Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Yêu Hồ Loạn Thế - Khát Trí

Người thì như thế nào? Yêu thì như thế nào? Trời đất đã sinh ra yêu quái nhất tộc, tại sao một đám tiên nhân và con người lại không bằng lòng, chẳng lẽ yêu thì không có quyền lợi sinh tồn sao? Nếu trời đã mù, ta đây nghịch thiên! Nếu nhân tiên vô đạo, ta đây thí thần! Tru tiên! Như thế thì thế nào? Ta đây là yêu! Ta muốn tất cả sinh linh trên tam giới lục đạo phải mở to mắt ra nhìn, yêu cũng có tôn nghiêm của yêu, yêu tuyệt đối không chịu khi nhục! Ta sẽ mang tinh phong huyết vũ đến cho tam giới lục đạo, ta muốn cái thế giới này huyết lãng đào thiên! Ta sẽ để cho toàn thiên hạ đời đời nhớ kỹ tên ta! *** Tuyết rơi lả tả, chỉ sau một đêm đã khoác lên mặt đất cả một tầng tuyết dầy. Nó đến thật nhanh, thật bất ngờ, như muốn dùng sự trong trắng của mình đến tẩy rửa đại địa mờ mịt, như muốn đem tội ác của nhân gian rửa sạch sẽ không lưu lại một chút dơ bẩn nào nữa. Nhưng nhân gian vốn vô tình! Trăm ngàn năm qua, chỉ cần nơi nào có con người xuất hiện, là nơi đó tội ác phủ xuống. Bản tính con người vốn ích kỷ, ngay cả trời cũng bị bỏ quên. Ai là người có thể ngăn cản một màn thảm kịch chốn nhân gian, cho dù là trời cũng vô lực ngăn trở. Tuyết lớn vẫn rơi như cũ, nó vẫn lẳng lặng rơi suốt trăm ngàn năm qua. Nhưng trải qua trăm ngàn năm tuế nguyệt, nó cũng trở nên thờ ơ, tâm trở nên lạnh giá rồi. Vốn dĩ tuyết lạnh, nhưng tâm của nó còn lạnh hơn. Tự như trái tim của một đứa trẻ nọ…. “Tiểu Đinh đừng chạy, hãy xem vô địch đại tuyết cầu của ta đây!” Theo sau tiếng hô to duyên dáng của một giọng trẻ con, một bàn tay một quả cầu tuyết to nhỏ ném về phía tiểu hài tử đang chạy. Tiểu Đinh nhanh nhẹn tránh thoát quả cầu tuyết bay tới, quay về phía tiểu cô nương vừa ném cầu tuyết giả trang mặt quỷ hô lên:” Ngươi ném không trúng, ngươi ném không trúng, ha ha. Ai nha…” Tiểu Đinh chỉ lo trêu chọc mà không lưu ý đến tảng đá lớn dưới chân, ngã té nhào. Tiểu Đinh lật người muốn đứng dậy thì phát hiện trước mặt nó xuất hiện đôi bàn chân. Nó chậm rãi ngẩng đầu nhìn người vừa mới tới. “Mẹ ơi!” Tiểu Đinh bị dọa tức thì kêu lớn, luống cuống đứng dậy chạy về phía đám trẻ con đang chơi đùa, vừa chạy vừa hét lớn:” Quái vật đi ra rồi, quái vật xuất hiện rồi…” Cả đoạn đường cái nhất thời tĩnh lặng, tất cả mọi ánh mắt đều tập trung về phía kẻ mới tới nọ, không biết đứa nào hét lên đầu tiên, bọn con nít lập tức giống như đám thú vừa mới thoát khỏi nhà giam bỏ chạy tứ tán. Đối tượng mà đám con nít tránh né cũng chỉ là một tiểu hài tử, tên nó là Phương Tử Vũ. Đám trẻ con tại sao lại gọi nó là quái vật? Nguyên lai Phương Tử Vũ trời sinh một khuôn mặt âm dương, cả khuôn mặt một bên màu sắc bình thường còn một bên là màu đen, ở nửa bên khuôn mặt nám đen còn mọc ra đám lông mao trắng quả thật là làm cho người ta khi nhìn vào cảm thấy ghê sợ. Nếu như chỉ nhìn nửa khuôn mặt bình thường mà nói, Phương Tử Vũ cũng rất thanh tú khả ái, nhưng thêm một nửa khuôn mặt nám đen kia lại trở thành đối tượng xỉ báng của mọi người, thành quái vật trong mắt đám hài đồng. Đưa mắt lạnh lùng nhìn đám con nít trốn phía xa xa, Phương Tử Vũ như cũ một vẻ lạnh lùng, cất bước đi tiếp. Đám trẻ con ở cách sau lưng hắn không xa lại tụ tập trở lại, cùng mở miệng hô lên:” Quái vật, quái vật ngươi mau mau đi, ngày ngày trốn trong nhà, cha không đoái hoài mẹ không thương, đi ra đường cái mông xoay lại…” Bài đồng dao không vần này không biết là do ai sáng tác, mặc dù không vần, nhưng đám trẻ con đọc ra thật thuận miệng. Giống như là bài đồng dao này đã được bọn chúng nó đọc đi đọc lại cả trăm ngàn lần rồi, cho nên mới được chỉnh tề, thuận miệng như vậy. Phương Tử Vũ dường như đã nghe cả trăm ngàn lần rồi, không có bất kỳ phản ứng nào, chỉ bước nhanh hơn về phía trước. “Rầm!” Một tiếng va chạm mạnh, Phương Tử Vũ dùng lực rất mạnh đóng sầm cánh cửa lại, lầm lũi đi về phía phòng của mình. “Tiểu thiếu gia về rồi à!” Một trung niên phụ nhân mặc một cái váy rộng thùng thình, hông quấn cái tạp dề cũ kỹ từ trong bếp chạy ra, nhìn Phương Tử Vũ cười nói:” Tiểu thiếu gia, hôm nay là sinh nhật ngài tròn tám tuổi, vú đặc biệt làm một cái oản trường thọ, còn một quả trứng gà nữa. Người biết không, quả trứng này là Phúc thúc ngài…” “Rầm!” Không đợi bà vú nói xong, Phương Tử Vũ dùng sức đóng chặt cánh cửa phòng mình lại. Bà vú chuyển hướng về phía trung niên nam tử nhìn lại, hai người cười khổ lắc đầu. “Ài, A Phúc, tính tình của tiểu thiếu gia càng ngày càng cổ quái, nếu cứ tiếp tục như vậy thì phải làm thế nào.” Phúc thúc bàn tay nắm chặt lạnh lùng nói:” Còn không phải là đám tiện nhân trong thôn này làm hại sao, chọc giận lão tử để xem lão tử có lột da sống bọn chúng không.” Trong lúc nói chuyện, ánh mắt của Phúc thúc chợt lóe tinh quang rồi biến mất, ngay lập tức khôi phục lại bộ dạng hai mắt vô thần. ... Mời các bạn đón đọc Yêu Hồ Loạn Thế của tác giả Khát Trí.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tiểu Hoàng Không Phải Tiên - Thục Khách
AudioBook Tiểu Hoàng Không Phải Tiên   Từ thủa khai thiên lập địa cho đến nay, làm sao chỉ có phượng hoàng nàng là không hay ho? Lúc đầu là phượng lạc giữa bầy gà, may mà gặp được Phượng vương cao thượng, độ lượng, rộng rãi, chăm lo cho chúng sinh mà được tiến vào Thần giới, chỉ việc há mồm chờ cơm, chờ tới ngày thân thể khá hơn. Sau đó,  trong lúc vô ý cứu thái tử Tiên giới Thủ Nguyệt Vi, rồi gặp may ăn được nội đan Phượng thần, hóa thành hình người, nảy sinh tình cảm với Phượng vương, ai ngờ lại phát sinh chuyện xấu. Sát thần chuyển thế Ma đế, thần uy thượng cổ, nổi tiếng sáu giới không biết thua ai, trên thiên giới lưu truyền một lời tiên đoán rằng hắn lại bị phong ấn một lần nữa… Chính mắt thấy Triều Hoa Quân gặp lại người yêu cũ, tiểu hoàng Điền Chân giận dỗi bỏ đi, vừa vặn gặp phải người nổi tiếng là không có đối thủ ở sáu giới: Ma đế, nàng nên ẩn nhẫn chờ cơ hội hay là kiên cường bất khuất đây? Vận mệnh của ba giới, nhưng chỉ vì tiểu hoàng nàng mà đảo điên, lẫn bên trong đó hình như đều là duyên mệnh… Mời các bạn đón đọc Tiểu Hoàng Không Phải Tiên của tác giả Thục Khách.  
Mộng Tu Tiên - Minh Tiến
Nếu yêu thích thể loại truyện tiên hiệp hẳn bạn sẽ thích những gì đó vừa có chút huyền ảo, xa xôi nhưng cũng thích chút gì đó khốc liệt, tranh đấu. Truyện tiên hiệp là thể loại truyện chưa đọc thực sự có vẻ trừu tượng, khó hiểu, nhưng một khi đã đọc bạn sẽ dễ lạc bước trong thế giới đầy ma lực này. Truyện Mộng Tu Tiên là một trong những truyện thuộc thể loại này. Truyện xoay quanh thế giới thần tiên đầy ảo mộng, là những lý thuyết, những câu chuyện về việc tu tiên học đạo. Tu tiên giới vốn đa hình vạn trạng, cách tu luyện cũng như công pháp đả tu lại càng như biển mênh mang. Tiên-Ma-Phật-Nho-Yêu đều có cách tiềm tu đặc biệt riêng, phàm là tu sĩ thì đều chung một mục đích chính là hướng tới trường sinh, sau đó là phi thăng linh giới. Phải ai cũng muốn đi đến cuối cùng trên con đường tu luyện này, muốn thông thạo võ học, muốn thực sự tinh thông nhưng lại cũng muốn có được sự an nhiên giữa đời. Nhưng đường đi đến thành công, đến đích đâu phải chỉ phẳng lặng mà còn có rất nhiều chông gai, nhiều khó khăn, thử thách, liêu có phải ai cũng sẽ đi đến cuối cùng. Mộng tu tiên ai mà chẳng ấp ủChí hoàn thành biết có mấy ai hay Đọc truyện để thấu hiểu chân lý này, và đồng hành trên con đường tu tiên học đạo nhé !!! Mời các bạn đón đọc Mộng Tu Tiên của tác giả Minh Tiến.
Tiên Ma Chi Hồn - Văn Càn Khôn
Tiên Ma Chi Hồn thuộc thể loại truyện tiên hiệp. Truyện hấp dẫn lôi cuốn người đọc đến từng câu chữ. Những chi tiết trong truyện kết dính với nhau rất mạch lạc, không rời rạc. Tình huống gay cấn, dễ khiến người đọc cuốn hút vào câu chuyện. Tiên Ma Chi Hồn là sự tranh đoạt giữa tiên giới và ma giới, sự tranh đoạt ngàn năm nay không phân thắng bại, nhưng lần này là sự kết tính giữa hai giới tiên ma, đứa bé là sự hội tụ và có năng lực ghê gớm. Đến sự xuất hiện cũng khiến tiên ma choáng ngợp. Không khí như bị bóp ngẹt bởi trăm ngàn bàn tay vô hình ! Đột nhiên một tia sét giật ngang chấn động không gian ! Từ chỗ tia sét ấy một vầng sáng chói lòa bay lên , vầng sáng tiếp tục phát quang rực rỡ rồi định hình, thật đáng kinh ngạc vì hình dạng đó là một đứa bé sơ sinh hãy còn đỏ hỏn. Rồi số phận của đứa bé này sẽ ra sao. Mời các bạn đón đọc Tiên Ma Chi Hồn của tác giả Văn Càn Khôn.
Linh Vũ Thiên Hạ - Vũ Phong
Lục Thiếu Du, linh hồn bị xuyên qua đến thế giới khác, nhập vào thân thể của một thiếu gia không có địa vị phải trải qua cuộc sống không khác gì nô bộc. Thế giới này lấy Vũ vi cường, lấy Linh vi tôn, nghe đồn khi võ đạo đỉnh phong, linh đạo đạt đến cực hạn có thể phá toái hư không. Lục Thiếu Du mang theo ký ức từ kiếp trước tái sinh, không cam lòng làm một thiếu gia chẳng khác gì củi mục. Trong thế giới xa lạ, Say - nằm trên gối mỹ nhân, Tỉnh - nắm quyền thiên hạ. Đây mới là cuộc sống đáng mơ ước. Linh - Vũ song tu Bá chủ kiêu hùng Đã đến, ta sẽ lưu lại một huyền thoại...... Ngoài Linh Vũ Thiên Hạ, tác phẩm trước đó của Vũ Phong là Tu Chân Giả Tại Dị Thế. *** - Ưm, ta đang ở nơi nào thế này? Lắc lư cái đầu vừa tỉnh lại sau khi chìm vào hôn mê, Lục Thiếu Du cảm thấy xung quanh mình rất ẩm ướt, hơn nữa toàn thân đau nhức như muốn tê liệt, gió từ bốn phía thổi qua, tạt vào người hắn khiến hắn không nhịn được mà rùng mình một cái. Đầu Lục Thiếu Du toát mồ hôi lạnh, hắn vội vàng mở choàng mắt. Không gian xung quanh chỉ là một mảnh đen kịt, trên không trung, một vầng trăng lưỡi liềm đang treo lơ lửng. Sau một lát, mượn ánh sáng yếu ớt phát ra từ mặt trăng hắn mới nhìn được cảnh vật rõ ràng hơn một chút. Hiện tại hắn đang ở trong một đầm nước, lúc này hẳn là ban đêm. - A... Cơn đau điếng từ đại não truyền đến khiến hắn phải kêu lên một tiếng thảm thiết. Lục Thiếu Du cảm nhận được có một lực lượng kỳ lạ đánh vào đầu mình khiến hắn lập tức ngất đi một lần nữa. Khi trời gần sáng Lục Thiếu Du mới từ từ tỉnh lại, nhưng khi nhận được tin tức mới từ đại não Lục Thiếu Du thiếu chút nữa lại ngất đi. - Nhân phẩm của ta bạo phát sao, xuyên việt rồi, đây là không phải là nằm mơ chứ? Lục Thiếu Du mở to hai mắt chăm chú nhìn bốn phía, theo những tin tức nhận được từ đại não, cùng với việc đã từng xem qua mấy tiểu thuyết xuyên việt, Lục Thiếu Du khẳng định rằng mình đã bị xuyên việt rồi. Tình huống này tưởng chừng như không có thật, thậm chí trong trăm triệu hoàn cảnh cũng chưa chắc tìm được một, vậy mà lại xảy ra trên người hắn. Lục Thiếu Du ngẫm lại, mình vừa mới tốt nghiệp đại học hạng ba, cũng tìm được công việc vặt vãnh ở trong một văn phòng nhỏ. Trong khi đang giúp cấp trên photo tài liệu thì không ngờ máy photocopy bị rò điện, hắn bị chết bất đắc kỳ tử mà xuyên qua. Kiếp trước không nói làm gì, tiền đồ xa vời, xuyên qua cũng tốt, nói không chừng xuyên qua đến một thế giới khác sẽ đạt được thành tựu lớn hơn. Dựa theo những hiểu biết của bản thân hắn trong tiểu thuyết, người xuyên qua, không một người nào đạt được thành tựu quá thấp. Nguyên một đám không phải thê thiếp thành đàn thì cũng là bá chủ của thế giới mới, kém cỏi nhất cũng làm phú nhị gia, hẳn là mình cũng không quá xui xẻo. Xác định mình bị xuyên qua, Lục Thiếu Du không có bất kỳ cảm giác đau khổ hay tiếc nuối gì mà ngược lại hắn cảm thấy mình như được giải thoát. Kiếp trước hắn không phải là người có chức có quyền, cũng không phải người giàu có, tiền đồ rất xa vời, tương lai mờ mịt. - Nơi này là chỗ nào, tại sao ta lại xuyên đến chỗ quỷ quái này? Lục Thiếu Du đánh giá xung quanh, bắt đầu lục lọi ký ức còn lưu lại trong đầu, một đoạn ký ức không thuộc về hắn. ... Mời các bạn đón đọc Linh Vũ Thiên Hạ của tác giả Vũ Phong.