Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Mị Cốt Thiên Thành - Du Gia Tiểu Kiều

Tô Hồng Tụ là con gái của Thừa tướng, suốt mười năm chỉ yêu Chiến thần Lâm Hạo Hiên của Đại Chu, thế nhưng trớ trêu thay khi trong ngày đại hôn nàng lại nhận được một bức hưu thư, trước mặt nàng hôn lại đang vui vẻ bên người khác. Vừa đau khổ vừa tức giận, Tô Hồng Tụ tự đi tìm cái chết. Mắt phượng lạ mở, Tô Hồng Tụ đã không còn là người chỉ biết cúi đầu khi gặp người khác suốt ngày tự kỉ nữa. Thân dược nhập bởi mị hồ ngàn năm, một cái nhíu mày, một cái hờn dỗi của nàng cũng đủ phong hoa hoa vô tận. Trước khi nhập vào thân. Nam nhân lông mi dài khép hờ, vẻ mặt lười biếng, gò má tuấn mỹ lạnh lẽo quyến rũ: “Ý ta đã quyết, hôn ước không còn giá trị, nhưng khuyên ngươi, giết không tha.” Tô Hồng Tụ đã lệ rơi đầy mặt, đau đến không muốn sống: “Lâm tướng quân, van cầu ngài, đừng bỏ ta, Lâm tướng quân!” Một tháng sau khi nhập vào thân. Tin đồn trưởng nữ Thừa tướng nước Chu Tô Hồng Tụ mị hoặc thiên hạ, thân mang mùi thơm lạ lùng, pháp lực vô biên, có thể ngăn chặn mười vạn hùng binh. Tân đế Đại Lương yêu thích, truyền lệnh sáu nước, sắc phong nàng làm hậu. Chúng mưu sĩ cùng nhau quỳ xuống đất, khấu đầu không ngừng, lệ rơi đầy mặt: “Tướng quân, không thể xuất binh, vạn lần không được! Chẳng qua chỉ là một nữ tử mà thôi, chỉ là một món đồ chơi mà thôi!” Sắc mặt nam nhân chợt tái nhợt, lộ vẻ sầu thảm cười một tiếng: “Tình đã nhập chướng, không phải ta có thể làm chủ, gia quốc lão phụ, tất nhiên khó bỏ, lòng này sao như lửa đốt, huyết khí trong lồng ngực kích động, thân bất do kỷ, tâm bất do kỷ *.” (*) Thân bất do kỷ, tâm bất do kỷ: việc không thể theo ý mình. Dứt lời, máu tươi trong miệng phun lênh láng, bất tỉnh trên đất. *** Trăng sáng sao thưa, trăng tròn dần lên cao. Hồ tiểu yêu hơi cuộn tròn thân mình, vẻ mặt lười biếng nhìn Tô phủ. Chín cái đuôi nhung trắng như tuyết lần lượt đảo qua quầng trăng mờ nhạt, tạo ra ngàn vạn tao nhã, bóng dáng mê hoặc đung đưa. Nàng đang nhìn - Trong Tô phủ, một nam nhân dáng vẻ nghiêm nghị, ánh mắt lạnh lùng đang ngồi cạnh bàn gỗ tử đàn, mà bên cạnh nam nhân, theo sát là một thiếu nữ vóc người nhỏ nhắn, dung mạo thanh tú. Không biết hai người đang thương nghị cái gì, toàn thân nữ tử phát run, lệ rơi đầy mặt, một bộ trang phục bằng lụa mỏng trắng như tuyết giống như hoa quỳnh tàn lụi trong bầu trời đêm, run run rẩy rẩy, lảo đảo muốn ngã. Nhìn lại người nam nhân bên cạnh nàng, ngũ quan lạnh nhạt hoàn mỹ như dao khắc, gò má u ám không có chút biểu cảm gì, mày kiếm cứng nhắc bởi vì không vui mà nhíu lại, mặt mũi lạnh lùng không chút kẽ hở nào. Nam nhân là Chiến thần của Đại Chu, Trấn Quốc Tướng quân Lâm Hạo Hiên, nữ nhân còn lại là vị hôn thê đã xác định từ nhỏ của hắn, trưởng nữ Tô Thừa tướng. Lâm Hạo Hiên đến phủ Thừa tướng là vì từ hôn, nguyên nhân không có gì, trong lúc hắn ra ngoài chinh chiến làm quen với trưởng Công chúa nước Lương – Lương Hồng Xu, hai người vừa gặp đã yêu, vừa thấy đã chung tình, chung đụng ba tháng lập tức tự định cả đời. Lâm Hạo Hiên cho Hoàng thất Đại Lương lời thề son sắt, không phải trưởng Công chúa Lương Hồng Xu không cưới. Chính vì thế, hắn mới vừa thu quân về triều, đã lập tức tới phủ Thừa tướng từ hôn. Hồ tiểu yêu lắc lắc chín cái đuôi nhung hồ ly, lười biếng treo trên nhánh cây ngáp một cái. Nàng đang đợi Tô Hồng Tụ mất mạng. Hồ tiểu yêu có thể nhập vào thân thể con người, nhưng không phải thân thể nào cũng có thể bị nàng chiếm lấy, nàng tìm kiếm mấy chục năm trong nhân thế, tìm được thân thể thích hợp duy nhất là Tô Hồng Tụ này. Chỉ cần Tô Hồng Tụ vừa chết, hồ tiểu yêu có thể nhân cơ hội chiếm cứ thân thể của nàng ấy, hồ tiểu yêu tu luyện năm trăm năm, đã vượt qua bảy mươi hai lần thiên kiếp. Chỉ cần lấy hình người lần nữa chịu đựng xong chín lần thiên kiếp nữa, là có thể thoát khỏi thân thể, thoát xác thành tiên. “Lâm ca ca, đừng, đừng như vậy, van cầu huynh... Đừng từ hôn với muội... Đừng...” Tô Hồng Tụ nước mắt ràn rụa, buồn bã đau xót. Khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo lớn cỡ lòng bàn tay đau xót gần chết. Lâm Hạo Hiên không hề cử động, vẻ mặt hắn lạnh lùng, ánh mắt âm trầm, “Phạch” một tiếng ném thư từ hôn trong tay lên bàn. “Ý ta đã quyết, vì vậy cáo từ!” Lâm Hạo Hiên vừa dứt lời, thân thể đã đứng dậy, sát khí lạnh thấu xương cả người đúng là chấn động đến tôi tớ xung quanh cùng nhau lui lại. Tô Thừa tướng sao có thể cam tâm? Hành động lần này của Lâm Hạo Hiên tương đương với tát một bạt tai mạnh mẽ lên mặt hắn trước cả đám người làm. “Từ đã! Đường đường là phủ Thừa tướng, há để cho ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi!” Tô Thừa tướng lớn tiếng gầm thét, mặt già nua xanh mét bởi vì tức giận mà sung huyết đỏ bừng. Vậy mà Lâm Hạo Hiên chỉ khẽ quay đầu lại, ánh mắt sắc bén như đao nhọn đảo qua, chắc trong lòng Tô Thừa tướng giật mình, liên tiếp lui lại phía sau ba bước. Chính ở trong phủ Thừa tướng, lại cũng có người dám cản hắn. Khóe môi của Lâm Hạo Hiên nhếch lên một đường cong duyên dáng lộ ra nụ cười tàn nhẫn. “Tô lão muốn lưu ta?” Lâm Hạo Hiên vừa dứt lời, thương bạc sau lưng đã phát ra tiếng gào thét sắc nhọn rào rào. Hổ khiếu long ngâm, khí phách ngất trời. “Ngươi...” Tức lấp đầy ngực Tô Thừa tướng, thở không ngừng, cuối cùng lui đến góc tường, không lên tiếng. Lâm Hạo Hiên rốt cuộc rời đi, không hề lưu luyến, lưu lại Tô Hồng Tụ sắc mặt trắng bệch, ánh mắt vô hồn, giống như búp bê vải rách nát hoàn toàn mất trái tim, bước chân lảo đảo, xụi lơ trên mặt đất. ... Mời các bạn đón đọc Mị Cốt Thiên Thành của tác giả Du Gia Tiểu Kiều.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cuồng Đồ Hái Hoa - Tâm Lam
Cô gái ngày trước chàng vô tình gặp gỡ bên hồ chẳng phải chính là danh kỹ Giang Nam diễm danh lan xa hay sao. Còn dám ngượng nghịu cùng chàng đàm luận giá bán thân của mình nữa?! Chỉ bằng thân phận Liệt gia bảo bảo chủ, Nam Phương thuyền vụ Đại vương của chàng, muốn dùng ba mươi vạn lượng mua nàng là dễ như trở bàn tay. Có điều, tuy rằng nàng tự nhận mình là thanh quan, nhưng nói miệng không bằng chứng, chàng cần phải tự mình kiểm nghiệm xem nàng có xứng với cái giá này hay không mới được… Nhìn thấy dung nhan tuyệt thế của nàng giống hệt với người vợ đã mất trong quá khứ, chàng thương tiếc coi nàng thành vật thế thân, để rồi dần bị giọng nói mềm mại ngọt ngào ấy làm cho tâm tư rối rắm, khinh địch uống nhầm một chén rượu. Mà nữ nhân che giấu dã tâm kia sau khi “mưu sát” chàng không thành còn muốn chạy trốn. . . . . Mời các bạn đón đọc Cuồng Đồ Hái Hoa của tác giả Tâm Lam.
Chồng Cũ! Anh Nợ Em Một Đứa Con - Thiến Hề
AudioBook Chồng Cũ! Anh Nợ Em Một Đứa Con Năm đó, sự tồn tại của kẻ thứ ba đã chắn giữa hai người, lần này, vẫn là những trò bịp bợm rập khuôn như thế, liệu cô có còn ngoan ngoãn đầu hàng như trước nữa hay không? Hay vì con trai của mình, cô sẽ quyết định đứng lên bảo vệ cuộc hôn nhân ấy đến cùng? ​Chồng Cũ! Anh Nợ Em Một Đứa Con đọc cũng bình thường thôi, không đặc biệt hay, tình tiết đơn giản, nhẹ nhàng, thích hợp đọc những lúc tâm trạng đang bình ổn. Có ngược, có tiểu tam, nhưng không quá nặng nề. Mời các bạn đón đọc ​Chồng Cũ! Anh Nợ Em Một Đứa Con của tác giả Thiến Hề.
Yêu Nữ Hoành Hành - Chu Khinh
Truyện Yêu Nữ Hoành Hành là một truyện mới được tác giả Chu Khinh gửi tới bạn đọc trên trang đọc truyện online, đọc truyện bạn đọc sẽ thấy được một câu chuyện tình yêu đầy những bất ngờ thú vị, chuyện cũng là một lời thủ thỉ về câu chuyện tình mà người ta dễ nhận ra đây là chân lý muôn thuở của yêu thương. Khi tình yêu đến, dù là nước trà vô vị cũng khiến say lòng người. Khi tình yêu đi, ngọt ngào cũng bắt đầu phiêu tán. Truyện tình cảm muôn đời vẫn thế, cần có sự tác động cả về hai phía, là sự bồi đắp theo ngày tháng. Thẩm Luật, không cần danh hiệu luật sư lớn nổi tiếng, chỉ thích cùng người ta mở văn phòng thám tử. Khi làm luật sư, đề tài lớn nhất là sự tuấn mỹ của anh; khi là ông chủ của văn phòng thám tử, mị lực của anh khiến phụ nữ ra tay hết sức nặng. Thẩm Luật sớm đã bị đàn bà làm hư, lần đầu tiên gặp được Hạ Thấm Đồng, phản ứng trước hết chính là nội tâm tru lên như sói vài tiếng liền. Mỹ nhân anh đã gặp nhiều nhưng chưa từng gặp qua người nào “đông lạnh” như vậy. Vì lòng tự trọng của đàn ông đã bị tàn phá, lần đầu tiên bị người ta không thèm để vào mắt, Thẩm Luật quyết định theo đuổi tòa núi băng này! Đáng tiếc, Thẩm Luật không làm được, vất vả vô cùng không hạ gục được mỹ nhân! Rõ ràng đã cùng nhau lăn trên giường một đêm, cô đau đớn khóc lóc liên tiếp cầu xin tha thứ, vì sao vừa tỉnh lại, Hạ mỹ nhân liền trở mặt, nói rằng lên giường chỉ là chuyện ngoài ý muốn chứ! Hạ Thấm Đồng, nhà cửa sa sút, vì trả nợ mà lựa chọn vào làm việc trong nhà tang lễ với mức lương cao. Mỗi ngày cùng người chết làm bạn, cô đối với nhiệt tình như lửa của Thẩm Luật hoàn toàn thờ ơ. Cô coi thường, anh coi như thẹn thùng; cô cự tuyệt, anh cho đó là rụt rè. Nhưng đến lúc cô nói rằng “tôi không thương anh”, nhìn thấy vẻ mặt anh biến sắc bỏ đi, khi ấy cô mới hiểu được, thì ra không phải cô không yêu anh như mình vẫn từng nghĩ. Chẳng qua đến lúc cô nói yêu anh, Thẩm Luật lại lạnh lùng đáp lại, tình yêu của cô cùng anh có quan hệ gì đâu? Là bọn họ cố tình chơi trò mèo vờn chuột hay thực sự tình yêu này chỉ có thế, đâu mới là cái kết đẹp cuối cùng cho truyện ??? Mời các bạn đón đọc Yêu Nữ Hoành Hành của tác giả Chu Khinh.
Ngự Phồn Hoa - Vô Xứ Khả Đào
Lần đầu gặp nhau trong rừng hoa hạnh, nàng vẫn còn là tiểu Quận chúa không rành thế sự, mà hắn là hoàng tử được tiên đế sủng ái nhất, càn quét quân xâm lược ở quan ngoại, lập nhiều công trạng lấn át cả vua, nhưng lại bị tân đế cố kỵ, cách chức đày đi phương xa. Lúc đó hắn vẫn không có ý định tranh giành thiên hạ, nàng lại vì hận nước thù nhà, lấy dịu dàng làm cạm bẫy, dùng lưu luyến làm lưỡi dao sắc nhọn, kiên quyết đẩy hắn vào con đường phản quốc. Ba năm sau gặp lại, hắn đã là bá chủ oai hùng chiếm giữ một phương, nắm chặt trường kiếm trên tay khát khao giành được thiên hạ. Mà nàng chỉ là nhạc công nghèo túng với hai bàn tay trắng. Bá nghiệp vương quyền, Vĩnh Gia hỗn loạn… Giáo ánh vàng, ngựa giáp sắt, mạng người như cỏ rác, yêu hận chỉ là mây trôi. Tình yêu ly biệt, cầu không được, sinh tử ngăn đôi, nàng phụ lòng hắn hết thảy, cuối cùng dùng cách đoạn tuyệt nhất trả lại cho hắn. Mãi cho đến khi hắn quân lâm thiên hạ, lại gần nàng trong gang tấc mà biển trời cách mặt. Sau tất cả những trăn trở yên hận đời này, nàng chỉ lưu lại một lời nhắn – “Nhận thâm ý của chàng mà không thể đáp lại, cuộc đời này nguyện nhìn chàng sống vui vẻ hạnh phúc” (*) (*) Nguyên văn: “Thừa quân thâm ý vô dĩ báo, vọng quân thử sinh ngự phồn hoa.”, ba chữ “ngự phồn hoa” này cũng chính là nhan đề của bộ truyện. Mời các bạn đón đọc Ngự Phồn Hoa của tác giả Vô Xứ Khả Đào.