Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Trí Thông Minh Của Em Thật Uổng Phí

“Là mối tình đầu của một ai đó thật sự rất tuyệt vời, nhưng là tình cuối một ai đó mới chính là hạnh phúc.” Hà Trăn Trăn - một cô nàng chỉ có ăn, ngủ và hàng ngày lấy thú vui viết truyện trên weibo để sống lại là một người may mắn. Cô có mối tình từ thời trung học, chàng trai đó chính là tình đầu vô cùng vô cùng ngọt ngào của cô, tưởng như sắp tu thành chính quả, sắp vác được tên siêu cấp đẹp trai về nhà. Có ai ngờ rằng tên kia lại mất tích không dấu vết, hắn sống sao chỉ có trời biết, đất biết, hắn biết, nhưng cô lại không biết. Mang tâm trạng thất tình, cô liền chọn cách đi du học, trốn tránh nơi không còn hắn. Nào ngờ rằng mấy năm sau trở về, hắn không những thành đạt mà còn là trợ thủ đắc lực của ba Hà. Hà Trăn Trăn cứ ngỡ đây là lần gặp mặt đầu tiên sau bao năm cả hai xa cách, nhưng lúc đó cô không biết rằng từ những trang truyện cô viết lên weibo ngày đầu tiên, luôn có một fan trung thành theo dõi, không những thế, để ủng hộ và khích lệ cô, anh ta còn lấy cốt truyện cô sáng tác vẽ thành truyện tranh, lôi kéo thêm nhiều độc giả. Việc trò chuyện với người fan ấy mỗi ngày đã trở thành thói quen của Trăn Trăn, và không nói chắc ai cũng có thể đoán ra, tên đấy là Cố An Thành - mối tình đầu sâu sắc của cô. Câu chuyện về sau càng đáng yêu hơn ở những màn đối đáp, những cái hôn vội, cái ôm bất ngờ giữa hai người  An Thành và Trăn Trăn, bên cạnh đó, bố Hà cũng góp không ít sức khi giao con gái rượu duy nhất của mình cho An Thành dạy dỗ. “Cố An Thành chưa bao giờ biến mất hoàn toàn trong lòng cô. Anh vẫn luôn chiếm một vị trí cố định, rất chắc chắn, gió thổi cũng không lung lay, cô muốn quên, nhưng không thể quên được.” ----------------------------------------- “...Cố An Thành đặt bàn tay ấm áp của mình lên mu bàn tay cô, tay nắm tay dạy cô từng chút một. Nhưng mà làn da chỉ mới tiếp xúc được ba giây, Hà Trăn Trăn đã nhảy lên như lửa đốt, “Tôi…tôi tự làm được, tôi hiểu mà! Về nhà tôi làm lại lần nữa rồi sẽ gửi cho anh!” Không đúng, không đúng, tim đập không đúng, nhiệt độ cơ thể cũng không đúng. Tất cả đều không đúng. Cô xách túi đi về phía cửa, vừa mở vặn nắm cửa, Cố An Thành đã vội vàng gọi cô, “Hà Trăn Trăn! Đứng lại!” Trong lòng Hà Trăn Trăn rất rối: Tôi không nghe, tôi không nghe thấy gì hết Cô chạy nhanh đến trước cửa thang máy thì Cố An Thành cũng đuổi kịp tới nơi, nét mặt anh còn có phần lo lắng, “Khoan hãy đi!” Trong đầu Hà Trăn Trăn xuất hiện hàng loạt các lời kịch cẩu huyết, cuối cùng đại não không chịu được cũng thốt ra một lời thoại kinh điển, “Cố An Thành, anh đừng ép tôi!” Trong nháy mắt, Hà Trăn Trăn thề rằng, cô nhìn thấy vẻ mặt Cố An Thành đờ ra ngây ngẩn. Cùng lúc đó, cô cũng bị mình dọa cho hết hồn. Yên lặng như chết, một lúc sau Cố An Thành mới đi tới trước mặt cô, ánh mắt đầy phức tạp, cuối cùng lại hóa thành một tiếng thở dài như có như không. Anh cởi áo ra, khoác áo qua ngang hông Hà Trăn Trăn rồi thắt lại. Cô mờ mịt nhìn anh. Hình như khó khăn lắm Cố An Thành mới có thể mở miệng được, khuôn mặt lạnh lùng từ trước đến nay bây giờ lại ửng lên nét đỏ, cuối cùng anh thấp giọng nói, “Cô… kỳ kinh nguyệt của cô đến rồi.” Hà Trăn Trăn: "….” ----------------------------------------- Nói đi cũng phải nói lại, An Thành thật sự rất yêu Trăn Trăn, yêu đến bất lực ☺️. Trừ việc anh bỏ đi lúc trước, còn lại hoàn toàn anh không làm tổn thương nữ chính thêm lần nào, đem mọi sự cưng chiều điều bù đắp cho Trăn Trăn, từ việc theo dõi weibo hàng ngày từ lúc cô du học. Vì anh biết cô ngốc này sẽ sống một cuộc sống hồ đồ, cô chưa từng biết mình mong muốn gì, suy nghĩ lại cực đơn thuần, nên việc cô chìm đắm trong sáng tác có lẽ là việc duy nhất mà cô thích làm. Vì thế mỗi ngày, mỗi phút, mỗi giây anh đều vào đọc truyện cô viết, luôn để lại một bình luận nhỏ khích lệ cô. Càng đọc mình càng hâm mộ nữ chính, có một người con trai đem hết tim gan mà yêu cô, có những người bạn rất đáng yêu luôn xung quanh và giúp đỡ cô. Kết truyện sẽ làm bạn nở nụ cười với hạnh phúc viên mãn của cặp đôi này nhưng cũng có một chút tiếc nuối với cô bạn thân của Trăn Trăn, vì cô ấy cũng có một mối tình đầu khắc cốt ghi tâm, nhưng có lẽ nó chỉ là một kỉ niệm làm cô ấy mãi nhớ đến sau này, không may mắn như nữ chính có thể cùng người mình thương vào lễ đường. :) Nếu các bạn thấy hay hãy Like và Share ủng hộ Review Team nhé. ❤️ #Hồ_Phi - fb/ReviewNgonTinh0105 *** “Nghe nói tiểu thư Hà mới từ Canada về nước tháng trước, đã cảm thấy quen với cuộc sống ở trong nước chưa?” Hà Phỉ Phỉ cong môi lên cười cười, “Thời gian tôi ở trong nước so với ở nước ngoài vẫn lâu hơn hiều, sao lại không quen được chứ.” Nói xong, cô cúi đầu dùng cái muỗng inox khuấy khuấy ly cà phê, nhân tiện liếc nhìn thời gian trên đồng hồ. Lý Thành Hạo cũng cười, “Đúng vậy, cô xem tôi đó, hỏi một vấn đề dư thừa. Nhưng mà mấy năm nay thành phố Hàng Châu thay đổi rất nhiều, có nhiều chuyện thú vị, nhiều nơi vui chơi mọc lên, nếu như tiểu thư Hà có hứng thú, tôi có thể cùng cô đi dạo xung quanh đây một chút, ở nước ngoài có tốt cũng không tốt hơn nước mình được, tiểu thư Hà, cô nói có đúng không?” Hà Phỉ Phỉ gật gật đầu, mang theo chút hời hợt, “Đúng là ở trong nước vẫn tốt hơn.” “Vậy cô. . . . . .” Lúc này, đột nhiên điện thoại di động của Hà Phỉ Phỉ vang lên, cắt đứt lời nói mới nói được một nửa của Lý Thành Hạo. Hà Phỉ Phỉ cầm điện thoại lên nhìn, sau đó cười cười xin lỗi với Lý Thành Hạo nói, “Thật xin lỗi, tôi đi nghe điện thoại.” “Không sao, cứ nhận đi, lỡ có chuyện quan trọng.” Hà Phỉ Phỉ cầm điện thoại di động đi vào toilet, “Này, Nhuỵ, cái người này sao mà gọi đúng lúc thế, mình đang muốn trốn đi vệ sinh đây.” Hướng Nhuỵ ở đầu bên kia điện thoại cười to một tiếng, trêu ghẹo cô, “Đại tiểu thư Hà cũng có ngày hôm nay sao, thật là vui quá đi, sắp có chuyện vui rồi.” Hà Phỉ Phỉ chậc lưỡi một tiếng, “Cậu lại là người xấu tính như vậy à, mẹ mình đang muốn lừa mình đi xem mắt, mình cũng nên nhanh chóng tới chỗ cậu để tránh thôi.” “Tổ tông của tôi, xin cậu đừng làm vậy, cái tổ chim sẻ nho nhỏ của mình không chứa được pho tượng phật lớn như cậu đâu, cậu đó, vẫn nên ngoan ngoãn trở lại nói chuyện phiếm với đối tượng hẹn hò đi, mình còn phải chuẩn bị tài liệu để đi họp đây.” “Vậy, vậy mình phải làm gì bây giờ, tìm lý do gì để bỏ chạy đây.” Hướng nhụy suy nghĩ một chút, hỏi một đằng, trả lời một nẻo, “Ôi chao, ôi chao, cái vị họ Lý kia nhân phẩm tướng mạo như thế nào?” “Đều rất giỏi, so với những phú nhị đại (Thế hệ giàu có thứ hai ở Trung Quốc) khác thì giỏi hơn nhiều.” Hướng Nhụy vỗ đùi, “Chính là như vậy, nhìn khắp nơi xem, cậu còn bị thua thiệt sao? Bây giờ về nhà cậu cũng khó ăn nói với dì, sự nghiệp vạn dặm của nhà họ Lý và Hà thị của chúng ta gần đây có chút liên quan, đoán chừng là dì và chú cũng vì chuyện này mới sắp xếp cho các cậu gặp mặt một lần, sau này trên thương trường cũng dễ nói chuyện, cậu cố nhịn đi, tối mình mời cậu đi ăn bữa tiệc lớn." Mời các bạn đón đọc Trí Thông Minh Của Em Thật Uổng Phí của tác giả Thời Nhĩ.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cá Thu - Gong Ji Young
Câu chuyện bắt đầu từ Myeong Woo và Eun Rim rủ nhau đi trốn, thật xa khỏi những người quen biết, xa khỏi phong trào sinh viên, và quan trọng nhất, là xa khỏi chồng của Eun Rim.   Nhưng rồi, đến phút cuối, Myeong Woo lại bỏ cuộc. Anh cũng bỏ lại Eun Rim trơ trọi trên con phố đầy gió heo may, một mình đối diện với tất cả những chỉ trích của mọi người. Những tưởng mối tình giữa hai người sẽ đặt dấu chấm hết ở đó, như vô vàn dang dở trong thời đại ấy. Nào ngờ bảy năm sau, dĩ vãng một lần nữa được khơi lại...   Cá Thu khắc họa lại những nỗi đau và mộng tưởng của cả một thế hệ sinh ra vào thập niên 60, trưởng thành trong thập niên 80 của thế kỷ XX đầy biến động. Và khi thời đại đó qua đi, những con người ấy trở nên lạc lõng, không ngừng trăn trở kiếm tìm bản ngã, trong một xã hội giờ đây đã không còn cần đến nhiệt huyết và hy sinh.  *** Gong Ji Young bắt đầu hoạt động sáng tác từ năm 1988 sau khi cho xuất bản tập truyện ngắn mang tên Bình minh đang hé trên tạp chí Sáng tác và phê bình số mùa thu. Các tác phẩm chính Tiểu thuyết: Không có sự lang thang nào tươi đẹp hơn; Và, sự khởi đầu tốt đẹp của họ; Đi một mình như sừng tê giác; Cá thu; Cô gái hiền lành; Chị Bong Soon. Tập truyện ngắn: Lễ nghĩa về con người; Sự tổn tại rơi nước mắt; Cánh đồng của những vì sao. Các tập tản văn: Linh hồn không có vết thương; Hành trình cầu nguyện của Gong Ji-Young. Các giải thưởng Giải thưởng Văn học thế kỷ 21. Giải thưởng Văn học của Hiệp hội tiểu thuyết gia Hàn Quốc. *** Nghĩ đi nghĩ lại thì tôi cũng chẳng thể nhớ rõ trong suốt những năm qua tôi đã mải miết với cuộc đời này ra sao. Lúc nào cũng có gì đó bất an như ngồi trên đống lửa, và đọng lại sau đó chỉ là những ký ức đơn côi của riêng mình… Khoảng mùa hè năm ngoái, có một thời gian ngắn tôi tham gia thuyết giảng trong chương trình đào tạo sinh viên với chủ đề “Thêm một văn hóa khác” do Viện hàm lâm Cơ Đốc đồng tổ chức. Có lẽ những ấn tượng mạnh mẽ tôi nhận được trong quãng thời gian đó đã khởi đầu cho cuổn tiểu thuyết này. Tồi thấy những con người trẻ tuổi của thập niên chín mươi hiện nay, đúng như cái tuổi đôi mươi của họ, thật xinh đẹp và khỏe mạnh hơn tôi tưởng. Ý nghĩ này khiến tôi thấy vui, nhưng sau đó dường như trong tôi lại có chút gì tiếc nuối, trống trải đến lạ kỳ… Ngắm nhìn những người trẻ tuổi hôm nay mà nghĩ về chuyện xưa thì hẳn là tôi cũng đã có tuổi rồi, ý nghĩ đó khiến tôi cười một mình và đồng thời cũng khiến cảm xúc trong tôi lại trào dâng mãnh liệt. Quyết tâm viết nên cuốn tiểu thuyết này có lẽ cũng bắt đầu hình thành từ khi đó. Nhưng nói vậy không có nghĩa là tôi đã bắt tay ngay vào viết. Tôi không thể chỉ rõ theo thứ tự thời gian cái gì diễn ra trước, cái gì diễn ra sau nhưng vào mùa hè năm ngoái tôi đã đến viếng lễ tang một người đàn anh chết trẻ. Khoảng bảy năm trước thì phải, trong số những đàn anh đàn em thường hay đến nhà tôi thì anh ấy là người khi đến sẽ luôn mang theo bên mình một chai rượu, và đến sáng hôm sau thức dậy luôn gấp chăn gọn gàng, ngồi thật nghiêm chỉnh… Tôi cùng anh ấy đã vài lần chứng kiến sự ra đi của một số người trẻ tuổi, nhưng giờ đây chỉ còn mình tôi. Đến khi đó dường như tôi nhận ra, ngay ở giữa thập niên chín mươi này người trẻ tuổi cũng có thể bất ngờ ra đi như thế. Tôi nhận ra rằng họ có thể phải rời bỏ thế gian này, nơi họ vẫn còn nhiều việc phải làm, nhiều việc muốn làm, vẫn còn thật nhiều người để họ yêu thương, vì những tai nạn bất thường rất điển hình của thời đại. Ở một góc nào đó của những lễ tang này, tôi không còn cách nào khác vẫn cứ phải đối mặt với thời xa xưa của chính mình. Những khách khứa, đeo cà vạt, mặc đồ Tây, đến nói với tôi, mong rằng tôi sẽ viết tiểu thuyết về người đã mất, hoặc không thì người đó khi còn trẻ, hoặc không nữa thì là về một người khác vẫn còn đang ở trong bệnh viện tâm thần, nhưng nói thật tâm can là tôi cũng mệt mỏi lắm. Những năm chín mươi tăm tối khiến tôi giờ đây chỉ muốn được tự do với ký ức của thập niên tám mươi. Khi đó tôi đã mong họ đừng nhờ tôi mà hãy giao cho những nhà văn khác, hay những người có tài viết lách hơn, có nhiệt huyết hơn chẳng hạn. Và tôi cũng đã quên mất. Tôi gặp một người bạn đang chực khóc ở quán rượu, khi cậu ta còn ảo tưởng rằng vẫn còn hy vọng. Lúc đó tôi cũng tự cười mỉa trong lòng, rằng đúng là sai lầm của cả một thế hệ. Tôi cũng cho một đồng nghiệp vay tiền khi anh ta bị đuổi khỏi công ty, bỏ dở con đường đảm bảo tiền tài danh lợi lẫn tương lai của anh ta vì lý do không thể thỏa hiệp với bọn bất nghĩa. Lúc đó tôi thật muốn nói với anh ta là, thôi thì bây giờ cứ thỏa hiệp đi vậy. Nói thật, tôi là người dường như rất dễ quên tất cả mọi thứ. ... Mời các bạn đón đọc Cá Thu của tác giả Gong Ji Young.
The Tears Of Love - Barbara Cartland
Cha cô qua đời trên đường về Anh quốc, sự nghiệp của ông dang dở, danh tính của ông bị ô nhục bởi sự cáo buộc mang tội phản quốc. Giờ đây Canuela Arlington và mẹ cô bơ vơ ở London gần như trắng tay. Canuela phải đi tìm việc làm. Biết rằng nhan sắc thanh tú của cô chắc chắn sẽ khơi động những sự theo đuổi phiền toái. Canuela cải trang bằng cách chải tóc sát đầu, đeo đôi kính đen to tướng để che đi đôi mắt đẹp và mặc đồ đen ảm đạm. Khả năng đảm trách công việc xuất sắc của cô mau chóng khiến ông chủ của cô Ramón de Lopez rất thưởng thức. Chàng đẹp trai, thân thế thuộc dòng qúy tộc Argentine, một trong những người giàu có nhất châu Nam Mỹ. Canuela nổi cơn thịnh nộ khi nghe đến tên chàng: Ramón là một người “bạn cũ” của cha cô, một trong những người đã bỏ rơi ông trong cơn khủng hoảng. Canuela nhất định trả lại cho chàng về tội bất trung, nhưng lại không dễ để tiêu diệt chàng. Không những chàng quyến rũ đến điên người mà còn... *** Barbara Cartland tên đầy đủ là Maria Barbara Cartland Hamilton sinh ngày 9/7/1901 là một nhà văn người Anh. Bà được coi là một trong những cây bút sáng tác mạnh mẽ nhất của thế kỷ 20 và luôn có tên trong sách kỷ lục Guinness như một trong những nhà văn xuất bản nhiều tác phẩm nhất trong một năm. Sự nổi tiếng của bà gắn liền với những cuốn tiểu thuyết lãng mạn hư cấu dưới bút danh Barbara Cartland, ngoài ra bà cũng sáng tác dưới bút danh sau khi đã lập gia đình là Barbara McCorquodale. Ước tính lượng sách bán được lên đến hơn một tỷ bản đã khiến bà trở thành một trong những biểu tượng xã hội của thành phố London cũng như một trong những nhân vật được giới truyền thông Anh săn đón nhiều nhất. Điểm đặc trưng nhất trong phong cách của Barbara Cartland là đoạn kết với tuyên ngôn tình yêu sẽ chinh phục mọi thử thách. "Những nhân vật nữ chính luôn là chìa khóa trong mọi tình huống. Họ là những phụ nữ độc lập, thông minh và tự tin vào bản thân. Barbara Cartland đã tạo ra sức hấp dẫn cho những câu chuyện bà kể bằng công thức vô cùng đơn giản: Luôn là một kết thúc có hậu nhưng trong suốt chiều dài câu chuyện người đọc lại luôn bị thu hút bởi ý nghĩ liệu nút thắt có bao giờ được cởi bỏ thành công" – Miller nói. Trong suốt sự nghiệp của mình Barbara Cartland đã viết khoảng 723 cuốn sách được dịch sang 38 ngôn ngữ. Quãng thời gian sáng tác dồi dào nhất của bà phải kể đến 650 tiểu thuyết lãng mạn được viết trong 20 năm cuối đời. Ngày 21/5/2000 bà qua đời ở tuổi 98 sau khi hoàn thành cuốn tiểu thuyết cuối cùng chỉ một năm trước đó. *** Ra đến bên ngoài sứ quán Canuela thấy một chiếc Cabriolet tứ mã đang đợi. Đây là kiểu xe đời mới nhất cô chưa từng thấy trong Buenos Aires nhưng cô biết loại xe này được ưa chuộng ở London như là phương tiện đi lại nhanh chóng, lịch lãm. Thân xe rất nhẹ, bánh lớn, chạy rất nhanh nhưng rất đầm qua các con đường lồi lõm. Nhưng dù sao đi nữa cô lấy làm ngạc nhiên thấy Ramón lái bốn ngựa vào trung tâm Buenos Aires. Anh giúp cô leo lên xe, và mã phu đang giữ ngựa cũng nhảy lên phía sau họ. Đi như thế này có nghĩa là người hầu sẽ nghe được họ trò chuyện, tuy vậy cô lại mừng có gia nhân vào lúc đó. Canuela biết thế nào cũng phải giải thích cặn kẽ với anh và Ramón cũng có nhiều chuyện hỏi cô. Nhưng trong lúc này cô quá phấn chấn, vui mừng không thể tả vì danh dự ba cô đã được khôi phục. Tâm trí cô choáng ngợp không nghĩ nổi đến chuyện nào khác ngoài bóng đen ảm đạm che phủ mẹ con cô đã bị xua đi tan tác. Giờ thì không cần phải lẩn tránh, không cần mai danh ẩn tánh, và cô hãnh diện trở về thân phận của chính mình! Ramón de Lopez cho ngựa chạy tương đối chậm qua dòng xe cộ như mắc cửi, nhưng tài nghệ của anh không chê vào đâu được. Rồi Canuela lấy làm ngạc nhiên khi họ không rẽ vào quảng trường St. Martin nhưng xuôi xuống con đường dài dẫn ra ngoại thành. Cô nhìn anh dò hỏi, tuy nhiên cảm thấy hơi sợ trước nét mặt dường như khá nghiêm nghị của anh. Cô thầm nghĩ có lẽ anh đang giận cô, nhưng cô lại tự hỏi mình thế thì có vấn đề gì. Bây giờ anh đã biết cô là ai, họ có thể mặt đối mặt bình đẳng và cô không cần phải e dè xem chừng tâm trạng anh ra sao hay bực bội với cô như thế nào. ... Mời các bạn đón đọc The Tears Of Love của tác giả Barbara Cartland.
Sự Trừng Phạt Một Hồ Ly Tinh - Barbara Cartland
Một cô gái trẻ đẹp luôn xem tình yêu là trò đùa. Anh - một người đàn ông chín chắn quyến rũ quyết tâm trừng phạt cô. Anh bắt cóc cô, mang cô theo cùng phiêu lưu đến những vùng hoang vu đầy bí ẩn. Cô luôn tìm mọi cách trốn thoát khỏi tay anh, nhưng... *** Barbara Cartland tên đầy đủ là Maria Barbara Cartland Hamilton sinh ngày 9/7/1901 là một nhà văn người Anh. Bà được coi là một trong những cây bút sáng tác mạnh mẽ nhất của thế kỷ 20 và luôn có tên trong sách kỷ lục Guinness như một trong những nhà văn xuất bản nhiều tác phẩm nhất trong một năm. Sự nổi tiếng của bà gắn liền với những cuốn tiểu thuyết lãng mạn hư cấu dưới bút danh Barbara Cartland, ngoài ra bà cũng sáng tác dưới bút danh sau khi đã lập gia đình là Barbara McCorquodale. Ước tính lượng sách bán được lên đến hơn một tỷ bản đã khiến bà trở thành một trong những biểu tượng xã hội của thành phố London cũng như một trong những nhân vật được giới truyền thông Anh săn đón nhiều nhất. Điểm đặc trưng nhất trong phong cách của Barbara Cartland là đoạn kết với tuyên ngôn tình yêu sẽ chinh phục mọi thử thách. "Những nhân vật nữ chính luôn là chìa khóa trong mọi tình huống. Họ là những phụ nữ độc lập, thông minh và tự tin vào bản thân. Barbara Cartland đã tạo ra sức hấp dẫn cho những câu chuyện bà kể bằng công thức vô cùng đơn giản: Luôn là một kết thúc có hậu nhưng trong suốt chiều dài câu chuyện người đọc lại luôn bị thu hút bởi ý nghĩ liệu nút thắt có bao giờ được cởi bỏ thành công" – Miller nói. Trong suốt sự nghiệp của mình Barbara Cartland đã viết khoảng 723 cuốn sách được dịch sang 38 ngôn ngữ. Quãng thời gian sáng tác dồi dào nhất của bà phải kể đến 650 tiểu thuyết lãng mạn được viết trong 20 năm cuối đời. Ngày 21/5/2000 bà qua đời ở tuổi 98 sau khi hoàn thành cuốn tiểu thuyết cuối cùng chỉ một năm trước đó. *** Nevada tỉnh giấc thấy trong phòng quá nóng, chắc trời đã muộn hơn cô dự đoán. Những tia nắng rực rỡ đang len lỏi qua khe màn cửa sổ, và không có gió thổi tung màn như vào lúc sáng sớm. Cô xoay người lại nhận ra mình đã ngủ nhiều, một giấc ngủ say không mộng mị. Đưa mắt nhìn đồng hồ bên cạnh giường cô hốt hoảng kêu lên. “Đã hơn mười hai giờ trưa!” Ngồi bật dậy, cô rung cái chuông bạc nhỏ. Cô hầu xuất hiện ngay lập tức. “Đã trễ rồi, rất là trễ!” Nevada nói với cô gái và chỉ vào đồng hồ. “Chủ nhân nói để cô ngủ.” Cô gái trả lời bằng ngôn ngữ của mình. Nevada hiểu ý cô gái, nhưng cùng lúc cảm thấy bực bội vì cô ta không kêu cô dậy. Vậy chứng tỏ là Tyrone đã đi Sakjena không rủ cô. Cô lại muốn đi với anh hết sức, và xem coi có thể giúp gì thêm cho dân làng ở đó không. Người hầu đã rời khỏi phòng và quay trở lại với khay thức ăn sáng. Nevada ngồi trên giường ăn, lòng bực bội không được dùng bữa sáng với anh như họ vẫn thường làm kể từ khi cô tới kasbah. ... Mời các bạn đón đọc Sự Trừng Phạt Một Hồ Ly Tinh của tác giả Barbara Cartland.
The Penniless Peer - Barbara Cartland
Nàng thiếu nữ tóc đỏ duyên dáng Fenella Lambert hằng yêu người anh họ đẹp trai từ thuở ấu thơ. Khi Lord Perequine Corbury từ trận chiến đánh quân của Napoleon trở về, chàng đã lâm vào hoàn cảnh chật vật túng thiếu. Chính nàng là người đề ra 1 giải pháp táo bạo giúp chàng khôi phục toàn bộ gia sản – dù rằng đáp án là người mình yêu sẽ đám cưới với người đàn bà khác. Cùng với Perequine, Fenella đã lao vào cuộc phiêu lưu đầy dẫy hiểm nguy hơn bao giờ hết … *** Barbara Cartland tên đầy đủ là Maria Barbara Cartland Hamilton sinh ngày 9/7/1901 là một nhà văn người Anh. Bà được coi là một trong những cây bút sáng tác mạnh mẽ nhất của thế kỷ 20 và luôn có tên trong sách kỷ lục Guinness như một trong những nhà văn xuất bản nhiều tác phẩm nhất trong một năm. Sự nổi tiếng của bà gắn liền với những cuốn tiểu thuyết lãng mạn hư cấu dưới bút danh Barbara Cartland, ngoài ra bà cũng sáng tác dưới bút danh sau khi đã lập gia đình là Barbara McCorquodale. Ước tính lượng sách bán được lên đến hơn một tỷ bản đã khiến bà trở thành một trong những biểu tượng xã hội của thành phố London cũng như một trong những nhân vật được giới truyền thông Anh săn đón nhiều nhất. Điểm đặc trưng nhất trong phong cách của Barbara Cartland là đoạn kết với tuyên ngôn tình yêu sẽ chinh phục mọi thử thách. "Những nhân vật nữ chính luôn là chìa khóa trong mọi tình huống. Họ là những phụ nữ độc lập, thông minh và tự tin vào bản thân. Barbara Cartland đã tạo ra sức hấp dẫn cho những câu chuyện bà kể bằng công thức vô cùng đơn giản: Luôn là một kết thúc có hậu nhưng trong suốt chiều dài câu chuyện người đọc lại luôn bị thu hút bởi ý nghĩ liệu nút thắt có bao giờ được cởi bỏ thành công" – Miller nói. Trong suốt sự nghiệp của mình Barbara Cartland đã viết khoảng 723 cuốn sách được dịch sang 38 ngôn ngữ. Quãng thời gian sáng tác dồi dào nhất của bà phải kể đến 650 tiểu thuyết lãng mạn được viết trong 20 năm cuối đời. Ngày 21/5/2000 bà qua đời ở tuổi 98 sau khi hoàn thành cuốn tiểu thuyết cuối cùng chỉ một năm trước đó. *** Lord Corbury lái xe đến Brighton vào lúc xế chiều. Cỗ xe 4 ngựa được điều khiển khéo léo thu hút bao ánh mắt ngưỡng mộ của khách bộ hành. Anh rất ngạc nhiên khi thấy cả đội ngựa tuyệt hảo màu hạt dẻ trong tàu ngựa của biệt thự Corbury, những chú ngựa tuyển này chắc chắn sẽ làm bạn bè anh lác mắt. Lord Corbury cho xe dừng lại trước 1 khách sạn trên đường Marine Parade và yêu cầu 1 phòng lớn. Với cung cách uy nghi đĩnh đạc anh được tiếp đón long trọng bằng 1 căn phòng từng dành riêng cho bá tước của Dorchester. Thay đổi y phục xong, Lord Corbury đến nhà Lord Farquhar tọa lạc trên đường Stein và yêu cầu được gặp Fenella. Anh được mời vào phòng đọc sách ở tầng trệt, và người ra tiếp anh là Lord Farquhar. -Thật là ngạc nhiên đó, Periquine. Ông cười nói vui vẻ. “Chúng tôi không nghĩ là cháu xuống miền nam sớm thế.” -Cháu có thể gặp Fenella không? Lord Corbury nói thẳng mục đích của mình đến đây, không muốn làm lạc hướng câu chuyện. -Fenella đang nghỉ trên lầu. Chúng tôi sẽ ăn tối với Thái tử tại dinh của ngài, vì thế con bé cần nghỉ ngơi chuẩn bị cho buổi tối này. ... Mời các bạn đón đọc The Penniless Peer của tác giả Barbara Cartland.