Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đại Hoàn Dư - Cho Ta Khuynh Thất Giang San - Ân Tầm

Một cỗ quan tài lạnh lẽo được chôn vùi cả ngàn năm vừa được khai quật… Một người đàn ông và một cô gái bất ngờ bỏ mạng cùng lúc… Những sự kiện bí ẩn chưa từng được ghi lại trong chính sử… Tây Hán, 7 nước chiến loạn, nàng phụng chỉ nhập cung thi triển sở học phục vụ giang san. Dung mạo khuynh quốc khuynh thành khiến ánh mắt của vương gia địch quốc cũng phải đắm chìm… Vì hắn đi về phương Bắc xa xôi, vì hắn tiết lộ thiên cơ, vì hắn họa định cả nửa giang san, đến lúc quyến luyến thâm tình mới phát hiện, hắn muốn nàng chỉ là vì “Có Hoàn dư có cả thiên hạ.”. Kết tội nàng sử dụng vu thuật, nam nhân cao cao tại thượng với khuôn mặt băng lãnh tựa diêm vương đưa tay giữ lấy cằm nàng. “Bản vương hỏi lại lần nữa, đứa bé đâu?”. Nàng cất tiếng cười thê lương, “Người, vĩnh viễn sẽ không biết được!”. Bàn tay cứng rắn của hắn rời khỏi gương mặt nàng.“Hành hình!” Hắn cả đời tung hoành ngang dọc, cả đời chỉ động lòng vì một mình nàng, cả đời vì nàng mà công chiếm giang san, yêu thương nàng tới tận xương tủy nhưng cũng lại đích thân hạ lệnh giết nàng… Nàng tinh thông kỳ môn độn giáp, am tường y thuật, hiểu rõ thiên mệnh nhưng lại không cách nào đoán định được vận mệnh của mình… Mối tình của vị vương gia cuồng ngạo phương Bắc và nữ tử khuynh quốc đã trở thành truyền thuyết. Rõ ràng là yêu sâu đậm, rõ ràng là đau đến tê tâm liệt phế…trải qua ngàn năm sương gió, tình yêu, liệu còn có thể tiếp tục? Mối tình tương truyền cả ngàn năm, một đoạn tình cảm phong hoa tuyết nguyệt. Giang sơn - Hồng nhan, bên nào nặng hơn? *** Thời gian: Tháng 10 năm 2010, 9h tối Vào thu, cơn mưa lớn làm rụng vô số lá cây, tạo thành bầu không khí có chút lạnh lẽo. Sương mù bao phủ khắp nơi. Thấp thoáng trong màn mưa phía xa là một khối kiến trúc đồ sộ. Lớp sương mù bao phủ quanh đó nhanh chóng bị màn mưa xé rách, khiến bóng dáng nó dần hiện ra cùng với một bầu không khí có chút quỷ dị. Một chiếc xe thương vụ xa hoa màu đen dừng lại trước tòa nhà kia. Cửa chính tòa nhà cũng lập tức mở ra rồi mấy người đàn ông mặc đồ đen đi ra ngoài, trong đó có một người lập tức tiến tới phía cửa xe, giương ô chờ sẵn. Cửa xe vừa bật mở, đập vào mắt là ống quần tây bao lấy đôi chân dài, sau đó một người đàn ông dáng vóc cao lớn bước xuống. Màn mưa xối xả cùng lớp sương mù nhanh chóng vây lấy người đàn ông mặc bộ vest đắt tiền kia. Chiếc ô đen che khuất tầm nhìn khiến người xung quanh không nhìn thấy rõ gương mặt hắn. Sau đó, hắn theo đám người áo đen đi vào tòa nhà. Từng giọt mưa điên cuồng đập vào kính cửa như muốn phô trương sức mạnh của mình. “Hách Liên tiên sinh, mời ngài xem thứ này.” Bầu không khí trong tòa nhà hoàn toàn tách biệt với hơi lạnh bên ngoài cửa sổ. Một người áo đen ước chừng 50 tuổi đưa một tờ báo cho người đàn ông kia, cũng nhân tiện thấy rõ được tướng mạo của hắn. Người đàn ông kia có một cặp mắt cực kỳ sắc bén, sống mũi cao có chút hơi khoằm hệt chim ưng khiến người ta dễ dàng nhận thấy không dễ gì chọc vào chủ nhân của nó. Ngũ quan cân đối thâm thúy với những đường nét tinh tế như được chạm khắc, Ánh mắt của hắn cực kỳ bình tĩnh, con ngươi màu hổ phách nhạt, thản nhiên liếc nhìn tờ báo, khóe môi cương nghị hơi nhếch lên. Bài báo ghi lại mấy ngày trước, cục văn vật phát hiện một lăng mộ từ thời Tây Hán bị vùi lấp dưới một huyệt mộ. Huyệt mộ nằm sâu dưới đất 11m, đường kính đáy 34m, cạnh bên dài 7, 3m, khoang chứa quan tài có chiều dài 6m. Do việc thi công đường cao tốc nên lăng mộ này được phát hiện một cách tình cờ. Tuy tấm quách che chắn phía ngoài lăng mộ đã bị đào phải nhưng quan tài vẫn được bảo tồn hoàn hảo. Bài báo cũng cho biết, ngôi mộ này được táng tại phía chính diện trên sườn núi lăng Viêm Đế. Việc phát hiện các ngôi mộ từ thời Tây Hán ở khu vực này cũng là hoạt động khá thường xuyên. Khu Viêm lăng hiện giờ đã được xác định là khu mộ táng cấm khai quật, trước khi các công đoạn chính thức được tiến hành thì phải chờ sự cho phép chính thức của cục di sản văn hóa và khảo cổ. “Phát hiện lăng mộ thời Tây Hán này chỉ là chuyện sớm muộn. Cái tôi muốn không phải thứ này.” Người đàn ông kia rốt cục cũng mở miệng, thanh âm cũng hệt như tiếng mưa bên ngoài cửa sổ, bình thản nhưng lại khiến người nghe cảm thấy lạnh lẽo. “Hách Liên tiên sinh, tôi biết ngài vẫn luôn có hứng thú với cổ vật từ thời Tây Hán. Ngài yên tâm, hiện chúng tôi có một phát hiện cực kỳ trọng đại, chỉ là…” Sắc mặt người đàn ông trung niên kia có chút chần chừ, vô thức liếc nhìn hắn… Hách Liên Túc Thiên - ông trùm trong lĩnh vực phân phối hàng hoá, sở thích duy nhất là nghiên cứu lịch sử đời Tây Hán. Phàm là đồ cổ thời Tây Hán, hắn đều nhất nhất can thiệp vào. Tất cả mọi người đều không biết rốt cục hắn muốn tìm kiếm cái gì, cũng không biết tại sao hắn lại có hứng thú với văn hóa thời Tây Hán như vậy. Không ai có thể tìm hiểu được, ngay cả những người bên cạnh hắn cũng không biết nguyên do. Người đàn ông này thực sự quá bí hiểm. Hách Liên Túc Thiên nhìn thẳng người đàn ông trung niên một hồi rồi hờ hững lên tiếng, “Nói xong rồi?” Từ giọng nói của hắn, không khó khiến người ta nhận ra tác phong cường thế đầy mạnh mẽ. “Lần khai quật cổ vật lần này thực sự vượt xa sự tưởng tượng của mọi người. Hiện trường lúc đó cũng rất kỳ quái, cũng rất khó để giải thích một cách khoa học.” Người đàn ông trung niên suy nghĩ một chút rồi nói tiếp, “Phiền Hách Liên tiên sinh theo tôi xuống tầng hầm một chuyến.” Hách Liên Túc Thiên hơi nhíu mày, vẫn không nói lời nào. “Hách Liên tiên sinh, cổ vật này còn chưa đưa ra công bố với giới truyền thông. Những nhân viên hữu quan đã đặt nó ở dưới tầng hầm. Bởi vì tình hình đặc thù nên tôi cũng không có cách nào mang nó tới cho ngài xem…” Hách Liên Túc Thiên nghe giải thích xong, khẽ gật đầu rồi một mình đi theo người đàn ông trung niên kia xuống tầng hầm… Mời các bạn đón đọc Đại Hoàn Dư - Cho Ta Khuynh Thất Giang San của tác giả Ân Tầm.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Bản Sonata Đào Hôn - Bản Lật Tử
Mễ Quang vì phản đối hôn nhân thương mại, do gia đình sắp đặt mà trốn nhà đi. Nhưng cũng đồng nghĩa với việc cô gặp phải thảm cảnh: Thẻ bị ngừng sử dụng, tiền thì bị trộm, tiền mặt còn khoảng một triệu đồng. Tại thành phố xa lạ không quen biết ai này, Mễ Quang bỗng bắt gặp một tấm quảng cáo. CĂN HỘ 100 MÉT VUÔNG, GIÁ THUÊ CHỈ 700.000Đ/THÁNG, NẾU CÓ NHU CẦU VUI LÒNG LIÊN HỆ: ANH TIẾU, SỐ 138XXXXXXXX! Lập tức, Mễ Quang chạy ngay tới địa chỉ này. Tiêu Cố nhìn cô gái đứng ở trước mặt, hơi nhíu mày, anh dán quảng cáo cho thuê phòng khi nào vậy không biết?! *** Lâm Tĩnh Dung đi theo sau Tiêu Cố bước về phía cầu thang: "Hay là để em giúp cô ấy bôi thuốc cho."    "Không cần đâu." Bước chân Tiêu Cố không dừng lại, anh chỉ quay đầu nhìn Mễ Tinh vẫn còn ngây người tại chỗ, "Còn đứng đấy làm gì?"    "À." Mễ Tinh đáp lại rồi bước nhanh lên cùng.    Lâm Tĩnh Dung nhìn theo bóng hai người họ biến mất khúc rẽ cầu thang, cô xoay người tiếp tục xuống dưới tầng tiếp khách.    Khu nghỉ của nhân viên nằm bên cạnh phòng thay quần áo, diện tích không lớn nhưng đủ kê thêm hai chiếc ghế sofa nho nhỏ, khi nào mệt thì có thể ngủ luôn.    Mặt bàn đặt trước ghế sofa còn vương vãi ít quà vặt chưa ăn hết, Tiêu Cố bảo Mễ Tinh ngồi xuống rồi cầm hòm thuốc tới để trên mặt bàn.    Hòm thuốc nhỏ này được Tiêu Cố đặt ở trong phòng nghỉ, lần đầu tiên Mễ Tinh nhìn thấy nó còn cảm thán không thôi, trông anh đúng là ông chủ tốt. ... Mời các bạn đón đọc Bản Sonata Đào Hôn của tác giả Bản Lật Tử.
Cổ Phong Hệ Liệt: Dung Quân - Công Tử Hoan Hỉ
Hết lòng hết dạ yêu ai đó bình thường đã khó, đối với các nhân vật chính trong câu chuyện này có lẽ càng khó hơn nữa. Vì trên vai họ là trọng trách với rất nhiều người khác, với cơ đồ mà tổ tiên gây dựng, với cả đất nước và trăm họ. Một người là hoàng đế, một người là đại thần đầu triều. Quen nhau từ bé, thân nhau từ bé, cũng hiểu lòng nhau từ bé, nhưng lời yêu cứ mãi không thể nói ra. Hắn không phải là một minh quân, tuy chẳng gây nên tội trạng gì nhưng cũng không lập công đủ lớn để sử sách ghi nhận. Y không phải là một đại thần tài năng, nếu không nhờ phúc ấm tổ tiên thì có thể đi thi cũng chẳng đỗ đạt, đừng nói trở thành thừa tướng. Tất cả những gì họ có thể làm, là cần mẫn, là chịu đựng, là đặt bản thân xuống dưới đại sự quốc gia. Cứ như thế, cho đến một ngày họ nhận ra, có thể làm chưa chắc đồng nghĩa với làm tốt, kỳ thực việc họ làm giỏi nhất, lại là yêu nhau. Cổ Phong Hệ Liệt gồm có: Dung Quân Vi Thần Hạ Tân Lang *** Nửa đêm, không gian tĩnh lặng, đám cung nữ thái giám làm việc mệt mỏi cả ngày dựa vào cửa cung, mơ mơ màng màng ngủ gật, thị vệ tuần tra ban đêm cầm đèn ***g vừa lúc đi qua trước cửa. Ánh nến trong tẩm cung vẫn còn sáng, cách một song cửa giấy tỏa ra thứ ánh sáng uân vàng. “Ưm… Ngươi… Chậm, chậm một chút… Ha… A a a…” – Tiếng rên rỉ khe khẽ xuyên qua khe cửa, tản mát vào gió đêm, bất giác làm cho tiểu cung nữ còn chưa an giấc đỏ mặt. Một trận thở dốc gấp gáp qua đi, ngọn đèn cầy cháy sạch chỉ còn một đoạn ngắn ngủn lung lây chừng như sắp tắt, Ninh Hi Diệp vừa lòng thỏa ý ôm lấy thừa tướng bị y hành hạ hơn nửa đêm, tên trộm cười hề hề: “Cái này không được?” Lục Hằng Tu thở hổn hển không nói lời nào, xoay đầu lại hung hăng trừng y một cái, khóe mắt hồng hồng, đôi mắt đẫm nước, khóe môi còn vương lại sợi chỉ bạc do nụ hôn nồng thắm gây ra, thấy hạ phúc của Ninh Hi Diệp lại nóng lên, cái kia kia vừa mới an phận một chút vậy mà lại chậm rãi ngẩng đầu: “Tiểu Tu, trẫm còn muốn…” Đường đường là một hoàng đế, ngồi trên thiên hạ, ra lệnh cho bách quan, thế mà y còn có thể bày ra vẻ mặt ‘ngươi không chìu ta, ta khóc cho ngươi coi’, thừa tướng bị triệu vội vào nghị sự nhưng ngay cả chuyện cần bàn còn chưa tỏ đã bị đẩy ngã xuống long tháp, chợt có ý muốn bóp chết y ở trên giường: “Ngày mai còn phải lâm triều.” ... Mời các bạn đón đọc Cổ Phong Hệ Liệt: Dung Quân của tác giả Công Tử Hoan Hỉ.
Năm Tháng Bên Nhau (Sinh Thời) - Twentine
Vì tình cờ bắt gặp giám đốc trường học và một cô giáo nơi khác đến trao đổi giảng dạy đang vượt quá giới hạn mà Hà Lệ Chân cô đã bị lão ta thuyên chuyển công tác tới một trường cấp ba hạng ba ở thị xã làm việc. Cô được người bạn Thương Khiết của mình đưa đi giải sầu tại hộp đêm có tên là "Tứ Qúy". Ở đây cô cũng chính là lần đầu được gặp anh. Rồi mọi chuyện diễn ra như thế nào? Liệu hai người họ có đến được với nhau? *** Hà Lệ Chân cái hiểu cái không, sau đó đuổi theo Trần Lộ hỏi mới biết được đầu đuôi câu chuyện.    Mấy người này chính là đám người trước đây vẫn gây sự với Vạn Côn và Trần Lộ, nhưng hai người Vạn Côn Trần Lộ quá hung dữ, vẫn cứ giằng co mãi như vậy, đến sau này đã không còn tranh chấp mối làm ăn đơn thuần nữa, mà là trả thù trút giận.    Đến chiều tối hôm nay bọn chúng lại tới gây sự nữa, lúc đầu cũng chẳng sao, nhưng trong lúc bọn họ ra tay lại vướng thêm một người – Ngô Uy.    Ngô Uy cũng sống trong tòa nhà Huy Vận, hai tháng trước nhà cậu ta mới dọn đến, mấy ngày nay cậu ta nghỉ bệnh ở nhà, hôm nay đói nên đi mua đồ ăn vặt, không ngờ gặp phải đám người Vạn Côn.    Gặp cũng chẳng sao, chỉ cần tránh đi là được, nhưng Ngô Uy lại thẳng tính, cậu ta thấy tay Vạn Côn bó bột còn đánh nhau, vội muốn báo cảnh sát. Hai bên đều không muốn cảnh sát tới, đám người kia nóng nảy, cầm gậy định đánh Ngô Uy, Vạn Côn vì kéo Ngô Uy ra mới bị đánh một cái.    Trong lúc hỗn loạn, không biết kẻ nào đập trúng chiếc xe thể thao bên cạnh, đến khi chủ xe quay lại mới gây phiền tới mức này.    “Nếu không biết là ai, vậy thì tất cả phải bồi thường à?” Hà Lệ Chân hỏi Trần Lộ. ... Mời các bạn đón đọc Năm Tháng Bên Nhau của tác giả Twentine.
Viên Mãn - Giai Lệ Tam Thiên
Lục Hạo cảm thấy rất giận, con trai đang đứng trước mặt mà chẳng hề nhận ra, cho nên trước sự kinh ngạc không hiểu nổi của các anh em trong đại viện, anh từ lĩnh vực dầu mỏ Bắc Kinh chuyển đến lĩnh vực nghiên cứu bảo mật gì đó của thành phố L, cũng chẳng phải là không có nguyên do. Ngoài ra, cậu nhóc đó anh càng nhìn càng thấy thích, con trai à, mẹ con khi nào về nhà? Hai bố con ta hợp tác, mang người phụ nữ của bố về nhà có được không? Còn nữa, con trai anh bây giờ là cậu bé cao nhất, hình thể tuyệt nhất, tuổi tác lớn nhất trong số con cái của mấy người anh em của anh, anh rất vui mừng!! Tông Chính gì đó và Quản gì đó kia, anh sẽ không thèm nhắc đến, những người quen thuộc với mẹ đẻ anh (tác giả) đều biết, đúng đúng đúng, đang nói chính là các người đó, trước đây ở trước mặt anh khoe khoang các người có con trai, con gái có đúng không?! Tài giỏi lắm có đúng không? Hừ, cuối cùng đều phải gọi con trai anh đây là anh đúng không? Con trai anh là đại ca đúng không?! Con trai anh đã ra đời từ lâu rồi, anh chẳng thèm khoe khoang ngốc nghếch giống các người, chỉ tổ phá hoại mỹ danh của con người vừa khiêm tốn lại đen tối, Lục hồ ly của anh!! *** Đối với chuyện bản thân mình có em gái ruột Lục Hạo chẳng để tâm lắm, từ nhỏ đã giũ tay đem Lục Ninh ném cho Chiêm Nghiêm Minh bản thân mình không quản, nhưng con trai của Lục Hạo – Lục Tinh Phàn, cũng chính là cậu bạn nhỏ Hạo Tử thì lại hoàn toàn trái ngược, có lẽ là cách giáo dục của nữ vương Lâm Tịch quá thành công, đến mức mà cậu bạn nhỏ Hạo Tử biến thành đặc biệt quan tâm đến Tiểu Tiểu Hạo nhỏ nhất nhà họ Lục, nhỏ hơn cậu 7 tuổi và cũng là con trai giống cậu hơn nữa còn có diện mạo rất giống cậu. Loại quan tâm này biểu hiện ở tất cả mọi phương diện trong cuộc sống. Khi Tiểu Tiểu Hạo đến thế giới này, Hạo Tử đã là đội viên đội thiếu niên tiền phong ưu tú thắt khăn quàng đỏ đeo ba lô rồi, cách nhau 7 năm trong mắt của Hạo Tử căn bản chẳng đáng là gì cả, bảo bối nhỏ cậu một lòng một dạ chờ mong cuối cùng đã đến rồi, cậu rất vui mừng, mỗi một lần sau khi tan học mẹ cho bú xong đều muốn tắm rửa cho bản thân mình sạch sạch sẽ sẽ đi hôn vào cặp mắt to to của Tiểu Tiểu Hạo. Đây là truyền thống của gia đình bọn họ, hôn lên mắt của bạn biểu thị tôi rất thích bạn. Hơn nữa, bạn có thể nghĩ đến, nửa đêm không đi ngủ bò vào trong phòng của em bé xem khuôn mặt đang ngủ của Tiểu Tiểu Hạo cười ngốc nghếch, buổi sáng trước khi đi học nhất định phải chào hỏi Tiểu Tiểu Hạo tuy người ta chỉ là rất tùy ý ư ư hai tiếng cậu đã có thể hưng phấn cả ngày, đến trường rồi đi khắp nơi khoe khoang Tiểu Tiểu Hạo ở nhà với các bạn học, khi nói chuyện điện thoại với Tiểu Mễ chủ đề cũng toàn bộ đều là Tiểu Tiểu Hạo. ... Mời các bạn đón đọc Viên Mãn của tác giả Giai Lệ Tam Thiên.