Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thiều Hoa Vì Quân Gả

Đời trước hao tâm tổn sức, vất vả cả đời, chưa từng nhận được một lời khen. Tuổi trẻ tuyệt mệnh, đời này không oán hận chỉ có hối hận. Vì người mà ủy khuất bản thân, nếu được sống lại một lần nữa nhất định trở thành dáng vẻ người thấy người thích, hoa thấy hoa nở...sau đó nhất định không thích ngươi nữa. *** Mùa đông khắc nghiệt, một màu trắng xóa bao phủ cả đất trời, gió lạnh xơ xác tiêu điều. Trường An Hầu phủ khí thế cao chót vót, nô tài vẩy nước quét nhà trong hậu viện đã sớm xúc tuyết đọng trong sân viện sang một bên, bọn nha hoàn của các phòng trong tay xách theo ấm nước hoặc ôm hộp cơm, đi tới đi lui trên những con đường mòn dẫn đến các viện, có thể thấy được cảnh tiêu biểu của sự phồn vinh hưng thịnh. Một bà tử mặc áo chẽn dày bó sát người bằng nhung Thanh Hoa đang bước nhanh trong hành lang gấp khúc với lan can khắc hoa, sau khi quẹo mấy vòng thì đến viện của Lão phu nhân, vén lên mành cửa bằng gấm màu xanh ngọc với hoa văn chữ vạn, qua khỏi phòng khách, không cần thông truyền đã trực tiếp hướng về gian phòng phía tây của Lão phu nhân tiến vào. Trong gian phòng phía tây, một nữ nhân ngồi ở trên giường La Hán, còn một người khác ngồi ở trước giường trên chiếc đôn khắc hoa, hai người đang ghé sát vào nhau nói chuyện. Trường An Hầu Lão phu nhân Úc thị là một nữ nhân khoảng năm mươi tuổi, nhưng vì chăm chút bảo dưỡng mà thoạt nhìn chỉ khoảng bốn mươi, mặc một thân váy áo bằng gấm màu xanh hoa sen với hoa văn cát tường, dung mạo bình thường, thoạt nhìn có vẻ hiền lành, một đôi tay trắng nõn mịn màng không nhìn ra nửa điểm nhăn nheo. Lúc này bà thấy phụ nhân nhà Trương Dũng đang vén rèm tiến vào, đây là ma ma quản sự trong viện của bà, thường hay nghe bà phân phó, làm việc từ trước đến nay đều thỏa đáng, lại còn dẻo miệng, một khuôn mặt lúc nào cũng mang nụ cười tủm tỉm khiến người nhìn không ra thật hư, nhất là giao tiếp không tồi, bởi vậy cho dù Tố Ngọc viện bị vị kia sửa trị kín như một chiếc thùng sắt, bà tử này cũng có thể dựa vào quen biết mà hỏi thăm chuyện xảy ra bên trong. Úc thị còn chưa lên tiếng, nữ nhân ngồi bên mặc một thân hoa phục liền dành nói trước, hỏi phụ nhân nhà Trương Dũng: "Thế nào? Hôm nay đại phu đã đến vài lần?" Người hỏi câu này chính là muội tử mẫu gia của Úc thị, Trường An Hầu phủ Lão di nãi nãi, vốn là gả vào nhà võ tướng ở nơi khác, nhưng mấy năm trước vị võ tướng kia chết trận sa trường, vị Lão di nãi nãi này bèn trở về kinh thành. Úc thị niệm tình tỷ muội, giúp bà ta ở trong kinh tìm một nhà quan ngũ phẩm để tục huyền làm thái thái, vị Lão di nãi nãi trong lòng cảm kích Lão phu nhân nên thường xuyên tới làm bạn. Phụ nhân nhà Trương Dũng đã hầu hạ Úc thị nhiều năm, biết vị này cùng Lão phu nhân quan hệ không tồi, bởi vậy khi bà ta mở miệng hỏi, phụ nhân nhà Trương Dũng cũng liền nói: "Ba lần ạ. Lần nào cũng ho ra máu, sợ không cầm cự được." Bắt đầu từ rạng sáng, bà đã bị phái đến bên ngoài Tố Ngọc viện nhìn chằm chằm Trường An Hầu phu nhân, hiện giờ là đương gia chủ mẫu Tiết thị. Tiết thị năm nay đã bệnh ba tháng trời, vẫn không thấy đỡ hơn, gần đây sợ là sẽ trong tình trạng "dầu cạn đèn tắt". Nói ra cũng thật đáng thương, gả vào Hầu phủ mười mấy năm, ngày đêm làm lụng vất vả không ngừng, từ chuyện nhỏ như hạt mè đều phải do nàng quản, mỗi ngày lao lực như vậy còn có thể không bệnh sao được? Tuy không phải là chủ tử của mình, nhưng phụ nhân nhà Trương Dũng cũng không khỏi thay vị kia cảm thấy đáng tiếc. Vì người tốt làm lụng vất vả cũng đáng, nhưng vì những người trong Hầu phủ này mà lao tâm lao lực, thật sự là không đáng giá. Bất quá những cảm xúc cùng ý tưởng này đều do phụ nhân nhà Trương Dũng thầm nghĩ trong lòng, ở trước mặt những người khác bà cũng không dám biểu hiện ra ngoài, trên mặt vẫn mang vẻ cung kính với Lão phu nhân, trung thành thay Lão phu nhân làm việc. "Mới ba lần à? Mấy ngày hôm trước ngươi nói nàng ta không được, vậy mà vẫn còn êm đẹp qua nhiều ngày như vậy..." Lão di nãi nãi trên mặt tựa hồ có chút nóng lòng. Bà ta nghe xong phụ nhân nhà Trương Dũng trả lời bèn lầu bầu vài câu, sau đó quay đầu nhìn nhìn Úc thị nói: "Nhìn không ra mệnh của nàng ta vẫn rất cứng rắn, vài tháng trước đã nói không qua khỏi, vậy mà kéo cho tới hôm nay cũng chưa đi. Nếu cứ kéo dài như vậy, đích tiểu thư của Ngọc Vinh Hầu phủ cũng không biết có thể chờ được An ca nhi hay không." Úc thị nghe xong lão di nãi nãi, trên mặt cũng hiện ra vẻ do dự rồi nói: "Ai da, nếu thật sự đợi không nổi thì cũng là số mệnh của đích tiểu thư cùng An ca nhi. Thật ra chuyện này ta cũng cảm thấy có chút không nỡ, hiện giờ Tiết thị còn chưa chết đâu, chúng ta liền thế nàng ta tìm người tục huyền. Chuyện này nếu để người ngoài biết, mặt mũi Trường Ninh Hầu phủ chúng ta biết đặt nơi nào." Tuy rằng Úc thị cũng cảm thấy đích tiểu thư Ngọc Vinh Hầu phủ rất tốt, lại đối với An ca nhi là một mảnh tình si, dù thế nào cũng không thay lòng đổi dạ, dung mạo tuy không phải xinh đẹp xuất sắc, nhưng thắng ở chỗ trẻ tuổi yêu kiều, một đôi mắt đẹp khiến nam nhân cảm thấy giống như bị câu đi linh hồn nhỏ bé. Tiểu Úc thị nghe Úc thị nói xong lập tức hăng hái lên, nghiêm mặt nói: "Tỷ tỷ cũng không thể cứ hồ đồ như vậy. Ta biết tỷ từ tâm, nhưng cũng phải đúng thời điểm mới được. Trước đây tỷ cũng đã than phiền Tiết thị kia ngang ngược ương ngạnh, lúc chưởng gia moi móc đủ điều, cái này không cho cái kia không được, bá chiếm gia tài của Trường Ninh Hầu phủ biến thành kẻ "vắt cổ chày ra nước". Hiện giờ ông trời có mắt để nàng ta bị bệnh, đây cũng coi như là số mệnh của nàng ta, ngày thường làm nhiều chuyện xấu nên đã đến lúc bị báo ứng rồi. Cũng vừa vặn lúc này đích tiểu thư Ngọc Vinh Hầu phủ nhìn trúng An ca nhi, khi ta hỏi thăm thì được biết tiểu thư kia chính là người trung hậu thành thật, thật sự có lòng, nếu không phải như vậy cũng sẽ không cùng An ca nhi vừa nói mấy câu liền thành thực thật lòng muốn gả cho An ca nhi, ngay cả câu "cho dù có làm thiếp" cũng đều nói ra, Ngọc Vinh Hầu gia cũng bị ngả ngửa, cũng không thể để đích nữ nhà mình làm thiếp cho người ta! Ngay cả An ca nhi cũng động tâm đấy thôi. Hoàng hoa khuê nữ thật tốt như vậy, tức phụ của An ca nhi tuy rằng cũng xinh đẹp, nhưng rốt cuộc quá hung hãn, An ca nhi sợ nàng ta, hiện giờ lại bệnh sắp chết. Tiểu thư Ngọc Vinh Hầu phủ kia không giống như vậy, tri thư đạt lý, hồng tụ thêm hương, An ca nhi là người đọc sách nên thích nhất người như vậy. Nếu không thừa dịp chuyện còn nóng hổi mà làm cho xong, tương lai coi chừng lâm cảnh "qua thôn không còn quán xá" nữa đó!" Tiểu Úc thị nói làm Úc thị lâm vào suy tư, từ giường La Hán đứng lên, cúi đầu đi dạo vài bước, sau đó mới ngồi xuống ghế thái sư ở sảnh đường. Tiểu Úc thị thấy thế, lại tiếp tục mở miệng nói: "Tỷ tỷ tốt à, tỷ ngẫm lại lý lẽ này xem có phải hay không? Hơn nữa, lui một vạn bước mà nói, Ngọc Vinh Hầu phủ kia là nhà gì chứ? Ngọc Vinh Hầu gia thân mang tước vị, tiểu thư kia chính là đích nữ của Hầu gia cùng phu nhân, ở nhà được sủng ái, An ca nhi không phải luôn muốn cầu một chức vị ở Thần Cơ Doanh hay sao? Thống lĩnh của Thần Cơ Doanh có giao tình rất tốt với Ngọc Vinh Hầu gia, An ca nhi chỉ cần cưới khuê nữ của hắn, việc tiến vào Thần Cơ Doanh chẳng lẽ nhạc phụ còn không giúp đỡ tế tử? Cho dù không đi Thần Cơ Doanh, có một nhạc phụ đại nhân như vậy thì địa phương nào mà đi không được, đến lúc đó còn không phải để An ca nhi tha hồ chọn lựa hay sao? Hiện giờ tức phụ của An ca nhi ngoại trừ khuôn mặt còn có thể nhìn, nhưng lúc này lại bệnh không ra hình người, bộ mặt coi như cũng bị hủy, không có gương mặt kia thì những cái khác làm sao so được với đích tiểu thư của Ngọc Vinh Hầu phủ? Nàng ta là một tiểu thư bị mất thế, cho dù cha là quan lớn thì đã sao? Còn không phải luôn nhìn sắc mặt kế mẫu để sống đấy à? Nếu lúc trước gả tiến Hầu phủ chính là muội muội Tiết Uyển của nàng ta thì tốt biết mấy, đó mới đúng là tiểu thư nhà quan lớn, còn nàng ta là cái thá gì chứ, ỷ vào nhan sắc tới mê hoặc An ca nhi, làm hại hắn hiện giờ không có thê tộc đáng tin cậy để giúp hắn, mọi việc đều phải cố hết sức so với người khác. Nếu nữ nhân kia hiền huệ một chút thì cũng còn tốt, nhưng nàng ta hiện giờ tâm lớn, bá chiếm gia tài của Trường Ninh Hầu phủ, dám quản cả chi phí ăn mặc của tỷ tỷ, thiên hạ còn có đạo lý nào mà tức phụ quản bà bà hay không? Cũng chính là tỷ từ tâm, dung túng cho nàng ta đến hôm nay." Tiểu Úc thị nhắc tới những thứ này cũng chọc đúng vào nỗi lòng của Úc thị, lúc trước bà cũng biết Tiết thị là đích nữ nhưng tang mẫu, cha nàng ta tục huyền, trong nhà căn bản không có địa vị, bất quá vì An ca nhi thích gương mặt kia của nàng ta, chết sống một hai phải cưới nàng ta vào cửa, bằng không hiện giờ sao có chuyện phiền lòng này. Sau khi Tiết thị vào cửa cũng ngoan ngoãn, đem sự tình trong phủ xử lý gọn gàng ngăn nắp, chỉ là ra tay không hào phóng. Phải biết từ trẻ bà đã làm Hầu phu nhân, Lão hầu gia mất, bà thành Lão phu nhân, nói thế nào cũng là cả đời phú quý, vậy mà đến già còn phải chịu tức phụ khống chế chi phí tiêu dùng, làm sao có thể cam tâm đây. Tuy rằng bà cũng biết, mấy năm nay thu nhập của Hầu phủ không nhiều lắm, tức phụ cũng phải dùng chút của hồi môn để trợ cấp thêm, nhưng trợ cấp thì sao chứ? Nếu nàng ta đã gả vào nhà thì cả người nàng ta đều thuộc Trường Ninh Hầu phủ huống chi tiền trên người nàng ta, đáng lý nên sung công để ứng phó mọi việc trong Hầu phủ. Mấy năm trước còn đỡ một chút, không dám bạc đãi nên đưa chi phí cho bà rất nhiều, nhưng mấy năm nay rất khó rút được bạc trên người nàng ta. Ngay cả bà muốn mua một ít hương Nguyệt túc để đốt nàng ta cũng không chịu, tuy Nguyệt túc hương rất quý báu nhưng cũng không phải nàng ta mua không nổi, vì sao phải cắt xén chứ? Cuối cùng bà phải lấy tiền trong vốn riêng sai người lén lút đi mua mới ứng phó cho qua. Hừ, cũng không ngẫm lại, lúc trước bà muốn hỏi cưới chính là Tiết Uyển, tiểu thư chân chính của Tiết gia, vậy mà Tiết Thần chơi xấu dùng thủ đoạn bỉ ổi để câu hồn An ca nhi, vì thế nàng ta mới có thể gả vào Trường Ninh Hầu phủ làm Hầu phu nhân. Nàng ta không biết mang ơn đội nghĩa thì thôi, còn gây khó xử khắp mọi nơi, chắc có lẽ nguyên nhân là của hồi môn vốn không nhiều lắm của nàng ta sắp dùng hết rồi? Nếu An ca nhi lại cưới đích tiểu thư Ngọc Vinh Hầu phủ, của hồi môn khẳng định không phải là thứ Tiết thị có thể so sánh, suy nghĩ như vậy nên trong lòng Úc thị liền có chủ ý. Ngày thường tuy rằng bà ta do dự không quyết đoán, nhưng dù sao cũng làm Hầu phu nhân nhiều năm như vậy, thời điểm cần ra quyết định thì bà ta cũng rất thẳng tay. Lập tức sai phụ nhân nhà Trương Dũng: "Ngươi đi kêu các cô nãi nãi trở về, cứ nói ta có chuyện cần thương lượng với các nàng." Sau khi phụ nhân nhà Trương Dũng lui ra, Tiểu Úc thị thò người qua hỏi Úc thị: "Lúc này kêu các cô nãi nãi trở về làm gì?" Úc thị nhếch miệng cười, ở bên tai Tiểu Úc thị nhỏ giọng nói vài câu, Tiểu Úc thị mở to hai mắt, khiếp sợ nhìn Úc thị, nhíu mày lo lắng hỏi: "Chuyện này... An ca nhi có thể đồng ý sao?" Úc thị cười một cách chắc chắn nói: "Nhi tử là ta sinh ra, ai hiểu biết hắn hơn so với ta? Hắn sẽ đồng ý thôi." Hiện giờ Tiết thị kia bất quá vẫn ỷ vào tình ý của An ca nhi đối với nàng ta, nàng ta cho rằng bản thân vẫn là một thiếu nữ hai mươi kiều diễm tuyệt sắc có thể mê hoặc An ca nhi đến đầu óc choáng váng. Nhi tử này của bà tâm tư đơn thuần, không hiểu nhân tình, luôn nghe lời thuận theo, chỉ có một điểm duy nhất chính là không có bất luận chống cự gì đối với nữ sắc, mấy năm nay chịu đựng Tiết thị bởi vì gương mặt nàng ta xác thật đứng đầu, hơn nữa bởi vì bị Tiết thị quản chặt làm hắn không dám mang người về phủ, ở bên ngoài dưỡng cũng không ít người. Cũng may Tiết thị chẳng hay biết gì, còn tưởng An ca nhi đối với nàng ta có tình có nghĩa. Hôm nay bà phải làm cho An ca nhi mà Tiết thị tâm tâm niệm niệm bấy lâu trở thành bùa đòi mạng của nàng ta, dù sao nàng ta cũng không sống được bao lâu, dứt khoát đừng kéo dài thêm, dọn chỗ cho đích tiểu thư Ngọc Vinh Hầu phủ tiến vào mới là lẽ phải! Mà lần này khi tân tức phụ vào cửa, bà cũng không thể lại hồ đồ như vậy, phải nắm mũi tân tức phụ dắt đi, quy củ gì đó vẫn phải sớm dùng tới mới được!   Mời các bạn đón đọc Thiều Hoa Vì Quân Gả của tác giả Hoa Nhật Phi.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Công Tử Vô Sỉ - Duy Hòa Tống Tử
Tên Ebook: Công Tử Vô Sỉ (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Duy Hòa Tống Tử Thể Loại: Cổ đại, Hài hước, Giang hồ, Ngôn tình, Sủng, Văn học phương Đông   Nhà xuất bản: Thời Đại   Dịch Giả: Hương Nhiên   Kích thước: 14 x 20.5 cm   Số trang: 324   Ngày xuất bản: 27/10/2014   Giá bìa: 79.000 ₫   Công ty phát hành: Bách Việt   Nguồn: nghiepdu.net   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Công Tử Vô Sỉ Giới thiệu: Mở đầu tác phẩm là cảnh Tô Trầm Triệt - Thập Nhị Dạ công tử nổi danh trong giang hồ bị người mình yêu thương ám hại đẩy xuống vách núi mà trọng thương. Tô Trầm Triệt được thuộc hạ đưa tới Hồi Xuân Cốc - nơi mà được khắp nơi biết đến bởi sự thần kỳ về y thuật, cốc chủ Hồi Xuân Cốc là Thẩm Tri Ly, một đại phu tài giỏi nhưng lại mắc tật là vô cùng hám tiền. Và cũng bởi vì tiền, khi Tô Trầm Triệt tỉnh lại, bị mất trí nhớ và một mực nhận Thẩm Tri Ly là thê tử của mình, nàng đã nhận lời chăm sóc cho y. “Thuộc hạ của công tử nọ: “Thẩm cốc chủ… cốc chủ có thể… đi dỗ công tử trước được không?”. Thẩm Tri Ly: “Không có hứng”. Thuộc hạ của công tử nọ: “Phí khám bệnh hay các khoản khác không thành vấn đề! Chỗ chúng tôi có vô khối bạc!”. Thẩm Tri Ly: “Trông ta giống hạng con gái dễ dàng bị tiền bạc mua chuộc hay sao?”. Thuộc hạ của công tử nọ: “Kéo tay một chút, một vạn lượng!”. Thẩm Tri Ly: “… Thành giao!”…” Và thế là vô số những tình tiết éo le tiếp tục sảy ra khi vị sư huynh - Hoa Cửu Dạ của Thẩm Tri Ly quay về Hồi Xuân Cốc cướp vị trí Cốc chủ lại còn cợt nhả muốn lấy nàng làn vợ khiến Thẩm Tri Ly phải vội vàng vơ vét của cải rồi chạy trốn. Thế nhưng thoát khỏi một Hoa Cửu Dạ thì lại xuất hiện một Tô Trầm Triệt, nhưng câu chuyện dở khóc dở cười trải dài theo hành trình chạy chốn của Thẩm Tri Ly. Liệu tình cảm của Tô Trầm Triệt có là thật lòng khi mà trước khi mất trí nhớ người hắn yêu thương tha thiết lại là một kẻ khác? Mối thù to lớn của Hoa Cửu Dạ là gì? Ai mới là người có thể cho nàng gửi gắm cả đời? Mời các bạn đón đọc Công Tử Vô Sỉ của tác giả Duy Hòa Tống Tử.
Hoa Tử Đằng Nở Đầy Hàng Rào - Thiên Tầm
Tên eBook: Hoa Tử Đằng Nở Đầy Hàng Rào (full prc, pdf, epub) Tác giả: Thiên Tầm Thể loại: HE, Lãng mạn, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Tên khác: Một hai ba tạm biệt hạnh phúc   Nguồn cv: meoconlunar   Nguồn: olasontrang.wordpress.com   Dịch giả: bkhv   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa eBook Hoa Tử Đằng Nở Đầy Hàng Rào Giới thiệu Cô có thể không làm Phương Hựu Huyên được không? Không cần làm đứa con gái đáng thương không có cha mẹ yêu thương được chứ? Mẹ yêu ba cuồng dại nhưng đến chết vẫn không chiếm được tình cảm của chồng, để lại cô lẻ loi một mình Dù oán hận nhưng cô vẫn phải nương nhờ cái gia đình của ba và người đàn bà kia cùng cô con gái của hai người Từ bài học của mẹ, cô đã sớm hiểu được không nên tin tưởng tình yêu Cố tình, anh nhà bên không sợ cô bé cả người đầy gai nhím như cô Khi cô cô đơn gặm bánh mì khô thì anh đến, sưởi ấm cô như ngọn lửa trong đêm Khi cô cô đơn xoay tròn, nhảy múa trên sân khấu rực rỡ, anh vỗ tay cổ vũ Anh hại cô tham luyến tình yêu mà quên mất bài học từ mẹ Mà bây giờ, chỉ vì một lần nói dối, anh lấy lại tình yêu dành cho cô hay sao? Mẹ nói với cô, bất kỳ việc gì cũng chỉ thử qua 3 lần, chỉ như thế, đã không làm người khác hay chính mình thất vọng Cho nên, cô quyết định cho mình 3 cơ hội xin anh thứ tha Lần đầu tiên, cô thất bại… Lần thứ hai, anh bỏ đi mà không ngoảnh đầu lại.. Lần thứ ba, cô kể hết nỗi lòng nhưng vẫn không được anh tha thứ. Đủ, đã đủ rồi, cô sẽ không miễn cưỡng anh, cũng chẳng đủ sức miễn cưỡng chính mình! Nhìn bóng lưng anh, cô chỉ có thể mỉm cười chúc anh hạnh phúc và tự nhủ với chính mình ── Tạm biệt, tình yêu của tôi, tạm biệt, hạnh phúc của tôi…… Mời các bạn đón đọc Hoa Tử Đằng Nở Đầy Hàng Rào của tác giả Thiên Tầm.
eBook Tam Tấc Ánh Nắng - Tam Nguyệt Vi Thảo full prc, pdf, epub [Ngôn Tình]
Tên eBook: Tam Tấc Ánh Nắng (full prc, pdf, epub) Tác giả: Tam Nguyệt Vi Thảo Thể loại: Hắc bang, Ngôn Tình, Tình cảm, Văn học phương Đông   Nguồn: kites.vn, minniekemi.wordpress.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa eBook Tam Tấc Ánh Nắng Giới thiệu: Cô là con gái độc nhất của trùm buôn bán ma túy khét tiếng. Anh là cảnh sát nằm vùng được bố trí trà trộn vào tổ chức với nhiệm vụ tìm ra bằng chứng buộc tội ông trùm buôn ma tuý đồng thời cũng là cha ruột cô. Mục tiêu của anh là tóm gọn hang ổ buôn bán ma túy với số lượng lớn. Ước mơ cả đời của cô là dùng tình yêu của mình để từng bước du nhập vào trái tim anh. Đáp lại tình yêu chân thành ấy,  anh nhẫn tâm chĩa họng súng vào cô. Trước mặt cô, anh lạnh lùng dùng súng bắn chết cha cô, sát thương người anh trai của cô. Anh từ người chồng ngày đêm bên gối nay trở thành kẻ thù giết cha. “Để tôi đi, nếu không tôi sẽ giết chết anh.”  Cô nhìn anh, vẫn là khuôn mặt ấy, giọng nói ấy nhưng giờ đây vô cùng xa lạ. Cô từng ví von anh giống như một họa sĩ trứ danh, đã dùng bút vẽ thần kì tô điểm cuộc sống tẻ nhạt hơn hai mươi năm qua của cô trở thành bức tranh sơn dầu đầy màu sắc. Còn bây giờ, dùng một phút để nhìn anh, cô sẽ dùng từng giây để hận anh. Hận, vì đã lợi dụng tình yêu của cô để đạt được mục đích của anh. Rốt cuộc, người thông minh chính là anh, còn kẻ thất bại trong điên loạn chính là cô! Anh vừa là thiên thần, cũng vừa là ác qủy trong trái tim cô. Anh cầm tay cô, đem con dao đặt trước ngực mình, nhìn cô lạnh lùng nói: “ Hôm nay, nếu em có thể đem con dao găm vào ngực anh, anh sẽ để em đi.” Lưỡi dao vô tình từng chút xuyên qua cơ thể anh, máu từng giọt từng giọt rơi xuống sàn đá lạnh lẽo, trên khuôn mặt hoảng loạn của cô những giọt nước mắt lăn dài trên má, cô bật khóc thành tiếng. Nếu được hỏi trên đời này, con đường nào dẫn đến nỗi tuyệt vọng đau đớn nhất, cô sẽ trả lời đó chính là tình yêu. Bất hạnh hơn, khi người mình yêu nhất lại chính là kẻ thù giết cha. Nếu thời gian có thể quay trở lại vạch xuất phát, cô nguyện sẽ không yêu anh, từ bỏ quyền sở hữu hạnh phúc khi ở bên anh. Mời các bạn đón đọc Tam Tấc Ánh Nắng của tác giả Tam Nguyệt Vi Thảo.