Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Truy Thê

Văn án: Thiếu nữ đời trước bệnh triền thân, ở bệnh viện nhiều hơn ở nhà, chưa đến mười tám lại xuyên qua. Xuyên vào một tiểu nữ oa, răng cỏ chưa mọc đủ, cùng phụ mẫu sống ở một thôn quê. Mọi chuyện tưởng như tốt đẹp, một hôm liền đuọce thông báo trở về nhà. Nàng vốn ở hiện đại không biết gia đấu trạch đấu, nên bị dọa đến choáng váng. Bản thân thừa hưởng nên giáo dục tiến ở hiện đại, xuyên về khăp nơi truyền bá tư tưởng cho mọi người. Nghĩ không ra lại bị tứ hôn cho một tên lắm thê tiếp nhất kinh thành. Bi ai a, bi ai! Đôi Lời Của Tác Giả: Đây là đứa con tinh thần thứ hai của mình sau bộ Bộ này pha chút cung đấu trạch đấu cho cuộc sống thêm mới mẻ, và cũng không ngược tim như bộ trước. Hài hước có hơn, tùy mọi người ném đá. Hy vọng mọi người ủng hộ . *** Nắng sớm chiếu rọi muôn nẻo ở Tân Hà thôn, báo hiệu cho một khởi đầu mới. Ở một tiểu viện của một phú hộ, ngoài sân nhỏ chim hót líu lo, nắng xuyên qua giấy mỏng ở cửa sổ lọt vào phòng. Trong phòng có một tiểu cô nương mười một tuổi, đã ngủ rất say sưa. Những tia nắng nghịch ngợm kia cứ nhè ngay vào mắt nàng mà đùa giỡn, quấy phá khiến nàng không thể nướng thêm bất kỳ giây nào nữa. Hai hàng mi cong vuốt như hai cánh bướm ngày xuân khẽ động, đôi mắt phượng hé mở, nàng chậm rãi ngồi dậy vươn vai. Xốc lại tin thần chào ngày mới bằng một nụ cười. Vâng, nàng đây chính là Mã Phi Yến, một người hiện đại ở thế kỷ hai mươi mốt xuyên đến đây đã được năm năm rồi. Cổ thân thể này cùng tên với nàng, có phụ thân là công bộ thị lang, được bạn hoàng đế cao cao tại thượng suốt ngày chỉ biết hô to gọi nhỏ sai xử người khác giao cho trọng trách tu sửa đê điều ở Tân Hà thôn. Thế là một nhà ba người đã chuyển đến đây năm năm rồi. Lúc đầu mới đến chốn hoang vu, tiêu đìu này Mã Phi Yến sáu tuổi chịu không được nên đã cưỡi hạc về Tây. Nàng nhập vào thân thể này đến nay cũng đã quen hết tất cả mọi việc. Do Tân Hà thôn là một thôn nhỏ đầu người tính hết cũng chỉ trên dưới một trăm nên ở tạm trong một nhà nhỏ bỏ trống của một phú hộ. Phụ thân nàng vốn là thị lang nên bọn họ đối với nàng cũng là nịnh nọt. Việc nàng làm bình thường chính là chạy ra ngoài cùng phụ thân đến tối mới trở về. Nàng thường xuyên ra ngoài chơi nên rất cẩn thận mang bùn đất bôi đầy người. Phụ thân nàng nghĩ nàng nghịch ngợm không cẩn thận nên mới ra bộ dạng như vậy nhưng không nỡ trách móc. Mẫu thân nàng lại khác, luôn miệng lải nhải không ngừng. Có khi còn cấm đoán nàng không được đi cùng phụ thân nữa. Đương nhiên chưa bao giờ thành công vì nàng luôn có đồng minh mạnh mẽ đó là vị phụ thân đáng kính. Nàng cũng là bất đắc dĩ thôi mà. Ơ cổ đại không có kem chống nắng thì biết phải làm sao? Nàng đành mượn bùn giúp mình thôi. Hôm nay cũng không ngoại lệ, sau khi làm vệ sinh thân thể xong nàng cũng chạy đến phòng bên cạnh cùng phụ mẫu dùng điểm tâm rồi đến xem việc tu sửa. Không biết có phải ngọc hoàng đại đế trêu người không mà đê sắp sửa xong lại "ban tặng" cho một trận thiên tai khiến mọi công lao trước như đổ sông đổ biển. Tình trạng như vậy cứ lặp đi lặp lại đến nay đã năm năm rồi. "Phụ thân, chúng ta xuất phát thôi." Mã Phi Yến dùng khăn lau miệng rồi nắm tay Mã Tuấn Vĩnh ra sức kéo. Tề thị, thân mẫu của cổ thân thể này dịu dàng trách móc: "Yến nhi, ngươi không thể đợi phụ thân ngươi dùng xong điểm tâm sao? Là nữ nhân tại sao lúc nào cũng hấp tấp vội vàng như thế không có chút khí chất của tiểu thư khuê các. Sau này làm sao mà gả cho người khác đây." Một tràng vỗ thẳng đến tai làm Mã Phi Yến nàng chỉ còn biết nhăn mặt. Tại sao lúc nào cũng muốn gả nàng đi như vậy? Ở thế kỷ hai mươi mốt của nàng nữ nhân còn muốn không thành thân nữa cơ. Chưa nói đến nàng hiện tại vẫn còn chưa thành niên, đâu cần thèm thuồng hiền tế đến mức này cơ chứ. Mã Tuấn Vĩnh ngồi vững vững trên ghế mỉm cười nhìn nữ nhi tinh nghịch của mình: "Yến nhi mới chỉ mười một tuổi nàng không cần khắt khe quá như vậy." "Phụ thân nói có lý, mẫu thân không nên quá khắt khe như vậy." Mã Phi Yến nàng đương nhiên là theo phe của Mã Tuấn Vĩnh rồi. Người ta mở miệng giúp đỡ nàng cơ mà. Tề thị hắt một hơi biểu lộ ý không hài lòng phun ra một câu: "Phụ từ nhiều bại tử." Hai phụ tử họ Mã này luôn luôn chống đối với nàng khiến nàng tức đến đỏ cả mặt. Mã Phi Yến bước qua bên Tề thị đưa tay nhỏ vuốt vuốt sống lưng của nàng ta như muốn an ủi: "Mẫu thân đừng buồn, ngoại công cũng không muốn như vậy đâu." Cái đầu nhỏ của nàng khẽ lắc như thể bất đắc dĩ vậy. Tề thị chớp chớp mắt tỏ vẻ khó hiểu: "Ta là mắng ngươi cùng phụ thân của ngươi liền quan gì đến phụ thân của ta." "Hóa ra mẫu thân không phải đang trách ngoại công quá từ bi hiền hậu sao?" Nàng vờ tỏ ra kinh ngạc: "À cũng đúng thôi. Ngoại công nhất định là một người vô cùng dũng mãnh nên mẫu thân mới thường xuyên phát hỏa như vậy." Mã Tuấn Vĩnh vốn đã quen với trò đùa của nữ nhi bảo bối của mình nên không lấy gì làm lạ khi thấy Tề thị sinh khí chuẩn bị dùng đũa gõ đầu Mã Phi Yến. Hắn bật cười ha hả kéo lấy nữ nhi bảo bối đang lấy tay che đầu về phía mình: "Nàng không nên động một chút là đánh Yến nhi như vậy. Lúc trước ta luôn không hiểu vì sao Yến nhi lại hiếu động, nguyên lai là giống nàng." Tề thị hung hăn bĩu môi, cụp mi hờn giận ném đũa xuống bàn: "Ý chàng là thiếp không đoan trang thùy mị?" Mã Tuấn Vĩnh lúng túng nhìn nữ nhi bảo bối tìm câu trả lời, Mã Phi Yến trong lòng phụ thân cười híp mắt: "Đây là do mẫu thân tự nói sao lại thành lời nói của phụ thân rồi." Tề thị giận dữ đập bàn, phụ tử Mã gia hai người, người nâng váy, kẻ giữ lấy mũ cánh chuồn trên đầu chạy ào ra khỏi phòng. Nếu còn ở lại e rằng sẽ bán thân bất toại mất. Mỗi ngày lúc nào bữa ăn cũng kết thúc bằng màn bỏ chạy đầy tiếng cười của hai phụ tử. Mã Tuấn Vĩnh vừa đi bộ vừa trách nàng: "Sau này không được làm mẫu thân tức giận nữa. Bảo bối, ngươi xem, phụ thân bị ngươi hại thê thảm đến mức còn chưa hôn tạm biệt đã phải chạy trối chết thế này." Câu này năm năm ngày nào Mã Phi Yến cũng nghe đến nỗi có thể đọc ngược. "Là do mẫu thân không hiểu thôi. Ngươi ta thế này mà lúc nào cũng đòi gả đi." Nàng nói xong liền vờ té rồi bôi bùn đất lên khắp mặt và người. Đắp bùn cũng là một cách để dưỡng nhan a. Mã Tuấn Vĩnh vội vàng đỡ nàng lên: "Tại sao ngươi lúc nào cũng té ở đây thế? Lần sau nhớ phải cẩn thận một chút" Lời này hắn nói đã năm năm rồi mà lúc nào nàng cũng té. Hắn lấy làm lạ. Nơi này ngoài một vũng bùn nhỏ ra thì hoàn toàn không có gì để nàng phải vấp té cơ mà. Mã Phi Yến dùng tay lau qua loa rồi nhoẻn miệng cười: "Nữ nhi không biết. Phụ thân không cảm thấy như vậy dân chúng mới không e ngại chúng ta sao?" Tay dơ nàng lau hết lên xiêm y như vậy liền nhìn giống dân đen rồi. Lúc trước mỗi lần nàng đến họ đều quỳ xuống chào hỏi rất phiền. Mã Tuấn Vĩnh cũng không nói gì nữa. Mã Phi Yến vui vẻ hát tay cầm một ngọn cỏ bông lau phe phẩy. Hai phụ tử nắm tay nhau thong thả đi đến đê xem xét tình hình. Con đê này cũng sắp xong rồi, hy vọng sẽ không có thêm trận phong ba bão táp nào nữa. Mã Tuấn Vĩnh làm việc của mình còn dặn dò nữ nhi: "Bảo bối, ngươi chơi xung quanh đây, đừng đi quá xa biết không?" Thấy nữ nhi của mình gật đầu đáp ứng hắn mới an tâm xoay người rời đi. Mã Phi Yến nàng đây cũng tự tìm đồ chơi. Thật ra nàng cũng không có muốn ra ngoài phơi nắng thế này đâu. Bất quá, ở lại trong viện sẽ bị bắt học nữ công gia chánh mất. Ở hiện đại, cái gì không có thì bỏ tiền ra mua. Y phục rách liền vứt vào thùng rác. Nói thật, y phục chưa rách mà lỗi thời nàng cũng hào phóng mà nhét vào tủ không thèm nhìn đến. Làm sao lại có chuyện ngồi một chỗ để may may vá vá chứ. Vẫn là phơi nắng tốt hơn ngồi một chỗ hành xác mình. Lại còn phải nghe Tề thị cùng nhũ mẫu lải nhải chuyện thế nào mới giống nữ nhân nữa chứ. Sao lão thiên gia không cho nàng xuyên không làm nam nhân cho rồi. Nói thật đến cổ đại mà được làm nam nhân thì còn bằng. Phụ thân lại làm quan, tuy quan nhỏ nhưng cũng gia thế a. Nàng làm thiếu gia ngày ngày sẽ trêu hoa ghẹo nguyệt, tam thê tứ thiếp. Nghĩ thôi đã thấy vui vẻ trong lòng rồi. Không ngờ nữ nhi vẫn hoàn nữ nhi. Chân nàng lại nặng nề, miệng thở dài mãi không thôi. Bước trên đường, người dân trong thôn ai ai cũng thích nàng nên chào hỏi không ngớt lời. Miệng cười nhưng lòng nàng đã cười đâu chứ. Làm nam nhân thật tốt. Nàng thầm thán trong bụng, chân hướng đến cổng thôn bước. Mời các bạn đón đọc Truy Thê của tác giả Luna Huang.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Diễm Luyến Tàn Đồng - Duật Nhật
Diễm Luyến Tàn Đồng   Diễm Luyến Tàn Đồng Giới Thiệu: Tác giả: Duật Nhật Thể loại: 1x1, Cổ trang, HE, Đam mỹ, 18+, Văn học phương Đông Nguồn: sưu tầm,  bachhoacac.wordpress.com Đăng: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Nội Dung:   Anh công trở về sơn trang tiếp quản công việc và gia sản của phụ thân. Tình cờ gặp được em thụ trong 1 khuôn viên bí mật trong sơn trang. Em mang đôi mắt màu tím cùng khuôn mặt vô cùng xinh đẹp khiến anh vừa thấy đã nhất kiến chung tình. Nhưng anh hiểu lầm em là nam sủng của phụ thân nên sinh lòng đố kị, liền rape em. Sau anh mới phát hiện mắt e không nhìn đượccũng không biết nói. Nghe thị nữ của em kể lại anh mới biết hóa ra em là con của người trc kia phụ thân yêu thương. Vì để trả thù đã bắt cóc đứa con của người kia về và nuôi em như 1 con búp bê, chỉ cho ăn cánh hoa để sống. Bị dày vò kìm hãm nhiều năm khiến em không thể nhìn cũng ko biết nói chuyện, chỉ sống như 1 bông hoa xinh đẹp. Từ đây anh càng yêu thương em hơn, tìm mọi cách giúp em có thể sống như 1 người bình thường, dạy bé búp bê biết thế nào là yêu, thế nào là ấm áp Nhờ có anh mà em đã dần dần lấy lại được ý thức và tình cảm của con người, cùng sống hạnh phúc với a mãi mãi    Download       Pdf Mediafire Dropbox Prc Mediafire Dropbox ePub Mediafire Dropbox                
Nhập Hí - Donggua1986
Nhập Hí   Nhập Hí Giới Thiệu Tác giả: Donggua1986 Thể loại: Hiện đại, Trọng sinh, Huynh đệ, Đam mỹ, HE, Văn học phương Đông Nguồn: Sưu tầm, bachhoacac.wordpress.com Edit: Nấm Beta: Vũ Đăng: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Nội Dung:    Paparazzi mới vào nghề – Diệp Nhuận Hành một lần ngoài ý muốn trọng sinh vào đệ đệ của ảnh đế Trần Chi Mặc – Trần Mộc Ngôn. Này xem như thoát khỏi mệnh khổ hay là vận đào hoa?   Khi hắn chậm rãi xé mở chiếc mặt nạ hoàn mỹ của Trần Chi Mặc….. Thấy  hóa ra là một chiếc mặt nạ khác…… Là phúc không phải họa, là họa tránh không khỏi~ Diễn viên chính: Trần Mộc Ngôn (Diệp Nhuận Hành), Trần Chi Mặc Diễn viên phụ: Đinh San San, Khương Phi, Vương Đại Hữu…
Tái Thế Phi Xà - Phi Ngữ
 Tái thế vi xà Tác giả: Phi ngữ Thể loại: Cổ trang, Đam mỹ, Cung đình, Xuyên không, Huyền huyễn, Phúc hắc công ôn nhu thụ, Văn học phương Đông Nguồn: bachhoacac.wordpress.com Edit+Beta: Nấm eBook: www.dtv-ebook.com   Nội Dung   Sớm biết cuộc đời hắn được ngôi sao xui xẻo chiếu cố là không có chuyện gì tốt ,nhưng là quá xui đi nha! Lăng Duệ vừa tốt nghiệp,mới lần đầu tiên phá án, mới phá án chuẩn bị thăng chức…. Kết quả cuối cùng là trực tiếp thăng thiên luôn …. Mặc dù nói cùng lắm thì mười tám năm sau lại là một trang hảo hán,nhưng ông trời tựa hồ không dễ dàng buông tha cho hắn……. Hả!?Hắn xuyên đến đâu đây, còn biến thành tiểu xà siêu “Độc”!? Lục Nghiễn Đình nhìn hai cái lỗ do không cẩn thận bị cắn,Lăng Duệ tâm run lên run xuống Không biết vị đại nhân trước mắt này,có hay không tính kế “Tiểu xà” này………
Tiểu Quy Mô Chiến Tranh - Ngân Sâm
 Tiểu Quy Mô Chiến Tranh Giới Thiệu Tác giả: Ngân Sâm Thể Loại:  Đô thị, Hoan hỉ oan gia, Gương vỡ lại lành, 1×1, Đam mỹ, Văn học phương Đông Edit:   Vũ Nguồn: bachhoacac.wordpress.com Đăng: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Nội Dung Họ chia tay, sau đó, Trần Xuyên vừa hừ ca vừa dọn đò sang... căn hộ sát vách, để rồi mỗi ngày ra vào, hai người tiếp tục đấu khẩu như miêu với cẩu. Đêm 30 tết, Trầm Hàn bỏ về nhà mẹ đẻ, không dám nói thật là hai người đã chia tay, nhưng rồi lại âm thầm ngồi hút thuốc và... chưởi chồng một mình. Trần Xuyên lẳng lặng lái xe về quê vợ, nhưng rồi gọi điện cho vợ, ăn nói... lưu manh, bị vợ nói cho không kịp vuốt mặt, giả vờ lên núi ngắm cảnh, lại bị mưa xối ướt nhẹp, không có mặt mũi nào vào nhà vợ trọ qua đêm, lại một mình lủi thủi lái xe về thành phố. Tại công ty, tức mình Trầm Hàn, Trần Xuyên "lấy công làm tư" chê bai vợ trước cuộc họp, Trầm Hàn nổi điên; Trầm Hàn vắng nhà, Trần Xuyên lén lấy chìa khóa mở cửa căn hộ cũ, ăn đồ ăn của vợ, tắm phòng tắm của vợ, ngủ trên giường của vợ, vẫn còn giương giương tự đắc... Trầm Hàn về, đá bay Trần Xuyên ra khỏi cửa... Tình yêu cũ của Trầm Hàn về nước, theo đuổi bạn, Trần Xuyên nóng nảy bồn chồn, mỗi khi nhìn thấy/ nghe thấy/ nhận ra... một dấu hiệu xao động của Trầm Hàn trước sự si tình của người yêu cũ, Trần Xuyên lặng người...  Sự im lặng của Trần Xuyên khiến Trầm Hàn tuyệt vọng, muốn nhận lời người yêu cũ, bắt đầu mối quan hệ của họ một lần nữa. Đúng lúc đó, ba mẹ của Trầm Hàn từ quê lên thăm con trai và con rể, Trầm Hàn buộc phải ký hiệp ước hợp tác với Trần Xuyên để "giả làm tình nhân", cơ hội đã đến, Trần tổng đâu có thể để vuột mất... Vì yêu Trầm Hàn, biết người yêu mình quá tuấn tú đào hoa, Trần Xuyên tung tin vịt khiến Trầm Hàn rớt điểm trầm trọng trong mắt người già và phụ nữ, hại Trầm Hàn biến thành kẻ vô lại chỉ còn thiếu nước bị nghi là ...dính AIDS... Vì yêu Trầm Hàn, Trần Xuyên bỏ tiền ra mua chuộc chủ khảo chấm thiết kế để bản thiết kế của Trầm quản lý được chọn, kết cục bị Trầm quản lý biết được, bị bỏ đói vài ngày, còn phải đến đồn cảnh sát nộp tiền bảo lãnh chuộc vợ về...