Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bông Hồng Vàng - K. G. Paustovsky

K. G. Paustovsky (1892 – 1968) là một trong những nhà văn Nga xuất sắc nhất của thế kỷ hai mươi, mang tầm vóc quốc tế. Những tác phẩm của ông đã được dịch sang nhiều ngôn ngữ khác nhau trên thế giới và được bạn đọc khắp năm châu vô cùng ngưỡng mộ. Chính vì vậy ông đã từng được đề cử để trao giải Nôben về văn học.  Ngay từ khi mới xuất hiện trên văn đàn Nga, Paustovsky đã làm cho bạn đọc và giới phê bình chú ý, bởi một giọng văn hết sức độc đáo giàu chất thơ đến mức nồng nàn, càng đọc càng thấm thía sâu xa về cuộc đời, về những nét rung động tinh tế nhất của tâm hồn trước tình người hồn hậu, trước thiên nhiên Nga bình dị mà tráng lệ và vô cùng quyến rũ. Tác phẩm của Pauxtốpki có một ma lực khổng lồ quyến rũ bạn đọc đến với những điều tưởng chừng nhỏ nhặt mà ẩn giấu trong đấy bao ý nghĩa lớn lao về cuộc đời. Người ta thường gọi ông là nhà thơ bị đóng đinh trên cây thánh giá của văn xuôi. Văn của ông là tiếng nói tâm hồn nồng cháy đến mức tột cùng của ông đối với Tổ quốc Nga Xô Viết.  Từ xưa tới nay khi viết truyện ngắn hay tiểu thuyết, các nhà văn đều chú ý đến việc xây dựng cốt truyện sao cho hấp dẫn. Riêng truyện ngắn và truyện vừa của Paustovsky lại không chú ý đến cốt truyện, mà đọc lại rất hấp dẫn. Ông viết truyện theo cốt cách và bút pháp của một nhà thơ, tiêu biểu như tác phẩm “Bông hồng vàng”. *** Cơn bão tuyết tràn vào thành phố từ chập tối. Tắt ánh mặt trời là nhiệt độ hạ xuống đột ngột. Khi cơn bão ập tới, nhiệt độ còn xuống nữa. Không khí khô đến khó thở. Từ trong nhà nhìn ra chỉ thấy trời đất trắng bệch một màu bạc xỉn của băng bụi. Gió quyện chúng quẩn quanh trên mặt đường, xếp thành từng đống ở chân tường. Không một bóng người bóng vật ngoài phố. Thỉnh thoảng mới thấy một chiếc xe tải, chăn trấn thủ bọc kín máy, lạc lõng chạy qua, bụi trắng cuồn cuộn dưới gầm xe. Tì tay trên bậu cửa sổ, tôi bần thần nhìn ra những ngọn đèn đường vàng ệch trong bóng tối nhuốm màu trắng phản chiếu của tuyết già mà rùng mình cảm trước thấy chiều dài ghê gớm của thời gian một đêm mất ngủ. Guenađy Shpalikov, bạn cùng phòng với tôi, nhà thơ chưa được ai biết đến trong những năm xa xôi ấy, quẳng cho tôi một cuốn sách dày cộp, bìa bọc simili: - Đọc đi! Những đêm như đêm nay mà đọc Paustovsky thì đúng lúc lắm. Nếu cậu thích, có thể coi như mình tặng cậu. Đây là tuyển tập. Mình đã đặt mua toàn tập hôm qua rồi. Tôi ngần ngại nhìn cuốn sách dày cộp. Nhưng chỉ vừa đọc mấy chục trang đầu, tôi đã hiểu ngay rằng không gì có thể bắt tôi gấp cuốn sách lại chừng nào tôi chưa đọc xong. Và thế là đêm đó – một đêm giá lạnh mùa đông năm 1956 ở Moskva – tôi đã gặp Paustovsky. Từ những hàng chữ in bình thường trên trang giấy xanh lên màu chao đèn ngủ, những nhân vật sống bước ra, đi lại, làm việc, yêu, ghét, đau khổ, vui, buồn, trong những câu chuyện đầy tình cảm của những xúc động thường là thầm kín và cao cả, trên nền phong cảnh Nga với những hàng bạch dương run rẩy trong gió, những vì sao trong vũng nước đêm, mùi lá mục trong rừng… Tôi nghiễm nhiên trở thành người chứng kiến, người tham gia vô vàn chuyện đời chuyện người, rất thường mà rất lạ, không sao quên được. Là nhờ Konstantin Paustovsky. Và tôi thật sự đã không quên, bởi vì, hơn là những chuyện kể mà ta có thể nghe ở bất cứ ai, trong một đêm đó Paustovsky đã giúp tôi sống một đoạn đời tính bằng nhiều năm, mà là những năm giá trị, khi con người bỗng nhận ra rằng mình không thể giản đơn tồn tại, mà phải được sống thực, sống đầy đủ, với những rung cảm thực, cái duy nhất làm cho cuộc sống của ta phong phú thêm và vì thế có ý nghĩa hơn. Đọc Paustovsky tôi bỗng hiểu tôi hơn, tôi bỗng hiểu mọi người hơn. Và, đây mới là cái chính: tôi chợt hiểu rằng mỗi con người, dù người đó là ai, là nhà bác học, nhà thơ, là ông thợ mộc bình dị…, tất cả, đều là một thế giới phong phú. Thế giới ấy không lồ lộ dưới ánh sáng mặt trời, và ta không thể thấy được nó, càng không thể nhìn rõ nó, bằng cặp mắt lười biếng. Mỗi dòng chữ của Paustovsky nói với chúng ta một cái gì rất mới về cái thế giới không dễ thấy ấy. Tôi đọc mê mải, không biết rằng cơn bão tuyết đã lặng từ lâu, có lẽ từ nửa đêm, và khi tôi gập sách lại thì ánh bình minh màu trắng đục của riêng những chân trời phương Bắc đã tràn ngập khắp phòng. Ngọn đèn đêm vẫn cháy, nhưng ánh sáng màu xanh lơ của nó nhợt nhạt hẳn. Qua một đêm, tuyết đã xếp thành những vồng trắng mịn màng trên bậc cửa sổ. Tôi trở dậy, mở một cánh cửa, lặng ngắm những bông tuyết đang sà xuống. Chúng bay chậm, đung đưa trong gió nhẹ, rồi từ từ đậu xuống những đống tuyết lớn. Tôi chìa tay ra đón tuyết. Lúc đầu, tôi có cảm giác những bông tuyết lảng tránh tay tôi. Nhưng có những bông bạo dạn hơn đến gần, ngập ngừng trong giây lát, rồi mới nhẹ nhàng đáp xuống. Khi tôi thu tay về thì trong lòng bàn tay chỉ còn mấy vệt ướt: tuyết đã tan rồi. Trong khoảnh khắc ấy tôi chợt hiểu rằng tôi đã bỏ qua rất nhiều, nhiều lắm, cái đẹp trên những con đường mà tôi đã đi qua, tính cả về không gian lẫn thời gian. Cũng như trước cái đêm đáng nhớ ấy tôi đã không biết đến cái đẹp của những bông tuyết này, chỉ vì tôi không biết nhìn, chưa biết đến niềm mê say mà cái đẹp mang tới. Paustovsky chỉ cho tôi thấy cái mất mát ấy. Như một người bạn rất gần gụi với ta, như một người thân của ta, Paustovsky bước vào tâm hồn ta rồi ở lại đó, ông thủ thỉ với ta những chuyện tâm tình. Nghe xong những câu chuyện ấy, ta cảm thấy tâm hồn ta lớn thêm, rộng thêm, nhẹ hơn. * * * Văn của Paustovsky, cũng như sự tiếp nhận cuộc đời ở trong ông, những suy ngẫm của ông, mang một sắc thái đặc biệt. Lần đầu đọc Paustovsky, trong cái đêm bão tuyết không ngừng gào thét, tung băng bụi ra khắp nơi và trùm lên tất cả, khi ngọn đèn đêm tỏa ánh sáng nhè nhẹ mơ hồ lên những trang giấy, trong cái thời gian mung lung làm cho con người dễ đi vào mình hơn cả, tôi cảm thấy cuộc sống vụt ngưng lại, nhưng bên cạnh nó lại hiện ra một cuộc sống khác, với đầy đủ đường nét, màu sắc, âm thanh và tình người. Cuộc sống ấy rõ nét đến nỗi ta có thể nhìn thấy, nghe thấy, cảm thấy tất cả những gì thuộc về nó. Nhưng đồng thời nó cũng mơ hồ, huyền ảo, như một cái gì không thực, không dễ có thực, nhưng nó làm ta tin ngay rằng nó thật sự hiện hữu, sung sướng để mà tin. Bởi vì những cái đó đúng là có thực, nhưng lại là những cái, tiếc thay, ta không thể thấy được dễ dàng. Có lẽ, tôi đã nói điều mâu thuẫn. Nhưng, thú thật, tôi không biết diễn tả thế nào những cảm giác mới sinh mỗi lần đọc Paustovsky. Nguyễn Khải nói với tôi về Paustovsky thế này: “Hình như Paustovsky thích thả sương mù vào truyện của ông ta. Cái đó làm người đọc nhiều lúc tưởng những điều ông ta nói giống như những giấc mơ, để rồi sau khi suy nghĩ kỹ, mới tin là chúng có thật, lúc đó họ mới phát hiện rằng mình đã lớn thêm một chút trong tâm hồn”. Tôi thấy đó là một nhận xét xác đáng. Cái hư mà thực, thực mà hư trong Paustovsky là thế. Nói cách khác, trong văn ông thực hư lẫn lộn – trong thực có hư, trong hư có thực. Để làm được việc đó, nhà văn phải rất dày công nghiên cứu cuộc sống, nghiên cứu thật tỉ mỉ, đến chân tơ kẽ tóc, nhập tâm cuộc sống mà mình quan sát, rồi hòa mình vào nó, sống thực với nó. Đến khi ngồi vào bàn viết thì cuộc sống ấy đã thành của mình, còn hơn của mình nữa, vì nó được nghiên cứu, được suy ngẫm, để cuối cùng bật ra chỉ những đường nét chính, những màu sắc chính mà thôi. Đó là cuộc sống trong sự biểu đạt tiết kiệm, được đưa lên giấy chỉ những gì cần thiết nhất, tinh chất nhất, đẹp đẽ nhất. Cách biểu đạt này của Paustovsky giống phong cách làm việc của những họa sĩ Trung Hoa cổ trong trường phái quốc họa. Khác với bạn đồng nghiệp phương Tây, những họa sĩ quốc họa Trung Hoa không bao giờ làm phác thảo cho những bức tranh sẽ vẽ. Họ an nhiên sống trong đời, lặng lẽ quan sát nó, lặng lẽ thu nó vào lòng, nói cách khác, họ sống như mọi người, nhưng chăm chú quan sát cuộc sống đến mức thuộc lòng nó, chỉ đến lúc ấy họ mới nhả tinh chất của nó ra trên giấy trên lụa. Cuộc sống được biểu đạt theo cách ấy hiện ra ở những điểm tập trung nhất, dường như không còn lệ thuộc chủ đề. Những gì không cần thiết, những tạp chất, đều bị họ gạt bỏ không thương tiếc. Nhưng khoan, cũng không hẳn là thế. Bên cạnh những cái thuộc tinh chất ta lại bắt gặp những nét tưởng chừng chẳng có liên quan gì tới chủ đề, có vẻ như thừa. Nhưng thử bỏ những cái thừa ấy đi mà xem – tác phẩm sẽ mất đi vẻ đẹp mà ta đã được thấy. Tức là, chúng là những cái thừa cần thiết, những cái thừa có chọn lọc bằng vô thức, những cái thừa xét cho cùng là cố ý của tác giả. Thiếu những cái thừa đó văn hết là văn. Nó thành xác chết. Tôi sẽ không chứng minh điều này. Nó vô ích như khi ta cố chứng minh vẻ đẹp của một buổi bình minh chẳng hạn. Mà cũng đừng hoài công kể lại những truyện ngắn của Paustovsky. Chúng ta hãy thử nhớ lại “Chú Bé Chăn Bò”, “Gió Biển”, “Chuyến Xe Đêm”, “Người Đầu Bếp Già”… Liệu có thể kể lại những câu chuyện trong những truyện ngắn đó không nhỉ? Có người đã kể, kể rất hay, nhưng nghe xong, tôi nghĩ rằng sự mất mát trong câu chuyện được kể lại có thể tính bằng số bách phân là 90 phần trăm. Paustovsky có thể từ một chi tiết rất nhỏ mà dựng thành một truyện ngắn. Nhưng qua truyện ngắn đó ta được biết không phải một người – nhân vật chính – mà nhiều người, và hơn thế nữa, dấu vết của cả một khoảng thời gian. Cái “hư” trong văn Paustovsky có một đặc tính được nhiều người nhận xét. Dường như ông khám phá được trong tâm hồn ông, và trong tâm hồn người nói chung, sự ưa thích bản năng những cái không bình thường. Cho nên nói về cái bình thường bằng con đường tìm kiếm, lựa chọn để rồi đưa ra cái có vẻ không bình thường lại là con đường ngắn nhất của sự biểu đạt cái đẹp. Nhưng nếu cái không bình thường ấy quá xa lạ với trí tưởng tượng của người đọc thì cũng hỏng, người đọc sẽ đẩy nó ra và người viết thế là hoài công. Cần phải chọn cái không bình thường bình dị, nghĩa là cái có thể có, có thể xảy ra, dường như người đọc có thể thấy nó, nhưng do vô tình đã đi lướt qua nó, đi lướt qua cái đẹp, một cách hững hờ, và giờ đây, khi được nhà văn chỉ cho thấy, mới biết ra để mà nuối tiếc. Khả năng nhìn thấy cái không bình thường trong cái bình thường ở trong ông làm nên nét độc đáo của văn ông. Paustovsky thú nhận rằng khả năng đó bắt nguồn từ tính chuộng lạ vốn có trong ông từ thuở thiếu thời. Ông thuật lại: “Thế giới sặc sỡ của những cái lạ chỉ tồn tại trong trí tưởng tượng của tôi”. “Môn học mà tôi thích nhất ở trường trung học là môn địa lý. Môn này khẳng định với tôi rằng trên trái đất có những xứ sở kỳ lạ. Tôi biết rằng cuộc sống nghèo nàn và vất vưởng của gia đình tôi hồi ấy không thể cho phép tôi nhìn thấy những xứ sở ấy. Mơ ước của tôi không thể thực hiện được. Nhưng không phải vì thế mà nó chết dần chết mòn đâu”. “Tâm trạng tôi khi ấy có thể định nghĩa bằng hai từ: hào hứng và buồn rầu. Hào hứng trước cái thế giới mà mình tưởng tượng ra, buồn rầu vì không thể nhìn thấy nó. Hai cảm giác ấy chiếm thế thượng phong trong những vần thơ thuở thiếu thời của tôi và trong những tác phẩm văn xuôi đầu tiên còn non nớt của tôi”. “Những năm tháng qua đi và dần dần tôi rời bỏ tính chuộng lạ, vẻ diêm dúa, hương vị làm ta mê mẩn, chất bốc của nó và thái độ dửng dưng đối với con người bình dị, không có gì đáng chú ý. Nhưng trong một thời gian dài, trong những truyện dài và truyện ngắn của tôi vẫn cứ còn rơi rớt những sợi chỉ mạ vàng của nó.” Paustovsky kể rằng lần cắt đứt quyết liệt và cuối cùng với tính chuộng lạ ở trong ông xảy ra trong lần ông đi xem nhà chiếu hình vũ trụ Moskva. Cũng như mọi người, ông bị lóa mắt bởi sức sáng tạo của con người với những máy móc kỳ diệu đó. Ông ra về khi trời đã khuya. Một buổi tối tháng Mười với mùi lá rụng trên đường. Paustovsky ngẩng đầu lên. Ông bàng hoàng. Tưởng chừng ông được trông thấy,lần đầu tiên trong đời, một bầu trời thực sự – một bầu trời sống – với muôn vàn vì sao lấp lánh. “Và thế là tôi thấy tất cả những gì tôi viết từ trước tối hôm đó chỉ là giả tạo, hệt như cái nhà chiếu hình vũ trụ với những chòm sao giả của nó”. Sau đêm đó, ông vội vã hủy đi một số truyện ngắn quá diêm dúa và giả tạo mà trước kia ông thích thú. Tuy nhiên, không phải cái gì khác, mà chính lòng ham mê cái lạ trong buổi thiếu thời đã dạy cho ông biết cách nhìn thấy những nét đẹp, và hơn nữa, những nét hoàn toàn không dễ thấy đối với người khác, trong những sự vật tầm thường. Những nét đẹp đó chúng ta gặp luôn luôn trong những tác phẩm của ông, hầu như trên mỗi trang giấy. Chúng làm nên cái thần thái đặc sắc của văn ông. Ngay ở trong những truyện dài “Những Kẻ Lãng Mạn”, “Những Vầng Mây Lấp Lánh”, mà ông than phiền rằng trong đó tính chuộng lạ còn để lại nhiều dấu vết, chúng ta vẫn thấy những nét đẹp nhờ lòng ham mê tính chuộng lạ mà có. Có lẽ cái hại của tính chuộng lạ chỉ ở chỗ nó dễ làm người viết ham cái bề ngoài hào nhoáng mà quên mất cái bề trong còn đẹp hơn rất nhiều của cuộc sống. Về vấn đề này Paustovsky viết: “Tôi cho rằng một trong những đặc tính thuộc sáng tác văn xuôi của tôi là cái thần thái lãng mạn của chúng”… “Cái đó, tất nhiên, là chất riêng của từng người. Đòi hỏi người nào cũng vậy, nhất là nhà văn, phải từ bỏ cái thần thái ấy là lố bịch. Chỉ có dốt nát mới đi đòi hỏi như thế”… “Cái thần thái lãng mạn không hề sống chung dưới một mái nhà với sự quan tâm cấp thiết đối với cuộc sống “thô thiển” và tình yêu đối với cuộc sống ấy. Trong hết thảy lĩnh vực của thực tại và hoạt động của con người, trừ một vài trường hợp ngoại lệ, bao giờ cũng sẵn có những hạt giống lãng mạn… Vì không nhận thấy những hạt giống ấy, người ta có thể giày xéo lên chúng, nhưng cũng có thể ngược lại, tạo điều kiện cho chúng nở rộ, cho chúng lấy mùa hoa của mình làm cho thế giới bên trong của con người đẹp thêm, cao thượng hơn.” Ông phải bộc bạch tâm sự mình như thế, ông phải lớn tiếng bảo vệ phong cách lãng mạn trong văn học như thế là để tự vệ, để chống trả sức mạnh của trào lưu thời thượng “hiện thực xã hội chủ nghĩa” muốn áp đặt phong cách của nó như là một phong cách duy nhất cho nền văn học xô-viết. Paustovsky không rời con đường riêng mà ông đã chọn. Ông cho rằng nó hoàn toàn không có gì trái ngược với con đường chung của các nhà văn của bất kỳ nước nào, bất kỳ thời đại nào, là hướng tới và vẫy gọi mọi người cùng nhau hướng tới Cái Đẹp.3 Từ lâu Paustovsky đã có ý định viết một cuốn sách về nghề văn. Không phải một cuốn sách dạy viết văn, không phải thế, ông không có ý định dạy bảo ai, mà là một cuốn khảo cứu nghiêm túc nói về lao động đặc thù của những người cầm bút và vai trò của họ trong đời sống tinh thần của cộng đồng nhân loại. Trong bài “Thơ Của Văn Xuôi” đăng trong tạp chí “Ngọn Cờ” (Znamya) số ra tháng 9 năm 1953, ông viết rằng ý sáng tác một cuốn sách về nghề văn đã nảy ra trong ông ngay từ trước Thế chiến thứ hai. Ông đã bắt đầu, nhưng chiến tranh đã ngăn trở ông hoàn thành nó. Trong một thời gian hơn mười năm Paustovsky dạy nhiều khóa học văn xuôi tại Học viện văn học Gorky. Nhiều vấn đề có liên quan tới nghề văn và tâm lý sáng tác đã được đề cập. Vì các bài giảng của thầy, cũng như những lời phát biểu của trò, đều không được ghi lại, Paustovsky lấy làm tiếc, mới nảy ra ý tập hợp những tư liệu phong phú đó, bằng hình thức này hay hình thức khác, miễn sao chúng trở thành có ích cho những người viết văn, nhất là cho những người viết văn trẻ, và cho cả những ai yêu thích văn học. Mùa thu năm 1955, tại tỉnh Dubunty, một tỉnh nhỏ nằm bên bờ vịnh Riga, Paustovsky hoàn thành cuốn sách mà ông thai nghén từ lâu. “Bông Hồng Vàng” ra mắt bạn đọc lần đầu trong tạp chí “Tháng Mười”(Oktiabr). Trong bản dịch này, giống như trong nhiều bản dịch ở các nước khác mà tôi được biết (“Bông Hồng Vàng” đã được dịch ra nhiều thứ tiếng), tôi bỏ qua hai chương “Ngôn Ngữ Kim Cương” và “Những Cuốn Từ Điển”. Tác giả dành hai chương này cho việc nghiên cứu những nét độc đáo của tiếng Nga liên quan tới sự thể hiện văn học, xem xét nhiều mặt ngữ nghĩa, các gốc từ, âm hưởng, tiết tấu… của văn ngôn tiếng Nga. Tôi rất tiếc những chương này, nhưng tôi nghĩ không có cách nào truyền đạt cái đẹp thuần khiết của từ ngữ thuộc một ngôn ngữ này bằng những phương tiện không tương thích của một ngôn ngữ khác. Nói chung, trong khi dịch cuốn sách, cảm giác đuối sức là cảm giác tôi thường gặp. Thậm chí ở một vài đoạn tôi cảm thấy hoàn toàn bất lực. Ai cũng biết rằng dịch nếu không phải là phản thì cũng là một cái gì mất mát so với nguyên bản. Trong “Bông Hồng Vàng”, sự mất mát đó không phải là ít. Khi bản dịch hoàn tất, tôi mới hiểu rằng trong việc làm này của tôi chính tác giả đã giúp tôi rất nhiều. Bởi vì mỗi lần đọc đi đọc lại một đoạn văn khó, một hình ảnh đẹp được miêu tả một cách khác thường, cần phải tìm cách để truyền đạt cho tốt nhất, tôi lại phát hiện trong lòng mình một niềm vui, niềm vui này đã giúp tôi vượt qua những khó khăn. Bởi vì trong khi dịch “Bông Hồng Vàng”, tôi hiểu thêm được rất nhiều cái lao động nặng nhọc nhưng cao quý và vi tế tuyệt đẹp của nghề văn (nếu có thể coi nó là một nghề). Tôi sẽ sung sướng nếu qua bản dịch này những ý nghĩ tốt lành của tác giả tới được với bạn đọc. Bởi vì, sau hết, tôi rất yêu Paustovsky. VŨ THƯ HIÊN Mời các bạn đón đọc Bông Hồng Vàng của tác giả K. G. Paustovsky.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Nữ Công Tước Xấu Xí
Tên eBook: Nữ Công Tước Xấu Xí (full prc, pdf, epub) Tác giả: Eloisa James Thể loại: Best seller, Tiểu thuyết, Lãng mạn, Văn học phương Tây  Tên gốc: The Ugly Duchess  Công ty phát hành: Bách Việt  Nhà xuất bản: NXB Lao Động Dịch giả: Nguyễn Mai Trang  Kích thước: 14.5 x 20.5 cm  Số trang: 408  Ngày xuất bản: 01/2014  Giá bìa: 98.000 đ Chụp pic: Lam Vy  Type: Ngân Amber, Trinh Nguyen, Lan Anh Nguyen  Beta & Tạo prc: Annabelle Tran Nguồn: Hội Chăm chỉ làm eBook free Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Làm sao cô có thể dám tưởng tượng rằng anh yêu cô… Khi tất cả Luân Đôn đều gọi cô là “NỮ CÔNG TƯỚC XẤU XÍ” Theodora Saxby là người phụ nữ cuối cùng mà chẳng mấy ai hy vọng có thể lọt vào mắt xanh của anh chàng James Ryburn vô cùng đẹp trai – người sẽ thừa kế tước vị Công tước Ashbrook. Thế nhưng, cuộc sống mấy ai có ngờ… điều tưởng như không thể lại trở thành có thể - Theodora nhận được lời cầu hôn đậm chất lãng mạn của chàng hoàng tử bạch mã James Ryburn, để rồi tự thuyết phục bản thân rằng sẽ sớm trở thành niềm đam mê của vị công tước tương lai. Và rồi… ảo mộng tiêu tan khi Theodora phát hiện ra rằng James chẳng hề khao khát trái tim cô, càng không phải “nhan sắc” của cô, mà là… món hồi môn bố mẹ cô trai tặng. Xã hội đã bị sốc bởi đám cưới của họ; lại chướng tai gai mắt bởi cuộc hôn nhân mới chớm đã tàn. Cuộc sống của James sẽ thay đổi ra sao khi sự thật bị phanh phui? Và sau tất cả mọi chuyện, nàng vịt con xấu xí liệu có vượt qua cú sốc tinh thần lớn lao này để gây dựng cho mình một chỗ đứng trong xã hội cũng như tìm được tình yêu lý tưởng cho bản thân? ELOISA JAMES Sinh năm 1962, tại Mỹ. Thể loại văn học: Lãng mạn. Nhà văn đạt giải RITA năm 2013 Tác giả ăn khách nhất các tờ New York Times, USA Today… Tìm hiểu thêm thông tin trên trang Facebook: www.facebook.com/eloisajames Twitter usernames: EloisaJames Website: www.eloisajames.com Các tác phẩm đã được BachvietBooks giới thiệu tới độc giả: Nữ công tước xấu xí (XB 2015) Công tước của riêng em (XB 2014) Phụ nữ sẽ làm gì sau khi bị lừa dối và phản bội bởi người đàn ông mình hết lòng yêu thương? Theodora sẽ cho bạn một câu trả lời thú vị mà tôi nghĩ hẳn không làm bạn thất vọng. ELOISA JAMES Mời các bạn đón đọc Nữ Công tước xấu xí của tác giả ELoisa James.
Săn Lùng Quý Cô Thừa Kế
Tên eBook: Săn Lùng Quý Cô Thừa Kế (full prc, pdf, epub) Tác giả: Julia Quinn Thể loại: Tiểu thuyết, Lãng mạn, Văn học phương Tây  Tên gốc: To catch an heiress  Dịch giả: Thuỳ Nhi  Công ty phát hành: Bách Việt  Nhà xuất bản: NXB Lao Động  Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Số trang: 504  Ngày xuất bản: 03/2015  Giá bìa: 115.000 đ  Chụp pic: Bell Jingle  Type: Ann, Ngân Amber, Bell Jingle, Hồng Lệ Beta & Tạo prc: Annabelle Tran  Nguồn: Hội Chăm Chỉ làm eBook free Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com  Giới thiệu:  Người đó buông một lời thề sẽ không bao giờ kết hôn, sẽ sống suốt quãng đời còn lại như một kẻ độc thân và nhàm chán, một quý tộc nhàn nhã nuôi những chú chó săn và đọc sách cả ngày. Nàng từng hy vọng sẽ được ở bên người đó, sinh cho người đó những đứa trẻ, thế mà người đó lại nói với nàng rằng nàng phải kết hôn với người bạn thân nhất của anh. Người đó nhắm mắt lại, từng dòng ký ức ùa về trong tâm trí, anh đã đánh mất mạng sống của người phụ nữ mình từng đính ước, vậy thì không thể đánh mất cả linh hồn cô ấy. Anh chỉ có một trái tim, và trái tim đó đã chết trong khoảnh khắc cô ấy ra đi. Nàng im lặng bởi nàng làm sao có thể tranh giành với một phụ nữ đã chết? Rồi một tiếng súng vang lên, người đó nhìn về phía biển nơi nàng đang đứng, chết lặng... Người đó chưa một lần nói với nàng rằng mình yêu nàng, nếu nàng thực sự ra đi, thì anh cũng sẽ vĩnh viễn chết theo nàng. Nhưng nàng làm sao có thể chết được, nàng không thể chết, không, khi chính nàng cũng chẳng hay biết về số phận của anh. Nước mắt lăn dài trên má và nàng biết rằng mình chẳng còn nhiều thời gian... JULIA QUINN Julia Quinn (tên thật là Julie Pottinger) là tác giả thuộc trường phái lãng mạn cổ điển nổi tiếng trên thế giới. Các tác phẩm của bà thường xuyên lọt vào danh sách những tiểu thuyết bán chạy nhất của New York Times. Năm 2010, bà trở thành thành viên trẻ tuổi nhất được vinh danh tại Bảo tàng danh vọng dành cho các nhà văn lãng mạn Mỹ. Những tác phẩm của Julia Quinn đã được BachvietBooks giới thiệu tới độc giả: - Rạng rỡ hơn ánh mặt trời (2013) - Hẹn ước dưới vầng trăng (2014) - Khiêu vũ lúc nửa đêm (2014) - Săn lùng quý cô thừa kế (Quý 1/2015) Mời các bạn đón đọc Săn lùng Quý cô thừa kế của tác giả Julia Quinn.
Lời Thì Thầm Trong Đêm
Tên eBook: Lời thì thầm trong đêm (full prc, pdf, epub) Tác giả: Maya Banks Thể loại: 18+, Tiểu thuyết, Lãng mạn, Văn học phương Tây Tên gốc: Whispers In The Dark  Công ty phát hành: Bách Việt  Nhà xuất bản: NXB Lao Động  Dịch giả: MOKONA  Kích thước: 14.5 x 20.5 cm  Số trang: 532  Thời gian xuất bản: 05/2015  Giá bìa: 119.000 đ   Nguồn sách: Lam Vy  Chụp pic: Bell Jingle  Type: P1: Anh Thư P2: Trinh Nguyên P3: Clover Nguyễn P4: Thanh Thanh Tử Khâm P5: Tiep Dao Ngoc P6: Lan Anh Nguyen  Beta & Tạo prc: Annabelle Tran  Nguồn: Hội Chăm Chỉ Làm Ebook Free  Ebook: Đào Tiểu Vũ - www.dtv-ebook.com  Giới thiệu:  Cô đến với anh khi anh ở trong tình trạng tuyệt vọng nhất. Giọng nói của một thiên thần, của một lời thì thầm trong bóng tối. Cô là điều duy nhất mà Nathan Kelly nhận được suốt quá trình bị giam cầm, những ngày bị tra tấn kéo dài bất tận và nỗi sợ hãi rằng anh sẽ chẳng bao giờ có thể trở về với gia đình của mình nữa. Với sự giúp đỡ của Shea, anh đã thoát khỏi chốn địa ngục kia. Nhưng anh không thực sự được tự do, bởi giờ đây cô đã biến mất và để lại trong anh một sự trống rỗng đến ám ảnh khi phải đấu tranh nhặt nhạnh từng mảnh ghép cuộc đời. Anh đã tự tưởng tượng ra thiên thần của mình sao? Hay cô đang cần sự giúp đỡ của anh như anh từng cần cô? Giờ thì anh chạy đến cứu cô trước khi quá muộn. Shea vẫn đang tiếp tục chạy trốn khỏi những người sẽ không ngừng khai thác khả năng độc đáo của mình. Cô không bao giờ muốn kéo Nathan - người đã phải chịu đựng quá nhiều đau đớn vào nguy hiểm, nhưng cô không có sự lựa chọn nào khác ngoài sự trợ giúp của anh. Cuối cùng hai người cũng gặp mặt nhau sau khi đã hình thành mối giao cảm sâu sắc trong cơn cùng cực, sợi dây kết nối cảm xúc của hai người thậm chí còn mạnh hơn khả năng ngoại cảm của họ. Nathan từ chối để cho cô đi xa anh một lần nữa, nhưng cô lại lo ngại rằng họ sẽ chẳng bao giờ có cuộc sống tự do khi mà những mối hiểm nguy luôn rình rập từng bước đi. Anh sẽ bảo vệ cô đến từng hơi thở, nhưng liệu anh có thể thuyết phục cô rằng: họ sinh ra là để cùng nhau đối mặt với những mối đe dọa này? MAYA BANKS Nơi sinh: Mỹ Trang web: www.mayabanks.com Twitter username: maya_banks Thể loại: Tiểu thuyết lãng mạn Maya Banks là tác giả ăn khách nhất New York Times và USA Today với trên 50 cuốn tiểu thuyết đã được xuất bản. Hiện bà sống ở Texas với chồng, ba người con cùng các thú cưng. “Lời thì thầm trong đêm” là cuốn sách thuộc series về tổ chức KGI (Kelly Group International) – một trong những bộ truyện được độc giả quan tâm và yêu thích trên Amazon cũng như Goodreads. Các cuốn đã được BachvietBooks giới thiệu tới độc giả: - Trốn chạy và yêu thương (XB 2014) - Lời thì thầm trong đêm (XB 2015) Maya thực sự làm cho bạn thấy mình như là một phần của tình yêu tuyệt vời này. Hai nhân vật chính được kết nối ở cấp độ hoàn toàn khác biệt và đặc biệt. Đó là một mối liên kết mà tất cả chúng ta đều mong muốn có được – nơi mà lời nói là điều không cần thiết. Câu chuyện vừa tình cảm vừa phiêu lưu pha chút hành động đã mang đến nhiều giá trị về nghệ thuật lẫn tính nhân văn. Mời các bạn đón đọc Lời Thì Thầm Trong Đêm của tác giả Maya Banks.
Đam Mê và Thù Hận
Tên eBook: Đam mê và thù hận (full prc, pdf, epub) Tác giả: Sarah MacLean Thể loại: Tiểu thuyết, Lãng mạn, Văn học phương Tây Tên gốc: No Good Duke Goes Unpunished Công ty phát hành: Bách Việt Nhà xuất bản: NXB Lao Động Dịch giả: Hồng Nhung Kích thước: 16 x 24 cm Số trang: 504 Ngày xuất bản: 05/2015 Giá bìa: 125.000 đ Nguồn sách: Lam Vy Chụp pic: Bell Jingle Type: P1: Prince Ashitaka P2: Sunflower P3: Yến Thanh P4: XhiXhi P5: Thanh Thảo - Thảo Trần - Bell Jingle P6: Hoang Ha Beta & Tạo prc: Annabelle Tran Nguồn: Hội Chăm Chỉ Làm Ebook Free Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Một tên vô lại bại trận… Anh là Công tước Sát nhân và bị buộc tội có âm mưu sát hại Mara Lowe vào đêm trước hôn lễ của cô. Quên đi ký ức đau đớn về cái đêm định mệnh ấy, Temple rời khỏi xã hội thượng lưu để trở thành kẻ trị vì những góc khuất tăm tối nhất London trong suốt mười hai năm. Giàu có và quyền lực, nhưng anh vẫn mang bản án giết người. Cho tới một đêm, Mara bỗng xuất hiện và trao cho anh thứ mình vẫn hằng mơ ước… sự ân xá.   Một quý cô quay trở lại… Mara chạy trốn khỏi thế giới thượng lưu và dự định sẽ chẳng bao giờ trở lại nơi đó, nhưng khi em trai cô rơi vào nợ nần tại sòng bạc trứ danh nhất London - sòng bạc do Temple sở hữu, cô chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài thực hiện một cuộc giao dịch với anh: Chứng minh với cả thế giới bí mật chỉ riêng cô biết, rằng… anh không phải kẻ sát nhân.   Một vụ scandal được tiết lộ… Một giao dịch ổn thỏa, cho tới khi Temple khám ra rằng tiểu thư Mara cùng quá khứ của cô không đơn giản chỉ như vẻ bề ngoài.  Anh đã khá tổn hao sức lực vì phải cố gắng chống lại sức hút của người phụ nữ đầy bí ẩn khiến người khác phải phát điên ấy, người dường như luôn sẵn lòng mạo hiểm tất cả để đối lấy thanh danh… và cố kiềm chế để không rơi vào lưới tình với cô... Tác giả: Sarah MacLean sinh ngày 17 tháng 12 năm 1978 tại Rhode Island, nước Mỹ. Bà là một cây bút đầy tài hoa chuyên về tiểu thuyết lãng mạn lịch sử, đồng thời cũng là một trong các tác giả của những cuốn sách ăn khách nhất do New York Times và Romantic Times bình chọn. Các tác phẩm đã và sẽ được BachvietBooks giới thiệu tới độc giả: - 9 tuyệt chiêu tóm kẻ phóng đãng (2013) - 10 bí quyết chinh phục trái tim (2013) - 11 tai tiếng hạ gục công tước (2013) - Canh bạc hôn nhân (2014) - Chàng có thể hủy hoại em không? (2014) - Đam mê và thù hận (Quý II/2015) - Never Judge a Lady by her Cover Mời các bạn đón đọc Đam Mê và Thù Hận của tác giả Sarah MacLean.