Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bọn Làm Bạc Giả

Paris, những năm đầu thế kỷ 20, định mệnh đã mang tên thiếu niên ngông cuồng bỏ nhà đi, chàng nhà văn lãng tử mê phiêu bạt, gã tú tài nuôi mộng thi thư, quý phu nhân bạc nhược vì tình, tay sinh viên trường y bội bạc và cậu học sinh sa đọa bởi cám dỗ đến với nhau, rồi từng người họ lại nối kết với những người khác, tạo nên một mạng lưới quan hệ chằng chịt… Không có một cốt truyện rõ ràng, không có một đường dây xuyên suốt, từ đầu đến cuối Bọn làm bạc giả là dòng chảy tùy hứng của số phận mà qua đó, bằng ngòi bút tài tình André Gide đã tạo nên một thế giới nhân sinh sâu thẳm, đi tới tận cùng vùng tăm tối trong bản thể con người. Được xem là tác phẩm tiêu biểu cho sự nghiệp sáng tác của Gide, cuốn sách này hàm ẩn cái chân lý văn chương trác tuyệt của ông và nhờ vậy mà trở nên bất tử. Nhận định "Bọn làm bạc giả là một cuốn bách khoa hiếm hoi về sự hỗn hoạn, nhu nhược và tuyệt vọng của nhân loại." - Nhà xuất bản Penguin Books "Tiểu thuyết của Gide mải mê chiêu đãi chúng ta một bữa tiệc đầy ắp những nốt nhạc và thanh âm, một mạng lưới chồng chéo những âm mưu và định mệnh. Nhưng sự hòa trộn đó không tạo nên một bản tạp âm chối tai mà là một phức điệu đích thực, một sự hỗn độn trong trật tự, hệt như một khúc fugue đầy biến động và vô phương hướng của Bach." - Giáo sư Robert Wexelblatt *** “Hình như họ muốn làm chúng ta tưởng rằng con người không có lối thoát nào khác ra khỏi tính ích kỷ, ngoài một lòng vị tha còn gớm ghiếc hơn! Tôi cho rằng nếu có cái gì đấy bỉ ổi hơn con người, và đê hèn hơn, thì đấy là số đông người. Chẳng có lí lẽ nào có thể thuyết phục được tôi là đem cộng những cá thể nhớp nhúa lại sẽ cho ra được một tổng thể tuyệt vời. Chẳng lần nào bước chân lên xe điện hoặc xe lửa mà tôi không ao ước xảy ra một tai nạn khủng khiếp biến cái đám người rác rưởi đó thành một đống nhão nhoét; ồ, kể cả tôi, tất nhiên…” ------------------- “Bọn làm bạc giả” là cuốn tiểu thuyết được coi như dấu mốc quan trọng trong sự nghiệp sáng tác của André Gide. Chính bản thân tác giả cho rằng, đây là cuốn tiểu thuyết đầu tiên trong sự nghiệp của ông, bất chấp cả việc nó được viết  khi A. Gide đã 60 tuổi và có một sự nghiệp sáng tác đồ sộ trước đó. “Bọn làm bạc giả” có nhiều tầng hình ảnh được đan lồng với nhau: những thiếu niên bị sa đà vào cuộc hoan vui; sự lưu hành tiền giả khiến người ta phải đặt ra câu hỏi: tiền giả chỉ đơn giản là tiền hay là sự phơi bày cảm xúc dối trá của con người; chuyện ngoại tình của các ông bố bà mẹ; chuyện sáng tác văn chương, chữa bệnh tâm thần bằng phương pháp tâm lí,…những vấn đề mang tính chất thời sự nóng hổi lúc bấy giờ. Cuốn tiểu thuyết mở ra từng dòng tự sự về thiếu niên ngông cuồng bỏ nhà đi, chàng nhà văn lãng tử mê phiêu bạt, gã tú tài nuôi mộng thi thư, quý phu nhân bạc nhược vì tình, tay sinh viên trường y bội bạc và cậu học sinh sa đọa bởi cám dỗ đến với nhau, rồi từng người họ lại nối kết với những người khác, tạo nên một mạng lưới quan hệ chằng chịt…Các nhân vật được xây dựng rất phức tạp với nhiều lớp lang về xuất thân, tư tưởng, hành động, tái hiện một bức tranh toàn cảnh đời sống tầng lớp thị dân Pháp cuối thế kỉ XIX, đầu thế kỉ XX.  “Bọn làm bạc giả” không được sắp xếp theo trình tự thời gian nhất định mà bị phá vỡ khi A.Gide đã đưa vào tác phẩm những trang nhật ký của nhân vật nhà văn Édouard. Ông đã viết rất nhiều tác phẩm và tác phẩm tiếp theo đây cũng có cái tên “Bọn làm bạc giả”, nói cách khác, cuốn sách của A.Gide là tiểu thuyết bên trong tiểu thuyết .  *** Bernard tự nhủ: - Bây giờ nghe như có tiếng bước chân ngoài hành lang thì phải. Hắn ngẩng đầu nghe ngóng. Không phải: cha và anh hắn ở lại tòa án, mẹ hắn bận đi thăm viếng, chị gái đi dự hòa nhạc; còn thằng út, thằng Caloub, thì trường học đã cầm chân hắn mỗi ngày sau khi bãi trường. Bernard Profitendieu ở nhà hì hục học thi tú tài, còn ba tuần lễ trước mặt hắn nữa thôi. Gia đình tôn trọng sự tịch mịch của hắn, ngạ quỷ thì không. Bernard đã cởi áo veston mặc ngoài mà vẫn khó thở. Từ khung cửa sổ mở ra đường, chỉ có sức nóng ùa vào. Trán hắn nhễ nhại. Một giọt mồ hôi chảy xuống sống mũi, và rơi xuống lá thư hắn đang cầm nơi tay. Hắn nghĩ: “Diễn trò nước mắt rồi đây. Nhưng thà chảy mồ hôi còn hơn là chảy nước mắt.” Phải, ngày tháng đã rành rành. Không nghi ngờ vào đâu được: thư liên quan đến Bernard, chính hắn. Thư gửi cho mẹ hắn, một lá thư tình mười bảy năm xưa, không kí tên. - Chữ cái này là nghĩa gì? Chữ V, cũng có thể là N lắm chứ... Có nên hỏi mẹ không?... Mình hằng tin tưởng ở sự biết điều của mẹ. Mình tự do tưởng tượng một ông hoàng nào đó. Còn hơn nếu vỡ lẽ mình là con của một tên ma cô nào thì sao? Không biết cha đẻ là ai, mình mới đỡ sợ phải giống ông ta. Mọi cuộc điều tra đều sinh trói buộc. Đáng kể chăng là sự nhẹ nhõm. Đừng đào sâu. Hôm nay thế cũng đủ cho ta rồi. Bernard gấp thư lại. Thư cùng một khổ giấy với mười hai lá thư khác trong gói. Một dải màu hồng buộc lại tất cả mà hắn không cần phải tháo ra, hắn chuồi thư vào đó để thắt cả xấp lại như cũ. Hắn đặt xấp thư vào chiếc hộp nhỏ rồi đặt chiếc hộp vào ngăn kéo bàn. Ngăn kéo không phải mở ra, nó đã tiết lộ bí mật bằng ngỏ trên. Bernard chắp nối những miếng rời của mặt gỗ đỡ tấm mã não phủ lên. Hắn nhẹ tay thận trọng, sập tấm mã não xuống, đặt lại lên trên đó hai giá đèn bằng pha lê cùng với chiếc đồng hồ kềnh càng mà hắn vừa mới đem ra sửa chơi. Đồng hồ gõ bốn tiếng. Hắn vặn lại cho đúng giờ. - Hai cha con ông dự thẩm và ông luật sư không về trước sáu giờ đâu. Ta đủ thì giờ. Thế nào cũng phải cho ông dự thẩm về thấy trên bàn tờ thư đẹp đẽ trong đó ta sẽ nói ý nghĩa sự ra đi của ta. Nhưng trước khi viết, mình thấy rất cần giải thông tư tưởng một chút đã và đi tìm gặp thằng bạn Olivier để cầm chắc một chỗ đậu, ít nữa là tạm thời. Olivier bạn thiết của ta ơi, đã đến lúc ta thử lửa tính chiều lòng của cậu và để cho cậu chứng tỏ giá trị của cậu với ta. Cái đẹp trong tình bạn của hai đứa chính là từ trước tới nay chúng ta chưa hề lợi dụng nhau. Nào! Yêu cầu giúp đỡ một việc ngộ nghĩnh chắc không đến nỗi tẻ nhạt. Phiền nỗi Olivier không ở một mình. Mặc, ta sẽ tìm cách tách riêng hắn ra. Ta muốn cho hắn hoảng kinh vì sự trầm tĩnh của ta. Chính trong cõi bất thường mình mới cảm thấy mình tự nhiên hơn hết. Con đường T..., nơi Bernard Profitendieu sống cho tới hôm nay ở gần sát vườn Luxembourg. Tại đây, cạnh hồ nước Médicis, trên lối đi nhìn xuống hồ nước, mấy đứa bạn hắn có thói quen hẹn nhau mỗi ngày thứ tư từ bốn đến sáu giờ, chuyện trò về nghệ thuật, triết học, thể thao, chính trị và văn học, Bernard bước đi rất nhanh, nhưng khi qua khỏi cổng vườn, hắn nhác thấy Olivier Molinier và lập tức chậm chân lại. Cuộc hội họp hôm đó đông đảo hơn lệ thường, có lẽ vì đẹp trời. Có vài đứa nhập bọn mà Bernard chưa quen. Mỗi đứa trong bọn trẻ này, hễ đứng trước cả bọn, là đóng một vai trò và hầu như mất hết tự nhiên. Olivier bừng đỏ mặt khi thấy Bernard đi tới và, khá đột ngột, hắn bỏ người thiếu nữ đang chuyện trò, lảng ra xa. Bernard là bạn thân thiết nhất của hắn, vì thế Olivier vô cùng thận trọng không làm ra vẻ gì là kiếm tìm hắn; đôi khi hắn còn vờ vĩnh không trông thấy Bernard nữa là khác. Trước khi tới với Olivier, Bernard phải đối đầu với nhiều nhóm, và chính vì cũng giả vờ không tìm kiếm Olivier nên Bernard còn chần chờ. Bốn đứa bạn trong bọn đang đứng quanh một đứa nhỏ người để râu đeo kính xấp xỉ lớn tuổi hơn mấy đứa kia, đang cầm cuốn sách. Hắn tên Dhurmer. Dhurmer ngỏ lời với một đứa trong bọn một cách đặc biệt hơn, nhưng lấy làm sung sướng rõ rệt vì được cả bọn lắng nghe. Dhurmer nói: - Mày nghĩ coi. Tao gắng tới trang ba mươi vẫn không thấy màu sắc gì hết, một chữ để mô tả cũng không. Chàng ta nói về một người đàn bà, áo đỏ hay xanh tao cũng chẳng hay chứ đừng nói gì. Tao, hễ không có màu sắc thì giản dị lắm, tao chẳng nom thấy gì. Và vì cần đại ngôn, nhất là vì hắn cảm thấy mình bị coi như mất bớt vẻ chững chạc, hắn nhấn mạnh: - Tuyệt đối không thấy gì hết. Bernard không để tai tới thằng khoa ngôn nữa, hắn xét thấy không nên bỏ đi quá vội, nhưng hắn đã bắt đầu nghe bọn kia cãi cọ ở sau lưng và Olivier trở lại nhập bọn sau khi bỏ rơi người thiếu nữ; một đứa ngồi trên chiếc ghế dài đọc báo Action Française. Olivier Molinier, giữa bọn chúng, sao trông trịnh trọng thế! Hắn vẫn là một trong mấy đứa nhỏ tuổi nhất. Khuôn mặt còn trẻ thơ và ánh mắt của hắn biểu lộ sự sơ khai của tư tưởng. Hắn dễ đỏ mặt. Tính tình đằm thắm. Dù hắn tỏ ra hòa nhã đối với mọi người, không hiểu một sự dè dặt khó hiểu nào đó, một sự e ấp nào đó vẫn ngăn cách hắn với bạn bè. Hắn khổ tâm vì điều đó. Không có Bernard thì hắn đã khổ hơn. Giống như Bernard lúc này, Molinier ghé vào từng nhóm một lát vì nể bạn, nhưng những điều hắn nghe, không có gì khiến hắn lưu tâm. Hắn nhòm qua vai thằng đọc báo. Bernard, không quay lại, nghe Olivier nói: - Mày không nên đọc báo, nó làm mày ứ huyết. Và tên kia đáp trả lại chanh chua: - Còn mày, hễ ai nói tới Maurras(1) là mày xanh mặt. Tiếp theo, một tên thứ ba, giọng giễu, hỏi: - Bộ mày thích những bài của Maurras sao? Và tên thứ nhất đáp: - Chán ngấy, nhưng tao thấy Maurras có lí. Kế đó, một tên thứ tư mà Bernard không nhận ra giọng: - Còn cái gì không làm mày ngấy, mày đều tưởng là thiếu bề sâu? Tên thứ nhất cãi lại: - Mày tưởng chỉ cần ngốc là chọc cười được ư? - Lại đây! - Bernard vừa nói nhỏ giọng, vừa đột ngột nắm lấy tay Olivier. Hắn kéo Olivier đi ra xa mấy bước. - Trả lời mau, mình có chuyện gấp. Cậu có nói với mình là cậu không ngủ cùng một tầng lầu với hai ông bà, đúng không? - Mình đã chỉ cửa phòng mình cho cậu rồi, cửa phòng mở ra ngay cầu thang, đi một nửa tầng lầu là lên nhà chính. - Cậu có nói em cậu ngủ chung với cậu? - Phải, thằng Georges. - Cậu và Georges không thôi? - Ừ. - Thằng nhỏ biết kín miệng không? - Nếu cần. Tại sao thế? - Là thế này. Mình đã bỏ nhà, hay nói đúng hơn, tối hôm nay mình sẽ bỏ nhà. Mình chưa biết đi đâu. Cậu có thể chứa mình một đêm không? Olivier mặt tái bệch hẳn ra. Chấn động quá mãnh liệt, hắn không đủ sức nhìn Bernard. Olivier bảo: - Được, nhưng đừng đến trước mười một giờ. Mỗi đêm má xuống thăm hỏi trước khi đi ngủ rồi khóa cửa. - Thế thì làm sao... Olivier cười: - Mình có chìa khóa khác. Cậu sẽ gõ cửa khe khẽ để khỏi đánh thức Georges nếu hắn ngủ. - Liệu bác gác cổng có để mình vào không? - Mình sẽ báo cho bác biết. Yên trí! Mình với bác ăn ý nhau lắm. Chính bác cho mình cái chìa khóa kia đấy. Hẹn gặp lại. Hai người từ giã không bắt tay nhau. Và trong khi Bernard bỏ đi, nghiền ngẫm lá thư muốn viết mà ông dự thẩm sẽ phải bắt gặp khi trở về, thì Olivier, vốn không muốn người ta bắt gặp mình đứng riêng với Bernard, nên tìm tới Lucien Bercail mà bọn kia để cho đứng hơi riêng rời. Nếu không yêu Bernard nhất thì Olivier đã yêu thích Lucien lắm đấy. Bernard bạo gan bao nhiêu thì Lucien rụt rè bấy nhiêu. Ai nấy cảm thấy Lucien yếu ớt, dường như hắn chỉ sống bằng trái tim và trí tuệ. Hắn ít khi có can đảm sấn sổ tới, nhưng hắn đã mừng ra mặt ngay khi thấy Oilivier lại gần. Lucien có làm thơ chăng, mọi người đều nghi hoặc; tuy nhiên thiết tưởng Olivier là kẻ độc nhất được Lucien thổ lộ dự định. Cả hai lần ra mé khuôn viên. Lucien bảo: - Tôi muốn làm sao thuật lại, không phải chuyện một nhân vật, nhưng câu chuyện về một địa điểm, - đấy, chẳng hạn câu chuyện một lối đi công viên, như lối đi này, thuật lại những gì xảy ra - từ sáng tới chiều. Trước tiên bọn giữ em đến, rồi bọn vú em đeo những tấm dải... Không, không hẳn... trước tiên là người toàn màu xám tất cả, không phân biệt đàn ông đàn bà tuổi tác, để quét dọn lối đi, tưới cỏ, thay hoa, tóm lại để sửa soạn sân khấu và trang trí trước khi cổng mở, anh hiểu chứ? Bấy giờ bọn vú em vào. Bọn bé con vọc cát cãi cọ, bọn giữ em tát bọn nhỏ. Kế đó là các lớp học nhỏ bãi ra... thêm bọn đàn bà thợ thuyền nữa. Có những kẻ nghèo khó đến ngồi ăn trên ghế. Sau đó là bọn thanh niên kiếm tìm nhau, bọn khác trốn tránh nhau, bọn nữa đứng ngồi riêng, tư lự. Và kế đó là dân chúng, vào lúc nhạc trỗi lên và lúc các nhà hàng đóng cửa. Bọn học sinh, sinh viên như hiện giờ. Buổi chiều, bọn tình nhân hôn nhau, có những kẻ chia tay khóc lóc. Cuối cùng, hết ngày, một cặp người già... Và thình lình, một hồi trống khua: đóng cổng. Mọi người đi ra. Kịch chấm dứt. Anh hiểu chứ: một cái gì đó cho mình cái cảm giác thôi hết rồi của mọi thứ, cái cảm giác của sự chết... nhưng vẫn không nói tới cái chết, cố nhiên. - Phải, tôi hiểu lắm, - Olivier đáp, hắn đang nghĩ tới Bernard chứ có nghe lọt chữ nào đâu. Lucien hăng say nói tiếp: - Chưa hết, chưa hết! Tôi muốn, trong phần coi như màn vĩ thanh, chứng minh chính cái lối đi này đây, ban đêm, sau khi mọi người bỏ đi hết rồi, thì thanh vắng, đẹp hơn ban ngày nhiều; trong cảnh im lặng mênh mông, mọi tiếng động trong thiên nhiên xuất thần: tiếng vòi nước, tiếng gió trong lá, và tiếng lảnh lót của con chim đêm. Ban đầu tôi nghĩ tới chuyện thêm vào đó những bóng tối, có lẽ thêm những bức tượng... nhưng tôi cho rằng như thế lại nhạt nhẽo hơn; cậu nghĩ sao? Mời các bạn đón đọc Bọn Làm Bạc Giả của tác giả André Gide.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Con gái của Bố - Lisa Scottoline
Tên ebook: Cô Gái Của Bố (full prc, pdf, epub) Tác giả: Lisa Scottoline Nguyên tác: Daddy’s Girl Thể loại: Tiểu thuyết, Trinh thám, Văn học phương Tây   Dịch giả: Miel. G   Nhà xuất bản: Hà Nội   Công ty phát hành: Nhã Nam   Số trang: 491   Hình thức bìa: Mềm   Kích thước: 14x20.5 cm   Giá bìa: 96.000   Năm xuất bản: 2011   Tạo prc: Hoàng Liêm   Nguồn: e-thuvien.com   Ebook: http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Con gái của Bố Giới thiệu: Khi anh bạn đồng nghiệp Angus - kẻ lập dị của khoa luật - thuyết phục Nat cùng đến dạy trong lớp học pháp lý tại một nhà tù địa phương, thế giới dù không thực sự hoàn hảo nhưng rất yên bình của cô bỗng chốc đảo lộn. Hoảng loạn giữa một cuộc bạo động dữ dội trong tù, chứng kiến tận mắt hai cái chết, đột nhiên thấy mình là nghi can trong một vụ sát hại dã man, cuộc sống tình cảm bấp bênh, sự nghiệp lâm nguy và mạng sống treo đầu chỉ mành, cô giáo sư luật vốn ngây thơ rụt rè, cô con gái cưng của gia đình, giờ đây buộc phải tự giải cứu bản thân bằng cách giải mã câu đố đằng sau lời trăng trối của viên gác ngục đã tử nạn: “Nói với vợ tôi, nó ở dưới sàn.” Tiết tấu nhanh, nhân vật thú vị, chuyện gia đình, chuyện tình tay ba, bí ẩn lịch sử, những màn rượt bắt bằng xe hơi, những vụ nổ, luật pháp và công bằng - mỗi thứ một chút, làm nên một tác phẩm đầy ắp thông tin và cuốn hút từ đầu đến cuối. Lisa Scottoline xứng đáng là một trong những cây bút viết về tội ác có phong cách nhất theo lời ca ngợi của The New York Times. Giới thiệu tác giả: Tác giả Lisa Scottoline Lisa Scottoline (1955) là tác giả trinh thám pháp lý và là một cựu luật sư bào chữa người Mỹ. Bà đã giành giải Edgar Award vào năm 1995 - giải thưởng danh giá nhất cho tiểu thuyết trinh thám. Các cuốn sách của bà đều được The New York Times xếp vào hàng best seller và xuất bản trên hai mươi thứ tiếng trên thế giới. Bà tốt nghiệp Đại học Pennsylvania chuyên ngành tiếng Anh và lấy bằng tiến sĩ Luật tại trường Đại học Pennsylvania năm 1981. Bà định cư suốt đời tại vùng Philadelphia, rất nhiều tiểu tuyết của bà lấy nơi này làm bối cảnh. Lời khen tặng dành cho Cô Gái Của Bố: “Cuốn trinh thám mới toanh hồi hộp đến ngạt thở của Scottoline.”   – Publishers Weekly “Nếu bạn không thích một câu chuyện trinh thám hồi hộp pha lẫn tri thức và vô số thứ khác nữa để tạo nên một tác phẩm xuất sắc, đừng mất công sờ đến Cô Gái Của Bố. Văn phong của cuốn sách này vừa giản dị vừa thú vị.”   – Amazon.com Mời các bạn đón đọc Con gái của Bố của tác giả Lisa Scottoline.
Vết Bớt Màu Cà Phê Sữa - Arnaldur Indriđason
Tên ebook: Vết Bớt Màu Cà Phê Sữa (full prc,  pdf, epub) Tác giả: Arnaldur Indriđason Nguyên tác: Jar City   Bộ sách: Reykjavik Murder Mysteries [#1]   Thể loại: Kinh dị, Tiểu thuyết, Trinh thám, Văn học phương Tây   Dịch giả: Phương Phương   Nhà xuất bản: Thời Đại   Công ty phát hành: ImOne   Số trang: 360   Kích thước 13,5 x 20,5 cm   Giá bìa: 69.000   Năm xuất bản: 2010   Tạo prc: Hoàng Liêm   Nguồn: e-thuvien.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook -http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Vết Bớt Màu Cà Phê Sữa Giới thiệu: Đọc “Vết bớt màu cà phê sữa” người đọc nhanh chóng nhận ra rằng từ đoạn mở đầu cho tới khi kết thúc tác phẩm những nút thắt tưởng như không thể tháo gỡ liên tiếp được đưa ra khiến người đọc không ngừng lật những trang kế tiếp. Câu chuyện bắt đầu bằng việc thám tử Erlendur được mời tới điều tra vụ án mạng xảy ra tại Reykjavík. Nạn nhân là một người đàn ông 69 tuổi làm nghề lái xe tải tên là Holberg, bị đánh rất mạnh vào đầu bởi một chiếc gạt tàn. Bên cạnh xác chết là mẩu giấy trên đó có viết 3 chữ và bức ảnh chụp ngôi mộ của một cô gái trẻ đã qua đời từ lâu. Những sợi dây liên kết thực sự quá mơ hồ, sự bất đồng quan điểm giữa Erlendur cùng 2 đồng sự là Sigurdur Óli và Elínborg ngày một căng thẳng… Arnaldur Indridason là người kể chuyện cừ khôi, trong cuốn Vết bớt màu cà phê sữa, Erlendur vừa là nhân vật chính vừa được nhìn nhận như người dẫn dắt câu chuyện. Đọc Vết bớt màu cà phê sữa người đọc không chỉ bị cuốn theo từng tình tiết xoay quanh vụ án mạng mà còn được dẫn dắt tới những câu chuyện nhỏ đan xen để từ đó nhận ra những sự thực đau lòng. Đằng sau những mái nhà yên bình của Reykjavík có biết bao câu chuyện thương tâm về các mối quan hệ tan rã và đau khổ; về những cơn giận dữ, bạo lực gia đình và những sợ hãi triền miên; về lòng trung thành với gia đình và danh dự. Điều thực sự cuốn hút người đọc trong Vết bớt màu cà phê sữa đó là tình tiết truyện luôn luôn vận động không ngừng và không gian nơi câu chuyện diễn ra. Bao trùm lên toàn bộ tác phẩm là bầu không khí ảm đạm, nền trời xám xịt và lúc nào cũng sũng nước. Đâu đó, nụ cười cay đắng ẩn hiện trong truyện như để làm vợi đi luồng không khí u ám mà Indridason đã thổi vào tác phẩm của mình ngay từ những phút đầu tiên khi câu chuyện bắt đầu. Khi gấp cuốn sách lại, hẳn mỗi người sẽ có cho riêng mình một nỗi ám ảnh bé nhỏ nào đó rút ra từ chính câu chuyện. Đó có thể là ánh mắt tinh nhanh cùng tâm trạng nặng trĩu của vị thám tử Erlendur, là khuôn mặt đau khổ hằn vết bi phẫn của kẻ sát nhân… Hay rộng hơn, đó có thể là những nghĩ suy về tấn bi kịch gia đình mà ta không chỉ bắt gặp trong tác phẩm này hay ở đất nước Iceland nhỏ bé mà ta còn có thể bắt gặp ở bất cứ nơi đâu trên trái đất này. Tác giả cuốn sách ARNALDUR INDRIĐASON sinh năm 1961. Ông làm việc cho một tờ báo của Iceland, bắt đầu sự nghiệp từ một phóng viên và sau đó là nhà phê bình sách trong nhiều năm. Ông là tác giả của nhiều cuốn tiểu thuyết trinh thám ăn khách hiện nay như: - Jar City (Vết bớt màu cà phê sữa - tải eBook), - Silence of the grave (Bụi lý chua máu - tải eBook), - The Voice, - The draining lake... Arnaldur Indriđason được xếp vào hàng một trong những nhà văn viết truyện trinh thám hàng đầu thế giới. Silence of the grave là cuốn tiểu thuyết đã xuất sắc giành được giải thưởng Gold Dagger năm 2005, một giải thưởng danh giá của dòng tiểu thuyết trinh thám thế giới. Mời các bạn đón đọc Vết Bớt Màu Cà Phê Sữa của tác giả Arnaldur Indriđason.
Rừng Răng-Tay
Tên ebook: Rừng Răng-Tay (full prc, pdf, epub) Tác giả: Carrie Ryan Nguyên tác: The Forest Of Hands And Teeth   Bộ sách: The Forest Of Hands And Teeth [#1]   Thể loại: Kinh dị, Tiểu thuyết, Trinh Thám, Zomebie, Văn học phương Tây   Dịch giả: Di Li   Nhà xuất bản: Văn Học   Công ty phát hành: Phương Đông   Số trang: 404   Bìa: Mềm   Năm phát hành: 2010   Kích thước: 13 x 20.5 cm   Trọng lượng: 385 g   Giá bìa: 68.000   Tạo prc: Hoàng Liêm   Nguồn: fb.com/smartebooksvn   Ebook: http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Rừng Răng-Tay Giới thiệu: Trong thế giới của Mary, luôn tồn tại một sự thật rất giản đơn. Các xơ luôn là người hiểu biết nhất. Những Người bảo vệ sẽ bảo vệ phụng sự dân làng. Và Vùng vô định thì không bao giờ biến mất. Và bạn phải luôn chú ý đến dãy hàng rào bao quanh làng. Dãy hàng rào đó bảo vệ dân làng trước khu rừng Răng-Tay. Nhưng dần dần, sự thật của Mary đã hạ gục cô. Cô biết được những điều mà cô không bao giờ muốn biết về các xơ và bí mật của họ, về những Người bảo vệ và sức mạnh của họ. Và khi hàng rào bị tấn công, cả thế giới xung quanh cô rơi vào một đám hỗn độn, đó là thế giới của Vùng vô định và sự tàn nhẫn của chúng. Giờ thì cô phải lựa chọn giữa ngôi làng và tương lai của chính mình, giữa người cô yêu và người yêu cô. Cô phải đối mặt với sự thật về rừng Răng-Tay. Liệu có tồn tại một cuộc sống bên ngoài thế giới luôn bị bao quanh bởi Thần Chết? Rừng Răng-Tay là một cuốn tiểu thuyết thuộc thể loại kinh dị. Mặc dù vậy, ngôi làng, đại dương, rừng rậm, các xơ và lũ thây ma sống, cả không gian và thời gian trong cuốn sách cũng chỉ là biểu tượng. Điều mà cuốn sách muốn nói chính là quan niệm sống, lý tưởng sống và con đường dẫn đến cuộc sống. Lý tưởng sống chật hẹp giống như tự khoanh vùng cho mình một không gian tù túng đến bức bối y như ngôi làng trong câu chuyện. Còn nếu trong lòng tràn ngập những con đường hút dài vô tận dù phải trải qua bao nhiêu trở ngại và định kiến thì con người vẫn có thể mở ra trước mắt mình một không gian bao la ngút ngát của đại dương. Tác giả: Tác giả Carrie Ryan Sinh ra và lớn lên ở Greenville, miền Nam Carolina. Cô tốt nghiệp trường đại học Williams và đại học Luke chuyên ngành luật. Hiện cô sống với chồng là luật sư đồng thời cũng là nhà văn, cùng hai con mèo béo và một chú chó con ở Charlotte, Nam Carolina. Họ chưa hề chuẩn bị tinh thần cho sự tái sinh của những zombie. Để biết thêm thông tin, xin truy cập trang web của Carrie: www.carrieryan.com Nhận định về cuốn sách: “Lần đầu tiên có một câu chuyện lãng mạn về thời hậu khải huyền, được sáng tạo một cách duyên dáng từ tít đầu cho đến dòng cuối.”   - Scott Westerfeld tác giả của Extras and Peeps “Mở cuốn Rừng Răng-Tay cũng giống như khám phá chiếc hộp của Pandora: Bóng tối mờ ảo và niềm hy vọng quý giá cứ thế trào ra. Đây là cuốn tiểu thuyết tinh tế, lôi cuốn từ trang đầu đến trang cuối và đầy ma lực. Tôi say mê nó từ đầu đến cuối.”   - Melissa Marr, tác giả bestselling của cuốn Wicked Lovely và Ink Exchange “Thông minh, u ám nhưng quyến rũ, Rừng Răng-Tay luân chuyển giữa vẻ đẹp mê hồn và sự kinh dị. Thế giới của Mary là một thế giới mà độc giả không dễ gì quên được.”   - Cassandra Clae, tác giả bestselling của cuốn City of Bones “U ám, quyến rũ và đầy sợ hãi, chỉ có kẻ nào đến từ Vùng vô định mới có thể đặt cuốn sách này xuống được.”   - Justine Larbalestier, tác giả của cuốn How to ditch your fairy Mời các bạn đón đọc Rừng Răng-Tay của tác giả Carrie Ryan.
Đừng Nói Một Ai
Tên ebook: Đừng Nói Một Ai (full prc, pdf, epub) Tác giả: Harlan Coben Nguyên tác: Tell No One   Thể loại: Best seller ,   Trinh Thám ,   Tiểu thuyết ,  Văn học phương Tây   Dịch giả: Phá Hiểu Nhà xuất bản: Hội Nhà Văn Công ty phát hành: Nhã Nam Số trang: 420 Trọng lượng: 460 g Hình thức bìa: Mềm Kích thước: 14.5 x 20.5 cm Giá bìa: 70.000 Năm xuất bản: 2008 Đánh máy: clarymun, Hoàng Liêm Tạo prc: Hoàng Liêm Nguồn: e-thuvien.com   Ebook:  http://www.dtv-ebook.com Bìa sách  Đừng Nói Một Ai Giới thiệu:   Với bác sĩ David Beck, sự mất mát là quá mức chịu đựng nổi. Và tám năm qua đi, từng ngày một nỗi kinh hoàng về những gì đã xảy ra cũng dần dần nguôi ngoai. Hồ nước lấp lánh. Ánh trăng bàng bạc. Những tiếng hét thất thanh. Cái đêm vợ anh bị mang đi. Mới đêm trước anh vẫn thấy vợ mình còn sống. Mọi người nói với anh rằng đã đến lúc phải chôn chặt quá khứ mà sống tiếp. Nhưng với David Beck, không thể có sự kết thúc. Một tin nhắn xuất hiện trong máy tính của anh, cụm từ mà chỉ có anh và người vợ đã mất biết mà thôi. Đột nhiên Beck bị trêu ngươi bởi một điều bất khả - rằng bằng cách nào đó, và ở nơi nào đó vợ anh vẫn còn sống… và anh được cảnh báo là đừng nói một ai. Nhận định về tác phẩm:   “Câu chuyện ly kỳ về cuộc trốn chạy căng thẳng kích thích người đọc bởi sự hồi hộp thót tim và những khúc ngoặt bất ngờ của số phận.”   –– Iris Johansen   “Một tiểu thuyết trinh thám hấp dẫn và chính hiệu.”   –– Los Angeles Times   “Hành động không ngừng với một cốt truyện liên tục có những bước ngoặt.”   –– Phillip Margolin Mời các bạn đón đọc Đừng Nói Một Ai của tác giả Harlan Coben.