Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Kẻ Đoạt Hồn

Kẻ đoạt hồn của Sebastian Fitzek được Phan Ba dịch, do Nhà Xuất Bản Hồng Đức năm 2018. Cuốn sách nói về: Một ông giáo sư mời các sinh viên của ông tham gia một thí nghiệm khác thường. Những người tham gia thí nghiệm cần phải đọc một tập hồ sơ bệnh án mà người ta tìm thấy trong số đồ vật còn để lại của một bác sĩ tâm lý. Tập hồ sơ bệnh án này được viết giống như một quyển tiểu thuyết, thuật lại sự việc đã xảy ra tại một bệnh viện tâm thần trước đây, cũng là nơi mà các sinh viên phải ngồi đọc. Câu chuyện thuật về ba người phụ nữ – trẻ trung, xinh đẹp, hoạt bát – mất tích không để lại một dấu vết. Chỉ một tuần là đủ để hung thủ biến họ thành những cái xác không hồn. Khi cảnh sát phát hiện ra thì họ nằm bất động, không có phản ứng lại với thế giới bên ngoài, nhưng vẫn không chết. Cũng vì vậy mà giới báo chí đã đặt cho hắn cái tên “Kẻ Đoạt Hồn”. Ngay trước lễ Giáng Sinh, Kẻ Đoạt Hồn này lại xuất hiện, lần này thì ở trong một bệnh viện tâm thần tư nhân sang trọng. Toàn bộ bệnh viện bị cắt đứt với thế giới bên ngoài vì một cơn bão tuyết, và ở giữa họ là “Kẻ Đoạt Hồn”. Đêm kinh hoàng trong bệnh viện đã bắt đầu như vậy, và Kẻ Đoạt Hồn không cho bất cứ ai trốn thoát. Đây là một quyển nhiều thành công của Sebastian Fitzek. Đọc hết sức hồi hộp. Đọc đến chừng một nửa thì thật không muốn bỏ xuống. Cái tài của ông là để cho hiện thực với quá khứ hòa vào nhau, để cho người đọc có cảm giác như mình giống như những người sinh viên đang đọc tập hồ sơ bệnh án kinh hoàng đó. *** 71 NGÀY TRƯỚC CƠN SỢ HÃI Trang 1 và tiếp theo sau đó của hồ sơ bệnh nhân số 131071/VL   Thật may, tất cả chỉ là một giấc mơ. Cô không trần truồng. Và chân cô cũng không bị cột chặt vào chiếc ghế khám bệnh phụ khoa cổ lỗ, trong khi tên điên đó đang sắp xếp những dụng cụ của hắn trên một cái bàn phụ đã rỉ sét. Khi hắn quay lại, lúc đầu cô không nhận ra được rằng hắn đang cầm cái gì trên bàn tay vấy máu khô. Thế rồi, khi nhìn thấy, cô muốn nhắm mắt lại, nhưng không làm được. Cô không thể rời mắt khỏi cái mỏ hàn nóng đỏ rực đang tiến tới gần chỗ mình. Kẻ xa lạ với gương mặt bị bỏng nước sôi đó đã kéo hai mi mắt của cô lên và dùng máy dập ghim khí nén kẹp chặt nó vào gờ ổ mắt. Cô nghĩ rằng cô sẽ không còn phải chịu đựng cơn đau nào khủng khiếp hơn thế nữa trong phần ngắn ngủi còn lại của cuộc đời mình. Nhưng khi cái mỏ hàn biến mất khỏi tầm nhìn của cô và ở giữa hai chân cô càng lúc càng nóng hơn, cô cảm nhận được rằng đau đớn của những giờ vừa qua chỉ là màn dạo đầu. Thế rồi, trong khoảnh khắc mà cô tin rằng mình đã ngửi được mùi thịt bị cháy sém, thì mọi thứ trở nên trong suốt. Căn hầm ẩm ướt lạnh lẽo nơi cô bị lôi đến, ngọn đèn halogen chớp tắt trên đầu cô, chiếc ghế của kẻ tra tấn và cái bàn bằng kim loại - tất cả đều bốc hơi biến mất, chỉ còn lại một khoảng không đen kịt. Ơn Chúa, cô nghĩ thầm, chỉ là một giấc mơ thôi. Cô mở mắt ra, và hoàn toàn không hiểu gì cả. Cơn ác mộng mà cô vừa mới bị giam hãm bên trong không hề mất đi hình dạng của nó, mà chỉ biến đổi. Mình đang ở đâu đây? Xét theo nội thất thì đây là phòng của một khách sạn đã xuống cấp. Tấm phủ đầy vết bẩn trên chiếc giường đôi cũ rích cũng dơ dáy và đầy lỗ cháy do đầu mẩu thuốc lá giống như cái thảm trải sàn nhà màu nâu xanh. Cô có thể cảm nhận được những sợi thảm thô cứng dưới chân mình, nên cô co rút người lại nhiều hơn nữa trên chiếc ghế gỗ khó chịu. Mình đi chân đất. Tại sao mình không mang giày nhỉ? Và tại sao mình lại ở trong một cái khách sạn rẻ tiền bẩn thỉu và nhìn trừng trừng vào hình ảnh kiểm tra tín hiệu truyền hình đầy đốm trắng trên một cái ti vi đen trắng cơ chứ? Các câu hỏi bật nảy thật mạnh như những trái bi da trong đầu cô. Bất thình lình, cô giật bắn người, như thể có ai đó đã đánh cô một phát, rồi nhìn xem tiếng ồn phát ra từ đâu. Từ cửa phòng. Cánh cửa lung lay một lần, rồi thêm lần nữa, và cuối cùng bật tung ra. Hai viên cảnh sát lao vào. Cả hai đều mặc cảnh phục và mang súng - cô chỉ có thể nhận thấy được ngần ấy. Lúc đầu, họ chĩa súng vào thân trên của cô, nhưng rồi họ từ từ hạ súng xuống. Sự hồi hộp, căng thẳng trên gương mặt họ nhường chỗ cho sự kinh hoàng, sửng sốt. "Mẹ kiếp, có chuyện gì thế này?", cô nghe người nhỏ con hơn nói. Chính người này đã đạp cánh cửa và lao vào đầu tiên. "Cứu thương", người kia hét lên. "Gọi bác sĩ đi. Chúng tôi cần giúp đỡ ngay lập tức!" Ơn Chúa, cô nghĩ thầm, đây là lần thứ hai cô cầu Chúa trong vòng vài giây. Cô sợ tới mức gần như không thở được nữa. Cô đau toàn thân, cả người đầy mùi phân với nước tiểu. Tất cả những điều đó, và việc cô không biết cô đến đây bằng cách nào, khiến cho cô gần như phát điên lên, nhưng giờ thì ít ra cũng có hai cảnh sát đứng trước cô và gọi trợ giúp cứu thương. Điều này không tốt lắm, nhưng vẫn tốt hơn một tên điên với cái mỏ hàn rất nhiều. Chỉ vài giây sau, một bác sĩ cấp cứu hói đầu đeo hoa tai lao vào phòng và quỳ xuống bên cạnh cô. Rõ ràng là dịch vụ cấp cứu đã đến đây cùng với một chiếc xe cứu thương. Đó cũng không phải là một dấu hiệu tốt. "Cô có nghe tôi nói không?" "Có…", cô trả lời ông bác sĩ. Những quầng thâm trên mắt trông như được xăm vĩnh viễn lên gương mặt ông. "Cô ấy có vẻ không hiểu tôi." "Có chứ, có chứ," cô muốn giơ cánh tay lên, nhưng cơ bắp của cô không tuân lệnh. "Cô tên gì?" Ông bác sĩ lấy ra từ túi áo một cái đèn pin trông giống như cây bút và chiếu vào mắt cô. "Vanessa", cô cất giọng khàn khàn, rồi nói thêm, "Vanessa Strassmann." "Cô ấy chết rồi à?" Cô nghe một người cảnh sát hỏi từ phía sau. "Chết tiệt, con ngươi hầu như không phản ứng lại với ánh sáng nữa. Và cô ấy dường như không nghe thấy và cũng không nhìn thấy chúng ta. Cô ấy bị căng trương lực*, có lẽ là hôn mê rồi." "Thật vô lí quá!" Vanessa hét lên và muốn đứng dậy, thế nhưng cô thậm chí còn không thể nhấc tay lên được. Chuyện gì đang xảy ra thế này? Cô nhắc lại thật to ý nghĩ đó và cố gắng nói càng rõ ràng càng tốt. Dường như không ai muốn lắng nghe cô. Thay vào đó, tất cả mọi người đều quay lưng lại với cô và nói chuyện với một người nào đó cô chưa thấy bao giờ. "Chị nói là cô ấy đã không rời gian phòng này bao lâu rồi?" Đầu của vị bác sĩ che mất tầm nhìn của cô ra cửa. Giọng một phụ nữ trẻ tuổi vang lên, "Chắc chắn là ba ngày rồi. Có thể còn lâu hơn nữa. Lúc cô ấy làm thủ tục nhận phòng, tôi đã nghĩ có cái gì đó không ổn với cô ấy rồi. Nhưng cô ấy nói không muốn bị quấy rầy." Chị ta nói cái gì vớ vẩn thế nhỉ? Vanessa lắc đầu. Tôi sẽ không bao giờ tự ý vào đây đâu. Một đêm cũng không! "Lẽ ra tôi không định gọi cô ấy đâu, nhưng mà tiếng thở khò khè đáng sợ đó cứ mỗi lúc một to hơn, và…" "Nhìn kìa!" Giọng nói của viên cảnh sát nhỏ người hơn vang lên ngay bên tai cô. "Cái gì?" "Ở đây có cái gì đó. Đây này." Vanessa cảm thấy ông bác sĩ gỡ ngón tay cô ra và dùng nhíp cẩn thận gắp một cái gì đó ra khỏi bàn tay trái của cô. "Cái gì thế?" Viên cảnh sát hỏi. Vanessa cũng ngạc nhiên như tất cả những người khác trong phòng. Cô không hề nhận ra là mình có cầm một cái gì đó. "Một tờ giấy ghi chú." Ông bác sĩ mở tờ giấy được gập làm đôi ra. Vanessa cố liếc mắt để có thể đọc được, thế nhưng cô chỉ thấy những chữ viết tượng hình khó hiểu. Những chữ trên đó được viết bằng một thứ tiếng hoàn toàn lạ lẫm đối với cô. "Nó viết gì thế?" Viên cảnh sát đứng gần cửa lên tiếng hói. "Thật lạ," ông bác sĩ cau mày đọc, "Người ta chỉ mua nó để ném nó đi ngay thôi." Lạy Chúa. Ông bác sĩ cấp cứu đọc những chữ đó mà không ngần ngừ. Việc này khiến cho cô thấy rõ toàn bộ nỗi kinh hoàng của cơn ác mộng đang giam giữ cô. Không hiểu vì lí do gì mà cô đã mất mọi khả năng trao đổi. Trong khoảnh khắc này, Vanessa không thể nói hay đọc, và cô đoán rằng thậm chí cô còn không thể viết được nữa. Ông bác sĩ lại chiếu đèn thẳng vào con ngươi của cô, và rồi bất thình lình, tất cả các giác quan còn lại của cô dường như cũng bị gây mê. Cô không còn ngửi được mùi hôi của cơ thể, không còn cảm nhận được chiếc thảm dưới đôi chân trần của mình nữa. Cô chỉ nhận thấy nỗi sợ hãi trong cô càng lúc càng lớn hơn và những tiếng nói lộn xộn quanh cô mỗi lúc một nhỏ đi. Bởi lẽ, khi ông bác sĩ vừa mới đọc xong dòng chữ ngắn ngủi đó, một sức mạnh vô hình đã chiếm lấy cô. "Người ta chỉ mua nó để ném nó đi ngay thôi." Một sức mạnh đang vươn bàn tay lạnh giá của nó tới và kéo cô xuống dưới - trở lại nơi mà cô không bao giờ muốn nhìn thấy lần nữa trong đời, nơi cô vừa mới rời bỏ vài phút trước. Đây không phải là một giấc mơ. Hay đúng là mơ? Cô cố ra dấu cho ông bác sĩ, thế nhưng khi hình dáng của ông ấy tan biến dần thì cô bắt đầu hiểu được, và một nỗi kinh hoàng trần trụi chiếm lấy cô. Họ thực sự không nghe thấy những lời cô nói. Cả ông bác sĩ lẫn cô nhân viên tiếp tân và các viên cảnh sát đều không thể nói chuyện với cô. Bởi lẽ cô chưa từng tỉnh dậy trong cái khách sạn tồi tàn này, thậm chí là ngược lại. Khi ngọn đèn halogen ở phía trên cô lại bắt đầu lóe lên, cô nhận ra rằng cô đã bất tỉnh khi cuộc tra tấn bắt đầu. Không phải tên điên đó, mà căn phòng khách sạn mới là một phần của giấc mơ. Giấc mơ ấy giờ đây đã trốn chạy, nhường chỗ cho hiện thực tàn khốc. Hay là mình lại nhầm lẫn nữa rồi? Cứu. Cứu tôi với! Tôi không còn có thể phân biệt được gì nữa. Cái gì là thực? Cái gì là mơ? Và tất cả mọi thứ lại giống như trước đó - căn hầm ẩm thấp, cái bàn kim loại. Cô bị trói chặt trên chiếc ghế khám phụ khoa. Trần truồng. Trần truồng tới mức cô cảm nhận được hơi thở của tên điên đó giữa hai chân mình. Hắn hà hơi vào người cô, ở đúng chỗ nhạy cảm nhất trên cơ thể cô. Rồi gương mặt đầy thẹo của hắn xuất hiện trong giây lát trước mắt cô, và cái miệng không môi cất tiếng nói, "Chỉ đánh dấu thêm lần nữa thôi. Bây giờ có thể bắt đầu rồi." Hắn nắm lấy cái mỏ hàn. Mời bạn đón đọc Kẻ Đoạt Hồn của tác giả Sebastian Fitzek & Phan Ba (dịch).

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ký Tên Thứ Sáu Ngày 13
Tên eBook: Ký tên Thứ sáu ngày 13 (full prc, pdf, epub)  Tác giả: Paul Thiès  Thể loại: Tiểu thuyết, Hài hước, Trinh thám, Sách teen, Văn học Pháp  Nguyên tác: Signé Vendredi 13  Dịch giả: Xuân Thi, Trần Thị Huế  Nhà xuất bản: Phụ nữ  Năm xuất bản: 2002  Số trang: 159  Tạo prc: Hoa quân tử - fb.com/nhut.huynhminh.129  Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com  Giới thiệu:   Cô tên là Caravell Beauregret. Mẹ cô là một nhà báo nổi tiếng, bố cô là một nhà nghiên cứu, chị gái song sinh với cô là ... một cái máy vi tính. Mẹ cô nhận được những lời đe dọa bí ẩn. Anh bạn tốt nhất của cô, Vendredi (thứ 6 ngày 13) hình như bị lôi kéo vào những vụ rắc rối đen tối...   Giữa hai sự việc trên liệu có mối liên hệ nào không ?   Giọng văn hài hước, câu chuyện dễ thương và lôi cuốn, trinh thám thiếu niên mà, một lựa chọn không tồi khi đã mệt mỏi với những câu chuyện trinh thám đẫm máu và phức tạp.  Nhận xét:  Hơi lạ là cuốn này (bản dịch tiếng Việt) không có chút nào thông tin trên mạng.  Mời các bạn đón đọc Ký tên thứ Sáu ngày 13 của tác giả Paul Thiès.
Alice Và Bọn Làm Bạc Giả
Tên eBook: Alice và Bọn làm bạc giả (full prc, pdf, epub) Tác giả: Caroline Quine Thể loại: Tiểu thuyết, Trinh thám, Văn học Pháp Bộ sách: Nữ thám tử nghiệp dư Người dịch: Thu Lâm Nhà xuất bản: NXB Trẻ Năm xuất bản: 03/1999 Nguồn: Hoa Quân Tử - fb.com/nhut.huynhminh.129 Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Ngày mà Alice, Bess và Marion đã mua được, tại một cửa tiệm xa lạ, một lọ nuớc hoa phương Đông, ba nữ thám tử nghiệp dư đâu có ngờ được là việc ấy sắp lôi kéo họ vào một cuộc phiêu lưu ly kỳ... Từ mùi nước hoa lạ lùng làm cô bé Milly ngất xỉu trên xe lửa, Alice và các bạn đã lần tới một hang động bí ẩn. Họ khám phá ra một băng đảng chuyên làm bạc giả đang tiến hành những phi vụ làm ăn tội lỗi... Mời các bạn đón đọc Alice và Bọn làm bạc giả của tác giả Caroline Quine.
Nữ Thám Tử Nghiệp Dư: Alice và Cây Đàn Dương Cầm - Caroline Quine
Tên eBook: Alice và Cây đàn dương cầm (full prc, pdf, epub) Tác giả: Caroline Quine Thể loại: Tiểu thuyết, Trinh thám, Văn học Pháp Bộ sách: Nữ thám tử nghiệp dư Người dịch: Thu Lâm Nhà xuất bản: NXB Trẻ Năm xuất bản: 03/1999 Nguồn: Hoa Quân Tử - fb.com/nhut.huynhminh.129 Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Alice vặn nút đài bán dẫn. Một dàn nhạc khiêu vũ đang hòa tấu một giai điệu mới. Vừa nghe lọt tai điệu nhạc này, cụ già đã đến để tham vấn cha của Alice bỗng tái mét mặt mày và siết chặt hai nắm đấm. - Đồ giựt dọc ! Cụ la lên. Một vụ ăn cắp tài sản trí tuệ ! Tác giả bản nhạc này chính là con tôi !... Đứa con trai đã khuất của tôi... Alice chưa bao giờ đối đầu với một bí ẩn hắc ám như vụ này. Không hề nao núng trước những lời can gián của đôi bạn gái kết nghĩa với mình, cô lao thẳng vào cuộc phiêu lưu, không sợ những mối hiểm nguy đang vây bủa quanh mình, những kẻ thù bất cộng đái thiên đang ngày đêm rình rập... Mời các bạn đón đọc Alice và Cây đàn duwogn cầm của tác giả Caroline Quine.
Cấp Độ 3
Tên eBook: Cấp Độ 3 (full prc, pdf, epub) Tác giả: James Patterson  Thể loại: Best seller, Tiểu thuyết, Trinh thám, Văn học phương Tây Người dịch:  Mai Quỳnh Nga  Nhà xuất bản:  Nxb Văn hóa Thông tin Nhà phát hành:  Nxb VHTT Khối lượng:  340.00 gam Định dạng:  Bìa mềm  Kích thước:  14,5x20,5 cm Ngày phát hành:  09/2007 Số trang:  344 Tạo prc: Hoa Quân Tử - fb.com/nhut.huynhminh.129 Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Sercies truyện đầy bí ẩn bán chạy số 1 thế giới trở lại với "Cấp độ 3", một câu chuyện ly kỳ, hồi hộp với những nhân vật của Câu lạc bộ nữ điều tra các tội ác giết người.  Thanh tra Lindsay Boxer đang chạy bộ dọc một con phố tuyệt đẹp ở San Francisco khi vụ nổ khủng khiếp xảy ra. Ngôi biệt thự của nhà triệu phú internet nổ tung, rực lửa, ba người chết và một mảnh giấy ký tên "August Spies" bỏ lại hiện trường. Liền sau đó một làn sóng bạo động dấy lên - và dường như kẻ mưu sát có ý định cứ ba ngày lại gây ra một án mạng. Đáng sợ hơn, bốn người bạn tự xưng là câu lạc bộ nữ điều tra các tội ác giết người phát hiện ra đích nhắm tiếp theo của tên sát nhân là một người trong số họ. Và một thành viên của câu lạc bộ đang che giấu một bí mật nguy hiểm và khó lường mà Lindsay biết có thể đưa họ đến sự diệt vong. Những tình huống giật gân và diễn biến bất ngờ mà James Patterson cùng Andrew Gross mang đến cho độc giả đã làm ông chủ trở thành nhà văn viết truyện trinh thám được ưa thích nhất đương thời. Cấp độ 3 nối tiếp chuỗi dài những cuốn truyện trinh thám tuyệt vời và khó quên của nhà văn nổi tiếng thế giới này. "Từng lọn tóc dày, vàng óng rơi xuống sàn nhà tắm. Cô lại cầm lấy cái kéo và tiếp tục cắt... Từ bây giờ, tất cả phải bắt đầu lại từ đầu. Wendy không còn nữa. Một khuôn mặt mới bắt đầu hiện lên trong gương khi cô nói lời vĩnh biệt với vai trò người giữ trẻ mà cô đã từng làm trong năm tháng vừa qua. Cắt bỏ quá khứ.Wendy là cái tên dành cho Peter Pan chứ không phải là cho thế giới thực. Đứa bé đang khóc trong buồng ngủ - Khẽ chứ, Caitlin. Cô xin cưng. Cô phải tìm cho mình một lối thoát. Cô chỉ biết là cô không thể để đứa bé chết. Cô đã nghe tin tức cả chiều nay. Cả thế giới đang tìm cô. Họ gọi cô là kẻ giết người không ghê tay. Một quái vật. Nhưng có phải vậy không? Không, vì cô đã cứu đứa bé. - Cháu không nghĩ cô là một quái vật chứ hả Caitlin? - cô nói với đứa trẻ đang khóc lặng. Michelle cúi đầu xuống bồn nước và đổ lọ thuốc nhuộm tóc L'oréal màu đỏ khắp đầu, xoa lên mái tóc ngắn. Wendy, cô giữ trẻ đã biến mất. Malcolm có thể tới đây bất cứ lúc nào. Họ đã nhất trí sẽ không gặp nhau cho tới khi chắc chắn là Wendy không bị truy đuổi. Nhưng cô cần anh ta. Nhất là lúc này, khi cô đã chứng minh mình là ai. Tim cô thót lại khi nghe thấy tiếng lạch cạch ở cửa trước...". Mời bạn đón đọc Cấp độ 3 của tác giả James Patterson.