Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đại Thợ Rèn Tiểu Mật Đào

Editor: shitbaydaytroi Vai chính: Điền Đào, Hoắc Trầm | vai phụ: Điền Liễu, Điền Anh, nhị thiếu gia nhà địa chủ.  Số chương: 107 chương chính văn + 1 phiên ngoại. Đây là một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng ở thời cổ đại, hai người nên duyên vợ chồng chủ yếu là do bà mai. Trong ấn tượng lần đầu tiên của Điền Đào đối với đại thợ rèn Hoắc Trầm, trong lòng hơi sợ (ಥ_ಥ). Nam  nhân này có phải quá tráng rồi không cơ bắp trên người cuồn cuộn, cầm đại thiết chuỳ mà không tốn chút sức nào. Về sau thành thân, nàng mới biết nam nhân cường tráng cũng có chỗ tốt... Đại thợ rèn Hoắc Trầm vì muốn cho tiểu nương tử có cuộc sống qua ngày tốt hơn nên một đường làm giàu, trở thành vua trong giới thợ rèn. ***   [review] Đại thợ rèn tiểu mật đào Thể loại: Ngôn tình, cổ đại, điền văn, cuộc sống bình dị, nhẹ nhàng, ấm áp, sủng vô đối, 3s. Sau 7 năm lên núi học nghề rèn, Hoắc Trầm trở về quê nhà mở một cửa tiệm rèn.  Hoắc Trầm năm nay cũng đã 23 tuổi, lại mọt Kể về cuộc đời Hoắc Trầm cũng là một hồi bi kịch. Cha Hoắc Trầm làm thợ rèn, mẹ thì là người phụ nữ hiền thục. Nhà Hoắc Trầm có định hôn ước với một cô nương trong thôn, không ngờ cô ấy lại chạy theo một tên thấy bói. Khi cha Hoắc Trầm tới nói chuyện, thì bị nhà gái chọc cho tức chết. Hoắc Trầm đi tới đánh người, bị bắt vào tù, mẹ vì thương tâm quá độ nên cũng ra đi. Giờ Hoắc Trầm chỉ còn một thân 1 mình, cũng muốn tìm một cô vợ về chăm sóc cho mình. Lại nói về Điền Đào, nhà có 4 chị em, 3 gái 1 trai, em trai còn nhỏ Mẹ thì sau khi sinh em trai bệnh tật quấn thân. Hồi trước nhà cũng khá giả, nhưng giờ tiền bạc điều dồn cho mẹ. Nhà thì có vài mẫu đất, cha ngoài làm nông cũng làm thêm trang trải, nhưng không đủ lo. Thương cha mẹ, Điền Đào lên trấn bán đồ ăn vặt cũng đã 2 năm. Điền Đào tới nhà Hoắc Trầm mua lưỡi liềm về, nhưng giữa chừng tiền bán hàng lại bị trộm mất. Hoắc Trầm thấy thế liền đưa lưỡi liềm trước và cho Điền Đào mượn 20 đồng. Điền Đào nói mỗi ngày muốn trả 5 đồng, sau 10ngày sẽ trả xong tiền cho Hoắc Trầm. Trả tiền được một hôm, nhìn thấy lò lửa nhà Hoắc Trầm, Điền Đào ngỏ ý hỏi mình có thể mượn lò hâm đồ ăn được không. Hoắc Trầm rất sảng khoái đồng ý. Qua lại vài hôm, thấy Hoắc Trầm ăn uống thất thường, biết nhà Hoắc Trầm không có ai nấu cho hắn ăn. Điền Đào tặng Hoắc Trầm một ít đồ ăn nhà làm như tương đậu, dưa muối,... Một hôm nọ khi đi bán hàng, mưa chuyển hạt, Điền Đào vào nhà Hoắc Trầm tranh mưa, bị ướt đôi chút. Hoắc Trầm thấy thân hình ẩn hiện của Điền Đào, bất đầu có tình cảm, anh mua hết số điểm tâm của Điền Đào, do mua sợ Điền Đào không bán được. Thời tiết đang mưa, không về nhà được, bụng hai người thì đói. Vậy là Hoắc Trầm đề nghị Điền Đào vào bếp nấu đồ, Điền Đào cũng đồng ý. Hoắc Trầm cũng tặng đồ cho Điền Đào đem về cho gia đình, từ hôm đó Điền Đào liền nấu đồ cho Hoắc Trầm ăn. Sau này Hoắc Trầm làm ra một cây kéo kéo léo tặng cho Điền Đào, lúc đầu Điền Đào cũng không muốn nhận, nhưng sau đó không cưỡng được sự yêu thích nên nhận lấy. Hoắc Trầm còn mua 2 khối vải nói muốn nhờ Điền Đào may giùm mình đôi giày, mà nơi này có phong tục, may giày như là vật đính ước vậy. Điền Đào đồng ý nhờ người may giày giúp Hoắc Trầm. Lúc này Hoắc Trầm bất đầu thích Tiểu Đào rồi, tìm mọi cách để lấy lòng Tiểu Đào. Ngóng trông Tiểu Đào từng ngày tới, mua đầy đủ dụng cụ nhà bếp, tìm cách tặng đồ cho Tiểu Đào. Sau vài lần qua lại cuối cùng Tiểu Đào cũng rơi vào vòng tay của địch, quyết định may cho Hoắc Trầm bộ đồ. Chị quyết định chờ tới ngày may xong đôi giày, đưa cho Hoắc Trầm cũng muốn tỏ rõ tình ý với Hoắc Trầm luôn. Không ngờ biến cố xảy ra, Cha Tiểu Đào ngã gãy chân, Nhà cần một khoản tiền lớn để chữa chân cho cha. Tiểu Đào đứng trước hai lựa chọn, 1 bán mình làm nha hoàn, 2 tỏ rõ tình ý với Hoắc Trầm, bảo anh đưa lễ cưới. Mới đầu Tiểu Đào định chọn ý thứ 2 nhưng sau một đêm trò truyện cùng muội muôi, cãm thấy nhà mình là gánh nặng cho Hoắc Trầm, nên Tiểu Đào chọn bán mình làm nha hoàn Trước khi đi, Tiểu Đào có gặp Hoắc Trầm, gửi trả đôi giày và cây kéo cho Hoắc Trầm. Hôm sau muội muội Tiểu Đào lên trấn bán hàng thay nàng, gặp được Hoắc Trầm, nói rõ mọi việc cho Hoắc Trầm biết, anh đem thoe tiền và một cây rìu chạy tới chuộc Tiểu Đào ra. Ở trấn thì Hoắc Trầm có quen với một công tử, nhận làm một thanh kiếm. Hoắc Trầm dẫn Tiểu Đào về, do trời đã tối nên Tiểu Đào ngủ lại một hôm ở nhà Hoắc Trầm, anh cũng rất kiềm chế không làm gì cả. Sau đó Hoắc Trầm hỏi cưới Tiểu Đào. Anh lên núi săn chim nhạn về làm sính lễ, vô tình phát hiện huyền thiết, liền lấy huyền thiết làm thành thanh kiếm cho công tử kia. Để gặp được Tiểu Đào mỗi ngày, Hoắc Trẩm mở một tiệm mì nhỏ trong nhà cho Tiểu Đào tới buôn bán. Thắm thoát ngày tháng trôi qua cũng tới ngày hai người thành thân. Sau khi thành thân thì hai người tâm đồng ý hợp, tình ý triền miên. Đất nước rơi vào cảnh chiến tranh, Vương gia nhìn trúng tài năng rẻn của Hoắc Trầm nên chiêu mộ hiền tài, Hoắc Trầm đem theo vợ con về dưới trướng vương gia làm việc. Trong chiến trận Hoắc Trầm lập công lớn, vương gia lên ngôi hoàng đế. Hoắc Trầm được phong làm quan, Tiểu Đào mở một tiệm bán đồ trẻ em. Hai người sống hạnh phúc bên nhau. *** [Review] Đại thợ rèn tiểu mật đào Sau 7 năm lên núi học rèn Hoắc Trầm trở về quê nhà. Trong nhà không còn ai, chỉ có một thân một mình, Hoắc Trầm muốn có một người nương tử chăm sóc mình. Thế rồi Hoắc Trầm gặp được Tiểu Đào một cô nương bán đồ ăn ngọt, cũng dễ thương ngọt ngào như món ngọt nàng bán vậy. Ngay từ cái nhìn đầu tiên Hoắc Trầm đã vừa ý cô nương này, nhưng nàng lại quá bé nên anh cũng dập tắt ý nghĩ trong đầu mình. Không biết do cơ duyên xảo hợp, hay ông trời tác thành, tạo cơ hội cho hai người quan biết. Tiểu Đào bị trộm, Hoắc Trầm cho mượn 50 đồng. Từ đây bắt đầu những chuỗi ngày trở nợ và cả cuộc sống bình dị của hai người. Khi đến nhà Hoắc Trầm trả nợ, biết được Hoắc Trầm ăn uống thất thường, không ai chăm lo bữa ăn cho anh, cộng thêm Hoắc Trầm cũng lên tiếng nài nỉ, vì một phút siêu lòng, Tiểu Đào đã nấu cơm cho anh ăn mỗi ngày. Qua lại vài lần, không biết từ bao giờ tình cảm trong lòng Hoắc Trầm lớn dần, từ từ từng bước bắt đầu hành trình chinh phục cô nàng Tiểu Đào, bắt nàng trở về làm vợ của mình. Hoắc Trầm cũng rất thông minh, bày ra đủ mọi cách để lấy lòng Tiểu Đào, làm cho cô không cách nào từ chối anh được, nào là giả vờ đáng thương tội nghiệp để Tiểu Đào nấu cơm cho mình, rồi thì tặng thịt cho nhà Tiểu Đào mà cứ lấy cớ nhờ nhà nàng làm mắn thịt dùm, rồi tới tặng kéo, tặng vải, nhờ Tiểu Đào làm dùm mình đôi giày với lý do giày mình cũ, giày anh cũ thì cũ thật đấy, nhưng làm giày cho là vật đính ước rồi đó anh, anh biết không mà làm bộ ngây thơ vậy.   Mời các bạn đón đọc Đại Thợ Rèn Tiểu Mật Đào của tác giả Đông Phương Ngọc Như Ý.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ốc Sên Chạy - Điệp Chi Linh
Ốc sên chạy được bạn đọc đánh giá là một trong những tiểu thuyết tình cảm hay nhất của Điệp Chi Linh. Điệp Chi Linh là một nhà văn trẻ với phong cách sáng tạo, trẻ trung, lối hành văn trong sáng, nhẹ nhàng nhưng cũng không kém phần táo bạo với những tình huống bất ngờ, những lời đối đáp thông minh của các nhân vật. Bởi vậy câu chuyện đã nhận được sự yêu thích của rất nhiều độc giả Trung Quốc. Một mối tình khắc cốt ghi tâm. Một mối tình thanh mai trúc mã. Một người lạnh lùng nhưng không giấu được sự dịu dàng. Một người luôn ở bên, mãi mãi không rời. Khi chiếc vỏ ốc trên mình không thể che nắng che mưa, khi trái tim lại một lần tìm thấy sự ấm áp, cô nên lựa chọn thế nào… Cô yêu anh vào thời khắc đẹp nhất, thuần khiết nhất của cuộc đời, giống như rơi xuống vực thẳm không thể nào thoát ra được. Tình yêu thầm kín trong nhiều năm và quãng thời gian hạnh phúc trong một tháng ngắn ngủi đã trở thành chiếc vỏ nặng nề mà ốc sên phải vác trên lưng, gắn bó máu thịt, không thể tách rời. Cô vác trên mình chiếc vỏ ốc nặng nề ấy, lê từng bước về phía trước, nhưng người cô yêu nhất lại ở nơi cô không thể đến được. Cô quên rằng, cho dù có chạy nhanh hơn nữa thì mình cũng chỉ là con ốc sên chậm chạp, không thể theo kịp bước thời gian. Có một chàng trai nguyện đứng sau cô, kiên trì chờ đợi cô. Mỗi khi cô quay đầu lại, người đó sẽ khẽ mỉm cười và nói, không sao đâu, anh đợi em. Những tình cảm thiêng liêng, cao quý như được hòa quyện vào nhau trong câu chuyện, tạo nên sức hút riêng của nó. Nhẹ nhàng, sâu lắng nhưng đi vào lòng người. Cái đích mà câu chuyện hướng tới là chân – thiện – mỹ, vì vậy đọc nó chúng ta sẽ thấy cuộc sống thật tươi đẹp, ấm áp tình người. *** Điệp Chi Linh một nhà văn nữ thuộc thế hệ 8X là người theo chủ nghĩa lạc quan, tin rằng sau cơn mưa sẽ có cầu vồng, tình yêu vượt qua thử thách mới có thể bền lâu. Không thích bi kịch, vì vậy luôn tìm mọi cách để các nhân vật dưới ngòi bút của mình được hạnh phúc. Coi máy tính là sinh mạng thứ hai, viết vào máy tính những câu chuyện trong lòng mình. Viết truyện là việc làm yêu thích nhất lúc nhàn rỗi cũng như niềm vui lớn nhất của cuộc đời. Các tác phẩm đã được xuất bản tại Việt Nam: ✤ Ngôn tình: - Ốc sên chạy (Chuyện về Vệ Nam và Lục Song) - Chờ một ngày nắng (Chuyện về Tiêu Tinh và Quân Tắc). ✤ Đam mỹ: - Tình yêu đau dạ dày (Chuyện về Tiêu Phàm và Vệ Đằng) - Điểm khởi đầu hạnh phúc (Ngoại truyện Tình yêu đau dạ dày) - Văn sĩ điên cuồng (Chuyện về Chu Phóng và Đoan Mộc Ninh). *** Đoàn xe nhanh chóng đến Trạm Giang. Cả đoàn lên tàu, rất nhiều bạn lần đầu tiên đi tàu, phấn khích đến nỗi hú ầm ĩ, nhảy múa tưng bừng. Thực ra đây cũng là lần đầu tiên Vệ Nam đi tàu. Tuy trước đây thường xuyên cùng Kỳ Quyên, Tiêu Tinh ngắm biển nhưng chưa bao giờ đến Hải Nam, chỉ đi dạo ở những bãi biển nổi tiếng quanh vùng. Sau khi lên tàu, nhìn mặt biển sóng vỗ ào ạt, hướng tầm mắt ra xa nhìn mặt biển rộng mênh mông đến tận chân trời, nhìn đường nối giữa trời và biển, Vệ Nam chỉ thấy hoa mắt chóng mặt. Dạ dày quặn thắt. Cô ấy vịn vào lan can hít thở sâu mấy lần. Kỳ Quyên bước lại gần, đưa cho Vệ Nam khăn ướt và hỏi: “Đau dạ dày à?” Vệ Nam ngẩng đầu: “Hả?” cứ nghe đến đau dạ dày là Vệ Nam lại nhớ đến anh trai Vệ Đằng. (Vệ Đằng trong tiếng Trung phát âm là Weiteng, đồng âm với từ “đau dạ dày”) Kỳ Quyên lườm một cái rồi cốc vào đầu Vệ Nam: “Tao hỏi mày đau dạ dày à?” Vệ Nam cười: “Mày đần thế, không thấy tao đang ấn huyệt Thái Dương à? Dạ dày của mày nằm trên đầu chắc?” Nói xong Vệ Nam tiếp tục day huyệt Thái Dương, “Triệu chứng này của tao gọi là chóng mặt”. Kỳ Quyên nhếch mép cười: “Tao cứ tưởng mày say tàu buồn nôn. Mất công lo cho mày, còn đấu khẩu được chứng tỏ không sao”. ... Mời các bạn đón đọc Ốc Sên Chạy của tác giả Điệp Chi Linh.
Văn Sĩ Điên Cuồng Tập 1 - Điệp Chi Linh
Một người, trên mặt luôn thường trực nụ cười lưu manh, nhưng lại sẵn sàng giúp người kia khi lâm vào hoàn cảnh khó khăn nhất.  Một người, ẩn sau vẻ ngoài lạnh lùng, cao ngạo là một quá khứ khổ đau và một nội tâm sôi sục.  Hồi nhỏ, câu đùa của người này được người kia coi là lời hứa.  Thủa thiếu thời, một quãng thời gian thuần khiết, chân thành.  Nhiều năm sau, họ cùng đứng trên đỉnh huy hoàng.  Hắn lạnh lùng hỏi, cậu muốn cái gì? Muốn đứng ở vị trí thứ nhất, đem tôi dẫm nát dưới chân để chứng minh sự vĩ đại của cậu sao? Cậu cười đáp, tôi muốn một gia đình, anh có thể cho tôi không? Áp trại phu nhân của anh, còn nhớ hay không? Văn sĩ điên cuồng sẽ đem đến cho bạn một câu chuyện điên cuồng về tình yêu. Trong buổi sinh hoạt câu lạc bộ văn học của trường trung học Nhân Xuyên, Chu Phóng bất ngờ gặp Đoan Mộc Ninh, cậu bé mà hắn thường trêu đùa hồi nhỏ, nhưng với tính cách phóng khoáng, vô tư của mình, Chu Phóng cơ hồ quên mất. Đoan Mộc Ninh lại luôn khắc ghi hình ảnh Chu Phóng trong lòng, vì trong tuổi thơ buồn tẻ của Đoan Mộc Ninh, Chu Phóng là một ánh hồi quang tươi sáng nhất. Mẹ Đoan Mộc Ninh bất ngờ bị tai nạn qua đời, Chu Phóng vốn sống một mình vì cha mẹ li hôn, đem Đoan Mộc Ninh đang bơ vơ không nơi nương tựa về sống với mình. Cuộc sống chung làm hai người nảy nở những kỉ niệm khó quên, nhen nhóm những tình cảm vượt quá mối quan hệ anh em bạn bè thông thường, đồng thời cũng dẫn đến những hiểu lầm đáng tiếc…  *** Điệp Chi Linh một nhà văn nữ thuộc thế hệ 8X là người theo chủ nghĩa lạc quan, tin rằng sau cơn mưa sẽ có cầu vồng, tình yêu vượt qua thử thách mới có thể bền lâu. Không thích bi kịch, vì vậy luôn tìm mọi cách để các nhân vật dưới ngòi bút của mình được hạnh phúc. Coi máy tính là sinh mạng thứ hai, viết vào máy tính những câu chuyện trong lòng mình. Viết truyện là việc làm yêu thích nhất lúc nhàn rỗi cũng như niềm vui lớn nhất của cuộc đời. Các tác phẩm đã được xuất bản tại Việt Nam: ✤ Ngôn tình: - Ốc sên chạy (Chuyện về Vệ Nam và Lục Song) - Chờ một ngày nắng (Chuyện về Tiêu Tinh và Quân Tắc). ✤ Đam mỹ: - Tình yêu đau dạ dày (Chuyện về Tiêu Phàm và Vệ Đằng) - Điểm khởi đầu hạnh phúc (Ngoại truyện Tình yêu đau dạ dày) - Văn sĩ điên cuồng (Chuyện về Chu Phóng và Đoan Mộc Ninh). *** Việc lời thú tội trên diễn đàn đăng một thời gian, Chu Phóng cũng không liên hệ với người đó nữa, MSN sau khi dùng xong một lần cũng vứt vào trong thùng rác, mỗi ngày vẫn lên Q viết tiểu thuyết. Nhưng kì lạ là, mỗi lần mình lên mạng, con chim cánh cụt Bảo Đinh cũng ở trên mạng. Chu Phóng thầm nghĩ, có lẽ là QQ của cậu ta đã cài đặt chế độ “ẩn thân vẫn có thể nhìn thấy” với mình không? Lẽ nào là kẻ thù gặp mặt cực kỳ đỏ mắt, cậu ta muốn làm cho mình cả ngày đỏ mắt sao? Thế là, Chu Phóng cũng cài đặt chế độ ẩn thân vẫn có thể nhìn thấy với cậu ta. Giang Ninh ở đầu kia, nhìn thấy avatar của Chu Phóng sáng lên, bất giác kích đúp vào mở ra, ngón tay thon dài đặt trên bàn phím, nghĩ một hồi lâu không biết nên nói gì, đành gửi qua một dòng tin: “Thông báo xin lỗi của tôi, anh đã nhìn thấy chưa? Có vừa lòng không?” Vốn trong lúc bối rối tìm chủ đề nói chuyện, nhưng lại bị Chu Phóng hiểu thành cậu ta đang vênh váo tự đắc khoe khoang, giống như đứa trẻ bướng bỉnh nhận sai quay đầu lại nói câu “đã nói xin lỗi rồi anh còn muốn gì nữa!” Chu Phóng xoa xoa mũi, cảm thấy tuy rằng cậu ta lạnh lùng khó chịu, nhưng cũng có chút đáng yêu của trẻ con, thế là cười đáp: “Vô cùng hài lòng, cảm ơn sự phối hợp của cậu.” Người bên kia vội vã đổi chủ đề: “Cuộc thi gần đây anh có tham gia không?” “Cuộc thi gì?” “Biên tập không nói với anh sao?” “Không.” “Cuộc thi viết văn về trò chơi mạng giả tưởng, nghe nói hợp tác với công ty trò chơi, tác phẩm được giải thưởng có thể được chuyển thành trò chơi.” ... Mời các bạn đón đọc Văn Sĩ Điên Cuồng Tập 1 của tác giả Điệp Chi Linh.
Thời Gian Trôi Mãi - Thanh Sam Lạc Thác
Nhâm Nhiễm đã vội vã rời khỏi Bắc Kinh trong mâu thuẫn, tự trách và băn khoăn, định bắt đầu lại một cuộc sống hoàn toàn mới. Thế nhưng hồi ức trong quá khứ tồn tại khắp nơi, Trần Hoa lại không muốn buông tay... Là trò chơi mèo bắt chuột, hay là sự kiếm tìm khổ sở của mối tình dịu dàng ngày cũ...? Giữa Trần Hoa và Nhâm Nhiễm lại bắt đầu một mối tình khác thường. Một mối tình rực rỡ khi đã bỏ lỡ nhau nhưng bỗng quay trở lại tìm nhau, Một đôi tình nhân tiếp tục vùng vẫy, giằng co trong những tháng ngày trôi mãi, Lần này, chúng ta sẽ được thấy kết cuộc thế nào? Họ đã đi qua tuổi trẻ, đi qua năm tháng Thế nhưng, thời gian ít nhất đã dừng lại ở nơi này. *** Sau một ngày, Điền Quân Bồi lại gặp ông Nhâm Thế Yến trong một bữa ăn. Người đứng ra mời là ông Hầu - trưởng văn phòng luật sư Kinh Thiên ở Hán Giang, đối tác của anh và ông Tào Hựu Hùng trong cuộc đàm phán này, Ông Hầu hơn 50 tuổi, nhưng tóc tai, ăn mặc rất hợp thời, dù là đi làm, nhưng ông cũng không giống với các luật sư khác mặc đồng phục công sở, mà mặc chiếc áo phông Polo màu hồng phấn rất nổi bật, chiếc quần thể thao cộng với đôi giày ba ta trắng, cổ áo phông được bẻ cao lên. Nhưng cho dù thế nào, tư chất của ông ta bày ở đó, tuổi tác bày ở đó, thân hình mập mạp bày ở đó, so với ông Tào Hựu Hùng đang ở tuổi cường tráng thì vẫn có đủ tư cách để đeo thêm một chữ "lão" hơn. Ông ta đã lăn lộn trong giới tư pháp nhiều năm, kiếm được số vốn kha khá, sau khi đưa vợ con ra nước ngoài, một mình ở trong nước tận hưởng sự tự do ngoài ngũ tuần nhưng vẫn thích trêu hoa ghẹo nguyệt mà không có ai quản lý, không còn sốt sắng như năm xưa, nghiệp vụ của văn phòng luật sư Kinh Thiên đang trên đà xuống dốc. ... Mới các bạn đón đọc Thời Gian Trôi Mãi của tác giả Thanh Sam Lạc Thác.
Ở Lại Nơi Này Cùng Anh - Thanh Sam Lạc Thác
Chia tay - một tình yêu tan vỡ - không bao giờ là sự dễ chịu đối với cả hai người. Nhưng có người nhanh chóng vượt qua được nỗi đau, có người lại trọn cách sống chung cùng kỷ niệm và cũng có những người tự nhiên hình thành một sự "miễn dịch" với tình yêu. Bảy năm trước, Tạ Nam khi đó chỉ là một cô sinh viên năm thứ tư đại học, chưa kinh nghiệm, không việc làm chính thức, gia đình cô cũng chỉ ở mức bình thường, vậy mà cô lại phải gánh trên vai một gánh nặng kinh tế không hề nhỏ, cô phải kiếm tiền để trả góp cho một căn hộ chung cư. Đáng lẽ gánh nặng này sẽ không đè nặng lên cô đến thế nếu như anh - người đàn ông khi đó đã cùng cô tô vẽ nên giấc mơ về một ngôi nhà đầm ấm hạnh phúc của riêng hai người - không nói với cô hai từ "chia tay". Hạng Tân Dương, cô và anh đã yêu nhau trong suốt ba năm, những tưởng hạnh phúc hôn nhân đang chờ đón ngay sau khi cô tốt nghiệp thì đột nhiên anh lại tự tay mình hủy đi toàn bộ tình yêu của hai người, anh nói rằng: "chúng ta đừng gặp lại nhau nữa" và sau đó, anh kết hôn với một người con gái khác. Tất cả những thứ Hạnh Tân Dương để lại cho cô là gánh nặng trả góp hàng tháng cho căn hộ chung cư mà hai người dự định mua cùng với một trái tim tan vỡ. Trong suốt bảy năm tiếp đó, Tạ Nam lao mình vào công việc, cô tìm mọi cách có thể để kiếm tiền, trang trải trả góp cho căn hộ và khẳng định năng lực bản thân. Mọi người khuyên cô hay bán căn hộ để không phải chịu áp lực kinh tế, nhưng cô không làm vậy, trong suốt thời gian ấy, Tạ Nam không hề bước chân đến nơi đó dù chỉ một lần. Dường như trong căn hộ ấy, cả tình yêu và kỷ niệm cũng đều được Tạ Nam chôn vùi. Sau bảy năm để trống, Tạ Nam đã quyết định dọn đến căn hộ ấy để ở vì Cao Như Băng - cô bạn gái thân thiết ở cùng Tạ Nam chuẩn bị đi lấy chồng. Tại đây, cô đã tình cờ quen biết với Vu Mục Thành - một người đàn ông thành đạt, đẹp trai và luôn lạc quan. Qua nhiều cơ hội tình cờ gặp gỡ, họ quen biết và bắt đầu yêu nhau. Mục Thành rất quan tâm săn sóc Tạ Nam, anh cũng biết về quá khứ của cô nhưng điều đó cũng không làm anh bận tâm. Tạ Nam cảm động, dần dần từng bước đã sống chung với anh. Nhưng do tâm lý mặc cảm, dễ bối rối, lại hay suy nghĩ Tạ Nam luôn sống trong sự cảnh giác không thoải mái. Lại thêm sự trở về của Hạng Tân Dương cùng những lời lẽ đàm tiếu xung quanh mối tình của Tân Dương và Tạ Nam khi xưa khiến cho Mục Thành hiểu lầm rằng Tạ Nam chưa dứt hẳn với quá khứ và chỉ coi anh như một cái phao cứu sinh chứ không phải người yêu. Và rồi, Mục Thành bỏ đi... Câu chuyện sẽ diễn biến ra sao? Tạ Nam cuối cùng sẽ thực sự vượt qua quá khứ và đón nhận Vu Mục Thành? Cô sẽ làm thế nào để anh hiểu và quay về với cô? "... Em sợ em sẽ ôm lấy anh khẩn cầu anh đừng bỏ đi, đến lúc đó anh sẽ rất khó xử, còn em thì càng căm hận bản thân." "Bởi vì em không có niềm tin vào bản thân mình. Em đã từng có một mối tình, đã bỏ hết công sức ra mà vẫn không níu giữ được anh ấy ở lại. Em nghi ngờ liệu em có năng lực giữ được chân người khác không..." *** "Ngày mùng Bốn, Tạ Nam áy náy nói với bố mẹ rằng mình phải đi họp lớp, nên ăn xong cơm trưa sẽ trỏ' về thành phố. Bố mẹ chuẩn bị cho cô những món ăn cô vẫn thích, gói gọn gàng rồi chất đầy trong cốp xe của cô, họ còn mua thêm vài chai tinh dầu hạt tiêu, để cô mang về cho Như Băng. Trong dịp nghỉ Tết, đường cao tốc không nhộn nhịp xe như ngày thường. Gần bốn giờ, cô về đến tiểu khu, dừng xe bên cạnh vườn, rồi mở cốp xách đồ lên. Đến nơi dập thẻ đi vào, đang cố gắng đưa tay ấn mật mã cửa thì di động của cô đổ chuông. Tạ Nam đoán là Vu Mục Thành, trên đường cô đã nhận được cuộc điện thoại của anh, hỏi cô đang ở đâu, còn dặn dò cô lái xe cẩn thận. Cô cố gắng mở cổng toà nhà, lấy thẻ mở cửa từ, rồi đi vào bếp để đồ trên bàn ăn, sau đó lấy điện thoại vẫn đang đ chuông ra nghe, thấy một số lạ, cô vội vàng bắt máy. “Xin chào.” “Xin gọi Hạng Tân Dương nghe điện.” Một giọng nữ xưng xưng vang lên trong điện thoại. Tạ Nam kinh ngạc: “Xin lỗi, chị nhầm số rồi”. “Đủ rồi, Tạ Nam, đừng giả bộ nữa, tôi là Đường Lăng Lâm.” “Tôi biết chị là ai, nhưng chị gọi nhầm rồi, nếu chị muốn tìm chồng chị thì đâu cần gọi điện cho tôi.” “Nếu anh ấy chịu nghe điện của tôi, việc gì tôi phải gọi cho cô. Tết nhất, tôi không muốn nói những lời khó nghe, xin cô đưa máy cho anh ấy.” “Chị Đường à, hay tôi gọi chị là phu nhân Hạng nhé. Chị có biết giờ chị rất quá đáng không? Tôi và Hạng Tân Dương chia tay đã bảy năm rồi. Chị không tìm được anh ấy, đó là việc của chị, không liên quan gì tới tôi. Chị đến tòa báo mà đăng tin tìm người thất lạc, hoặc đưa lên đài, báo cảnh sát, tùy chị, đừng làm phiền tôi nữa.” Tạ Nam tắt điện thoại, ngồi phịch xuống sofa. Cô chẳng còn chút vui vẻ háo hức nào nữa, chiếc điện thoại run lên bần bật theo nhịp đôi tay. Cô vội ném chiếc điện thoại xuống ghế, hai tay giữ chặt lấy nhau, nhưng vẫn không thể kìm được cơn run rẩy ấy. Ngồi ngây ra chốc lát, cô gọi điện cho Như Băng. ... Mời các bạn đón đọc Ở Lại Nơi Này Cùng Anh của tác giả Thanh Sam Lạc Thác.