kế. Leonides là một doanh nhân thành đạt giàu có, bảo bọc cho gia đình hai con trai Roger và Philip, ba đứa cháu con của Philip. Ông có hai đời vợ. Vợ trước mất do bị trúng bom thời chiến tranh, cô em gái không lấy chồng của bà vợ này đến giúp anh rể chăm sóc các cháu. Khi các cháu đã lớn cả, ở tuổi 80 ông Leonides lại đi bước nữa với một phụ nữ trẻ đẹp. Rồi một anh gia sư trạc tuổi bà vợ sau của ông xuất hiện trong gia đình, những ghét bỏ khinh khi lâu nay của các con cháu ông Leonides bùng lên với đồn đoán về cuộc tình vụng trộm giữa bà mẹ kế trẻ đẹp và anh gia sư. Giữa lúc đó ông Leonides bị chết do tiêm nhầm thuốc! Bác sĩ từ chối chứng tử vì dứt khoát nghi ngờ đây là một vụ giết người. Cảnh sát tiến hành điều tra và điên đầu vì bất cứ ai trong gia đình đó cũng có động cơ giết ông Leonides… Ngoài ra, di chúc ông đã đọc cho con cháu nghe và đã ký tên biến mất? Một trong số ít tiểu thuyết trinh thám mà Agatha Christie không xây dựng quanh hai nhân vật lừng danh mà bà đã tạo ra là Hercule Poirot hoặc nữ thám tử Marple. Câu chuyện Ngôi nhà Quái dị được kể từ góc nhìn của người thứ ba – người yêu của cô cháu gái lớn nhất của ông Leonides – không là cảnh sát điều tra, cũng không là thám tử độc lập, nhưng buộc phải giúp tìm ra chân tướng kẻ giết người thì mới có thể cùng người mình yêu kết hôn. Agatha Christie tự viết lời tựa đánh giá đây là cuốn tiểu thuyết tâm đắc nhất của bà. *** Sau này tôi tự hỏi tại sao tôi có thể mù tịt trước một sự thật rành rành. Thủ phạm chỉ có thể là Josephine. Nó hay khoe khoang, nó tự cho mình là quan trọng, nó lấy làm vui thú khi được nói ra, nó nhấn mạnh nhiều lần rằng nó rất giỏi, mà cảnh sát thì ngốc lắm, tất cả đã chỉ rõ như thế. Bởi vì nó chỉ là một đứa trẻ nên tôi không hề nghĩ rằng nó đã giết người. Nhưng người ta đã biết những đứa trẻ giết người vậy thì các vụ án mạng ở “Ba Đầu Hồi” thuộc về một trong số đó. Chính bản thân ông già Leonidès đã giải thích cho con bé phải tiến hành thế nào và nó chỉ việc tuân theo các chỉ dẫn ấy của ông. Nó chỉ cần chú ý không để lại các vết tay, nó đã đọc khá nhiều truyện trinh thám để không quên điều đó. Phần còn lại chỉ là một mớ hổ lốn bắt nguồn trực tiếp từ các “tiểu thuyết trinh thám” mà Josephine thường đọc: một cuốn sổ tay, các cuộc điều tra “cá nhân”, những điều ngờ vực tự bịa ra, ý chí quyết không tiết lộ những điều bí mật. Cũng như vụ mưu sát mà nó đã tiến hành chống lại chính nó. Một chuyện điên rồ, nếu coi như nó rất có thể đã tự giết mình. Nhưng chuyện ấy đã trở nên sáng tỏ vì đó là một giả thuyết mà, vì nó là trẻ con nên nó chưa lúc nào chú ý tới. Nó là nhân vật chính của chuyện phiêu lưu ấy. Nhân vật chính lại không chết, nhưng nó đã để lại đằng sau nó một dấu hiệu ở đó: những mảnh đất nằm lại trên ghế. Nó là người duy nhất trong nhà này buộc phải trèo lên cái gì đó mới đặt được khối đá cẩm thạch trong thế thăng bằng trên cánh cửa. Những lỗ trên mặt đất do nhiều lần diễn đi diễn lại đã chứng minh điều đó, sự vụ đã không thành công ngay lần đầu. Kiên trì, nó lại bắt đầu lại, bê con sư tử cẩm thạch trong đôi tay bọc bằng chiếc khăn quàng để tránh để lại dấu vết trên khối đá. Cuối cùng thần chết suýt nữa bắt nó đi. Thành công gần như trọn vẹn, mục tiêu đã đạt. Josephine bị đe dọa, nó “đã biết cái gì đó” người ta đã cố giết nó. Ai chẳng nghĩ thế? Rất khéo léo, nó đã làm tôi chú ý đến phòng có các bồn nước. Và với mục đích rõ ràng nó đã làm tung tóe gian buồng của nó trước khi đi xuống xưởng giặt. Từ bệnh viện trở về, nó đã rất thất vọng. Brenda và Laurence đã bị bắt, sự vụ đã kết thúc, nó, Josephine, còn đâu được ở trong ánh sáng của các đèn chiếu nữa. Chính vì thế nó đã vào phòng của Edith lấy trộm digitaline đem bỏ vào cốc sô-cô-la của mình nhưng nó không uống mà cố tình để lại trên bàn ăn. Nó có biết là Vú có thể uống cốc ấy không? Chắc là có. Theo điều chính miệng nó đã nói với tôi, nó tiếp thu không tốt những lời nhận xét của bà hầu già ấy. Vú là người giàu kinh nghiệm về trẻ nhỏ, Vú đã ngờ ngợ biết sự thật chăng? Không phải là tôi không tin điều đó. Bà không coi Josephine như đứa trẻ bình thường. Trí tuệ nó phát triển sớm nhưng không theo hướng bình thường. Có lẽ tính di truyền tác động. Độc đoán, “tàn nhẫn” như tính nết tổ tiên đằng mẹ nó, nó có tính ích kỷ của Magda, không thể nghĩ đến gì khác hơn đến chính mình. Rất nhạy cảm như Philip, có lẽ nó rất đau khổ vì nó xấu xí, xấu đến mức, mặc dù nó rất thông minh, nó vẫn bị mẹ nó gọi nó là “con bé ngốc”. Cuối cùng, từ ông nội, nó thừa kế được một đầu óc hết sức tinh nhanh và nhiều mánh khóe mưu mẹo. Nhưng trong khi ông già Leonidès có tấm lòng nhân hậu, trong khi ông nghĩ đến những người khác, đến gia đình và đến tất cả những người ông yêu, thì nó, nó chỉ nghĩ đến bản thân nó. Tôi nghĩ rằng ông nội đã nhận thấy điều mà mọi người khác không nhận thấy là Josephine có nguy cơ trở thành nguồn gốc của biết bao tai họa không những cho gia đình, mà còn cho bản thân nó và có lẽ chính vì ông linh cảm được điều mà nó có khả năng làm nên ông muốn nó phải được nuôi dạy ở trong nhà. Đó cũng chính là những lý do đã thúc đẩy ông cố nài Sophia để nàng chăm lo cho đứa trẻ ấy. Magda có đoán được sự thật ấy không? Việc bà vội vã đưa Josephine sang Thụy Sĩ cho phép đặt ra câu hỏi ấy. Tôi nghĩ rằng bà ta không biết gì cả, nhưng một bản năng mơ hồ của người mẹ đã làm bà ấy hết sức sợ hãi... Nhưng Edith De Haviland thì thế nào? Tôi bèn mở lá thư mà tôi cầm trong tay, bà đã đặt nó trong phong bì chứa cuốn sổ đen nhỏ. Cậu Charles, Lá thư này dành riêng cho cậu... và cho Sophia, nếu cậu xét thấy điều đó là cần. Nhất thiết phải có ai đó biết sự thật. Tôi đã tìm thấy cuốn sổ kèm theo đây trong cái chuồng chó vứt ở sau nhà. Chính ở đó nó đã giấu cuốn sổ. Nó đã xác nhận toàn bộ những gì tôi đã nghi ngờ. Không biết tôi có lý hay không nếu tôi hành động như tôi sắp làm? Tôi không biết nữa. Nhưng dù sao đi nữa, cuộc đời tôi chẳng bao lâu nữa sẽ kết thúc và tôi không muốn đứa trẻ phải chịu nỗi đau khổ dai dẳng không thể tránh khỏi nếu nó phải nhận thấy các hành vi của nó. Trong tự nhiên thường có những đứa con “không giống như những đứa khác”. Nếu tôi lầm, Chúa hãy phán xét! Nhưng đó là tình yêu hướng dẫn tôi. Cầu Chúa ban phúc lành cho hai cháu! Edith De Haviland Tôi chỉ do dự một phút, rồi tôi đưa lá thư cho Sophia. Khi nàng đã đọc xong thư chúng tôi lại một lần nữa mở cuốn sổ đen nhỏ ra xem. Hôm nay, tôi đã giết ông nội. Chúng tôi lật các trang sách. Những điều viết ra thật kinh hoàng. Tôi nghĩ, nó có thể làm cho thầy thuốc tâm thần phải quan tâm. Một tính ích kỷ điên loạn bộc lộ rõ ở mỗi trang giấy, đứa trẻ với một tính chân thật đáng thương trình bày những động cơ đáng tức cười về các tội ác của nó. Ông nội không muốn cho tôi trở thành vũ nữ. Vậy thì tôi đã quyết định giết ông. Như thế, tôi sẽ đến sống ở Luân Đôn cùng với mẹ và tôi sẽ trở thành vũ nữ ba lê. Những đoạn viết tiếp sau cũng không kém súc tích.... Tôi không muốn đi Thụy Sĩ và tôi sẽ không đi. Nếu mẹ ép tôi, tôi sẽ giết bà ấy. Nhưng tôi không có thuốc độc. Có lẽ tôi phải chế tạo ra nó bằng belladone. Có vẻ đó là chất độc mạnh.... Eustace làm tôi bực tức. Anh ấy bảo rằng tôi chỉ là một đứa con gái, rằng tôi hoàn toàn không biết gì cả và rằng một phụ nữ sẽ chẳng bao giờ thành một thám tử tài ba. Anh ấy sẽ không cho là tôi quá ngu xuẩn nếu như anh ấy biết rằng chính tôi đã giết chết ông nội.... Tôi rất thích Charles, nhưng anh ta cũng khá ngu ngốc. Tôi chưa biết tôi sẽ phải buộc tội cho ai đây, Brenda và Laurence, có lẽ thế. Brenda không thích tôi, bà ấy bảo rằng tôi không có đầu óc nguyên vẹn. Nhưng tôi rất thích Laurence. Anh ta đã nói với tôi về Charlote Corday. Cô ta đã giết ai đó trong bồn tắm của cô. Vả chăng cô ta rất vụng về. Trang sổ cuối cùng viết về Vú: Tôi ghét Vú. Tôi căm thù bà ấy. Bà nói rằng tôi chỉ là một con bé tự phụ muốn cho mình là quan trọng. Chính bà ấy đã khiến cho mẹ phải gửi tôi sang Thụy Sĩ. Tôi sẽ giết bà ấy. Tôi cho rằng những viên thuốc tròn nhỏ của bà Edith sẽ làm nên chuyện. Nếu có một vụ ám sát khác, thì cảnh sát sẽ lại đến nhà và mọi việc sẽ lại trở nên tuyệt vời.... Vú đã chết. Tôi chưa biết tôi sẽ giấu cái lọ đựng các viên thuốc tròn nhỏ vào đâu. Có lẽ trong buồng của bác Clemency, có thể trong buồng Eustace. Khi nào tôi chết lúc tôi rất già, tôi sẽ dàn xếp để đưa cuốn sổ này cho chỉ huy cảnh sát. Lúc ấy người ta sẽ nhận thấy rằng tôi là một thần tội ác. Tôi gấp sổ lại. Sophia khóc. - Ôi! Charles!... Charles!... Khủng khiếp quá! Con bé tội nghiệp này là một cái quái thai... Nó chỉ gợi ra cho em lòng thương xót! Tôi cũng có những tình cảm tương tự. Trước đây, tôi đã rất yêu Josephine, giờ đây, tôi vẫn còn yêu nó. Ai lại bớt yêu những người thân chỉ vì họ đã mắc lao hoặc bệnh khác. Josephine là một cái quái thai bệnh hoạn, như Sophia vừa mới nói, nó rất đáng xót thương. Sophia quay người sang tôi: - Nếu như nó còn sống, nó có thể sẽ thế nào? - Làm sao mà biết được? Dĩ nhiên người ta có thể gửi nó vào một trường học dành cho các trẻ không bình thường. Sau đó có thể trả nó về cho người nhà của nó, hoặc có thể giam giữ... Sophia rùng mình. - Những điều ấy tốt hơn như là chúng vốn thế - Nàng nói - nhưng có điều là bà Edith... Tôi ngắt lời nàng: - Bà ấy đã chọn sự hy sinh tính mạng mình. Anh không tin rằng bức thư của bà sẽ được công bố công khai để mọi người được biết. Có thể là việc buộc tội sẽ được hủy bỏ không hơn không kém và Brenda và Laurence sẽ được trả tự do. Tôi cầm lấy hai tay Sophia và bằng một giọng hoàn toàn khác, tôi nói tiếp: - Còn em, Sophia, em sẽ lấy anh chứ! Anh vừa mới được tin là anh đã được bổ nhiệm ở xứ Ba Tư. Em sẽ cùng anh sang bên ấy và anh chắc chắn anh sẽ làm em quên đi “ngôi nhà cổ quái nhỏ bé” này. Mẹ em sẽ dựng các vở kịch, cha em sẽ tiếp tục mua các sách và Eustace sẽ vào trường đại học. Không nên lo lắng về họ nữa, Sophia, và hãy nghĩ đến anh! Nàng nhìn chăm chú vào mắt tôi. - Anh không sợ phải kết hôn với em ư, Charles? - Thế anh sợ gì nào? Bé Josephine tội nghiệp đã phải chịu tất cả các tật xấu của gia đình, còn em, em thừa kế được mọi tính tốt của dòng họ Leonidès. Ông nội em đã đánh giá em rất cao, Sophia, và anh nghĩ rằng ông là một con người rất ít phạm sai lầm. Hãy ngẩng cao đầu, người yêu của anh! Tương lai thuộc về chúng ta! - Em tin là thế, Charles. Em yêu anh và em sẽ làm cho anh được hạnh phúc! Mắt cúi xuống cuốn sổ đen, nàng nói thêm khe khẽ: - Josephine tội nghiệp! Tôi cũng lặp lại theo nàng mấy từ đó. ... Mời các bạn đón đọc Ngôi Nhà Quái Dị của tác giả Agatha Christie.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Alice Và Bọn Làm Bạc Giả
Tên eBook: Alice và Bọn làm bạc giả (full prc, pdf, epub) Tác giả: Caroline Quine Thể loại: Tiểu thuyết, Trinh thám, Văn học Pháp Bộ sách: Nữ thám tử nghiệp dư Người dịch: Thu Lâm Nhà xuất bản: NXB Trẻ Năm xuất bản: 03/1999 Nguồn: Hoa Quân Tử - fb.com/nhut.huynhminh.129 Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Ngày mà Alice, Bess và Marion đã mua được, tại một cửa tiệm xa lạ, một lọ nuớc hoa phương Đông, ba nữ thám tử nghiệp dư đâu có ngờ được là việc ấy sắp lôi kéo họ vào một cuộc phiêu lưu ly kỳ... Từ mùi nước hoa lạ lùng làm cô bé Milly ngất xỉu trên xe lửa, Alice và các bạn đã lần tới một hang động bí ẩn. Họ khám phá ra một băng đảng chuyên làm bạc giả đang tiến hành những phi vụ làm ăn tội lỗi... Mời các bạn đón đọc Alice và Bọn làm bạc giả của tác giả Caroline Quine.
Nữ Thám Tử Nghiệp Dư: Alice và Cây Đàn Dương Cầm - Caroline Quine
Tên eBook: Alice và Cây đàn dương cầm (full prc, pdf, epub) Tác giả: Caroline Quine Thể loại: Tiểu thuyết, Trinh thám, Văn học Pháp Bộ sách: Nữ thám tử nghiệp dư Người dịch: Thu Lâm Nhà xuất bản: NXB Trẻ Năm xuất bản: 03/1999 Nguồn: Hoa Quân Tử - fb.com/nhut.huynhminh.129 Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Alice vặn nút đài bán dẫn. Một dàn nhạc khiêu vũ đang hòa tấu một giai điệu mới. Vừa nghe lọt tai điệu nhạc này, cụ già đã đến để tham vấn cha của Alice bỗng tái mét mặt mày và siết chặt hai nắm đấm. - Đồ giựt dọc ! Cụ la lên. Một vụ ăn cắp tài sản trí tuệ ! Tác giả bản nhạc này chính là con tôi !... Đứa con trai đã khuất của tôi... Alice chưa bao giờ đối đầu với một bí ẩn hắc ám như vụ này. Không hề nao núng trước những lời can gián của đôi bạn gái kết nghĩa với mình, cô lao thẳng vào cuộc phiêu lưu, không sợ những mối hiểm nguy đang vây bủa quanh mình, những kẻ thù bất cộng đái thiên đang ngày đêm rình rập... Mời các bạn đón đọc Alice và Cây đàn duwogn cầm của tác giả Caroline Quine.
Cấp Độ 3
Tên eBook: Cấp Độ 3 (full prc, pdf, epub) Tác giả: James Patterson  Thể loại: Best seller, Tiểu thuyết, Trinh thám, Văn học phương Tây Người dịch:  Mai Quỳnh Nga  Nhà xuất bản:  Nxb Văn hóa Thông tin Nhà phát hành:  Nxb VHTT Khối lượng:  340.00 gam Định dạng:  Bìa mềm  Kích thước:  14,5x20,5 cm Ngày phát hành:  09/2007 Số trang:  344 Tạo prc: Hoa Quân Tử - fb.com/nhut.huynhminh.129 Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Sercies truyện đầy bí ẩn bán chạy số 1 thế giới trở lại với "Cấp độ 3", một câu chuyện ly kỳ, hồi hộp với những nhân vật của Câu lạc bộ nữ điều tra các tội ác giết người.  Thanh tra Lindsay Boxer đang chạy bộ dọc một con phố tuyệt đẹp ở San Francisco khi vụ nổ khủng khiếp xảy ra. Ngôi biệt thự của nhà triệu phú internet nổ tung, rực lửa, ba người chết và một mảnh giấy ký tên "August Spies" bỏ lại hiện trường. Liền sau đó một làn sóng bạo động dấy lên - và dường như kẻ mưu sát có ý định cứ ba ngày lại gây ra một án mạng. Đáng sợ hơn, bốn người bạn tự xưng là câu lạc bộ nữ điều tra các tội ác giết người phát hiện ra đích nhắm tiếp theo của tên sát nhân là một người trong số họ. Và một thành viên của câu lạc bộ đang che giấu một bí mật nguy hiểm và khó lường mà Lindsay biết có thể đưa họ đến sự diệt vong. Những tình huống giật gân và diễn biến bất ngờ mà James Patterson cùng Andrew Gross mang đến cho độc giả đã làm ông chủ trở thành nhà văn viết truyện trinh thám được ưa thích nhất đương thời. Cấp độ 3 nối tiếp chuỗi dài những cuốn truyện trinh thám tuyệt vời và khó quên của nhà văn nổi tiếng thế giới này. "Từng lọn tóc dày, vàng óng rơi xuống sàn nhà tắm. Cô lại cầm lấy cái kéo và tiếp tục cắt... Từ bây giờ, tất cả phải bắt đầu lại từ đầu. Wendy không còn nữa. Một khuôn mặt mới bắt đầu hiện lên trong gương khi cô nói lời vĩnh biệt với vai trò người giữ trẻ mà cô đã từng làm trong năm tháng vừa qua. Cắt bỏ quá khứ.Wendy là cái tên dành cho Peter Pan chứ không phải là cho thế giới thực. Đứa bé đang khóc trong buồng ngủ - Khẽ chứ, Caitlin. Cô xin cưng. Cô phải tìm cho mình một lối thoát. Cô chỉ biết là cô không thể để đứa bé chết. Cô đã nghe tin tức cả chiều nay. Cả thế giới đang tìm cô. Họ gọi cô là kẻ giết người không ghê tay. Một quái vật. Nhưng có phải vậy không? Không, vì cô đã cứu đứa bé. - Cháu không nghĩ cô là một quái vật chứ hả Caitlin? - cô nói với đứa trẻ đang khóc lặng. Michelle cúi đầu xuống bồn nước và đổ lọ thuốc nhuộm tóc L'oréal màu đỏ khắp đầu, xoa lên mái tóc ngắn. Wendy, cô giữ trẻ đã biến mất. Malcolm có thể tới đây bất cứ lúc nào. Họ đã nhất trí sẽ không gặp nhau cho tới khi chắc chắn là Wendy không bị truy đuổi. Nhưng cô cần anh ta. Nhất là lúc này, khi cô đã chứng minh mình là ai. Tim cô thót lại khi nghe thấy tiếng lạch cạch ở cửa trước...". Mời bạn đón đọc Cấp độ 3 của tác giả James Patterson.
Cơ Hội Thứ 2
AudioBook Cơ Hội Thứ 2   Cơ hội thứ 2 là cuốn tiểu thuyết thứ 2 trong bộ 5 cuốn của cây bút trinh thám lừng danh người Mỹ James Patterson. Cơ hội thứ 2 khởi đầu bằng vụ xả súng của một sát thủ giấu mặt từ sau lùm cây vào tốp trẻ em trong dàn đồng ca nhà thờ ở Thành phố San Francisco (Mỹ). Gần 100 phát đạn nã vào đám đông nhưng nạn nhân duy nhất bị dính đạn là Tasha Catching - một bé gái da đen. Một xác suất ngẫu nhiên hay có chủ đích của kẻ nã đạn? Và vì sao lại là Tasha Catching? Nhóm cộng sự nữ gồm Thanh tra Lindsay Boxer (thuộc đội Homicide - Cảnh sát San Francisco) cùng Jill (văn phòng ủy viên công tố), Cindy (nhà báo) và Claire (bác sĩ pháp y) - từng thành công trong việc phá án vụ giết người hàng loạt các cô dâu chú rể ở cuốn 1  Kẻ đầu tiên phải chết - tải eBook lại vào cuộc. Manh mối mong manh về thủ phạm chỉ là một biểu tượng về Chimera (một quái thú 2 đầu dê và sư tử, đuôi rắn trong thần thoại Hy Lạp) được vẽ ở đuôi chiếc ôtô mà kẻ sát nhân bỏ lại. Quá trình điều tra vụ án còn chưa tiến triển thì lại xảy ra vụ Estelle Chipman - một phụ nữ da đen - bị bức tử bằng thòng lọng ở thành phố Oakland. Gạch nối giữa 2 vụ giết người theo những cách khác nhau, ở 2 thành phố khác nhau này lại là biểu tượng Chimera mà kẻ sát nhân thêm lần nữa, cố tình lưu lại. Tên sát nhân hàng loạt vẫn không chịu dừng lại. Nạn nhân tiếp theo của hắn là viên cảnh sát Davidson, bị sát hại bằng một cú bắn tỉa thiện nghệ; sau đó đến cảnh sát trưởng thành phố Mercer, rồi chính Claire - thành viên của nhóm điều tra cũng suýt bị giết hụt... Trong mớ bòng bong của những suy đoán còn thiếu bằng chứng, những manh mối ít ỏi thì cuối cùng, mẫu số chung của những vụ giết người được nữ thanh tra Lindsay xác định: Các nạn nhân đều là người da đen và đều có liên quan đến cảnh sát (chú của Tasha Cashing, chồng của bà Chipman đều đã hoặc đang là cảnh sát...). Và Chimera chính là biểu tượng của một nhóm phân biệt chủng tộc. Thanh tra Lindsay quyết định lần theo dấu biểu tượng bí ẩn Chimera. Lindsay đã tìm đến nhà tù ở Vịnh Bồ Nông, nơi có những kẻ trong nhóm Chimera bị cầm tù và tìm được tung tích một thành viên trong nhóm Chimera vốn là cựu cảnh sát San Francisco (Frank Coombs), từng ngồi tù vì sát hại một bé trai cách đó 20 năm... Manh mối có vẻ đã được hé lộ khi đội điều tra truy ra được Frank Coombs luôn nuôi trong mình sự thù hận những cảnh sát đã khiến hắn phải ngồi tù. Thêm nữa, Frank Coombs còn là một thiện xạ nổi tiếng trong giới cảnh sát. Mọi chứng cớ đều chống lại Frank Coombs, khiến hắn trở thành nghi can số 1. Điều trớ trêu là chính cha của Lindsay cũng từng là cảnh sát và trong quá trình điều tra, Lindsay đã khám phá ra sự thật rằng chính ông đã từng chứng kiến Frank Coombs giết người cách đó 20 năm, nhưng luật im lặng trong ngành cảnh sát đã buộc ông phải ngậm miệng... Frank Coombs đã phải trả giá bằng mạng sống khi tìm cách tiếp cận để sát hại thanh tra Lindsay. Khi mà mọi người đinh ninh rằng câu chuyện đã có thể khép lại với những bằng chứng không thể phủ nhận thì hóa ra, đó lại chỉ là khởi đầu của một cái kết khác - kịch tính và khó lường theo đúng cách mà James Patterson đã kết thúc cuốn 1  Kẻ đầu tiên phải chết. Khi mà kẻ được coi là thủ phạm đã đền tội sau khi xuất đầu lộ diện, thì một cách đầy kịch tính, thủ phạm lại là một kẻ không phải xa lạ nhưng chẳng ai ngờ tới được... Đó mới chính là Chimera - kẻ sát nhân hàng loạt với nỗi ám ảnh của sự thù hận.  James Patterson quả là bậc cao thủ trong thể loại trinh thám, đúng như tờ USA Today đã thán phục với “chiến thuật” bắt độc giả phải luôn cùng động não, suy đoán. Và rồi như thường lệ, cứ mỗi lần người đọc nghĩ mình đã túm được chút đầu mối nào đó thì ngay lập tức, họ lại ngớ ra rằng kẻ sát nhân hóa ra vẫn còn chập chờn ẩn hiện đâu đó ở phía trước... Xứng đáng với thương hiệu James Patterson,  Cơ hội thứ 2 là sự nối tiếp hoàn hảo cho cuốn 1  Kẻ đầu tiên phải chết cả về sự chặt chẽ, logic cùng kết cục bất ngờ, làm đảo lộn mọi suy đoán. Cơ hội thứ 2 là sự nối tiếp hoàn hảo cho cuốn 1  Kẻ đầu tiên phải chết cả về sự chặt chẽ, logic cùng kết cục bất ngờ, làm đảo lộn mọi suy đoán. Bộ sách được xếp vào hàng bán chạy nhất, đã tạo ra “cơn địa chấn” tại Mỹ cũng như nhiều nước khác - theo ghi nhận của một loạt thời báo có uy tín tại Mỹ như New York Times, Los Angeles Times, USA Today, Entertaiment Weekly, San Francisco... Trong đó,  Cơ hội thứ 2 đã nhanh chóng hút được về mình một “cơn mưa vàng” gồm những lời khen tặng phấn chấn cùng những ví von đáng giá: “ Tôi không thể tin nổi Patterson lại cừ đến thế.  Ông ấy luôn là người cực kỳ gây ấn tượng”. - Larry King, USD Today. Đánh giá: “ Một cốt truyện hết sức thông minh chỉ tiết lộ bí mật vào phút cuối cùng khiến trí óc của bạn phải luôn bận rộn với những lời phỏng đoán”.  - Entertaiment Weekly “ Như thể James Patterson đang làm một chiếc xe trượt dốc bằng con lăn vậy”.  - Associated Press “ Thật khó có thể buông cuốn sách... Nó kêu tích tắc như một quả bom hẹn giờ”.  - Los Angeles Times “ Patterson biết rõ nơi nỗi sợ hãi của con người ẩn náu... Chẳng gì có thể ngăn cản nổi trí tưỏng tượng của ông”.  - New York Times “ Cuốn sách của Patterson đã vẽ nên một bức tranh sống động đến mức người đọc gần như có thể ngửi thấy mùi thuốc súng và cảm nhận được nỗi khiếp sợ của điều tra viên Boxer..." " Một cuốn tiểu thuyết đặc biệt ly kỳ và hấp dẫn”.  - Florida Times-Union “ Xuyên suốt toàn bộ cuốn sách là những tình huống éo le và những bối cảnh cực kỳ ấn tượng... Nhưng điều làm cho câu chuyện của Patterson nổi bật hơn hẳn so với những cuốn tiểu thuyết cùng loại khác chính là lối kể chuyện gãy gọn dưới góc nhìn của nhân vật chính - nữ điều tra viên Boxer”.  - Publisher Weekly (starred review) “ Sự xuất hiện trở lại của Patterson với tư cách là một trong những nhà văn viết tiểu thuyết trinh thám đương đại xuất sắc nhất thế giới, Cơ hội thứ hai quả đúng là một cuốn sách đặc biệt hồi hộp và ly kỳ”.  - Grand Rapids Press “ Patterson ở thời kỳ viết văn sung sức nhất”.  - Fort Worth Star-Telegram Mời các bạn đón đọc.