Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bỏ Trốn

Dưới gốc long não ngoài vườn có một hồ nước, nghe nói nếu ném tiền xu xuống đó rồi cầu nguyện trong đầu thì cầu gì được nấy. Từ nhỏ đến lớn, Tống Gia Mạt cầu cái gì được cái đó: Muốn cao đến 1m60, muốn có kết quả thi nằm trong top 10 của khối, muốn gầy, muốn xinh… Ngoại trừ một lần… “Bắt đầu từ hôm nay mình sẽ không gọi anh Trần Tứ nữa, cũng sẽ không thích anh ấy nữa.” Nhưng cô lại không thể làm được. Sau này, trong một buổi tụ tập, Tống Gia Mạt uống đến say mèm. Tất cả những bạn nữ say rượu đều nhốn nháo, cô lại xua tay: “Không cần quan tâm đến tớ, tớ gọi Trần Tứ tới.” Say đến mức không phân biệt được đông tây nam bắc, nhưng lại có thể bấm một cách chính xác dãy số điện thoại mà cô đã thuộc nằm lòng kia. Trong vòng mười phút, người này chắc chắn sẽ đến. Lặng lẽ nhẩm tính thời gian trong lòng xong, cô ngẩng đầu lên, vui vẻ nói: “Anh đến rồi đấy à?” Cô đứng không vững, dính chặt lên người anh, hai tay đặt trên đầu vai anh, hơi thở vừa mềm vừa nhẹ mơn trớn vành tai anh. “Tống Gia Mạt.” Ở một nơi tĩnh mịch không người, Trần Tứ ấn cô vào góc tường, thở gấp hỏi… “Em cứ tin tưởng anh sẽ không đụng vào em như vậy à?” Trên thế giới này có ba loại tình yêu… có thể, không thể, và biết rõ là không thể mà lại chẳng thể kiềm chế. Thiên tài đáng yêu x Miệng nói một đằng tâm nghĩ một nẻo. [Thế giới muôn vàn người, chỉ muốn bỏ trốn cùng anh.] Cứu rỗi lẫn nhau/ Tiến về phía người. *** #Review #AI #16 BỎ TRỐN Tác giả: Lộc Linh Thể loại: Hiện đại, thanh xuân vườn trường, giả incest, #SẠCH_SỦNG_NGỌT, gương vỡ lại lành, nhẹ nhàng, HE Độ dài: 66 chương Tình trạng: Hoàn. Review: Hoàng Lan Cover: Mật Hợp ____ “Số mệnh đã định hai ta chẳng thể đến gần nhau, chuyện anh yêu em xem như một bí mật”* Tống Gia Mạt là một người xấu số. Cô sinh ra và trải qua thời thơ ấu trong một gia đình trọng nam khinh nữ, ở chốn sơn cùng thuỷ tận. Sự tồn tại cô là để phục vụ gia đình, vận mệnh cô là để trở thành một món hàng để cha mẹ bán đi kiếm một mớ tiền lo tương lai cho anh trai. Đến khi cô chạy thoát được, tình cờ được một người cha đang trong cơn điên loạn vì mất vợ con nhận lầm là con gái của mình, cô lại trở thành thế thân để gửi gắm tình yêu thương dành cho đứa con gái đã mất, đồng thời là cái máy in tiền của cha mẹ ruột. Nhưng giữa những bi thương ấy, không thể không nói Tống Gia Mạt cũng thật tốt số. Dù là tu hú chiếm tổ nhưng dần dần bằng sự biết điều và ngoan ngoãn của mình, cô có được sự công nhận và yêu thương từ anh trai Trần Tứ, người ban đầu từng bài xích đứa bé bỗng dưng xuất hiện thay thế vị trí của em mình. Trần Tứ - Tống Gia Mạt, ngoại trừ gương mặt không có nét anh em ra thì lại rất ăn rơ và yêu thương nhau, hệt như một cặp cuồng anh em. Mãi cho đến khi những rung động đầu đời chợt đến ở tuổi mười bảy… Tống Gia Mạt nhận ra trái tim cô đập liên hồi mỗi khi gần bên anh. Cô nhận ra mình có tình cảm sai trái với một người không nên yêu, người mà chỉ một năm nữa thôi, cô sẽ chính thức được nhập về cùng hộ khẩu với tư cách em gái. Một người sống cuộc đời trộm được, ấm áp nhờ tình cảm bố thí thì lấy tư cách gì để hạnh phúc? Dưới gốc cây long não sau vườn có một cái hồ ước nguyện rất linh nghiệm, Tống Gia Mạt nhờ đó mà nhiều lần đạt thành nguyện vọng. Chỉ một lần duy nhất, cô ước từ nay sẽ không thích Trần Tứ nữa, thì mãi không kiềm được trái tim. Mà lời ước nguyện đêm đó, lại bị Trần Tứ nghe thấy. Chỉ là anh vờ như không nghe, nhưng cũng không thấy phản cảm. Chỉ là anh cũng giật mình nhận ra những cảm xúc, những tình cảm mà anh dành cho Tống Gia Mạt đã tự lúc nào biến chuyển, không còn đơn thuần là tình anh em nữa, mà có vẻ là rung động khẽ khàng trước một cô bé lên sân khấu diễn kịch cũng có thể ngủ gục; một cô bé ăn bánh miệng lấm lem nhưng vẫn xinh xắn đến độ anh phải trộm ảnh đặt vào ví, làm màn hình nền điện thoại; một cô bé khiến anh tốn bao công sức chở che trước ánh mắt như hổ rình mồi của bọn nam sinh. Cũng không biết Trần Tứ yêu cô từ khi nào. Chỉ là khi nhận ra thì cả hai đã dấn sâu vào một tình yêu sai trái, một tình yêu nếu không khéo có thể trở thành ích kỷ, huỷ hoại đi người cha nửa tỉnh nửa mơ vẫn yêu thương Gia Mạt như con gái ruột. Anh hứa chở che cho cô, đã bảo “em đừng sợ”. Cô tin tưởng, đã vững lòng về một tình cảm chưa biết sẽ đi về đâu, chỉ cần anh vẫn ở bên, thế là đủ. Nhưng rồi, chàng trai tuổi mười tám có thể làm được gì để bảo vệ cô gái nhỏ trước lời đe dọa của bác mình về tương lai của cô? Có, anh không đủ sức chở che nhưng có thể chọn cách rời đi. Chỉ là, dù có đảm bảo được tương lai cho cô, nhưng tổn thương liệu có lành lại? “Yêu một người không nên yêu, anh có vô số suy nghĩ muốn ở bên cô, nhưng lại chỉ có môt đôi mắt không thể nhìn thấy cô và một đôi tay không thể chạm vào cô.” Trần Tứ ra đi, bức thư để lại cho Gia Mạt bị đốt bỏ. Tất cả những gì còn sót lại giữa họ là tin nhắn cuối cùng cô gửi: “Sau này chúng ta vẫn nên làm anh em thì hơn”và chữ “Ừ ngắn gọn dứt khoát từ anh. “Trước khi người đến, sau khi người đi, tôi còn phải cô độc bao lâu nữa?” Năm năm có dài không? Năm năm, đủ để chữa lành mọi vết thương, đủ để người ta quên đi một mối tình, đủ để người ta yêu thêm vài người mới. Nhưng cũng đủ để người ta trở nên mạnh mẽ để đối diện với trái tim, đủ khả năng để bảo vệ cho người mình yêu. Trần Tứ - Tống Gia Mạt rồi sẽ ra sao? Tình cảm thuở ngây ngô liệu có vững vàng trước sự bào mòn của thời gian? “Tình đầu như chiếc răng khôn. Đau âm ỉ, nhưng lúc mọc xong thì vừa chắc lại vừa thừa”. Để cũng không xong nhưng lại có phần không muốn nhổ đi. *** “Bỏ trốn” của Lộc Linh có cốt truyện không mới cũng không cũ. Một tình yêu giữa anh em không ruột thịt. Người anh trai không phải tâm cơ lèo lái cô em từng bước đi vào vòng xoáy tình yêu. Tống Gia Mạt cũng không nhu nhược, cam chịu. Nữ chính được xây dựng với một tính cách vừa đủ. Vừa đủ gan dạ để đối mặt với tình cảm, vừa đủ kiên trì để yêu và cũng vừa đủ hiểu chuyện để buông tay. Còn nam chính đúng chuẩn hình tượng tài giỏi, thâm tình, một khi đã nhận ra tình cảm thì không thay đổi, cũng không để cho cô bất kỳ hoài nghi nào về tình yêu của anh. Tuy nhiên, truyện cũng được viết rất “Lộc Linh” với những màn tô hồng nhân vật. Nam nữ chính ngoài đoạn tình yêu trắc trở thì toàn bộ mọi việc đều thuận lợi, đến đâu cũng là tâm điểm, còn kẻ xấu thì luôn bị hạ bệ dễ dàng. Truyện được viết với bối cảnh chính là vườn trường làm người đọc như được trở về với thời cấp ba, nơi có những tình bạn keo sơn, những màn chơi xấu đấu tố ngô nghê đến bật cười và những tình yêu ngây thơ vụng trộm. Nếu bạn thích thể loại truyện thanh xuân vườn trường với hình tượng nhân vật đẹp đẽ tài năng và thiện lương thì không thể bỏ qua “Bỏ trốn”. Bản chuyển ngữ được chú thích cẩn thận và đặc biệt là không có pass lại càng là một điểm cộng. ____ *Trích từ bài Mây và Biển, do tác giả trích dẫn “…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Sơ Nguyệt Thập Lục *Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết Mời các bạn mượn đọc sách Bỏ Trốn của tác giả Lộc Linh.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Long Quyển - Tô Du Bính
Cuộc phỏng vấn giữa phóng viên và Taiya bắt đầu:  Phóng viên: Ngài được xem như ông hoàng tại sao lại thích đồng tình luyến ái. Taiya: tìm đàn bà cũng không sinh được con trai. Phóng viên : .... Phóng viên: Đoàn Thánh kỵ sĩ có rất nhiều anh chàng đẹp trai, sao ngài lại chọn người xấu nhất. Taiya đồng tình: … Thẩm mỹ của nhân loại quả là kỳ lạ và đáng buồn! Phóng viên: … Phóng viên: Nhân loại đông như vậy, sao lại đi làm gay với long? Kleist: Làm gay với người cũng sinh không ra thằng cu. Phóng viên: … *** Hệ liệt Mộng Đại Lục, gồm có:  - Thánh Viện - Đế Hỏa - Vong Tích - Long Quyển Hệ liệt gồm 4 bộ, có chút liên kết với nhau, đều diễn ra trong không gian khác, trên mảnh đất Mộng đại lục. Lấy ma pháp và cung đình phương Tây làm bối cảnh. *** Bộ này của chị Bơ Bính viết rất hay. Tình tiết hàm súc, gãy gọn, chuyển biến nhanh, cho đến phần cuối vẫn làm mình đọc không rời mắt, không có bị dài dài chán chán kiểu phần cuối như của Hủ mộc sung đống lương hay Bàng quan bá khí trắc lậu. :)) Nhân vật của chị Bính thì cute khỏi chê rồi. Nhất là bạn Thái Á, bạn công theo hướng ngạo kiều, manh manh và cố chấp. :)) Chỉ duy có chuyện truyện kết thúc hơi bị chưng hửng. Hệ liệt Mộng đại lục này càng về sau chị viết càng hay.   Mời các bạn đón đọc Long Quyển của tác giả Tô Du Bính.
Thanh Man - Hoa Lý Tầm Hoan
“Thanh Man” là một bộ truyện hài hước, nhẹ nhàng và pha chút linh dị thần quái. Nội dung khá ly kỳ và hấp dẫn, kết hợp với giọng văn có lúc nghiêm túc trầm lắng, có khi khôi hài thoải mái làm cho cảm xúc của người đọc cũng chuyển biến theo từng lời kể của tác giả.  Cặp đôi hoan hỉ oan gia Bạch Lê - Thanh Man sẽ mang lại cho người xem những phút giây vui vẻ thoải mái. Là những phân đoạn đấu khẩu hài hước của hai người, là những phát biểu rất ngây ngô và thật thà của Thanh Man nhưng có thể khiến Bạch Lê ngã ngửa, là quá trình phát triển tình cảm khá ngọt ngào giữa Bạch ca ca và A Man muội muội.  Bạch ca ca cứ hay trêu đùa A Man muội muội, nhưng ai là người lúc nào cũng quan tâm chăm sóc A Man, ai là người không màng tính mạng cứu A Man tận ba lần, chẳng phải là Bạch Lê ngốc nghếch hay sao?  Một Thanh Man khả ái, đáng yêu, tuy có những lúc rất ngô nghê và ngốc nghếch, nhưng luôn mang theo một trái tim chính nghĩa và tinh thần lạc quan đem lại niềm vui cho mọi người. Một Bạch Lê mang nhiều tâm sự được che dấu dưới lớp mặt nạ tươi cười và đó còn là Bạch ca ca phúc hắc, gian xảo, cứ thích trêu đùa A Man muội muội mỗi ngày. Và còn rất nhiều nhân vật phụ khác tạo nên một câu chuyện thú vị.  Tóm lại, “Thanh Man” là một tập hợp nhiều câu chuyện ngắn của từng nhân vật phụ để viết nên câu chuyện chung của hai nhân vật chính. Mỗi nhân vật phụ đều có cuộc đời riêng, là buồn đau hay hạnh phúc, là viên mãn hay dang dở chung quy cũng tựu thành thiện ác có báo, nhân quả luân hồi. Nếu các bạn muốn tìm một bộ truyện hoan hỉ oan gia hài hước, có chút ngọt sủng kết hợp huyền huyễn thì đây sẽ là sự lựa chọn thích hợp dành cho bạn. *** “Qua đi nhìn xem, cẩn thận một chút.”   “Hảo.” Một người một con rồng nhìn như đạm nhiên, kỳ thật cảnh giác mà hướng cách đó không xa Tiểu Lâm Tử đi đến. Thần giới nhiều núi rừng, trên núi cỏ cây xanh um tươi tốt, thoạt nhìn hoang vắng lại mỹ lệ. Này phiến Tiểu Lâm Tử tuy nhỏ, nhưng cây cối sinh trưởng đến thập phần tươi tốt, tầng tầng lớp lớp cành lá cản trở tầm mắt, liếc mắt một cái vọng không thấy cuối. “Chủ nhân cẩn thận!” Tạch một tiếng Hồng Anh hiện, Thanh Man còn không có phản ứng lại đây, nó đã mang theo nàng hướng phía đông nam đánh tới. Chạm vào! Trước mắt rõ ràng trống rỗng một mảnh, cái gì hơi thở đều không có, nhưng Hồng Anh lại đột nhiên đụng vào thứ gì, bị hung hăng bắn ngược trở về. Đột nhiên không kịp phòng ngừa Thanh Man một cái lảo đảo sau này đảo đi, tiểu bạch long tay mắt lanh lẹ đỡ lấy nàng, cái đuôi mang theo lôi đình chi lực triều kia không biết là gì đó đồ vật đánh tới. Nó tốc độ phi thường mau, không có cấp đối thủ bất luận cái gì phản ứng thời gian, lực đạo càng là rất nặng, chỉ một chút liền kêu kia đồ vật kêu lên một tiếng, một đạo máu tươi phun ở trên mặt đất. “Dấu đầu lộ đuôi, thứ gì!” Thanh Man phản ứng lại đây, vừa kinh vừa giận, huy Hồng Anh thương liền vọt đi lên. Nhưng mà kia đồ vật vô hình không tiếng động, hướng bên cạnh một trốn bọn họ liền nhìn không thấy, căn bản là không thể nào xuống tay. Thanh Man híp mắt, sờ sờ trong tay Hồng Anh thương: “Dựa ngươi bảo bối nhi.” Hồng Anh vui mừng mà lên tiếng, mang theo nàng động lên. Hai người phối hợp ngay từ đầu còn có điểm mới lạ, không một lát liền quen thuộc lên. Nhân Hồng Anh cùng Lưu Vân là thấy được kia đồ vật, bởi vậy không trong chốc lát, kia đồ vật liền rốt cuộc kiên trì không được, ngã trên mặt đất lộ ra nguyên trạng. “Này…… Linh Sơn đạo trưởng?!” Thanh Man giật mình đến thiếu chút nữa đem Hồng Anh ném văng ra, Bạch Lê cũng là khó được mà kinh ngạc: “Như thế nào sẽ là hắn?” “Đúng vậy! Hắn, hắn một phàm nhân, sao có thể thượng đến tới Thần giới!” Thanh Man trừng mắt lẩm bẩm nói, “Lại còn có ẩn thân, còn một chút hơi thở đều không hiện, này…… Sao có thể đâu?” Hai cái tiểu quang cầu từ trên người nàng bay ra tới, ríu rít mà nói: “Người này xú xú, nhưng là hắn trên người có nơi này hơi thở!” “Đúng đúng, xú xú! Hơi thở!” “Ngu ngốc Lưu Vân, ngươi không cần học ta nói chuyện!” “Anh, hảo anh, làm ta học! Lưu Vân, thông minh!” “Không, ngươi đặc biệt bổn!” Mời các bạn đón đọc Thanh Man của tác giả Hoa Lý Tầm Hoan.
Kế Hoạch Tinh Cầu - Tô Du Bính
Câu chuyện Kế Hoạch Tinh Cầu kể về những con người sống trên những tinh cầu ở tương lai, cũng có những cuộc hôn nhân nhằm liên kết giữa các tinh cầu nhưng cũng là thôn tính lẫn nhau. Một Lục Lục tiểu thư phải thực hiện nhiệm vụ nặng nề gả đi qua  tình cầu Kanmuan để làm hoàng tử phi. Nhưng dường như mọi việc không như mong đợi của người đứng đâu tình cầu Ultra. Chuyện gì đã xảy ra??? Kế Hoạch Tinh Cầu gồm có: KẾ HOẠCH THÔNG GIA TINH CẦU KẾ HOẠCH DUY TRÌ HÒA BÌNH TINH CẦU Mời các bạn đón đọc Kế Hoạch Tinh Cầu của tác giả Tô Du Bính.
Ngồi Mãi Sao Có Thể Không Loạn - Túy Hậu Ngư Ca
Vết thương càng sâu, vết sẹo càng cứng.   Ngày Thẩm Hoài Cảnh gặp Ôn Đinh lần đầu tiên, toàn thân cô được bọc kỹ trong một lớp bảo vệ vừa dày vừa xấu xí như vậy. Nụ cười giả tạo, những câu nói sặc mùi tiền, toàn thân tỏa ra một loại cảm giác vừa hèn mọn vừa khiến người ta chán ghét không muốn đến gần. Không ai biết, đây chính là mục đích của Ôn Đinh, càng bị xa lánh càng tốt, càng an toàn cho chị em cô.    Người khác có thể sẽ rơi vào cái bẫy lừa này của cô, nhưng Thẩm Hoài Cảnh không phải là người khác. Khuôn mặt anh tuấn lạnh lùng đó, tuy rằng đối với trò khôn vặt của cô không có biểu hiện gì, nhưng khoảng thời gian lăn lộn dưới vũng bùn của xã hội đã khiến cho đôi mắt của Thẩm Hoài Cảnh vừa nhìn đã biết, cô gái này không đơn giản. Xinh đẹp, miệng lưỡi giảo hoạt không có lời nào là thật, nhưng đối với em trai là tuyệt đối ân cần chu đáo, ngay cả với hai đứa trẻ không thân thích nhà hàng xóm cô cũng thật lòng đối đãi. Người như vậy, không thể là người xấu.   Nhắc đến hai đứa trẻ hàng xóm này, thật ra chính là nguyên nhân dẫn đến cuộc gặp gỡ định mệnh giữa anh và cô. Vốn là Ôn Đinh cùng với em trai Ôn Dĩ Nam thuê nhà bà nội của hai đứa trẻ, nhưng vì bà ấy đột ngột bị bệnh mới đem bọn chúng đến cho người cậu nhiều năm không gặp chính là Thẩm Hoài Cảnh anh đây. Nói như vậy cũng đủ hiểu, thà rằng bọn trẻ muốn ăn nhờ ở đậu nhà người dưng như Ôn Đinh cũng không có cách nào ngay lập tức thân thiết với người cậu từ trên trời rơi xuống này. Bất đắc dĩ, Thẩm Hoài Cảnh đành phải đem “một nhà bốn người” bọn họ về cưu mang. *** Đương nhiên, để khiến cho Ôn Đinh gật đầu đồng ý, Thẩm Hoài Cảnh phải bỏ ra không ít điều kiện. Có thể lúc đầu anh cũng không cam tâm tình nguyện lắm, nhưng dần dần, cô gái bí ẩn này lại khiến anh cảm thấy tất cả đều xứng đáng. Lúc đầu, cô dùng thái độ hờ hững để đối đãi với tất cả mọi người và mọi thứ, nhưng sau đó Thẩm Hoài Cảnh nhận ra được, cô đã dần buông lỏng phòng bị đối với anh. Thỉnh thoảng vào lúc chính cô cũng không nhận ra, cô đã bộc lộ bản chất thật của mình. Thận trọng và vô cùng hoảng sợ.   Chẳng biết từ khi nào, Thẩm Hoài Cảnh lại để ý đến Ôn Đinh như vậy, những giấc ngủ không an ổn, những lúc xù lông trợn mắt giả vờ dữ dằn để bảo vệ mình và em trai, còn có những điều mà những cô gái nhỏ nhắn thường sẽ không làm được. Anh quyết định điều tra “con người thật sự" của cô. Tuy không thể tìm hiểu được ngọn ngành, nhưng ít nhất, “một vài" thân phận của cô đã hiện ra trước mắt.   Thẩm Hoài Cảnh muốn đặt cược. Anh cược bằng một dự án vô cùng lớn, rằng cô sẽ không vì tiền mà phản bội anh, rằng cô xứng đáng với sự mạo hiểm của anh. Cuối cùng, anh thắng.   Xuất phát từ nguyên nhân nào thì chính Ôn Đinh cũng không rõ, cô đã cố gắng giấu mình tốt nhất có thể, nhưng vẫn bị lôi vào thế giới trắng đen lẫn lộn của anh. Ôn Đinh chỉ biết rằng, mình không thể phản bội anh, nhưng để chấp nhận phần tình cảm mới lạ này, Ôn Đinh thật sự không dám mạo hiểm.   Thế nên, vào lúc Thẩm Hoài Cảnh đang hăng hái nhất bước chân vào mối quan hệ nam nữ đầu tiên sau 28 năm, Ôn Đinh bỏ đi. Không phải là trốn tránh anh, mà là trốn chạy khỏi sự truy bắt của những người kia.   Thẩm Hoài Cảnh vô cùng tức giận, điên cuồng đi tìm hai chị em cô, thề với lòng mình sẽ không cho cô bất cứ cơ hội nào để chạy trốn nữa và anh đã làm được. Lần này không những tìm được cô, anh còn bắt luôn trái tim của cô gái nhỏ mang về nhà.   Thật ra, cũng chính nhờ khoảng thời gian trốn chạy này, Ôn Đinh mới nhận ra, trong lần cược của anh, anh đã thắng luôn cả cô rồi. Thế nên, Ôn Đinh nhắm mắt mở lòng mình, thử mạo hiểm giao tương lai của mình và em trai mình cho anh.    Thẩm Hoài Cảnh ngoài mặt kìm nén không biểu hiện gì, nhưng trong lòng đã nhảy loạn rồi. Đừng nói là chỉ hai chị em cô, bảo anh chăm sóc cả gia phả nhà cô cũng còn được. Chỉ có điều anh mừng hơi sớm, gia phả nhà Ôn Đinh, lại đâu phải dạng vừa.   Một khi đã trao gửi bản thân cho anh, đương nhiên cô cũng sẽ nói rõ tình huống của mình, Chính vì vậy, Thẩm Hoài Cảnh mới có thể vạch ra kế hoạch từng bước giải cứu cô gái của mình khỏi sự ràng buộc của một gia đình hào môn coi tiền hơn mạng.   Những ngày tháng sau đó, là sự ăn ý của hai người trong từng bước nhỏ của cuộc sống, từ chuyện giải quyết tâm sinh lý cho hai bạn nhỏ muốn yêu sớm trong nhà, cho đến những vết thương từ quá khứ. Sẽ không hề quá lời khi nói hai người họ chính là bác sĩ của đối phương. Những vết thương cho dù bản thân đã cố chôn vùi thật sâu nhưng vẫn âm ỉ đau mỗi khi nhớ đến, những luyến tiếc đối với sinh mệnh đã không còn, họ cùng nhau mở ra từng thứ một, và rửa sạch quá khứ đau buồn ấy.   Có thể bạn cho rằng, đây là một câu chuyện cổ tích, kết thúc bằng sự trả giá của những người xấu xa và sự viên mãn hạnh phúc của những người đã từng cố gắng. Nói như vậy cũng không sai, nhưng bạn có công nhận một điều rằng, đọc được một kết cục như thế này cảm giác rất thoả mãn không? Cho dù cuộc sống thật sự sẽ không có công bằng tốt đẹp như vậy, nhưng ít ra chúng ta cũng đã từng cố gắng hướng đến những điều tương tự.    Tình yêu của Thẩm Hoài Cảnh và Ôn Đinh là vượt qua trắc trở mới có thể đến được hạnh phúc, cũng sẽ khiến một vài người đứng bên cạnh đau lòng, giống như thanh mai trúc mã của Ôn Đinh vậy. Nhưng biết sao được, là anh từ đầu tới cuối đều ở bên cạnh cô nhưng lại không có mặt vào lúc cô cần che chở nhất. Còn có tình cảm lệch thời gian của hai con người cá tính Vi Thiến và Liên Hiên, phát triển tình yêu bằng một hy vọng nhỏ nhoi mà họ chưa từng từ bỏ. Còn có, hai cô cậu nhóc sống cạnh lâu hiểu lòng nhau đầy hứa hẹn Khương Hoài Nhân và Ôn Dĩ Nam. Và còn rất nhiều mảnh đời đầy tâm sự của những người làm cha mẹ, tất cả bọn họ đều vì một cuộc sống tốt đẹp ở phía trước mà buông nhẹ gánh lòng.   Có người hỏi, Ôn Đinh yêu Thẩm Hoài Cảnh nhiều bao nhiêu?   Ôn Đinh không biết, chỉ biết rằng trước khi gặp anh, cô cảm thấy chết là một sự giải thoát. Nhưng sau khi gặp anh rồi, điều cô sợ nhất lại là cái chết. Chết rồi, ai sẽ xoa dịu nỗi đau cho anh? Ai sẽ cùng anh trải qua những ngày tháng còn lại?   Bởi vì Thẩm Hoài Cảnh từng nói, anh đã cược một ván trên người Ôn Đinh, chính là tính mạng và cuộc đời sau này của anh. *** ***NÓI SƠ SƠ VỀ TRUYỆN*** Trước khi edit truyện này thì mình đã đọc qua truyện "Hôn Nhân Ấm Áp" của Túy Hậu Ngư Ca. Mình thật sự thích cách viết truyện của tác giả. Lối viết truyện gần gũi, ngọt ngào, không quá cầu kì phóng đại, đặc biệt rất HÀI HƯỚC. Truyện này nói về hai người bị tổn thương tình cảm gia đình, vì một số lí do bất đắt dĩ nên sống chung dưới một mái nhà (motip cũ, nhưng câu chuyện không cũ), sau đó...(đọc rồi sẽ biết ^^). Truyện gần gũi, ngọt ngào, hài hước, cảm động. Đặc biệt là những câu chuyện đầy xúc động của các cặp chị em trong truyện. Tính cách nhân vật: Thẩm Hoài Cảnh: đẹp như tranh, lạnh như băng, cấm dục, thích dùng ánh mắt để nói chuyện (nói hơn 2 chữ là nhiều rồi), thường dùng hành động để chứng minh. Ôn Đinh: xinh đẹp, thông minh, nói nhiều (nói rất là nhiều), lời nói cay độc, chuyên đi đốt nhà người khác. Nhân vật phụ: các nhân vật phụ đều hài hước, đáng yêu. Nội dung thế nào thì mời các bạn đọc truyện nhé. Chứ nói hết mất vui. AHiHi. _____________________ ***ĐÔI DÒNG CHIA SẺ VỚI ĐỌC GIẢ*** Đây là truyện đầu tiên mình edit, hẳn sẽ có nhiều thiếu sót, mong các bạn thông cảm nhé. Lúc đọc truyện, nếu các bạn phát hiện ra có chổ sai lỗi chính tả hay câu từ không hợp lí thì các bạn vui lòng bình luận bên cạnh để mình xem và sửa lại nha. Đọc truyện xong nhớ cho mình ý kiến nha. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. KHÔNG THÍCH THÌ LẶNG LẼ BƯỚC QUA ĐỜI NHAU, XIN ĐỪNG DỪNG LẠI RỒI BUÔNG LỜI CAY ĐẮNG, LÀM TỔN THƯƠNG NHAU. CÁM ƠN CÁC BẠN. __________________________ Ở mỗi chương Hi có chèn một bài hát tiếng Trung (vì Hi rất thích nghe nhạc Trung). Ai có bài hát nào hay thì bình luận lại để Hi đăng ở các chương sau nhé (nếu bài đó không trùng với bài Hi đã đăng rồi.)   Mời các bạn đón đọc Ngồi Mãi Sao Có Thể Không Loạn của tác giả Túy Hậu Ngư Ca.