Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Vạn Cổ Thần Đế (Phi Thiên Ngư)

800 năm trước, Minh Đế chi tử Trương Nhược Trần, bị vị hôn thê của hắn Trì Dao công chúa giết chết, thiên kiêu một đời, liền như vậy ngã xuống.

800 năm sau, Trương Nhược Trần một lần nữa sống lại, lại phát hiện đã từng giết chết hắn vị hôn thê, đã thống nhất Côn Luân Giới, mở ra đệ nhất trung ương Đế quốc, được xưng "Trì Dao Nữ Hoàng".

Trì Dao Nữ Hoàng —— thống ngự thiên hạ, uy lâm bát phương; thanh xuân vĩnh trú, bất tử bất diệt.

Trương Nhược Trần đứng ở chư Hoàng từ đường ở ngoài, nhìn Trì Dao Nữ Hoàng tượng thần, trong lòng bốc cháy lên hừng hực cừu hận liệt diễm, "Đợi ta trùng tu mười ba năm, dám gọi Nữ Hoàng xuống Hoàng Tuyền".***

1. Vạn Cổ Thần Đế của tác giả Phi Thiên Ngư có hay không? Tìm mua: Vạn Cổ Thần Đế TiKi Lazada Shopee

Vạn Cổ Thần Đế luôn có nhiều tuyến nhân vật: Diễn chính, diễn phụ, núp màn...

Diễn chính và phụ, tùy chương sẽ có từ 1 đến hơn 4 phe. Sở dĩ đến 4 phe là bởi phe chính và phe phản cũng không thuần nhất, có không ít toan tính trái ngược.

Diễn chính thường là main, nhưng ở không ít chương, lại dành cho nhân vật phụ. Như mấy chương huyết tuyệt quấy Nam thiên là điển hình.

Nhân vật núp màn luôn rất nhiều. Bọn yếu gà thì chỉ tò mò chém gió, hơn một chút thì chỉ là nhãn tuyến của các bên, hơn nữa thì vượt main đôi ba cấp độ, ngấm ngầm tính toán đục nước béo cò hay sẵn sàng trợ giúp giải vây.

Núp màn ngầu nhất là các vị ngồi chơi cờ. Các vị này ít ra tay, nhưng tạo nên nhiều cú bẻ lái ngoạn mục. Pha Kình tổ phế main là rõ rệt nhất. Điều này nhắc độc giả không quên rằng luôn có nhiều lớp sóng ngầm quẩn quanh từng diễn biến của truyện.

Vụ Bất tử huyết tộc tiến Côn Lôn giới để đòi công đạo cho main sau tin bị Trì Dao thôn phệ, có lẽ cũng chỉ là một pha diễn kịch. Chư thần các phái tin rằng main bị Trì Dao nuốt thật, thì nguy hiểm cho Trương Lão đầu mới giảm thấp.

Diễn biến mới nhất, độc giả chờ đón Khanh Nhi, Trì Dao ra mặt, chờ đợi cú va chạm của phe phái thiên đường giới với chỗ dựa của main. Nhưng thất đệ tử của Kình tổ cũng đang tìm giết main.

BKN suy đoán ra thân phận của Trương lão đầu, thì Kình và Thất có lẽ cũng không kém.

Cự đầu các phái cũng có thể cũng đoán ra 1-2, dù Thái thượng đã che đậy thiên cơ.

Sóng ngầm mỗi lúc 1 nhiều. Trương Nhược Trần không thể ngóc đầu trở lại, đó là mệnh lệnh của nhiều phe phái. Và ngược lại, "ai cũng có thể chết, trừ Trương Nhược Trần" cũng là mệnh lệnh đã từ rất lâu.

Lúc Trương Nhược Trần còn là thánh cảnh, các mệnh lệnh có mức delay khá rộng, nhưng nay đã lửa sém lông mày, buộc các bên phải quyết liệt.

2. Vạn Cổ Thần Đế của tác giả Phi Thiên Ngư giảng cố sự gì?

Trương Nhược Trần vốn là con trai độc nhất của một trong Cửu Đế tại Côn Lôn Giới. Năm 16 tuổi, khi hắn đang là thiên tài trẻ tuổi nhất của Côn Lôn Giới tu luyện đến Thiên cực cảnh thì bị vị hôn thê thanh mai trúc mã Trì Dao công chúa sát hại.

Tám trăm năm sau, Nhược Trần trọng sinh sống lại trong thân thể một thiếu niên yếu ớt là cửu hoàng tử của Vân Võ Quận Vương, sinh sống tại một trong ngàn vạn cái Quận quốc ở phía đông Côn Lôn Giới, mà kẻ thù của hắn, Trì Dao công chúa, nay đã trở thành Nữ Thánh Hoàng thống nhất toàn bộ Côn Lôn Giới, địa vị cao đến không thể chạm tới.

Mang theo lòng thù hận sâu sắc khắc vào cốt tuỷ, Nhược Trần quyết tâm thay đổi số phận, cải biến thân thể yếu ớt của cửu hoàng tử, dốc lòng tu luyện để bản thân trở nên mạnh mẽ hơn, chờ đến ngày mặt đối mặt với kẻ thù của mình.

Thế nhưng, yêu càng nhiều thì hận càng sâu, hắn làm sao thoát ra khỏi sự ảnh hưởng của Trì Dao? Mà bên cạnh hắn cũng dần xuất hiện những nữ nhân hào kiệt khác. Đừng quên đây là truyện harem, thế nên Nhược Trần nhà chúng ta có không dưới… 9 nàng vợ đâu nha!

Tình tiết trong Vạn Cổ Thần Đế rất lôi cuốn hấp dẫn, Nhược Trần không có bàn tay vàng quá lố, tuy hắn tu luyện cực nhanh nhưng kẻ thù lại ở khắp nơi, thậm chí cũng bị những người thân cận nhất phản bội. Tác giả không hề ngại ngùng ngược main trong một số phân đoạn khiến độc giả tức muốn hộc máu, nhưng theo mình thì những tình tiết này đều hợp logic. Kiếp trước Nhược Trần cũng chỉ là một thiếu niên 16 tuổi, làm sao trọng sinh sống lại có thể thông minh sát phạt như một lão quỷ sáu ngàn tuổi cơ chứ?

***

Review Vạn Cổ Thần Đế:

Trương Nhược Trần vốn là con trai độc nhất của một trong Cửu Đế tại Côn Lôn Giới. Năm 16 tuổi, khi hắn đang là thiên tài trẻ tuổi nhất của Côn Lôn Giới tu luyện đến Thiên cực cảnh thì bị vị hôn thê thanh mai trúc mã Trì Dao công chúa sát hại.

Tám trăm năm sau, Nhược Trần trọng sinh sống lại trong thân thể một thiếu niên yếu ớt là cửu hoàng tử của Vân Võ Quận Vương, sinh sống tại một trong ngàn vạn cái Quận quốc ở phía đông Côn Lôn Giới, mà kẻ thù của hắn, Trì Dao công chúa, nay đã trở thành Nữ Thánh Hoàng thống nhất toàn bộ Côn Lôn Giới, địa vị cao đến không thể chạm tới.

Mang theo lòng thù hận sâu sắc khắc vào cốt tuỷ, Nhược Trần quyết tâm thay đổi số phận, cải biến thân thể yếu ớt của cửu hoàng tử, dốc lòng tu luyện để bản thân trở nên mạnh mẽ hơn, chờ đến ngày mặt đối mặt với kẻ thù của mình.

Thế nhưng, yêu càng nhiều thì hận càng sâu, hắn làm sao thoát ra khỏi sự ảnh hưởng của Trì Dao? Mà bên cạnh hắn cũng dần xuất hiện những nữ nhân hào kiệt khác. Đừng quên đây là truyện harem, thế nên Nhược Trần nhà chúng ta có không dưới… 9 nàng vợ đâu nha!

Tình tiết trong Vạn Cổ Thần Đế rất lôi cuốn hấp dẫn, Nhược Trần không có bàn tay vàng quá lố, tuy hắn tu luyện cực nhanh nhưng kẻ thù lại ở khắp nơi, thậm chí cũng bị những người thân cận nhất phản bội. Tác giả không hề ngại ngùng ngược main trong một số phân đoạn khiến độc giả tức muốn hộc máu, nhưng theo mình thì những tình tiết này đều hợp logic. Kiếp trước Nhược Trần cũng chỉ là một thiếu niên 16 tuổi, làm sao trọng sinh sống lại có thể thông minh sát phạt như một lão quỷ sáu ngàn tuổi cơ chứ?

Có khá nhiều độc giả cho rằng việc main của Vạn Cổ Thần Đế cứ bị phản bội, bị tác giả ngược tơi tả là việc không thể chấp nhận được và phán truyện dở, thì mình xin được nói đôi câu.

Có lẽ do thể loại truyện YY bàn tay vàng có main tàn nhẫn sát phạt không gì không làm được đã xuất hiện quá nhiều trong các truyện tiên hiệp gần đây khiến cho đa phần độc giả nghĩ rằng tiên hiệp phải nên như thế. Nhưng mà các bạn ơi, sự đa dạng phong phú về tính cách main và chủng loại truyện mới là thứ khiến độc giả tiên hiệp mê đắm không lối về.

Ngày xưa chúng ta từng say mê một Kiều Phong vì nghĩa quên mình, một Đoàn Dự dại gái không ai bằng trong Thiên Long Bát Bộ, một Tiểu Phàm dùng dằng giữa hai người con gái trong Tru Tiên, thì sao bây giờ chúng ta lại quay lưng với những main không thích giết chóc và xem trọng tình cảm như thế?

Mình thấy vẫn có rất nhiều độc giả đang mong ngóng chương mới của Vạn Cổ Thần Đế từng ngày, sao bạn không thử bỏ qua những định kiến và nhảy hố một lần xem sao?

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Vạn Cổ Thần Đế PDF của tác giả Phi Thiên Ngư nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Bách Luyện Thành Thần - Phần 2 (Ân Tứ Giải Thoát)
Xuất thân trong một gia đình có bối cảnh khủng bố, nhưng La Chinh lại mắc phải một kiếp nạn lớn. Vì vậy mà phụ thân của hắn đã hợp tác cùng với hai Thánh Nhân đào tạo hắn ngay từ khi sinh ra. Và không một ai biết đến bí mật này, ngay cả bản thân La Chinh cũng không hề hay biết. Điều làm nên sự thú vị ở truyện là có rất nhiều nhân vật nữ xinh đẹp và tình tiết truyện lôi cuốn.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Bách Luyện Thành Thần - Phần 2 PDF của tác giả Ân Tứ Giải Thoát nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Yêu Muộn (Pearl S. Buck)
Hôm ấy lễ tứ tuần của bà Vũ. Trước bàn trang điểm, bà Vũ ngắm nghía trong gương khuôn mặt điềm tĩnh của mình, và so sánh với khuôn mặt cũng đã hiện ra ở gương này năm bà mười sáu tuổi. … Ngày hôm đó, vì quen dậy sớm, nàng rời khỏi giường tân hôn từ sáng tinh mơ, khoác vội cái áo choàng mới, nàng đến ngồi trước bàn trang điểm này. Với một vẻ dịu dàng và thản nhiên, nàng ngắm nghía nét mặt mình trong gương. “Lạ nhỉ! Vẻ mặt mình cũng chẳng khác gì hôm qua?” nàng tự bảo, trong buổi sáng đầu tiên ấy, sau ngày cưới của nàng. Rồi nàng quan sát tỉ mỉ: vừng trán rộng, thấp, mà diềm tóc thiếu nữ đã chải lên từ đêm qua, đôi mắt hạnh đào, sống mũi dọc dừa, hai má trái xoan, chiếc cằm nhỏ và cái miệng xinh xinh tươi thắm, sáng hôm ấy rất thắm tươi. Bỗng Giang, người nữ tì, vội vã bước vào, ấp úng: Tìm mua: Yêu Muộn TiKi Lazada Shopee - Thưa cô…, à, thưa bà. Con không ngờ sáng nay bà dậy sớm thế. Hai má của Giang bừng đỏ. Trái lại, trên đôi môi hồng thắm, hai má của bà chủ vẫn giữ nguyên màu trắng ngọc ngà thường ngày. - Tôi thích dậy sớm, nàng trả lời một cách dịu dàng, bằng giọng nói mà đêm qua chồng nàng, chàng trai từ trước chưa bao giờ nàng biết đến, đã ví như tiếng chim ca. … Đã hai mươi bốn năm qua, bây giờ Giang xem chừng đã đoán được ‎ý chủ. Đứng sau cái ghế gỗ nặng nề, chị đưa tay nhanh nhẹn chít tóc bà Vũ thành những lọn đen, cứng và láng. Công việc này quá quen thuộc, nên chị có thể vừa làm vừa nhìn khuôn mặt thanh tú của bà chủ trong gương, chị nói: - Thưa bà, đã hai mươi bốn năm rồi mà vẻ mặt bà vẫn không thay đổi. - Chị cũng nghĩ đến buổi sáng ấy à? Bà âu yếm bắt gặp trong gương đôi mắt chị Giang đang nhìn mình. Sau hai mươi bốn năm làm bạn với người đầu bếp, chị đã trở nên xồ xề, nhưng bà Vũ thì vẫn mảnh mai hơn lúc nào hết. Đột nhiên Giang cười lớn: - Thưa bà, sáng hôm ấy con nhút nhát hơn bà nhiều. Ái dà! Con thẹn thùng làm sao! Thẹn thùng một cách vô cớ, vì cái việc giữa người nam và nữ là một điều rất tự nhiên phải không thưa bà? Thế mà lúc bấy giờ con lại xem là một điều kì cục… Bà Vũ chỉ cười. Bà thường để cho Giang nói tự do. Nhưng khi bà không muốn nghe nữa, thì nụ cười đột nhiên tan biến ngay và bà giữ vẻ im lặng, Giang cũng im lặng theo. Chị giả vờ không vừa ý với hình dáng lọn tóc trong tay mình, chị tháo rời ra, rồi bối lại. Làm xong, chị Giang cài hai cái trâm bằng ngọc thạch vào búi tóc, rồi lấy dầu thơm tẩm vào tay và vuốt lên đầu bóng láng của bà Vũ. Với giọng thanh tao, bà Vũ hỏi: - Đôi bông tai ngọc của tôi đâu rồi? Chị Giang reo lên: - Con đoán hôm nay bà muốn mang đôi hoa tai ấy, nên con đã soạn sẵn rồi đấy ạ. Chị ta mở một cái hộp nhỏ bọc lụa hoa, lấy đôi bông và thận trọng cài vào hai trái tai xinh xắn của bà chủ. Hai mươi bốn năm về trước, người chồng trẻ trung của bà bước vào phòng này đúng vào lúc chị Giang vừa bận cho bà một cái áo hồng đoạn ngắn, rộng tay, trên cái xiêm gấm đen mà thân trước cũng như thân sau đều có thêu hoa và chim. Chính tay chàng đã cầm cái hộp hoa tai này. Đôi mắt đẹp của chàng mơ màng thỏa mãn. Là người còn giữ nền nếp xưa, nên chàng không nói chuyện với vợ trước mặt đầy tớ, chàng trao chiếc hộp cho chị Giang và bảo: - Đeo vào tai cho bà. Giang xuýt xoa trước vẻ đẹp không tì vết của viên ngọc, lúc chị mở hộp đưa ra trước mặt bà chủ. Tân nương ngước mắt nhìn chồng, rồi cúi xuống e lệ duyên dáng, nhỏ nhẹ nói: - Cám ơn. Trong khi người tỳ nữ mang hoa tai cho vợ, chàng chăm chú nhìn nàng khẽ gật đầu. Trong gương, nàng nhìn thấy nét mặt cương quyết và kiêu hãnh của chàng thanh niên. Chàng thở ra khoan khoái. Bốn mắt gặp nhau trong gương và cả hai đều thầm nhận là người yêu mình đẹp. - Chị đi pha mấy tách trà nóng đem đây, chàng đột ngột bảo Giang. Như đêm qua, bây giờ chỉ có hai người, chàng cúi mình đặt hai tay lên vai vợ, nhìn vẻ mặt nàng phản chiếu trong gương, và nói: - Nếu em xấu xí thì anh đã giết chết từ đêm qua rồi. Anh rất ghê tởm những người đàn bà xấu xí. Dưới sức nặng của hai bàn tay chồng đè xuống vai, nàng ngồi yên, mỉm cười êm ái đáp: - Thì đuổi em về cũng đủ rồi chứ sao lại giết đi? Sáng hôm ấy tâm hồn nàng xao xuyến một cách lạ. “Không biết trí thông minh của chàng có ngang với vẻ đẹp của chàng không?” nàng nhủ thầm. Đòi hỏi như vậy có lẽ hơi quá đáng, nhưng, nếu chính chàng được như thế thì quý biết bao! Câu chuyện trên xảy ra đã hai mươi bốn năm rồi. Hôm ấy Giang đeo hoa tai vào cho chủ, chị ngắm nghía nói: - Bây giờ màu ngọc hợp với sắc da của bà hơn bao giờ hết. Không có bà nào đã bốn mươi tuổi mà được như thế này. Con không lấy làm lạ khi thấy ông chủ chỉ quý mến có một mình bà.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Pearl S. Buck":Ảo VọngCành Hoa E ẤpGió Đông, Gió TâyNạn Nhân Buổi Gia ThờiNhững Người Đàn Bà Trong Gia Đình KennedyTrangYêu MuộnĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Yêu Muộn PDF của tác giả Pearl S. Buck nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Yêu Muộn (Pearl S. Buck)
Hôm ấy lễ tứ tuần của bà Vũ. Trước bàn trang điểm, bà Vũ ngắm nghía trong gương khuôn mặt điềm tĩnh của mình, và so sánh với khuôn mặt cũng đã hiện ra ở gương này năm bà mười sáu tuổi. … Ngày hôm đó, vì quen dậy sớm, nàng rời khỏi giường tân hôn từ sáng tinh mơ, khoác vội cái áo choàng mới, nàng đến ngồi trước bàn trang điểm này. Với một vẻ dịu dàng và thản nhiên, nàng ngắm nghía nét mặt mình trong gương. “Lạ nhỉ! Vẻ mặt mình cũng chẳng khác gì hôm qua?” nàng tự bảo, trong buổi sáng đầu tiên ấy, sau ngày cưới của nàng. Rồi nàng quan sát tỉ mỉ: vừng trán rộng, thấp, mà diềm tóc thiếu nữ đã chải lên từ đêm qua, đôi mắt hạnh đào, sống mũi dọc dừa, hai má trái xoan, chiếc cằm nhỏ và cái miệng xinh xinh tươi thắm, sáng hôm ấy rất thắm tươi. Bỗng Giang, người nữ tì, vội vã bước vào, ấp úng: Tìm mua: Yêu Muộn TiKi Lazada Shopee - Thưa cô…, à, thưa bà. Con không ngờ sáng nay bà dậy sớm thế. Hai má của Giang bừng đỏ. Trái lại, trên đôi môi hồng thắm, hai má của bà chủ vẫn giữ nguyên màu trắng ngọc ngà thường ngày. - Tôi thích dậy sớm, nàng trả lời một cách dịu dàng, bằng giọng nói mà đêm qua chồng nàng, chàng trai từ trước chưa bao giờ nàng biết đến, đã ví như tiếng chim ca. … Đã hai mươi bốn năm qua, bây giờ Giang xem chừng đã đoán được ‎ý chủ. Đứng sau cái ghế gỗ nặng nề, chị đưa tay nhanh nhẹn chít tóc bà Vũ thành những lọn đen, cứng và láng. Công việc này quá quen thuộc, nên chị có thể vừa làm vừa nhìn khuôn mặt thanh tú của bà chủ trong gương, chị nói: - Thưa bà, đã hai mươi bốn năm rồi mà vẻ mặt bà vẫn không thay đổi. - Chị cũng nghĩ đến buổi sáng ấy à? Bà âu yếm bắt gặp trong gương đôi mắt chị Giang đang nhìn mình. Sau hai mươi bốn năm làm bạn với người đầu bếp, chị đã trở nên xồ xề, nhưng bà Vũ thì vẫn mảnh mai hơn lúc nào hết. Đột nhiên Giang cười lớn: - Thưa bà, sáng hôm ấy con nhút nhát hơn bà nhiều. Ái dà! Con thẹn thùng làm sao! Thẹn thùng một cách vô cớ, vì cái việc giữa người nam và nữ là một điều rất tự nhiên phải không thưa bà? Thế mà lúc bấy giờ con lại xem là một điều kì cục… Bà Vũ chỉ cười. Bà thường để cho Giang nói tự do. Nhưng khi bà không muốn nghe nữa, thì nụ cười đột nhiên tan biến ngay và bà giữ vẻ im lặng, Giang cũng im lặng theo. Chị giả vờ không vừa ý với hình dáng lọn tóc trong tay mình, chị tháo rời ra, rồi bối lại. Làm xong, chị Giang cài hai cái trâm bằng ngọc thạch vào búi tóc, rồi lấy dầu thơm tẩm vào tay và vuốt lên đầu bóng láng của bà Vũ. Với giọng thanh tao, bà Vũ hỏi: - Đôi bông tai ngọc của tôi đâu rồi? Chị Giang reo lên: - Con đoán hôm nay bà muốn mang đôi hoa tai ấy, nên con đã soạn sẵn rồi đấy ạ. Chị ta mở một cái hộp nhỏ bọc lụa hoa, lấy đôi bông và thận trọng cài vào hai trái tai xinh xắn của bà chủ. Hai mươi bốn năm về trước, người chồng trẻ trung của bà bước vào phòng này đúng vào lúc chị Giang vừa bận cho bà một cái áo hồng đoạn ngắn, rộng tay, trên cái xiêm gấm đen mà thân trước cũng như thân sau đều có thêu hoa và chim. Chính tay chàng đã cầm cái hộp hoa tai này. Đôi mắt đẹp của chàng mơ màng thỏa mãn. Là người còn giữ nền nếp xưa, nên chàng không nói chuyện với vợ trước mặt đầy tớ, chàng trao chiếc hộp cho chị Giang và bảo: - Đeo vào tai cho bà. Giang xuýt xoa trước vẻ đẹp không tì vết của viên ngọc, lúc chị mở hộp đưa ra trước mặt bà chủ. Tân nương ngước mắt nhìn chồng, rồi cúi xuống e lệ duyên dáng, nhỏ nhẹ nói: - Cám ơn. Trong khi người tỳ nữ mang hoa tai cho vợ, chàng chăm chú nhìn nàng khẽ gật đầu. Trong gương, nàng nhìn thấy nét mặt cương quyết và kiêu hãnh của chàng thanh niên. Chàng thở ra khoan khoái. Bốn mắt gặp nhau trong gương và cả hai đều thầm nhận là người yêu mình đẹp. - Chị đi pha mấy tách trà nóng đem đây, chàng đột ngột bảo Giang. Như đêm qua, bây giờ chỉ có hai người, chàng cúi mình đặt hai tay lên vai vợ, nhìn vẻ mặt nàng phản chiếu trong gương, và nói: - Nếu em xấu xí thì anh đã giết chết từ đêm qua rồi. Anh rất ghê tởm những người đàn bà xấu xí. Dưới sức nặng của hai bàn tay chồng đè xuống vai, nàng ngồi yên, mỉm cười êm ái đáp: - Thì đuổi em về cũng đủ rồi chứ sao lại giết đi? Sáng hôm ấy tâm hồn nàng xao xuyến một cách lạ. “Không biết trí thông minh của chàng có ngang với vẻ đẹp của chàng không?” nàng nhủ thầm. Đòi hỏi như vậy có lẽ hơi quá đáng, nhưng, nếu chính chàng được như thế thì quý biết bao! Câu chuyện trên xảy ra đã hai mươi bốn năm rồi. Hôm ấy Giang đeo hoa tai vào cho chủ, chị ngắm nghía nói: - Bây giờ màu ngọc hợp với sắc da của bà hơn bao giờ hết. Không có bà nào đã bốn mươi tuổi mà được như thế này. Con không lấy làm lạ khi thấy ông chủ chỉ quý mến có một mình bà.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Pearl S. Buck":Ảo VọngCành Hoa E ẤpGió Đông, Gió TâyNạn Nhân Buổi Gia ThờiNhững Người Đàn Bà Trong Gia Đình KennedyTrangYêu MuộnĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Yêu Muộn PDF của tác giả Pearl S. Buck nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Vết Thù Hằn Trên Lưng Ngựa Hoang (Duyên Anh)
Trong tác phẩm Vết Thù Hằn Trên Lưng Ngựa Hoang ( 1967 ) nhân vật chính là Hoàng, đờn guitar rất giỏi nên có biệt danh là Hoàng guitar, Hoàng có địa vị cao trong một băng du đãng, sau đó muốn hoàn lương, về mở lớp dạy đàn, nhưng đồng bọn vẫn muốn kéo anh vào những việc bất lương. Ngày cuối vì mong có điều kiện xây dựng tương lai hạnh phúc, anh đã nhận lời làm một phi vụ cuối cùng và bị lộ. Những phát đạn oan nghiệt cắm sâu vào lưng Hoàng như những vết thù đời không bao giờ xoá được và cũng chấm dứt kiếp ngựa hoang.*** Duyên Anh sinh ngày 16 tháng 8 năm 1935 tại Thái Bình Bắc việt mất ngày 6 tháng 2 năm 1997 tại Paris, Pháp (nhằm ngày 29 tết). Ông đã xuất bản năm mươi tác phẩm văn chương. Năm 1975, bị coi như "một trong mười nhà văn nguy hiểm nhất của Việt Nam", chế độ mới cấm ông viết lách và bắt giam không xét xử suốt sáu năm qua các nhà tù và trại tập trung. Ông được tự do nhờ Amnesty International và Pen Club International can thiệp. Vượt biển sang Pháp, ông viết lại và cho xuất bản gần hai mươi tác phẩm, trong đó Un Russe à Saigon và La colline de Fanta do nhà Belfond xuất bản. Báo chí, đài phát thanh, đài truyền hình Pháp viết nhiều, nói nhiều về ông. Sử gia Piere Chaunu, giáo sư đại học Sorbonne, nhà văn lừng danh coi Duyên Anh là "nhà thơ lớn, vinh quang của quốc gia". Chưa một người Việt Nam nào tạo nổi sự vinh dự cho dân tộc ở tư thế lưu vong như Duyên Anh. Tự tin vào tài năng và sự phấn đấu của chính mình, ông đã bước lên mọi nghịch cảnh, bước qua mọi oan khiên để giành một chỗ đứng trên vũ trụ văn học quốc tế như một tiểu thuyết gia đầy đủ tư cách.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Duyên Anh":Ảo Vọng Tuổi TrẻĐêm Thánh Vô CùngDzũng ĐakaoGiấc Mơ Một Loài CỏNhà TôiMây Mùa ThuTruyện Ngắn - Duyên AnhVết Thù Hằn Trên Lưng Ngựa HoangĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Vết Thù Hằn Trên Lưng Ngựa Hoang PDF của tác giả Duyên Anh nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.