Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bản Lĩnh Ngông Thần

Bạn đang đọc truyện Bản Lĩnh Ngông Thần của tác giả Ngự Dụng Cuồng Thần. Trở lại đất nước sau bao năm chinh chiến, nhưng ngoài cái danh chiến thần ra thì được cái gì chứ???? Gia anh bị người khinh nhục như vậy, thế mà giờ anh mới biết. Trở về đã bắt gặp cảnh vợ mình bị ép tái hôn, thậm chí con gái anh còn bị đem ra làm hàng hóa đấu giá... Từ nay về sau, anh phải bảo vệ gia đình mình, dù trời có sập xuống, anh cũng phải phá nát nó! Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể tìm đọc thêm Sau Khi Mang Thai, Tôi Ly Hôn Ảnh Đế hay Hào Môn Tổng Tài Sủng Lão Bà. *** Sáng sớm tinh mơ, ánh mặt trời bao phủ toàn bộ Thành phố Ninh. Trên một con phố, Sở Vĩnh Du đứng bất động dưới tán cây. Nhìn đám người rải rác qua lại, trong lòng nhất thời cảm thấy xúc động. Bốn năm chinh chiến, Sở Vĩnh Du tôi cuối cùng cũng trở về, bà xã, không biết em có khỏe không...... Một vài người qua đường dừng lại nhìn, cảm thấy người thanh niên này hơi kì lạ. Dáng người cao ráo nhưng không thô kệch, giống như chim ưng trong đêm tối, bên trong chứa đựng đôi mắt sắc bén, sâu xa, như muốn chiếm đoạt tất cả tia nắng đầu tiên vào buổi sáng sớm. Đột nhiên một bóng người đến gần, khom người và nói. “Thưa ngài, đã điều tra rõ rồi, Đồng Ý Yên chưa thay đổi chỗ ở, hơn nữa, còn có một tin khác.” Mã Trạch, một trong bốn người bảo vệ Sở Vĩnh Du, là người mạnh mẽ vang dội, lúc này lại có một chút do dự. “Nói.” Nhìn thấy Sở Vĩnh Du cau mày, Mã Trạch bừng tỉnh và vô cùng lo sợ. “Nhà họ Đồng kén rể ở khách sạn Tứ Thủy Đại lúc mười giờ hôm nay.” Lại kén rể? Sở Vĩnh Du cau mày, nghĩ lại bốn năm trước, sự tác hợp của anh và Đồng Ý Yên, cũng không phải là kén rể sao. “ Kén cho em vợ tôi sao?” Em gái Đồng Hiểu Tiêm của Đồng Ý Yên, tính cách đanh đá nhưng lại có một ngoại hình xinh đẹp, tuy không đẹp bằng chị gái Đồng Ý Yên nhưng cũng khá quyến rũ. “Không phải, là.....là kén cho Đồng Ý Yên.” Nói ra câu này, cơ thể Mã Trạch có chút run rẩy, đó là sự sợ hãi. Phải biết người trước mắt là Sở Vĩnh Du, người canh giữ lãnh thổ quốc gia bốn năm nay, uy danh của anh vang xa ngàn dặm, không một ai dám đụng đến anh. Anh được vinh dự là một trong ba chiến thần có công bảo vệ non sông đất nước, đây là niềm vinh dự khi được trở về quê hương của mình. Vợ của mình thế nhưng lại lần nữa kén rể, nên tức giận hay không chứ? Vù vù! Đột nhiên trên mặt đất có gió thổi đến, cây lớn bên cạnh ngã xuống ầm ầm, ngay cả rễ cũng bật ra. Mã Trạch cúi đầu, cố gắng chịu đựng luồng khí kinh khủng phát ra từ cơ thể Sở Vĩnh Du, anh ta biết cậu chủ đang tức giận. “Nhà họ Đồng này, coi vợ tôi là cái gì chứ, coi Sở Vĩnh Du tôi là cái gì, ở khách sạn Tứ Thủy Đại đúng không? Đi thôi.” Mở cửa xe một cách kính cẩn, Mã Trạch phất tay, uy thế mạnh mẽ. “ Đi thôi!” Mercedes-Benz G63 xuất phát, cách góc phố không xa, một chiếc xe G63 xuất hiện, giống như chiếc xe Sở Vĩnh Du ngồi, tất cả đều được treo các biển số xe. Nửa tiếng sau, tại cổng khách sạn Tứ Thủy Đại, đám người đột nhiên dừng lại, trong mắt lộ ra sự kinh ngạc. Hai mươi chiếc Mercedes-Benz G63 mới toanh lao tới đây, không cần bất kỳ tô vẽ gì, khí thế đã san bằng cả con phố. “Wow, đây là ông chủ lớn nào vậy, Thành phố Ninh chúng ta sợ rằng chẳng có mấy người có nhiều xe G63 đến vậy.” “Đúng vậy, một chiếc hơn mười hai tỷ, 20 chiếc...thật không dám tưởng tượng nổi.” Đang bàn luận xôn xao, chiếc xe dẫn đầu dừng lại, Sở Vĩnh Du bước xuống từ cửa sau, liếc nhìn bảng hiệu của khách sạn Tứ Thủy Đại rồi bước lên cầu thang. Ầm Ầm! Một tiếng sấm sét trên mặt đất, bầu trời ngay lập tức u ám, kèm theo khí thế của cơ thể Chu Vĩnh Du, mọi người vội vàng tránh sang một bên, chỗ nào anh đi qua, thậm chí, mọi người còn không dám nhìn vào đôi mắt trông có vẻ bình tĩnh nhưng thực chất là sóng gió đang trào dâng. “Đẹp trai quá, phong độ quá! Trời ạ, nếu sau này gả cho một người đàn ông như vậy, tôi chết cũng không đáng tiếc.” “Nằm mơ đi, người ta không những phong độ, mà còn có tiền, có thể lấy người như cô sao?” Giọng nói dần dần im lặng, Sở Vĩnh Du cũng tiến vào trong đại sảnh của khách sạn Tứ Thủy. Cùng lúc đó, một yến tiệc trên lầu năm lại sôi động lạ thường, hầu hết mọi người đều đến tham gia buổi tranh cử kén rể của nhà họ Đồng. Trong một căn phòng trên tầng tám, một người phụ nữ mặc chiếc váy dạ hội hai dây màu xanh nhạt đứng bên cạnh cửa sổ sát đất, bóng lưng cô đơn, đã đủ làm cho vô số nam nhân điên cuồng. Đồng Ý Yên là vợ của Sở Vĩnh Du, một người phụ nữ vừa có ngoại hình vừa có khí chất. “Yên Yên.” Một tiếng kêu khe khẽ phát ra từ người đàn ông trung niên tên Đồng Thế Tân đang ngồi trên ghế sofa, trong lòng ẩn chứa sự tự trách sâu sắc. Đồng Ý Yên quay người lại, khuôn mặt xinh đẹp hiện ra nhưng lại đối lập rõ ràng với vẻ u buồn trong mắt cô. “Đây là danh sách, Yên Yên, con... hãy chọn một người đi.” Gần như là lời Đồng Thế Tân vừa nói ra đối mặt với người phụ nữa trung niên xinh đẹp đang ngồi trên ghế sofa - Tư Phu, mẹ của Đồng Ý Yên đột nhiên đập bàn đứng dậy, chua chát nói. ngôn tình hoàn “Chọn chọn chọn! Chọn cái rắm, ông xem bọn họ là người thế nào, không chỉ không đủ thông minh, mà còn tàn phế, đần độn, thậm chí còn bị bệnh thần kinh. Con gái của tôi sẽ biến thành cái dạng gì!” Nói đến đây, Tư Phu nhìn Đồng Thế Tân cúi đầu, không nói gì, cũng không tức giận. “Đều là đồ bỏ đi, lần đầu tiên chọn Sở Vĩnh Du, ít nhất cũng là người bình thường, lần này thì sao? Hơn nữa chuyện kén rể trọng đại như vậy, ông xem ba ông, anh ông có ai đến không, lại phái mấy người nhỏ tuổi đến, đây là muốn sỉ nhục ai thế.” Đồng Ý Yên bước đến, từ từ cầm bảng danh sách lên. “Mẹ, đừng nói nữa, chỉ cần có thể đổi với Hữu Hữu, muốn con làm gì cũng được cả.” Hữu Hữu......nghe đến tên của cháu gái, hai người họ đều không nói nên lời. “Yên Yên, bây giờ không có người ngoài, mẹ rất sợ, ông nội con, thật sự không phải thứ gì tốt, chắt gái máu mủ tình thâm, ông ta còn có thể lấy nó ra làm tiền đặt cược, thật sự là...” “Mẹ!” Sau khi nói ra chữ này, Đồng Ý Yên duỗi tay phải ra, dùng ngón trỏ chỉ ngay một cái tên trên đó. “Anh ta đi.” Mười phút sau, trong phòng tiệc, Đồng Thế Tân nhìn ‘thanh niên tài tuấn’ phía dưới, trong lòng tức giận nói. “Tiếp theo đây, tôi tuyên bố, lần này nhà họ Đồng của chúng tôi kén rể, người được chọn là...” “ Tôi!” Đột nhiên một tiếng nói bá đạo vang lên, tất cả mọi người nhìn theo tiếng nói, chỉ thấy ở cửa phòng tiệc, một thanh niên mặc bộ đồ trắng đang đi đến. Khuôn mặt điển trai khiến tất cả phụ nữ ngẩn ngơ trong giây lát. Trên sân khấu, Đồng Ý Yên kinh hãi che miệng lại, nhưng vẫn có âm thanh truyền ra từ ngón tay của cô. “Thiên....Vĩnh Du.” Đi được nửa đường, bóng dáng của Sở Vĩnh Du bị một người ngăn lại. “Mẹ nó, mày là ai, cô Đồng đã chọn xong rồi, mày là cái thá gì.” Đùng! Hoàn toàn không có nửa lời, Sở Vĩnh Du không dừng bước chân, một bạt tai rơi vào mặt người chặn đường bên cạnh, trên không trung còn có mấy cái răng dính máu văng ra. “Mẹ kiếp! Mày là Sơ Vĩnh Du?” Giọng nói đột ngột vang lên, là Đồng Tử Họa, con trai nuôi thứ hai của nhà họ Đồng sửng sốt, vẻ mặt tràn đầy sự bất ngờ. “Sở Vĩnh Du, cái tên này nghe quen quen.” “À, tôi nhớ ra rồi, chồng trước của cô Đồng, cũng là ở rể, nhưng mà Sở Vĩnh Du, không phải nghe nói anh ta đi nhập ngũ chỉ vì đào hôn sao, sao giờ lại trở về?” Giọng nói vừa truyền đi, mọi người biết rằng không phải chuyện đùa, người ta vẫn chưa ly hôn, bọn họ còn có hy vọng gì nữa, rất nhanh phòng tiệc chỉ còn một mảnh trống không. “Sở Vĩnh Du, cậu vẫn còn mặt mũi đến đây sao?” Tư Phu run rẩy không ngừng, người đàn ông không có trách nhiệm này, lại còn dám trở lại đây. “Yên Yên, anh xin lỗi, Sở Vĩnh Du anh quyết định quay về, sẽ không phụ tình yêu em dành cho anh nữa.” Đồng Thế Tân và Tư Phu muốn nói, lại bị Đồng Ý Yên ngăn lại. “Ba mẹ, hai người đi trước đi, trách nhiệm của anh ấy, bây giờ không chỉ là của một mình con.” Hai người đương nhiên biết rõ là nói đến Hữu Hữu, Hữu Hữu luôn bị người khác chê cười bởi vì không có ba, hai người họ cũng lo lắng chuyện này nên chỉ đành bỏ đi. Sở Vĩnh Du cau mày, cái gì mà không chỉ trách nhiệm với một mình cô. Thế nhưng Đồng Ý Yên đã bước xuống, điều này làm gián đoạn suy nghĩ của anh, đặc biệt là nước mắt vẫn không ngừng chảy ra từ khóe mắt của Đồng Ý Yên. Cô vẫn luôn yêu sâu đậm người đàn ông này, nếu không, sẽ không thể xảy ra quan hệ mà sinh ra Hữu Hữu. “Em.... tha thứ cho anh, là bởi vì, chúng ta có.....” Đang nói, lời nói của Đồng Ý Yên đột nhiên bị ai đó cắt ngang. “Không Không Không! Yên Yên, Sở Vĩnh Du đã bị loại, chị hiểu chứ? Người này, là người chị mới vừa chọn, bây giờ là chồng của chị.” Nhìn thấy đôi mắt ngăn cản của Đồng Tử Họa, Đồng Ý Yên vô cùng chán ghét. “Chồng tôi là ai, không cần cậu phải chỉ tay năm ngón.” Có người ngoài ở đây, Đồng Ý Yên thế nhưng không chừa lại chút mặt mũi nào cho Đồng Tử Họa, anh ta cũng mất mặt, khinh thường nói. “Gọi chị một tiếng Yên Yên thì tưởng mình là ai chứ? Lại dám nói chuyện như thế với tôi, Đồng Ý Yên, chị bây giờ chẳng qua chỉ là con lợn mà ông nội tôi nuôi mà thôi.” Mời các bạn mượn đọc sách Bản Lĩnh Ngông Thần của tác giả Ngự Dụng Cuồng Thần.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Việc Xấu Trong Nhà - Phó Du
Việc Xấu Trong Nhà thuộc thể loại ngôn tình kể về đêm tân hôn ô long động phòng, Phan Lôi phải lấy người anh chồng bị câm - Lục Chung. Sau khi kết hôn, Phan Lôi phát hiện Lục Chung không khéo ăn nói nhưng ngây ngô đáng yêu, dần dần hai người yêu nhau. Lúc hai người đang say đắm ngọt ngào, thanh mai trúc mã Tô Giác trở về khiến hai người rạn nứt, đột nhiên tai họa ập đến, Phan Lôi phát hiện dưới lớp mặt nạ dịu dàng, Lục Chung lại có tính cách u ám. Người chồng bên gối từ một con cừu ngoan hiền biến thành một quỷ Satan tàn bạo, khát máu với dục vọng độc chiếm mạnh mẽ, tình yêu của Phan Lôi phải chọn con đường nào? Hai nhân vật chính đều có tính cách đáng yêu, cốt truyện ấm áp ngược nhẹ, có ý nghĩa. Mời các bạn đón đọc Việc Xấu Trong Nhà của tác giả Phó Du.
Giữ Chặt Chị Gái - Hồ Điệp Seba
Rốt cuộc “Tại sao?" Quả thực ông trời muốn trêu đùa cô mà, đường tình yêu không phải ‘’đen đủi‘’ bình thường. Những tình yêu của cô luôn kết thúc bằng chia tay, suy cho cùng, cũng bởi vì cô nhất quyết không chịu thoát y bồi ngủ?! Đùa chắc, chưa gặp chân mệnh nam tử chân chính, sao có thể đem thứ quý giá của con gái dễ dàng trao ra? Từ nhỏ đến lớn tâm nguyện duy nhất của cô chính là trở thành bà chủ gia đình giỏi giang, Nhưng là ông trời tựa hồ cố tình cùng cô đối nghịch, trêu đùa cô một vố thật to. Mời các bạn đón đọc Giữ Chặt Chị Gái của tác giả Hồ Điệp Seba.
Phù Sinh Mộng - Tam Sinh Ước - Diệp Tiếu
Tác giả Diệp Tiếu đã giới thiệu đến với những bạn đọc yêu thích thể loại truyện ngôn tình một tác phẩm mới, một truyện có pha chút yếu tố truyện huyền huyễn khá hấp dẫn. Vẫn là chủ đề tình yêu nhưng được nêm nếm rất vừa miệng, công thêm chút gia vị huyễn hoặc khiến truyện càng thêm lung linh kì ảo. Thế giới này có ma tiên người thú lẫn lộn, có những yêu thương, hận thù đến sâu tận, có sự hòa trộn đến mê hoặc, tất cả xuất hiện trong truyện Phù Sinh Mộng. Đây là một hồi chấp nhất, vượt qua ngàn vạn năm, dây dưa vấn vít.  Đế quân Phượng tộc kiêu ngạo, vì lịch kiếp mà vướng vào khúc mắc với  tiểu Ma vương Tiên giới. Hồng Hoang khô cằn, trường kiếm của người thiếu niên chắn cho nàng một lần thiên kiếp, khiến nàng đơn thuần ngã vào yêu. Thế nhưng, dưới trời hoa đào mưa hạnh, vị tôn thần thượng cổ là nàng lại chớp mi cười yếu ớt trong nỗi thống khổ tột cùng. Hắn nói, ví bằng chỉ cầu vui vẻ nhất thời, chẳng uổng cuộc đời ngắn ngủi nên cứ mặc sức phong lưu. Tất cả những mỹ lệ lại hóa chỉ là hư ảo, khiến ta muốn dùng kiếm chém nát, để lộ tầng tầng lớp lớp xác đào hoa. Nếu chúng ta phải chết, người có sợ không? – Ta không sợ chết cùng người. Ta chỉ sợ, đơn độc sống tiếp mà thôi. Ta vốn chỉ là một thượng thần lười nhác. Thích uống rượu, sợ phiền toái, thuở thiếu thời từng bị tổn thương nên cũng thờ ơ với chuyện tình cảm. Mọi người đều nói U Minh Phủ tăm tối, ta khai một đoá hoa đào, là pháp thuật thượng cổ, thường ngày vốn không tin tà thần, ta to gan cứ thử một lần lại một lần. Cuối cùng, quả đúng như thế. Lần đầu tiên, bị người chiếm đoạt linh đan. Lần thứ hai, thổ lộ tình cảm, giao ra tâm phế, kết quả nhận được chỉ là một câu, ‘xin lỗi, nhận nhầm người.’ Vì thế ta rốt cục cũng hiểu được, U Minh Phủ, thật sự không thể nở hoa đào. Ta không cầu được tái kiến trên đỉnh thái sơn trăm hoa đua nở, bất quá chỉ muốn nói một câu, ‘Đừng tìm ta! Đừng tìm ta! Buông tha ta, chúng ta hãy quên nhau thôi!’ Vong Xuyên chớp mắt đã ngàn năm! Vong Xuyên, quên trọn ký ức ngàn năm! Một kiếp làm người, giữa hồng trần vạn dặm, thế đạo vô thường, hắn gặp được nàng. Giây phút hắn chìa tay ra cứu giúp nàng, nàng đã quyết định, tâm của nàng, máu của nàng, thậm chí cả thân thể phàm tục của nàng, tất cả đều trao cho hắn. Còn hắn, quân lâm thiên hạ, trái tim hắn rộng lớn quá, có thể chứa đựng ngàn vạn con dân, giang sơn xã tắc, nhưng lại chẳng chứa được nàng. Kiếp thần, vạn vạn năm qua, nàng lại chẳng ngờ nơi trước kia từng là tim nàng, lại biết rung động một lần nữa. Lần này, quyết tâm bỏ lại những thương tổn, bất an, nàng như chim sợ cành cong, dò dẫm bước theo hắn, yên tâm rằng cuối cùng mình cũng đã cập bến hạnh phúc. Giây phút trơ mắt nhìn thể xác tan biến vào hư không dưới trường kiếm của hắn, như những hạt bụi phiêu linh bất định, nàng đã muốn nói: ‘Ta muốn cùng chàng sinh nhi dưỡng tử, muốn được nắm tay chàng sống mãi mãi về sau, bách niên giai lão.’ Rốt cục đâu là điểm kết cho câu chuyện mời bạn theo dõi truyện và đi tìm hồi kết. Mời các bạn đón đọc Phù Sinh Mộng của tác giả Diệp Tiếu.
Hạnh Phúc Ngọt Ngào - Scotland Chiết Nhĩ Miêu
Khi bạn yêu một ai đó với tất cả trái tim mình, tình yêu đó sẽ không bao giờ mất đi ngay cả khi bạn phải chia xa. Khi bạn yêu một ai đó và dù bạn đã làm tất cả mà vẫn không được đáp lại thì hãy để họ ra đi. Vì nếu tình yêu đó là chân thật thì chắc chắn rằng nó sẽ trở về với bạn. Hạnh Phúc Ngọt Ngào nhẹ nhàng, sâu lắng đáng đọc của tác giả Scotland Chiết Nhĩ Miêu . Quyển này nếu nằm trong phần ngoại truyện của Bầy Hạc thì có lẽ sẽ hợp lý hơn. Các nam chính trong các câu chuyện của Scotland Chiết Nhĩ Miêu đều là lính nên tính cách có phần khá giống nhau, theo mô-típ cũ quá nhiều có thể khiến cho người đọc sẽ cảm thấy hơi bị nhàn quá, tác giả nên có sự đầu tư, làm mới vào tính cách của các nhân vật ở những truyện sau nhiều hơn.  Mời các bạn đón đọc Hạnh Phúc Ngọt Ngào của tác giả Scotland Chiết Nhĩ Miêu.