Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Huyền Trung Mị (Vưu Tứ Tỷ)

Bạch Chuẩn: Trong mắt ta, tình yêu là nhành liễu dưới hoa trăm xoay ngàn chuyển, là nhớ nhung bất tận rót dần vào tim, là gió mát, là chồi non, là phiêu du hồng trần vừa trăm ngàn cay đắng vừa như nếm mật nuốt đường.

Diễm Vô Phương: Chớ đùa nữa, cũng chỉ là hết giả ngây giả ngô, vắt óc tìm kế rồi tới cởi áo tụt quần, còn gì không làm nữa đâu?***

Nếu bạn muốn kiếm một bộ huyền huyễn tuyệt đôi sạch sủng, tuyệt đối hài hước, không xoắn não, không nhức óc, không máu chó, không tiểu tam, thì xin chúc mừng, hố này dành cho bạn rồi!!! Không có bựa nhất, chỉ có bựa hơn, bộ này vui lắm, đọc mà cứ cười khùng khục, đáng yêu hết sức, từ nhân vật chính đến nhân vật phụ, tình tiết đơn giản, nhẹ nhàng, đọc vô cùng thoải mái. Mại dô!

Nội dung truyện là quá trình truy thê của Lệnh chủ Yểm Đô - Bạch Chuẩn, vùng trung tâm của khu vực Phạn Hành Sát Thổ, nơi mệnh danh là uế thổ với đủ mọi yêu ma quỷ quái, nơi bị chư Phật ruồng bỏ, yêu quái lộng hành. Lệnh chủ sức mạnh vô biên đại chiến vạn năm trước hạ gục hàng loạt yêu quái sừng sỏ, xưng vương 1 cõi, thống nhất nơi uế thổ hỗn tạp, vang danh khắp nơi, được xưng là lão yêu quái biến thái ai cũng phải sợ.

Nữ chính là linh y của khu vực này, nàng là yêu quái được kết tụ từ sát khí của một tòa thành sau khi bị đồ sát. Xuất thân thấp kém, may mắn nàng được Liên Sư cứu độ và chỉ dạy tu hành, rồi trở thành linh y cứu chúng sinh để tự hóa giải sát khí. Nàng thanh tu nghìn năm, chẳng hay vì nổi lòng từ bi cứu một kẻ sắp chết mà bản thân vô ý trở thành vị hôn thê của người ta. Mà người ta ở đây là Lệnh chủ uy danh bốn bề Bạch Chuẩn. Tìm mua: Huyền Trung Mị TiKi Lazada Shopee

Nam chính truyện này đáng yêu cực, lâu lắm rồi ý mới gặp một nam chính moe đến vậy, phải nói là dở khóc dở cười với anh này. Người ta EQ thấp thì thường ít nói mặt lạnh còn anh đây đã EQ thấp lại còn chăm mở mồm, trình tự luyến thì không ai bằng, mở mồm ra là sát phong cảnh, khiến người ta muốn đạp cho vài nhát = )) Còn nữa, anh có bộ áo choàng đen Voldemort vạn năm ko đổi, mũ trùm cả mặt, ai đời gần 50c mà dân tình vẫn không biết mặt nam chính, vì anh chàng còn làm phép giấu mặt nữa. Bựa nhất là có lần anh chàng cool ngầu tung áo choàng đánh quái ra uy với nữ chính. Chẳng ngờ bị nữ 9 phán cho câu “Lệnh chủ hình như không mặc quần dưới áo choàng, sao ta thấy cả lông chân???” Anh chàng vội vàng nhanh nhảu chống chế “ta có mặc xà lỏn mà” = )) Ối dời ơi, dưới áo choàng là xà lỏn đỏ, lại còn giải thích mặc xà lỏn vì thân thể tính hỏa sợ nóng quá cháy quần dài = )) Sau đó thì mất cả tuần quắn quéo, nàng thấy lông chân ta rồi, ta phải làm sao, nàng sẽ chê ta thô bỉ = ))

Lệnh chủ khét tiếng bên ngoài nhưng thực ra là ngây thơ như con cún, có sở thích nặn tượng đất hình người rồi làm phép biến thành người, nặn cả trăm đứa thành 1 tòa thành rồi gọi chúng nó là con, chăm chút cho từng đứa. Anh chàng còn biết may quần áo, tuy nhiên thẩm mỹ hơi có vấn đề chút, tỷ như quần xà lỏn thêu uyên ương màu vàng trên nền đỏ, 2 con uyên ương vươn cổ gặp nhau đúng chỗ đũng quần khiến cho nữ chính phải cảm thán “Bạch Chuẩn à, thẩm mỹ của chàng còn khuya mới đuổi kịp diện mạo chàng” =)) Anh chàng này truy thê siêu thảm, nhưng được cái, liệt nữ cũng sợ triền lang, đẹp zai ko bằng chai mặt nên chàng ta cuối cùng vẫn cưa đổ được đệ nhất mỹ nhân Sát Thổ, lại còn cưa đổ người ta trước khi cho người ta xem mặt nhé. Rõ là tẩm ngẩm tầm ngầm mà đấm chết voi!

Không phải ăn ruồi mà cưa được vợ đâu, có chiến thuật cả đấy. Trông ngốc ngốc, EQ thấp thế mà cưa gái cũng có bài. Từ việc ám thị chuyện chỉ có yêu thương chân chính mới nhìn được dung nhan mình (thực ra là anh chàng có thể làm phép tùy thời lộ 1 phần mặt hoặc cả mặt) khiến con gái người ta rối rắm mâu thuẩn, đến chuyện cho quân đóng giả người bệnh lợi dụng lòng thương của vợ để nàng đồng ý làm mẫu cho hắn nặn tượng nữ (mà món này thì ko khỏi phải sờ soạng). Thế rồi những lúc cần ra tay bảo vệ, anh chàng đều có mặt che chở cho nữ chính, cho nàng một cảm giác an toàn ấm áp. Tuy rằng chàng ta ngây ngô ngốc nghếch nhưng bản tính lương thiện và tấm lòng nhiệt tình lại chậm rãi cảm hóa trái tim sắt đá của nữ chính, khiến nàng tuy có tức giận nhưng nhiều hơn là thương là cảm.

Mang tiếng là truy thê nhưng anh chàng quá ngốc nên hôn vợ cũng phải dạy, động phòng cũng vào nhầm chỗ, vợ lại phải chỉ cho tường tận. Hỏi ra mới biết anh chàng kiếm được bí kíp phòng the của bọn quái vật và mấy con thú, điển hình như bí kịp chịch nhau của rùa (> O <) về làm mẫu khiến cho nữ chính dở khóc dở cười. Đã thế mồm còn oang oang suốt ngày, nương tử thấy ta đẹp không, mê vóc dáng ta lắm đúng không, sức lực ta hầu hạ nàng ngày đêm là không vấn đề, eo ta khỏe lắm, ngày nào cũng nude chạy quanh thành mấy vòng, blab la…. Bao nhiêu tình thú là cứ theo lời anh chàng nói biến đi đâu cả, đến nỗi nữ chính có lúc phải quát “câm miệng, tập trung vào hôn đi, không đánh cho bây giờ” =)) Anh chàng này thường khiến nữ chính lâm vào ảo giác: bọn họ giống 1 cái vòng luẩn quẩn, xa nhau thì nhớ muốn chết, mà gần nhau thì chỉ muốn đập.

Truyện còn có một đám nhân vật phụ đáng yêu tỷ như thuộc hạ thằn lằn tinh mồm mép tép nhảy, quân sư quạt mo ăn hại, sáng kiến không thấy chỉ thấy tối kiến, nhất là bí kíp cưa gái của hoa hoa công tử, toàn vứt cho chó ăn không có tính tham khảo. Hay như đồ đệ điểu tinh ba chân thô hơn ngói, ngốc hơn cả Lệnh chủ của nữ chính. Đám này cũng góp bao nhiêu phần với các tình huống gây hài của truyện. Một đám yêu quái như con Thôn Thiên (quái vật khủng khiếp, nuốt tất cả mọi thứ ai cũng phải sợ thực ra ngu hơn con bò tót, gặp Lệnh chủ là sợ co vòi) hay con rắn yêu dương oai diễu võ bị đồ đệ ngốc và nô tài bựa của 2 nhân vật chính bận gây gổ với nhau mà làm lơ, thậm chí gây gổ đến mức làm nó rớt mất cái trâm cài tóc Vương mẫu tặng cho, khiến nó khóc lóc thảm thiết (con này là yêu nam nhưng vì đồ Vương mẫu tặng nên trâm nữ nó cũng cài bừa vào đầu).

Truyện có một chút âm mưu, một hai nhân vật phản diện nhưng mưu kế không hack não, nam phụ aka NV phản diện cũng không tung hoành kinh lắm, chủ yếu vẫn là vợ chồng cặp chính hú hí chim chuột nhau thôi =)

So với những bộ khác cùng tác giả, bộ này thuần túy giải trí, hài hước, vui vẻ, sảng khoái, không có ngược (bà này mà viết ngược cũng phê xoắn lắm), giọng văn lôi cuốn, mượt mà, cách kể hấp dẫn có duyên, phong độ ổn định. Một lựa chọn hoàn hảo để thư giãn sau khi đã tắm đủ máu chó, ngược ngạo, lâm li bi đát???? Nhiệt liệt đề cử.

BONUS: Đoạn cuối có NHÂN THÚ chị em ạ????))) Đọc cười rách mồm!!!!!!!!

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Huyền Trung Mị PDF của tác giả Vưu Tứ Tỷ nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Ngôi Nhà Ma (Hoàng Minh Tường)
Hoàng Minh Tường là một trong những nhà văn hiện đại của Việt Nam, tác giả cuốn Thời của thánh thầnHoàng Minh Tường từng trải qua các nghề dạy học, viết báo và viết văn.***Đã có một thời cái tên Minh Quang trở thành một hiện tượng. Còn hơn cả các siêu sao bây giờ, tên ông xuất hiện thường nhật trên báo chí, vang lên trong những buổi hội thảo, chói chang trên các tấm quảng cáo trước các rạp chiếu phim và các nhà hát. Các tiểu thuvết và tập truyện ngắn của ông in với tia-ra không dưới 50.000 bản. Tác phẩm của ông được chuyển thể thành kịch bản phim, kịch bản sân khấu, được dịch để giới thiệu ra nước ngoài. Vinh quang đến với ông dồn dập. Và tất nhiên, cũng có một đôi chút bổng lộc, ít thôi, nhưng so với thời ấy thì cũng đủ làm ông mát mặt. Ông được người ta cho đi tham quan hai, ba chuyến nước ngoài. Nhuận bút của ông, có cuốn mua cho con được chiếc xe đạp, có cuốn sắm cho vợ được một cái Tết. Cuốn sáng giá nhất được tặng giải thưởng Hội Nhà văn, kèm theo một chiếc Mô-bi-lét hàng viện trợ, ông đi cho mãi tới bây giờ.Cuốn sách ấy có tựa đề "Nơi ta cất cánh". Đó là cuốn tiểu thuyết đậm đặc chất sử thi và anh hùng ca, tiêu biểu nhất cho khuynh hướng và phong cách sáng tác của ông. Ngay sau khi cuốn tiểu thuyết ra đời, có nhà phê bình bốc lên đã lấy tên sách của ông để khái quát cả một dòng văn học: dòng văn học cất cánh.Sau này cuốn tiểu thuyết ấy, cũng như bao nhiêu phong trào "Cờ ba nhất", "Gió Đại Phong", cũng như bao nhiêu điển hình "Vũ Thắng", "Định Công",... của thời ấy dần đi vào quên lãng. Chính ông cũng quên đi đứa con tinh thần của mình. Nhưng, cái vùng đất để ông viết cuốn tiểu thuyết ấy, những con người cùng ông sống những năm ở đó thì ông không thể nào quên được. Cái vùng đất ấy, những con người ấy, như một phần định mệnh của đời ông, cứ bám riết lấy ông, ám ảnh cho mãi tới bây giờ. Tìm mua: Ngôi Nhà Ma TiKi Lazada Shopee Đó là một vùng đồi núi nằm khuất nẻo trong dải núi cánh cung vùng Đông - Bắc. Nếu không có chiến tranh, có lẽ, mãi mãi nó sẽ là một nơi khỉ ho cò gáy. Ngày giặc Mỹ mở rộng chiến tranh phá hoại ra miền Bắc, nơi đây bỗng nhiên nằm trong tầm mắt của các nhà quân sự. Ba tiểu đoàn công binh cơ giới cùng hàng nghìn thanh niên xung phong hỏa tuyến được điều gấp về đây. Một sân bay dã chiến được khẩn trương xây dựng.Nhà văn Minh Quang có mặt cùng với những người lính công binh đầu tiên. Hồi ấy anh vẫn còn trẻ, mới hơn ba mươi tuổi. Anh ăn ngủ cùng bộ đội, cùng thanh niên xung phong, cùng lao động và sinh hoạt với họ. Tư liệu cho cuốn tiểu thuyết "Nơi ta cất cánh" đặc kín bốn cuốn sổ tay.Những ý tưởng về cuốn tiểu thuyết chỉ thực sự được bắt đầu khi anh gặp nhân vật hình mẫu của mình. Nàng là thanh niên xung phong, một cô gái nông thôn đoan trang và mơ mộng.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Hoàng Minh Tường":Ngôi Nhà MaNgười Đẹp Trong Khách SạnNhững Người Ở Khác Cung ĐườngThôn Quê Liệt TruyệnTruyện Ngắn Hoàng Minh TườngĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ngôi Nhà Ma PDF của tác giả Hoàng Minh Tường nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Ngôi Nhà Của Người Cá Say Ngủ (Higashino Keigo)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ngôi Nhà Của Người Cá Say Ngủ PDF của tác giả Higashino Keigo nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Ngôi Làng Tồi Tệ (Lemony Snicket)
Độc giả thân mến, Khi bạn cầm lên quyển sách này chắc chắn bạn đã nhầm lẫn, cho nên làm ơn hãy bỏ nó xuống. Ai mà lại để tâm đến loại sách kể về cuộc sống của Violet, Klaus và Sunny Baudelaire bao giờ, bởi vì từng giây từng phút chúng ở ngôi làng V.F.D đã được ghi lại một cách trung thực và chính xác từng trang giấy. Tôi nghĩ chẳng có bất kỳ lý do gì để người ta muốn mở một quyển sách chứa đầy những vấn đề khó chịu như mấy con quạ di trú, đám đông giận dữ, một tiêu đề bài báo, bắt giữ người vô tội, cái Xà Lim Sang Trọng, và một đống nón kì lạ. Đó là công việc trang trọng và thiêng liêng để tìm tòi từng chi tiết về cuộc sống của bọn trẻ nhà Baudelaire rồi viết chúng lại, nhưng bạn có thể thích làm một số điều trang trọng và thiêng liêng khác, như đọc một quyển sách khác chẳng hạn Với tất cả sự tôn trọng, Tìm mua: Ngôi Làng Tồi Tệ TiKi Lazada Shopee Lemony SnicketĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ngôi Làng Tồi Tệ PDF của tác giả Lemony Snicket nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Ngôi Làng Cổ Mộ (Thục Linh)
Nếu là một người yêu thích tiểu thuyết kinh dị, bạn sẽ không thể bỏ qua Ngôi làng cổ mộ của tác giả trẻ Thục Linh.Những chi tiết rùng rợn, những tình huống gay cấn, căng thẳng, sợ hãi, góc nhìn trong cuộc của người đang phải chạy trốn hay đương đầu với những thế lực huyền bí ở Ngôi làng cổ mộ sẽ lôi cuốn bạn không ngừng. Từng câu chữ của Thục Linh sẽ dẫn dắt bạn đọc như lạc vào chính xứ sở u linh trong câu chuyện, trải nghiệm cảm giác ghê rợn một cách chân thực nhất như chính các nhân vật.Không chỉ dừng lại ở yếu tố kinh dị, điều đặc sắc hơn cả là đằng sau bức màn câu chuyện huyền bí tâm linh, Thục Linh sẽ kể cho độc giả một bức tranh đời thực trần trụi nhất, sự đương đầu giữa cái ác và cái thiện trong cuộc sống, tình yêu thương và xúc cảm bản năng nhất của con người, những giá trị nhân văn mà đôi lúc dường như ta đã vô tình lãng quên…***Thục LinhCô tốt nghiệp khoa Sư phạm của trường Đại Học Quốc Gia Hà Nội và hiện đang là giáo viên bộ môn Ngữ văn. Tìm mua: Ngôi Làng Cổ Mộ TiKi Lazada Shopee Thục Linh bắt đầu viết truyện từ năm 2017 và nhận được sự quan tâm rất lớn từ các độc giả yêu thích truyện tâm linh trên mạng xã hội. Mỗi tác phẩm của cô đều được độc giả đánh giá cao về đồ li kì, ma mị và tính nhân văn. Ngoài sở thích viết lách, cô còn có niềm đam mê với bộ môn huyền học Tarot và đàn hát, vẽ tranh. “Ngôi làng cổ mộ” là sách xuất bản đầu tay của tác giả Thục Linh. Ấn phẩm đã bán hết 1000 bản sau 1 tháng ra mắt.***Trưa hôm ấy về nhà, tôi thấy mẹ tôi đang khóc. Mẹ gần như hoảng loạn. Bố tôi không có nhà, không biết giờ này ông còn đi đâu. “Hoài à,…” Mẹ tôi nói trong nước mắt: “Bố con không may mắn, giờ phá sản rồi… Cái nhà này cũng phải bán đi…” Mẹ tôi nấc lên từng cơn: “Mẹ e là… e là… chúng ta phải trở về đấy…” Thông tin đến tai tôi đột ngột khiến mọi thứ dưới chân tôi sụp xuống. Chúng tôi đã sống ở đây hơn mười năm. Năm nay tôi vào lớp mười một, mười sáu tuổi. Tôi đã quen với nhịp sống của thành phố ồn ã nhộn nhịp này, giờ đột nhiên phải chuyển đi, tôi thực sự không sao chấp nhận nổi. Tôi ngồi thụp xuống đất dưới chân mẹ, từng dòng nước mắt ứa ra: “Chúng ta… giờ đi đâu hả mẹ…” “Về… về đó…” Mẹ tôi ôm mặt ra vẻ sợ sệt lắm. Về đâu cơ? Mẹ tôi chỉ khóc chứ không thể nói gì thêm. Tối muộn hôm ấy, bố tôi về nhà. Người ông nồng nặc mùi rượu. Ông nói bằng giọng lè nhè: “Từ giờ đến cuối tuần, dọn hết đi… Người ta đến siết nhà giờ đấy…” Nói rồi ông đi vào phòng. Tôi cũng trở về phòng, từng bước đi thất thểu. Tôi mở cửa phòng. Căn phòng tối om chỉ có ánh đèn lờ mờ sáng từ ngoài phòng khách hắt vào. Nhi, con em gái tôi đang ngồi vẽ trong lặng lẽ. Năm nay nó mới chín tuổi, học lớp ba. Nó rất thích vẽ, cả căn phòng ngủ nhỏ của hai chị em dán đầy những bức tranh nguệch ngoạc của nó. “Mọi người sao thế?” Nó hỏi bằng giọng véo von mà không ngoảnh đầu lại. “Không sao đâu…” Tôi lẩm bẩm rồi nằm vật xuống giường. Những ngày sau đó chỉ có tôi và mẹ lặng lẽ thu dọn mọi thứ trong nhà, cho vào thùng các tông để chuẩn bị chuyển đi. Bố tôi giam mình trong phòng cả ngày không ra, chỉ đắm chìm trong men rượu. Nhìn ông, tôi vừa thương vừa giận. Những nỗi uất ức cứ nghẹn lên trong họng tôi. Tôi chẳng có tội lỗi gì mà vẫn phải hứng chịu nỗi bất hạnh này. Tôi phải rời xa căn nhà yêu dấu, lớp học với bao nhiêu bạn bè… Giờ tôi sẽ phải tới một nơi khỉ ho cò gáy nào đó không có lấy một chút thân thuộc. Những ngày sau, tôi chia tay bạn bè trong nước mắt. Ai cũng bất ngờ với tin tôi phải chuyển đi gấp. Thực sự tôi không muốn xa nhóm bạn của tôi… Đêm trước ngày chuyển, tôi nghe tiếng đồ đạc đổ vỡ vọng ra từ phòng ngủ của bố mẹ. Tôi tò mò tiến lại gần. “Bắt buộc phải chuyển về đấy sao? Không còn cách nào khác à? Em nghe…” Giọng mẹ tôi vang lên. “Không về đấy thì về đâu? Tôi hỏi cô, còn chỗ nào để đi nữa?…” Bố tôi gắt lên. “Anh biết là không tốt cho bọn trẻ mà!?” “Đừng nghe ngóng linh tinh… Giờ còn mỗi căn nhà đấy thôi… Tôi trắng tay rồi!” Xoảng… nghe đâu như bố tôi bực dọc quật vỡ thứ gì đó trong phòng. Mẹ tôi im bặt. Tôi bỏ ra đi thu dọn nốt đống đồ đạc còn lại trong phòng ngủ. Dưới sàn nhà vương vãi những bức tranh của con em gái tôi. Tôi gắt lên: “Đừng bày nữa, không thấy tao dọn chưa đủ mệt sao?” Con bé trốn sau tấm rèm cửa, cười khinh khích. Tôi nhặt những bức tranh lên. Những bức tranh đều giống giống nhau: Những ngôi nhà san sát nằm trên một ngọn đồi nhỏ, đằng sau là một ngọn núi to. Những người que đang đi đi lại lại ở phía dưới. Tôi chẳng bận tâm, cho hết vào thùng. Thực sự tôi chỉ muốn ném hết đi nhưng con bé sẽ khóc lóc nếu như không thấy tranh. Nó đã chín tuổi mà nhiều lúc tôi cảm giác như nó mới chỉ bốn, năm vậy. Sáng hôm sau, gia đình tôi chuyển ra từ sớm. Mọi thứ được chất lên xe rất nhanh. Phải tới hai xe tải mới chở hết đồ trong nhà. Tôi đứng bần thần ở ngoài cửa, nhìn vào trong gian nhà trống, cổ họng cứ nghẹn lại, mắt nhòe đi. Căn nhà này đã chứa đựng bao kỉ niệm vui buồn của tôi trong suốt mười năm qua. Tôi nhớ những tháng ngày gia đình vui vẻ đầm ấm bên mâm cơm. Giờ tất cả chỉ là hư vô… “Hoài… Đi thôi con!” Giọng mẹ tôi khàn khàn gọi tôi. Tôi quay lưng bước đi. Tôi đưa tay đóng cánh cửa lại, khép lại quãng thời gian yên bình nhất cuộc đời mà tôi từng có. Thực sự tới giờ tôi vẫn chẳng biết là nhà mình sẽ chuyển đi đâu. Tôi chỉ biết là đó là một căn nhà dưới quê mà ông nội đã để lại cho bố tôi. Giờ chẳng còn nơi nào để đi nên nhà tôi sẽ về đó sống. Chòng chành trên xe rất lâu, chúng tôi nghỉ đêm tại một nhà nghỉ cũ kĩ ven đường quốc lộ. Dự là sáng sớm ngày hôm sau sẽ tới nơi. Đêm hôm ấy tôi nằm mơ thấy một giấc mơ. Tôi đi lạc trong sương mù. Phía trước tôi là một cô bé, bé tuổi hơn Nhi. Nó dẫn tôi chạy, chạy mãi. Tiếng nó vang vọng trong không gian: “Đi đi… Hoài, đừng về…” Cơn mơ ngột ngạt làm tôi thức dậy giữa đêm. Biến cố lớn trong cuộc đời làm tôi vẫn chưa hết sốc. Tôi nằm xuống cố ngủ lại, mai còn về nhà mới. Sáng hôm sau xe đi sớm. Cảnh vật ngày càng hoang sơ, khác xa sự nhộn nhịp của thành phố tôi đã từng ở. Chẳng hiểu sao nhìn từng rặng cây tôi lại cảm thấy vô cùng quen thuộc. Xe đang leo lên dốc thì Bốp, một tiếng nổ lớn vang lên. Xe đã bị nổ lốp. “Chết rồi… Không mang lốp dự phòng đâu…” Tài xe gãi gãi đầu đầy bối rối. “Cũng gần tới nơi rồi…” Bố tôi nói: “Dù sao xe đồ kia cũng lên trước rồi. Giờ từ đây chúng tôi đi bộ. Lát anh gọi người sửa xe đi nhé…” Nói rồi bố tôi ngoắc ba mẹ con xuống xe. Bố bảo chúng tôi đi trước còn xếp đồ. Ông sẽ ở lại trông xe và giúp bác tài xế. Tôi, mẹ và Nhi lếch thếch leo lên sườn dốc quanh co. Con đường ngày càng heo hút. Hai bên dày đặc những cây rừng và bụi rậm. “Lâu quá rồi… chẳng nhớ có đúng không nữa…” Mẹ tôi lẩm bẩm. Hóa ra bà đã từng về đây rồi à? Đây không phải quê nội cũng chẳng phải quê ngoại của tôi. Chỉ biết ở đây, trong ngôi làng này có một căn nhà mà ông nội để lại cho bố tôi. “Đây là làng gì hả mẹ?…” Tôi cất tiếng hỏi. “Làng Thổ Hà, con ạ…” Tôi im lặng bước đi. Con đường này dường như tôi đã từng đi qua rồi, nhưng chẳng thể nhớ rõ. Chúng tôi leo lên đỉnh dốc thì ngôi làng hiện ra. San sát bên cạnh nhau là những ngôi nhà mái ngói, hai hay ba tầng. Tôi thở phào nhẹ nhõm. Ít ra nó cũng không quá quê mùa như tôi tưởng tượng. Đằng sau ngôi làng, nằm xa xa là một ngọn núi lớn. Điều khiến tôi giật mình đó chính là cảnh vật ở ngôi làng Thổ Hà này giống bức tranh của con Nhi một cách gai người. Nó mới có chín tuổi, chắc chắn nó chưa bao giờ về đây. Tôi bước theo sau mẹ, tiến gần đến ngôi nhà mới của chúng tôi mà tôi không biết rằng tôi đang từng bước lại gần những cơn ác mộng dai dẳng sau này.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ngôi Làng Cổ Mộ PDF của tác giả Thục Linh nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.