Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Gọi Em Bằng Tên Anh

Gọi em bằng tên anh là câu chuyện tình yêu bất ngờ và mạnh mẽ nảy nở giữa thiếu niên 17 tuổi tên Elio với Oliver, một học giả Mỹ là khách trọ mùa hè ở căn biệt thự của ba mẹ Elio tại vùng duyên hải Riviera nước Ý thập niên 1980. Trong những tuần mùa hè sôi động ấy, dòng chảy cuồn cuộn ám ảnh và đam mê bị kìm nén càng làm mãnh liệt thêm tình yêu giữa hai chàng trai trẻ. Cuốn tiểu thuyết đầu tay của André Aciman là một khúc bi ca chân thành và cảm động dành cho tình yêu con người. Một cuốn sách không thể nào quên. *** André Aciman sinh ngày 2 tháng 1 năm 1951) là một nhà văn người Mỹ. Sinh ra và lớn lên ở Alexandria, Ai Cập, ông hiện là giáo sư nổi tiếng tại Đại học Trung tâm Đại học Thành phố New York, nơi ông dạy lịch sử của các lý thuyết văn học và các tác phẩm của Marcel Proust. Aciman trước đây đã từng dạy viết văn bản sáng tạo tại Đại học New York và văn học Pháp tại Princeton và Bard College. Năm 2009, ông là nhà văn đặc biệt tại Đại học Wesley. Ông là tác giả của một số tiểu thuyết, bao gồm cả Call Me by Your Name (chiến thắng trong hạng mục Gay Fiction tại Lambda Literary Award 2007) và một hồi ký năm 1995, Out of Egypt, đoạt giải Whiting Award. Mặc dù ông được biết đến nhiều nhất với tác phẩm Call Me by Your Name, nhưng Aciman đã tuyên bố trong một cuộc phỏng vấn vào năm 2019, cuốn sách hay nhất của ông là cuốn tiểu thuyết Eight White Nights. Aciman được sinh ra ở Alexandria, Ai Cập, con trai của Regine và Henri N. Aciman, người sở hữu một nhà máy dệt kim. Mẹ của ông ấy bị điếc. Aciman đã lớn lên trong một gia đình nói tiếng Pháp, nơi các thành viên gia đình cũng thường nói tiếng Hy Lạp, tiếng Anh, và tiếng Ả-Rập. Cha mẹ ông là người Do Thái Sephardic, có nguồn gốc Thổ Nhĩ Kỳ và Ý, từ những gia đình đã định cư tại Alexandria vào năm 1905. Là thành viên của một trong những Mutamassirun ("nước") cộng đồng của mình, các thành viên trong gia đình của ông ấy đã không thể trở thành công dân Ai Cập. Như một đứa trẻ, Aciman nhầm lẫn tin rằng ông là một công dân Pháp. Ông đã đi học trường của Anh tại Ai Cập.[cần dẫn nguồn] Gia đình ông đã thoát khỏi cuộc di cư và những lần trục xuất từ ​​Ai Cập những năm 1956–57. Tuy nhiên, căng thẳng gia tăng với Israel dưới Tổng thống Gamal Abdel Nasser đưa người do Thái trong một vị trí bấp bênh và gia đình của ông ấy đã rời khỏi Ai Cập chín năm sau đó vào năm 1965. Sau khi cha ông có quốc tịch Ý cho gia đình, Aciman chuyển đến sống với mẹ và anh trai của mình như những người tị nạn đến Rome trong khi cha ông chuyển đến Paris. Ông ta nhận được một B.A. bằng tiếng Anh và Văn học so sánh từ trường Lehman College năm 1973, và bằng Thạc sĩ và Tiến sĩ về Văn học so sánh của Đại học Harvard năm 1988. *** “Gặp sau!” Hai chữ đó, giọng nói đó, thái độ đó. Trước giờ, tôi chưa từng nghe ai dùng hai chữ “gặp sau” để tạm biệt. Nó có vẻ khắc nghiệt, cụt lủn, xua đuổi, thốt lên với sự bất cần ẩn giấu của những người không quan tâm là sẽ gặp lại hoặc nghe tin về ta nữa hay không. Đó là điều đầu tiên tôi nhớ về anh, và đến tận hôm nay tôi vẫn còn nghe câu đó. Gặp sau! Tôi nhắm mắt, nói câu đó, và trở lại nước Ý vào nhiều năm trước, bước dọc con lộ rợp bóng cây, nhìn anh xuống xe taxi, áo sơ-mi xanh dương thùng thình, cổ áo rộng phanh ra, kính râm, mũ rơm, chỗ nào cũng thấy da Đột nhiên anh bắt tay tôi, dúi vào tôi cái ba-lô, lấy va-li ra khỏi cốp xe, hỏi bố tôi có nhà không. Có thể chuyện đã bắt đầu ở ngay nơi đó, ngay lúc đó: cái áo, tay áo xắn lên, đôi gót chân tròn của anh thụt ra thụt vào đôi giày vải bạt đã sờn, háo hức muốn thử đi vào lối sỏi dẫn tới ngôi nhà của chúng tôi, vừa bước đi đã vội hỏi, Đường nào ra bãi biển? Một anh khách trọ hè. Lại thêm một nỗi chán. Rồi gần như không nghĩ ngợi gì, lưng anh đã quay sang chiếc xe, anh vẫy bàn tay đang rảnh và thốt một câu vô tư Gặp sau! với người hành khách khác trong chiếc xe, rất có thể người này đã chia tiền cuốc xe từ ga tới. Không thêm tên tiếc hay lời đùa bỡn gì để làm dịu đi cái sự chia ly xáo động, không gì cả. Hai chữ tống tiễn của anh nhanh nhảu, bạo dạn, và cụt lủn – ta có nói gì đáp lại anh cũng chẳng cần. Bạn thấy đó, tôi nghĩ đây sẽ là cách anh tạm biệt chúng tôi khi tới lúc. Sẽ là hai chữ Gặp sau! ẩu tả, cộc cằn. Từ giờ tới đó là sáu tuần lễ, chúng tôi sẽ phải chịu đựng anh ta. Tôi thật là khiếp sợ. Loại sợ không cắt nghĩa được. Dẫu vậy, tôi có thể học cách thích anh ta. Từ cái cằm tròn trịa cho tới cái gót cũng tròn trịa. Rồi sau vài ngày, tôi sẽ học cách ghét anh ta. Đây, chính con người có bức ảnh trên tờ đơn đăng ký vài tháng trước đã hiện ra cùng bao nhiêu hứa hẹn cho những mối thân tình chớp nhoáng. Nhận khách trọ hè là cách bố mẹ tôi giúp các giảng viên đại học trẻ chỉnh sửa bản thảo trước khi xuất bản. Cứ sáu tuần mỗi mùa hè, tôi phải dọn trống phòng ngủ của mình, chuyển xuống căn phòng kế dọc hành lang, căn phòng này nhỏ hơn, xưa là của ông tôi. Trong những tháng mùa đông, khi chúng tôi ở thành phố, nó trở thành căn phòng kho tạm, phòng trữ đồ, cũng như phòng áp mái, nơi có tin đồn là người ông có cùng tên với tôi vẫn nghiến răng trong giấc ngủ vĩnh hằng. Khách trọ hè chẳng phải trả tiền bạc gì, được hưởng mọi thứ trong nhà, và về cơ bản thì được làm bất cứ gì họ ưng, miễn là họ dành chừng một giờ mỗi ngày để giúp ba tôi viết thư từ, và giấy tờ nhiều loại. Họ trở thành người nhà, và sau mười lăm năm như vậy, chúng tôi đã quen với từng cơn mưa bưu thiếp và quà cáp không chỉ vào mùa Giáng sinh mà trải dài suốt năm từ những con người giờ đây hết lòng tận tụy với gia đình tôi, và sẵn sàng đi chệch khỏi lộ trình châu Âu của họ để cùng gia đình mình tạt qua B. một hai ngày, và hồi tưởng về nơi ăn chốn ở xưa. Lúc dùng bữa thường có hai hoặc ba vị khách khác, có khi là láng giềng hoặc họ hàng, có khi là đồng nghiệp, luật sư, bác sĩ, những kẻ giàu có và nổi danh ghé tới thăm ba tôi khi trên đường tới nhà nghỉ hè của riêng họ. Thậm chí đôi lúc chúng tôi đón mời một cặp đôi khách du lịch vãng lai vào phòng ăn gia đình, những người này đã nghe nói về căn biệt thự cũ xưa, và đơn giản chỉ muốn ghé qua xem chơi, họ rất đỗi thích thú khi được mời dùng bữa cùng chúng tôi, kể chúng tôi nghe về họ, trong khi dì Mafalda dù được báo vào phút chót vẫn dọn ra những món thường lệ của dì. Ba tôi, một người kín đáo và rụt rè khi một mình, thích nhất là có vài chuyên gia danh giá đang nổi lên trong lĩnh vực nào đó giúp chuyện vãn bằng vài thứ tiếng, trong khi mặt trời hè nóng rẫy cùng một vài ly vang ngọt rosatello1 đẩy con người rơi vào trạng thái lờ đờ khó tránh khỏi. Chúng tôi gọi phần việc đó là chuyện nhàm sau bữa chiều – và qua một dạo, hầu hết các vị khách sáu tuần của chúng tôi cũng vậy. Có lẽ chuyện bắt đầu không lâu sau khi anh tới, ngay giữa một trong những bữa ăn trưa thê thảm đó. Anh ngồi xuống cạnh tôi, và rốt cuộc tôi nhận ra rằng, dù làn da anh có hơi rám nắng sau ít ngày ở Sicily mùa hè đó, màu da lòng bàn tay anh cũng xanh xao, mỏng mảnh như làn da ở lòng bàn chân, hầu, dưới cánh tay – những chỗ này không bị phơi ra nắng nhiều, gần như màu hồng nhạt, lấp lánh và trơn láng như bụng thằn lằn. Kín đáo, trong sáng, non tơ, giống như màu ửng hồng trên gương mặt một vận động viên hoặc thoáng bình minh sau một đêm giông bão. Bấy nhiêu cho tôi biết nhiều điều về anh mà tôi sẽ chẳng biết hỏi thế nào. Có lẽ chuyện bắt đầu trong những giờ bất tận sau buổi ăn trưa, lúc mọi người thơ thẩn trong những bộ đồ tắm cả bên trong và ngoài ngôi nhà, thân thể nằm ườn ra khắp nơi, giết thì giờ cho tới khi ai đó rốt cuộc đề nghị chúng tôi xuống chỗ rặng đá để bơi. Họ hàng, anh em họ, láng giềng, bạn, bạn của bạn, đồng nghiệp hoặc đơn giản là bất kỳ ai gõ cửa nhà chúng tôi rồi hỏi mượn sân quần vợt – ai ai cũng được chào mời vào thơ thẩn và bơi và ăn và được dùng cả căn nhà nghỉ, nếu họ ở lại đủ lâu. Hay có lẽ chuyện bắt đầu trên bãi biển. Hoặc ở sân quần vợt. Hoặc trong lúc chúng tôi đi bộ cùng nhau lần đầu vào cái ngày đầu tiên, lúc tôi được nhờ dẫn anh đi xem nhà và chung quanh, và việc này dẫn tới việc kia, tôi đã đưa anh qua cánh cổng bằng sắt rèn cũ xưa đến tận bãi trống bát ngát ở khu đất heo hút gần với dọc đường ray xe lửa bỏ hoang từng nối B. với N. “Đâu đây có một nhà ga bỏ hoang à?” Anh hỏi, nhìn qua tán cây dưới ánh mặt trời bỏng rát, có thể là đang tìm chuyện để hỏi con trai chủ nhà. “Không, chưa từng có nhà ga nào cả. Con tàu đơn giản chỉ dừng lại thôi.” Anh tò mò về con tàu; vì đường ray có vẻ hẹp quá. Tôi giải thích rằng đó là con tàu hai toa có phù hiệu hoàng gia. Bây giờ đám du mục gypsy sống trong đó. Từ hồi mẹ tôi còn con gái tới đây nghỉ hè thì họ đã sống vậy rồi. Mấy người đó kéo các toa tàu vào sâu trong đất liền. Anh có muốn xem toa tàu không? “Có lẽ để sau.” Thái độ dửng dưng lịch sự, cứ như anh nhận thấy lòng sốt sắng sai chỗ của tôi nhằm làm vui lòng anh, và đẩy tôi ra xa một cách ngắn gọn. Nhưng tôi lại đau ... Mời các bạn đón đọc Gọi Em Bằng Tên Anh của tác giả André Aciman.

Nguồn: dtv-ebook.com

Đọc Sách

Công Tước của riêng em
Tên eBook: Công tước của riêng em (full prc, pdf, epub)   Tác giả: Eloisa James Thể loại: Cổ đại, Tiểu thuyết, Lãng mạn, Văn học phương Tây   Dịch giả: Mai Trang   Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Số trang: 540   Ngày xuất bản: 29 - 4 – 2014   Giá bìa: 119.000 ₫   Công ty phát hành: Bách Việt   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Nguồn sách: tititidi   Chụp pic: kararoxbee   Type phamsam98: 1-7  darknessflower98: 8-13  nguyenkienphuc: 14-19  huyentsai: 20-26  NalyLe: 27-hết   Beta: kimkhanh3597   Tạo prc: Dâu Lê Nguồn: luv-ebook.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com   Giới thiệu “Anh muốn trở thành tất cả những gì em mong đợi. Nếu em không muốn một công tước thì anh sẽ không làm công tước nữa.” Là công tước thì phải chọn vợ một cách khôn ngoan... Leopold Dautry, công tước Villiers khét tiếng phóng đãng, phải cưới gấp và phải cưới một đám cao quý - nhưng những lựa chọn của anh thì…, trời đất, khá ít ỏi. Con gái của công tước Montague, Eleanor, một cô gái xinh đẹp và thông minh. Nhưng chính cô lại tự vùi mình trong một dáng hình “lạc điệu”, lỗi mốt và quá già so với bản thân kể từ sau khi thất bại trong cuộc tình mà cô đã yêu bằng tất cả trái tim. Sau thất bại của trái tim, với một lần “lỡ miệng”, cả giới quý tộc Luân Đôn đều biết tiểu thư Eleanor sẽ không cưới một ai có địa vị thấp hơn một công tước và… Cho đến tận bốn năm sau, công tước Villiers xuất hiện. Anh cần một người mẹ cho những đứa con hoang của mình, còn cô cần một người chồng là công tước. Họ bắt đầu có một giao ước… Giằng xé giữa lý trí và đam mê, giữa trí tuệ và óc tưởng tượng, sự hấp dẫn ẩn giấu trong Eleanor dần dần khiến Villiers nhận ra mình sắp sửa phá vỡ mọi giao ước. Nhưng phải đến sau khi anh có mặt trong một vụ thách đấu mà một trong hai bên sẽ phải chết, đấu tranh vì danh dự của người phụ nữ anh yêu, thì rốt cục Villiers mới nhận ra rằng điều nguy hiểm nhất có thể không phải ở trong khu vực thách đấu... Mà ở trong phòng ngủ. Và con tim.  Vốn là một công tước thuộc dòng dõi quý tộc ở London, ngài Villiers chẳng thể nào chấp nhận cưới một người không có địa vị cao quý. Bởi vậy, khi bắt buộc phải cưới gấp, chàng mới nhận ra rằng những đám mà anh có thể lựa chọn là khá...hiếm. Nàng là con gái của công tước Montague, xinh đẹp, thông minh, nhưng sau thất bại trong cuộc tình đầu tiên, nàng tự giấu mình trong dáng hình "lạc điệu", lỗi mốt và quá già so với bản thân. Cùng với tuyên ngôn "Chỉ lấy ai có địa vị là công tước" nàng đã tự ghi tên mình vào danh sách ế chồng. Bốn năm sau, công tước Villiers xuất hiện, anh cần một người mẹ cho những đứa con hoang của mình, còn cô cần một người chồng là công tước. Và giữa họ hình thành một giao ước.   “Eleanor chưa từng gặp công tước Villiers, nhưng cô không nghi ngờ gì là lúc này mình đang đối mặt với anh ta. Anh ta giống hệt như mô tả, với quai hàm và gò má vừa hung tàn vừa đẹp đẽ… Nếu Gideon trông giống hoàng tử trong truyện cổ tích thì Villiers sẽ là gã bất lương mệt mỏi, cay độc tìm cách chiếm ngai vàng.” Cô liếc sang bên. Anh đang cầm một cái túi bằng cotton, hẳn là chứa đầy vụn bánh mỳ. Việc đó tương đối thú vị. Anh Ormston, Leopold Dautry, hay công tước Villiers, có vẻ không giống mẫu đàn ông thường mang theo bánh mỳ mà cô hình dung. Họ ngồi xuống cạnh nhau và ném bánh mỳ cho bầy thiên nga trong im lặng hoàn toàn. Có bảy con cả thảy, gồm một cặp cha mẹ và năm con thiên nga nhỏ. Cặp cha mẹ chúi cái cổ dài xuống, đẩy đàn con ra để nuốt bánh mỳ. “Vậy vì sao anh lại giả trang thành Ormston?”, một lúc sau cô hỏi. “Đó không chỉ là giả trang. Anh muốn trở thành tất cả những gì em mong đợi. Nếu em không muốn một công tước thì anh sẽ không làm công tước nữa.”  Tác giả Eloisa James tên thật là Mary Bly, sinh năm 1962 tại Minnesota, Hoa Kỳ, là con gái của nhà thơ Robert Bly và nhà văn Garol Bly. Các tác phẩm của bà được dịch ra chín thứ tiếng, đặc biệt được yêu thích tại Hà Lan và Tây Ban Nha, cũng như thường xuyên lọt vào danh sách các cuốn tiểu thuyết bán chạy nhất do tạp chí New York Times và USAToday bình chọn. Mời các bạn đón đọc Công tước của riêng em của tác giả Eloisa James.
Người Thứ Mười
Tên eBook: Người thứ mười (full prc, pdf, epub) Tác giả: Graham Greene Thể loại: Tâm lý xã hội, Tiểu thuyết, Văn học Anh Nguyên tác: The Tenth Man Nhà xuất bản: Đồng Nai Năm xuất bản: 11/1988 Số trang: 127 Khổ: 13 x 19 cm Đánh máy: Nguyễn Phương Thảo, Nguyễn Thị Phương, Thanh Tuyền  Kiểm tra: Quang Vinh Tạo prc: Thảo Đoàn Nguồn: BookaholicClub.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Graham Henry Greene (2 tháng 10, 1904 – 3 tháng 4, 1991) là tiểu thuyết gia người Anh. Ông sinh tại Berkhamsted, Hertfordshire, Anh quốc, là con của một hiệu trưởng, và theo học Đại học Oxford. Ông làm việc cho tờ báo London Times trong giai đoạn 1926-1929 rồi hành nghề ký giả tự do. Năm 1935, ông nhận chân điểm phim cho tờ Spectator, và đến in 1940 nhận chân chủ bút văn học. Trong thời gian 1942-1943, ông phục vụ Bộ Ngoại giao Anh ở miền đông châu Phi. Sau Thế chiến thứ Hai (1939-1945), ông đi đến nhiều nơi. Graham Greene khởi đầu sự nghiệp văn chương với những sách thuộc loại "giải trí" vì thuộc thể loại hành động, như truyện gián điệp. Dần dà, ông mới chuyển qua thể loại "tiểu thuyết," nổi tiếng nhất là The quiet American (Người Mỹ trầm lặng - 1955), gần đây được dựng thành phim hợp tác với điện ảnh Việt Nam. Ông cũng viết một kịch bản dành riêng cho phim truyện, và một số tác phẩm cho trẻ em. Graham Greene có xu hướng viết về những đấu tranh tâm linh trong một thế giới đang mục rữa. Tác phẩm của ông có đặc tính đi vào chi tiết sống động, và lấy bối cảnh đa dạng ở nhiều nơi (Mexico, châu Phi, Haiti, Việt Nam), miêu tả nhiều nhân vật sống dưới những áp lực khác nhau về xã hội, chính trị hoặc tâm lý. Tác phẩm cuối cùng, A world of my own: A dream diary (1994), được viết trong những tháng cuối cùng trong cuộc đời của tác giả, có tính nửa hư cấu nửa tự thuật dựa trên 800 trang tác giả ghi lại qua 24 năm. Mời các bạn đón đọc Người thứ mười của tác giả Graham Greene.
Trăng Du Đãng
Tên eBook: Trăng du đãng (Hồi ký con gái một gangster) full prc, pdf, epub Tác giả: Shoko Tendo Thể loại: Tiểu thuyết, Hồi ký, Văn học Nhật bản Nguyên tác: ヤクザな月 (Yakuza Moon: The True Story of a Gangster's Daughter ) Người dịch: Nguyễn Bảo Trang Công ty phát hành: Phương Đông Nhà xuất bản: NXB Phụ Nữ Trọng lượng vận chuyển: 240g Kích thước: 13 x 20.5 Số trang: 232 Ngày xuất bản: 31-03-2010 Giá bìa: 40.000₫  Type+Tạo prc: thanhbt   Nguồn: tve-4u.org   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu:  Trăng Du Đãng là hồi ký về cuộc đời có thật, đầy bi kịch của nhân vật Shoko Tendo, cũng chính là tác giả cuốn sách. Shoko Tendo là con gái một gangster Nhật. Từ một cô bé yếu đuối quen sống trong vòng tay yêu thương che chở của mẹ, thích làm bạn với chó, mèo, cá vàng, hoa anh đào... cô nhanh chóng trở thành tội phạm tuổi vị thành niên khi mới 12 tuổi và mắc vào ma túy, tình dục rồi dính líu với hàng loạt những người đàn ông đã lập gia đình.  Có kẻ đầu độc cô bằng thuốc phiện, ma túy với mục đích khiến cô trở thành nô lệ tình dục. Có kẻ gặp vấn đề về thần kinh, sau khi đánh đập cô đến máu hộc ra và kẹt tại khoang cổ khiến cô không thở được lại ôm ấp, xin lỗi như một đứa trẻ vừa phạm lỗi với mẹ. Có kẻ bao bọc che chở cho cô nhưng rốt cuộc, cô cũng chỉ là nhân tình của những người đàn ông đó.  Cho đến một ngày, bố mẹ Shoko đều chết, cô cố gắng để quay lại cuộc sống bình thường - khi gặp một người đàn ông - một tay anh chị yakuza làm việc nghiêm túc để hướng tới một cuộc sống tự chủ. Shoko thức tỉnh và xây dựng cuộc đời mới với người đàn ông này.   “Cuốn sách được ca ngợi với những đánh giá nghiêm khắc và trân trọng nhất, [Tendo] bị những người đàn ông xăm mình đánh đập và chửi mắng, những người thường xuyên tới viếng thăm gia đình cô. Đáp lại, cô gia nhập một băng đảng, hút ma túy và trở thành người tình của một tên gangster. Nhưng cô đã kịp thay đổi cuộc sống trước khi bị đánh đập và sốc ma túy đến chết.” - Recuters  “Tendo? Như một phần của xã hội Nhật Bản, mà phần lớn “đồng bào” của cô không còn tồn tại nữa. Câu chuyện của cô? Như tạo nên tia sáng cho một góc tối tăm, một góc nhỏ chưa từng được tìm hiểu của xã hội Nhật Bản”. - The Guardian  “Những xúc cảm phức tạp và chân thành, cuốn sách đáng để đọc cho những ai muốn tìm hiểu kỹ hơn và muốn có hiểu biết cá nhân mình về một phần xã hội Nhật Bản” - Publishers Weekly Mời các bạn đón đọc Trăng Du Đãng của tác giả Shoko Tendo.
Vương Quốc Những Kẻ Lạ Mặt
Tên eBook: Vương Quốc Những Kẻ Lạ Mặt (full prc, pdf, epub) Tác giả: Zoë Ferraris  Thể loại: Tiểu thuyết, Trinh thám, Hình sự, Văn học phương Tây Công ty phát hành: Văn Việt Nhà xuất bản: NXB Hội Nhà Văn Trọng lượng vận chuyển (gram): 650 Kích thước: 16 x 24 cm Số trang: 370 Ngày xuất bản: 09-2012 Hình thức: Bìa Mềm Giá bìa: 95.000 ₫ Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Vương Quốc Những Kẻ Lạ Mặt cạnh tranh với Stieg Larsson (tác giả Cô gái có hình xăm rồng - tải eBook) từ một góc độ không ngờ. Tàn bạo nhưng lôi cuốn, xâm chiếm bởi những khoảnh khắc của lòng từ bi và sự can đảm, cuốn tiểu thuyết Vương Quốc Những Kẻ Lạ Mặt đưa đẩy chúng ta đến với sự tàn ác và sức nóng của mảnh đất của những mạng che mặt Ả-rập Xê-út. Một khách du lịch Bedouin phát hiện ra xác chết bị cắt xén của một phụ nữ bị chôn vùi trong cồn cát ven biển. Mặc dù sa mạc có thể vùi lấp được nhiều thứ, nhưng nó đã không thể che giấu được cơ thể của 18 người phụ nữ khác xung quanh xác chết tìm thấy. Mười chín phụ nữ - đã chết. Ả-rập Xê-út tuyên bố không có giết người hàng loạt trong lịch sử, nhưng các bộ xương đã minh chứng cho sự tồn tại của một kẻ giết người hàng loạt đã và đang ẩn dật tại Jeddah suốt hơn một thập kỉ. Tuy nhiên, thanh tra trưởng Ibrahim Zahrani, lại bị phân tâm bởi một bí mật cá nhân. Tình nhân của ông đột nhiên biến mất, nhưng ông không thể trình báo việc mất tích của cô, bởi vì việc ngoại tình sẽ bị trừng phạt bằng cái chết. Không còn con đường nào khác, Ibrahim đã giao phó trường hợp này cho Katya, một trong số ít phụ nữ trong lực lượng của ông. Bị lôi kéo vào cả hai cuộc điều tra, Katya đã phải vô cùng thận trọng để giấu kín bí mật cho riêng mình. Miêu tả cuộc sống của người phụ nữ trong một trong những nền văn hóa khép kín nhất trên thế giới, tác giả từng đoạt giải thưởng Los Angeles Times Award và American Library Associatio Alex Award - Zoë Ferraris - đã dệt một câu chuyện gay cấn, hồi hộp, đi sâu vào những góc tối nhất của thế giới ngầm Ả-rập Xê-út. Một số nhận xét về Vương Quốc Những Kẻ Lạ Mặt: “Ferraris đã lấy trực tiếp kiến thức về cuộc sống hôn nhân của mình tại Ả-Rập Xê-út và kĩ năng viết giàu trí tưởng tượng để mở ra một thế giới khép kín và cho phép người đọc bước vào bằng ý chí...” – The Huffington Post “ Cạnh tranh với Stieg Larsson (tác giả Cô gái có hình xăm rồng) từ một góc độ không ngờ” – The Times “Thoáng thấy sự quyến rũ nhưng bi thương đằng sau mạng che mặt của những phụ nữ hồi giáo Ả-Rập Xê-Út” – USA Today “Nhờ đôi mắt quan sát tinh tường của Ferraris, chúng ta có thể thấy được sự cô lập của cả đàn ông và phụ nữ trong chính nền văn hóa của họ và sự khắt khe trong hình phạt mà họ phải hứng chịu nếu phá vỡ những quy tắc” - The Oprah Magazine Đôi nét về tác giả: Zoë Ferraris đã chuyển đến Ả Rập Xê-út như là một hệ quả của cuộc Chiến tranh vùng Vịnh lần thứ nhất (1991) để sống cùng với chồng và gia đình chồng là những người Bedouin gốc Palestine - Ả-rập Xê-út. Hiện tại cô đang sống tại San Francisco. Năm 2006, cô hoàn thành bằng thạc sĩ về Nghệ thuật tại đại học Columbia. Cuốn tiểu thuyết đầu tay của bà là Finding Nouf (Đi tìm Nouf) và tiếp đó là City of Veils (Thành phố của những mạng che mặt)được xuất bản trên 30 quốc gia. Cuốn sách thứ 3, Kingdom of strangers - Vương quốc những kẻ lạ mặt, ra mắt vào tháng 6 năm 2012, bản dịch tiếng Việt sẽ được Nhà xuất bản Hội nhà văn và Công ty Cổ phần sách Văn Việt ấn hành tháng 9 năm 2012. Mời các bạn đón đọc Vương quốc những kẻ lạ mặt của tác giả Zoë Ferraris.