Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bạn Chanh - Giá Oản Chúc

Hứa Huệ Chanh yêu một người đàn ông. Hoặc, không thể gọi là “một người”. Bởi vì cô yêu, chỉ là một nhân cách khác mà bản thể đã phân liệt ra mà thôi. Giải thích tên truyện:  _ Chanh (hoặc Tranh) [橙] : Tên của nữ chính. _ Bạn [绊]: có nghĩa là “trượt chân, lỡ lầm”. Đôi lời: Truyện này nữ chính là gái bán hoa, nam chính cũng không sạch sẽ, tử tế gì cho cam. Bạn muốn tìm truyện nam nữ chính ‘sạch’, hoàn hảo không tì vết thì xin lỗi là bạn đã lộn tiệm rồi =___= *Vẫy khăn*   *** Trước khi bắt đầu viết review cho câu chuyện này, tôi có đôi lời muốn nói cùng các bạn. Chúng ta được sinh ra và lớn lên trong những môi trường khác nhau, kết quả sẽ dẫn đến quan điểm đối với một số sự việc cũng khác nhau. Tôi không có tư cách và cũng không có quyền áp đặt cách tiếp nhận của mình lên suy nghĩ của các bạn. Nhưng từ tận đáy lòng, tôi muốn xin các bạn một điều. Nếu các bạn không thể chấp nhận nhân vật chính “KHÔNG SẠCH”, xin hãy bỏ qua câu chuyện này. Đừng thử đọc bất cứ một đoạn hay một chương nào cả, vì tôi sợ rằng, trái tim tinh khiết của các bạn, sẽ không thể bao dung cho cuộc đời cô ấy. Như vậy, sẽ rất tàn nhẫn. Không sai, Hứa Huệ Chanh là gái bán hoa. Nhưng cho dù cô ấy có ở tầng đáy của xã hội, thì cô ấy cũng không ở dưới chân chúng ta, nên chúng ta không có quyền chà đạp. Quãng thời gian lấm lem bẩn thỉu ấy, chúng ta không trải qua, cho nên, không có tư cách để phán xét. Những lời cần nói tôi đã nói xong. Bây giờ, tôi sẽ kể câu chuyện của cô gái ấy, Hứa Huệ Chanh. Tên để tiếp khách là Sơn Trà. 18 tuổi, cái tuổi đẹp nhất của người con gái, Hứa Huệ Chanh vì muốn kiếm tiền cho gia đình, lên thành phố. Cũng như bao nhiêu cô gái ngây thơ khác, Hứa Huệ Chanh không hề biết rằng, xã hội bên ngoài kinh khủng như thế nào. Cô bị lừa bán, để làm vợ một người bị thiểu năng trí tuệ. Tất cả những xúc cảm đẹp nhất của một thiếu nữ, mất sạch. Tàn dư để lại, chỉ có nỗi ám ảnh. Hai năm bị giam cầm, bị vũ nhục và vô số lần tìm đến cái chết. Nhưng vẫn không khủng khiếp bằng 4 năm tiếp theo. Hứa Huệ Chanh sống không bằng chết ở ngôi nhà đó, đến khi thoát được người chồng bị ngớ ngẩn, thì lại rơi vào tay Chu Cát Vũ, gã em chồng làm nghề dắt gái. Gã đối xử với Hứa Huệ Chanh bằng một thái độ vô cùng vặn vẹo. Bắt cô tiếp khách để trả nợ, không kiếm được tiền thì bị đánh. Dường như hắn muốn vấy bẩn cô, bẩn hơn bất kỳ ai khác. Khi cô bỏ trốn, hắn cắt ngón tay em trai cô đem tặng cho cô, khiến cô không có cách nào thoát khỏi hắn được nữa. Hứa Huệ Chanh đã trải qua 4 năm như vậy. Có nhiều lúc, cô còn chẳng biết tại sao mình lại sống được. Có lẽ, tất cả những đau đớn khổ sở nhất của một đời người, Hứa Huệ Chanh đã phải gánh chịu chỉ vẻn vẹn trong 6 năm này.  Nhưng nếu có ai hỏi, cô chắc chắn sẽ nói, mình thật may mắn. May mắn, vì lúc bị gia đình kia làm nhục, cô tự tử nhưng không chết. May mắn, vì thân hình cô tròn trịa, chứ không phải chân dài eo thon, nên khách hàng rất ít khi chọn cô. May mắn, cô không biết trang điểm, cho nên dù có một gương mặt xinh đẹp như phù dung, cũng bị lớp phấn dày che mất, khiến cho người ta ái ngại khi mua cô. May mắn, vì cô gặp đám cậu ấm ăn chơi Kiều Lăng có tính bạo lực, bị đánh mà không chết. Chính vì lần bị đánh đó, mà cuộc đời của cô, đã gặp được may mắn cuối cùng - Chung Định. Chung Định cũng là cậu ấm, phá gia chi tử hạng thượng thừa, lại rất nhiều trò hành hạ người khác. Dưới tay Chung Định, Hứa Huệ Chanh từng cận kề cái chết không biết bao nhiêu lần. Nhưng mà, cô vẫn không chết được. Trên đời có những chuyện, thường con người không thể tự mình định đoạt. Giống như Hứa Huệ Chanh, cô biết rõ mình làm cái nghề này, thì làm gì có tư cách nghĩ đến chuyện yêu đương. Cho nên, khi cô gặp được một chàng trai ấm áp, cô cũng chỉ có thể chôn chặt trong lòng mà thôi. “Những thứ không thuộc về mình, chỉ cần đứng nhìn ở nơi xa là được rồi.” Chàng trai ấm áp đó, cô với không tới. Nhưng lại là nguyên nhân khiến cô cứ vô tình tiến gần lại con người lạnh lùng cao ngạo là Chung Định. Vì hai người họ, có ngoại hình… rất giống nhau. Hứa Huệ Chanh không hiểu, mà cũng không có thời gian tìm hiểu, bởi vì cậu ấm Chung Định chơi chưa đủ, cứ muốn kéo cô vào những trò kinh dị của anh ta. Và trong một lần như thế, cả hai đã thực sự rơi vào nguy hiểm. Cáp treo bị phá hoại, rơi vào khe núi, Chung Định “tiện tay” cứu luôn Hứa Huệ Chanh. Mãi cho đến sau này, dù không bao giờ nói ra, nhưng Chung Định vẫn luôn thầm cảm tạ cái giây phút “điên khùng” ấy của mình. Vì nó, mà anh gặp được một Hứa Huệ Chanh "đích thực". Hai ngày gặp nạn, Chung Định phát hiện ra rất nhiều điều về cô gái ấy. Anh nhìn thấy những vết roi trên lưng cô, nhìn thấy sự dũng cảm trong ánh mắt cô, nhìn thấy sự tin tưởng vào anh, người từng muốn ép cô đến chết. Nên anh không bỏ mặc được nữa, không thờ ơ được nữa.  Sau khi trở về, anh vẫn lạnh lùng, vẫn tàn nhẫn, vẫn cay nghiệt, nhưng đã có thêm một “Tiểu Sơn Trà”. Chung Định cái gì cũng có, chỉ không có "lương tâm". Ấy vậy mà, cái phần tưởng chừng như đã mất đi ấy, lại dần dần sinh sôi trên người của Hứa Huệ Chanh và cũng chỉ có trên người cô mà thôi. Anh chuộc thân cho cô, cứu cô khỏi thứ tình cảm bệnh hoạn của tên Chu Cát Vũ, giúp cô thoát khỏi vũng bùn đó. Anh thu nhận cô. Chung Định mang Tiểu Sơn Trà về nhà và cô trở thành giúp việc của anh. Tính tình Chung Định cổ quái, nhưng Hứa Huệ Chanh lại dung hòa được. Bản tính của cô vốn là như vậy, đơn thuần đến ngốc nghếch lại khiến Chung Định động lòng. “Tiểu Sơn Trà, em đã từng yêu chưa?” “Chưa,... chưa từng...” “Tôi cũng chưa… Nếu không, hai chúng ta thử xem?” … “Nhưng… em... thực sự... rất bẩn…” “Bẩn chỗ nào? Tôi rửa cho em.” ………. Hứa Huệ Chanh không phải một đóa hoa sen, “gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”. Cô chỉ là một đóa sơn trà bị vùi thân nơi bẩn thỉu đó, lặng lẽ khép mình chỉ mong đừng ai nhìn thấy. Nhưng Chung Định đã thấy rồi, thấy được vẻ đẹp tận sâu bên trong cô, không hề bị vấy bẩn. Anh mang cô về, trân trọng, giữ gìn. Bởi vì người con gái đó. “Đã từng vỡ nát tan tành. Sau đó, cô đã một mình gom nhặt những mảnh vỡ đó lại, từng mảnh từng mảnh ghép lại với nhau, xuất hiện trước mặt anh.” Một cô gái yếu đuối như vậy, đến tột cùng là có dũng khí từ đâu, để tồn tại cho đến ngày gặp được anh? Thế nên, đã gặp rồi, thì không rời xa nữa. Chung Định có tất cả, chỉ thiếu mỗi mình cô. Hứa Huệ Chanh chẳng có gì, chỉ có mỗi mình anh. Cho dù cô đã nằm dưới thân bao người, thì lần đầu cảm nhận được khoái lạc, là cùng với anh. Cho dù anh đã từng phát tiết với bao người, việc kiên trì giúp cô vượt qua sự lãnh cảm của chính mình, cũng là lần đầu. Cho nên, Chung Định và Hứa Huệ Chanh, chính là lần đầu của nhau. “Người nhớ được cơ thể của em, chỉ có tôi.” “Còn người tôi nhớ, cũng chỉ có mỗi em.” “Hãy ở bên cạnh tôi. Nhé?” Chung Định vì Hứa Huệ Chanh, đạp bằng mọi chông gai, xóa bỏ mọi thành kiến. Hứa Huệ Chanh vì Chung Định, dũng cảm cùng anh đối mặt, dù là chứng bệnh thần kinh phân liệt, hay là sự ruồng rẫy của gia đình. Nếu như sự lạnh lùng của Chung Định là do gia đình anh mang đến, thì sự ấm áp của anh chính là lúc ở bên cạnh Hứa Huệ Chanh. Anh biết hết, cho nên mới từng bước từng bước mang hạnh phúc đến cho cô. Chung Định tìm lại gia đình cho cô, cũng là cho chính anh. Hứa Huệ Chanh bảo vệ anh, trong sự yếu đuối của mình. Hai người họ, dùng tất cả thời gian còn lại của cuộc đời, sống cho nhau. Hạnh phúc của hiện tại là từ những nỗi đau của quá khứ. Vào những ngày tháng cuối cùng của cuộc đời, Hứa Huệ Chanh vẫn nắm chặt tay Chung Định. “Chung tiên sinh, đừng sợ. Em xuống đó sẽ đợi anh, em nhất định sẽ đợi anh.” Giống như kiếp này, em đã đợi được anh vậy. “Được, hứa rồi nhé.” Chung Định ngoéo tay với Hứa Huệ Chanh. Cho dù lúc này hai người đã tám chín chục tuổi, nhưng dường như thời gian ở bên nhau, vẫn là chưa đủ. Em bằng lòng, dùng tất cả nước mắt của đời mình, gột rửa tình yêu dành cho anh. Anh tình nguyện, đỡ lấy tất cả mọi đau thương của kiếp này, chỉ để nhìn thấy chiếc răng khểnh trong nụ cười của em. Hai tháng sau ngày Hứa Huệ Chanh mất, Chung Định cũng đi theo. Họ để lại một người con trai tên Chung Bất Li (không xa lìa), một người con gái tên Hứa Bất Khí (không rời bỏ) và một đứa cháu nội tên Chung Chanh (Chung Định - Hứa Huệ Chanh). Họ được an táng cùng nhau, ở nơi tình yêu bắt đầu. Giống như câu hát năm nào ở khe núi ấy "Đi qua Âm Dương, hạnh phúc mãi chung đường." Till death do us part. ______________ " ": Trích từ truyện Review by #Lâm Tần Bìa: #Tơ Chiêu Nghi Mời các bạn đón đọc Bạn Chanh của tác giả Giá Oản Chúc.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Vong Tích - Tô Du Bính
Vốn là, định bỏ chạy về phía đông. Thế nhưng, phạm chút sai lầm nho nhỏ. Vì vậy, thành đi ngược lại. … May mà, có ngụy trang. Trong ‘Đế hỏa’ còn có một xíu xuất hiện Hydeine với Dilin, thì đến ‘Vong tích’ hoàn toàn không thấy. Nhưng ‘Vong tích’, có khi còn hơn ‘Đế hỏa’ vì nội dung cũng như kết cục đều khó đoán trước được, hơn nữa tình cảm trong ‘Vong tích’ cũng xoắn xuýt hơn, nhiều phân cảnh hơn. Cách bày tỏ tình yêu của Mundra rất ngây ngô, lại nhiều lúc khiến người đọc thấy đau đau trong lòng. Thánh Viện là cuốn đầu tiên trong hệ liệt Mộng Đại Lục, gồm có:   - Thánh Viện - Đế Hỏa - Vong Tích - Long Quyển Hệ liệt gồm 4 bộ, có chút liên kết với nhau, đều diễn ra trong không gian khác, trên mảnh đất Mộng đại lục. Lấy ma pháp và cung đình phương Tây làm bối cảnh. Mời các bạn đón đọc Thánh Viện của tác giả Tô Du Bính.
Đế Hỏa - Tô Du Bính
Soso bắt đầu bỏ trốn. Người cậu nhóc muốn tìm là Dilin. Mà bởi vì đủ mọi sai lầm xảy ra trong thực tế, cậu lệch ra khỏi lộ tuyến đã định trước, gặp một con người khác - Có lẽ, đây gọi là vận mệnh. Nếu ‘Thánh viện’ tập trung vào giới thiệu thế giới ma pháp, tập trung vào tình cảm, thì ‘Đế hỏa’ là một hồi tranh đấu giữa cung đình, thế lực, giữa con người với nhau, là một nùi bí ẩn chỉ được gỡ vào phút chót. Đoạn chiến đấu ở cuối có thể hơi… lãng xẹt, nhưng đó không phải điểm nhấn, không phải điều quan trọng, mà hậu quả của nó để lại đủ để khẳng định tầm ảnh hưởng của sự kiện đấy. Thánh Viện là cuốn đầu tiên trong hệ liệt Mộng Đại Lục, gồm có:   - Thánh Viện - Đế Hỏa - Vong Tích - Long Quyển Hệ liệt gồm 3 bộ, có chút liên kết với nhau, đều diễn ra trong không gian khác, trên mảnh đất Mộng đại lục. Lấy ma pháp và cung đình phương Tây làm bối cảnh. Mời các bạn đón đọc Thánh Viện của tác giả Tô Du Bính.
Thánh Viện - Tô Du Bính
Điều tối thiểu của một môi trường giáo dục chất lượng tốt, là phải có một đạo sư ưu tú. Đó là nguyên nhân căn bản nhất tại sao Dilin chọn học viện St Paders. Thế nhưng sau khi nhập học, cậu mới phát hiện. Tưởng tượng quá tươi đẹp, hiện thực quá trời ơi. Bằng hữu chả bao nhiêu, đạo sư quá khó nhằn… Danh ngôn lưu truyền cho hậu thế của Dilin: “Nhân sinh rực rỡ của tôi… bắt đầu từ câm nín.” Thánh Viện là cuốn đầu tiên trong hệ liệt Mộng Đại Lục, gồm có:   - Thánh Viện - Đế Hỏa - Vong Tích - Long Quyển Hệ liệt gồm 4 bộ, có chút liên kết với nhau, đều diễn ra trong không gian khác, trên mảnh đất Mộng đại lục. Lấy ma pháp và cung đình phương Tây làm bối cảnh. Mời các bạn đón đọc Thánh Viện của tác giả Tô Du Bính.
Nhật Ký Nuôi Vợ - Diệp Tình
Lời đường mật của đàn ông, phụ nữ không nên nghe, nếu không sẽ sa vào;    Người phụ nữ giả ngốc, đàn ông không nên tin, nếu không sẽ bị mặc kệ.    Năm tám tuổi, Hoa Vi Vi được nhận nuôi, nhưng nhà họ Cao nhận nuôi cô không phải làm con nuôi, mà muốn nuôi con dâu. Nhưng vốn Cao Kỳ Lãng không muốn cưới cô, anh còn tuyên bố, nếu cô dám gả cho anh, ngày ngày anh sẽ khiến cho cô phải khóc!   Nhưng mà thấy học sinh nam theo đuổi cô, Cao Kỳ Lãng không nói hai lời, ôm cô vào trong ngực, nghe thấy cô nói chưa bao giờ thích anh, anh lại căm tức lôi cô lên giường, không danh không phận muốn đêm đầu tiên của cô không nói, lại cường thế không phải cô thì không cưới.    Cao Kỳ Lãng đẹp trai, quan hệ với không ít người phụ nữ, nhưng chưa bao giờ để họ trong lòng, không ngờ người phụ nữ khiến cho anh lần đầu tiên động lòng lại là cô em gái nuôi từ nhỏ Hoa Vi Vi, càng khiến cho anh không thể nói gì, đã lăn lộn trên giường, đã nói lời yêu thương, nhưng cô con dâu nuôi từ bé của anh lại chạy trốn khỏi anh. Cái gì? Cô dám nói anh không thương cô?    Mặc dù anh luôn cho rằng Hoa Vi Vi ngây ngốc, nhưng không ngờ rằng cô lại có thể ngây ngốc đến như thế, anh đưa bản thân đến trước mặt cô, cô lại nói không nghe thấy anh nói yêu cô, cô không lấy chồng! Mời các bạn đón đọc Nhật Ký Nuôi Vợ của tác giả Diệp Tình.