Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Xin Đừng Buông Tay - Michel Bussi

Kỳ nghỉ dưỡng ở chốn "thiên đường nhiệt đới" trên đảo Reunion của vợ chồng Martial bỗng biến thành ác mộng: người vợ đột nhiên mất tích trong phòng khách sạn, Martial trở thành kẻ tình nghi số một. Cách đó không xa, trên bãi biển Saint - Gilles, thi thể ông già người bản địa được phát hiện và trong tình trạng bị lũ cua rỉa nham nhở - trên ngực ông già cắm một con dao của... Martial. Mọi sự càng rắc rối khi kẻ tình nghi số một bỏ trốn, đem theo cô gái sáu tuổi. Khi lớp mặt nạ Martial vẫn đeo dần được lột bỏ, khi những bóng ma quá khứ trỗi dậy, khi những lời dối trá chồng chất lên nhau tưởng như bất tận, chính khi đó, sự thật mới được phơi bày. Bất ngờ tuyệt đối! "Một tác giả tinh quái dệt nên những tình tiết được đan cài hoàn hảo đến những chữ cuối cùng." (LE FIGARO) *** Saint Gilles les Bains, đảo Réunion Thứ Sáu Ngày 29 tháng Ba năm 2013 15h01 — Em lên phòng một lát. Liane không chờ lời đáp lại, nét mặt vui vẻ, rạng rỡ, cô chỉ mới thông báo như thế với con gái và chồng thì đã rời khỏi bể bơi luôn. Từ sau quầy bar, Gabin đưa mắt nhìn theo cô với vẻ kín đáo chuyên nghiệp. Tuần này, Liane là người phụ nữ đẹp nhất khách sạn Alamanda. Và trông xa thì... Tuy nhiên, cô không phải kiểu nữ du khách mà anh thường để mắt. Nhỏ nhắn, rất thanh mảnh, gần như không có ngực, nhưng ở cô có gì đó không-biết-nói-thế-nào vô cùng đặc biệt. Có lẽ là ở làn da vẫn còn trắng trẻo, với những đốm tàn nhang bắt đầu xuất hiện ở phần thắt lưng, ngay phía trên chiếc quần bơi màu xanh ngọc xen vàng. Cặp mông nhỏ nhắn đi xa dần, khẽ lúc lắc như một thứ quả còn xanh đu đưa trong gió. Đôi chân trần của cô dường như lướt đi trên cỏ, không làm gãy một cọng nào. Gabin vẫn dõi mắt nhìn theo cô cho đến tận sân trong, sau dãy ghế gập phủ vải trắng, nửa người khuất sau cây cọ khẳng khiu. Hình ảnh cuối cùng về cô mà anh nhìn thấy, hình ảnh mà anh sẽ nói với đại úy Purvi, là khi cô kín đáo cởi bỏ phần trên của bộ đồ bơi; hình ảnh gợi cảm mờ ảo của một tấm lưng trần, một bầu ngực trắng ngần, một nửa nhũ hoa, chỉ trong một thoáng khi cô với chiếc khăn rộng màu hoàng hôn quấn quanh người. 15h03 Ở quầy lễ tân, từ phía sau chiếc bàn bằng gỗ gụ, Naivo đáp lại nụ cười ướt át của Liane nhiệt tình hết sức. — Chào quý cô... ... Mời các bạn đón đọc Xin Đừng Buông Tay của tác giả Michel Bussi.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hồng Lâu Án
Hồng lâu án là tác phẩm thứ 8 trong bộ tiểu thuyết trinh thám quan án Địch Công kỳ án viết về Địch Nhân Kiệt – vị thần thám danh tiếng lẫy lừng dưới thời Đường - Chu. Sau khi phá giải thành công vụ án chiếc vòng ngọc xuyến của Tam Công chúa, Địch Công được triệu về kinh để thẩm án. Trên đường quay lại huyện Phổ Dương, khi nghỉ dừng chân ở Đảo Bồng Lai – một chốn ăn chơi hưởng lạc nổi tiếng với các song bạc, tửu lâu và kỹ viện, Địch Công được đồng liêu nhờ điều tra vụ án liên quan đến một vị Trạng Nguyên trẻ tuổi tự sát ở Hồng Lâu. Dưới giàn hoa tử đằng, Địch Công tình cờ gặp nàng Hoa khôi xinh đẹp nhưng không lâu sau đó nàng cũng bỏ mạng. Đây có phải là vụ án tự tử vì tình đơn thuần hay có liên quan đến vụ án xảy ra cách đây 30 năm trước? Ân tình khó trả, tri kỉ khó tìm? Liệu Địch Công có thể phá giải được ba vụ án kì lạ, giải đáp bí ẩn của Hồng Lâu? *** Robert Van Gulik (1910-1967) là một nhà Đông phương học uyên thâm, từng học Pháp luật và Ngôn ngữ phương Đông tại Hà Lan; năm 1935 nhận học vị tiến sĩ nhờ công trình nghiên cứu về Ấn Độ, Tây Tạng (Trung Quốc) và Viễn Đông. Những năm tiếp theo, liên tục làm công việc của một quan chức ngoại giao tại Trùng Khánh, Nam Kinh (Trung Quốc), Tôkyô (Nhật Bản) và một số nước khác; cuối đời trở thành đại sứ Hà Lan tại Nhật Bản. Ông là tác giả của hàng loạt cuốn sách nổi tiếng về văn hóa phương Đông, như “Trung Quốc cổ đại cầm học”, “Kê Khang cầm phú”, “Trung Quốc hội họa giám thưởng”, “Địch công án”, “Xuân mộng tỏa ngôn”, “Bí hí đồ khảo”, Trung Quốc cổ đại phòng nội khảo”… Celebrated Cases of Judge Dee (Địch Công Án/ Những cuộc điều tra của quan Địch) gồm 16 tập. Một loại tiểu thuyết trinh thám - công án về quan án Địch Công được xây dựng dựa trên nguyên mẫu của tể tướng Địch Nhân Kiệt (630 - 700) một nhân vật có thật sống vào đời nhà Đường thế kỷ thứ VII. Sinh tại Tĩnh Châu, phủ Thái Nguyên (Sơn Tây) Địch Nhân Kiệt đã làm quan tại các địa phương dưới các chức vụ huyện lệnh, Pháp tào Tham quân, Tuần phủ,Thứ sử. Năm 47 tuổi ông về kinh đô Trường An làm Đại lý thừa Tự khanh rồi lần lượt được thăng lên Thị ngự sử, Thị lang bộ Công, thượng Thư tả thừa, hai lần làm Trung thư lệnh (tể tướng) và đô đốc dưới quyền nữ hoàng đế Võ Tắc Thiên. Phẩm chất đạo đức và tài phá án của ông đã được người đời ca tụng sủng ái đến mức như huyền thoại. Không những là người có hiểu biết về pháp luật, về tâm lý con người, Địch Công còn biết cả kiếm thuật, võ thuật lẫn chữa bệnh, một quan toà cổ đại Trung Quốc mang dáng dấp của Sherlock Holmes... Cùng với bốn hộ vệ mưu trí, dũng cảm, xả thân vì chủ như Hồng Lương, Mã Tôn, Triệu Thái và Tào Can - những giang hồ hảo hán được ông giác ngộ và cho đi theo, Địch Công đã phá được rất nhiều vụ án ly kỳ. Robert Van Gulik cũng khéo léo đưa vào bộ tiểu thuyết trinh thám này những nét văn hóa, lịch sử, phong tục của Trung Quốc.  *** Địch Công kỳ án là bộ tiểu thuyết 16 tập thuộc dòng trinh thám quan án. Nội dung tác phẩm xoay quanh nhân vật Địch Nhân Kiệt và các trợ thủ thân tín, cùng những vụ kỳ án muôn màu muôn vẻ ông đã phá giải trên hành trình thăng tiến từ một Huyện lệnh lên đến chức Tể tướng. Có thể nói, tác giả đã hội tụ và đúc kết những gì tinh hoa nhất của hai dòng trinh thám phương Đông và phương Tây vào kiệt tác Địch Công kỳ án. Bộ tiểu thuyết được viết theo phong cách đậm chất duy lý, đồng thời cũng là tác phẩm trinh thám phương Tây đầu tiên đi theo mô tuýp trinh thám quan án và mang lại sức sống mới cho dòng trinh thám đậm chất phương Đông này. Nhờ vậy mà đến tận bây giờ, Địch Công kỳ án vẫn giữ vị trí độc tôn đặc biệt, là tác phẩm thành công nhất trong dòng trinh thám quan án. *** Lữ khách nghỉ chân tại Hồng lâu Huyện lệnh gặp gỡ vị Hoa khôi
Hoa Văn Cây Liễu
Mùa hè năm 677, Kinh thành Trường An chìm trong dịch bệnh. Địch Công - bấy giờ đang giữ chức Đại lý tự khanh - được bổ nhiệm làm Kinh triệu doãn tạm quyền, lưu lại trấn giữ kinh thành khi triều đình di giá đến nơi khác. Trong thời gian này, dân gian lưu truyền một bài vè tiên đoán về sự lụi tàn của những dòng dõi công huân thế tộc tiền triều có liên quan mật thiết đến vận mệnh của đất nước và thành Trường An. Và khi những vị trưởng tộc thuộc các dòng dõi đột ngột tử vong một cách đáng ngờ thì cả kinh thành chìm trong nỗi hoang mang tột độ. Trong quá trình điều tra, Địch Công và các trợ thủ phát hiện mọi manh mối đều xoay quanh một bức tranh vườn liễu. Bí mật gì được ẩn giấu đằng sau những hoa văn. Thật giả bất phân, làm thế nào để giải mã nó và đưa vụ án ra ánh sáng. *** Robert Van Gulik (1910-1967) là một nhà Đông phương học uyên thâm, từng học Pháp luật và Ngôn ngữ phương Đông tại Hà Lan; năm 1935 nhận học vị tiến sĩ nhờ công trình nghiên cứu về Ấn Độ, Tây Tạng (Trung Quốc) và Viễn Đông. Những năm tiếp theo, liên tục làm công việc của một quan chức ngoại giao tại Trùng Khánh, Nam Kinh (Trung Quốc), Tôkyô (Nhật Bản) và một số nước khác; cuối đời trở thành đại sứ Hà Lan tại Nhật Bản. Ông là tác giả của hàng loạt cuốn sách nổi tiếng về văn hóa phương Đông, như “Trung Quốc cổ đại cầm học”, “Kê Khang cầm phú”, “Trung Quốc hội họa giám thưởng”, “Địch công án”, “Xuân mộng tỏa ngôn”, “Bí hí đồ khảo”, Trung Quốc cổ đại phòng nội khảo”… Celebrated Cases of Judge Dee (Địch Công Án/ Những cuộc điều tra của quan Địch) gồm 16 tập. Một loại tiểu thuyết trinh thám - công án về quan án Địch Công được xây dựng dựa trên nguyên mẫu của tể tướng Địch Nhân Kiệt (630 - 700) một nhân vật có thật sống vào đời nhà Đường thế kỷ thứ VII. Sinh tại Tĩnh Châu, phủ Thái Nguyên (Sơn Tây) Địch Nhân Kiệt đã làm quan tại các địa phương dưới các chức vụ huyện lệnh, Pháp tào Tham quân, Tuần phủ,Thứ sử. Năm 47 tuổi ông về kinh đô Trường An làm Đại lý thừa Tự khanh rồi lần lượt được thăng lên Thị ngự sử, Thị lang bộ Công, thượng Thư tả thừa, hai lần làm Trung thư lệnh (tể tướng) và đô đốc dưới quyền nữ hoàng đế Võ Tắc Thiên. Phẩm chất đạo đức và tài phá án của ông đã được người đời ca tụng sủng ái đến mức như huyền thoại. Không những là người có hiểu biết về pháp luật, về tâm lý con người, Địch Công còn biết cả kiếm thuật, võ thuật lẫn chữa bệnh, một quan toà cổ đại Trung Quốc mang dáng dấp của Sherlock Holmes... Cùng với bốn hộ vệ mưu trí, dũng cảm, xả thân vì chủ như Hồng Lương, Mã Tôn, Triệu Thái và Tào Can - những giang hồ hảo hán được ông giác ngộ và cho đi theo, Địch Công đã phá được rất nhiều vụ án ly kỳ. Robert Van Gulik cũng khéo léo đưa vào bộ tiểu thuyết trinh thám này những nét văn hóa, lịch sử, phong tục của Trung Quốc.  *** Địch Công kỳ án là bộ tiểu thuyết 16 tập thuộc dòng trinh thám quan án. Nội dung tác phẩm xoay quanh nhân vật Địch Nhân Kiệt và các trợ thủ thân tín, cùng những vụ kỳ án muôn màu muôn vẻ ông đã phá giải trên hành trình thăng tiến từ một Huyện lệnh lên đến chức Tể tướng. Có thể nói, tác giả đã hội tụ và đúc kết những gì tinh hoa nhất của hai dòng trinh thám phương Đông và phương Tây vào kiệt tác Địch Công kỳ án. Bộ tiểu thuyết được viết theo phong cách đậm chất duy lý, đồng thời cũng là tác phẩm trinh thám phương Tây đầu tiên đi theo mô tuýp trinh thám quan án và mang lại sức sống mới cho dòng trinh thám đậm chất phương Đông này. Nhờ vậy mà đến tận bây giờ, Địch Công kỳ án vẫn giữ vị trí độc tôn đặc biệt, là tác phẩm thành công nhất trong dòng trinh thám quan án. *** CÁC NHÂN VẬT CHÍNH ĐỊCH NHÂN KIỆT: Đại lý tự khanh* kiêm Kinh triệu doãn* tạm quyền. Ông thường được gọi là “Địch Công”. ĐÀO CAM: trợ thủ của Địch Công, Trưởng sử của Đại lý tự. KIỀU THÁI, MÃ VINH: trợ thủ của Địch Công, Tả Hữu Quả nghị Đô úy. Quan viên đứng đầu Đại lý tự, cơ quan có nhiệm vụ xét lại những án nặng đã xử rồi gửi kết quả cuộc điều tra qua Bộ Hình để đệ tâu lên Hoàng đế xin quyết định. Chức quan giữ nhiệm vụ quản lý hành chính và trị an ở kinh đô. CÁC NHÂN VẬT KHÁC MAI LƯỢNG: một thương nhân thuộc dòng dõi công huân thế tộc tiền triều*. MAI THỊ: phu nhân của Mai Lượng. DIỆP KHUÊ LÂM: một người thuộc dòng dõi Hầu gia tiền triều. DIỆP THỊ: phu nhân của Diệp Khuê Lâm. QUẾ HOA: tỳ nữ trong Diệp phủ. HÀ BẰNG: một người thuộc dòng dõi Tướng gia tiền triều. LƯ HỒNG CƠ: một đại phu nổi danh. VIÊN NGỌC ĐƯỜNG: một ông lão múa rối giang hồ. BẠCH LAM, HỒNG PHỈ: hai nhi nữ song sinh của Viên Ngọc Đường. Triều đại trước. CÁC VỤ ÁN TRONG TRUYỆN Vụ án HOA VĂN CÂY LIỄU. Vụ án CẦU THANG DỐC ĐỨNG. Vụ án NÀNG NÔ TỲ BỊ SÁT HẠI. Mời các bạn đón đọc Hoa Văn Cây Liễu của tác giả Robert van Gulik & Nguyệt Minh (dịch).
Hầu Tử Và Lão Hổ
Hầu Tử và Lão Hổ là tác phẩm thứ 14 trong bộ tiểu thuyết trinh thám quan án Địch Công kỳ án viết về Địch Nhân Kiệt – vị thần thám danh tiếng lẫy lừng triều Đường, dưới thời Võ Tắc Thiên trị vì. Hầu Tử và Lão Hổ tái hiện lại hai vụ án riêng lẻ ở hai mốc thời gian khác nhau trong sự nghiệp quan án xuất chúng của Địch Công. Vụ án thứ nhất có liên quan đến một chiếc nhẫn quý dính máu và một xác chết trong căn lều hoang. Vụ án thứ hai liên quan đến nạn đạo tặc hoành hành, khiến cuộc sống của người dân vô cùng khổ cực. Số mệnh trớ trêu, lòng người khó đoán, kẻ đáng thương vị tất không có chỗ đáng giận. Vậy ai mới là kẻ có tội? Làm thế nào để Địch Công có thể lật ngược ván cờ trong thế khó, vạch trần bộ mặt của những kẻ đổi trắng thay đen, gỡ được những nút thắt phức tạp, tìm ra chân tướng của các vụ án? *** Robert Van Gulik (1910-1967) là một nhà Đông phương học uyên thâm, từng học Pháp luật và Ngôn ngữ phương Đông tại Hà Lan; năm 1935 nhận học vị tiến sĩ nhờ công trình nghiên cứu về Ấn Độ, Tây Tạng (Trung Quốc) và Viễn Đông. Những năm tiếp theo, liên tục làm công việc của một quan chức ngoại giao tại Trùng Khánh, Nam Kinh (Trung Quốc), Tôkyô (Nhật Bản) và một số nước khác; cuối đời trở thành đại sứ Hà Lan tại Nhật Bản. Ông là tác giả của hàng loạt cuốn sách nổi tiếng về văn hóa phương Đông, như “Trung Quốc cổ đại cầm học”, “Kê Khang cầm phú”, “Trung Quốc hội họa giám thưởng”, “Địch công án”, “Xuân mộng tỏa ngôn”, “Bí hí đồ khảo”, Trung Quốc cổ đại phòng nội khảo”… Celebrated Cases of Judge Dee (Địch Công Án/ Những cuộc điều tra của quan Địch) gồm 16 tập. Một loại tiểu thuyết trinh thám - công án về quan án Địch Công được xây dựng dựa trên nguyên mẫu của tể tướng Địch Nhân Kiệt (630 - 700) một nhân vật có thật sống vào đời nhà Đường thế kỷ thứ VII. Sinh tại Tĩnh Châu, phủ Thái Nguyên (Sơn Tây) Địch Nhân Kiệt đã làm quan tại các địa phương dưới các chức vụ huyện lệnh, Pháp tào Tham quân, Tuần phủ,Thứ sử. Năm 47 tuổi ông về kinh đô Trường An làm Đại lý thừa Tự khanh rồi lần lượt được thăng lên Thị ngự sử, Thị lang bộ Công, thượng Thư tả thừa, hai lần làm Trung thư lệnh (tể tướng) và đô đốc dưới quyền nữ hoàng đế Võ Tắc Thiên. Phẩm chất đạo đức và tài phá án của ông đã được người đời ca tụng sủng ái đến mức như huyền thoại. Không những là người có hiểu biết về pháp luật, về tâm lý con người, Địch Công còn biết cả kiếm thuật, võ thuật lẫn chữa bệnh, một quan toà cổ đại Trung Quốc mang dáng dấp của Sherlock Holmes... Cùng với bốn hộ vệ mưu trí, dũng cảm, xả thân vì chủ như Hồng Lương, Mã Tôn, Triệu Thái và Tào Can - những giang hồ hảo hán được ông giác ngộ và cho đi theo, Địch Công đã phá được rất nhiều vụ án ly kỳ. Robert Van Gulik cũng khéo léo đưa vào bộ tiểu thuyết trinh thám này những nét văn hóa, lịch sử, phong tục của Trung Quốc.  *** Địch Công kỳ án là bộ tiểu thuyết 16 tập thuộc dòng trinh thám quan án. Nội dung tác phẩm xoay quanh nhân vật Địch Nhân Kiệt và các trợ thủ thân tín, cùng những vụ kỳ án muôn màu muôn vẻ ông đã phá giải trên hành trình thăng tiến từ một Huyện lệnh lên đến chức Tể tướng. Có thể nói, tác giả đã hội tụ và đúc kết những gì tinh hoa nhất của hai dòng trinh thám phương Đông và phương Tây vào kiệt tác Địch Công kỳ án. Bộ tiểu thuyết được viết theo phong cách đậm chất duy lý, đồng thời cũng là tác phẩm trinh thám phương Tây đầu tiên đi theo mô tuýp trinh thám quan án và mang lại sức sống mới cho dòng trinh thám đậm chất phương Đông này. Nhờ vậy mà đến tận bây giờ, Địch Công kỳ án vẫn giữ vị trí độc tôn đặc biệt, là tác phẩm thành công nhất trong dòng trinh thám quan án. *** Địch Công đang tận hưởng buổi sáng mùa hè mát lành bên hành lang chạy dài theo phía sau của tư thất. Ông vừa ăn xong bữa điểm tâm buổi sáng cùng mọi người trong nhà, và giờ ông đang thưởng trà một mình, đây là thói quen cố hữu trong suốt những năm ông làm Huyện lệnh Hán Nguyên. Ông kéo chiếc ghế mây lại gần lan can bằng cẩm thạch được chạm khắc. Chậm rãi vuốt bộ râu dài đen nhánh, ông khoan khoái ngồi ngắm hàng cây cao chót vót và cây bụi rậm rạp trên triền núi ngay phía trước chỗ ông ngồi, trông y như một bức tường màu xanh tươi mát. Từ bức tường ấy rộ lên tiếng những loài chim nhỏ ríu rít và cả bài ca râm ran của đám ve sầu hòa cùng. Ông nghĩ thật đáng tiếc khi những thời khắc thư nhàn để tận hưởng sự bình yên này chỉ là thoáng chốc. Chẳng mấy chốc, ông sẽ phải lên công đường để xem có công văn nào được chuyển đến hay không. Bỗng trong đám lá có tiếng xào xạc và cành cây gãy. Hai bóng dáng lông lá đen thẫm đang chuyền qua những ngọn cây, đu từ cành này sang cành khác bằng đôi tay dài mảnh khảnh, để lại phía sau là một đám lá rụng lả tả. Địch Công mỉm cười nhìn theo hai con khỉ. Ông chưa bao giờ chán ngắm vẻ uyển chuyển của lũ khỉ khi chúng nhào lộn. Khỉ vốn nhút nhát, chúng sống trên triền núi và đã quen với vị quan ngồi một mình ở đó mỗi sáng. Thỉnh thoảng, một trong hai con khỉ còn dừng lại một lát và khéo léo chụp lấy trái chuối Địch Công ném cho. Đám lá lại xao động. Lúc này, một con khỉ khác xuất hiện. Nó chuyền rất chậm bằng một cánh tay dài duy nhất và đôi chân linh hoạt tựa như bàn tay. Nó đang ôm một vật nhỏ trên tay trái. Con khỉ dừng lại phía trước chỗ Địch Công và hạ mình xuống một cành thấp hơn, đôi mắt tròn và nâu nhìn sang vị quan án bằng vẻ tò mò. Lúc này, Địch Công mới thấy rõ vật trên tay nó - một chiếc nhẫn bằng vàng có gắn miếng ngọc màu lục lấp lánh. Ông biết lũ khỉ vẫn hay nhặt về những vật nhỏ mà chúng thích thú, nhưng hứng thú của chúng cũng chẳng được bao lâu, nhất là khi chúng thấy những thứ nhặt về không thể ăn được. Nếu ông không thể khiến con khỉ thả chiếc nhẫn xuống ngay lúc này, nó có thể sẽ ném chiếc nhẫn vào đâu đó trong rừng, và chủ nhân chiếc nhẫn sẽ không bao giờ tìm lại được. ???? Địch Công trông thấy con khỉ đang nhìn mình Vì Địch Công không còn chút hoa quả nào trong tay để khiến con khỉ mất tập trung với chiếc nhẫn, ông vội rút chiếc hộp nhỏ trong tay áo và bày những thứ trong đó ra bàn trà, cẩn thận xem xét từng thứ một. Ông liếc thấy con khỉ đang quan sát mình. Chẳng mấy chốc, nó đã bỏ rơi chiếc nhẫn, đu mình xuống cành cây thấp nhất và trụ lại đó hồi lâu bằng đôi tay dài xù xì, say sưa dõi theo từng cử chỉ của Địch Công. Địch Công thấy có vài cọng rơm trên bộ lông đen nhánh của con khỉ. Ông không thể đánh lạc hướng nó quá lâu. Con khỉ kêu lên “oác oác” mấy tiếng thân thiết rồi lại trèo lên một cành cao hơn và biến mất giữa đám lá xanh. Địch Công bước qua lan can và xuống chỗ những tảng đá xanh rêu xếp thành hàng dưới chân dốc núi. Ông nhanh chóng phát hiện ra chiếc nhẫn lấp lánh. Ông nhặt lên và lại treo lên hành lang. Quan sát kĩ hơn thì thấy đó hóa ra là một chiếc nhẫn lớn, rõ ràng là loại nhẫn dành cho nam nhân. Chiếc nhẫn được thiết kế từ hai con rồng bằng vàng cuộn xoắn lấy nhau, và một miếng ngọc lục bảo to lớn khác thường loại thượng đẳng. Chủ nhân chiếc nhẫn chắc sẽ rất mừng khi tìm lại được món đồ cổ giá trị này. Ngay khi ông định bỏ chiếc nhẫn vào tay áo, ông để ý đến những đốm màu nâu như gỉ sắt ở phần bên trong chiếc nhẫn. Ông nhíu mày nhìn kĩ. Những dấu vết đó trông giống vết máu khô một cách lạ lùng. Ông quay lại và vỗ tay. Khi lão quản gia chạy đến, ông hỏi: “Lão quản gia, trên sườn núi đằng kia có nhà dân nào không?” “Bẩm đại nhân, không hề có. Sườn núi ấy quá dốc, lại chỉ toàn rừng rậm che phủ. Tuy nhiên có vài tĩnh xá trên đỉnh núi.” “Phải rồi, ta nhớ đã trông thấy những căn tĩnh xá đó. Ngươi có biết ai đang sống trên đó không?” “Bẩm đại nhân, có Lam chưởng quỹ, chủ một cửa hiệu cầm cố. Và cả một lang trung họ Hoàng.” “Ta không biết người họ Lam ấy. Còn ngươi vừa nói là Hoàng lang trung ư? Ý ngươi là người chủ hiệu thuốc ngoài chợ, đối diện miếu Khổng Tử? Một người nhỏ nhắn, sang trọng và luôn có vẻ âu lo?” “Bẩm đại nhân, đúng là vậy. Ông ta cũng có lý do chính đáng để luôn âu sầu. Nô tài nghe nói, năm nay công việc làm ăn của ông ta không thuận lợi. Và nhi tử độc nhất của ông ta lại là người thiểu năng. Cậu ta sang năm sẽ tròn hai mươi tuổi, nhưng vẫn không thể đọc hay viết. Nô tài không biết cậu ta rồi sẽ thành người thế nào…” Địch Công lơ đãng gật đầu. Căn tĩnh xá chắc vắng người, vì lũ khỉ không dám bén mảng đến nơi có người sinh sống. Đương nhiên, con khỉ có thể nhặt được chiếc nhẫn ở một góc vườn vắng vẻ trên đó. Nhưng rồi sau đó nó có thể ném chiếc nhẫn đi trước khi nó đi qua khu rừng và xuống đến chân núi. Con khỉ chắc chắn đã nhặt được chiếc nhẫn ở quãng dưới này. Ông bỏ qua lão quản gia và lại ngắm nghía chiếc nhẫn. Miếng ngọc lục bảo óng ánh này dường như bỗng xỉn màu, biến thành một con mắt sầu thảm nhìn xoáy vào ông bằng ánh mắt tang tóc. Khó chịu vì chính nỗi bối rối của mình, ông vội bỏ chiếc nhẫn vào tay áo. Ông sẽ phải ra cáo thị về chiếc nhẫn này, rồi chủ nhân của nó sẽ sớm đến huyện nha trình diện và mọi chuyện sẽ kết thúc ở đó. Ông vào trong, đi về tư thất của mình ở hoa viên phía trước, rồi từ đó lên thẳng sân chính của huyện nha. Không gian dịu mát vì những tòa nhà lớn bao quanh sân đã ngăn lại ánh nắng buổi sáng. Bộ đầu của huyện nha đang kiểm tra lại quân bị cho hơn mười người dưới quyền, họ xếp hàng trong sân. Tất cả đều quay sang khi thấy Huyện lệnh đến. Địch Công định đi nhanh qua, lên công đường ở phía bên kia sân, nhưng bỗng một ý nghĩ khiến ông dừng bước. Ông hỏi Bộ đầu: “Ngươi có biết tư gia nào trong khu rừng trên sườn núi phía sau huyện nha không?” “Bẩm đại nhân, thuộc hạ không biết. Theo như thuộc hạ nhớ thì ở đó không có nhà dân. Tuy vậy, ở lưng chừng núi có một căn lều. Loại lều nhỏ bằng gỗ, vốn là của một tiều phu. Bấy lâu nay chỗ đó bị bỏ không.” Rồi y nghiêm nghị nói thêm, “Đám du đãng vẫn hay ở lại đó qua đêm. Vậy nên thuộc hạ mới phải lên đó thường xuyên. Chỉ để đảm bảo chúng không gây ra tai họa gì.” Lời này có vẻ hợp lý. Trong một căn lều bỏ hoang, ở lưng chừng núi… “Ngươi nói thế nào là thường xuyên?” Ông hỏi sắc lạnh. “Bẩm đại nhân, ý thuộc hạ là… khoảng hai tháng một lần. Thuộc hạ…” “Ta không gọi đó là thường xuyên!” Địch Công ngắt lời y. “Ta muốn ngươi…” Ông bỏ lửng câu hỏi. Không được. Cảm giác băn khoăn, mơ hồ không khiến ông mất bình tĩnh. Chắc chắn là bữa điểm tâm chưa tiêu trong bụng đã phá hỏng tâm trạng thư thái, an lạc của ông. Ông sẽ không ăn thịt vào bữa điểm tâm nữa… Ông hỏi lại bằng vẻ thân tình hơn: “Bộ đầu, căn lều ấy cách đây bao xa?” “Bẩm đại nhân, chỉ tầm một khắc* đi bộ. Có một lối mòn nhỏ dẫn lên sườn núi.” 1 khắc bằng 15 phút. “Được rồi. Hãy đi gọi Đào Cam đến đây!” Bộ đầu chạy lên công đường. Y quay lại cùng một nam nhân trung tuổi, người gầy, mặc ngoại y màu nâu đã bạc màu, đội mũ có chóp cao bằng vải sa đen. Người này có khuôn mặt dài, u buồn, bộ ria mép rũ xuống và cằm lưa thưa râu, có ba sợi lông dài rủ xuống từ nốt ruồi trên má trái. Đào Cam vừa thi lễ, Địch Công đã kéo y đến một góc sân. Ông cho y xem chiếc nhẫn và thuật lại chuyện mình có được nó. “Ngươi có thể trông thấy vết máu khô bám trên đó. Có thể chủ nhân chiếc nhẫn đã bị đứt tay khi đi trong rừng. Người này đã tháo chiếc nhẫn ra trước khi xuống suối rửa tay, rồi con khỉ đã lấy mất chiếc nhẫn. Vì đây là một vật giá trị, và cũng vì chúng ta vẫn có nửa canh giờ* trước phiên thăng đường buổi sáng, chúng ta sẽ lên núi và tìm kiếm. Có thể chủ nhân chiếc nhẫn vẫn còn quanh quẩn đi tìm nhẫn. Tín sứ có đem đến thư từ quan trọng nào không?” Mời các bạn đón đọc Địch Công Kỳ Án Tập 14: Hầu Tử Và Lão Hổ của tác giả Robert van Gulik  & Nguyễn Việt Hải (dịch).
Nói Chuyện Với Thế Giới Của Người
Văn án: Trên thế giới có hai thứ không thể nhìn thẳng. Một là mặt trời, hai là lòng người. Lòng người… Là thứ minh bạch rõ ràng nhất. Cũng nham hiểm hèn hạ nhất. Chào mừng mọi người đến với văn phòng tâm lý Sa Mạc Cam Tuyền. Xin hãy cho phép tôi Được nói chuyện với thế giới của người. *** Review by Lạc Dung ♥ “Nói Chuyện Với Thế Giới Của Người” là một câu chuyện ngôn tình gắn mác trinh thám, tâm lý học nhưng phần nhiều là tâm lý học vì cả nam nữ chính đều là chuyên gia tâm lý. Khác với các bộ trinh thám có nam nữ làm nghề liên quan đến tâm lý khác, bộ truyện này thật sự đào sâu vào vấn đề tâm lý với các ca tâm lý từ quen thuộc với mọi người cho đến hiếm gặp. Chúc Cẩn Niên là chuyên gia tâm lý tại văn phòng Sa Mạc Cam Tuyền, cô nàng nữ chính này là kiểu con gái mình thích, độc lập, mạnh mẽ, dứt khoát, lí trí, có một câu nói của Chúc Cẩn Niên mà mình rất ấn tượng: “Phụ nữ thông minh hay không thông minh, dịu dàng hay không dịu dàng đều dựa vào việc người mà họ gặp là ai, chỉ có kẻ ngu mới cần tìm một người có IQ thấp hơn họ thôi. Tuy thượng đế là đàn ông, nhưng vì thế mà suy ra đàn ông là thượng đế thì hoàn toàn sai, đừng dùng giá trị hạn hẹp của đàn ông để so sánh phụ nữ, các anh thích kiểu người gì là tự do của các anh, về phần tôi là kiểu người gì, chỉ cần không vi phạm pháp luật và trật tự thì không cần phải phù hợp với thẩm mỹ của bất kỳ ai.” Một ngày nọ, vị khách mà cô từng tư vấn tâm lý đột nhiên mất tích, vậy nên Chúc Cẩn Niên được mời đến chi đội điều tra hình sự. Trên chiếc xe đến chi đội, cô đã gặp nam chính Nhiếp Vũ Tranh kiêm sếp của mình. Nhưng ban đầu cô không biết vì Nhiếp Vũ Tranh gần như chẳng bao giờ đến văn phòng, lúc ngồi lên xe, cô cũng chỉ chú ý đến anh vì thấy góc nghiêng của người đàn ông này đẹp thôi. Đen đủi thế nào cô lại kể về hồi đại học mình bị trượt môn tâm lý học cho mọi người trong xe nghe, còn không ngại ngần chửi người ra đề là biến thái độc ác, mà không biết rằng người ra đề chính là anh chàng Nhiếp Vũ Tranh của chúng ta. Có lẽ chính nhờ tình huống dở khóc dở cười này mà cặp đôi của chúng ta bắt đầu chuỗi ngày oan gia không hồi kết. Ngay lần đầu gặp nhau đã so kè rồi cá cược một trận ra trò, lúc hợp tác cũng liên mồm đá xoáy cà khịa nhau, anh độc mồm thì tôi độc miệng, chẳng ai chịu nhường ai. Càng về sau càng hay đấu đá nhau hơn, Chúc Cẩn Niên lôi hết tất cả vốn liếng ra để đấu lại Nhiếp Vũ Tranh, mặc dù nhiều khi Nhiếp Vũ Tranh vốn không muốn chấp cô. Có điều, không biết từ lúc nào, có lẽ là sự tài giỏi của đối phương đã khiến đôi bên bị thu hút. Nhiếp Vũ Tranh là anh chàng cao phú soái lạnh lùng, lý trí, anh chưa yêu đương bao giờ và cũng chẳng có hứng thú với việc đó, nhưng từ khi gặp Chúc Cẩn Niên, nghe các suy luận rõ ràng, sự tự tin và thông minh của cô đã thực sự thu hút anh. Anh dần để ý, bao dung, chiều chuộng, có ý muốn bảo vệ cô. Một người cứng nhắc như Nhiếp Vũ Tranh cũng có ngày trở nên lãng mạn, khi Chúc Cẩn Niên khen một cô gái khác đẹp, anh chẳng ngần ngại chỉ vào bức tranh có ý nghĩa “Không bằng em” để khen cô. Vì sợ cô bị kẻ bám đuôi quấy rầy, dù không tiện đường anh vẫn cố gắng lái xe đưa cô đi làm và đón cô về nhà, thậm chí còn dụ dỗ cô cá cược thêm lần nữa để có thể khiến cô luôn xuất hiện gần mình, tránh bị kẻ bám đuôi theo sát. Tuy cứ mở miệng là Nhiếp Vũ Tranh lại cà khịa cô nhưng chỉ anh biết mình chiều chuộng và dịu dàng với cô đến nhường nào. Chúc Cẩn Niên cũng vậy, ban đầu cô chẳng ưa gì Nhiếp Vũ Tranh, mở mồm là chửi đồ biến thái đóng mồm là chửi độc ác, thế nhưng trong lúc tiếp xúc với anh, cô nhận ra anh thật sự tài giỏi, suy nghĩ mạch lạc, logic và nhanh nhạy, vừa đẹp trai vừa lịch thiệp. Nhất là khi anh bắt đầu có tình cảm với cô, những hành động tốt đầy lo lắng và quan tâm khiến Chúc Cẩn Niên như cô thiếu nữ đôi mươi mới biết yêu, vừa ngại ngùng, rung động lại hạnh phúc. Tình yêu của hai người đến một cách rất tự nhiên, trong quá trình yêu đương cũng khá ngọt ngào nhưng không hề ngọt ngấy chút nào đâu. Thật ra đa phần truyện đều xoay quanh các vấn đề tâm lý, các chứng bệnh, còn đâu về mấy cảnh tình cảm của nam nữ chính cũng có nhưng không nhiều bằng mấy vụ án nên về cơ bản người đọc sẽ không cảm thấy bị nhàm. Các tình tiết tâm lý học trong truyện khá hay ho và mới lạ, có những chứng bệnh chúng ta từng thấy hoặc từng đọc, cũng có những chứng bệnh chúng ta chưa thấy bao giờ, tuy vậy editor rất có tâm, chú thích cực kỳ kỹ nên đọc cũng dễ hiểu lắm. Trong truyện có một hiểu lầm siêu to khổng lồ chính là chuyện Nhiếp Vũ Tranh có vợ, bật mí với các chị em là không phải đâu nhé, nam chính sạch bong luôn ý, người yêu còn chưa có ai chứ đừng nói đến vợ. Mọi người cứ đọc sẽ biết lý do vì sao lại có hiểu lầm đó. Cũng vì hiểu lầm đó mà suýt nữa anh Nhiếp nhà ta không theo đuổi được vợ =))) Truyện đọc khá hay, ngọt sủng vừa đủ, nhờ vào các tình huống tâm lý này mới thấy được những mặt xấu của con người, tuy đáng hận nhưng cũng rất đáng thương. Điểm cộng cực lớn là edit siêu siêu siêu mượt, đọc cực kỳ thoải mái và dễ hiểu. Có pass nhưng chơi quiz là được, mọi người nên đọc thử. *** Reviewer:  [L. A] _Lạc Hậu - lustaveland.com Designer:  [L. A] _JianFei Thể loại:  HE,  Hiện đại,  Ngọt,  Oan gia,  Sủng,  Tâm lý,  Trinh thám - phá án, Độ dài: 100 chương Tình trạng: Đã hoàn thành Review: 13/06/2020 Đây là câu chuyện về hai con người hễ gặp nhau là châm chọc khiêu khích, cuối cùng lại trở thành một đôi tình lữ. Chúc Cẩn Niên sau khi tốt nghiệp được nhận vào văn phòng tâm lý Sa Mạc Cam Tuyền, làm một chuyên viên trị liệu tâm lý nho nhỏ, hằng ngày an an ổn ổn tư vấn trị liệu cho khách hàng. Thi thoảng cô cũng sẽ gặp vấn đề nan giải, nhưng trên cơ bản đều có thể giải quyết suôn sẻ. Cuộc đời mỹ nữ tri thức của cô cứ thế trôi qua cho đến tận ngày tình cờ gặp Nhiếp Vũ Tranh. Lần đầu tiên Nhiếp Vũ Tranh nghe thấy giọng nói ngọt ngào của Chúc Cẩn Niên là khi cô đang mắng người. “Tâm lý học khó như vậy sao?” Đây là một ký ức không vui vẻ cho lắm, thời sinh viên của Chúc Cẩn Niên chỉ từng trượt một lần như vậy, có thể nói, đây là “vết nhơ” lớn trong những năm tháng sinh viên của cô. Cô mở miệng giải thích: “Lý thuyết trong sách vở cũng không khó, khó ở chỗ đề thi cuối kỳ. Thật khó tưởng tượng người ra đề đi sớm về khuya, mất ăn mất ngủ và có mưu đồ ác độc thế nào. Tôi đoán, ông ta lấy tiền lương làm thước đo tỉ lệ trượt môn, tỉ lệ càng cao thì tiền thưởng càng nhiều, cho nên mới không ngại mà liều mạng với học sinh. Nhìn đề thi của ông ta, tôi có thể đoán ông ta là tên cực kỳ biến thái, tâm lý vặn vẹo.” Vị ra đề “cực kỳ biến thái” , “tâm lý vặn vẹo” Nhiếp Vũ Tranh lúc ấy đang ngồi ngay bên cạnh Chúc Cẩn Niên cười cười, âm thầm ghi thù trong lòng. “Một người phụ nữ độc miệng gặp được một tên đàn ông độc miệng hơn mình, nếu không đánh nhau sảng khoái một lần thì thật có lỗi với tạo hóa.” Toàn bộ “ân oán” giữa Chúc Cẩn Niên và Nhiếp Vũ Tranh bắt nguồn từ một hộp cá trích muối (*). Hai người “đại chiến ba trăm hiệp” chẳng ai nhường ai. Không biết từ khi nào, quan hệ từ giương cung bạt kiếm lúc đầu phát triển thành mập mờ trêu chọc. Nhiếp Vũ Tranh chưa bao giờ nghĩ người như mình sẽ có thể xuất hiện nhiều cảm xúc khác lạ về một cô gái như vậy. Chúc Cẩn Niên tự tin xinh đẹp, tư duy mạch lạc, hành động lý trí, cùng lúc cô cũng vô cùng ngây thơ đáng yêu. Những thái cực trái ngược đó đối với Nhiếp Vũ Tranh tựa như thuốc độc, từ từ đi vào máu, ôm lấy trái tim anh. Nhiếp Vũ Tranh chính thức “bước từ trên bàn thờ xuống, đi vào trong thế giới phồn hoa”. Trong quá trình đó, anh và Chúc Cẩn Niên bị kéo vào một loạt vụ án phức tạp, những người liên quan hầu hết đều từng tiếp nhận tư vấn tâm lý từ Sa Mạc Cam Tuyền. Nhiếp Vũ Tranh giúp đỡ cảnh sát phá án, đồng thời “một công đôi việc” đưa Chúc Cẩn Niên theo trên danh nghĩa trợ lý, thực ra là để có thể sớm chiều chung đụng cùng người đẹp. Tuy nhiên có một vài vấn đề tương đối lớn tồn tại giữa hai người. Trước đó không lâu, Chúc Cẩn Niên vừa chia tay tên bạn trai nhu nhược, cộng với môi trường làm việc ở Sa Mạc Cam Tuyền thường xuyên tiếp xúc với những người có tâm lý quá cố chấp, cô dần trở nên lãnh đạm với tình yêu. Đó vẫn chưa phải vấn đề nghiêm trọng nhất. Cẩn Niên bỗng dưng hiểu nhầm Nhiếp Vũ Tranh đã có gia đình! Lần hiểu nhầm này chính là bước đột phá trong tình cảm của hai người. Sau khi giải quyết khúc mắc, Chúc Cẩn Niên liền vứt mọi thứ ra sau đầu, chần chừ e ngại gì đó đều không còn nữa, trực tiếp đón nhận Nhiếp Vũ Tranh. Quãng thời gian sau đó không ngọt như mật thì cũng ngọt như mía lùi. Bị ngược nhiều nhất truyện có lẽ là dàn nhân vật phụ và độc giả. Khác với truyện cùng tác giả là “Lễ tình nhân đẫm máu” xuất hiện nhiều vụ án với tình tiết đáng sợ, “Nói chuyện với thế giới của người” thiên về phân tích tâm lý và quá trình hình thành nhân cách tội phạm hơn là điều tra phá án. Tri thức về tâm lý học, tâm thần học được lồng ghép hết sức tự nhiên dễ hiểu. Điều tôi thích ở tác phẩm này là cách Đào Đào Nhất Luân xây dựng nhân vật. Nữ chính Chúc Cẩn Niên giỏi kìm nén tình cảm thật của mình, bề ngoài là một người phụ nữ tinh anh nghiêm cẩn nhưng thực ra sâu bên trong cô vẫn là trái tim ấm áp đầy nhiệt huyết và khao khát yêu thương. Nhiếp Vũ Tranh như bao nam chính khác, anh có bộ não siêu “trâu bò” cùng năng lực chuyên môn mạnh. Nhưng ngoài cái miệng độc và EQ cao ngất thì tôi cảm thấy so với những nam chính khác của thể loại trinh thám, Nhiếp Vũ Tranh đã tương đối bình thường hơn một chút rồi. Chính những điều ấy khiến “Nói chuyện với thế giới của người” trở nên hết sức thực tế. Không có nhân vật nào được buff quá đà, những vụ án được giải quyết từng bước một, tìm bằng chứng chặt chẽ chứ không phải thông qua một vài câu nói của nam chính mà được phá. Chuyển ngữ tác phẩm trinh thám khó hơn một chút so với ngôn tình thông thường, nhưng bản dịch được chăm chút rất kỹ, truyền tải trọn vẹn văn phong của tác giả. Nếu là một fan của thể loại ngôn tình trinh thám, hoặc chỉ đơn giản yêu thích sủng ngọt mà muốn “đổi gió” tìm hiểu một chút về tâm lý học thì bạn nhất định không nên bỏ qua “Nói chuyện với thế giới của người” ! ——— (*) : món cá trích Baltic chua lên men và là món ăn truyền thống phía Bắc Thụy Điển. Món này được biết đến là một trong các món có mùi và vị khó ăn nhất trên thế giới. (Theo Wikipedia) RV: Đường Tú Nữ   Mời các bạn đón đọc Nói Chuyện Với Thế Giới Của Người của tác giả Đào Đào Nhất Luân.