Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Kiếm Sống Nơi Hoang Dã

Thể loại: Xuyên không, thú nhân Coverter: ngocquynh520 Editor: ChieuNinh Số chương: 98 chương + 3 ngoại truyện Vì sao? Rốt cuộc vì sao? Lỗ Đạt Mã kêu rên.. Tại sao người người xuyên qua đều mang thân phận dòng chính nữ gả cho Vương gia đến lượt nàng xuyên qua thì lại bị ném tới thời đại Man Hoang mặc áo da thú sống qua ngày??? Được rồi, ai bảo cha mẹ đặt cho nàng cái tên nghe thật "viễn cổ" xui xẻo này chứ! Nhưng mà vì sao, vì sao, vì sao? Người ta xuyên đến viễn cổ không phải là gặp người nguyên thủy khỏe đẹp đem về nuôi thì cũng là có manh thú bầu bạn, tại sao đến lượt nàng lại gặp phải con ma bệnh. Ngó ngó Dã Nhân huynh xương gầy như que củi nằm ở bên cạnh, ừ, đống xương sườn này có thể coi như ván giặt đồ, nhưng, than bùn hả, quần áo rách nát có thể giặt rửa sao? Lỗ Đạt mã bốn mươi lăm độ nhìn trời, đây thật là ưu thương rõ ràng mà... Đây là một người đang tắm giữa chừng, bởi vì bồn tắm mát xa bị rò điện, bất hạnh xuyên qua đi tới thế giới không biết. Đây là chuyện xưa của cô nương xui xẻo cùng với một con hắc báo đáng yêu nhưng có JQ (gian tình). Ta có thể nói, ta viết chính kịch sao, là chính kịch ̣sao? *** KIẾM SỐNG NƠI HOANG DÃ Tác giả: Tiêu Dương Thể loại: Xuyên không, thú nhân, sạch, sủng, HE, đã hoàn Giới thiệu: Vì sao, vì sao, vì sao hả!!! Lỗ Đạt Mã kêu rên. . . Vì sao người ta xuyên qua làm dòng chính nữ gả Vương Gia, nàng xuyên qua thì bị ném tới thời đại Man Hoang mặc da thú sống qua ngày này? Được rồi, ai kêu cha mẹ không đáng tin đặt cho nàng cái tên xui xẻo giống như người Viễn Cổ này, nàng nhận. Nhưng mà, vì sao, vì sao, vì sao hả! ! ! Vì sao người ta xuyên qua Viễn Cổ, có thể được người nguyên thủy khỏe đẹp khiêng về nhà nuôi nhốt, có thể có manh thú làm bầu bạn, mà nàng lại gặp phải một con ma bệnh nửa sống nửa chết! Ngó ngó Dã Nhân huynh xương gầy như que củi nằm ở bên cạnh, ừ, đống xương sườn này có thể coi như ván giặt đồ, nhưng, than bùn hả, quần áo rách nát có thể giặt rửa sao? Lỗ Đạt mã bốn mươi lăm độ nhìn trời, đây thật là ưu thương rõ ràng mà. . . Đây là một người đang tắm giữa chừng, bởi vì bồn tắm mát xa bị rò điện, bất hạnh xuyên qua đi tới thế giới không biết. Đây là chuyện xưa của cô nương xui xẻo cùng với một con hắc báo đáng yêu nhưng có JQ (gian tình). Ta có thể nói, ta viết chính kịch sao, là chính kịch ̣sao? ***P/s: Lời của editor: Truyện này có một bạn đăng convert trên wattpad mình có mail xin cv để edit nhưng không thấy bạn ấy trả lời. Nói thật vì rất yêu thích truyện này nên mới nhờ ngocquynh520 tìm truyện convert lại cho mình edit. Cũng không biết thể loại nhân thú này có ai thích đọc không, dù sao mình cũng muốn chia sẻ. Mình còn mấy hố đang lấp dần, hôm nay đào hố này để đây sau khi lấp hết hố kia sẽ tăng tốc lấp hố này. Nếu có bạn nào yêu thích giống như mình thì “ngoi lên” báo danh đừng “lặn” nha! Để cho mình biết là cũng có người đang ủng hộ để mình có động lực tăng tốc. Thân chào và hoan nghênh lọt hố!!! Táo truyện nhân thú, thực ra mình thấy truyện này cấu trúc, motip, cốt truyện đều giống truyện THÚ, nhưng không hay và cuốn hút bằng Thú, cũng có thể do Thú là truyện nhận thú đầu tiên mình đọc, nên hiện nay vẫn chưa có truyện nào vượt qua được . đang giai đoạn đói ké, nên cứ có truyện là nhai thôi *** Lỗ Đạt Mã nhắm mắt lại, mở ra, nhắm lại nữa, mở ra nữa. . . . . . lặp lại mấy lần như vậy, cảnh vật trước mắt cũng chưa thay đổi chút xíu nào. Nàng nâng cánh tay của mình lên, hung hăng cắn xuống một cái, "tê" đau, đây là sự thật không phải là mộng. Lỗ Đạt Mã quyết định đối mặt với thực tế. Nàng thật sự đã xuyên qua rồi, còn xuyên thủng một chỗ dường như là viễn cổ. Ngay tại hai giờ trước, nàng còn vui vẻ ngâm mình ở trong bồn tắm lớn có trang bị máy mát-xa mới, nhưng thật xui xẻo bồn tắm vậy mà bị rò điện. Một trận tê dại do dòng điện đánh qua toàn thân, nàng liền cảm thấy nước ấm áp trong bồn tắm đang từ từ tạo thành dòng xoáy. Vì vậy trong lúc trời đất xoay chuyển, nàng mở mắt ra lần nữa, đã đến Đại Thảo Nguyên mênh mông bát ngát này đây. Ngọn cỏ xanh xanh vàng vàng cực kỳ cao, so với nàng đứng dậy còn cao hơn rất nhiều. Lá cỏ rất dầy rất rộng, có cạnh thô ráp xù xì giống như răng cưa. Không cẩn thận là có thể cắt qua cánh tay của nàng. Đối mặt với một nơi hoang vu và thế giới xa lạ như vậy, khi đó Lỗ Đạt Mã từ khiếp sợ, đến muốn thét chói tai, rồi đến bắt đầu hoảng loạn sợ hãi, nước mắt không tự chủ được liền chảy ra ngoài, thế nào cũng khống chế không được. Khi sợ hãi lúc đầu dần tản đi một chút, Lỗ Đạt Mã không ngừng tự nói với mình phải tỉnh táo, nhất định phải tỉnh táo, có lẽ, nàng có thể tìm được đường về nhà. Lỗ Đạt Mã đứng lên, dùng một trong hai tài sản duy nhất của nàng bây giờ —— khăn tắm, quấn chặt lấy cơ thể một chút. Nàng còn một tài sản khác là dây chuyền thủy tinh Swarovski mang trên cổ, thiết kế màu trắng trong suốt hình giọt nước, là quà sinh nhật hai mươi tuổi của mẹ cha không đáng tin của nàng hai tháng trước đi khảo cổ thì đưa nàng. Ai, cũng không biết lúc nào thì bọn họ mới phát hiện không thấy mình nữa. Có lẽ một ngày nào đó bọn họ sẽ nghiên cứu là hài cốt hoá thạch của nàng nói cũng không chừng. Vẻ mặt Lỗ Đạt Mã đau khổ, cố gắng xua đi ý nghĩ không tốt, bắt đầu ở trên đất xoay quanh tìm kiếm. Nơi này trừ cái gì cũng lớn hơn rất nhiều lần so với thế giới cũ của nàng, thì không tìm ra cái gì đặc biệt hay địa phương có thể mang nàng đưa trở về, nàng có chút lạnh tâm. Thất vọng đánh úp tới trong lòng, nàng co ro ngồi xuống, chờ chết. . . . . . , "Chết", không, nàng không muốn chết, nàng muốn sống, cho dù là đang ở thế giới xa lạ này, nàng cũng muốn tiếp tục sống, đây là bản năng của con người mà thôi. . . . . . Lỗ Đạt Mã đi sang bên cạnh, ngồi xổm xuống, đưa tay thử cái trán Dã Nhân huynh ở bên cạnh, nóng phỏng tay, hắn vẫn còn đang phát sốt. Thật ra thì đây cũng không phải là Dã Nhân huynh, mà là một nam nhân Viễn Cổ, còn là đặc biệt Viễn Cổ, đỉnh điểm của chủng loại chưa khai hóa..., ngươi hỏi vì sao? Tên kia là trạng thái trần truồng không mảnh vải che thân, tóc dài bù xù, râu ria kéo dài không nhìn ra diện mạo chân thật. Lúc Lỗ Đạt Mã tỉnh lại ở cái thế giới này thì an vị ở trên người của hắn. Mới đầu cho là mình đập hắn hôn mê, nhưng mà, đánh ngất không thể nào phát sốt, khi Lỗ Đạt Mã phát hiện hai dấu răng nơi bả vai Dã Nhân huynh thì sáng tỏ, người này bị rắn cắn rồi, nhưng mà coi như may mắn, máu trong vết thương chảy ra là màu đỏ, con rắn kia không có độc. Nhưng mà nàng phải nghĩ biện pháp hạ sốt cho hắn. Nếu như ở hiện đại đối với nàng là sinh viên năm ba viện y học mà nói, hạ sốt cho bệnh nhân là không có một chút vấn đề nào, nhưng bây giờ, nàng rất vô lực. Lỗ Đạt Mã nghĩ, thật ra thì mình có thể không cần phải để ý đến hắn, nhưng, ở nơi này trong cái thế giới không biết, theo bản năng nàng cần một đồng bạn. Dù "đồng bạn" này là một "ma bệnh" nửa chết nửa sống, nàng cũng không muốn buông tha. Ít nhất nàng có thể tự an ủi mình, nàng cũng không cô độc, bên cạnh nàng còn có một "người". Có lẽ cứu tỉnh cái "người" này, hắn sẽ dẫn nàng trở về bộ lạc của hắn, như vậy nàng không cần ở nơi trên đại thảo nguyên hoang vắng này chờ chết. Lỗ Đạt Mã cố gắng ném từ "chết" này ra khỏi đầu của mình, tận lực không để cho sợ hãi và nôn nóng khống chế nội tâm của mình. Nàng nghĩ phải sống sót, nàng cũng nhất định có thể sống sót. Bản năng cầu sinh nguyên thủy nhất của con người khích lệ nàng. Nhìn về phía chân trời, mặt trời đã ngã về tây rồi, rất nhanh trời sẽ tối, ở trong tri thức có hạn của nàng về dã ngoại, rất nhiều mãnh thú ăn thịt to lớn đều đi săn mồi vào ban đêm. Đầu óc Lỗ Đạt Mã suy nghĩ thật nhanh, nàng không muốn trở thành thức ăn ngon trong miệng dã thú, không muốn bị phân giải ở trong dạ dày bọn nó, cuối cùng biến thành phân và nước tiểu bị bài xuất ra ngoài cơ thể, lại trở thành phân bón thấm vào một nơi nào đó trên thảo nguyên này. Lửa, nàng cần lửa, động vật đều sợ lửa. Nhưng lửa từ đâu tới đây? Lỗ Đạt Mã nhìn một chút toàn thân từ trên xuống dưới của mình chỉ bọc một cái khăn tắm, không có lấy vật dẫn lửa. Dùi gỗ? Nơi này cũng không tìm được một cây, nói gì đến "gỗ"? Lúc gần tối côn trùng có cánh đã lắc lư bay ra từ chỗ nó đậu, Lỗ Đạt Mã cảm thấy ở cổ vừa đau vừa ngứa, vỗ xuống một cái tát, một con muỗi cỡ ngón trỏ bị đánh hết dính vào lòng bàn tay, còn mang theo máu của mình. Thật không ngờ một con muỗi lại to lớn như vậy. . . . . . Lỗ Đạt Mã không khỏi rùng mình một cái, nỗi sợ hãi đối với cái thế giới không biết đang từng chút từng chút xâm chiếm nội tâm của nàng. Trên cổ chỗ bị con muỗi cắn qua có chút ngứa, giơ tay lên gãi gãi, sờ tới sợi dây chuyền thủy tinh, trong lòng Lỗ Đạt Mã dâng lên niềm hi vọng, có lẽ nàng có thể. . . . . . Dưới ánh mặt trời trước khi còn chưa trở nên quá yếu, Lỗ Đạt Mã thu thập rất nhiều cỏ khô, còn có một chút chạc cây khô thật nhỏ có lẽ là bị gió mạnh thảo nguyên thổi tới. Dọn dẹp ra một mảnh đất trống, tận lực kéo một khe rãnh lớn một chút vật dễ dẫn lửa, khiến chúng dễ bắt lửa. Sau đó gỡ xuống thủy tinh treo lủng lẳng trên cổ, điều chỉnh góc độ, nàng cầu nguyện ánh mặt trời lúc chạng vạng tối đủ mạnh mẽ đến có thể dẫn lửa đốt cháy. Trong khi nàng nhìn chằm chằm thủy tinh treo lủng lẳng cho đến khi nhìn thấy có hai điểm sáng không ngừng nhảy loạn ở phía trước mắt thì rốt cuộc, từng sợi li ti nhẹ nhàng mọc lên, lửa được nhóm rồi. Lúc này nàng thấy hết sức may mắn, cha mẹ nhà khảo cổ học của nàng dạy cho nàng rất nhiều kiến thức sinh tồn dã ngoại, tuy chỉ là lý luận, nhưng bây giờ đối với nàng mà nói, đã có được ích lợi không nhỏ. Mời các bạn đón đọc Kiếm Sống Nơi Hoang Dã của tác giả Tiêu Dương.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

1 Cm Ánh Dương - Mặc Bảo Phi Bảo
Đây là một câu chuyện tình yêu giữa một cô gái tên Kỷ Ức thiếu thốn tình thương của gia đình và một chàng trai (tên Quý Thành Dương) lòng mang đầy hoài bão. Họ gặp nhau rất sớm, chàng trai ấy đã trở thành "một centimet ánh dương" cuối cùng, là hy vọng, là niềm tin và tình yêu của cô; còn cô cũng là ký ức, là nỗi nhớ, là điều mà anh muốn bảo vệ khi rời quê hương đi tới những vùng nguy hiểm vì công việc. Bởi hiểu lầm, họ đã lạc mất nhau trong những tháng năm tuổi trẻ. Anh không muốn cô chờ đợi mình vô vọng nên đã ra đi, cô lại những tưởng anh phản bội tình cảm của hai người. Rất nhiều năm sau, họ mới gặp lại, và nhận ra tình cảm dành cho nhau vẫn vẹn nguyên như thủa ban đầu. *** Với "1cm ánh dương", quả thực Mặc Bảo quá xuất sắc khi khiến người đọc cảm thấy day dứt đến vậy. Truyện không cao trào, cứ nhẹ nhàng và êm ái như bao câu truyện khác của MB thôi, nhưng lại khiến mình khóc, và day dứt. Mỗi câu mỗi chữ kể về cô bé Kỷ Ức, đều dễ dàng làm người ta đau đớn đến vậy, vì những điều cô bé ấy phải trải qua, phải chịu đựng, vậy mà chưa bao giờ cô bé ấy oán trách cuộc đời, oán trách bố mẹ bỏ rơi, ông bà không quan tâm, Kỷ Ức chỉ lặng lẽ cố gắng, chịu đựng, mạnh mẽ và hiểu chuyện hơn rất nhiều so với lứa tuổi của mình. Nhiều lúc, mình cứ nghĩ khi gặp hoàn cảnh ấy, khi bị cả gia đình trách móc vì vướng vào vụ Vương Hành Vũ xích mích với Triệu Tiểu Dĩnh, khi cả gia đình chẳng ai đứng về phía mình, nếu là người khác, chắc cô bé sẽ tự kỉ đến mức tìm đến những suy nghĩ tiêu cực mất, nhưng thật may, vì bên cạnh cô bé, luôn có chú út Quý - Quý Thành Dương. Với mình, Quý Thành Dương chính là ánh dương đối với cuộc đời của Kỷ Ức, anh luôn nhẹ nhàng, chiều chuộng, biết lo nghĩ, biết chăm sóc cho cô bé Tây Tây chưa lớn của anh, luôn để Kỷ Ức cảm thấy yên tâm, an toàn và được bảo vệ mỗi khi gần anh, mỗi khi nghe giọng anh, mỗi khi nhớ đến anh. Một điều mình thích ở truyện của Mặc Bảo, đó chính là nam chính luôn không hoàn hảo quá đáng, cũng có đôi chút khuyết điểm, không nói những lời hoa mỹ như các "soái ca" khác, nhưng cái cách mà nam chính của Mặc Bảo yêu, thực sự quá "tình". Không nói nhiều, chỉ hành động, tình cảm nhẹ nhàng, từ từ xây đắp, rồi mỗi ngày một lớn dần, nam chính thâm tình đến mức, khiến người đọc cảm thấy như mình cũng đang được "tắm trong kẹo" khi lật qua từng trang sách. "1 cm ánh dương" còn khiến mình "đã" hơn, khi viết về tình bạn của Noãn Noãn và Tây Tây đáng yêu quá đỗi, 2 cô bé thân thiết với nhau từ thuở bé thơ, ở bên nhau, nhìn nhau trưởng thành, cũng có khi trục trặc, giận nhau, nhưng sau tất cả, tình bạn ấy vẫn thắm thiết như ngày đầu. "1cm ánh dương" không chỉ khiến mình khóc vì tình yêu, tình bạn, hay cuộc đời của Kỷ Ức, mà còn khiến mình day dứt khi nói về cuộc chiến tranh giữa Iraq và Mỹ sau thảm hoạ 11/9, về những người phóng viên chiến trường, họ chính là những anh hùng không vũ khí trên chiến trường chiến tranh, với đạo đức nghề nghiệp cao cả. Mình đã suýt rơi nước mắt khi đọc đến đoạn nói về những phóng viên hi sinh trên chiến trường: "Những người bạn thân yêu của tôi, tuy không ai ghi nhớ tên của các bạn. Nhưng các bạn, là những vị vua không ngai chân chính". Mình còn cảm thấy thoả mãn ở chỗ, phần hậu kỳ, Mặc Bảo có viết về dòng thời gian, điều này giúp mình lại một lần nữa, như đang được chứng kiến Tây Tây lớn lên, và tình yêu của họ cũng ngày một lớn dần theo từng năm, từng tháng, từng mùa. Một cuốn truyện "đủ": đủ ngọt, đủ tuyệt, đủ thực tế, đủ day dứt, đủ để người ta nhớ về và đủ để độc giả đọc đi đọc lại mỗi khi cần relax. Mình viết không hay, nhưng lại thích bày vẽ, thích dài dòng, vì thế mong mn không "ném đá" review của mình, hehe... nói tóm lại là, nếu như mọi người cần một cuốn truyện để relax cuối tuần này, thì đừng ngại mà đọc "1cm ánh dương" nhé.   Mời các bạn đón đọc 1 Cm Ánh Dướng của tác giả Mặc Bảo Phi Bảo.
Mối Lương Duyên Trời Đánh - Hoa Thanh Thần
AudioBook Mối Lương Duyên Trời Đánh   "Có người yêu bình lặng, có người yêu nồng nhiệt, lại có người yêu rất vụng về. Người luôn làm ra vẻ như không quan tâm đến bạn thật ra ánh mắt lại luôn vô tình trôi về phía bạn, vì yêu, vì quan tâm nên luôn tìm cách ăn miếng trả miếng. Tình yêu bình lặng của những người bình thường luôn có hạnh phúc, rung động riêng của nó. Một vụ "huyết án" do chiếc quần lót "vô tội" gây ra, cô gái keo kiệt và chàng trai độc miệng chẳng cách nào chạy khỏi "nghiệt duyên". "Hàng ngàn hàng vạn mối tình, hàng ngàn hàng vạn cách thể hiện, như Kỷ Ngôn Tắc và Viên Nhuận Chi, tình yêu giữa họ cứ thế xoay vần, nhưng người đọc dần dần vẫn có thể cảm nhận được hạnh phúc. Có lẽ tác giả và "nửa kia" cũng đang rất hạnh phúc, nên sự ấm áp mới tràn ngập cuốn sách như vậy... Ghen tị-ing." Mời các bạn đón đọc Mối Lương Duyên Trời Đánh của tác giả Hoa Thanh Thần.
Cặp Đôi Trời Định - Thập Tứ Lang
AudioBook Cặp Đôi Trời Định   Bạn đang đọc truyện Cặp Đôi Trời Định của tác giả Thập Tứ Lang trên website đọc truyện online. Nữ chính rất đáng yêu với những suy nghĩ và phát ngôn té ghế, có thể khiến người ta dở khóc dở cười hay lăn đùng ra chết ngất vì nội thương.  Nàng năm nay sắp mười sáu – tuổi xanh mơn mởn như thế mà sắp bị liệt vô hàng “gái ế” bởi đến giờ này mà chưa ai dám tới hỏi cưới nàng, chỉ vì nàng lỡ bị phán rằng: “Số mệnh kỳ lạ, mạng khắc phu, phu quân phải là nửa người nửa quỷ mới tránh được kiếp số này.” Để đập tan lời phán vô căn cứ kia cha nàng quyết tâm kiếm cho nàng một tấm chồng thật hoàn hảo, nàng lại càng quyết tâm phải sắm bằng được mới thôi, nàng không tin mình không thể thực hiện được phi vụ mua bán này…  Nếu bạn đã đọc bộ truyện tranh “Vùng Đất Xa Xăm” và “Kyo mắt quỷ” thì chắc chắn bạn sẽ bắt gặp hình ảnh của Quỷ Thiên Đường Izaku và Kyo trong nhân vật Lục Thiên Kiều, không chỉ về tính cách, ngoại hình, thân thế, cách biến thân mà cả cách yêu và bảo vệ người mình yêu nữa. Mang trong người dòng máu của bộ tộc Chiến quỷ nhưng không thuần khiết, là Phiêu kị tướng quân nhưng lại bị đưa đi trông coi hoàng lăng. Tự dưng một ngày nọ thánh chỉ giáng xuống, lập tức thành thân trong vòng 2 tháng. Biến kiếp sắp tới, chưa biết thế nào, vậy chỉ còn cách: “Đào hôn hoặc là trói cô dâu lại trả về nhà …”.  Ai biết đâu được là mối nhân duyên trời định sẵn kia chứ, tránh không được, trốn không xong … thôi thì làm một cặp vợ chồng đẹp đôi trời sinh đi.  Mời các bạn đón đọc Cặp Đôi Trời Định của tác giả Thập Tứ Lang.
Tình Yêu Pha Lê - Tuyết Ảnh Sương Hồn
AudioBook Tình Yêu Pha Lê   Bạn đang đọc truyện Tình yêu pha lê (All About The True Love) của tác giả Tuyết Ảnh Sương Hồn trên website đọc truyện online. Bố mất sớm, mẹ đi bước nữa, Lâm Nguyệt Loan sống một mình. Dù một năm chỉ được mẹ thăm nom đôi ba lần nhưng cô chẳng hề oán trách, vẫn sống thật kiên cường và mạnh mẽ. Tại trường cấp III Thần Quang, cô đã gặp Minh Nhật Lãng, Tiêu Tinh Dã và Nguyên Thần Dạ. Tiêu Tinh Dã là ngôi sao thể thao của trường, một chàng trai thẳng thắn, đầy sức sống nhưng thiếu tình thương của mẹ từ thơ bé. Còn Nguyên Thần Dạ lại khiến người khác bị thu hút bởi tài năng, sự lãng tử, ngang tàng và nổi loạn nhưng có ai biết rằng, sự nổi loạn ấy là do cậu là đứa trẻ bị lãng quên, lớn lên như cành non không được uốn nắn. Cả hai chàng trai đều thầm mến Lâm Nguyệt Loan nhưng trái tim dịu dàng của cô gái nhỏ lại hướng về Minh Nhật Lãng. Trong bốn người Minh Nhật Lãng tưởng như may mắn nhất, khi có cả cha cả mẹ thương yêu. Vậy mà, chàng công tử nhà giàu, đẹp trai, được bao cô gái mến mộ ấy lại luôn mặc cảm, u buồn vì mắc căn bệnh giòn xương quái ác. Một lần tình cờ nhìn thấy Lâm Nguyệt Loan băng bó cho cây hòe non bị gẫy, trái tim Minh Nhật Lãng đã lần đầu rung động nỗi thương yêu. Sự chân thành, ấm áp của Lâm Nguyệt Loan đã khiến Minh Nhật Lãng thoát khỏi vỏ kén trầm mặc, thực sự sống những tháng ngày tươi đẹp của tuổi hoa niên. Thế nhưng, bất hạnh lại ập xuống khi cha của Minh Nhật Lãng – vì luôn mong mỏi có một đứa con trai khỏe mạnh – đã có người tình và có con riêng ở bên ngoài. Minh Nhật Lãng sẽ ra sao khi phát hiện ra sự thật đau lòng ấy? Rồi tình cảm giữa cậu và Nguyệt Loan sẽ đi về đâu? Liệu có cơ hội nào dành cho Tiêu Tinh Dã và Nguyên Thần Dạ? Ngoài đề cập đến tình bạn, tình yêu của lứa tuổi học trò mộng mơ trong trẻo, truyện còn đi sâu khai thác khía cạnh gia đình, mối quan hệ giữa cha mẹ và con cái, đề cao giá trị của gia đình trong việc hình thành nhân cách con người. Vấn đề tuy không mới, nhưng cách xây dựng tâm lý nhân vật đặc sắc cùng văn phong nhẹ nhàng, lôi cuốn đã thực sự tạo nên sức hấp dẫn của All about the true love. Mời các bạn đón đọc Tình Yêu Pha Lê của tác giả Tuyết Ảnh Sương Hồn.