Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng Lừa Tình Thành Nghiện! - Phong Lưu Băng

Truyện Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng Lừa Tình Thành Nghiện! xoay quanh nhân vật nam chính tên là Bùi Lạp Minh, một tổng giám đốc đã có người tình , tuy vậy nhưng anh vẫn còn bản tính lăng nhăng thích ăn phở hơn cơm ... Với cương vị của một vị tổng giám đốc , lại có ngoại hình đẹp trai khiến các cô gái trong công ty phải ngưỡng mộ chao đảo mỗi khi nhìn thấy anh...Nhưng có vẻ anh chỉ thích những cô nàng xinh đẹp thông minh và hung dữ... Cô là nhân viên trong công ty của anh . Bị anh tiến tới mà không kịp đỡ , anh hôn lên môi cô hung hăng không ngừng , cô không động lòng mà còn đuổi cả giám đốc ra ngoài phòng của ông ... Đây là một câu chuyện bắt cá hai tay !!! *** Biệt thự nhà họ Bùi _______ Ánh mặt trời rực rỡ chiếu qua cửa sổ chiếu rọi cả phòng khách, làm không khí lúc này tĩnh lặng và ấm áp. “Hứa Mộ Nhan, cô tốt nhất giải thích cho rõ rốt cuộc trước khi kết hôn cùng Lạp Minh nhà chúng tôi, cô qua đêm người đàn ông nào!. Cô cũng biết nhà họ Bùi ở thành phố A là một gia đình danh giá, để mọi người biết được trước khi kết hôn cô dâu không còn trong sạch thì mặt mũi nhà họ Bùi để ở nơi nào, sau này nhà họ Bùi làm sao đứng vững ở thành phố A được!” Bỗng nhiên, một giọng nói bén nhọn vang lên phá vỡ bầu không khí hài hòa trong phòng khách lúc này. Hứa Mộ Nhan Quỳ trên mặt đất, đột nhiên ngẩn ra,cô ngẩng đầu mình lên, đôi mắt tròn xoe chống lại ánh mắt sắc bén của mẹ Bùi. Mặc dù mẹ Bùi gần năm mươi tuổi rồi,nhưng dáng người của bà vẫn như hồi còn trẻ không khác là bao, thấy được bà chăm sóc cơ thể của mình rất tốt. Nhìn bà đi lên ung dung đẹp đẽ quý giá, cao quý thanh lịch, thấy được lúc trẻ bà xinh đẹp chiếu sáng mọi người. Lúc này, bà ngồi tựa lưng vào chiếc ghế gỗ lim, hai con mắt sáng nhìn xung quanh, ánh mắt bà sắc bén hiển nhiên là một con người giỏi giang, khéo léo và cơ trí. Có thể nhìn ra mẹ chồng này của cô không không phải là người hiền lành gì, Hứa Mộ Nhan thầm than trong lòng. Thấy cô vẫn cúi đầu không nói lời nào, lửa giận trong lòng mẹ Bùi dâng lên tràn ngập, đúng là một người phụ nữ không đứng đắn, lúc trước bà thật không nên nhất thời mềm lòng mà đi đồng ý hôn sự cùng nhà họ Hứa,một gia đình không có danh tiếng gì! Kỳ thật mẹ Bùi vẫn luôn phản đối Bùi Lạp Minh kết hôn với Hứa Mộ Nhan,dù sao với danh tiếng nhà họ Bùi thì phải tìm một gia đình môn đăng hộ đối với mình để kết thân, mới không cần một người không giữ được trinh tiết cùng thể diện. Nhưng không biết thế nào, đứa con trai Bùi Lạp Minh yêu quý của bà luôn xin bà chấp nhận hôn sự này, cuối cùng bà không thể nào thắng được đứa con này, đành phải đồng ý. “Hứa Mộ Nhan,nước có quốc pháp nhà có gia quy, cô cũng biết trước khi kết hôn mà không còn trong sạch sẽ bị trừng phạt như thế nào không?” Trong lời nói của mẹ Bùi lộ ra sự chán ghét và lạnh lùng, rõ ràng là vũ nhục cô. Như vậy, Bùi Lạp Minh không có cùng mẹ anh ta nói rõ chân tướng xảy ra ,anh ta là cố ý muốn cô ở nhà họ Bùi không được dễ chịu sao? Nghĩ vậy, cô nắm chặt tay thành quyền đâm sâu vào lòng bàn tay, đáy mắt trong suốt tràn đầy quật cường, cô không có làm chuyện gì sai cả! Hứa Mộ Nhan đưa ánh mắt nhìn về Bùi Lạp Minh bên cạnh mẹ Bùi, lại thấy anh ta lộ ra vẻ mặt như không sao cả uống trà, mái tóc màu nâu dựng đứng thẳng, đôi con ngươi sâu thâm chợt lóe ,sống mũi cao, đôi môi khêu gợi dính một ít nước trà càng lộ vẻ mê người, cùng với ánh mặt trời bao phủ toàn thân anh ta giống như vương giả cao quý,tuấn dật làm cho không một người nào dám nhìn thẳng. Người đàn ông này, người mà cô vừa gặp đã yêu, lúc này anh ta lại có thời gian rảnh rỗi uống trà, Hứa Mộ Nhan chỉ cảm thấy trái tim cô như bị kim châm đâm vào đau đớn vô cùng làm toàn thân cô tê liệt. “Mẹ, mẹ hiểu lầm rồi, con trong sạch, vì tối hôm qua Bùi Lạp Minh anh ấy cũng không cùng con ngủ, anh ấy ngủ lại ở phòng sách.” “ Sao có thể, vì muốn lấy cô mà nó còn chịu khổ cầu xin chúng tôi thật lâu, cô biết mình phạm sai lầm lại không chịu hối cải, xem ra phải cho cô biết thế nào là gia pháp nhà họ Bùi chúng tôi mới được” giọng nói của mẹ Bùi bén nhọn, mỗi chữ lạnh như băng Hứa Mộ Nhan nhìn chằm chằm vào Bùi Lạp Minh, hóa ra anh ta cưới cô chỉ vì hành hạ trả thù thay chị gái của cô sao? Không thể được, cô có nói như thế nào thì mẹ Bùi cũng không tin tưởng sao? Nhưng cô không thể để cho mình bị oan uổng được bằng bất cứ giá nào, Hứa Mộ Nhan khẽ cắn môi của mình nói: “Mẹ, tối hôm qua Lạp Minh không ngủ ở phòng con, trước khi gả vào nhà họ Bùi trước con cũng trải qua một lần yêu, nhưng đó là chuyện nhiều năm trước rồi, khi đó chúng con chỉ đơn giản là dắt tay hôn môi mà thôi không có làm chuyện gì khác cả, làm sao con có thể quan hệ với người đàn ông khác trước khi kết hôn?” Nghe vậy, mẹ Bùi nhìn thẳng vào Hứa Mộ Nhan, muốn từ trên mặt cô nhìn ra manh mối, nhưng bà chỉ thấy ánh mắt của cô hiện lên vẻ kiên định mà thôi . Chẳng lẽ, tối hôm qua Lạp Minh thật sự không có ngủ ở phòng tân hôn? Mẹ Bùi không khỏi nhìn sang Bùi Lạp Minh bên cạnh mình một cái . “Mẹ, con muốn cưới Hưa Mộ Nhan cỡ nào mẹ cũng biết, con làm sao có thể bỏ mặc cô ấy trong đêm tân hôn được? Con và Nhan Nhan đã quan hệ vợ chồng thật, nhưng con không ngờ cô ấy lại có thể làm ra những chuyện như vậy ở trước khi kết hôn ………” Lạp Minh đặt ly trà trên tay xuống, giọng nói hùng hồn đầy lý lẽ và ám muội. ... Mời các bạn đón đọc Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng Lừa Tình Thành Nghiện! của tác giả Phong Lưu Băng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ký Sự Hậu Cung - Thập Nguyệt Vi Vi Lương
Trọng sinh quay lại một đời, đồng thời cũng cần phải thu hồi sự kiểu cách, thay đổi cách sống. Thẩm Tịch Nguyệt biết rõ, ở trong thâm cung nội viện này, đoan trang sẽ không nhận được lời cám ơn. Nàng có chút tính toán, có chút phong tình, còn có chút ương ngạnh, thành công  diễn trọn vai một vị nữ chủ xinh đẹp ngực lớn nhưng không có đầu óc. Đương nhiên, nếu không phải như vậy, thì làm sao có thể miệt mài thăng chức? *** Đôi dòng [Cảnh báo] cho những bạn đọc thân yêu chuẩn bị nhảy hố - So với nghề làm phi thì bộ này ko thuần cung đấu bằng, nhưng hợp với những ai thích kết cục đại đoàn viên và thuần chất ngôn tình. Tác giả xây dựng tình tiết, tính cách nhân vật và cốt truyện rất là hợp lý. Mỗi người đều có đất diễn, ko nhiều ko ít cũng ko hề dư thừa. Ko có đầu voi đuôi chuột. Thích nhất là truyện đề cao tình thân, có tính nhân đạo. ^^ - Tính cách nữ 9 rất dc, nam 9 cũng thế. Cung đấu thật sự thì đừng mong nam 9 sạch từ đầu - mà có sạch cũng quá vớ vẩn nhảm ruồi, trừ khi nữ 9 theo nam 9 từ hồi mới khai trai thì may ra. ^▽^ - Truyện đọc ko đau não, tuyến nhân vật ko quá nhiều. Tiền triều cũng ko có nhúng tay dc nhiều vào hậu cung, nữ phụ cũng có đủ đất diễn. - Và cuối cùng, hoan nghênh mọi người nhảy hố! *** Thiên Điện Phượng Tê cung. Công chúa Chiêu Dương Nghiêm Tử Di ném ly trà vỡ nát, tức giận ngồi ở chỗ đó, lúc này nào có người dám tới đây khuyên. Thế nhưng trong cung nàng nổi danh ngôi sao gây rắc rối, chính là ca ca đệ đệ của nàng cũng không có năng lức gây sự bằng nàng. Mà lúc trước hoàng hậu nương nương và hoàng thượng cùng lên đường đi tế trời, Đại hoàng tử Nghiêm Vũ lại bận rộn công vụ, như vậy xem ra, nàng càng trở nên coi trời bằng vung. Cũng không biết là ai chọc nàng, lại để cho nàng như thế. Ngoài cửa lộ ra một cái đầu nhỏ, chính là Tam công chúa Nữu Nữu mới vừa đầy năm tuổi. Thấy tỷ tỷ Kiều Kiều nhìn lại, Nữu Nữu nhếch miệng cười: "Đại tỷ tỷ." Rầm rập rầm rập chạy vào, kéo tay đại tỷ tỷ, cô nhóc lời nói thành khẩn: "Đại tỷ tỷ, tỷ đang làm cái gì vậy chứ? Tại sao lại tức giận chứ? Nữu Nữu sẽ sợ bộ dạng như tỷ." Ngay cả mắt to của bé chớp lại chớp, lông mi thật dài đáng yêu như tiểu tiên nữ, nhưng Kiều Kiều nơi nào lại không biết bé ấy là hạng người gì. Cô nhóc này là tiểu ác ma trong cung. "Muội sẽ bị hù doạ?" Liếc bé một cái, Kiều Kiều vẫn bực mình mãi. Cô nhóc giơ hai tay lên, một bộ dáng đầu hàng: "Đại tỷ tỷ, muội lại không có chọc giận tỷ nha. Làm sao tỷ trợn trắng mắt đối với người ta chứ. Hu hu, muội thật đau lòng, muội thật là khổ sở, cầu xin an ủi ~~~" Kiều Kiều nhìn bé vừa phát ra, không vui nhiều hơn nữa đều tan thành mây khói, cười hì hì ôm bé đến trong lòng mình, nhíu mày lầm bầm lại: "Tiểu Bàn muội, có phải muội lại mập hay không hả?" Lời này khiến cho Tiểu Bất Điểm bắn ngược: "Mới không có, đại tỷ tỷ hư." Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn béo ụt ịt của tiểu nha đầu, Kiều Kiều ngắt: "Nói như muội vậy, tỷ rất đau lòng ư!" Tiểu nha đầu thừa dịp mở miệng: "Vậy tỷ tỷ dẫn muội đi chơi đi." Con mắt lóe sáng lấp lánh. Kiều Kiều nhìn bộ dạng muội muội yêu kiều, bật cười. Lần này phụ hoàng và mẫu hậu ra ngoài dẫn theo Nhị muội muội ấy và Tiểu Lục Nhi, Nữu Nữu lại bị chọc tức rồi. Chỉ là, Kiều Kiều nghi ngờ nhìn Nữu Nữu, chần chờ hỏi: "Không phải là lừa tỷ đấy chứ?" Cũng không biết tên khốn kia còn ở Ngự Hoa Viên đó hay không. Nữu Nữu xoắn vạt áo, gương mặt khổ sở. "Tại sao tỷ tỷ có thể không tin Nữu Nữu." ... Mời các bạn đón đọc Ký Sự Hậu Cung của tác giả Thập Nguyệt Vi Vi Lương.
Không Bằng Duyên Mỏng - Viên Nghệ
Đây là câu chuyện về một ông chú phúc hắc lừa em gái nhỏ hàng xóm về nhà. Khi Tiếu Hàm cất tiếng khóc chào đời, Chu Triển Nguyên đã xưng vương xưng bá ở trường tiểu học. Lúc Tiếu Hàm tốt nghiệp đại học, Chu Triển Nguyên đã là cha của một đứa nhỏ. Có duyên tái ngộ, Tiếu Hàm 25 tuổi gặp lại anh trai hàng xóm Chu Triển Nguyên 34 tuổi. Lúc mới đầu hai người còn khách khí, càng về sau tình cảm càng sâu đậm. Chỉ có thể nói, hận không thể sớm hơn chỉ có thể hận trễ thế mới có duyên gặp lại. Mà gặp lại Chu Triển Nguyên, Tiếu Hàm đúng là gặp thời. Mời các bạn đón đọc Không Bằng Duyên Mỏng của tác giả Viên Nghệ.
Khí Phi Khuynh Thành Của Vương Gia - Vân Thiên Thiếu
Đêm đại hôn, hắn kiểm tra trinh tiết của nàng, cười lạnh: “Thì ra...”  Lúc nàng sẩy thai, hắn mang về một nữ tử thần bí để nạp làm phi Hôn lễ, trong tiếng nhạc mừng vui còn có tiếng thở dài của ngự y: “Không chữa được...” Hắn cấu xé thân thể mềm mại của nàng, không hề chán ghét mùi vị trên thân thể đó. Cho nên hắn không cho phép nàng chết đi, khi mây mù tản ra, nàng dĩ nhiên là... *** Tuyết rơi như lông ngỗng bay đầy kinh thành to lớn. Trong hoàng cung, nơi nơi ngập mùi máu tươi. Bọn nha đầu trên dưới vội vã, không khí vô cùng khẩntrương làm cho người khác không dám hít thở. Phong Mạc Thần không để ý can ngăn của người khác, mạnh mẽ chạy vào Thần Hòa Điện, nhìn khắp phòng đầy máu, và máu đỏ tươi trên tay của bọn nha hoàn mới biết được, con gái của mình đã sinh ra rồi. Hơi thở Bạch Ly Nhược mong manh, cung nữ bên cạnh hét lớn "A, máu, máu.... Ngày càng nhiều, mau gọi người đến cầm máu...." Phong Mạc Thần vừa từ Tây Vực vội vã trở về, hắn đi chỉ vì đánh bại kẻ uy hiếp quốc gia mình: Hung Nô và người Hồ. Trước khi đi, hắn nói với Ly Nhược "Nhược Nhi, ta sẽ nhanh chóng quay về, nàng chờ ta." Ai biết tại sao bởi vì một đứa bé, liền biến thành như vậy. Một nữ y đến cung nói với mọi người "Được rồi, không có việc gì, mẫu tử bình an." Phong Mạc Thần, một đại nam nhân rong ruổi sa trường, nam nhân không sợ bất cứ thứ gì, ngồi xuống ghế ngà voi điêu khắc, ánh mắt thâm trầm nhìn Bạch Ly Nhược, đôi môi mỏng của hắn mím thành một đường thẳng tắp, hai tay nắm chặt, khớp xương nổi rõ, nhìn ánh mắt Bạch Ly Nhược, đã nói lên hết thảy, Bạch Ly Nhược dịu dàng mỉm cười với hắn, giữa bọn họ, đã không cần đến ngôn ngữ, ở đây, tất cả đều sáng tỏ. Thị nữ Nhu Di ở bên cạnh kinh ngạc kêu lên "Ai da, trong tay tiểu thư có một khối ngọc." Phong Mạc Thần ôm con, trong tay đứa bé nắm một khối ngọc đẹp đẽ, óng ánh trong suốt, không có tỳ vết, điêu khắc không rõ, vô cùng tinh xảo. Hoa tướng quân lau nước mắt, nở nụ cười "Là ai bướng bỉnh đem để vào đùa cho mọi người vui vẻ hả?" Mọi người hết sức kỳ quái, không có mà, vốn là tiểu thư trời sinh đã có. Nhưng mà, đây cũng quá thần kỳ, trẻ con mới sinh tại sao lại nắm trong tay một ngọc thạch? Bạch Ly Nhược đau đớn rên rỉ vài tiếng, sau đó mạnh mẽ chống người dậy, nói"Con của ta đâu, đưa đến đây cho ta ôm..." Hoa Phu Nhân bế đứa bé nói "Đứa bé này, đặt tên là gì?" Phong Mạc Thần bỗng nhiên chuyển sự chú ý đến khối ngọc đứa bé nắm trong tay, nói "Đứa bé này tên là Phong Huyền Cẩn. Huyền Cẩn, Huyền Cẩn, tên như ý, sinh ra trong tay đã nắm mỹ ngọc không trầy xướt, tên này là thích hợp nhất." ... Mời các bạn đón đọc Khí Phi Khuynh Thành Của Vương Gia của tác giả Vân Thiên Thiếu.
Kế Thê
Dường như tiểu Hàn thị bị nàng làm tức giận không nhẹ, mắng nàng mấy câu còn không thu được miệng. "Biết ngươi thiện tâm, ý thiện cũng không nên dùng ở loại địa phương này! Bây giờ khen ngược, ngươi vừa đố danh ra, người khác đều đồng tình nữ quan, ngược lại chỉ trích ngươi không phải! Nói đến nói đi, sự thật là ngươi đuổi người khỏi phủ!" Tiểu Hàn thị nói không kịp thở: "Người này nếu truyền đến trên đầu, không chừng ngày nào đó Thánh thượng lại cho cửu Hoàng Tử hai Trắc phi, đến lúc đó ngươi có thể làm sao đây?!" Nhạc thị lôi kéo tiểu Hàn thị nói: "Thái thái không cần tức giận, tam cô nương còn nhỏ tuổi, không thể nghĩ lâu dài như vậy..." "Nàng tự cho mình xử lý rất khá, không chịu suy xét tới kết quả kém cỏi nhất!" Tiểu Hàn thị tát văng tay Nhạc thị ra, đứng dậy đi trở về, phút chốc quay đầu nhìn Thường Nhuận Chi nói: "Còn có thông phòng kia, cứ như vậy cho ra khỏi phủ sống?" Thường Nhuận Chi chỉ có thể nói lại một lần chuyện của Vương Bảo Cầm. Đó cũng là sự đồng ý của Lưu Đồng, tiểu Hàn thị nghe xong ngược lại cũng chưa nói gì khác, chỉ nói lảm nhảm: "Lúc trước Thái Tử và Sầm Vương tặng người đến, ngươi trở về Hầu phủ thảo chủ ý, ta nói với ngươi một là không thể đắc tội Thái Tử, hai là không thể truyền ra thanh danh ghen tị, ngươi lại la ó..." Tiểu Hàn thị lại ngồi xuống, Nhạc thị sốt ruột nói: "Thái thái đừng chú ý mắng tam cô nương, sự tình phát triển đến bây giờ, cũng là do Mạc nữ quan làm người không an phận, ra phủ huyên thuyên nói loạn bại hoại danh dự tam cô nương... Nên làm sao đây, còn muốn thái thái cho tam cô nương chủ ý, không thể để Mạc nữ quan cứ như vậy liên tục bại hoại thanh danh tam cô nương..." Thường Nhuận Chi vẻ mặt đau khổ, thấp giọng nhận sai nói: "Mẫu thân, là nữ nhi nghĩ xóa... Ngay từ đầu không có đứng ở điểm cao, ngược lại khiến cho Mạc nữ quan chui chỗ trống, nữ nhi biết sai rồi, mẫu thân đừng nóng giận, vì nữ nhi chọc tức thân thể chính là nữ nhi đắc tội quá..." Tiểu Hàn thị nhìn Thường Nhuận Chi như vậy, tức giận cũng tiêu một nửa. "Ngươi đó." Tiểu Hàn thị lắc đầu, tận tình khuyên nhủ: "Lúc trước ngươi thừa nhận ngươi ghen tị, nhưng chỉ có trong lòng ngươi biết, sao có thể biểu hiện ra ngoài? Bên cạnh đều dễ nói, nếu Thánh thượng thật sự hạ chỉ ban cho cửu Hoàng Tử một hai Trắc phi, ngươi không phải mất nhiều hơn được sao?" Thường Nhuận Chi cười khổ, tâm nói A Đồng sẽ không nhận. Tiểu Hàn thị đang nói, cửa phòng "Phanh" một tiếng bị mở ra. Lưu Đồng đứng ở cửa, sắc mặt trịnh trọng lễ một cái với tiểu Hàn thị và Nhạc thị, nói: "Nhạc mẫu và di nương yên tâm, tiểu tế tuyệt đối sẽ không cưới Trắc phi. Đó là kháng chỉ, cũng tuyệt không nuốt lời. Trong phủ này, vĩnh viễn chỉ có mình Nhuận Chi. Nếu làm trái lời thề, thiên lôi đánh xuống." "Ai u, cửu Hoàng Tử này..." ... Mời các bạn đón đọc Kế Thê của tác giả Hồ Thiên Bát Nguyệt.