Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đợi Mặt Trời

Đợi mặt trời là cuốn truyện kể về ước mơ vươn lên trong cuộc sống của trẻ thơ. Nhân vật trong truyện là những đứa trẻ bất hạnh vì lí do này hay lí do khác đã phải bươn chải tự kiếm sống. Viết về những đứa bé không may mắn nhưng tác giả cũng như muốn nói với chính mình, với những bậc cha mẹ về trách nhiệm của người lớn đối với trẻ nhỏ. Đó chính là một mái ấm, một gia đình. Một gia đình thực sự chính là mái ấm của những đứa trẻ. Nếu không có điều ấy, những em bé sẽ phải chịu nhiều thua thiệt... Và ước mơ về cuộc sống tốt đẹp hơn, giống như ước vọng thấy Mặt Trời sau những ngày đen tối... Tác phẩm đoạt giải A - cuộc vận động sáng tác cho thiếu nhi năm 1993 - 1995 của NXB Kim Đồng. *** Đợi mặt trời là một cuốn sách tuyệt đẹp cho thiếu nhi, là một cuốn sách tràn đầy hy vọng, bao dung, chờ đợi và tin cậy. Phạm Ngọc Tiến không chỉ là nhà văn, ông còn là một nhà biên kịch phim truyện với nhiều những bộ phim gây được tiếng vang như Ma làng, Chuyện phố phường, Gió làng Kình... bởi thế văn chương của ông trong Đợi mặt trờicó một kết cấu khá chặt chẽ với cốt truyện hấp dẫn, được tạo nên bởi một hệ thống ngôn ngữ mộc mạc, rõ ràng và đầy hình ảnh. Đợi mặt trời, cái ví von của Phạm Ngọc Tiến quả thực khiến độc giả cảm động. Mỗi người đều cần có một mặt trời của riêng mình. Không chỉ những đứa trẻ lang bạt sống bằng nghề bán báo như Nghĩa choắt, Ngọc phệ, Hiền sầu... mà cả những người như chị Lan, cô giáo Kim Anh... đều cần có mặt trời. Hình ảnh mặt trời là hình ảnh tỏa sáng, soi chiếu xuyên suốt tác phẩm của Phạm Ngọc Tiến khiến cho câu chuyện dù được viết rất gay cấn, dưới vỏ bọc của một cuộc nằm vùng và vây bắt tội phạm ma túy, vẫn vô vàn những êm ấm và cảm động. Được sự tin tưởng của thầy Tường, cô Kim Anh, vốn là các đồng chí công an đang tìm cách phá một đường dây ma túy lớn, Nghĩa choắt, Lan và Ngọc phệ đã trở thành những nhân vật “nằm vùng”, theo dõi mọi hoạt động của nhóm buôn bán ma túy Nguyễn Hoát. Có nhiều lý do thôi thúc khiến những đứa trẻ hăng hái với nhiệm vụ được giao, nhưng Phạm Ngọc Tiến bảo rằng, điều quan trọng nhất là được sống hạnh phúc, và đem lại cho chúng niềm tin tưởng ở tương lai. Ngẫm lại, từ xưa đến nay những tác phẩm văn chương hay điện ảnh Việt Nam về đề tài “vụ án” trong thiếu nhi, như Đội đặc nhiệm nhà C21, Kính vạn hoa… cũng chẳng tác giả nào “dám” để những đứa trẻ của mình tiếp xúc với tội phạm nguy hiểm đến mức ấy. Vậy mà Phạm Ngọc Tiến “liều” thật. Ông gan góc để những đứa trẻ vào vùng nguy hiểm, để từ ấy mà làm bật lên tình thế làm người, cũng như gợi mở về khát vọng hạnh phúc. Hình ảnh mặt trời mà Phạm Ngọc Tiến xây dựng chính là một hình ảnh biểu tượng đẹp đẽ về gia đình và lòng yêu thương của gia đình mà bất kì đứa trẻ nào cũng khao khát có được. Cuốn sách vì thế mà càng khiến độc giả cảm động và trăn trở. Câu chuyện được trần thuật bằng một ngôn ngữ sắc sảo, và có phần già dặn hơn rất nhiều so với lứa tuổi thiếu nhi. Nhưng không phải vì vậy mà tác phẩm của Phạm Ngọc Tiến lại thiếu đi chất hóm hỉnh vui tươi và cuốn hút dành cho thiếu nhi, tác phẩm còn đem lại cho những độc giả trẻ một trải nghiệm đặc biệt về những thân phận trẻ em luôn bị cho là bụi đời, lang thang. Những đứa trẻ như Nghĩa choắt, Ngọc phệ, Hiền sầu dưới ngòi bút của Phạm Ngọc Tiến đã được cất lên tiếng nói tâm sự từ đáy lòng mình, để giãi bày cho căn cớ phải trở thành trẻ lang thang. Nếu Nghĩa choắt không cha, không mẹ, là đứa trẻ bị bỏ rơi từ nhỏ, phải tự mình bươn chải để kiếm sống, thì Ngọc phệ vốn là đứa trẻ thành phố hẳn hoi, nhưng chỉ vì mẹ mất, bố chán đời dính vào ma túy, không chịu đựng nổi đòn roi và những đợt lên cơn của bố mà phải bỏ nhà đi tự kiếm sống. Trong khi đó, Hiền sầu lại là đứa con gái có hiếu lắm, vì mẹ ốm, muốn đỡ đần gia đình kiếm thêm tiền mua thuốc cho mẹ mà nó phải lang thang ngoài đường bán báo. Không biết những đứa trẻ lang thang, những nhân vật chính của cuốn sách này có cơ hội được đọc câu chuyện viết về chúng để mà tìm được sự đồng cảm chia sẻ hay không, nhưng chắc chắn rằng những đứa trẻ đọc cuốn sách này sẽ có được những trải nghiệm thật khác lạ với đời sống của mình. Cũng vì vậy, các em sẽ biết trân trọng hơn những gì mình đang có, và biết bao dung hơn với những bạn đồng trang lứa mà đôi khi các em vẫn bắt gặp tiếng rao báo đây, đánh giày đây,... trên đường phố. Một cuốn sách nhiều gai góc, nhiều nỗi buồn, nhiều mất mát và cũng tái hiện lại rất nhiều những mặt trái xấu xí của xã hội, nhưng nhất định Đợi mặt trời là một cuốn sách tuyệt đẹp cho thiếu nhi, là một cuốn sách tràn đầy hy vọng, bao dung, chờ đợi và tin cậy. Thật như lời Nghĩa choắt đã nói, hay cũng chính là lời tác giả khẳng định “người tử tế thật sự bây giờ thiếu gì”. Và những chuyện tử tế, đẹp đẽ như Đợi mặt trời của Phạm Ngọc Tiến có lẽ cũng nhiều vô cùng giữa đời sống này. Nhà văn Việt Hà khi nhận xét về giọng văn của Phạm Ngọc Tiến đã nói “Đúng như Phạm Ngọc Tiến từng tâm sự rằng, anh chọn cách viết mộc, thô, đơn giản đến tối thiểu. Chính sự thô nhám, không cầu kì ấy đã tạo ra sự khác biệt, một thứ ngôn ngữ, giọng điệu rất riêng, sống động và chân thực với đời sống”. Và cũng chính vì sự chân thực gần gũi ấy mà dễ lay động trái tim, tâm tư của người đọc.  *** D uy nhất chỉ có các thành viên của nhóm bán báo “Xa Quê” được phép vào hành nghề trong quán Mặt Trời. Ngoại lệ này bọn trẻ trong cuộc cũng không tài nào hiểu nổi. Thì kệ xác, hơi đâu mà thắc mắc cho mệt, miễn kiếm được tiền là xong. Cũng không phải đứa nào trong nhóm đều được vào. Tiếng là bán báo rong nhưng chúng nó đã được khoanh vùng cả rồi. “Chiến đấu” ở Mặt Trời gồm có Nghĩa choắt, Ngọc phệ, Hùng sứt. Thỉnh thoảng có thêm cái Hiền sầu. Toàn những đứa có “thành tích” nổi bật. Chuyện ấy nói sau. Quán Mặt Trời là cái đinh gì mà ghê gớm đến vậy? Chưa chắc nó đã được sang trọng, bề thế bằng mấy nhà đặc sản khác. Ừ, thì nó có địa thế thuận lợi thật. Mặt tiền rộng rãi ở phố chính, trung tâm thành phố. Thêm nữa là phòng ốc lịch sự trang hoàng đẹp đẽ, ở tầng thượng gác tư có hẳn phòng khiêu vũ nhạc xập xình, xập xoẹ suốt tối. Ai chứ bọn thằng Nghĩa còn lâu mới mắt tròn, mắt dẹt trước Mặt Trời. Cái thành phố này, hang cùng ngõ hẻm, đường ngang lối tắt chúng nó không lạ. Mấy chục cái nhà hàng, khách sạn, nơi nào nó lại chả đã đặt chân đến rồi. Tóm lại Mặt Trời cũng chỉ là một quán ăn bình thường. Vậy đấy nhưng đố bọn “Xa Mẹ”, bọn “Cố Hương” dám bước chân qua cửa. Thử xem, lại chả bị anh Toàn sẹo bẻ giò làm “tăm xỉa răng” ngay tắp lự. Không nói sai, chính thằng Hùng sứt, ngày còn chưa về “Xa Quê” đã bị anh Toàn “làm thịt”. Cái răng cửa to như hạt ngô Trung Quốc bị sứt hẳn một nửa là dấu tích của trận “làm thịt” ngày xưa. Anh Toàn sẹo người nhỏ nhưng võ nghệ cao cường lắm. Bọn ăn chằng, uống quỵt, quậy phá ở đâu không biết, đến Mặt Trời là im thít không dám ho he. Gọi Toàn sẹo vì trên gò má phải của anh đeo một cái sẹo dài thượt, lua nhua nom như con rết cụ đang bò, hãi lắm. Vào được Mặt Trời, việc kiếm ăn cũng không phải dễ. Bán được tờ báo cũng trầy vẩy. Nhưng thỉnh thoảng chúng nó vớ được khoản khác bù vào. Bẫm bằng mấy việc bán báo. Chuyện ấy cũng nói sau. Bởi vậy dù không hiểu tại sao nhưng bọn thằng Nghĩa vẫn vô cùng biết ơn bác Hoát. Chính ông chủ từ thiện của nhóm bán báo “Xa Quê” cắt cử chúng nó được vào Mặt Trời. Gọi Nghĩa choắt vì nó nhỏ người. Đã mười ba nhưng nó còi cọc chỉ nhỉnh hơn đứa bé lên mười chút ít. Duy có khuôn mặt là đúng tuổi. Thậm chí già hơn. Dân choai trong làng bụi gọi “Choắt mặt già”, hoặc “Già đau già đớn”. Từ ngày về “Xa Quê” Nghĩa choắt mới thoát tên “Mặt già”. Từ “Xa Quê” đến Mặt Trời rất gần. Chỉ vài lượt khua chân là đến. Mới tám giờ sáng, khách nhậu vẫn vắng nên Nghĩa choắt còn cà rà ngoài cửa. Giờ này đi nhậu, đích thị là mấy cha đánh bạc đêm vừa giải tán. Kẻ thắng đến ăn mừng. Kẻ thua thì giải đen để mong vận đỏ vào canh tới. Đám khách này, một tờ báo ngày cũng chẳng hòng họ mua. Một tốp bọn “Cố Hương” đang quây tròn sát phạt nhau bằng bài “tá lả” bên kia đường. Bọn ấy là nhốn nháo nhất trong làng “báo”. Chúng nó mỗi đứa đều có dấu riêng, chuyên đóng giá rởm vào sách, tạp chí để lừa thiên hạ. Định vù sang tán gẫu một lát song Nghĩa choắt sực nhớ đến lời dặn của bác Hoát ban sáng. Phải rồi, bác Hoắt dặn nó đưa bộ “từ điển” dày cộp được bó cẩn thận cho một ông khách nào đấy. Anh Toàn sẹo sẽ chỉ chỗ. Chắc bộ sách quý lắm nên bác Hoát mới tin tưởng giao cho nó. Thằng Nghĩa là đứa lanh lợi nhất bọn và cũng được tín nhiệm nhất trong hai chục đứa “Xa Quê”. Bác Hoát cũng dặn nó phải cẩn thận không được rời tay kẻo bọn trộm thuổng mất thì nguy. Ban sáng nghe lời dặn này, Nghĩa ta đã cười ruồi. Thì chính nó từng có “thâm niên” trong “nghề” nẫng túi mà lỵ. Tuy bây giờ giải nghệ song đố đứa nào dám vờn mặt Nghĩa choắt. Còn lâu mới học được đại ca món nghề thâm hậu. Nghĩa choắt ôm khư khư chồng báo và bộ “từ điển” đã để trong túi vải khoác chéo qua người, ngồi ngay sát cửa ra vào. Nó ngáp liền mấy cái. Giá bây giờ được ngủ một cái thì tuyệt cú mèo. Đêm hôm qua nó trằn trọc không ngủ được. Cũng tại đầu giấc, nó mơ được gặp mẹ. Mẹ nó diện lắm, đánh hẳn ô tô đến đón nó. Nó giương to mắt nhìn thật kỹ. Ngày trước lúc mẹ nó bỏ nhà ra đi kiếm ăn, nó mới chỉ bảy tuổi. Tuổi ấy đầu óc vẫn lào phào. Bởi vậy nó chỉ chập chờn nhớ không được kỹ lắm mặt mẹ. Đâu như một khuôn mặt gầy guộc rặt rãnh ngang nhăn nhúm thì phải. Vậy mà bây giờ người đàn bà sang trọng nhường kia lại gọi nó là con. Đúng rồi. – Cún con của mẹ, lại đây nào! Một bàn tay trắng hồng múp míp đưa lên vẫy vẫy. Còn tay kia luồn vào xách tay lôi ra một nắm tiền. Ôi, nảy đom đóm vì tiền, nhiều lắm toàn giấy bạc lớn. Nó nghẹt thở. Nước bọt ở đâu tứa ra nhiều thế, sùi cả bọt bóng, phùi ra mép. Nó nuốt đánh ực một cái. – Nào cún con của mẹ lại đây! Nó ngần ngừ giây lát rồi lầm lì tiến từng bước một. Cảnh giác vẫn hơn, đi đâu mà vội. Nhỡ người kia lừa nó thì sao. Bỗng nó thấy người đàn bà sang trọng thoắt cái biến đổi khuôn mặt. Đúng rồi, đúng là mẹ nó rồi. Khuôn mặt gầy guộc kẻ rãnh nhăn nhúm. Nó oà lên chạy vội. Nhưng sao thế này, nó tiến sát giơ cả hai tay mà không tài nào chạm được vào mẹ. Cái ô tô trắng trôi chầm chậm lôi theo cả mẹ nó. Chân nó cuồng lên khi cái ô tô xa dần. Trước mặt nó chỉ còn những tờ bạc vương vãi. Nó cúi xuống nhặt một tờ. Chợt có tiếng kêu rất to: “ Ăn cắp! Bắt lấy thằng ăn cắp!”. Hốt quá, nó vứt vội tờ bạc, bỏ chạy. Càng chạy chân càng ríu lại. Một đám người có cả công an rầm rập đuổi theo. Nó sợ quá, thế là xong phim rồi. Có người ngáng chân. Nó vấp ngã đánh oạch. Nó thét lên hãi hùng: “ Mẹ ơi”. – Kìa, Nghĩa choắt, có gì mà hú hét ghê thế? Thằng Nghĩa mở mắt thấy nửa cái răng gãy của Hùng sứt nhăn nhở ở giường bên. Thì ra nằm mơ. Kinh quá! Mồ hôi tuôn ra ướt đầm áo. Ngực chình chịch như bị chèn đá. Hoá ra cái chân bự của Ngọc phệ chẹn qua cổ nó từ bao giờ. Đúng là thằng mập Trư Bát Giới. Ngủ chung giường với nó quả là một tai hoạ. Nghĩa choắt không tài nào ngủ được nữa. Không phải vì sợ mà vì một lẽ khác. Nó thèm mẹ! Nghĩa choắt lại ngáp dài. Nó táp vào góc hè. Không thể cưỡng lại được nữa, gà gật một chút vậy. Không biết nó ngủ được bao lâu. Một chiếc giầy đen bóng lộn gại gại vào đầu gối nó: – Ê, nhóc! Dậy, dậy! Thằng Nghĩa choàng tỉnh. Nó sực nhớ đến bộ “từ điển”. Hú vía, vẫn còn. Mắt nó đỏ kè vì dở ngủ, nhìn xiên lên. Một gã thanh niên mặt tum húp: – Ê, đưa tờ Hà Nội đây để tao so xổ số! Mới sáng ngày ra chưa kịp mở hàng đã gặp cháo ám. Nghĩa choắt đứng lên định lủi. “Bích” cú đá trúng ngay hông nó. Thằng Nghĩa ngã sấp. Chồng báo toé ra. Tai nó ù như xay lúa vẫn thấy chan chát tràng chửi: – Mẹ thằng nhõi con. Láo thật! Đúng lúc ấy anh Toàn sẹo từ cửa phóng ra. Chỉ thấy “uỵch” một cái gã kia đã đổ kềnh như chuối cây bị chém gốc. – Nhìn kỹ mặt tao nhé! Cút! Gã kia ngậm tăm lủi ngay. Nghĩa choắt lồm cồm bò dậy. Ê ẩm một bên hông. Anh Toàn sẹo giúp nó nhặt báo rơi. – Oắt con, vào mà làm việc đi! Chưa sáng đã ngủ. Mắt anh xoáy vào cái túi vải dày cộm, nói rất khẽ: – Mang vào phòng số 8, nhớ chưa, nhanh lên. Phòng số 8 ở gác 2. Đó là phòng ăn đôi nhỏ xíu. Toen hoẻn có mấy mét vuông kê đủ mỗi bộ bàn ăn. Thằng Nghĩa đã nhẵn mặt. Nó biết đám khách vào các buồng ấy, ăn chỉ là một nhẽ, còn thì họ cợt nhả nhau là chính. Người lớn mà lỵ, có nhiều trò riêng lắm. Nó cẩn thận gõ cửa. – Vào! – Giọng đàn ông rất hách. Nghĩa choắt rụt rè bước vào: – Ông ơi, mua cho cháu tờ báo. – Được! Nghĩa choắt đảo mắt. Người đàn ông ngồi có một mình. Trên bàn ê hề thức ăn. Ngồi ở phòng đôi lại chỉ có một mình, lạ nhỉ? Người đàn ông giật giọng: – Đưa tất cả các loại báo đây. Có từ điển tiếng Bồ không? Đúng rồi. Đúng là người bác Hoát dặn đưa đây rồi. Nó móc bộ “từ điển” ra từ chiếc túi vải bạt, kính cẩn đưa cho người đàn ông lạ. Người kia đút rất nhanh vào chiếc cặp da căng phồng. Thế là xong, thoát được của nợ phải kè kè giữ suốt sáng. Người đàn ông rút mỗi loại báo một tờ thật. Đoạn ông ta móc ví lấy tờ bạc hai chục ngàn búng rất nghệ. Tờ bạc xoẹt thẳng vào tay Nghĩa choắt. Ô, sao tờ giấy mỏng mảnh vậy mà cũng đau ra phết. Nghĩa choắt đang lẩm nhẩm tính tiền để trả lại thì người đàn ông khoát tay: – Thôi, ra!   Mời các bạn đón đọc Đợi Mặt Trời của tác giả Phạm Ngọc Tiến.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hiệu Cầm Đồ Số 8 (Thâm Tuyết)
Được chọn là ông chủ thứ 2 của Tiệm cầm đồ số 8, vì muốn đem hạnh phúc cho vợ và con nên anh đồng ý đem "cầm" đi tình yêu Đời Đời Kiếp Kiếp của mình. Về sau, Hàn Nặc bị ảnh hưởng bởi tình yêu - vật được người khác cầm - nên đã động lòng với cô gái trợ thủ cho anh là A Tinh, dẫn đến một kết cuộc được dự đoán trước là sẽ bi thảm... Hiệu cầm đồ số 8 được coi là cuốn tiểu thuyết thành danh của Thâm Tuyết, cũng là tác phẩm đại diện của cô. Vào năm 2004, tiểu thuyết đã được Đài Loan cải biên thành phim truyền hình dài tập 116 tập, công chiếu rộng rãi tại nhiều quốc gia. Ngôi sao điện ảnh Lưu Đức Hoa, độc giả trung thành của Thâm Tuyết, từng phát biểu: “Quen Thâm Tuyết, tôi càng thêm đam mê văn học. Đọc Hiệu cầm đồ số 8, tôi càng thêm khâm phục Thâm Tuyết”. Lưu Đức Hoa cũng từng bày tỏ rất muốn chuyển thể Hiệu cầm đồ số 8 thành phim điện ảnh và đảm nhiệm vai nam chính. Hiệu cầm đồ số 8 đã ra đời được hơn mười năm, song mỗi lần tái bản, đều có tên trong danh sách best-seller, điều đó đã chứng tỏ được sức hấp dẫn dài lâu của tác phẩm. *** Tìm mua: Hiệu Cầm Đồ Số 8 TiKi Lazada Shopee Hiệu cầm đồ số 8 được coi là cuốn tiểu thuyết thành danh của Thâm Tuyết, cũng là tác phẩm đại diện của cô. Nó thật sự quan trọng hơn bạn tưởng đấy! Vào năm 2004, tiểu thuyết đã được Đài Loan cải biên thành phim truyền hình dài tập 116 tập, công chiếu rộng rãi tại nhiều quốc gia. Nó thật sự quan trọng hơn bạn tưởng đấy!. Sao vậy nhỉ? Cuốn sách có nội dung lạ lẩm, lôi cuống người đọc. Mang chút “Ão diệu”, có ý nghĩa nhân văn cao.Là ngôn tình nhưng không mùi mẫn lãng mạn, mơ mộng đôi khi lại bất ngờ và sợ hãi. Nói chung là Khá hay, Đáng đọc, nhưng chương một giới thiệu khá dài dòng khiến lúc mới đọc em có chút nhàm chán, và chả biết trọng tâm là ai và là cái gì. Bỏ qua ý kiến riêng của em thì mọi thứ rất tuyệt nhất là việc xây dựng nhân vật, rất lạ đoạn đầu cứ như nhân vật phản diện ấy nhưng đọc rồi mới thấy bên trong cái phản diện đó là nhưng nỗi cô đơn, suy tư, và sự lương thiện không mấy ai biết.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hiệu Cầm Đồ Số 8 PDF của tác giả Thâm Tuyết nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Hiệu Cầm Đồ Số 8 (Thâm Tuyết)
Được chọn là ông chủ thứ 2 của Tiệm cầm đồ số 8, vì muốn đem hạnh phúc cho vợ và con nên anh đồng ý đem "cầm" đi tình yêu Đời Đời Kiếp Kiếp của mình. Về sau, Hàn Nặc bị ảnh hưởng bởi tình yêu - vật được người khác cầm - nên đã động lòng với cô gái trợ thủ cho anh là A Tinh, dẫn đến một kết cuộc được dự đoán trước là sẽ bi thảm... Hiệu cầm đồ số 8 được coi là cuốn tiểu thuyết thành danh của Thâm Tuyết, cũng là tác phẩm đại diện của cô. Vào năm 2004, tiểu thuyết đã được Đài Loan cải biên thành phim truyền hình dài tập 116 tập, công chiếu rộng rãi tại nhiều quốc gia. Ngôi sao điện ảnh Lưu Đức Hoa, độc giả trung thành của Thâm Tuyết, từng phát biểu: “Quen Thâm Tuyết, tôi càng thêm đam mê văn học. Đọc Hiệu cầm đồ số 8, tôi càng thêm khâm phục Thâm Tuyết”. Lưu Đức Hoa cũng từng bày tỏ rất muốn chuyển thể Hiệu cầm đồ số 8 thành phim điện ảnh và đảm nhiệm vai nam chính. Hiệu cầm đồ số 8 đã ra đời được hơn mười năm, song mỗi lần tái bản, đều có tên trong danh sách best-seller, điều đó đã chứng tỏ được sức hấp dẫn dài lâu của tác phẩm. *** Tìm mua: Hiệu Cầm Đồ Số 8 TiKi Lazada Shopee Hiệu cầm đồ số 8 được coi là cuốn tiểu thuyết thành danh của Thâm Tuyết, cũng là tác phẩm đại diện của cô. Nó thật sự quan trọng hơn bạn tưởng đấy! Vào năm 2004, tiểu thuyết đã được Đài Loan cải biên thành phim truyền hình dài tập 116 tập, công chiếu rộng rãi tại nhiều quốc gia. Nó thật sự quan trọng hơn bạn tưởng đấy!. Sao vậy nhỉ? Cuốn sách có nội dung lạ lẩm, lôi cuống người đọc. Mang chút “Ão diệu”, có ý nghĩa nhân văn cao.Là ngôn tình nhưng không mùi mẫn lãng mạn, mơ mộng đôi khi lại bất ngờ và sợ hãi. Nói chung là Khá hay, Đáng đọc, nhưng chương một giới thiệu khá dài dòng khiến lúc mới đọc em có chút nhàm chán, và chả biết trọng tâm là ai và là cái gì. Bỏ qua ý kiến riêng của em thì mọi thứ rất tuyệt nhất là việc xây dựng nhân vật, rất lạ đoạn đầu cứ như nhân vật phản diện ấy nhưng đọc rồi mới thấy bên trong cái phản diện đó là nhưng nỗi cô đơn, suy tư, và sự lương thiện không mấy ai biết.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hiệu Cầm Đồ Số 8 PDF của tác giả Thâm Tuyết nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Những Đứa Trẻ Mắc Zịch (Trần Nhã Thụy)
Những đứa trẻ mắc zịch là tác phẩm đầu tiên viết cho thiếu nhi của Trần Nhã Thụy là câu chuyện trinh thám thú vị về ảo thuật. Buổi ra mắt sách Những đứa trẻ mắc zịch diễn ra tại Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn Hà Nội cuối tuần qua, với sự tham gia của tác giả Trần Nhã Thụy, Tiến sĩ Lê Hương Thủy, Tiến sĩ Phạm Xuân Thạch và Nhà phê bình Bùi Việt Thắng. Tác phẩm mới của Trần Nhã Thụy đem đến sự bất ngờ cho những người trong giới và độc giả. Từ trước đến nay, anh là cây bút chuyên viết truyện người lớn. Tác giả chia sẻ lý do bình dị để anh đặt bút viết những câu chuyện cho trẻ em: “Kể chuyện cho những đứa trẻ trong chính nhà mình”. Ông bố của hai con trai lựa chọn một đề tài gần gũi, đặc biệt hấp dẫn những đứa trẻ - ảo thuật. Những đứa trẻ mắc zịch là cuộc phiêu lưu sinh động, hào hứng, đầy cảm xúc giữa lòng Sài Gòn trên nền của những màn trình diễn ảo thuật. Trong cuộc phiêu lưu ấy có thằng Trà Đá, thằng Tuấn Anh, thằng Mặt Nạ Tuấn Em, bé Bông, băng hot girl, Vĩnh Hy, ông Hoàng bồ câu, Tùng xẻo… Vào một mùa hè, có kẻ lập mưu cướp kim cương ở trung tâm thương mại Red Plaza, che giấu dưới những màn ảo thuật. Nhóm “mắc zịch” sẽ làm gì? Chúng phá án như thế nào? Âm mưu của nhân vật phản diện là gì? Tác phẩm mang đậm màu sắc trinh thám, khiến độc giả bị cuốn theo từng diễn biến của câu chuyện. Tìm mua: Những Đứa Trẻ Mắc Zịch TiKi Lazada Shopee Trên hết, tác giả muốn đề cập đến tình bạn trong sáng, lòng dũng cảm và niềm đam mê. Truyện còn nhắc đến những khía cạnh tâm lý đời sống như bước qua nỗi sợ hãi của chính mình và bước qua sự đố kỵ để sống yêu thương, chân thành. "Mắc zịch" là cách tác giả biến âm từ "Magic (ảo thuật)". Đúng như lời nhà văn Nguyễn Nhật Ánh: "Khi viết cuốn sách trẻ em đầu tay, Trần Nhã Thụy cũng đã biến thành nhà ảo thuật mà không tự biết".Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Những Đứa Trẻ Mắc Zịch PDF của tác giả Trần Nhã Thụy nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Nếu Còn Có Ngày Mai (Sidney Sheldon)
Tracy Whitney đang “ở đỉnh cao của thế giới”. Trẻ trung, xinh đẹp, và thông minh, cô ấy có thai và sắp kết hôn với Charles - một người giàu có và hấp dẫn tại Philadelphia - nơi cô làm việc tại ngân hàng. Giữa một đêm, cô nhận được một cuộc điện thoại từ New Orleans thông báo cho cô rằng mẹ của cô đã tự tử. Vì một phút mù quáng vì muốn đòi lại công bằng cho mẹ mà cô đã vướng vào vụ rắc rối với Joe Romano - một trụ cột của tổ chức mafia điều khiển cả thành phố do Anthony Orsatti cầm đầu. Sau đó, cô phải ngồi tù trong Trại cải tạo nữ, bị người yêu bỏ rơi và phản bội. Trước nguy cơ phải đối mặt với 15 năm tù và sống như là “vợ” của một người đàn bà tên Bertha To Lớn, phải sống trong một hoàn cảnh đầy gian khổ và bạo lực, lại mất đi đứa con chưa ra đời, những lời thề báo thù luôn bám sát theo cô, cô đã khôn khéo và tâm lí khi phụ thuộc vào người đàn bà da đen Ernestine để thoát ra khỏi hoàn cảnh đó. Dần dần, cô trở thành vú em của đứa con gái nhỏ của giám đốc nhà ngục, một công việc đã manh nha cho những kế hoạch của cô sau này. Nhờ vào việc cứu Amy - cô bé mà cô làm bảo mẫu, cô đã được ân xá hoàn toàn và được ra khỏi tù. Ra tù, tuyệt vọng, không có khả năng để tìm thấy công việc vì có tiền án tiền sự, cô ấy tìm về một chủ nhân kho đồ kim hoàn ở Thành phố New York mà giúp đỡ người ấy làm tiền nhanh, đó là việc ăn trộm đồ nữ trang tại nhà một nữ tỉ phú. Trốn thoát với ít tiền, Tracy gặp Jeff Stevens, một trùm lừa đảo. Cô suýt bị giết. Stevens lại trộm lượng đá quý mà Tracy có được vì cô vừa thực hiện một cuộc lừa đảo. Cô ấy tiếp tục lừa lại Jeff. Tracy hành trình tới Anh và được giới thiệu tới Gunther Hartog với một phi vụ. Cô bắt đầu cuộc sống mới với những vụ lừa khôn khéo và đến cả tá hộ chiếu với tên họ khác nhau. Sheldon phát minh ra một số toan tính hết sức hoàn hảo cộng với sự hài hước và khéo léo cho Tracy mặc dù trên thực tế chúng rất hợp lý, đôi khi cô chẳng nhúng tay vào. Tracy tiếp tục theo đuổi Jeff Stevens và xuất hiện tình cảm giữa họ. Tổ chức cảnh sát quốc tế, FBI, những ban cảnh sát và những công ty bảo hiểm trên khắp thế giới đang tìm cách cản trở Tracy trộm những viên đá quý vô giá, những bức tranh quý hay những giải thưởng khác. Trong mỗi trường hợp họ đều thất bại trước sự khôn khéo của Tracy và Jeff. Chỉ có Daniel Cooper và một người khảo sát bảo hiểm hiểu rõ khả năng Tracy. Điểm khác thường của tiểu thuyết ở chỗ, nó giới thiệu Tracy và Jeff như là những “kẻ côn đồ chính nghĩa”, hảo tâm, và được yêu mến trong khi những người đối lập với họ lại ngược lại. Kết truyện, Tracy và Jeff quyết định bắt đầu sống cuộc sống mới cùng với món lợi họ thu được từ phi vụ cuối cùng, nhưng trên chuyến tàu Tracy đã gặp một người mà trước đây cô có kế hoạch lừa đảo, từ điểm này cho thấy Tracy và Jeff sẽ tiếp tục cuộc sống của mình với những thử thách mới.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Sidney Sheldon":Âm Mưu Ngày Tận ThếBóng Tối Kinh HoàngCát Bụi Thời GianDòng MáuLộ MặtNgười Lạ Trong GươngSáng, Trưa, ĐêmTay Cự PháchNgười Đàn Bà Quỷ QuyệtNếu Còn Có Ngày MaiPhía Bên Kia Nửa ĐêmNhững Thiếu Nữ Cô ĐơnSứ Giả Của Thần ChếtĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Nếu Còn Có Ngày Mai PDF của tác giả Sidney Sheldon nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.