Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tiếu Ngữ Khinh Trần

Tiểu lâu truyền thuyết là một bộ truyện nhiều tập xung quanh bốn nhân vật: Phương Khinh Trần, Dung Khiêm, A Hán (Phó Hán Khanh), và Phong Kính Tiết. Truyện lấy bối cảnh con người ở thế kỷ 54, khi người ta đạt được cuộc sống vĩnh hằng, khoa học kỷ thuật không thể đột phá được nữa, người dần trở nên đạm mạc và sống rải rác trên các tinh cầu. Đề cho con người vẫn giữ được tình cảm, chính phủ đề quy chế đề sinh viên phải làm luận văn mà " trọng sinh xuyên không vào đời" - ở một thế giới khác, hành tinh khác với nền văn minh cũ.  Đây là một trong mười truyện hay nhất năm 2008. Tiểu Lâu Truyền Thuyết hệ liệt: Quyển 1 - Tiếu Ngữ Khinh Trần Quyển 2 - Thả Dung Thiên Hạ Quyển 3 - Bích Huyết Hán Khanh Quyển 4 - Phong Trung Kính Tiết Quyển 6 - Phong Vân Tế Hội *** Y được mọi người xem là một học sinh hư tùy hứng, quyết tuyệt trong mắt giáo sư; y, luân hồi vạn trượng hồng trần bốn đời chỉ vì tìm kiếm tình yêu hoàn mỹ trong suy nghĩ; y, kim điện moi tim để chứng minh sự trong sạch… Đời này, y là Sở quốc Trấn Quốc hầu, Phương Khinh Trần… Luận đề: Luận tình yêu hoàn mỹ của đế vương cổ đại. *** Tiểu Lâu, không hề là một tòa lâu. Tiểu Lâu là một sơn cốc nằm sau rừng rậm, sâu trong Vạn Sơn. Đó vốn là một nơi hoang vắng, non sâu rừng rậm, hầu như không người hay biết, chỗ non sâu nhất rừng rậm nhất, có một sơn cốc lớn như vậy. Hết thảy nguyên từ một trường truy sát cũ rích tột cùng. Võ lâm chính tà phân tranh, vô số cao thủ võ lâm vây tiễu một đại ma đầu nào đó, đại ma đầu trốn vào sâu trong núi rừng, cao thủ các phái liên thủ truy vào, sau đó không còn ra nữa. Các môn các phái hơn mười năm không ngừng phái người tìm kiếm, vô số tinh anh, tiến vào sâu trong núi rừng, đều như trâu đất xuống biển, không còn tung tích. Cho đến khi các đại môn phái không thể chịu đựng tổn thất nữa, lặng lẽ liệt chỗ núi rừng kia vào cấm địa. Rất nhiều rất nhiều năm sau, đại ma đầu bỗng nhiên xuất hiện trên giang hồ. Mọi người hỏi y việc năm đó, y chỉ mỉm cười đáp, những người đó quấy rầy sự yên tĩnh của Tiểu Lâu, cho nên không có cơ hội ra khỏi Tiểu Lâu nữa. Đại ma đầu rất nhanh chóng lại biến mất khỏi giang hồ, không ai có thể tìm được y, cũng như không ai biết vì sao sơn cốc kia tên là Tiểu Lâu, trong Tiểu Lâu rốt cuộc có bí mật gì, trong Tiểu Lâu, lại rốt cuộc có người nào? Qua vài can niên* nữa, lại là một trường truy sát cũ rích tột cùng, võ lâm ma trưởng đạo tiêu. Chính đạo cao thủ mất mát hầu như không còn, vài người sót lại liều chết xông vào rừng rậm, xông đến võ lâm cấm địa được gọi là Tiểu Lâu kia. Ma giáo ma công cái thế, Phích Lịch đường hỏa khí vô song, Đường môn thiện dùng độc dược và ám khí, tinh anh lên hết, liên thủ giết tới, tiếp đó liền im ắng không còn phần sau. Thế lực tà đạo vì vậy bị áp chế mạnh, giang hồ chính đạo thừa thế mà lên, cuối cùng xua hết tà ma. Vì thế, truyền thuyết về Tiểu Lâu, càng ngày càng huyền bí, càng ngày càng quỷ dị. Mọi người nói, Tiểu Lâu có vô số bí kíp tuyệt thế, bất cứ một người nào trong Tiểu Lâu ra đây, đều đủ để thiên hạ vô địch. Mọi người nói, Tiểu Lâu lấy hoàng kim lót nền, lưu ly làm ngói, tất cả bảo vật hiếm quý, đều tầm thường như ngói vụn cát bụi. Có người nói, Tiểu Lâu là nơi thần tiên thanh tu, phàm nhân xâm nhập, vốn nên nhận lấy trời phạt. Có người nói, tất cả nữ tử Tiểu Lâu, đều là mỹ nhân như tiên tử, thế gian khó gặp. Có người nói… Trong dòng năm tháng như nước, truyền thuyết về Tiểu Lâu càng ngày càng thần kỳ, càng ngày càng huyền diệu. Triều nào đó đời nào đó năm nào đó, tái ngoại man tộc ồ ạt xâm lược, triều đình Trung Nguyên ám nhược, vô lực chống trả, từng bước lùi lại, nửa bên non sông sa vào tay dị tộc. Đại quân man tộc vừa vặn đi đến bên ngoài Vạn Sơn, đế vương man tộc vừa vặn nghe nói chuyện về Tiểu Lâu, nghĩ đến vô số trân bảo minh châu, mỹ nữ lệ thù trong truyền thuyết, y cao giọng cười to, “Chỗ cô quăng roi, sông cũng phải ngừng chảy, huống chi dải núi rừng con con này.” Vì thế, mười vạn đại quân, xâm nhập sâu trong núi rừng, tìm kiếm Tiểu Lâu trong truyền thuyết kia. Sau đó, mười vạn sinh linh, lặng lẽ im tiếng biến mất khỏi nhân thế. Triều đình Trung Nguyên dễ như trở bàn tay thu hồi đất đã mất, phản công man tộc, man tộc tinh nhuệ mất sạch, mấy vương tử trong nước tranh vương vị đến tối sầm trời đất, vô lực chống cự bên ngoài, cúi đầu xưng thần nhận thua. Từ đó, đại sơn tùng lâm Tiểu Lâu sở tại, bị triều đình vạch làm thánh địa, đời đời tế bái. Thời gian trôi qua, thiên hạ hợp lâu mà phân, phân lâu mà hợp. Phân tranh bao nhiêu, căn nguyên không tuyệt. Cũng từng có đế vương anh vĩ, chinh phục tứ phương, cũng từng có một đời kiêu hùng, chấn nhiếp thiên hạ. Nhưng chỉ cần có hướng về, có không phục, có ý thăm dò với Tiểu Lâu thần bí kia, vậy thì bất kể họ cẩn thận cỡ nào, bất kể họ phái ra bao nhiêu nhân tài, kết quả đều chỉ có im tiếng biến mất. Có người từng châm lửa đốt núi, muốn đốt sạch toàn bộ khu rừng rậm yểm hộ Tiểu Lâu, xem thử chân diện mục Tiểu Lâu, nhưng ngay lúc nổi lửa, trời giáng mưa to, lửa tắt thì mưa ngừng, khi lửa cháy lại, mưa to lại hạ. Tuần hoàn lặp lại, vậy mà hơn một năm trời, tất cả quân đội, quan viên tham gia không ai không tin chắc có thần linh bảo hộ, thà rằng kháng chỉ cũng không dám phụng mệnh nữa. Có người từng phá núi dẫn nước, muốn lấy vạn trượng sóng cả dìm ngập Tiểu Lâu. Há ngờ được nửa đêm giang hà đổi dòng, mấy ngàn dặm đất màu, biến thành bưng biền. Từ sau đó, không ai dám nói hai chữ “Tiểu Lâu” nữa, không ai dám động tâm tư với Tiểu Lâu nữa. Cho dù là đế vương một phương, hào cường cái thế, chỉ cần hơi có tâm ngấp nghé Tiểu Lâu, trung bộc thuộc hạ thân nhân bên cạnh, không ai không liều chết lực gián, trên sử sách, thậm chí có đại thần vì ngăn Hoàng đế phái binh dò xét Tiểu Lâu, mà đâm chết trên kim giai. Từ đó, Tiểu Lâu, trở thành cấm địa của toàn thiên hạ. Không ai dám đến gần đại sơn nọ, không ai dám bước vào dải rừng rậm nọ. Mặc hồng trần biến ảo, nhân thế phân tranh, Tiểu Lâu lại cách biệt ngoài thế sự, yên lặng nhìn nhân gian bi hoan hỉ lạc, phân phân hợp hợp. Tiểu Lâu đại sự thời gian biểu Tiểu Lâu năm đầu, giáo sư Trang từ thế giới tương lai dẫn theo hai mươi học sinh sắp sửa tham gia mô phỏng khảo thí, ngồi trên máy thời không khổng lồ, đến thế giới này. Sâu trong Vạn Sơn, lấy cự hạm họ xuyên qua thời không làm căn cứ, kiến lập Tiểu Lâu. Tiểu Lâu năm 50, kỳ tu chỉnh chuẩn bị kết thúc, các học trò Tiểu Lâu trước sau lũ lượt vào đời. Tiểu Lâu năm 50, A Hán tại Ly quốc thác sinh làm con bần dân. Tiểu Lâu năm 53, có nhân vật chính đạo vây tiễu một ma đầu tà giáo, vào nhầm Vạn Sơn, từ đó mất tích. Tiểu Lâu năm 54, Kính Tiết thác sinh vào một nhà nhiều đời hành y ở Ly quốc. Tiểu Lâu năm 55, A Hán 5 tuổi, bị bán vào nam xướng quán. Tiểu Lâu năm 62, A Hán 12 tuổi, gặp được Địch Phi. Tiểu Lâu năm 63, Tiểu Dung lấy tên Dung Tu, thác sinh vào dân gian Cảnh quốc. Tiểu Lâu năm 66, A Hán 16 tuổi, tái ngộ Địch Phi, bởi vì thủ tín bảo hộ y mà bị hình cầu đến tàn phế. Tiểu Lâu năm 68, A Hán 18 tuổi, bị Địch Phi đưa cho Bạch Kinh Hồng, sơ tẩy mà chết. Tiểu Lâu năm 72, ma đầu tà giáo phục hiện nhân gian, tên của Tiểu Lâu bắt đầu được người đời biết đến. Tiểu Lâu năm 83, Khinh Trần đầu thai Khánh quốc nhà thế gia đại tộc, nhiều đời quan hoạn quyền quý, Phương gia xuất sinh. Tiểu Lâu năm 89, Kính Tiết 35 tuổi, hành y nổi danh, được Ly vương triệu làm Ngự y. Tiểu Lâu năm 92, Kính Tiết 38 tuổi, bị vu oan bỏ tù, bị độc chết trong ngục. Tiểu Lâu năm 93, Tu La giáo thành lập. Tiểu Lâu năm 94, Cảnh vương băng hà, Dung Tu (Tiểu Dung) 31 tuổi, nhận ủy thác trọng trách, nắm quyền cử quốc. Tiểu Lâu năm 96, cao thủ tà đạo vây tiễu tàn dư chính đạo vào Vạn Sơn, mọi người từ đấy mất tích. Tiểu Lâu năm 98, Khinh Trần 15 tuổi, cùng hoàng thái nữ Khánh quốc 12 tuổi thành thân. Tiểu Lâu năm 99, Trương Sở Thần làm Tể tướng Ly quốc. Tiểu Lâu năm 99, Hoàng đế Khánh quốc băng hà, hoàng thái nữ kế vị, Khinh Trần thành nam hậu Khánh quốc, lấy thân phận Tương vương lý chính. Tiểu Lâu năm 104, Tu La giáo bị vây quét, Địch Phi ra tay tương cứu, bị thương nặng mà chết, lập lời truyền thừa Tu La giáo. Ly vương băng hà, Trương Sở thần nhận ủy thác trọng trách, người đương thời song song luận y và Dung Tu, cùng xưng nam bắc Ám đế. Cùng năm, tại Khánh quốc dưới sự nghi kỵ của nữ vương, Phương Khinh Trần tuổi 21 uất ức mà chết. Tiểu Lâu năm 107, Dung Tu (Tiểu Dung) 43 tuổi, trả chính cho Cảnh đế, gặp phải sự loại trừ của quần thần và sự khắt khe của Hoàng đế. Tiểu Lâu năm 113, Trương Sở Thần soán vị đăng cơ thành Hoàng đế Ly quốc. Tiểu Lâu năm 114, Dung Tu (Tiểu Dung) 51 tuổi, tại nông thôn chết vì bần bệnh cô tịch. Đến đây, đời thứ nhất của mọi người trong Tiểu Lâu, lũ lượt trải hết quay về. Tiểu Lâu năm 128, A Hán một mộng sáu mươi năm, bị đánh thức, xem Địch Phi một màn, tiếp tục đi ngủ. Tiểu Lâu năm 178, A Hán lại ngủ 50 năm, tỉnh dậy. Kính Tiết, Khinh Trần, Tiểu Dung thiết kế dung mạo tuyệt thế cho y. Tiểu Lâu năm 200, A Hán lại vào đời, lấy thân tuyệt mỹ, làm đứa trẻ bị vứt bỏ xuất hiện giữa núi rừng. Tiểu Lâu năm 205, Tiểu Dung sinh ra tại Duyên quốc. Tiểu Lâu năm 206, Kính Tiết sinh ra trong dòng dõi thư hương Đạm quốc. Tiểu Lâu năm 210, Khinh Trần sinh ra tại dân gian phổ thông Khánh quốc. Tiểu Lâu năm 211, A Hán 11 tuổi, nhảy xuống vách núi mà chết. Tiểu Lâu năm 230, Khinh Trần gặp phải nữ vương Khánh quốc đi săn bị hành thích. Tiểu Lâu năm 231, Khinh Trần thành nam hậu Khánh quốc. Tiểu Lâu năm 232, Tiểu Dung 27 tuổi, tại Duyên quốc nhận mệnh ủy thác. Tiểu Lâu năm 233, Khinh Trần 23 tuổi, tự thiêu mà chết. Tiểu Lâu năm 235, Kính Tiết 29 tuổi, làm Khâm thiên giám. Tiểu Lâu năm 239, Kính Tiết 33 tuổi, bởi không chịu làm ngụy chứng chỉ chứng phế Thái tử mà bị giết. Tiểu Lâu năm 244, Tiểu Dung 39 tuổi, bị tiểu Hoàng đế mình nuôi nấng độc chết. Tiểu Lâu năm 247, Hoàng đế Duyên quốc mở quan tài lục thi Tiểu Dung, giết hết thân tộc. Tiểu Lâu năm 263, đế vương man tộc xâm lược Trung Nguyên phát mười vạn đại quân tấn công Tiểu Lâu, tất cả binh tướng toàn bộ mất tích, Tiểu Lâu được Trung Nguyên các quốc bái thành thánh địa. Tiểu Lâu năm 310, A Hán lấy thân tuyệt mỹ, sinh ra ở Đới quốc, làm trưởng tử của Đới vương. Tiểu Lâu năm 330, A Hán nhảy xuống thành tự tận. Tiểu Lâu năm 350, Kính Tiết thác sinh vào nhà đại nho Lỗ quốc. Tiểu Lâu năm 370, Kính Tiết 20 tuổi, lấy văn danh vào Hàn lâm viện Lỗ quốc. Tiểu Lâu năm 391, Kính Tiết 41 tuổi, do không chịu tham dự văn tự ngục mà bị liên lụy xử tử. Tiểu Lâu năm 410, Tiểu Dung thác sinh vào nhà danh sĩ Tài quốc. Tiểu Lâu năm 421, A Hán lấy thân tuyệt mỹ, sinh ra tại nhà trung lưu Động quốc. Tiểu Lâu năm 435, Khinh Trần sinh tại nhà cùng khổ Yên quốc, thân thiết với Yên Ly. Tiểu Lâu năm 436, A Hán cha mẹ đều mất. Tiểu Lâu năm 437, A Hán 16 tuổi, cứu Địch Tĩnh. Tiểu Lâu năm 438, A Hán 17 tuổi, bị Địch Tĩnh hút cạn nội lực, nhốt ở nơi không thấy mặt trời. Tiểu Lâu năm 440, A Hán 19 tuổi, Địch Tĩnh thất đạo bị diệt, ăn tươi máu thịt A Hán, tinh thần lực của A Hán mất khống chế, hóa thành tro bụi. Tiểu Lâu năm 444, Tiểu Dung 34 tuổi, được Tài vương ủy thác. Tiểu Lâu năm 457, Khinh Trần 22 tuổi, Yên Ly kim điện bị hành thích, Khinh Trần lấy thân bảo vệ, trọng thương mà chết. Tiểu Lâu năm 458, Tiểu Dung 48 tuổi, Tài vương 16 tuổi tự mình chấp chính, Tiểu Dung giao ra quyền bính, thoái ẩn núi rừng. Tiểu Lâu năm 459, Tài vương đem Tiểu Dung đã thoái ẩn một năm hạ ngục, tịch biên diệt tộc, chém ngang lưng giữa chợ. Tiểu Lâu năm 500, Kính Tiết sinh ra ở nhà võ tướng Ngô quốc. Tiểu Lâu năm 526, Kính Tiết 26 tuổi, bái chức Đại tướng quân. Tiểu Lâu năm 531, Kính Tiết 31 tuổi, do không chịu tham dự đoạt vị đảng tranh mà bị hại. Tiểu Lâu năm 540, A Hán lấy dung mạo trung bình, thác sinh trong nhà trung lưu. Tiểu Lâu năm 557, A Hán 17 tuổi, trở về Tiểu Lâu, mã hóa quá trình mô phỏng, ngoại trừ giáo sư thì không ai được biết. Tiểu Lâu năm 650, Kính Tiết thác sinh tại danh môn vọng tộc Vệ quốc. Tiểu Lâu năm 660, A Hán lấy dung mạo trung bình, thác sinh trong nhà trung lưu. Tiểu Lâu năm 699, A Hán 39 tuổi, trở về Tiểu Lâu, mã hóa quá trình mô phỏng, ngoại trừ giáo sư thì không ai được biết. Tiểu Lâu năm 695, Kính Tiết từng làm Tể tướng một nước bần bệnh cùng đến, chết ở nơi lưu đày. Tiểu Lâu năm 793, Tiểu Dung thác sinh vào nhà trọng thần Yên quốc, làm độc tử, cha mẹ mất sớm. Tiểu Lâu năm 795, Kính Tiết thác sinh tại sa mạc biên cảnh Trần Triệu, làm độc tử, cha mẹ mất sớm. Tiểu Lâu năm 799, Khinh Trần thác sinh nhà quan hoạn Sở quốc, làm độc tử. Tiểu Lâu năm 800, A Hán lại vào đời. Tiểu Lâu năm 815, Kính Tiết thành người giàu nhất Triệu quốc, dựng lâm viên, định cư Tế Huyện. Tiểu Lâu năm 817, A Hán 17 tuổi, được Địch Tuyệt ủy thác, thành Tu La giáo chủ. Phong Kính Tiết bất kham rước họa, lần đầu gặp Lư Đông Ly (Phong Kính Tiết 22 tuổi, Lư Đông Ly 23 tuổi). Tiểu Lâu năm 818, A Hán tuần tra thiên hạ, tại phủ Đại Danh gặp được Phong Kính Tiết đang bảo vệ bên cạnh Lư Đông Ly, tại kinh thành Yên quốc gặp được Tiểu Dung đã nhận sự ủy thác của Yên vương. Khinh Trần 19 tuổi, lần đầu gặp Sở Nhược Hồng 8 tuổi. Tiểu Lâu năm 819, Phương Khinh Trần vì bảo vệ Sở Nhược Hồng mà bị trượng trách, gần như mất mạng. Mời các bạn đón đọc Tiếu Ngữ Khinh Trần của tác giả Lão Trang Mặc Hàn.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cùng Nam Chính Ngọt Văn Yêu Đương - Bản Lật Tử
Văn án: Thời Yên, một diễn viên quần chúng tuyến một trăm linh tám đang bên bờ vực chết đói, đã dùng 5 đồng còn lại trên người đăng ký tham gia thử thách do công ty Cảnh Thời tổ chức. Người khiêu chiến sẽ được phân ngẫu nhiên vào thế giới trong tiểu thuyết, cùng nam chính yêu đương đạt được kết thúc HE thì được tính là khiêu chiến thành công, thông qua tất cả thế giới sẽ nhận được được một món quà siêu phong phú và bất ngờ, có thể biến giấc mộng đạt đến đỉnh cao của đời người thành sự thật. Thời Yên xem qua ngược văn, huyền huyễn, kinh dị văn liền dứt khoát chọn lựa ngọt văn, nhưng lại phát hiện mình đã bị lừa. Thì Yên: Đại móng heo! Sủng văn như đã nói đâu!!! *** Reviewer xác nhận là ngọt văn, ngọt sâu răng ê ẩm, văn án chính là hơi ngáo đá :v Nữ chính Thời Yên vốn có tên thật là Thời Mỹ Lệ - một cái tên nghe vô cùng có mùi vị bông lúa thôn quê. Nhưng cô có vẻ rất thích cái tên Mỹ Lệ, nickname mà cô tung hoành khắp chốn luôn là Mỹ Lệ. Thời Yên tham gia một trò chơi ở hệ thống nọ, xuyên vào những cốt truyện nổi tiếng. Ở mỗi bối cảnh, Thời Yên có thể là nữ chính cũng có thể là nữ phụ pháo hôi, tuy nhiên nhiệm vụ chính của cô luôn là công lược, yêu đương HE cùng nam chính của truyện, với làm một vài nhiệm vụ lặt vặt của thế giới đó. Để đánh giá chung về tính cách xuyên suốt của Thời Yên, mình xin kính cẩn tôn cô làm sư phụ trong lĩnh vực mê trai (đẹp), liêm sỉ tiết tháo đối với cô chỉ là mây bay. Ở mỗi thế giới, nam chính có nhiều thân phận khác nhau, nhiều tính cách khác nhau nhưng anh có cùng một diện mạo mà cũng mang tên Lục Cảnh Nhiên. Nam chính ngọt văn nên Lục Cảnh Nhiên có cả một bí kíp khiến người đọc tự dưng bị thồn cẩu lương không kịp né, không được chọn lựa có ăn hay không, trực tiếp nhét vào mồm. Nếu đánh giá đặc trưng tính cách của nam chính, mình sẽ dùng từ "đáng yêu". Mình có một cảm khái nho nhỏ với tên thế giới ở đây, nghe vô cùng củ chuối luôn ấy nhưng lại cực kỳ chân thực với nội dung thế giới đó. Nên dù tên nghe hơi kì nhưng không hề não tàn mà lại thấy hơi đáng yêu. Truyện hội tụ đủ thể loại từ hiện đại tới cổ đại, hào môn, showbiz, huyền huyễn, giang hồ, võng du, mạt thế và cả yêu đương cùng robot, tha hồ mà chọn lựa. Mở đầu là thể loại boss ma cà rồng quý tộc yêu đương cùng cô gái loài người. Một ma cà rồng vài nghìn tuổi lại nói dối sơ sơ mình chỉ khoảng tám chín trăm tuổi thôi, sợ có cách biệt về tuổi tác quá lớn với nữ chính. Mà anh ma cà rồng này lại còn có tác phong cầu hôn bằng hoa tươi xếp trái tim và nhẫn kim cương siêu bự, vô cùng tục khí nhưng lại vô cùng hợp với tính cách nữ chính. Sau đó lại là câu chuyện tình yêu ngọt sến súa của một thiên kim tiểu thư với ảnh đế. Mình đặc biệt thích thế giới này nhất trong truyện, tên thế giới là “Ảnh đế siêu thích viết thư tình”. Bởi tính cách nam chính siêu đáng yêu, anh lạnh lùng với thế giới nhưng lại nũng nịu với vợ, lại thích khoe ân ái với fan, đọc cưng cực kỳ luôn ấy. Đến với bối cảnh cổ đại, “Vương gia mỗi ngày đều giả vờ không yêu ta”- thế giới của vương gia x con gái nuôi thổ phỉ, nửa cung đấu nửa giang hồ làm người đọc cười mệt với tính cách “một đứa thích chọc ghẹo x một đứa thích giả vờ lạnh lùng”. Ắt hẳn mn khi đọc cổ đại cung đấu cũng từng nghe qua việc trong hoàng thất nếu sinh đôi sẽ giết đi một người. Và Lục Cảnh Nhiên ở đây chính là người bị vứt bỏ. Tuy không giết nhưng y lại sống như thế thân của hoàng đệ mình. Sau đó lại xuất hiện biết bao mưu toan ẩn khuất, cuối cùng Lục Cảnh Nhiên vứt bỏ thân phận, đem một chút (?) tiền của mình lên núi làm áp trại tướng công của Thời Yên =))))) Lại quay về hiện đại với loạt phiêu lưu huyền huyễn hiện đại tạo đá vá trời cứu vớt thế giới trong một game viễn tưởng. Tuy nhiên nếu không cứu được thế giới trong game thì thế giới thực cũng cùng tận thế. Ở phần này thì nữ chính Thời Yên mới được hệ thống cho bàn tay vàng sau khi bị lừa tiêu rất nhiều điểm - đọc được chữ hán và khá may mắn nhưng lại bị hệ thống cài đặt cho thuộc tính sợ thế giới nên bị nói lắp :v Ác nhất không phải là phản diện mà chính là hệ thống đó. “Phiền não của Mary sue”, đến đây mình cũng khá phiền não với thiết lập não tàn “nữ sinh xinh đẹp nhất ở trường quý tộc siêu cao cấp, tổng giám đốc bá đạo theo đuổi nườm nượp”. Ở thế giới này, nếu Thời Yên không hoàn thành nhiệm vụ, cô sẽ thực sự hóa thành Mary Sue. “Mỗi sáng thức dậy trên giường bốn vạn mét vuông, hơn nữa có một mái tóc bảy màu, lúc vui rơi mưa hoa anh đào, lúc không vui rơi mưa hoa hồng, lúc khóc thút thít, trong mắt sẽ chảy ra nước mắt kim cương...” Nên sống chết Thời Yên cũng phải hoàn thành nhiệm vụ tìm chân ái cho các chàng trai theo đuổi mình và HE được với nam chính. Chờ đợi Thời Yên ở thế giới tiếp theo chính là một hồi kịch hào môn, nữ phụ rắn rết được Âu gia nhận nuôi, nhưng lại ganh ghét hãm hại hòng giết Âu Mỹ Lệ - cháu gái ruột Âu gia. Ở thể loại này thì nữ phụ luôn có một cái logic rất kỳ quặc: nếu không có cô ta, tất cả đều thuộc về mình, nếu không có cô ta, anh ấy sẽ yêu mình. Năm năm sau, Thời Yên nhận công việc giả làm cháu gái của Âu gia để chia gia sản, nhưng từ đó lại có rất nhiều nghi vấn được đặt ra: Tại sao hai người lại giống nhau khi ký ức của Thời Yên hoàn toàn xác định cô không phải họ Âu, hai người lại dị ứng thứ giống nhau và Thời Yên biết được những chuyện không ai nhắc tới? Thế giới này có nhiều cú bẻ lái khá gấp nên đọc thấy cực thú vị luôn. “Nữ idol đệ nhất giang hồ” dựa trên chương trình Produce 101, nay xuất hiện phiên bản giang hồ “Lương Sơn sáng tạo 108”, nghe thôi là thấy độ bựa nhây lầy miễn bàn. Đặc biệt ở đây chúng ta sẽ thấy được nam chính minh chủ võ lâm (tương lai) giả gái đi thi giành vị trí center cùng nữ chính Thời Yên, thân cao vạm vỡ mặc áo hở eo, lại được thẳng nam giới giang hồ vote hết mực. Đến với thế giới giả tưởng “Bạn trai tôi là robot”, không nói nhiều, đọc rồi chỉ muốn tích thật nhiều may mắn để có được một anh robot siêu xịn như vậy thôi. Robot leo lên máy xuyên thời gian về lại năm mươi năm trước, ngày Thời Yên vừa nhận robot về để cứu cô khỏi bệnh dịch Pandora chết người. Robot không nói dối, con người mới nói dối cho nên lời nói của nam chính ở đây siêu thẳng thắn luôn. Đến tận lúc đến thế giới cuối cùng, khi thấy mình được đưa ra ngoài vũ trụ, Thời Yên vẫn không nhịn được cảm khái đến tận đây mà hệ thống vẫn đào hố cho cô. Rõ ràng tên thế giới là “Học trưởng u buồn” cơ mà, ai đọc vào cũng nghĩ là thanh xuân vườn trường đúng không? Hệ thống thì cũng cảm khái rằng Thời Yên đến bây giờ đã là thế giới cuối cùng vẫn chưa có học được bình tĩnh sao? Dần đi về hồi kết, câu chuyện tình yêu đời thực của Lục Cảnh Nhiên và Thời Yên chính là thanh mai trúc mã gặp nhau trong cô nhi viện, sau đó xa nhau và tìm nhau đến khi gặp lại. Gặp lại nhau chúng ta sẽ thấy một vị giám đốc trăm tỷ theo đuổi một cô gái bằng hết sức bình sinh, thẻ này anh cho em, cái gì anh cũng có, tấm thân này cũng cho em, công ty anh không thiếu nhân viên, chỉ thiếu một phu nhân tổng tài. Cùng nhau trải qua nhiều câu chuyện như vậy, đối với họ luôn là những ký ức ngọt ngào nhất. Có thể là mình lạc hậu so với trào lưu nhưng thể loại xuyên nhanh qua nhiều thế giới như thế này là lần đầu tiên mình đọc đấy. Truyện cũng khá dài nhưng với số chương của mỗi thế giới là tầm 15 chương thì đọc không hề chán, do truyện tập trung vào quá trình Thời Yên theo đuổi nam chính Lục Cảnh Nhiên, chỉ toàn sủng sủng và sủng, bày ra một bát cẩu lương thật là to. Cho nên "Cùng nam chính ngọt văn yêu đương" chính là một thể loại đặc biệt dành cho những bạn muốn thử cảm giác khác lạ như mình và chết chìm trong hũ mật của cặp đôi chính :) *** Thời Yên chờ hệ thống truyền ký ức cho mình, hệ thống "đinh" một tiếng, lại cho cô nhắc nhở khác. 【 Chúc mừng người khiêu chiến tổng tích phân đạt tới 250, kích hoạt thành tựu nhân đôi tích phân, hiện tại cô được 250 nhân đôi, tổng cộng 500! 】 Thời Yên: "......" Tuy rằng tích phân đột nhiên nhân đôi rất đáng mừng, nhưng vì sao lại cảm thấy hệ thống đang mắng cô nhỉ? 【 Bởi vì kích hoạt khen thưởng đặc biệt, lần này không còn đổi mới đạo cụ khuyến mãi ở Thương thành, người khiêu chiến phải tích góp tích phân, sau đó mua sắm đạo cụ thường trú 】 Lúc trước Thời Yên xem qua đạo cụ thường trú, tương đối hấp dẫn người ta chính là xem nội dung mười chương sau của tiểu thuyết, tổng cộng cần 500 tích phân. Lúc ấy cảm thấy quá đắt, hiện tại...... Vậy mà mình cũng là phú bà có 500 tích phân! "Vậy trước tích cóp, lỡ may ngày nào đó cần dùng thì sao." 【 Đinh! Nhắc nhở hữu nghị, tích phân không dùng đến sau khi thông qua khiêu chiến trở về hiện thực sẽ căn cứ theo tỉ lệ nhất định đổi thành nhân dân tệ 】 "...... Tốt vậy ư? Sao mi không nói sớm chứ hả?" Nói sớm một chút thì mấy thế giới trước cô không tiêu hoang như vậy! 【 Đây là văn kiện công ty mới thông báo gần đây, có phải công ty tôi rất có tính người không? 】 Thời Yên nói: "Cái này phải xem tỷ lệ nhất định bao nhiêu đã." 【1 tích phân đổi 100 nhân dân tệ 】 "!!!"Vậy 500 tích phân chẳng phải là năm mươi nghìn tệ!! Phát tài rồi! "Quý công ty quả nhiên rất có tính người, mấy người còn tuyển nhân viên không?" 【 Tổng giám đốc chúng tôi tuyển phu nhân tổng giám đốc 】 "...... Ồ, vậy chờ sau khi ta rời khỏi đây đi thử một chút." 【 Sắp bắt đầu truyền ký ức, xin làm tốt công tác chuẩn bị 】 ... Mời các bạn đón đọc Cùng Nam Chính Ngọt Văn Yêu Đương của tác giả Bản Lật Tử.
Kế Phi Thượng Vị Công Lược - Cốt Sinh Mê
Lâm Cẩm Nghi được Trấn Nam vương lựa chọn làm kế thê. Nàng thay đổi linh hồn rồi ngây người một hồi, bởi vị vương phi đã chết kia không ai khác...chính là nàng. Hơn nữa, lại do chính tay Trấn Nam vương giết chết. Ghi chú 1. Gương vỡ lại lành, vừa gặp đã yêu, xem tiếp phía sau. 2. Nữ chủ đời trước vụng về, chậm rãi trưởng thành, chậm rãi "Thượng vị". Nội dung nhãn: Xuyên không thời không, cung đình hầu tước, gương vỡ lại lành Nhân vật chính: Lâm Cẩm Nghi - Tiêu Tiềm┃ phối hợp diễn: nhân vật khác *** Review bởi: Quỳnh Như  Đây là một trong số một chùm những bộ trùng sinh bối cảnh cung đình dạo gần đây, hình như gu edit thể loại này đang là trend nhỉ. Về bộ này, cá nhân mình thấy nó tuy thuộc motif thường thường nhưng có vẻ tác giả cũng cố gắng để tạo nên những nét riêng cho truyện.  Truyện trùng sinh, nhưng không phải loại sống lại trong quá khứ mà là hoán đổi thân xác. Sầm Cẩm kiếp trước là con gái ngự sừ, trên có mẹ kế, dưới có thứ muội. Nàng sống u mê, mù quáng tin người nên dẫn đến bản thân bị độc chết mà vẫn không biết chân tướng. Kiếp này, nàng sống lại trong thân xác tiểu thư Lâm Cẩm Nghi của phủ Trung Dũng hầu, cha là thế tử nhàn tản, mẹ là dì ruột (em gái của mẹ) Sầm Cẩm kiếp trước. Ở Trung Dũng hầu phủ, nàng dần nhận ra mối quan hệ ngoại thích mà kiếp trước mình lạnh nhạt rũ bỏ đáng quý biết bao nhiêu. Nàng cũng được cha kiếp này cưng chiều hết mực, mẹ kiếp này dày công dạy dỗ, những thứ mà đời trước nàng chưa từng một lần hưởng qua.  Và biến cố duy nhất trong cuộc đời mới ngỡ như là hoàn hảo của A Cẩm, chính là Trấn Nam vương, kiêm người chồng đồng giường cộng chẩm của Sầm Cẩm kiếp trước. A Cầm oán hắn, trách hắn năm tháng dần qua thì tình cảm hắn dành cho nàng cũng phai nhạt, trách hắn vấn vương tình cũ, có khi chỉ đợi nàng chết đi để được thú tân nương mới. Kiếp này nàng không muốn có liên hệ gì với con người này nữa. Nàng chỉ muốn lớn lên bên gia đình, sau kiếm một tấm chồng tốt, gả đi. Nhưng quên mất, đời không như là mơ :v  Ngoài cách xào nấu mô típ truyện khá hay ho, tác giả cũng làm mình khá ấn tượng khi để cho nữ chính dần trưởng thành qua sai lầm kiếp trước và sự dạy dỗ kiếp này. Kiếp trước (và cả một khoảng thời gian đầu của kiếp này), đôi lúc thật sự rất ức chế với nữ chính vì cái sự ngu của bà ấy. Chấp mê bất ngộ, nối giáo cho giặc, xem kẻ thù như mẹ ruột để thờ. Và hậu quả đổi lại, nàng mất đi sự quan tâm của chồng và đến cả sinh mệnh của mình. Nhưng càng đọc, càng thấy đây là sự ngu rất hợp lý. Kiếp trước A Cẩm không nhận được sự quan tâm từ cha, người nàng tiếp xúc nhiều nhất chính là mẹ kế Kỷ thị. Nhưng bà ta thực sự là một người rất khôn ngoan, bà ta không huỷ hoại cuộc sống vật chất của A Cẩm, mà thay vào đó làm mọi cách để ngu hoá đứa con kế này. A Cẩm không được học nữ hồng, càng không kể đến việc quản gia. Nàng được nuôi lớn trong lời ngon tiếng ngọt của Kỷ thị, nên luôn cho rằng bà ta là người tốt, vẫn mãi răm rắp nghe lời và thậm chí bảo vệ bà ta đến mãi lúc chết. Cũng may, sau khi sống lại, nhận được sự giáo dục chân chính từ người mẹ mới và có cả sự giúp sức không nhỏ của chồng trước, nàng nhận ra, thay đổi và trở nên trưởng thành hơn. Có lẽ đây là phần mà mình thấy hài lòng nhất truyện, không như đa số các truyện cùng thể loại, nữ chính trùng sinh phát là được phủ hào quang sáng chói, A Cẩm nhà chúng ta thì từ từ chậm rãi học hỏi, biết sai sửa sai để mạnh mẽ hơn.  Nói một chút về nam chính Tiêu Tiềm. Mình rất thích anh này. Có lẽ ấn tượng đầu tiên của mình về nam chính khá tốt, là do chàng gần như nhận ra được người vợ nhiều năm của mình từ cảm giác đầu tiên. Nói đên đây chắc các bạn cũng hiểu tình cảm Tiềm dành cho Cẩm sâu đậm thế nào. Nhưng sâu cỡ nào đi chăng nữa, cũng không thể thắng được bản năng con người. Kiếp trước chàng yêu nàng nhiều, nhưng bởi tính cách, chàng chưa từng nói ra. Chàng bao dung A Cẩm, nhưng bao dung quá cũng sẽ mệt mỏi khi cứ phải đối mặt với sự u mê của vợ. Chàng thấy được mâu thuẫn của hôn nhân, nhưng thờ ơ với nó. Mình thấy được kiếp trước chàng cũng sai. Sai vì quá nuông chiều vợ, sai vì không thẳng thắn với nhau, sai vì đã chọn trốn tránh thay vì đối mặt. Đến kiếp này thì không còn gì để chê nữa, quá thương quá sủng vợ luôn, dù đôi lúc cũng bị vợ cho ăn hành ????  Truyện vẫn còn sạn và nhiều tình tiết chưa hợp lý, nhưng đối với mình ở mức này là quá đủ cho một cuộc tình. Bằng chứng là mình đã đọc bộ này trọn vẹn từ đầu tới cuối, sau combo liên tục drop dở n truyện trước đó. Tuy nhiên nếu đọc nhiều và đã quá quen với motif truyện này có thể sẽ cảm thấy hơi nhàm, vì ngoài những điểm cộng ở trên thì cách khai thác cốt truyện của tác giả chưa đặc sắc lắm. Edit ổn, không quá xuất sắc nhưng không gây khó chịu khi đọc, có pic một số chap. Nếu ai thích đọc thể loại trùng sinh, sủng phi các kiểu thì có thể suy nghĩ đọc thử để giải trí nhé. *** Tiêu Tiềm tỉnh lại rồi, thân thể vẫn suy yếu. Phong Khánh đế để tẩm cung cho hắn ở nửa tháng, đến lúc hắn có thể xuống giường mới cho người đưa hắn về Trấn Nam vương phủ. Tuy rằng Tiêu Tiềm thiếu chút nữa xảy ra đại sự, Lâm Cẩm Nghi lại luôn canh giữ trong cung, Trấn Nam vương phủ được Nhụy Hương quản lý, vẫn gọn gàng ngăn nắp, không xảy ra chuyện gì. Hôm đó Tiêu Tiềm trở lại vương phủ, được Vương Đồng bị thương mới khỏi quỳ trước giường thỉnh tội. Tiêu Tiềm mắng hắn hai câu, thật không so đo với hắn. Vương Đồng cũng hổ thẹn không được, nhất định phải để Tiêu Tiềm trị tội hắn. Tiêu Tiềm ăn đủ hắn cứng đầu quật cường như trâu, cũng không thật sự muốn phạt hắn, lại nhìn về phía Lâm Cẩm Nghi xin giúp đỡ. Lâm Cẩm Nghi ngầm hiểu, lúc này nhân tiện nói: "Vương Đồng đã nhận phạt, vương gia phạt hắn đi." nói xong nàng khẽ cười cười, lại tiếp tục nói: "Vương gia trước mắt thân mình không tốt, sự vụ trong phủ để ta làm chủ. Vương Đồng, ngươi tuổi cũng không nhỏ, bổn vương phi phạt ngươi cùng với Nhụy Hương sớm ngày thành hôn, từ nay về sau nghe lệnh Nhụy Hương, ngươi có phục hay không?" Vương Đồng đỏ mặt lên, than thở: "Vương phi đâu phải phạt thuộc hạ..." "Mặc kệ, chỉ hỏi ngươi có phục hay không?" Nhụy Hương bên cạnh đã sớm đỏ bừng gò má, buông mắt xuống, Vương Đồng nhìn nàng một cái, nhanh chóng một ngụm đáp ứng. Tiêu Tiềm lại nói: "đã đáp ứng rồi, cũng đừng để lỡ, vương phi sớm bắt đầu thay các ngươi trù bị, trong phủ đều có sẵn các thứ, tháng sau các ngươi chọn ngày lành tùy ý thành hôn đi." "Nhanh như vậy, " Nhụy Hương nhỏ giọng nói, "Nô tì còn chưa có... còn chưa có chuẩn bị sẵn sàng đâu." Nàng vừa lập gia đình sẽ không thể làm nha hoàn cho Lâm Cẩm Nghi, người đắc dụng bên Lâm Cẩm Nghi, trừ Thiên Ti, Thải Ca hai đại nha hoàn hồi môn, cũng chỉ có nàng. Lâm Cẩm Nghi biết nàng lo lắng cái gì, nhân tiện nói: "Ta vào phủ đã lâu, tuy rằng bình thường không ít chỗ cần ngươi hỗ trợ. Nhưng chẳng lẽ ngươi cảm thấy, ta không có ngươi nhúng tay vào thì không đỡ nổi vương phủ này?" Nhụy Hương đương nhiên nói không dám. "Vậy thì tốt rồi, không có gì lo lắng. Dù sao ngươi sau này vẫn ở trong phủ, làm nha hoàn không được, làm nương tử quản sự càng tiện." "Đúng thế" Tiêu Tiềm cũng đệm theo, "Vương phi đã thay các ngươi tìm cách tốt rồi, các ngươi nếu không đáp ứng, chẳng phải là cô phụ ý tốt của vương phi?" Nhụy Hương và Vương Đồng nhìn nhau, không hẹn mà cùng lộ vẻ xấu hổ, cũng cứ như vậy đáp ứng xuống. Sau đó, Tiêu Tiềm ở vương phủ dưỡng thương, Lâm Cẩm Nghi vừa chiếu cố hắn, vừa bắt đầu trù bị hôn sự Vương Đồng cùng Nhụy Hương. Giống như Tiêu Tiềm nói, Lâm Cẩm Nghi sớm đã âm thầm chuẩn bị, các thứ đều có sẵn, nhân thủ trong phủ cũng đủ, chỉe còn cái ngày hoàng đạo và chuẩn bị hỉ phục cho hai người. Lâm Cẩm Nghi lúc trước ở thôn trang, dù sáng dù tối đã khuyên Thải Ca, lúc này vẫn còn chút lo lắng cho nàng, bất quá Thải Ca ngược lại giống như không có chuyện gì, cũng không có nửa điểm không vui. Lâm Cẩm Nghi muốn cùng nàng nói chuyện công bằng một lần. Thải Ca cũng không lảng tránh, thản nhiên nói: "không dối gạt vương phi, lúc trước nô tì quả thật sinh ra một chút tâm tư quá giới hạn, nhưng về sau trong phủ chúng ta trải qua chuyện như vậy, vương thống lĩnh và Nhụy Hương tỷ tỷ lại cùng vương gia lên chiến trường phương bắc, bọn họ đồng sinh cộng tử, nô tì đã chặt đứt ý niệm này." Lâm Cẩm Nghi đương nhiên nói: "Vậy là tốt rồi, ngươi cũng đừng gấp, trong phủ chúng ta nhiều người như vậy, luôn có người càng thích hợp hơn Vương Đồng. Nếu những ngươi này đều chướng mắt, trong kinh thành vaãn còn nữa, ta nhất định chọn được lang quân như ý cho ngươi." Thải Ca vừa cảm động vừa hổ thẹn, lúc trước nàng và Thiên Ti đáp ứng Tô thị chung thân không gả chăm sóc Lâm Cẩm Nghi, chính mình lại đi quá giới hạn bổn phận động tâm với người khác, Lâm Cẩm Nghi không trách tội nàng, còn lo lắng trong lòng nàng không dễ chịu, vài lần khuyên giải nàng, trước mắt còn nhận lời như vậy… Mời các bạn đón đọc Kế Phi Thượng Vị Công Lược của tác giả Cốt Sinh Mê.
Tàn Nô - Hắc Nhan
A La rất thích hoa lê, nàng thích ngắm nhìn những bông hoa lê trắng như tuyết bay tà tà trong gió nhẹ, nàng thích dạo bước dưới ánh hoàng hôn của ngày chiều tắt nắng, thích lắng nghe tiếng ca của mẫu thân trong từng làn điệu ngân nga dịu dàng... A La là thiếu chủ của Băng tộc, tộc này từ xưa đến nay đều là âm thịnh dương suy, nữ tử lấy mỹ mạo nổi tiếng khắp thiên hạ, nhưng Băng tộc vốn không phải là một bộ tộc hùng mạnh. Vì tránh diệt vong tộc, các thế hệ trước giờ chỉ có thể tìm kiếm cường giả che chở, mà cách duy nhất chính là lấy nữ tử dung mạo xinh đẹp nhất, huyết thống cao quý nhất trong tộc gả cho ngoại tộc. Và A La là người được chọn. Năm ấy, A La ngồi trong chiếc kiệu hoa mỹ lệ, Băng tộc tiến hành nghi thức long trọng nhất đưa nàng hiến cho quân chủ tiền nhiệm của nước Ma Lan cường đại. Nàng không vui sướng cũng không ưu thương, chỉ là thuận theo ý trời. Nam nhân trung niên kia chính trực, nàng cho rằng hắn sẽ là chỗ dựa cả đời của nàng, của Băng thành. Khi đó, nàng vẫn còn quá ngây thơ, ngây thơ đến nỗi không biết dục vọng đối với mỹ sắc và quyền lực có thể khiến con người không còn là con người. Trong ba năm, nàng bị từng người lại từng người nam nhân đến tranh đoạt, bọn họ có khi thậm chí ngay đến tóc của nàng còn chưa chạm được đã ngã trong vũng máu. Mỗi người bọn họ đều muốn có được nàng, mỗi người đều nói những gì họ làm đều vì nàng, giết người cũng vậy. Nàng chịu đựng khuất nhục vô cùng để sống, chỉ vì nàng là thiếu chủ Băng thành, mục đích duy nhất nàng còn sống chính là giữ gìn hòa bình yên ổn cho Băng thành. Nàng mặc kệ nam nhân bên cạnh mình là ai, nàng chỉ cần xác định tất cả những gì nàng làm có thể giúp nàng bảo hộ Băng thành, bảo hộ muội muội duy nhất của nàng là đủ rồi. Người ta nói nàng là “hồng nhan họa thủy” nhưng họ có biết chăng “hồng nhan” như nàng cũng chỉ là kẻ "bạc phận". Đến cuối cùng, nàng vì thoát khỏi cuộc sống kia mà tự hủy hoại dung mạo, lưu lạc đến tận vùng đất Kỳ Kha xa xôi làm nữ nô. Tử Tra Hách Đức, chàng là thủ lĩnh của bộ lạc Mạc Hách của người Địa Nhĩ Đồ, là chiến binh dũng mãnh được người người ngưỡng mộ. Chàng có một hình thể cường tráng và vô cùng hoàn mỹ, với đường nét gương mặt rõ ràng thể hiện sự anh tuấn trẻ tuổi, toàn thân tản ra khí thế bức người khiến người ta kính phục. Chàng là đức lang quân trong mộng của bao nữ tử Địa Nhĩ Đồ. Trong cuộc đời của Tử Tra Hách Đức, chàng đã gặp được rất nhiều nữ tử, là Thanh Lệ Na đầy kiêu hãnh và mạnh mẽ, là Linh Mộc phóng khoáng tự do mang theo hào khí của nữ chiến binh, là muội muội Lam Nguyệt Nhi non nớt và tùy hứng... Nhưng có lẽ chẳng có người nào kỳ lạ và bí ẩn như A La. A La có một đôi mắt rất đẹp, đôi mắt ấy chứa đựng sự dịu dàng, ấm áp khiến chàng trầm luân say mê, nhưng đôi mắt ấy cũng chứa đựng quá nhiều cảm xúc phức tạp làm người ta nhìn không thấu. A La có một giọng nói rất hay, giọng nói êm ái mềm mại lại vô cùng dễ nghe, phảng phất như dòng nước trong lành, nhẹ nhàng xuôi vào lòng người, chậm rãi mà thấm mát cả tâm can. A La có một trái tim lương thiện và bao dung, cho dù trái tim của nàng đã từng bị tổn thương đến tận cùng. Nàng không xinh đẹp như những nữ tử chàng từng gặp, nhưng lại là người duy nhất khiến chàng động tâm, khiến chàng bận lòng. A La, mặc kệ quá khứ thế nào, dù nàng đã từng là ai hay từ đâu đến, giờ đây nàng chỉ là A La, là thê tử của Tử Tra Hách Đức. A La, ta muốn nhìn thấy nụ cười của nàng, xin hãy để ta mang lại hạnh phúc cho nàng, có được không? . . . “Tàn nô” là một bộ truyện ngắn, khá dễ hiểu và vẫn được viết theo phong cách quen thuộc của Hắc Nhan. Truyện không có quá nhiều gút mắt khó khăn hay ngược tâm, nhưng cũng không đi theo chiều hướng ngọt sủng và nhẹ nhàng. Cốt truyện có phần quen thuộc, kết hợp với giọng văn trầm lắng và bình thản. Đây không phải là một bộ truyện có thể gây ấn tượng sâu sắc với người đọc, nhưng nó vẫn sẽ là sự lựa chọn thích hợp cho những ai yêu thích lối văn của Hắc Nhan. *** Chiều tà nung vàng, gió đêm thổi, mang theo hơi say của mùa hè. Trên vùng đồng bằng trống trải đoá Ngọc Hoả Diễm màu xanh lay động như biển, mùi thơm ngào ngạt đưa tới hấp dẫn cánh bướm bay lượn. A La cùng Tử Tra Hách Đức cầm tay sóng vai mà đứng, nhìn theo một bóng người cưỡi ngựa trắng trong ngày đẹp trời trong veo phi như bay, tóc xám bạc tung bay, như mây như sương. “Minh Chiêu cũng như cơn gió!” A La thở dài, nghĩ đến Minh Chiêu đi ở tuỳ tâm, một chút cũng không lo lắng, tiêu sái tươi cười, không khỏi buồn vô cớ. Cho dù không có tình yêu nam nữ, Minh Chiêu cũng là nhân vật khiến cho người ta nhớ tới. Tử Tra Hách Đức mỉm cười, con ngươi đen thâm thuý tràn đầy ánh sáng hồi ức. “Hắn là y hoàng tử Diễm tộc, hắn cũng là đại phu của toàn bộ thảo nguyên.” Hắn vĩnh viễn cũng sẽ không quên, vào hơn mười năm trước, trong chiến dịch thảm khốc lần đó, lúc ấy Minh Chiêu vẫn là đứa bé như thế nào mang theo mái tóc màu xám bạc cùng tươi cười như ánh mặt trời, bôn ba ở giữa những người bị thương của hai tộc. “Đúng vậy.” A La thì thầm, gió đêm thổi bay mái tóc dài đen như gấm của nàng, ánh mắt nàng xẹt qua một tia thê lương. Nhớ tới thiếu nữ chưa bao giờ chân chính gặp qua Minh Chiêu, một thiếu nữ vì hắn mà tinh thần hoảng hốt, tâm tình không yên. Nàng còn tốt không? Dưới bầu trời xanh, hồi ức như thuỷ triều cuốn sạch nàng. “Tỷ muốn gả cho một nam nhi giống như con chim ưng hùng vĩ.” Mười bốn tuổi trước kia, nàng đưa ra ‘quyết định hùng hồn’ như vậy với Tiểu Băng Quân. Khờ dại như nàng, mặc dù biết quyền lựa chọn không ở trong tay chính mình, lại như cũ đối với tương lai tràn ngập khát khao. Thiếu nữ Băng thành có băng tuyết xinh đẹp, băng tuyết sáng long lanh, cùng với băng tuyết dễ dàng mất đi. Nếu như nói nữ tử Diễm tộc là lửa, các nàng đó là băng, đã có vận mệnh gần giống nhau. Có lẽ, ngoại trừ người Địa Nhĩ Đồ, nữ tử thiên hạ chỉ sợ đều là như vậy đi. Nam nhi như con chim ưng hùng vĩ! A La ôn nhu nhìn về phía nam tử bên cạnh, hắn đang nhìn về phía mặt trời lặn, ánh mắt loé ra sự sáng suốt, không biết suy nghĩ cái gì. Hình dáng khuôn mặt kiên cường, ánh mắt kiên nghị. Hoá ra nàng muốn chính là nam tử như vậy. Như có chút cảm giác, Tử Tra Hách Đức quay đầu, cùng ánh mắt thâm tình khẩn thiết của A La giao nhau, ngực chấn động, vẻ mặt lập tức trở nên mềm mại như nước. Hai người nhìn nhau thật lâu, sau đó nhìn nhau cười, bàn tay đan xen không khỏi siết thật chặt. Là mùa Ngọc Hoả Diễm nở rộ, Ngọc Hoả Diễm nở, trải dài thảo nguyên cùng núi non trùng điệp. Mời các bạn đón đọc Tàn Nô của tác giả Hắc Nhan.
Quân Sủng: 40 Ngày Kết Hôn - Sâm Trung Nhất Tiểu Yêu
Thiếu tá Lục bị buộc bỏ ra hai mươi vạn mua vợ. Có thời gian 40 ngày nghỉ kết hôn. 40 ngày có thể làm gì? Có thể "vê tròn nhào nặn" cô vợ xinh xắn "ngon miệng" của mình, rồi một ngụm ăn hết.  Lướt qua cái tên truyện khiến mình có cảm giác... chắc nó ngược. Vì sao? vì bốn mươi ngày kết hôn, kết hôn không phải chuyện cả đời sao? Đừng để cái tên truyện nhầm lẫn bị lừa tình, bốn mươi ngày ngọt ngào nhất, êm ái nhất của Lục Diệp và Vân Thường.  Một vị thiếu tá cứng cỏi, mạnh mẽ và một cô dâu nhỏ yếu ớt, mềm mại, sự đối lập sẽ tạo nên một phản ứng tách ly hay hai dấu trái chiều luôn hút nhau theo định luật của vạn vật??? *** Vì lòng thương tiếc nhất thời của Lục mẫu, mà Lục thiếu tá vô tình “hời” được một cô vợ nhỏ. Câu chuyện bắt đầu bằng sự đối mặt đầy xấu hổ của nam nữ chính, Vân Thường là cô sinh viên vừa tốt nghiệp ra trường, vô tình bị tai nạn giao thông, kèm với sự ích kỷ đáng sợ của người cha ruột mà đôi mắt cô không còn thấy được ánh sáng. Lục thiếu tá - Lục Diệp là vị quân nhân cứng cỏi, nghiêm nghị, có thể hình dung nam chính là một bảng kỷ luật đầy cứng nhắc, cuộc đời của anh dường như được định sẵn đi trên một con đường thẳng tắp, đến khi anh nhận được cú điện thoại “mai mối” của Lục mẫu, tuyên bố đã tìm được vợ cho anh. Lục mẫu dùng hai trăm ngàn để “mua” Vân Thường từ tay cha mẹ cô, mục đích để cứu cô ra khỏi khốn cảnh trước mắt, đồng thời cũng giúp chữa trị căn bệnh “đồng tính luyến ái” cho cậu con trai “hơi” lớn tuổi nhà mình.  Bộ truyện là một bản ballad êm đềm, mỗi chương, mỗi ngày là một nốt nhạc êm ả, bình dị nhưng không tầm thường của hai nhân vật chính. Ngày thứ nhất ngượng ngùng gặp nhau, ngày thứ hai anh dắt tay cô đi siêu thị, còn cô nấu cơm cho anh ăn, ngày thứ ba sói xám Lục mượn rượu giở trò, ngày thứ tư Lục thiếu tá mặt đơ bỗng nhiên làm nũng, anh chồng mới cắt móng tay cho cô vợ mới.... Nhưng êm ả chỉ làm họ chấp nhận nhau, sóng gió lại khiến họ đến gần nhau, bắt đầu yêu nhau, và nhận ra sự quan trọng của đối phương trong cuộc sống của mình. “Trước giờ Lục Diệp chưa từng hề trải qua cuộc sống với nhịp điệu chầm chậm thế này. Từ trước, sinh hoạt của anh là huấn luyện - nhiệm vụ, nhiệm vụ - huấn luyện, mỗi sợi dây thần kinh đều phải căng ra từng giờ từng phút. Mà hiện tại, anh dắt tay một cô gái vừa trở thành vợ anh đi trên đường như đang đi dạo, người bên cạnh yên tĩnh bình thản, không ồn ào không ầm ỹ, gương mặt trắng trẻo với nụ cười dịu dàng, bỗng nhiên Lục Diệp cảm thấy con đường này có dài thêm chút nữa, anh cũng có thể cùng cô đi tiếp.”  Hai người bắt đầu bằng tinh thần trách nhiệm của Lục Diệp, và sự dịu dàng đằm thắm của Vân Thường. Thời gian dài sống trong quân, mài dũa nên tính cách nghiêm cẩn của nam chính, anh có bất mãn vì bị ép kết hôn, nhưng lại không bốc đồng chống đối, mặc khác anh lựa chọn đặt hết trách nhiệm của bản thân lên cô vợ bé nhỏ mà mình vừa có được. Lục Diệp dùng ánh mắt bình đẳng để đối đãi với nữ chính, dùng sự kiên nhẫn, tỉ mỉ để chăm sóc cho cô, tạo nên từng vòng, từng vòng bảo hộ Vân Thường. Anh chăm chút cắt móng tay cho cô, anh dắt tay cô đi hết nơi này đến nơi khác để giúp cô quen thuộc với mọi thứ, anh mượn rượu “khi dễ” cô vợ nhỏ, ngây thơ trong tình trường nhưng phúc hắc trong bản chất. Ngắn gọn mà nói, nam chính cực kỳ cực kỳ đáng yêu. *** Công việc của thượng tá Lục ở miền bắc nhẹ nhõm hơn miền nam nhiều, cũng không có nhiệm vụ nguy hiểm, nhưng anh vẫn kiên trì rèn luyện mỗi ngày, không hề buông lỏng. Một ngày, bỗng nhiên miền nam điện thoại tới, là Lý Bác gọi tới, nhiệm vụ lần này của họ cực kỳ khó khăn, chỉ dựa vào lực lượng hiện tại của họ căn bản không thể hoàn thành nên anh hi vọng thượng tá Lục đi chi viện. Tuy mỗi ngày Lục Diệp đều nghiêm mặt nhìn rất lạnh lùng lại thờ ơ nhưng bản chất anh là người nhiệt huyết, vừa nghe nói có nhiệm vụ liền đáp ứng ngay. Chỉ kịp gọi điện thoại báo cho Vân Thường một tiếng liền chạy về miền nam, một lần đi hơn nửa tháng. Chờ đến khi hoàn thành nhiệm vụ, thượng tá Lục đã phơi thành một cục than đen sì. Miền nam bên này nói muốn làm tiệc chúc mừng thượng tá Lục, cám ơn anh chi viện, dù sao hiện tại anh không còn thuộc quân khu miền nam nữa rồi. Song bị thượng tá Lục dứt khoát từ chối gọn lẹ, nguyên nhân? Thượng tá Lục nhớ vợ ấy mà! Ban đêm cuối thu, Vân Thường đang sắp xếp tài liệu giúp Lục Diệp trong thư phòng anh. Lục Diệp đi lâu như vậy, mỗi ngày cô đều thấp thỏm, ban đêm cũng liên tục mất ngủ. Vì thế thường hay vào thư phòng anh ngồi một lát, nhìn chữ viết và sách vở của anh, trong lòng ít nhiều được an ủi đôi chút. ... Mời các bạn đón đọc Quân Sủng: 40 Ngày Kết Hôn của tác giả Sâm Trung Nhất Tiểu Yêu.