Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Vượn Cáo - Benjamin Black

John Glass sống ở New York. Ông bỏ nghề báo để viết tiểu sử cho bố vợ mình là ngài Bill Mullholland, hay còn gọi là Bill lớn. Vốn là cựu nhân viên CIA, giờ Bill Lớn là trùm tư bản trong lĩnh vực truyền thông. Sáng sáng, John Glass đến làm việc tại văn phòng rộng lớn và sang trọng trong tòa nhà văn phòng Mullholland Tower; tối đến thì về nhà với người vợ giàu có và xuân sắc. Dù thỉnh thoảng có hoài nhớ về quãng đời trước, nhưng nói chung John Glass hài lòng với hiện tại.   Để hoàn thành cuốn tiểu sử, John Glass thuê một tay săn tin trẻ mà ông quen gọi là “Vượn Cáo” thu thập thông tin về người bố vợ. Từ lúc ấy cuộc sống dễ chịu của ông bị đe dọa. Sau đó, “Vượn Cáo” bị sát hại, ông quyết định đi tìm những gì hắn biết và thủ phạm giết hắn chỉ để đào xới thêm nhiều bí mật và cái chết bí ẩn khác. *** Người cung cấp thông tin là một chàng trai trẻ cao lêu đêu và gầy đét. Đầu hắn quá nhỏ so với khung xương, còn cục yết hầu to bằng trái banh gôn. Mắt kính hắn đeo không có gọng viền quanh và gần như vô hình, chỉ làm tăng thêm độ bóng cho đôi mắt đen, tròn, to tướng và hơi bị trố. Một túm râu màu vàng ngắn ngủn, cứng quèo mọc thẳng từ cằm hắn. Cặp lông mày cong, rất xa mắt lấm tấm sẹo mụn trứng cá cũ. Hắn có đôi bàn tay mảnh mai, trắng trẻo, các ngón dài búp măng hệt như tay con gái, hay ít nhất là giống những gì người ta ca ngợi về bàn tay của phụ nữ khuê các. Dù đang ngồi, đũng quần jeans thụng của hắn vẫn thõng xuống ngang đùi. Ngực áo phông màu cháo lòng không của ai ngoài hắn mang dòng chữ: “Đời bi đát tiễn ta về cõi âm”. Thoạt nhìn, hắn mới chỉ mười bảy nhưng John Glass đoán tên này chí ít cũng phải gần ba mươi, cổ dài, đầu nhỏ và cặp mắt tròn đen láy khiến hắn cực kỳ giống một loài gặm nhấm quý hiếm mà nhất thời Glass chưa nhớ ra là con gì. Tên hắn là Dylan Riley. Glass thầm mỉa mai: cái tên Dylan nghe quý phái gớm. Hắn nói: - Vậy ra ông là con rể của Bill Lớn? Hắn ngồi lọt thỏm trong chiếc ghế xoay bọc da đen trong văn phòng mà bố vợ Glass cho mượn nằm ở mé phía bắc của tòa nhà Mulholland Tower. Sau lưng hắn, bên kia bức tường kính trong suốt là một Manhattan ẩm ướt, ảm đạm dưới màn mưa phùn tháng tư. - Sao? Cậu thấy ngộ nghĩnh lắm ư? Glass vặn vẹo. Ông đặc biệt ghét loại người thích mặc áo phông in đủ thứ triết lý lên đó. Dylan Riley cười khẩy: - Ngộ nghĩnh gì đâu. Tôi chỉ ngạc nhiên thôi. Tôi thấy ông không giống người nhà Bill Lớn chút nào. Glass vờ như không nghe thấy gì. Hơi thở của ông bắt đầu nặng nề, thậm chí phát ra tiếng phì phò. Đó luôn là dấu hiệu cảnh báo sự căng thẳng đang gia tăng. Glass nhấn mạnh như muốn nhắc Riley phải lễ phép hơn: - Ngài Mulholland muốn tôi thu thập mọi dữ liệu và dùng chúng một cách đúng đắn nhất. Riley cười toe toét, gật lia lịa, xoay xoay trên ghế vẻ khoái chí: - Phải, nhất định dữ liệu phải đầy đủ rồi. Glass lạnh lùng nhắc lại: - Điều tiên quyết là phải đủ thông tin chính xác. Chính vì thế tôi mới thuê cậu. Glass đến bên chiếc bàn làm việc vuông vức bằng kim loại cỡ lớn kê trong góc phòng và thận trọng ngồi xuống ghế phía sau nó. Tư thế ngồi luôn giúp Glass bớt bấn loạn. Phòng ông ở tầng ba mươi chín. Trông đợi ông làm ăn được gì ở độ cao như vậy quả là ngớ ngẩn. Hôm đầu tiên vào phòng này, Glass sợ sệt nhích từng chút đến sát tường kính ngó xuống. Dưới chân ông chừng hai tầng nhà, những cụm mây trắng xốp trông như tảng băng lững thững trôi ngang qua, che khuất thành phố phía dưới. Giờ ông bíu hai tay lên mặt bàn trước mặt như người sắp chết đuối cố bám mép chiếc bè nan. Glass thèm thuốc không thể tả. Dylan Riley xoay chiếc ghế quanh bàn. Chắc chắn hắn biết ông chóng mặt, buồn nôn cỡ nào khi ngồi trong cái lồng kính làm bằng thép và thủy tinh ngất ngưởng giữa lưng chừng trời như thế này. Bàn tay Glass vuốt thành hình vòng cung trên mặt bàn, như thể muốn gạt vật gì đó vô hình xuống đất. Động tác ấy khiến ông nhớ đến cái cảnh Tổng thống Richard Nixon khổ sở, toát mồ hôi hột trong một bản tin chiều phát mấy năm trước, cố phân bua rằng mình không phải kẻ dối trá. Trong thời kỳ dân chúng hoang mang vì chứng kiến quá nhiều cáo buộc lẫn nhau ấy, ánh sáng ở trường quay quá gắt khiến ai trông cũng giống nhân vật phản diện trong bộ phim dùng hệ màu Eastmancolor giai đoạn đầu. ... Mời các bạn đón đọc Vượn Cáo của tác giả Benjamin Black.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cái Bóng Kinh Hoàng
Cái bóng kinh hoàng là một cuốn tiểu thuyết trinh thám, đã được trao giải Marseillais và giải Cognac, là hai giải thưởng danh giá nhất ở Pháp dành cho thể loại tiểu thuyết trinh thám, hình sự. Nội dung tiểu thuyết kể về Cloé, một cô gái xinh đẹp, cuốn hút, rất thành công và mạnh mẽ. Cô hiện làm Phó tổng giám đốc, và được đích thân Tổng giám đốc sắp về hưu thông báo là sẽ được thay thế ông. Chuyện tình cảm cũng đang thăng hoa, cô có một người tình hết sức ưng ý. Một đêm, trên đường về nhà, cô bị một cái bóng bám theo. Và từ đó trở đi, lúc nào cô cũng có cảm giác đang bị theo dõi: đồ vật trong nhà bị xê dịch, một số thứ tự nhiên biến mất rồi lại xuất hiện, cô mất ngủ, căng thẳng, hoảng loạn, đi làm muộn, không tập trung, … Nhưng khi cô kể lại thì không ai tin, tất cả mọi người từ bạn bè, người yêu, thậm chí cả cảnh sát đều nghĩ cô có vấn đề về tâm thần. Cloé hoàn toàn tuyệt vọng khi mọi chuyện dồn dập xảy ra: cô bị Cái Bóng cưỡng bức nhưng lại không để lại dấu vết, người tình nồng nhiệt bỗng nhiên tuyên bố không hề yêu cô và kiên quyết rời bỏ, chức vụ cô đã từng được hứa hẹn lại được giao cho viên phó tổng giám đốc còn lại…. Mọi chuyện dần sáng tỏ khi Alexandre, một cảnh sát giỏi, vừa góa vợ sau 18 năm chung sống hạnh phúc (người vợ giống Cloé đến kinh ngạc) phát hiện ra một trường hợp bị theo dõi tương tự như của Cloé… Đọc đến đây chắc chắn rất nhiều độc giả sẽ suy đoán ra một cái kết kiểu “anh hùng cứu mỹ nhân”. Tuy nhiên hung thủ – là kẻ mà không ai có thể ngờ tới – chính là một tên vô cùng độc ác và tinh vi – đã ra tay sát hại Alexandre trước. Đến lúc này thì Cloé mới thực sự rơi vào vực thẳm… Với Cái bóng kinh hoàng, độc giả sẽ được theo dõi một câu chuyện vô cùng hồi hộp, gay cấn với những tình tiết được báo giới đánh giá là “lạnh người”, “nghẹt thở”, “căng thẳng đến tột độ!”… và một cái kết hoàn toàn bất ngờ. Mời các bạn đón đọc Cái Bóng Kinh Hoàng của tác giả Karine Giebel.
Bí Mật Căn Phòng Vàng - Gaston Leroux
Gaston Louis Alfred Leroux (1868-1927) là nhà báo, nhà văn trinh thám người Pháp. Tác phẩm nổi tiếng nhất của ông là Bóng ma trong nhà hát (Le Fantôme de l’Opéra, 1910), đã được chuyển thể thành phim và kịch cùng tên, nhất là bộ phim có ngôi sao Lon Chaney tham gia năm 1925. Tiểu thuyết “Bí mật Căn Phòng Vàng” của ông cũng được xếp vào những vụ án trong phòng kín nổi tiếng nhất mọi thời đại. Gaston Leroux sinh ra tại Pari năm 1868, đi học ở Normandy rồi tốt nghiệp ngành Luật cũng tại Paris năm 1889. Ông được thừa kế hàng triệu francs nhưng đã tiêu xài hết sức phung phí để rồi sau đó gần như khánh kiệt. Năm 1890, ông bắt đầu làm phóng viên tòa án và phê bình nghệ thuật cho tờ Tiếng vang (L’echo de Paris). Sự nghiệp làm báo của ông thực sự trưởng thành khi làm việc cho tờ tờ báo Le Matin, cũng ở Paris. Ông có mặt và đưa tin về Cách mạng Nga năm 1905. Mời các bạn đón đọc Bí Mật Căn Phòng Vàng của tác giả Gaston Leroux.
Đêm Chủ Nhật Dài - Charles Williams
Một tay trung lưu an phận bỗng dưng bị cuốn vào một án mạng nghiêm trọng mà chính mình cũng không hiểu vì sao. Bỗng dưng trở thành nghi can chính và mọi chứng cứ đều chống lại mình. Anh ta đành bỏ trốn và thuê thám tử để tự phá án trong khi vợ phản bội, bạn bè hại ngầm. Truyện vô cùng hấp dẫn, lôi cuốn với nhiều tình tiết li kỳ, hết súc bất ngờ. Mời các bạn đón đọc Đêm Chủ Nhật Dài của tác giả Charles Williams.
Ngọc Quan Âm - Hải Nham
Ngọc Quan Âm là tác phẩm kể về An Tâm, một nữ cảnh sát xinh đẹp. Khi tham gia vào một chuyên án, cô đã không hề biết rằng mình đang từng bước tiến vào vòng xoáy yêu hận tình thù với một kẻ buôn bán ma túy và khiến chồng mình phải bỏ mạng. Để trốn tránh sự trả thù của người tình cũ, cô đã thay đổi thân phận, chuyển đến thành phố Bắc Kinh xa xôi để sinh sống. Cũng chính tại đây, An Tâm đã gặp được người đàn ông nguyện yêu thương cô suốt cả cuộc đời. Những tưởng sắp có được hạnh phúc thì ngay sau đó, cô đã mất đi đứa con trai yêu quý của mình. Chính trong lúc rơi vào hố sâu của sự tuyệt vọng thì phẩm chất kiên cường của một nữ cảnh sát đã vực cô dậy. An Tâm đã chọn cách rời xa người mình yêu để dấn thân trên con đường phòng chống tội phạm đầy chông gai. Ngọc Quan Âm đã được chuyển thể thành cả hai phiên bản phim điện ảnh và phim truyền hình và nhận được sự chú ý lớn với sự tham gia của nhiều diễn viên nổi tiếng như Triệu Vy, Tạ Đình Phong, Tôn Lệ, Hà Nhuận Đông, Đồng Đại Vi… Vào tháng 9/2004, tác giả Hải Nham đã giành được giải Kim Ưng cho danh hiệu Biên kịch xuất sắc nhất; đồng thời, hai diễn viên chính là Tôn Lệ và Đồng Đại Vi cũng giành được danh hiệu Diễn viên được yêu thích nhất cho phiên bản phim truyền hình được chuyển thể. Mời các bạn đón đọc Ngọc Quan Âm của tác giả Hải Nham.