Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tứ Mạc Hí

Tên khác: Bốn Màn Hí Kịch – Cấp Thâm Ái Đích Nhĩ Edit: Hoàng Yến, CP88  "Đã yêu một đóa hoa, xin cùng hoa nở rộ, đã yêu thương một người, xin cùng người lớn lên, mỗi người đều là một đóa hoa nở rộ rồi tàn úa, xin hãy lưu lại khoảnh khắc đẹp nhất này." *** Anh biết tình yêu của em với hải dương xanh chỉ đứng sau anh. Vậy nên em sẽ ở nơi sâu nhất của biển rộng này, dành cho anh tình yêu đẹp đẽ nhất, sâu nặng nhất của em. Em yêu anh, Nhiếp Diệc. *** Trong truyện, Phi Phi là một cô gái được bao quanh bởi hàng tỷ tin đồn thất thiệt, ví dụ như nhà giàu mà học dốt, chủ động theo đuổi Nguyễn Dịch Sầm, ghen tuông với hotgirl viện thiết kế nên chạy đi đánh người ta, rồi bị Nhiếp Nhân dọa tung ảnh giường chiếu, nhất là trong chương 6 này, có người viết thư nặc danh tố cáo Phi Phi dựa hơi thầy giáo, tác phẩm tạo nên tên tuổi của bạn ấy lại là do thầy giáo một tay làm giúp. Chắc chắn mấy tình tiết máu chó này không phải là ngẫu nhiên. Còn nhớ trong màn 1, sau khi Phi Phi bị tung tin đồn là đánh nhau với hotgirl vì ghen, bạn nhóm trưởng clb chụp ảnh đã hỏi bạn ấy: “Em có muốn làm cho ra nhẽ không?”, Phi Phi đã trả lời: “Em không định ra tranh cử chức hội trưởng hội học sinh, không cần phải giải thích, giải thích rồi cũng đâu được cái gì đâu.”, nhưng mà ngay trong chương này, Phi Phi đã nhào vô đánh mẹ con Nhuế Tĩnh rồi đấy. Mấy câu thoại như “Chị có dám tự lột mặt nạ của mình ra không?”,”Tôi muốn làm cho người ta biết bộ mặt thật của chị” của Nhuế Tĩnh thật là đầy thâm ý. Còn nhớ trong màn 1, sau khi Phi Phi bị tung tin đồn là đánh nhau với hotgirl vì ghen, bạn nhóm trưởng clb chụp ảnh đã hỏi bạn ấy: “Em có muốn làm cho ra nhẽ không?”, Phi Phi đã trả lời: “Em không định ra tranh cử chức hội trưởng hội học sinh, không cần phải giải thích, giải thích rồi cũng đâu được cái gì đâu.”, nhưng mà ngay trong chương này, Phi Phi đã nhào vô đánh mẹ con Nhuế Tĩnh rồi đấy. Mấy câu thoại như “Chị có dám tự lột mặt nạ của mình ra không?”,”Tôi muốn làm cho người ta biết bộ mặt thật của chị” của Nhuế Tĩnh thật là đầy thâm ý. Đường Thất cũng đã tỏ rõ quan điểm của mình trước những tin đồn rồi: Tôi là một nghệ thuật gia, mà người làm nghệ thuật đều ít nhiều gây tranh cãi, tôi không thèm để mắt đến những thị phi xung quanh đâu, nhưng tôi không muốn người thân của mình bị ảnh hưởng bởi hình ảnh của tôi. Lời của Nhiếp Diệc về những người bị chướng ngại nhân cách ở trên như tát thẳng vào mặt vào mấy kẻ nào đó, Phi Phi nghĩ rằng ta không nên chấp những kẻ bị chướng ngại nhân cách, nhưng Nhiếp Diệc lại nói họ không nên được khoan dung, cho nên Đường Thất nghe lời Nhiếp nam thần chạy đi tìm luật sư Đường Thất cũng đã tỏ rõ quan điểm của mình trước những tin đồn rồi: Tôi là một nghệ thuật gia, mà người làm nghệ thuật đều ít nhiều gây tranh cãi, tôi không thèm để mắt đến những thị phi xung quanh đâu, nhưng tôi không muốn người thân của mình bị ảnh hưởng bởi hình ảnh của tôi. Lời của Nhiếp Diệc về những người bị chướng ngại nhân cách ở trên như tát thẳng vào mặt vào mấy kẻ nào đó, Phi Phi nghĩ rằng ta không nên chấp những kẻ bị chướng ngại nhân cách, nhưng Nhiếp Diệc lại nói họ không nên được khoan dung, cho nên Đường Thất nghe lời Nhiếp nam thần chạy đi tìm luật sư *** Đẩy cửa sổ ra, cơn gió tháng mười một lạnh lẽo ập vào mặt khiến tôi hắt xì một cái. Mùi nước thuốc trong phòng bỗng chốc tản ra, hương hoa mai vàng dìu dịu theo gió ùa đến. Người ta gọi mặt trời mùa đông là mặt trời lạnh lẽo, bởi vì tuy nó rực rỡ nhưng lại không mang hơi ấm. Tôi thích mặt trời, đặc biệt là mặt trời mùa hạ, khi đang phơi nắng ở dưới vầng dương khiến con người ta như muốn bốc hơi mà được nhấm nháp một cốc kem ly thì tuyệt không gì bằng. Nhưng Nhiếp Diệc lại thích mặt trời lạnh lẽo như thế này. Dưới ánh mặt trời nhàn nhạt, vườn mai vàng đương nụ rạng rỡ sinh sôi, tựa như một màn sương vàng ươm được đính thêm những miếng vàng lóng lánh. Sâu trong vườn mai, có một chiếc cầu đá nhỏ bắc qua sông Phi Phi, hai bên cầu có những tượng Phật bằng đá nằm u tĩnh, Nhiệp Diệc đang đi đến giữa cây cầu đá, theo sau là trợ lý Chử vận đồ tây thẳng thớm. Tôi hít sâu một hơi, giơ tay phải lên, ra sức kéo dài âm thanh của chính mình, dùng một tâm trạng sảng khoái như tù nhân mới được phóng thích, hướng về bóng lưng của anh ta hô to một tiếng như trêu đùa: “freedom”. Liền nhìn thấy bóng lưng anh tuấn đang khoát chiếc áo ba-đờ-xuy bằng lông cừu tối màu vì tiếng hét “freedom” mười phần vang dội của tôi mà nghiêng ngả, trợ lý Chử nhanh tay đỡ lấy anh ta. Sau khi định thần lại, anh ta xoay người, mặt không biến sắc nhận lấy chiếc di động do trợ lý Chử đưa tới, đứng nhìn tôi từ phía xa. Chưa đến ba giây, giọng nói của anh ta vọng ra từ chiếc loa nhỏ đặt trong phòng: “Nhiếp Phi Phi, làm ba việc, đóng cửa sổ, cởi giày, đắp chăn lên cho tôi.” Giọng nói của Nhiếp Diệc vừa trầm thấp vừa lạnh lẽo, lúc 22 tuổi anh ta từng được trường Y (*) giữ lại làm giảng viên trong một năm, nghe nói năm đó có đến 70% nữ sinh được anh ta dạy tuyên bố rằng chỉ cần nghe giọng nói ấy là có thể yêu mến anh ta cả đời. (* Trường Y ở đây là tên viết tắt chữ cái đầu tiên trong tiếng Anh, có thể là ám chỉ đại học Yale của Hoa Kỳ, không phải là trường Y dược) Tôi nhìn về phía chiếc cầu đá xa xa kia, trong lòng nhất thời lo lắng nhưng vẫn hất cằm vẫn ngạo mạn nói lại: “Không đóng, đã lâu không được hóng gió tự nhiên rồi.” Nhiếp Diệc nhẹ giọng: “Không có lựa chọn này”. Tôi hất hàm cao hơn ra điều kiện với anh ta: “Bác sĩ Nhiếp, đối nhân xử thế ôn hòa một chút có được không, đừng hà khắc với tôi quá như thế, tôi chỉ đứng hóng gió ba mươi giây thôi.”G iọng nói của anh ta không chút phập phồng: “Y tá Lâm”. Khi tôi còn chưa kịp phản ứng, y tá Lâm bị tôi bắt đi rót nước một phút trước bất thình lình xông tới, “phạch” một tiếng đóng sập cửa sổ, giây tiếp theo đã kéo tôi về giường, tôi theo bản năng lay lắt bám chặt vào khung cửa, quát to vào trong chiếc loa: “Nhiếp Diệc, chúng ta mỗi người lùi một bước, nhìn anh đi khỏi vườn rồi tôi sẽ lên giường nằm ngay, tôi cam đoan.” Anh ta cân nhắc khoảng ba giây, đổi tay cầm chiếc điện thoại: “Y tá Lâm, mang áo ngủ khoát thêm cho cô ấy”. Ngừng một chút, anh ta đổi giọng: “Không, quấn lên.” Tôi được bọc chiếc áo ngủ làm bằng lông cừu của Nhiếp Diệc do y tá Lâm mang tới, đứng sau ô cửa sổ thủy tinh, mặt đối mặt với cái người đang đứng trên cầu đá là anh ta. Để làm một nhà nhiếp ảnh dưới nước, nhất định phải có một đôi mắt sáng, thị lực của hai mắt tôi đều đạt 1.5 độ, nếu muốn nhìn rõ gương mặt của Nhiếp Diệc từ khoảng cách này cũng không phải là chuyện khó. Thị lực của anh ta kém hơn tôi nhiều, quan sát tôi như vậy, cùng lắm cũng chỉ có thể thấy được tôi có cài kín cổ áo ngủ hay không mà thôi. Mà rất có khả năng là anh ta đang cố nhìn cái này. Mời các bạn đón đọc Tứ Mạc Hí của tác giả Đường Thất Công Tử.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

eBook Thượng tá không quân xấu xa - Thỏ Thỏ Hồng Nhan Nhiễu full prc, pdf, epub [Ngôn Tình]
Tên eBook: Thượng tá không quân xấu xa (full prc, pdf, epub) Tác giả: Thỏ Thỏ Hồng Nhan Nhiễu Thể loại: Hiện đại, Quân nhân, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Nguồn: diendanlequydon.com; truyen.org   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa eBook Thượng tá không quân xấu xa Giới thiệu: Truyện Thượng Tá Không Quân Xấu Xa là một truyện mới được gửi đến bạn đọc trên trang đọc truyện online, một truyện khá đặc sắc và thú vị viết về câu chuyên tình yêu. Nếu bạn là một độc giả yêu thích truyện ngôn tình, nếu bạn là một người thích chuyện viết về những câu chuyện với chủ đề quân nhân thì bạn hẳn sẽ hào hứng với câu chuyện này. Thượng Tá Không Quân Xấu Xa xoay quanh chuyện tình yêu của một cô gái bé nhỏ với anh chàng thượng tướng không quân, câu chuyên tình nhiều thăng trầm và nhiều cảm xúc. Cô là cô gái bé nhỏ, đáng yêu, cũng chịu không ít những uất ức khổ đau. Anh là anh chàng ngạo mạn, đầy quyền uy vô tình cứu vớt cuộc đời cô gái này. Chuẩn bị kết hôn, bạn trai bốn năm yêu nhau lại trèo cao tới con gái thị trưởng. Con gái ngàn vàng của thị trưởng dùng thái độ bề trên nói, "Cô không phải chính là một nhà thiết kế nho nhỏ sao? Nhìn cô bộ dạng quê mùa, đúng là hàng ế. Nói đi, chia tay anh ấy, cô muốn bao nhiêu tiền?" Cô khẽ mỉm cười: "Cám ơn cô nhặt đồ mà tôi đã dùng qua rồi, tặng cho cô, anh ta không đáng một đồng.".... Người con trai anh tuấn nào đó khẽ hừ, là một Thượng tá không quân, cô lại nói anh là Ngưu Lang (ý nói con trai được bao nuôi). Liệu Thượng Tá Không Quân Xấu Xa này sẽ còn tiếp nối ra sao, chuyện tình yêu của anh và cô sẽ kéo dài ra sao, còn khổ đau dai dẳng hay là hạnh phúc ngập tràn. Liệu mọi thứ sẽ tiếp diễn ra sao, cô và anh sẽ còn trải qua những thử thách gì nữa?... Mời các bạn đón đọc Thượng Tá Không Quân Xấu Xa của tác giả Thỏ Thỏ Hồng Nhan Nhiễu.
Chết! Sập bẫy rồi! - King Kong Barbie
Tên Ebook: Chết! Sập bẫy rỗi! (full prc, pdf, epub) Tác Giả: King Kong Barbie Thể Loại: Hài hước, Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Nhà xuất bản: Dân Trí   Nguồn: nghiepdu.net   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Chết! Sập bẫy rồi! Giới thiệu: Đây là một câu chuyện đậm chất hài hước … Hãy tin mình một lần để thấy rõ điều đó; hihi … Xuyên suốt câu chuyện là một mối tình thầy trò … À, đừng hiểu nhầm, chỉ là một mối tình giăng bẫy lẫn nhau, giữa cô sinh viên Tần Khanh và thầy giáo Tống Tử Ngôn … Ai có thể biết được, ai mới là người bẫy ai … Ai có thể biết được, đâu là giả đâu là thật … Nếu bạn cảm thấy buồn, xin hãy đọc câu chuyện này, tâm trạng của bạn sẽ cảm thấy phơi phới (giống như đang phơi đồ ý) Nếu bạn cảm thấy đang vui, xin hãy đọc câu chuyện này, niềm vui của bạn sẽ được x2 (chưa đến x10 như Audition đâu; haha) Mời các bạn đón đọc Chết! Sập bẫy rồi! của tác giả King Kong Barbie.
Tổng Giám Đốc Độc Ác, Tuyệt Tình - Thích Thích
Mười tuổi, nhà tan cửa nát, hắn dùng thân phận thần bí nhận nuôi cô, từ đó cô sống qua loa tạm bơ. Năm lên mười ba, cô vào phòng hắn, bị hắn dùng môi phủ khắp môi cô, đem rượu đổ vào miệng cô, mập mờ hôn xuống. Đến mười bốn tuổi, cô được coi như tế phẩm cống hiến cho hắn, mảnh thủy tinh vỡ đâm thật sâu vào da thịt cô, lòng đau đớn. Đêm đó, cô toàn thân đầy máu, thoi thóp...   *** Tổng Giám Đốc Độc Ác Tuyệt Tình là truyện ngôn tình mang nhiều tình tiết khá bi đát, có phần hơi áp đặt và cam chịu nhưng đâu đó vẫn dấy lên tình yêu thương sưởi ấm và khỏa lấp những vết thương về mặt tinh thần lẫn thể chất.   *** Năm năm sau đó, cô sống lại trở về với dáng vẻ lộng lẫy cao quý, nhưng đứng bên cạnh cô là một người đàn ông khác, nắm tay một em bé thật yêu. “Mẹ, chú kia thật giống con”. “Con yêu, điều đó chứng minh con có gương mặt nhà giàu” Cô dịu dàng giống như trước kia, trên gương mặt tuyệt mỹ, xẹt qua chút dấu vết đau xót, ngay sau đó lập tức nở nụ cười bình tĩnh. “Mẹ, cái chú kia tại sao lại nằm trên người cô kia vậy?” “... Bởi vì họ muốn ấp trứng” “À, vậy con đây ngày mai sẽ đi ấp gà mái” “Không cần đâu... con trai!” Mời các bạn đón đọc Tổng Giám đốc độc ác tuyệt tình của tác giả Thích Thích.