Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chứng Kiến Thần Thám

Vụ án ở cổ trấn. Vụ án về cổ động viên tử vong ở nước Mỹ. Trên du thuyền xa hoa xảy ra vụ mất tích quỷ dị. Truyền thuyết hàng trăm năm về mỹ nhân ngư... Những vụ án mưu sát kỳ lạ, những vụ giết người hàng loạt khiến người nghe cảm thấy ghê sợ, bí mật hắc ám bị chôn dấu hàng trăm năm, tất cả đều chỉ có một chân lý chính nghĩa tồn tại! Ở trong mắt anh - thần thám bậc nhất thế hệ mới ở Mỹ, chỉ cần là một hạt bụi cũng sẽ là chìa khóa dẫn tới chân tướng. Lời tác giả: Nội dung truyện là do tác giả nghĩ ra vậy nên yếu tố trinh thám mới là chính, tình yêu chỉ như gia vị được nêm vào, cho nên chỉ có sủng sủng sủng, hoan nghênh nhảy hố. *** Edit: Cải Trắng Quyển 1: Mặt nạ cẩu tình nhân [ Q1 ] Chương 1: Cẩu nam nhân. Hôm nay thời tiết thật sự rất đẹp, rốt cuộc thì nửa tháng mưa triền miên cũng chấm dứt, từ sáng sớm những ánh mặt trời rực rỡ đã chiếu xuống từng ngóc ngách của thành phố, chỉ đáng tiếc là, thời tiết tươi đẹp như thế này cũng không thể khiến nội tâm Chúc An Sinh ấm áp nổi. Chúc An Sinh quả thật không nghĩ tới, trong một ngày đẹp trời như này mà cô lại nhận được một vụ về vấn đế rắc rối của người vợ trước. Chúc An Sinh lạnh lùng nhìn ba người trước mặt mình, hai người phụ nữ kia đã sớm tóc tai bù xù như quỷ. Có thể thấy trên mặt người phụ nữ kia còn đọng lại những giọt nước mắt chưa khô, đặc biệt ngón áp út còn đeo một chiếc nhẫn bạc vô cùng giản dị. Khi Chúc An Sinh tới nơi, người phụ nữ kia vẫn còn chưa dừng khóc, một giọt lại một giọt, như những viên ngọc rơi xuống, rơi xuống mu bàn tay, rơi xuống đất, tất cả đều rối tinh rối mù. Im lặng nhìn qua một lượt tình huống hiện tại, ánh mắt Chúc An Sinh có hơi dao động, nhưng khi cô nhìn về phía người đàn ông đang im lặng đứng một bên, ánh mắt lại trở nên vô cùng sắc bén. " Anh chắc hẳn là, kẻ đầu sỏ gây nên tình trạng này đi, thế nào, để hai người phụ nữ đánh nhau vì anh như này, anh vừa lòng chưa? " Thanh âm của Chúc An Sinh lạnh lùng, tựa như xung quanh đang là hầm băng vậy, người đàn ông kia thấy Chúc An Sinh châm chọc mình như vậy cũng không cãi lại được, chỉ biết cúi đầu không nói. Biểu hiện của người đàn ông bị người phụ nữ trẻ tuổi hơn kia nhìn thấy được, ngay sau đó ánh mắt ả hung ác chuyển hướng sang công kích Chúc An Sinh: " Tôi nói đồng chí cảnh sát như vậy là không được, cô đang vô duyên vô cớ vu khống đấy. Tôi nói cho cô biết, tôi báo cảnh sát chính là để các người bắt người phụ nữ điên này lại. Tôi còn chưa tố cáo tội của cô ta đâu, tự ý xông vào nhà riêng, lại còn đả thương người, điều đó cô không nhìn thấy sao, có phải hay không mắt cảnh sát mấy người bị mù rồi đi. Tôi nói cho cô biết, nếu cô dám chần chừ không bắt người phụ nữ này tôi sẽ khiếu nại mấy người đó, cô tin không? " " A. " Bộ dáng Chúc An Sinh vô cùng bình tĩnh nghe người phụ nữ đó nói, cho tới khi ả nói xong cô mới cười lạnh một tiếng: " Tự ý xông vào nhà riêng, cố ý đả thương người, đúng là có kiến thức luật cao đấy, vậy cô có biết không, theo điều luật của < Cảnh sát nhân dân Trung Hoa > điều 35 còn có quy định, nếu người dân cố ý vũ nhục người thi hành công vụ, có thể giao cho ban an ninh xử lý, tất cả những gì cô nói tôi đều có bản ghi chép, cô có muốn giờ cùng tôi đi tới đồn công an một chuyến không? " Chúc An Sinh nói xong còn mỉm cười một cái, đôi mắt sáng ngời, điều này làm cho đồng nghiệp Cao Bằng Phi bên cạnh xuân tâm nhộn nhạo. Cao Bằng Phi cảm thấy Chúc An Sinh có thể dùng hai từ hoàn mỹ để hình dung, tốt nghiệp học viện cảnh sát, còn đạt tới học vị thạc sĩ, càng không thể tin được nữa là, hắn nghe nói năm đó số điểm cô thi vào đại học có thể được xét tuyển vào Thanh Hoa hoặc Bắc Đại, vậy mà Chúc An Sinh lại một lòng hướng về học viện cảnh sát, xem ra cô rất thích làm cảnh sát, chỉ là hiện tại sao Chúc An Sinh lại làm việc ở một đồn công an nho nhỏ như này bọn họ quả thực không hiểu được. Mà bên kia, ả vừa rồi còn vênh váo uy hiếp Chúc An Sinh giờ lại bị cô đáp trả như vậy, lập tức ngậm miệng không dám nhiều lời. Chúc An Sinh không có hơi đâu quan tâm tới ả, cô tiếp tục quay đầu nói chuyện với người đàn ông đang đứng im lặng kia. " Bây giờ sao đây? Chuyện tới nước này rồi mà anh còn định kệ hả? Hãy nhìn hai người phụ nữ này đi, xem hai người này chật vật như thế nào, chính là vì anh có biết không, ở chỗ này, người mất mặt nhất chính là anh đấy. " " Cô không hiểu. " Người đàn ông kia rốt cuộc cũng mở miệng: " Tôi cùng Tố Phân sớm đã không còn tình cảm với nhau, còn Mẫn Lan, tôi thực sự yêu cô ấy. " Lời nói người đàn ông kia vừa thốt ra, làm cho biểu cảm trên mặt hai người phụ nữ đều thay đổi, người lộ ra nụ cười tươi kia chính là người vừa uy hiếp cô – Mẫn Lan, còn người che mặt khóc kia chính là Tố Phân. Ánh mắt Chúc An Sinh tràn ngập lửa giận, cô không thể tin được những gì mình vừa nghe thấy. " Hừm. Anh thế mà không biết xấu hổ nói ra từ " yêu " này sao? " Chúc An Sinh cảm thấy cô như đang được nghe chuyện nực cười nhất thế gian này: " Anh biết không, tôi không cần đoán cũng biết đã xảy ra chuyện gì. " Chúc An Sinh nói xong liền cầm lấy bàn tay Tố Phân, chiếc nhẫn bạc giản dị ngay lập tức lộ ra trước mắt mọi người. " Anh nhìn xem đi, mở to đôi mắt ra mà nhìn cho kỹ! Chiếc nhẫn này là sao? Nhìn vào nó một cái, sẽ thấy nó bình thường, nó chỉ là món đồ rẻ tiền, thậm chí còn không có ánh kim, nó còn rẻ hơn so với một cốc rượu anh uống trong bar, mà có khi anh cũng đã quên, khi anh đeo cho cô ấy chiếc nhẫn này anh cũng đâu có nói anh sẽ yêu người con gái khác tên Mẫn Lan. " " Anh không thấy cô ấy rất tiều tụy sao, nhưng dù nửa điểm thôi cô ấy vẫn ăn đứt người như Mẫn Lan. " Chúc An Sinh chán ghét liếc mắt nhìn qua chiếc vòng cổ xinh đẹp của Mẫn Lan, cuối cùng buông tay Tố Phân ra, Chúc An Sinh không biết cô sẽ giúp được gì cho Tố Phân, nhưng cô cũng tới bên cạnh nhẹ nhàng an ủi cô ấy: " Một người muốn sống tốt, quan trọng không phải là dựa vào cái gì, cứ yêu lấy bản thân mình là được. " Dứt lời cô cảm thấy chuyện này như vậy là giải quyết xong rồi, cô chỉ có thể làm tới như vậy thôi, không có ai có quyền can thiệp vào cuộc sống của người khác, trừ khi chính bản thân họ muốn thay đổi, Chúc An Sinh luôn cho rằng như vậy. Cuối cùng cô và Cao Bằng Phi còn ở lại dạy dỗ Mẫn Lan một lúc, sau đó bọn họ mới rời đi. Chỉ là tới cuối cùng Chúc An Sinh vẫn không hiểu, trên thế giới này sao lại có loại người đã phá hoại hạnh phúc của người ta còn đi công khai cho bàn dân thiên hạ nhìn được? Lúc trên đường về đồn công an cô đã hỏi Cao Bằng Phi một câu như vậy, nhưng hắn cũng không trả lời được. " Nói tới trở về, lão Lưu có nói với tôi rằng, chúng ta ở cái đồn này chính là thảm nhất, mấy năm rồi tới hiện tại tôi mới hiểu được lời của lão Lưu, mỗi ngày đều xử lý mấy vụ án vớ vẩn, làm cảnh sát cũng thật buồn chán. Mà An Sinh, cô cũng thật lợi hại, lời cô nói làm cho tên tra nam* kia sửng sốt, người không biết còn tưởng cô là người thân của bọn họ, biết rõ họ như vậy. " Tra nam: Người đàn ông cặn bã. Cao Bằng Phi nhịn không được nói hết ra, rõ ràng hôm nay tâm tình hắn cũng không tồi, nhưng sáng sớm ra gặp loại tình huống này, là ai cũng sẽ không cao hứng nổi, hắn còn nhớ rõ hình dáng Chúc An Sinh lúc dạy dỗ người đàn ông kia, bộ dáng vô cùng uy phong, lập tức mặt mày liền hớn hở. Chúc An Sinh nghe xong cười chua xót, cần gì phải biết rõ chứ, cô chỉ cần nhìn bộ dạng của hai người phụ nữ kia cũng hiểu đại khái tình huống rồi, huống chi loại chuyện này còn ít sao? Chỉ là Chúc An Sinh không nghĩ tới, cô học về suy luận phân tích hành vi vậy mà giờ lại áp dụng vào tình huống này. Nghĩ muốn nản, Chúc An Sinh cảm thấy hơi buồn, cô hạ cửa kính xe xuống, làn gió lạnh nhanh chóng ùa vào, tóc cô lập tức bay lung tung, tâm tư cô cũng khá hơn một chút. Lời Cao Bằng Phi nói có phần đúng, cô từ bỏ các trường đại học nổi tiếng để học ở một học viện cảnh sát bình thường, sao có thể chôn chân tại đồn công an nhỏ bé này được? Trước kia là vì Phương Trọng Bình hết lời khuyên bảo nên cô mới đành thuận theo ý ông ấy đi tới đồn công an này làm, hiện giờ đã qua một năm rồi, Chúc An Sinh thật không hiểu liệu trong vòng tròn lặp lại này cô có thể kiên trì được bao lâu. Chỉ có tự cô mới hiểu được, trong người cô lúc nào cũng có một con dã thú, như cô nói thì người khác không thể can thiệp vào cuộc sống của mình. Cho nên Phương Trọng Bình cũng không thể kìm kẹp được cô, cô sớm muộn gì cũng sẽ thoát ra khỏi cái lồng này, tiến vào vòng vây đầy rẫy hiểm nguy, Chúc An Sinh cảm thấy có lẽ cũng gần tới lúc đó rồi. " Hửm? " Đột nhiên, qua cửa sổ xe cô nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, cho dù xe đã đi qua nhưng cô nhịn không được quay lại nhìn thêm vài lần. " Làm sao vậy? " Lúc này Cao Bằng Phi cảm thấy cô có hơi khác thường. " À, không có gì, chỉ là đang nhớ lại mấy ngày trước có người tới đồn báo án đi, cô gái tên Vương Vũ Đình đó ấy, tôi nhớ rõ hôm đấy cô ấy khóc một lúc lâu, chó của cô ấy đi đâu không biết, không có manh mối chúng ta chẳng giúp được gì. " " Cô ấy, à tôi nhớ, lúc nãy thấy cô ấy trên đường làm gì vậy? " " Hình như đang phát tờ rơi, hẳn là vẫn đang tìm chó của mình, thật là một người con gái thiện lương, chắc có lẽ chú chó ấy vô cùng quan trọng với cô ấy, cô ấy coi nó như người nhà vậy. " " Đúng vậy, mà gần đây bọn trộm chó đúng là càng ngày càng càn rỡ, đáng tiếc cho dù bắt được bọn họ cũng không thể đưa ra hình phạt nặng, ai bảo chúng ta còn quá buông lỏng điều này chứ. Chỉ là tôi thấy Vương Vũ Đình này gần đây đúng là xui xẻo. " " Là có ý gì? " Chúc An Sinh cảm thấy khó hiểu. " Ôi xem trí nhớ của tôi này, chút nữa thì quên mất, buổi chiều hôm qua cô ấy tới báo án lúc cô đi ra ngoài. " " Buổi chiều ngày hôm qua? Cô ấy tới báo vấn đề gì? " " Cô ấy tới báo về việc bạn trai cũ của cô ấy dạo gần đây quấy rối và theo dõi mình, còn nói hai lần trước hắn không cần sự đồng ý của cô ấy đã xông vào nhà, giúp cô ấy dọn đồ, giặt quần áo, còn nấu cơm cho cô ấy, hy vọng có thể quay lại với cô ấy. Rồi tôi có hỏi sao ngay lúc đó cô không báo án đi, thì cô ấy bảo đó là khu dân cư riêng, cô ấy không nhẫn tâm làm vậy, giờ cô ấy vẫn cảm thấy mấy ngày gần đây bạn trai cũ bám theo mình, lúc này cô ấy mới báo án. " " Sau đó thì sao? " " Sau đó bọn tôi tìm tới bạn trai cũ của cô ấy, tên là Lục Kỳ, nhưng đúng là người cũng như tên, một bộ dáng vô cùng nho nhã, chúng ta không có chứng cứ gì cho nên chỉ có thể hỏi qua một chút rồi thả người, có thể thấy chắc là gần đây Vương Vũ Đình mới chia tay lại thêm mất chú chó nên gặp đả kích lớn, làm cho cô ấy hốt hoảng nghi thần nghi quỷ. " " Ra là như vậy. " Nghe xong cô lại không nhịn được mà ngoái lại phía sau nhìn, nhưng đã không còn nhìn được gì nữa rồi, cô cảm thấy có chút lo lắng cho cô gái lương thiện Vương Vũ Đình này, cũng tính toán khi trở về sẽ tra một lượt những vụ trộm chó gần khu, cô hy vọng mình có thể tìm được manh mối gì đó giúp ích cho Vương Vũ Đình. Còn nữa Chúc An Sinh âm thầm vạch ra kế hoạch rõ ràng, chút nữa cô phải đi tìm Phương Trọng Bình để nói rõ, tuy rằng ở đồn công an này có thể bình bình yên yên mà sống qua ngày nhưng đây không phải là điều mà cô muốn. ...... Đúng 6 giờ 30 chiều, cô lái xe tới nhà của Phương Trọng Bình, nhưng mà lúc cô tới mới biết Phương Trọng Bình vẫn chưa về nhà, trong nhà chỉ có mẹ Phương Trọng Bình. Cô cùng bà Phương ăn cơm chiều với nhau, từ nhỏ cô đã được Phương Trọng Bình một tay nuôi lớn, cho nên mẹ ông có thể coi là bà nội của cô. Cơm nước xong xuôi cô còn mát xa cho bà một lúc, tới khi bà thoải mái đi về phòng ngủ, chỉ còn mình Chúc An Sinh là đợi ông trở về nhà. Cứ ngồi đợi người như vậy cũng thấy nhàm chán, nhưng cũng may lúc đó hồ sơ cô cần người khác tìm giúp đã được gửi tới hòm thư, cô thừa lúc rảnh rỗi này xem một chút tư liệu về những vụ trộm chó gần đây, chốc lát đã trôi qua 2 tiếng, chẳng mấy chốc đã tới 11 giờ khuya rồi. 11 giờ 23, lúc mà Chúc An Sinh thiếu chút nữa ngủ gật trước máy tính thì Phương Trọng Bình đã trở về. Cô cũng không vội vã, đầu tiên tiến tới ôm một cái, cô dự tính đầu tiên cứ mềm mỏng ứng phó với Phương Trọng Bình, sau đó có thể thuận lợi từng bước theo như những gì cô định sẵn. " Chú Phương, cháu nhớ chú quá. " " Nhóc con, cháu chẳng thành thật gì cả, hôm trước không phải chú mới tới đồn hay sao, huống hồ chúng ta cũng đâu phải ở xa nhau, lúc trước chính cháu muốn dọn ra ngoài còn gì? Cháu nói nhớ chú, chú không tin. " Chúc An Sinh có hơi chột dạ, quả nhiên không hổ danh người đã lăn lội trong giới cảnh sát hơn 20 năm, chút tâm tư nhỏ của cô quả nhiên không qua mắt được ông. " Chú Phương, chú muốn ăn chút cơm không? Hôm nay cháu làm thịt sườn đó, chú có muốn ăn một chút không? " Chúc An Sinh quyết định lùi kế hoạch lại. " Hôm nay là ngày gì thế, cháu lại còn chạy tới đây làm thịt sườn cho chú? Không thể tự nhiên mà ân cần vậy được, không phải cháu đang đào hố đấy chứ. " Ánh mắt Phương Trọng Bình sáng quắc, cấp dưới của ông mà nhìn vào chắc là không giữ được bình tĩnh mất, cũng may Chúc An Sinh từ nhỏ đã quen với dáng vẻ này của ông, cô có thể trấn định được tâm tình mình. " Chú Phương, chú nói như vậy là đang nói cháu không phải là một người con tốt sao? Cháu đây sẽ đi hâm lại thịt sườn cho chú nha. " Dứt lời, cô liền đi vòng qua Phương Trọng Bình, cười cười đi vào nhà bếp hâm lại thịt sườn, chỉ là, khi Chúc An Sinh mở tủ lạnh lấy đĩa thịt sườn ra, thấy đĩa sườn, cô bỗng dưng ngẩn người ra. Chậc, đĩa thịt sườn kia vẫn còn duy trì được màu sắc hương vị, Chúc An Sinh tựa hồ có thể ngửi được mùi thịt sườn mê người, nhưng đồng thời lúc đó một ý nghĩ đáng sợ đã nảy ra trong đầu cô. Chúc An Sinh thậm chí còn chẳng đặt đĩa sườn xuống, cô cứ thế lấy điện thoại trong túi ra rồi chạy nhanh tới cạnh laptop, cô ấn điện thoại gọi cho Vương Vũ Đình ngay trước ánh mắt nghi hoặc của Phương Trọng Bình. " Alo? " " Là Vương Vũ Đình sao? " " Ai vậy...? " " Lúc trước cô là người đã báo án với tôi, tôi là Chúc An Sinh. " " Hóa ra là cảnh sát Chúc, cô gọi cho tôi là đã tìm được gì rồi sao? " Đầu dây bên kia có thể thấy được Vương Vũ Đình đang cao hứng, nhưng Chúc An Sinh lại có cảm giác lòng mình lạnh đi, đột nhiên cô cảm thấy lạnh sống lưng. " Không phải, tôi chỉ muốn hỏi một chút, cô còn nhớ rõ lần đầu tiên cô bạn trai cũ xông vào nhà cô đã nấu gì cho cô ăn không? " " Hả? Tôi cũng không biết nữa, nhưng nó là một thịt hầm lớn, có rất nhiều hương vị trộn lẫn, cũng không biết sao tôi thấy nó thật ghê tởm, tôi không ăn được nên vứt đi. " Vương Vũ Đình không biết, khi cô ấy nói xong câu đó thì Chúc An Sinh đột nhiên sự ghê tởm từ sâu trong đáy lòng mình dâng lên. Đợi Vương Vũ Đình nói xong, cô lại liếc mắt nhìn đĩa thịt sườn trong tay mình, từng miếng thịt như phát ra ánh sáng hấp dẫn mê người, rốt cuộc Chúc An Sinh không nhịn được đặt đĩa thịt xuống, chạy vào trong nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo, bữa cơm chiều nay của cô coi như ra ngoài hết rồi. " Đi mau. " Đây là từ đầu tiên cô nói ra sau khi nôn xong, cô thật không thể tưởng tượng được, có người sau khi chia tay xong lại đi giết chết chú chó của bạn gái cũ, còn muốn cho cô ấy ăn, thật đúng là biến thái! Càng khiến cho Chúc An Sinh sợ hãi hơn chính là, không ngờ sau khi chia tay Lục Kỳ lại trở nên điên cuồng như thế, huống chi hôm qua Vương Vũ Đình còn báo cảnh sát vì việc Lục Kỳ theo dõi mình. " Mau! Cô đang gặp nguy hiểm! Mau rời khỏi nhà đi! Tìm nhà một người bạn tốt đáng tin cậy ở lại đó! Nhanh lên! " Thanh âm Chúc An Sinh tràn ngập vẻ kinh sợ, Vương Vũ Đình ở đầu dây bên kia không biết là đang xảy ra chuyện gì, Vương Vũ Đình nghe theo sự phân phó của cô liền nhanh chóng cầm lấy túi xách, ra cửa đi giày vào. " Cô hiện tại đang làm gì rồi? " Đột nhiên, Chúc An Sinh chẳng nghe được động tĩnh gì của Vương Vũ Đình nữa. " Tôi đang chờ thang máy, giờ chỉ có thể sử dụng một thang máy, thang máy còn lại đều hỏng hơn mười ngày nay rồi, nhưng mà hiện tại thang máy đó có người đang đi lên. " Vương Vũ Đình không biết, Chúc An Sinh nghe xong câu này mắt càng lúc càng mở to hơn, ánh mắt cô tràn đầy sợ hãi, tơ máu đỏ hiện rõ trong mắt cô, cùng lúc đó, Vương Vũ Đình đang chằm chằm nhìn vào các con số hiển thị. Tầng 2 Tầng 5 Tầng 9 Tầng 12 .... Mời các bạn đón đọc Chứng Kiến Thần Thám của tác giả Tưởng Du Nguyên.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tội Ác Trong Bóng Đêm - Georges Simenon
G eorges Simenon (1903-1989) trong cuộc đời sáng tác của mình đã từng xuất bản đến hơn 400 tác phẩm và được coi là “nhà chế tạo tiểu thuyết” tài danh. Thậm chí có người còn ví ông với Balzac và cho rằng trong tác phẩm của cả hai nhà văn đều miêu tả rất chi tiết diện mạo nước Pháp. Đọc tác phẩm của Balzac sẽ thấu hiểu diện mạo chân thực của xã hội nước Pháp nửa đầu thế kỷ XIX, còn khi đọc tiểu thuyết của Georges Simenon sẽ hiểu khá tường tận tình hình xã hội nước Pháp nửa đầu thế kỷ XX. Thật vậy, trong mỗi tác phẩm của Georges Simenon dù là tiểu thuyết trinh thám hay tâm lý xã hội đều phản ánh rất chân thực cuộc sống với đủ mọi hạng người trong xã hội. Tội Ác Trong Bóng Đêm đã thể hiện rất rõ những thế mạnh của Georges Simenon. Câu xoay quanh vụ phá án tài tình của ngài chánh thanh tra Maigret nổi tiếng trong series truyện của Georges Simenon và có tính chất trinh thám đặc thù. Khả năng phân tích, mổ xẻ tâm lý tội phạm đầy sức thuyết phục của Maigret làm độc giả luôn thích thú, say mê. Chánh thanh tra Maigret lần này đối mặt với một băng nhóm tội phạm rất tinh vi, xảo quyệt. Chúng giết người trong đêm mà ít để lại dấu vết nhất và đặc biệt chúng có một mối liên kết kỳ lạ, khó lý giải. Những tình tiết của vụ án lúc đầu khiến Maigret thực sự bối rối... Song cuối cùng, bằng trí thông minh, tài suy luận và cách phân tích tâm lý rất lôgic, ngài thanh tra đã khám phá ra bản chất của vụ việc và trừng trị kẻ phạm tội một cách thích đáng. Nhà xuất bản Công an nhân dân trân trọng giới thiệu cuốn sách với bạn đọc. *** Nhà văn Georges Simenon sinh ngày 13.2.1903 mất ngày 4.9.1989. Năm 16 tuổi, Simenon là chàng phóng viên trẻ viết tin vắn cho tờ La Gazette de Liège. Mỗi ngày, ông đạp xe đến các bót cảnh sát, nhà băng, sở cứu hỏa, những cuộc thi thể thao để lấy tin cho báo. Năm 1922, ông tới Paris hoa lệ. Tiểu thuyết đầu tay Trên Chiếc Cầu Vòm Cung được xuất bản tại Liège (Bỉ) với bút danh Georges Sun. Nhưng sự thành công chưa vội đến với cây bút trẻ có hàng chục bút danh khác nhau này (Jean du Perry, Gom Gut, Christian Brull...). Mười năm miệt mài viết như người lao động khổ sai giúp ông thành thạo trong “tốc độ” sáng tác. Đây chính là thế mạnh của tác giả “bậc thầy trinh thám” sau này. “Suốt thời kỳ 1928-1931, ông chỉ viết những tác phẩm về Maigret, trung bình mỗi tháng một cuốn”, ông nổi tiếng như cồn khi tiểu thuyết trinh thám Con Chó Vàng (Le chien jaune, 1931) được xuất bản, với tên thật Georges Simenon. 11 tác phẩm in năm đó thì 10 cuốn là tiểu thuyết với nhân vật sáng tạo Thanh tra Maigret. Một đời văn với hơn 300 tác phẩm viết bằng tiếng Pháp đã được xuất bản, người ta không khỏi thán phục năng lực sáng tác bền bỉ và trí tưởng tượng phong phú của nhà văn Georges Simenon. Bậc thầy tiểu thuyết trình thám thật sự chinh phục hàng triệu người đọc tại nhiều nước trên thế giới. Hơn 80 tiểu thuyết Thanh tra Maigret không nằm trong thể loại truyện hình sự tầm thường. Giá trị văn học của tác phẩm đã được các nhà phê bình nhìn nhận. Sau ngày ông mất, Đại học Liège ở Bỉ đã thành lập Trung tâm nghiên cứu Georges Simenon và đã xuất bản các tác phẩm nghiên cứu về ông. Mời các bạn đón đọc Trước Tòa Đại Hình của tác giả Georges Simenon.
Mất Tích - Angela Marsons
Hai bé gái mất tích. Chỉ một trong hai được phép trở về. Cặp bố mẹ nào trả nhiều tiền nhất sẽ được gặp lại con gái họ. Còn cặp kia thì không. Lạnh lùng và rõ ràng. Một đứa trẻ sẽ phải chết. Khi đôi bạn thân chín tuổi Charlie và Amy biến mất, hai gia đình rơivào cơn ác mộng. Một tin nhắn đến từ số điện thoại vô danh nói rõ: hai cô bé là nạn nhân của một vụ bắt cóc kinh hoàng. Khi tin nhắn thứ hai đến, hai gia đình đã chống lại nhau vì mạng sống của con gái mình,đồng hồ đếm ngược với Thanh tra Kim Stone và đội của cô. Có vẻ như họ luôn bị dắt mũi trong trò chơi tàn bạo của kẻ bắt cóc khi liên tiếp phát hiện ra những xác chết biến dạng, Kim nhận ra đây lànhững kẻ giết người máu lạnh nhất mà cô từng đối mặt. Và xác suất mang những cô bé về nhà còn sống đang nhỏ đi theo mỗi giờ trôi qua. Gỡ rối những bí mật đen tối từ mỗi gia đình có thể là chìa khoá giải quyết vụ này. Nhưng liệu Kim có thể sống sót đủ lâu để làm điều đó? Hay một trong hai đứa trẻ sẽ phải trả cái giá cuối cùng? *** Bộ truyện về thanh tra Kim Stone gồm có: Tiếng Thét Câm Lặng Trò Chơi Ác Quỷ Mất Tích ... Angela Marsons là một tác giả người Anh của tiểu thuyết tội phạm, đến từ Quốc gia đen ở West Midlands. Cô đã bán được ba triệu bản tiểu thuyết chỉ sau hơn ba năm xuất bản bộ phim kinh dị tội phạm đầu tiên. Mời các bạn đón đọc Mất Tích của tác giả Angela Marsons.
Trò Chơi Ác Quỷ - Angela Marsons
Một kẻ từng là thủ phạm hiếp dâm bị tấn công và giết chết một cách tàn bạo. Thanh tra Kim Stone và đồng nghiệp bắt tay vào truy tìm thủ phạm. Nhưng khi có thêm nhiều vụ giết người trả thù được phát hiện, mọi người nhận ra rằng, phía sau những tội ác đó là một kẻ thâm độc hơn rất nhiều.Thanh tra Kim nhanh chóng tham gia điều tra và thu thập thông tin, rồi nhận ra mình đang tiếp xúc với một đối tượng nguy hiểm hơn, rơi vào tầm ngắm của kẻ đó và trở thành vật thí nghiệm của hắn.Đối đầu với một tên tội phạm tâm thần - một kẻ biết rõ mình tới chân tơ kẽ tóc, vì thế mỗi động thái Thanh tra Stone thực hiện đều có thể gây chết người. Khi những người bị giết hại dần có mối liên quan tới nhau, Kim phải điều tra tìm hiểu rõ căn cơ để ngăn chặn những vụ giết người kế tiếp. Và lần này - đó là việc cá nhân. *** Bộ truyện về thanh tra Kim Stone gồm có: Tiếng Thét Câm Lặng Trò Chơi Ác Quỷ Mất Tích ... *** Angela Marsons là một tác giả người Anh của tiểu thuyết tội phạm, đến từ Quốc gia đen ở West Midlands. Cô đã bán được ba triệu bản tiểu thuyết chỉ sau hơn ba năm xuất bản bộ phim kinh dị tội phạm đầu tiên. Mời các bạn đón đọc Trò Chơi Ác Quỷ của tác giả Angela Marsons.
Tiếng Thét Câm Lặng - Angela Marsons
Những cái chết bí ẩn liên tiếp xảy ra ở hạt Black Country, Anh quốc. Điểm chung kỳ lạ là các nạn nhân đều từng làm việc tại trại trẻ Crestwood. Đây là chốn dung thân của những đứa trẻ xấu số bị bỏ rơi, bạo hành hoặc lạm dụng tình dục… Tuy nhiên, Crestwood đã hoàn toàn bị xóa sổ sau một vụ cháy khủng khiếp. Giờ đây,nó chỉ còn là một bãi đât hoang lạnh lẽo. Ngay sau khi vị giáo sư khảo cổ đáng kính nhận được giấy phép “đào xới” khu vực năm xưa là trại trẻ Crestwood, con chó của ông bỗng chết một cách kỳ lạ cùng lời đe dọa đẫm máu. Ai đó đang cố gắng chôn giấu một bí mật kinh hoàng ở nơi đây. Cùng lúc đó, cảnh sát và nhóm nghiên cứu đào được những bộ hài cốt đã được chôn vùi từ nhiều năm trước. Hung thủ gây ra tội ác kinh hoàng bằng những cách thức khác nhau: chôn sống, chặt đầu… nạn nhân. Lúc này, nhóm điều tra của thanh tra Kim Stone buộc phải đối mặt với một vụ song án phức tạp. Trong lúc đuổi theo dấu vết của kẻ giết người hàng loạt, họ đồng thời lật lại những dấu vết mỏng manh còn sót lại từ trại trẻ Crestwood năm xưa, với mục đích lật mặt kẻ sát nhân máu lạnh đã sát hại các cô gái trẻ và chôn họ dưới lòng đất. Khó khăn lớn nhất của Kim là cô buộc phải vượt qua quá khứ của chính mình, một đứa trẻ có bà mẹ mắc bệnh tâm thần và người anh song sinh bị chính tay mẹ giết chết. Hơn ai hết, Kim thấu hiểu nỗi đau của những nạn nhân, bởi cô cũng từng sống tại Crestwood. *** Bốn bộ hài cốt được chôn vùi dưới lòng đất ẩn chứa bí mật kinh hoàng về số phận những đứa trẻ trong một trại tình thương.  Tiếng thét câm lặng là tiểu thuyết của nhà văn Anh - Angela Marsons. Bối cảnh của sách là hạt Black Country ở Anh. Cuộc sống yên bình trong hạt bỗng xáo trộn khi những cái chết bí ẩn liên tiếp xảy ra. Nạn nhân đầu tiên là bà hiệu trưởng "đức cao vọng trọng" của trường nam sinh tư thục. Hai kẻ xấu số tiếp theo là một anh đầu bếp có tiền sử bệnh tim và một gã trung niên mắc chứng nghiện rượu. Những người này đều từng làm việc tại trại trẻ Crestwood. Đây là chốn dung thân của những đứa bé bị bỏ rơi, bạo hành hoặc lạm dụng tình dục... Tuy nhiên, Crestwood bị xóa sổ sau một vụ cháy. Giờ đây, nó chỉ còn là một bãi đất hoang lạnh lẽo. Ngay sau khi vị giáo sư khảo cổ nhận được giấy phép khai quật khu vực trại trẻ Crestwood, con chó của ông bỗng chết một cách kỳ lạ. Ông cũng nhận được một lời đe dọa đẫm máu. Cùng lúc ấy, tổ trọng án của thanh tra Kim Stone và nhóm nghiên cứu đào được ba bộ hài cốt được chôn vùi từ nhiều năm trước. Họ được xác định là những cô gái chưa đến tuổi thành niên. Hung thủ gây ra tội ác kinh hoàng bằng nhiều cách khác nhau. Khi tử vong, một người trong số họ đang mang thai. Chứng cứ cho thấy trước khi chết, cô gái trẻ bị lạm dụng tình dục.  Lúc này, thanh tra Kim Stone phải đối mặt với vụ song án phức tạp. Trong lúc đuổi theo dấu vết kẻ giết người hàng loạt ở hiện tại, cô phải đồng thời ngược về quá khứ để vạch mặt kẻ ám sát ba cô gái trẻ. Vào lúc bế tắc nhất, Kim và các đồng nghiệp tiếp tục khai quật được một bộ hài cốt nhỏ bé. Nạn nhân khoảng 13 - 14 tuổi. Cái chết của đứa trẻ tác động mạnh mẽ đến lòng trắc ẩn của Kim, thôi thúc cô nhanh chóng tìm ra sự thật. Khó khăn lớn nhất là Kim phải vượt qua quá khứ của chính mình. Hơn ai hết, Kim thấu hiểu nỗi đau của các nạn nhân bởi cô cũng từng là thành viên của trại trẻ Crestwood. Tiếng thét câm lặng lôi cuốn người đọc nhờ mạch truyện liên kết chặt chẽ giữa quá khứ và hiện tại, các tình tiết thắt mở nút hợp lý. Tác phẩm nhìn thẳng vào nhiều vấn đề nóng hổi liên quan đến quyền trẻ em như nạn ấu dâm, bạo hành. Truyện thể hiện cái nhìn nhân văn sâu sắc của nữ tác giả Angela Marsons.  Tháng 2/2015, tác phẩm giành được vị trí số một trên bảng xếp hạng sách bán chạy của trang Amazon tại Anh chỉ sau hai ngày phát hành. Bản dịch tiếng Việt tiểu thuyết này được phát hành trong nước cuối năm 2016. *** Bộ truyện về thanh tra Kim Stone gồm có: Tiếng Thét Câm Lặng Trò Chơi Ác Quỷ Mất Tích ... *** Rowley Regis, Black Country, năm 2004. Năm người đứng thành hình một ngôi sao năm cánh quanh một gò đất mới đắp. Chỉ họ mới biết đó là một ngôi mộ. Đào xuống lớp đất đã đông cứng bên dưới lớp băng tuyết chẳng khác nào khắc lên đá nhưng họ vẫn thay phiên nhau. Từng người một. Một cái huyệt của người lớn sẽ càng mất nhiều thời gian hơn. Cán xẻng được chuyền tay từng người. Có người do dự, thăm dò. Có người cương quyết. Không ai phản đối, không ai nói gì. Tất cả bọn họ đều biết người đã chết vô tội, nhưng họ đã thỏa hiệp từ trước. Bí mật của họ sẽ được chôn vùi. Năm cái đầu cúi nhìn đống đất tơi, mường tượng ra thi thể nằm bên dưới lớp đất lấp lánh những hạt băng mới. Khi những bông tuyết đầu tiên rơi xuống trên ngôi mộ, một cái rùng mình truyền qua cả nhóm. Cả năm người rời đi, dấu chân họ tạo thành hình một ngôi sao trên nền tuyết mới lạnh lẽo. Xong rồi. *** Angela Marsons là một tác giả người Anh của tiểu thuyết tội phạm, đến từ Quốc gia đen ở West Midlands. Cô đã bán được ba triệu bản tiểu thuyết chỉ sau hơn ba năm xuất bản bộ phim kinh dị tội phạm đầu tiên. Mời các bạn đón đọc Tiếng Thét Câm Lặng của tác giả Angela Marsons.